Chuyện của Liên
Chương 14
Hôm đó là thứ 2 của tuần tiếp theo, lúc đó khoảng 9h, từ hồi đi làm lại, Liên đã có thói quen là cứ đầu giờ sáng, việc đầu tiên khi mở máy tính cá nhân là truy cập vào camera ở nhà, hy vọng nhìn thấy anh Trường bình an lúc buổi sáng. Lo cho anh lắm, chẳng biết dạo này anh thế nào, cứ đi làm, đi nhậu đến tận đêm như thế thì chẳng chóng thì chầy sức khỏe sẽ sa sút. Chỉ nhìn qua camera thôi là Liên đã biết anh gầy đi nhiều. Vừa nãy, anh dật dờ như một bóng ma ra đi ra khỏi nhà. Có cảm giác như anh coi nhà chỉ là chỗ ngủ và thay quần áo, về chỉ để làm 2 việc đó. Liên tò mò không biết cuộc sống của anh hiện trạng ra sao. Có bê tha và sa ngã không? Có thể lắm nhưng Liên không biết làm sao cả. Cứ cách 1, 2 hôm là Liên lại nhắn 1 tin cho anh, chỉ đơn giản là hỏi anh có khỏe không thôi. Nhưng anh chưa bao giờ trả lời. Chắc anh đang giận Liên lắm, không muốn gặp mặt, không muốn nói chuyện với Liên. Với anh, giờ đây mà gặp lại Liên là làm anh lại nhớ về thời khắc đau đớn đó. Anh tránh gặp Liên cũng phải thôi. Cũng sắp đến lúc Liên phải dũng cảm đi gặp anh rồi. Không thể để mọi thứ trôi đi như thế này được, để lâu anh sẽ trượt sâu đi một chỗ khác, không còn cơ hội để quay lại với Liên nữa.
Khi anh đi rồi, Liên định tắt cam đi thì lại nhìn thấy bố và cô Hằng bước vào. Hôm rồi, nghe Tuấn nói là bố và cô Hằng đã bắt đầu có tiến triển gì đó, bố đã sang nhà cô Hằng làm lại, hàng ngày đều đi bộ tập thể dục với nhau. Bản tính tò mò của đàn bà trỗi dậy, Liên muốn xem bố và cô Hằng tiến triển đến đâu, đoán không nhầm thì chưa đến mức “yêu đương” vì thời gian mới qua không lâu. Liên đeo tai nghe, mắt nhìn chằm chằm vào Cam3, quay cảnh phòng khách và một nửa phòng ăn.
Cô Hằng ngồi khép nép 2 chân vào nhau, hai tay để trước đầu gối xoa xoa vào với nhau. Nhìn từ xa, lại qua màn hình nhưng cũng có thể thấy được điểm nổi bật trên người cô Hằng, có là phần ngực, nó phình to ra làm Liên cũng phải ghen tị. Đàn bà mà, ai chẳng thích mình có bộ ngực to, vì nó hấp dẫn đàn ông. Bộ ngực của Liên không được to như cô Hằng nhưng chắc chắn là không bé. Liên vẫn tự hào và tự cảm nhận mình có bộ ngực đẹp. Đẹp nhất ở 3 điểm. Thứ nhất là nó rất trắng giống với làn da toàn thân của Liên, không những trắng mà còn căng, mịn. Thứ 2 là nó không bị xệ, không được vểnh lên kiêu hãnh như hồi Liên còn trẻ nhưng không bị xệ xuống như đa phần đàn bà ở độ tuổi của Liên. Thứ 3 là đầu ti, nó vẫn còn giữ được màu hồng, độ to thì vừa phải. Một lần Liên đã nói rồi nhưng cũng phải nhắc lại, giữ được bộ ngực như vậy người Liên cảm ơn nhiều nhất là Tuấn. Vì Liên cai sữa Tuấn rất sớm, Tuấn cai sờ vú Liên muộn, đến tầm 10 tuổi, lúc Liên chuyển sang nhà mới mẹ con ngủ riêng mới cai sờ vú mẹ lúc đi ngủ. Mà sờ vú thì không làm vú xấu đi, ngược lại vú như được massage hàng ngày, càng bóp càng đẹp. Tự nhiên lại nhắc đến Tuấn.
Trở lại với cảnh ở phòng khách, bố đã bưng một cốc nước ra đặt trước mặt cô, hai người nhìn nhau nhanh một cái rồi không ai nói trước, trông như 2 người thanh niên mới lần đầu tiên biết yêu ấy. Liên bất giác nhoẻn miệng cười trông cảnh này giống như hồi Liên mới nhận lời yêu anh Trường, hôm đó hai đứa ngồi ở ghế đá công viên Thủ Lệ, cũng không biết nói gì cả.
Cô Hằng là người chủ động phá vỡ bầu không khí đó:
– Cái Liên nhà anh đâu sao dạo này em không thấy nó ra mua xôi nhỉ. Bình thường cứ 2 – 3 ngày lại thấy nó ra mua xôi mà. Anh có đứa con dâu thật là xinh, lại thùy mị, nết na, hiền lành. Chửa thấy nó to tiếng với ai bao giờ. Lúc nào cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào như đường, đố ai mà ghét được nó.
Bố mỉm cười, ông đáp nhẹ nhàng như đã chuẩn bị từ trước:
– Nó đi học nâng cao nghiệp vụ ở Sài Gòn, chắc phải vài tháng nữa mới xong. Thằng Trường tu 7 kiếp mới lấy được cái Liên.
Chắc bố đã chuẩn bị sẵn lý do nói với hàng xóm về sự vắng mặt của Liên. Trong ngõ nhà Liên cũng không nhiều người, lại là ngõ cụt, mọi người cơ bản là biết nhau cả. Nhà Liên vẫn là hình mẫu về thế hệ gia đình đương đại. Thế hệ gia đình từ quê lên thành phố lập nghiệp và an cư, vợ chồng hòa thuận, con cái ngoan ngoãn. Bố cũng biết điều đó nên muốn giữ hình tượng, Liên rất cảm kích bố vì điều này. Trong suy nghĩ của Liên, sớm muộn gì mình cũng sẽ quay trở lại ngôi nhà hạnh phúc đó, phải giữ được hình ảnh mà vợ chồng đã gây dựng trong mắt hàng xóm.
Rồi lại cụt, hai ông bà lại dừng lại, có lẽ đề tài về Liên không phải là chuyện chính, chỉ là mượn Liên để nói cho có thôi.
Lần này đến lượt bố chủ động, bố hơi nghiêng người quay về phía cô Hằng.
– Hằng hôm nay có chuyện gì muốn nói với anh à?
Cô Hằng khẽ gật đầu. Mặc dù cô sinh ra và lớn với thúng xôi sáng nhưng dù sao cô cũng là người gốc Hà Nội. Liên luôn có cảm giác ở cô có một thứ gì đó rất sang trọng, rất tao nhã, rất rất gì đó mà Liên không thể miêu tả bằng lời, cái thần thái đó Liên biết Liên có học, có cưỡng ép thế nào mình cũng không thể có được, bởi mình sinh ra ở tỉnh, gốc quê. Cái gật đầu nhẹ nhàng của cô cũng khác với Liên:
– Vâng, em muốn…
Đừng nói với Liên là cô Hằng muốn “chuyện kia” nhé, đừng kích thích Liên bằng một bộ phim sex livestream trực tiếp thế này, ở thời điểm thiếu thốn này, Liên không chịu được đâu.
– Em muốn anh kể cho em nghe về cuộc sống hồi trước của anh.
Liên thở phù một cái, thì ra là chuyện này, không phải “chuyện kia”. Liên không muốn lại được nhìn thấy “vật ấy” của bố đâu. Trong ngăn bàn vẫn còn cái USB chép lại lần bố thủ dâm, nếu Liên muốn nhìn thì đã lấy ra xem lại rồi.
Bố trố mắt ngạc nhiên nhìn cô Hằng, có lẽ bố bất ngờ vì đề nghị của cô:
– Sao tự nhiên em lại muốn biết về cuộc sống trước đây của anh?
Rồi cô Hằng tỏ vẻ giận dỗi, cô quay mặt ra phía cửa, lưng hướng về phía bố, hơi lắc lắc hai vai, cô đáng yêu quá, nếu không biết tuổi của cô, lại tưởng cô còn là thiếu nữ đấy.
– Thì… ai bảo là… phải tìm hiểu về nhau. Không nói thì thôi… đây cũng chẳng muốn nghe.
Nói xong cô toan đứng dậy thì bị bàn tay của bố nhanh như chớp đớp vào cổ tay níu lại, kéo cô trở lại vị trí, xong là bố rời tay cô ra luôn. Chắc bố sợ bị ăn tát giống như lần trước.
– Kìa Hằng, anh có nói là không kể đâu. Ngồi xuống đây, từ từ anh nói cho mà nghe.
Cô Hằng trở lại vị trí ngồi ban đầu, hai đầu gối chụm vào nhau, chắc cô sợ banh hai chân ra bị bố nhào vào háng ngay nên giữ thế. Ngực cô phập phồng lên xuống Liên nhìn thấy rõ.
– Thì anh nói đi, anh phải nói thật. Em mà biết anh nói dối thì… không xong đâu.
Bố gật đầu, ông quay thẳng người, nhìn cùng hướng với cô Hằng, lưng hơi tựa vào ghế, ông thở dài 1 hơi.
– Năm anh 17 tuổi thì bắt đầu nhập ngũ, huấn luyện 2 tháng ở Bắc Giang xong rồi lên đường vào Nam luôn. Lúc đó cả nước sôi sục vì chiến trường miền Nam ác liệt, anh vào Nam thì cũng là lúc bắt đầu chiến dịch Mậu Thân 1968. Cũng may mà không chết. Rồi đến đầu năm 1970 thì anh bị thương ở Huế và bị chuyển về địa phương. Đến cuối năm 1970 thì anh lấy Thủy. Thủy là giáo viên ở xã bên, cách ngày cưới 1 tuần anh mới biết mặt, là do mai mối nên 2 gia đình mới biết nhau. Đến cuối năm 71 thì sinh thằng Trường.
Cô Hằng lẩm bẩm:
– Bộ đội – giáo viên hợp nhau thế còn gì.
Nhưng bố không để ý đến lời nói có vị chua chua của cô, ông nói tiếp:
– Không phải là vì nói với em mà anh nói thế, nhưng thực sự mà nói. Giữa anh và Thủy chưa từng có tình yêu. Cô ấy cũng xinh, cũng dịu dàng và rất có học thức, nhưng không hiểu sao, anh cũng cố gắng vun đắp nhưng không thể được, có thể cô ấy không tiếp nhận anh. À, về công việc thì khi đi bộ đội về anh công tác ở xã, sau đó nghỉ hưu khi làm đến chủ tịch xã. Rồi khi lên đây, gặp em thì… mới…
Bố kể đến đây thì cô Hằng đập một phát vào đùi bố, không cho bố nói tiếp. Đập xong cô đứng dậy luôn:
– Thôi, em về đây, biết thế đã.
Bố chưa kịp làm gì thì cô đã đi mất, ông chưng hửng nhìn ra phía cửa. Rồi bố cười tươi một phát. Bố đã nhận ra, cô Hằng đã có thay đổi tích cực trong mối quan hệ với ông.
Liên cũng tắt camera, Liên cũng cười. Liên mong muốn bố được hạnh phúc, có được niềm vui riêng của mình. Nghe bố nói chuyện, Liên đã hiểu thêm về bố, thì ra đúng như Liên dự đoán, bố mẹ chồng Liên có cuộc sống nhìn thì bình thường nhưng bên trong không bình thường chút nào. Hai ông bà đến với nhau vì mai mối, bố cũng cố gắng nhưng không thành công. Nhưng không đúng, có gì đó mà Liên vẫn chưa hiểu, ngày mẹ mất, bố không buồn chút nào, vợ chồng không có tình thì có nghĩa. Rồi chuyện bố không cảm thấy có lỗi với anh Trường thì giải thích sao đây? Chắc là có bí mật gì đó mà bố vẫn còn đang giấu giếm, bí mật đó là gì? Ầy, nghĩ mãi chẳng ra, đành kệ vậy.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Liên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chuyen-cua-lien/
Hơn 8 giờ tối hôm thứ 2 đó, Liên nằm một mình trên giường. Cũng được một thời gian ở một mình rồi nên Liên cũng đã bắt đầu quen, không còn có cảm giác sợ sợ giống như những hôm đầu. Tất nhiên, sự cô đơn, trống trải, nhớ nhà, nhớ chồng nhớ con thì vẫn thế, không mất đi được và có lẽ sẽ chẳng bao giờ mất đi.
Định lát nữa sẽ thoa kem dưỡng da nên Liên… Liên… đang trần truồng nằm trên giường, đắp hờ một cái chăn mỏng. Có một mình một nhà nên cũng chẳng sợ ai dòm. Cũng chả thèm bật tivi lên xem vì chẳng có tâm trạng. Nằm vẩn vơ lướt Facebook cho hết thời gian.
Bỗng có tín hiệu báo có tin nhắn Zalo, Liên chạm vào biểu tượng, hy vọng đó là tin nhắn của anh Trường, con trai thì chắc là không rồi vì Liên vừa nhắn tin với con xong. Nhưng không phải, anh vẫn bặt vô âm tín. Là tin nhắn của Hội 3 mẹ tâm lý. Của chị Mỹ Anh. Liên nhíu mày, ngồi dậy trên giường, tựa lưng vào thành giường làm bầu vú bị phơi ra hơi lành lạnh, vì lời lẽ của chị rất nghiêm trọng.
Mỹ Anh: “Cả nhà ơi, các em phải thật bình tĩnh, chuyện nghiêm trọng rồi”
Khi chị Mỹ Anh đang soạn tin nhắn thì đã thấy Thùy Trâm nhắn rồi: “Có chuyện gì vậy chị? Sao có vẻ căng thế?”
Liên đang chờ xem chị Mỹ Anh nhắn gì nên chỉ thả tim vào tin nhắn của chị.
Mỹ Anh: “Chiều nay, thằng Quang đi học để quên điện thoại ở nhà. Chị mở điện thoại của nó vì muốn kiểm tra xem cu cậu có làm gì bậy bạ không. Mãi mới mở được, nó đặt pass là ngày tháng năm sinh của chị”
Liên nhắn lại bằng một dấu chấm hỏi.
Còn Thùy Trâm thì nhắn thế này: “Ồ, chắc là chị kiểm tra xem thằng Quang có xem phim sex không chứ gì. Ôi zời, tuổi chúng nó xem phim sex cũng được rồi chị ạ. Thằng Minh nhà em mà thế em cũng kệ. Những chuyện như thế mình thì không bảo được, đành phải để chúng nó tự tìm hiểu thôi”.
Mỹ Anh: “Nếu chỉ là chuyện đấy thì không nói làm gì. Chị nghĩ mãi từ chiều, đến giờ mới quyết định nói với các em. Vì chuyện này một mình chị không thể giải quyết được, với lại liên quan đến cả 3 đứa”.
Liên bắt đầu căng thẳng, nếu đúng như lời chị Mỹ Anh nói thì sự việc có thể rất nghiêm trọng, lại liên quan đến cả thằng Tuấn nữa.
Liên: “Chuyện gì vậy chị, em lo quá”.
Thùy Trâm: “Em cũng vậy, chị nói nhanh đi ạ”.
Mỹ Anh: “Các em đọc đi, chị chụp màn hình điện thoại của thằng Quang đấy. Mai tầm 9h hai đứa sang nhà chị rồi chị em mình nói chuyện tiếp”.
Rồi sang đó là hàng loạt, rất nhiều, phải đến cả trăm cái ảnh chụp màn hình điện thoại được gửi đến nhóm Zalo.
Liên bắt đầu đọc ảnh thứ nhất. Là ảnh chụp 1 nhóm chát, tên của nhóm là: “3 Chàng lính ngự lâm”. Dòng đầu tiên là của thằng Minh con của Thùy Trâm, như vậy Minh là người lập nhóm chát, thời gian là 22: 28 ngày 15/8/2016, ngày đấy nếu như Liên nhớ không nhầm thì ngày đầu tiên Tuấn nhập học trường cấp III.
Minh: “Ê 2 thằng b cứt, tao lập nhóm Z này để tụi mình trao đổi riêng, cứ phải nhắn cho từng thằng mệt bỏ xừ”.
Tuấn: “Bít roài, có giề nói đi đừng sợ”.
Quang: “Đặt tên “3 chàng lính ngự lâm” đc đấy. Bố khỉ ông tướng. Có j nói đi, t còn dở việc”
Minh: “Dm! T lập cho còn lắm mồm”.
Đọc đến đấy, trước tiên Liên bị bất ngờ vì cách xưng hô có phần “chợ búa” của 3 đứa này, ngôn ngữ cũng tự do. Không giống như hồi của Liên, bạn cùng lớp với nhau chỉ xưng là “cậu – tớ”. Đến chữ “dm”, nghĩ mãi Liên mới đoán ra, là từ viết tắt của “địt mẹ”. Liên rùng mình vì đây là câu cửa miệng của bọn chúng.
Đọc tiếp nào.
Tuấn: “Dở việc j?”
Minh: “Dm, đã làm j có bài vở j. Chắc lại ngắm quần lót của cô Mỹ Anh rồi”.
Tuấn: “Nhà thằng Q cứ gọi là sống trong quần lót. Ha ha ha ha”.
Quang: “Kệ bố. Dm. Chip của Công chúa nhà tao thì tao ngắm, liên quan j tụi mày”.
Minh: “Còn t thì chỉ thích nhìn Bà chủ trần truồng. Da thịt nhìn mới sướng. Chứ vải vóc thì làm đéo gì?”
Tuấn: “Liên của t thì làm j có quần lót nào ra hồn đâu. Toàn màu trắng với lại một kiểu trùm đít. Nhìn mãi cũng chán”.
Đọc đến đây là hết cái ảnh thứ 2, Liên bật tung cả chăn ra khỏi người, hoàn toàn trần truồng trên giường. Tim Liên đập thình thịch. Đúng như lời chị Mỹ Anh nói. Chuyện không những nghiêm trọng mà cực kỳ nghiêm trọng. Cả 3 đứa… cả 3 đứa… Trời ơi là trời. Chúng nói gọi mẹ là cái gì đây. Thằng Minh thì gọi mẹ là Bà chủ. Thằng Quang gọi mẹ là Công chúa. Còn thằng Tuấn, nó… nó gọi mẹ là… Liên, thẳng tên “Liên” luôn mới kinh. Cái gì mà… “Liên của tao”. Thằng Quang thì đang ngắm quần lót của chị Mỹ Anh. Thằng Minh thì không thích nhìn quần lót của Thùy Trâm vì nó thích nhìn Thùy Trâm trần truồng. Ôi, thằng Tuấn, thằng con trai Liên thì nó không phải là không nhìn quần lót của Liên mà là nó nhìn chán rồi. Đúng là hồi chưa đổi đồng phục áo dài, tất cả quần lót của Liên đều màu trắng và là loại trùm kín mông. Không nhiều kiểu nhiều màu như bây giờ.
Cả 3 đứa này bị làm sao thế này.
Mồ hôi Liên lấm tấm trên trán. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chị Mỹ Anh và Thùy Trâm lúc này chắc cũng không khác Liên là bao.
Chuyển sang cái ảnh thứ 3, tin nhắn đầu tiên vẫn là của Tuấn.
Tuấn: “T thì thích nhìn Liên mặc áo dài nhất. Hơn cả trần truồng”
Quang: “Chậc chậc. Tao phải công nhận cô Liên mặc áo dài đẹp thật”.
Minh: “Đẹp thì có đẹp, nhưng với t thì người phụ nữ trần truồng vẫn là đẹp nhất”.
Tuấn: “Đéo thèm chấp cái loại biến thái Slave như mày, cứt ngon, nước đái ngọt. Không bao giờ biết thưởng thức cái đẹp”.
Minh: “Kệ bố”
Quang: “Ê Minh, mày nhìn thấy mẹ mày trần truồng bao giờ chưa?”
Tuấn: “Chắc chưa đâu, cái loại to mồm như thế thì chắc là chưa?”
Minh: “T nhìn rồi”
Quang: “Kể đi xem nào”
Minh: “Đéo kể”.
Tuấn: “Chắc là chưa rồi. T biết thừa”
Quang: “3 Thằng mình chưa ai nhìn thấy mẹ trần truồng bao giờ”
Minh: “Phải làm thế nào đây. T muốn nhìn thấy Bà chủ của tao quá đi”.
Tuấn: “Me too”.
Quang: “Từ từ, để tao nghĩ đã”.
Minh: “Đừng có nói là rình phòng tắm nhé. Nhà t kín lắm, thử mấy lần rồi. Đéo nhìn được j luôn”.
Tuấn: “Nhà tao cũng thế”.
Quang: “Phải trường kỳ kháng chiến, phải lập kế hoạch đàng hoàng”.
Minh: “Mày nghĩ đi. Sở trường của mày mà”, Minh tag tên của Quang vào để trả lời.
Hết cái ảnh thứ 4. Đọc đến đây, Liên thực sự không biết mình đang nghĩ gì nữa. Đặt điện thoại xuống vì không dám đọc tiếp. Liên mặc bộ quần áo ngủ vào rồi đi xuống giường, đi đi lại trong phòng đến mấy vòng.
Liên, chị Mỹ Anh và Thùy Trâm chắc chắn đều không ngờ 3 đứa con của mình lại như vậy, chúng thực sự đã quá lớn, quá lớn so với tưởng tượng của những người mẹ, đã phần nào vượt khỏi tầm kiểm soát. Có đánh chết Liên cũng không thể nghĩ được Tuấn lại có ý định không bình thường với Liên. Liên cứ nghĩ chuyện này chỉ có từ phía Liên thôi, chứ không thể nghĩ được cả Tuấn cũng như vậy. Qua những chuyện đã xảy ra, Liên biết Tuấn cũng đã lớn, đã dậy thì hoàn toàn, rồi thì đặc biệt thích nhìn mẹ mặc áo dài nhưng bấy nay Liên vẫn nghĩ đó cũng đơn giản là bình thường thôi, giống như người ta thích nhìn những người mẫu đẹp vậy. Nhiều người thích nhìn Liên mặc áo dài mà đâu chỉ riêng Tuấn. Chỉ là không ngờ, không thể ngờ, Tuấn đã nhìn Liên theo một cách không phải là của con dành cho mẹ.
Phải rồi, phải đọc tiếp xem chúng nó nói gì.
Trở lại chỗ mà Liên vừa nằm, cầm điện thoại lên, chuyển sang cái ảnh tiếp theo. Ảnh thứ 5.
Quang: “Từ từ, bọn mày tưởng dễ lắm à, dễ thì bọn mình đã được chịch rồi. À bọn mày thấy cô Hồng chủ nhiệm lớp mình thế nào. Khiếp, hôm nay nhìn cô mặc áo dài đứng trên bục giảng mà tao thấy bọn con trai nuốt nước bọt ừng ực”.
Minh: “Đít to phết. Loại đít này tụt quần ra doggy thì thích bằng chết. Ơ, cô giáo mặc áo dài thì bổ mắt thằng Tuấn nhất rồi còn gì”
Tuấn: “Gần đẹp bằng Liên”.
Quang: “Chắc thằng Tuấn vừa nhìn cô giáo vừa tưởng tượng đấy là cô Liên”.
Minh: “Chắc rồi. Hay là bọn mình nghĩ cách chịch cô giáo trước đi. Nhìn dáng cô như vậy chắc là dâm lắm. Chứ dm, từng này tuổi rồi mà cả 3 thằng chưa thằng nào bóc tem. Nghĩ mà nó chán. Ngày đéo nào cũng phải tự sướng, mãi cũng nhàm”.
Tuấn: “Bọn mày điên à. Cứ làm như là dễ lắm ấy. Cô trông hiền hiền thế thôi chứ kinh phết đấy. Mày không thấy nhóm thằng Hùng hôm nay nói chuyện một cái mà bị cô phạt ngay à”.
Quang: “Thằng Tuấn nói đúng đấy. Đít mẩy, vú to thế chắc là dâm. Nhưng dâm không có nghĩa là bạ đâu chịch đấy. Cô dạy môn hóa, để vài bữa nữa rồi xin học học riêng ở nhà cô xem có chén được không?”
Minh: “Ý thằng Quang hay đấy, theo tao, bọn mình đến nhà cô học, rồi đè cô ra địt, cô biết chắc cũng không dám nói ra đâu. Vì ngại mà”.
Tuấn: “Thế khác nào hiếp dâm đâu”.
Quang: “2 Thằng đều có lý”.
Minh: “Thế giờ làm sao, chứ tao muốn thử quá. Xem phim mãi mà không được thực hành”.
Quang: “Hay bọn mình góp tiền đi chung 1 chị cave đi. Chọn chị nào ngon ngon một tí cũng được”.
Minh: “Bọn mày quyết đi, tao theo”.
Tuấn: “Nhưng nhỡ bệnh thì sao?”.
Quang: “Đeo bao sợ j”.
Minh: “3 Thằng 1 chị có đủ không?”
Tuấn: “Dm, lần đầu có khi vừa đút vào đã ọc bố nó ra rồi chứ ở đấy mà có đủ không?”
Quang: “Thôi, ngủ đi, Công chúa của tao sắp lên kiểm tra rồi. Tao phải tắt đây. Có j mai đi học giờ ra chơi bàn tiếp”.
Minh: “Chúc các con giời tối nay mơ được địt mẹ”.
Tuấn: “Tao ngày nào chẳng mơ. Hahahahaha”.
Chết thật! Quá kinh khủng, ngoài sức tưởng tượng của Liên. 3 Đứa có ý định hiếp dâm cô giáo chủ nhiệm. Cô Hồng giáo viên chủ nhiệm lớp của con thì Liên không lạ gì, gặp cô mấy bận rồi. Cô Hồng khoảng 30 tuổi, còn rất trẻ. Mới lập gia đình và có một đứa con trai được 3 tuổi, chồng của Hồng là cảnh sát biển, đi công tác trong Nam 1 năm mới về nhà 1, 2 lần. Bọn trẻ có ý định đến nhà cô học rồi hiếp cô luôn. Đó là phạm pháp, là tù tội, là hỏng cả một cuộc đời.
Rồi chúng còn định góp tiền thuê chung một cô cave nữa. Ôi, nghĩ đến đây Liên hận không thể chạy ngay về nhà để hỏi con cho rõ. Không thể để những chuyện như thế này xảy ra được. Mấy đứa còn trẻ, chỉ một sai lầm thôi là phá hoại cả một cuộc đời. Liên phải làm gì đây? Làm gì để cho con trai trở lại bình thường đây.
Theo mốc thời gian, chuyện chúng vừa trao đổi đa xảy ra được khoảng 4 tháng rồi. Không biết có thực hiện được không? Phải đọc tiếp mới được.
Liên lật sang bức ảnh thứ 8. Thời gian là 21: 10 ngày 28/8/2016, cách bức ảnh trước mà Liên đọc khoảng 2 tuần. Chắc là chị Mỹ Anh đã không chụp toàn bộ mà chỉ chụp những đoạn có nội dung quan trọng thôi.
Quang: “Mấy con giời học xong chưa?”
Tuấn: “T học xong rồi, đang ngồi làm tí phim”
Minh: “Bà chủ vừa về, lên kiểm tra rồi. T cũng đang xem phim”
Quang: “Phim j, gửi tao đê”.
Tuấn: “Mecontrondoibennhau”
Minh: “Nguoimedamdangvacaucontraimoilon”.
Quang: “Phim Nhật à, hay đấy. Để lát tao xem, giờ nói chuyện tí đi. Thằng Tuấn hôm nay mày bảo hôm qua được tí với cô Liên rồi. Kể đi xem nào”.
Minh: “Ờ thằng Tuấn kể cho anh em đi. Rồi tao kể chuyện Bà chủ cho mà nghe”.
Tuấn: “Ừ. Rửa tai mà nghe đây mấy con giời. Trong lúc t nhắn, cấm đứa nào chen vào”.
Minh và Quang đều thả tim vào tin nhắn vừa rồi của Tuấn.
Đầu tiên là một cái ảnh chụp Liên mặc áo dài tím, đang nấu ăn. Áo dài này là đồng phục cũ vì cái quần vẫn màu trắng. Liên nhớ rồi. Hôm đó Liên đi làm về, nhà chỉ có 2 mẹ con và Tuấn gạ Liên mặc áo dài nấu ăn. Xong còn hứa là lát giặt tay cho mẹ.
Ảnh chụp từ đằng sau, nổi bật là mông đít vểnh lên, lưng dài thượt, tóc buộc gọn dài đến nửa lưng.
Tuấn:
‘Hôm qua, gạ mãi Liên mới đồng ý mặc áo dài nấu ăn, tao phải hứa với Liên là giặt tay bộ áo dài này thì Liên mới đồng ý đấy.
Tao ngồi ở bàn ăn, vừa giả vờ nghịch điện thoại vừa ngắm Liên. Bọn mày biết không, tao thích được nhìn Liên mặc áo dài lắm, lúc Liên mặc áo dài tao thấy Liên đẹp vô cùng, đẹp như một thiên thần. Khi Liên mặc áo dài, kể cả đứng, đi, ngồi, nằm hay làm gì tao cũng thấy đẹp.
Tao chụp ảnh này lúc Liên đang nấu ăn. Mỗi lần Liên động tay động chân làm cái gì đó là tà áo phía sau lại tung lên, tao chớp thời cơ nhìn thấy mông Liên. Tao chưa được nhìn bên trong nhưng tao dám chắc là mông Liên to và căng đét vì cái quần bị ép sát vào mông. To thấy rõ được hình dạng của hai bờ mông.
Lúc đó tao nứng cực kỳ, tao chỉ muốn tháo mẹ nó quần ra rồi vừa nhìn Liên vừa sục cho bõ sướng. Nhưng tao không dám vì thỉnh thoảng Liên vẫn ngoảnh lại nhìn tao, tao sợ Liên bắt gặp.
Càng ngắm Liên trong bộ áo dài, buồi tao càng cứng, nó dựng lên làm tao phải lén kéo nó ngược lên trên, thòi ra một ít ở đai quần.
Bọn mày biết cái đẹp của áo dài là cái gì không? Cái đẹp của áo dài chính là nó rất kín nhưng lại rất hở. Kín từ trên xuống dưới nhưng lại hở từ dưới lên trên. Nhìn Liên mặc áo dài tao đoán được ngực Liên to cỡ nào, mông Liên căng ra sao, eo Liên nhỏ như thế nào, chân Liên dài miên man bao nhiêu vì áo được bó sát vào cơ thể. Còn điểm nhấn của áo dài chính là chỗ nối 2 tà áo. Tao có thể nhìn thấy một đoạn eo của Liên, nó trắng bóc giống như làn da, không cần sờ vào cũng biết là nó rất mịn màng.
Chỉ một hành động nhỏ của Liên thôi, là các bộ phận trên cơ thể và cả người Liên đều run rẩy theo, kích thích tao.
Lúc đó tao chỉ ước được đến sát sau lưng Liên, úp háng tao vào mông Liên rồi vòng tay ra phía trước ôm lấy ngực Liên. Chỉ như vậy thôi là quá đủ với tao rồi.
Hết rồi, hết đoạn tao ngắm Liên mặc áo dài nấu ăn rồi.’
Quang: “Nghe mày tả cô Liên mặc áo dài tao bắt đầu thích rồi đó. Chỉ là Công chúa của tao ít khi mặc áo dài, nàng chỉ mặc đồ hiện đại thôi”.
Minh: “Nghe cũng có lý phết. Thế mày không thích nhìn cô Liên trần truồng nấu ăn mà. Nhìn thẳng vào đít luôn có phải sướng hơn không?”
Tuấn: “Nói cái đẹp với mày chán thật”.
Minh: “Đó là sở thích thôi mà. Hề hề, đừng giận. Chiều nay mày bảo mày còn thủ dâm cơ mà”.
Quang: “Ừ, mày còn nói là suýt nữa thì mày xuất tinh”.
Tuấn: “Từ từ đã, đó là phần sau, lúc tao lấy áo dài của Liên đi giặt”.
Minh: “Kể luôn đi, hấp dẫn phết”.
Hết ảnh thứ 10. Liên vuốt vuốt ngực để lấy lại bình tĩnh. Thật bất ngờ, Tuấn đã nhìn Liên mặc dài và có cảm nhận như vậy. Trong lúc nhìn còn nứng lên nữa chứ, chuyện này thì Liên đã tận mắt chứng kiến rồi. Không những thế còn tưởng tượng ra hoạt cảnh vô cùng kích thích với mẹ là đứng ở đằng sau, vòng tay ra đằng trước.
Liên có nên đọc tiếp không? Liên nhớ rồi, hôm đó, sau khi ăn cơm xong, Liên có đứng ở cửa phòng con, nghe thấy những tiếng động rất lạ trong phòng, sau đó Liên vào phòng con thì nhìn thấy bộ áo dài của mình được treo ngay ngắn trên tường, và khi đó Tuấn có hành động rất lạ.
Không lẽ?
Nghĩ đến đây, khớp lại với lời mà Quang và Minh vừa nói… Liên hồi hộp chuyển sang ảnh thứ 11.