Chuyện của Liên

Chương 26



Phần 26: Mẹ là của con

Chủ nhật, thứ 2, thứ 3, thứ 4, thứ 5 trôi qua lúc nhanh lúc chậm. Có lúc Liên thấy sao mà nó nhanh thế, vèo cái đã hết ngày. Cứ lúc nào Liên sợ đến ngày thứ 6 thì y như rằng nháy mắt vài cái đã hết ngày rồi. Liên sợ bởi vì cứ nghĩ đến thứ 6 Liên và con sẽ làm tình một cách thực sự, lúc đó Liên sẽ trở thành người của Tuấn, một người đàn bà đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng trong cuộc đời con. Liên sẽ không còn là một người mẹ thông thường nữa mà tình mẹ – con sẽ bị san bớt để thêm vào đó là tình nam – nữ. Nếu chuyện đó xảy ra, thú thực là lúc đó Liên cũng không biết mình sẽ đối diện với Tuấn như thế nào, như một người mẹ, hay như một người đàn bà đứng trước người đàn ông của mình.

Đối với những người phụ nữ từng làm tình với nhiều người đàn ông trong cuộc sống hoặc những cô gái “bán hoa” thì đối với họ chuyện quan hệ tình dục với ai đó sẽ chỉ như gió thổi bên tai, mát cái rồi thôi, sẽ quên ngay không bao giờ nhớ lại, không bao giờ bị ảnh hưởng vì điều đó. Đó là quan niệm về tình dục của họ, người thì chỉ để giải tỏa nhu cầu sinh lý, thay vì dùng sextoy thủ dâm thì họ dùng đàn ông như một công cụ để tự thỏa mãn. Xã hội cũng từ đó mà sinh ra các khái niệm: Ngoại tình, some, swing. V. V. Người thì dùng công cụ tình dục như một cách để mưu sinh. Liên không đánh giá những phụ nữ đó là tốt hay xấu, bởi đó là quan niệm của mỗi người, họ tự lựa chọn mà thôi.

Còn đối với Liên, Liên không giống thế. Mặc dù Liên phải thừa nhận, đó là Liên rất dâm, có nhu cầu tình dục rất cao, hồi trẻ đã thế và đến giờ này vẫn thế. Liên có thể làm tình nhiều lần một ngày và gần như không bao giờ là đủ. Thậm chí, có lúc “máu” lên, Liên nghĩ mình có thể làm tình liên tục từ sáng tới tối vẫn được, bướm Liên sẽ liên tục ướt đẫm, liên tục co bóp nếu như được kích thích một cách hợp lý.

Có một điều bí mật trên cơ thể của Liên mà chưa một ai khám phá ra, kể cả anh Trường. Chỉ có một mình Liên biết, nép dưới môi lớn bên phải của bướm Liên có một nốt ruồi châu sa. Nốt ruồi trên cơ thể mỗi người thì có thể mọc ở nhiều nơi, nhưng 99,99% đều là nốt ruồi màu đen, to nhỏ có cả. Nhưng nốt ruồi mọc ở mặt trong của bướm đã hiếm, mà nốt ruồi châu sa mọc ở chỗ đó là hiếm trong hiếm. Vậy mà Liên có.

Liên phát hiện ra nó từ bao giờ? Liên còn nhớ như in những ngày ấy. Đó là lúc Liên bắt đầu dậy thì, hồi đó mới học lớp 9, lần có kinh nguyệt đầu tiên Liên không bối rối lắm vì mình cũng có kiến thức nhất định về giới tính, lại được mẹ chỉ bảo cho đôi điều. Chỉ là tò mò về cơ thể mình thôi, khi dậy thì nó biến đổi kinh hồn, chỉ tuần sau đã khác so với tuần trước. Vú mới nhú lên bằng quả cau rồi tháng sau đã bằng quả cà chua. Lông bướm từ lông tơ giống lông ở cánh tay vậy mà qua một tháng đã lún phún ngả màu hơi đen đen. Cánh bướm từ lúc còn bé tin hin úp vào cửa mình, vậy mà loáng một cái đã to và dài ra như nụ hoa xòe. Hột le, lúc chưa dậy thì thì chẳng nhìn thấy gì, chỉ là vết mờ mờ ở phía trên, rồi đùng một cái từ đâu chòi ra một cục thịt thừa, giống như là hạt mầm đâm chồi từ mặt đất chui lên.

Rồi kinh nguyệt đến bất chợt trong lúc đang ngủ, sáng ra ngủ dậy thấy dưới mông mình đỏ hoe, đầu tiên còn tưởng là mình bị chảy máu, sau thấy đũng quần cũng đỏ mới biết là mình có kinh nguyệt lần đầu tiên. Lần đầu tuy không nhiều lắm nhưng màu đỏ tươi giống y như máu.

Mẹ dặn, mỗi lần đến kỳ kinh là phải rửa bướm thật kỹ, rửa đi rửa lại, vài tiếng lại rửa một lần. Khi kinh về, bướm cũng theo đó mà lớn lên. Từ một cái bướm trẻ con, thoáng chốc đã thành bướm người lớn, nó to hơn, cả bên ngoài lẫn bên trong, chuyển từ màu trắng sang màu hồng, những mạch máu li ti cũng dưới lớp da mỏng cũng nhiều hơn mà phải banh hai mép bướm ra mới nhìn thấy. Tò mò lắm, không biết bướm mình lớn đến đâu, còn thay đổi như thế nào nữa. Thế là mỗi lần rửa bướm Liên đều lấy một cái gương tròn có đai bằng nhựa màu xanh mà mẹ mua ở chợ cho Liên soi gương chải tóc ra, đặt nó xuống nền đất rồi căn chỉnh sao cho mình nhìn thấy bướm mình thật rõ ràng, vì cúi xuống nhìn không kỹ được. Vừa dội nước rửa bướm vừa nhìn, rửa xong rồi vẫn vạch ra nhìn, còn tự chỉ chỉ vào rồi lẩm bẩm, “cái này là cửa mình này, sao nó bé thế nhỉ, chẳng thấy lỗ đâu”, “cái này là lỗ tiểu này, trông như hạt gạo mà sao lúc đái lại phọt ra dòng nước to tướng”, “cái này là hột le này, ê, kéo nó ra trông như đầu ngón tay út, bóp vào tê tê”, “lông bướm đen như tóc, nhìn đẹp phết, thấy bảo nó phải xoăn như đầu bọn châu Phi sao của mình thẳng thế nhỉ, chỉ hơi cong cong một tí”. Rồi vạch hai mép bướm ra, nhìn thật kỹ, soi từng milimet một. Nghĩ lại hồi đó mà buồn cười. Vừa mới lớn, chả biết gì.

Rồi đến một hôm, lúc đó cũng phải có kinh được gần 1 năm rồi, vẫn giữ thói quen thích nhìn bướm lúc rửa như hồi mới có, Liên phát hiện ra nốt ruồi châu sa nằm ở đoạn sâu nhất của môi lớn bên phải. Nó không phải có từ lúc Liên mới sinh ra, Liên chắc chắn thế vì nếu có Liên đã phát hiện ra từ lâu rồi. Nó mới mọc đây thôi. Lúc đầu, chỉ là một chấm hơi hơi hồng, còn nằm dưới da. Sau từ từ mới phát triển to hơn một chút, bật hẳn ra khỏi da, đỏ dần lên và to bằng hạt vừng. Liên theo dõi nó rất kỹ, đến khi nó hết “lớn” thì cũng là lồn Liên hồng rực, rất giống với màu của nốt ruồi châu sa này, vì vậy phải thật tinh mắt và để ý kỹ mới phát hiện ra sự có mặt của nó.

Chuyện cứ thế thôi, chẳng có gì vì Liên cũng không biết gì về công dụng của nốt ruồi châu sa. Cũng chẳng nói với ai, cứ nghĩ nó là bình thường. Rồi mãi đến khi Liên lên Hà Nội học đại học, bắt đầu biết thế nào là Internet, trong một lần tình cờ thế nào đó, Liên đọc được một blog nói về nốt ruồi trên cơ thể con người, kiểu dạng như nhân tướng học gì gì đó. Nói là nếu ai có nốt ruồi ở bướm thì người đó là người dâm, có nhu cầu tình dục cao. Đặc biệt hơn nữa, người đàn ông nào mà nhìn thấy nốt ruồi ở bướm của phụ nữ thì sẽ không bao giờ quên được, sẽ bị ám ảnh cả đời bởi người phụ nữ đó. Thậm chí còn kèm theo yếu tố tâm linh kiểu như nếu đã nhìn thấy nốt ruồi ở bướm của người phụ nữ đó thì phải quan hệ tình dục, nếu không thì gặp điều không may mắn, xui xẻo thậm chí dẫn đến mất mạng. Còn nốt ruồi châu sa thì còn kinh khủng hơn, người sở hữu nốt ruồi châu sa là người dâm trong những người dâm.

Trở lại với những suy nghĩ của Liên trong những ngày “trôi nhanh”, Liên dâm, phải rồi, chắc chắn thế. Nhưng Liên không nghĩ mình sẽ buông thả để có thể quan hệ tình dục với bất cứ ai. Bởi Liên biết mình sẽ không bao giờ quên được người đàn ông nào sẽ chạm vào cơ thể mình. Người đầu tiên, đương nhiên rồi, đó là anh Trường, chồng Liên. Anh không phải là người đầu tiên phá trinh Liên, chuyện này Liên đã kể rồi. Chuyện Liên mất trinh, Liên đã nói với anh là một “tai nạn”, sự thực là như thế, Liên sẽ giữ bí mật chuyện này cho riêng mình, nhưng nếu một hôm nào đó hứng lên, Liên sẽ kể cho mọi người nghe chuyện này, nhưng không phải bây giờ. Nhưng anh Trường là người đàn ông đầu tiên của Liên, người đàn ông duy nhất kéo dài tận mười sáu năm trời. Ấy vậy mà anh không phát hiện ra nốt ruồi châu sa của Liên đâu nhé, kể cũng lạ. Nhưng âu cũng là bình thường. Anh liếm lồn Liên nhiều lần lắm rồi, nhiều không đếm xuể, nhưng như đã nói, nốt ruồi ấy ở chỗ kín nhất, phải quá kỹ lưỡng mới nhìn thấy. Anh không phát hiện ra cũng là điều bình thường, Liên không trách anh.

Người đàn ông thứ 2, đó là bố chồng Liên, một lần duy nhất. Mặc dù Liên bị “hiếp dâm”, là người thụ động nhưng phải thừa nhận rằng, Liên không quên được lần đó, hiện tại chưa quên và sau này cũng sẽ không quên được. Bố được tính là người đàn ông thứ 2, theo một nghĩa trọn vẹn nhất về tình dục. Có bú, liếm, móc, địt và xuất tinh.

Đấy, có 2 người đàn ông vậy thôi, Liên rất nhớ.

Còn người thứ 3? Có nên tính không nhỉ, cho đến giờ phút này người đàn ông thứ 3 chạm vào cơ thể Liên, toàn bộ cơ thể trần truồng bao gồm cả chỗ thầm kín nhất chính là người đàn ông thứ 3. Dương vật chưa chui vào trong âm đạo nhưng đầu khấc đã tì vào cửa mình rồi. Như vậy có được tính không nhỉ? Chưa trọn vẹn, nhưng đối với Liên cũng có thể coi là người đàn ông thứ 3 được rồi. Đó là Dương Quốc Tuấn, tên tục ở nhà gọi là Nhóc Con, sinh năm 2001, năm nay 15 tuổi. Đó là con trai ruột của Liên.

Những ngày trôi nhanh là những ngày Liên sợ đến thứ 6, ngày đó, Liên sẽ phải thực sự cho con trai ruột làm tình một cách trọn vẹn. Liên đã sẵn sàng chưa? Lúc đã, lúc chưa.

Xen lẫn những ngày “trôi nhanh” là những ngày “trôi chậm”, như hôm qua thứ 5 và hôm nay thứ 6 chẳng hạn. Sao mà thời gian như bị ai néo lại không cho trôi đi vậy, chờ mãi, chờ mãi mới hết buổi sáng. Giấc ngủ trưa gục trên bàn làm việc chập chờn, tỉnh dậy mới có vài phút trôi qua. Làm đủ thứ việc, hết việc nọ đến việc kia vẫn chưa đến 3 giờ. Từ 3 giờ cho đến giờ về sao mà lâu thế không biết.

Là vì sao? Vì Liên mong đến tối. Vì Liên mong đến cuộc hẹn thứ 6 được sắp đặt từ thứ 7 tuần trước. Cả người Liên nôn nao từ hôm qua rồi, chỉ mong thời gian trôi đi thật nhanh, thật nhanh đến tối thứ 6, để Liên được gặp con, được cùng con khám phá chân trời mới, chân trời đó, có thể là thiên đường, có thể là địa ngục. Nhưng bất chấp tất cả mẹ sẽ cùng con khám phá, tới tận cùng thì thôi.

Là vì sao? Thì ra vì từ hôm qua, thứ 5, là ngày rụng trứng đầu tiên, hôm nay thứ 6 là ngày rụng trứng thứ 2, là ngày mãnh liệt nhất. Mỗi tháng có vài ngày, trứng chờ sẵn trong dạ con để đón những anh chàng tinh binh hùng mạnh nhất, gan dạ nhất ghé thăm. Lúc đó, trứng sẽ địt nhau với tinh trùng để rồi cuối cùng sẽ hòa vào nhau tạo thành một sinh linh mới. Những ngày đó, Liên sẽ nứng tợn hơn, sẽ sản sinh nhiều hoocmon giới tính hơn, sẽ tỏa ra hương thơm hấp dẫn con đực nồng nàn hơn.

Ơn giời, giờ về cũng đến.

Bạn đang đọc truyện Chuyện của Liên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chuyen-cua-lien/

Liên rảo bước rời khỏi Chi nhánh nhanh như một cơn gió. Đi chợ cũng nhanh hơn vì hôm nay Liên phá lệ không mặc cả một thứ gì. Thịt bò, trứng, rau đủ thứ, sữa tươi không đường vài chai, nhoáng một cái đã rời chợ về nhà. Liên ước gì, khi mình mở cửa ra thì đã thấy Tuấn chờ mình rồi. Con có “điên” đến nỗi lào vào mẹ, ôm thật chặt, hôn thật sâu, lột thật nhanh, đè thật nặng và địt thật mạnh không nhỉ? Có điên cuồng đến nỗi không cần ăn, không cần uống mà lao vào làm tình với mẹ đến tận sáng hôm sau, đến khi hai người chỉ còn thoi thóp thở không nhỉ? Nếu con mà như thế Liên sẽ không ngần ngại mà xõa với con một lần cho thú. Cuộc đời ngắn chẳng tày gang, hôm nay thế này ngày mai biết ra sao. Cứ chơi đi, cứ tận hưởng cho biết thế nào là lạc thú cuộc đời. Tại sao lại bắt mình gò bó trong một khuôn khổ nào đó, trong những lý luận giáo điều phù phiếm nào đó. Cứ mặc kệ đòi hỏi của bản thân mình đi, cơ thể mình, tâm hồn mình là của mình, tại sao lại bị người khác chi phối.

Một nửa mơ ước của Liên thành hiện thực, khi Liên mở cửa ra, đúng là Tuấn đang chờ Liên trong bộ quần áo đồng phục học sinh cấp III, nhưng Tuấn không như Liên nghĩ, con không có “điên” như Liên mong muốn. Không còn ủ dột như tuần trước, con vẫn bình thường như là chính con vậy. Vẫn xách đồ giúp mẹ, vẫn ỏn ẻn nũng nịu mẹ mặc áo dài nấu ăn. Liên không buộc áo dài ra đằng trước giống hôm rồi nhưng thỉnh thoảng cũng ngúng nguẩy mông đít để trêu tức con rồi cho con một ánh nhìn lém lỉnh.

Vẫn mặc áo dài ăn cơm, vẫn đung đưa chân khép vào mở ra như mời gọi con nhìn háng, nhưng không có cảnh ướt sũng đũng quần như hôm rồi để phải khép nép chạy trốn ánh nhìn của con cũng là chạy trốn cái dương vật cứng đờ muốn xé rách quần ngay trước mặt.

Cả hai chỉ thỉnh thoảng trao nhau ánh mắt yêu thương, ngầm đạt được thỏa thuận là chưa đến giờ hoàng đạo, phải là lúc đi ngủ cơ. Thế nên cả hai mới kiềm chế mà không lao vào nhau.

Nếu như thứ 5 và cả ngày thứ 6 dài như một thế kỷ thì từ lúc ăn cơm xong, dọn dẹp đâu vào đó, tắm rửa sạch sẽ tinh tươm là 8 giờ tối tới 10 giờ là giờ đi ngủ dài như một thiên niên kỷ. Liên ở trong phòng hết nằm rồi ngồi, hôm nay Liên không thoa kem dưỡng da. Liên không muốn cơ thể mình có một mùi hương hóa học nào. Liên chỉ muốn thuần khiết một mùi hương đàn bà, mùi hương của thịt da, mùi hương của dâm thủy tỏa ra trên cơ thể mình thôi. Để Tuấn phải nhớ mãi không bao giờ quên người phụ nữ đầu đời của mình.

Tuấn mở cửa bước vào, trên tay là cốc sữa tươi không đường, ánh mắt ngạc nhiên nhìn mẹ:

– Mẹ, sắp đến giờ đi ngủ rồi sao mẹ mặc áo dài.

Liên giả vờ ngắm mình trong gương, quay hết bên nọ sang bên kia, rồi quay hẳn lưng về phía gương, vén tà váy lên cao để nhìn vào mông mình, Liên không thèm nhìn con vì biết chắc cu cậu đang đăm đắm nhìn mình, sao có thể cưỡng lại lúc mẹ mặc áo dài cơ chứ, Liên giả vờ vì biết chắc cơ thể mình vẫn thế:

– Mẹ hình như béo lên thì phải. Mấy hôm nay mẹ mặc áo dài thấy chật chật. Phải thử lại xem thế nào, có khi phải đổi cỡ.

Tuấn đi về phía Liên rồi đứng sau lưng, cách cái giường mà Liên mới thay ga mới tinh, màu trắng phau. Nhìn qua gương, Liên biết con đang nhìn chăm chú vào mẹ.

– Không đâu, con thấy mẹ vẫn thế mà, vẫn đẹp. Hì hì hì hì!!!

Liên ngoái lại nhìn mặt con một cái rồi lướt thật nhanh ánh mắt mình xuống dưới, bắt gặp một cục u to đùng ở mặt trước của cái quần đùi mà con đang mặc.

– Thật không? Nhìn kỹ lại một lần nữa xem nào.

Nói xong, Liên quay người hẳn lại phía con, ngực ưỡn về phía trước như muốn khoe bầu ngực sữa phì nhiêu căng tròn của mình. Rồi kèm với động tác xoay người là tay Liên cầm tà váy giơ lên cao, để cho con nhìn thấy cặp mông cong tớn, căng tròn của mình trong chiếc quần màu vàng. Dừng lại một lúc, Liên đi sang bên phải, ra gần đến cửa phòng mới quay đầu lại vươn đôi chân dài miên man của mình từng bước trở về chỗ cũ. Liên như người mẫu áo dài sải bước trên sàn catwalk cho duy nhất một khán giả là Tuấn xem.

– Oa, mẹ đi như người mẫu ấy, mà không, người mẫu không đẹp bằng mẹ.

Liên lại gần con, gần như sát vào người con, nếu không vì trên tay Tuấn còn cầm cốc sữa, có lẽ người Liên đã dính vào người con mất rồi. Đôi môi đầy đặn của con ở kia sao mà hấp dẫn Liên đến thế, Liên chỉ muốn nó chạm vào môi mình thôi. Rồi cái đũng quần của con tì vào háng mình. Cả người Tuấn ở ngay gần đây như có một lực hút vô hình, muốn hút Liên dính chặt vào người Tuấn. Liên đã nứng đến mức độ này rồi sao?

– Chỉ được cái khéo nịnh. Đưa sữa đây cho mẹ uống.

Liên đón cốc sữa từ bàn tay đang gồng chặt của con, không biết là Tuấn cầm chặt cốc sữa là vì đang kìm nén dục vọng hay là vì sợ cốc sữa đổ mất?

Khi Liên đưa cốc sữa lên miệng, định uống ngụm đầu tiên thì Liên dừng lại, nhìn chằm chằm vào mặt con, rồi hất hàm khiêu khích:

– Sao? Sao chưa về phòng?

Tuấn như bừng tỉnh, ú ngớ nhìn như gà mắc tóc, Liên nhìn mà vừa thương vừa buồn cười:

– Con… Con chờ mẹ uống sữa xong rồi cất cốc.

Liên vẫn không uống, chỉ kê nó ở miệng thôi, đầu lắc lắc nhưng mắt vẫn nhìn con như muốn lột truồng tâm địa đen tối của con ra. Chỉ ngửi mùi cốc sữa thôi là Liên biết, cốc sữa này không có tinh trùng, nó không có mùi ngầy ngậy. Chắc chắn là cốc sữa chỉ có thuốc mê, Tuấn muốn dành tinh trùng cho đêm nay nên vừa nãy lúc tắm đã không thủ dâm.

– Mẹ sẽ uống hết được chưa, để cốc đây mai rửa cũng được. Con về phòng đi để mẹ còn thay đồ đi ngủ.

Nói xong, Liên hất hàm như một cô gái kiêu ngạo ra lệnh cho người khác. Ánh mắt chờ chờ đợi Tuấn rời khỏi phòng mình, cốc sữa vẫn kê trên môi.

Tuấn lững thững bước từng bước không nỡ ra khỏi phòng, đi được 1 bước là ngoái lại một lần nhìn mẹ, ánh mắt tiếc nuối vô cùng vô tận.

Cửa phòng đóng lại, Liên bước về phía cửa sổ, khẽ khàng kéo cửa ra rồi hất toẹt nó xuống đất. Đóng cửa lại, kéo rèm.

Liên đặt cốc sữa xuống bàn trang điểm, một chút sữa thừa vẫn đọng lại trên thành cốc, từ từ chảy xuống đáy.

Nếu theo như lần trước Tuấn nói trên nhóm Zalo “3 chàng lính ngự lâm” thì thuốc sẽ có tác dụng trong 15 phút, tức là Liên phải mê man sau mười lăm phút nữa.

Liên định thay bộ áo dài ra, mặc váy ngủ rồi lên giường nằm nhưng nghĩ thế nào, tần ngần cầm cái váy ngủ trên tay Liên lại không thay, treo nó lại trên mắc. Liên muốn mặc áo dài khi làm tình với con, để con được thỏa mãn với ước mơ của mình.

Liên lên không tắt điện mà lên giường nằm, tạo hiện trường giả là mình bất ngờ bị buồn ngủ rồi thiếp đi luôn chứ không phải là chủ động đi ngủ.

Hồi hộp, ngực phập phồng. Liên nằm thẳng duỗi ra trên trường, chỉnh trang lại bộ áo dài, tà váy dưới gọn gàng ở dưới mông, tà váy trên che chân đến giữa ống đồng, hai tay Liên đặt ở trên bụng, tư thế nằm rất bình thường. Giống tư thế Liên đang đứng nhưng thực tế là đang nằm vậy. Liên nhắm mắt lại và chờ đợi. Đợi con đực ở ngoài kia vào chiếm đoạt. Liên biết chắc chắn, Tuấn đang chờ đợi từng giây từng phút trôi qua.

Nếu như 2 tiếng vừa rồi như một thiên niên kỷ, thì mười lăm phút chờ đợi này lài dài đằng đẵng như ngừng hẳn lại. Liên nhắm mắt lại bắt đầu nghĩ ngợi, không biết mình làm như vậy có đúng không? Giờ mình thay đổi vẫn còn còn kịp, con vẫn còn ở ngoài kia, mình vẫn ở trong này, vẫn còn có cơ hội để việc loạn luân không diễn ra. Nhưng rồi Liên lại nhớ đến tất cả những gì đã qua giữa hai mẹ con. Từ lần đầu tiên vô tình nhìn thấy dương vật của con, lần hai mẹ con úp thìa lúc Liên sang ngủ nhờ. Lại nhớ đến những cốc sữa tinh trùng. Nhớ đến lần chat sex với con, nhớ đến lần nghe con nói lúc bịt mắt ở nhà chị Mỹ Anh. Những điều đó đã thôi thúc Liên, làm cho con tim Liên chiến thắng lý trí.

– “Cạch”, tiếng mở cửa vang lên, tim Liên đập rộn ràng, loạn nhịp, cậu chàng kia sau khi căn thời gian đã bắt đầu hành động. Ồ thế mà cuối cùng mười lăm phút đã trôi qua rồi đó sao?
– Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ngủ chưa?

Tuấn đang thăm dò xem Liên đã ngấm thuốc chưa bằng việc gọi to. Nhưng Liên đang giả vờ bị đánh thuốc mê mà, đương nhiên là Liên không phản ứng gì.

Tuấn vừa đi vừa gọi thêm vài lần nữa, lúc thì “mẹ ơi”, lúc thì “mẹ Liên ơi” rồi cuối cùng thì “Liên ơi”.

Khi Liên nghe tiếng cạch phát ra ở phía bàn trang điểm, hơi ti hí mắt ra, Liên nhìn thấy Tuấn đang quay lưng về phía mình, chắc là Tuấn đang ra kiểm tra cốc sữa, xem Liên có uống hết không đây mà. Đóng mắt lại chờ đợi. Chờ đợi xem Tuấn sẽ làm gì.

Lúc này Liên mới chợt nhớ ra, mình phải làm gì đây? Mình sẽ giả vờ bị mê suốt đến tận khi Tuấn xuất tinh? Hay là mình sẽ “tỉnh lại” vào giữa chừng, tỉnh lại vào lúc nào? Lúc Tuấn chuẩn bị địt hay là lúc Tuấn đã địt vào rồi? Tỉnh lại thì sẽ nói gì? Tại sao mấy ngày vừa rồi mình chưa nghĩ đến chi tiết này nhỉ? Đầu óc rối loạn thì Liên thấy má mình bị tát nhè nhẹ, rồi lay lay, xoa xoa kèm theo tiếng nói của con:

– Mẹ ơi, mẹ ngủ rồi à?

Mấy lần như thế, Liên cũng buồn buồn ở má nhưng cố chịu đựng, cầu mong là cậu bé không làm gì khác thường để Liên bắt buộc phải tỉnh lại.

Lay thêm mấy lần rồi Tuấn cũng dừng lại khi không thấy Liên phản ứng gì. Chắc chắn là Tuấn đã kết luận Liên hoàn toàn ngấm thuốc, giống như là lần trước.

Không gian im ắng như tờ, Liên tuyệt đối không thấy Tuấn chạm vào mình, Liên cứ ngỡ sau khi đã kiểm tra như thế, thấy mẹ như vậy thì Tuấn sẽ lao vào ngấu nghiến chứ, nhưng Tuấn lại không như thế. Sức nặng của giường cho Liên biết là Tuấn vẫn đang ở trên giường cùng với Liên, chỉ là không biết Tuấn đang làm gì, hay là con đang ngây người ngắm mẹ. Liên tò mò muốn hé mắt ra nhìn nhưng không dám, bây giờ mà mở mắt là mọi chuyện vỡ lở hết.

Vài phút như vậy trôi qua, bỗng Liên nghe thấy tiếng con khóc thút thít. Lạ nhỉ, mẹ nằm đây như cá nằm trên thớt, như mỡ trước miệng mèo, như nai tơ trước sói già, con ăn đi, con chiếm đoạt đi, con hiếp đi, con muốn làm gì thì con làm đi. Mẹ nào có cấm đâu, sao con lại còn khóc vậy?

– Hức hức hức, mẹ ơi con xin lỗi mẹ. Con biết con làm thế này là sai. Con đã cho thuốc mê vào cốc sữa, con đã từng làm thế này với mẹ một lần rồi. Con định không làm lại nữa nhưng con không thể kiềm chế được. Hức hức hức. Mẹ hấp dẫn con quá, mỗi lần gặp mẹ, được nhìn thấy mẹ là con như mất hết lý trí, con chỉ muốn được mẹ ôm ấp và được ôm ấp mẹ thôi. Hức hức hức.

‘Mẹ có nên khóc theo con không đây? Trò chơi, bẫy rập cả hai mẹ con ta bầy cho nhau đến giờ này là giây phút quan trọng. Mẹ đã nằm đây, khi mẹ hất cốc sữa đi cũng chính là giây phút mẹ đã quyết tâm trao tấm thân này cho rồi. Trước mắt mẹ con ta chính là tội lỗi. Nhưng mẹ chấp nhận hết, mẹ đã vượt qua được tất cả để cùng con đi đến bước này. Giờ mẹ đã nằm đây trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo. Mẹ đã sẵn sàng quên đi thân phận làm mẹ của con, giờ mẹ chỉ còn là một người phụ nữ của con. Con biết không? Khi mẹ quyết định cho con, cũng chính là lúc mẹ cầu Trời khấn Phật để những hậu quả, những tội nghiệt mà ông Trời giáng xuống nếu có thì mình mẹ chịu hết, mẹ sẽ nhận cả phần của con luôn. Mẹ đã sẵn sàng hy sinh kể cả tính mạng của mình để cùng con đi nốt những ước mơ dang dở, đi nốt những khát khao dang dở của con. Và của chính mẹ nữa.

Tuấn ơi, con trai của mẹ. Con phải mạnh mẽ lên, dũng cảm lên. Con là đàn ông, con hãy cưỡng đoạt chiếm hữu người phụ nữ mà con yêu thương mà mong muốn có được đi. Cố lên con.’

– Hức hức hức! Rồi con còn muốn được làm tình với mẹ. Được giống như bố trở thành chồng của mẹ, được chăm sóc, nâng niu và yêu thương mẹ suốt cả cuộc đời. Nhưng con sợ lắm, con sợ mình sẽ làm cho mẹ buồn, con làm thế với mẹ mà chưa được sự đồng ý. Nhỡ mẹ biết thì con phải làm sao. Lúc đó con có còn xứng đáng làm con trai của mẹ không? Có còn xứng đáng với tình cảm mẹ dành cho con không? Hức hức hức!!!

“Đừng sợ mà con. Mẹ đã biết rồi, mẹ biết hết tất cả những gì mà con làm với mẹ rồi. Mẹ không buồn, mẹ không trách gì con đâu. Mẹ đồng ý mà! Mẹ đổ tại cho số phận trêu ngươi, cho kiếp trước mẹ con ta có thể là một đôi phu thê quấn quýt cả một đời. Ông Trời không nỡ chia lìa tình cảm của đôi phu thế đó nên đầu thai vào kiếp này, nhưng ông Trời cũng thử thách tình cảm phu thê bằng thân thân phận mẹ con, để xem chúng ta có vượt qua được không mà thôi.”

– Trong suy nghĩ của con, từ lúc con còn nhớ được đến giờ. Mẹ là người mẹ tốt nhất, hiền dịu nhất, yêu thương con nhất. Không có một người phụ nữ nào trên thế này yêu con bằng mẹ. Hức hức hức!!! Nhưng mẹ trong mắt con cũng là một người phụ nữ đẹp nhất, kiêu sa nhất, hấp dẫn nhất. Con tự biết bản thân mình sẽ không thể yêu ai được nữa, bởi vì mẹ đã chiếm hết trái tim con rồi.

“Đúng đấy con ơi, mẹ cũng như bao nhiêu người mẹ trên đời này đều yêu thương con của mình hết. Có người mẹ nào không sẵn sàng chết vì con đâu, mẹ cũng thế. Có thể lấy tính mạng của mình để đổi cho con sống thêm một ngày, mẹ cũng cam lòng. Nhưng còn chuyện kia thì không đúng đâu con ơi. Con còn trẻ, mới chập chững bước vào đời, sau này con sẽ gặp nhiều người phụ nữ khác còn đẹp hơn mẹ, hấp dẫn hơn mẹ. Con sẽ quên mẹ thôi vì mẹ sẽ già đi, sẽ xấu đi chứ không còn hấp dẫn mãi mãi như thế này đâu. Mẹ biết, mẹ đang ở độ tuổi thành thục nhất của một đời con gái, nhưng rồi vài năm nữa thôi mẹ sẽ không còn được như bây giờ. Xuân thì mấy khắc, mẹ con ta cứ tận hưởng đi, tranh thủ phút nào hay phút nấy. Cố lên nào con trai của mẹ.”

– Cho con được ngắm nhìn mẹ nhé, ngắm nhìn khuôn mặt đẹp như tiên nữ của mẹ, ngắm nhìn đôi môi chín mọng, ngắm nhìn sống mũi cao, cái cằm nhọn của mẹ. Ngắm nhìn làn da trắng mịn màng mát mẻ của mẹ. Được chiêm ngưỡng bầu vú căng tròn đã nuôi con lớn, rồi còn lồn mẹ nữa, nơi con đã sinh ra. Được nhìn mẹ là con như được sống trong ước mơ của đời mình.

“Đừng chỉ ngắm nhìn không như thế chứ con, con phải làm hơn thế, phải đưa mẹ lên tận mây xanh, phải nâng mẹ lên đến đỉnh cao của tình dục. Mẹ đã sẵn sàng rồi mà con. Bướm mẹ đã ướt, vú mẹ đã sẵn, lồn mẹ đã co bóp từ nãy rồi. Tất cả mọi thứ trên cơ thể mẹ, mọi giác quan của mẹ đều đang chờ đợi con khám phá. Tuấn ơi, hay “điên” lên đi con. Giống như mẹ đây này.”

Rồi Liên không nghe thấy Tuấn nói gì nữa, chỉ còn lại tiếng hức hức mà thôi. Liên không dám mở mắt ra, không dám nói gì mặc dù trong đầu có nhiều điều muốn nói với con, muốn cổ vũ con. Vài phút như vậy trôi qua. Khi Liên thấy mặt mình có hơi thở ấm nóng phả vào. Không khó để Liên biết môi con đang gần môi của của Liên, một chút nữa thôi là con sẽ chạm vào Liên, Liên chỉ muốn hé miệng ra rồi vươn lên cho môi con chạm môi Liên thật nhanh, thật mạnh, làm như vậy để lấy động lực cho con. Nhưng rồi Liên lại bất động, không thể đủ dũng khí để làm điều mình mong muốn.

Vài giọt nước mắt nóng hổi của con rơi trên má, trên mũi Liên. Tiếng con nói như thở:

– Mẹ Liên ơi, con phải làm sao đây? Bây giờ mà con chạm vào môi mẹ là con sẽ không thể kiềm chế được đâu. Con sẽ cởi bỏ bộ quần áo của mẹ ra, con sẽ chạm vào thân hình trần truồng của mẹ. Rồi con cũng không thể kiềm chế được mà con sẽ địt mẹ như mong ước của con đấy. Híc híc híc! Mẹ Liên ơi, con sợ lắm, con sợ bản thân con lắm. Con phải làm gì đây hả mẹ?

Chính những giọt nước mắt của con đã thúc đẩy Liên, đã cho dũng khí. Liên mong muốn con sẽ chủ động tấn công Liên, sẽ mạnh mẽ chiếm đoạt thân thể Liên. Bởi trước hết con là đàn ông, sau nữa Liên cũng không muốn mình là người chủ động, bởi vì như thế sẽ làm xấu hình ảnh của Liên trong mắt con. Liên đã mong muốn như thế và kế hoạch ngày hôm nay cũng là như thế. Nhưng Liên đã quên mất một điều cơ bản nhất. Một sự thật không bao giờ thay đổi được, Liên đã là mẹ Tuấn, đang là mẹ Tuấn và sẽ mãi mãi là mẹ của Tuấn. Sau này mối quan hệ Tuấn – Liên có biến đổi ra sao đi chăng nữa thì Liên vẫn là một người mẹ. Liên cần mạnh mẽ hơn con, cần gạt bỏ tư tưởng mình là phụ nữ để mở đường cho con.

Liên mở mắt nhìn vào đôi mắt đỏ đang căng ra của con. Hai mắt nhìn nhau, Liên trả lời dịu dàng, như một người mẹ:

– Hãy địt mẹ đi! MẸ LÀ CỦA CON!

Chương trước Chương tiếp
Loading...