Chuyện của Loan
Chương 13
Chi dạo này trông xinh hơn, đàn bà hơn, từng trải hơn. Không còn là cô bé của những năm về trước. Nhớ có lần cả bọn kéo nhau lên rình xem Chi lên lầu với khách quen…
Mỗi lần Anh ấy đến tiệm, chỉ yêu cầu Chi cạo mặt, ráy tai xong rồi về, mặc dù Hằng, Hồng và Sương năn nỉ lên lầu nhưng Anh ấy không lên, nếu như Chi không lên cùng. Cả tiệm thuyết phục mãi, đến khi Anh ấy bảo chỉ lên lầu nói chuyện, chứ không làm gì đâu, thì Chi mới chịu.
Vậy mà lên nói chuyện thật, Chi kéo ghế ngồi ngay cửa, cửa mở. Anh ấy ngồi ở mép ghế massage tận đầu bên kia, hai người ngồi nói chuyện, làm cả đám chả rình xem được chuyện gì, thế là đi xuống.
Giờ thì Chi có thể đào tạo lại đàn em rồi, thâm niên gần ấy năm cơ mà…
Khách vào, một vị khách trung niên, tới lượt Oanh làm, nhưng ông ấy lại yêu cầu cả Chi lên cùng. Chi ái ngại, thật ra Chi chưa từng làm kiểu ấy, chưa từng tham gia phi vụ ba người, Oanh cứ thuyết phục mãi, nhưng Chi lưỡng lự. Mặc dù từng trải, nhưng chưa bao giờ chơi ba như thế này…
Oanh thì không cần nói nhiều và cả Hiền cũng vậy, có lần Oanh làm khách xong, chính Oanh là người cặm cụi lau dọn cái phòng massage, vì Oanh đã squirt ra cả chăn, chảy xuống cả sàn, bốc mùi nồng nặc…
Nếu như Hiền hôm nay không xin về sớm thì Hiền đã cùng Oanh some rồi. Oanh kéo hẳn Chi đi, cứ lên đi, ngại gì…
Vị khách bước vào phòng đôi, nói là phòng đôi vậy thôi chứ, thật ra là căn phòng mà Hiền với Oanh bảo thợ (trong lúc thi công nhà mới) làm rộng ra, rộng hơn các phòng khác, để vừa hai chiếc ghế massage và lối đi…
Oanh cởi quần áo, vị khách trung niên kia cũng cởi, Chi hơi ngại, đó giờ có khỏa thân trước một người con gái nào đâu chứ? Nay tự nhiên đi cởi trước Oanh – bạn làm cùng.
Ánh đèn mờ đi, nhạc không lời vẫn nhè nhẹ du dương, mùi thơm của sả chanh, cam, oải hương, quế làm Chi cảm thấy tự nhiên hơn, Chi bước lên ghế trong khi Oanh đang ngồi lên mặt vị khách trung niên…
Oanh quay người lại, mắt hướng về hạ bộ ông ta, Chi dùng khăn ướt xé ra, một tay cầm khăn, tay còn lại cầm dv đã căng cứng lên để lau sạch, nhẹ nhàng di chuyển xuống hai viên bi, và Chi cũng không quên bên dưới, bên dưới cái khe mông nữa.
Sau khi vệ sinh sạch cho vị khách, Chi bắt đầu công việc của mình là khom người xuống, miệng Chi bắt đầu há to, đôi môi màu đỏ gạch vừa mới tô xong đã bám chặt lấy thân dv, rà lên rà xuống, hai tay Chi bắt đầu vuốt ve, xoa nhẹ hai viên bi của khách, thỉnh thoảng vị khách nảy người lên, cố dí sâu dv mình vào sâu cuốn họng Chi… dùng tay vén lại mái tóc đã rũ xuống…
Chi đê mê trong tiếng nhạc không lời…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Loan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chuyen-cua-loan/
– Ngày nào cũng gặp khách như này thì sướng bà hen? Oanh vừa súc miệng, vừa nói chuyện với Chi bên cạnh.
– Uhm. Nhiều khi làm một thằng mệt chết mẹ, ê cả lồn mà có được mấy trăm. Làm ông này cũng nhiêu đó giờ, mà cả hai người làm, mỗi người được một triệu. Chi trả lời Oanh xong thì đưa ngụm nước Listerine vào súc.
– Vậy mà má lúc đầu e thẹn, bảo không lên đồ. Đưa lại tiền năn nỉ đây má. Vừa nói Oanh vừa bóp vào ngực của Chi. Ngực Chi thẳng, đứng, không xệ, nên Chi đi làm không bao giờ mặc áo ngực.
Hằng về nhà vừa xuống, đang trang điểm nhẹ lại khuôn mặt, quay sang hỏi Loan…
– Ủa, hai đứa nó lên lầu chưa em?
– Mới some xong đó Chị. Loan trả lời Hằng.
– Ông nào vậy ta? Quen không?
– Quen, cái ông lúc trước vô làm chị Hồng với Sương đó.
– Ông nào ta? Hằng đăm chiêu suy nghĩ…
– À… cái thằng cha mà bú lồn con Sương xong rồi qua hôn môi con Hồng phải không? Hằng nhìn Loan rồi tự trả lời.
– Uhm, ông đó đó chị. À mà chị, lát có ông anh họ em, con bà cô ruột qua. Có gì chị làm ổng nha. Ổng mới gọi em khi nãy.
– Tới đây lần nào chưa? Hằng hỏi.
– Có, lúc nhà mới xây xong đó chị, nhưng ổng không có làm.
Anh Tâm, anh họ của Loan, hai người là anh em cô cậu ruột, một người gọi bà ngoại, một người gọi bà nội, mà cả hai nhà không thân, vì chuyện người lớn, kiểu bên giàu, bên nghèo, nên anh em Loan cũng vì thế mà xa cách, may là vợ chồng Loan xây được căn nhà, nên cũng có tìm lại chút máu mủ ruột già với bà con…
Nghĩ cũng lạ, từ ngày vợ chồng Loan có nhà cửa, hai đứa em Loan cứ gọi điện thoại mượn và xin tiền liên tục, Loan còn nhiều khoản phải lo lắm chứ, tiền trả Ngân hàng mỗi tháng, tiền sữa, tiền học hành cho bé Cherry… vậy mà họ không biết, cứ nghĩ vợ chồng Loan là cái máy in tiền. Những việc như này, Loan không kể chồng nghe, sợ anh ấy lại bận tâm.
Nhỏ út, em gái của Long sắp cưới, lại tốn một chỉ vàng chứ ít ỏi gì. Cho ít có mà bà chị chồng chửi vào mặt…
Anh Thắng, chồng chị Trang mất do ung thư gan, giờ bà ấy cùng đứa con gái nhỏ hơn bé Cherry một tuổi về ở chung với ba mẹ của Long.
Từ khi chồng chị Trang mất là gia đình bên chồng muốn tống chị ấy ra khỏi nhà, để khỏi phân chia tài sản… đã vậy cháu nội mà là gái thì thôi rồi…
Không hiểu sao dạo này ba chồng Loan hay hỏi Loan về chị Trinh, một người thợ cũ ở tiệm. Loan nhớ Ông nội bé Cherry chỉ gặp chị Trinh đúng một lần vào ngày thôi nôi thôi mà? Có chuyện gì sao? Trong đầu Loan thoáng lên một suy nghĩ xấu xa, rồi Loan lắc đầu nghĩ thầm chắc không phải, mà biết đâu…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Loan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chuyen-cua-loan/
Trên tiên giới, cảnh vật vẫn không thay đổi, những vầng mây trôi lững lờ phía xa xa…
Bắc Đẩu đang đứng trầm ngâm suy tư, cầm dao trên tay ông cứ chân chừ lưỡng lự, vuốt chòm râu dưới cằm, ông tiếc nuối than…
– Cả một đời lưu lạc nhau, giờ có tia hy vọng tìm đến bên nhau, sao ta nỡ ngăn cách họ đây?
Ông xếp cuốn sổ tử lại, tay chắp sau lưng, lướt nhẹ vầng mây dưới chân sang bên Nam Tàu, rủ người anh em sinh đôi uống rượu, có lẽ khi có hơi men, Bắc Đẩu mới hoàn thành công việc trong ngày, cầm dao lên sát phạt người đến số.
Nam Tàu thì hớn hở ra mặt, vì sắp mang thiên thần nhỏ đến với một cặp vợ chồng đã trải qua những năm tháng tủi nhục, khổ tận cam lai, giờ họ phải đáng để sống hạnh phúc.
Cả hai ngồi uống rượu, Nam Tàu bèn nhắc chuyện xưa, chuyện chàng Đô Kình năm xưa, bế xốc vợ Bắc Đẩu ném xuống ao, để tranh thủ cướp lấy con dao thần của ông, ông càng nghĩ càng tức, bèn cầm cả bầu rượu lên uống cạn…
Khi đã ngà ngà say, Bắc Đẩu cưỡi mây đi về nhà, tay vung dao lật sổ ra, bỗng dưng gió thổi mạnh, hất tung những đám mây dưới chân ông, vô tình làm bay mất trang giấy có tên người sắp tử, nhưng lúc bấy giờ, mắt của Bắc Đẩu nhòe đi vì rượu, ông không nhớ rõ, chỉ loáng thoáng trong đầu một cái tên Đàm Hoàng… thế là ông đã…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Loan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chuyen-cua-loan/
Dạo gần đây, Loan hay miên man nghĩ về những chuyện đã qua, Loan nhớ…
Ngày đầu tiên Loan gặp Long tại tiệm, Long là một chàng thanh niên điển trai, gương mặt sáng, kèm nụ cười duyên, body của Long nhìn là biết không phải dân gym, nhưng rất săn chắc và cân đối. Long lúc bấy giờ là khách của chị Dung, mà nguyên tắc ở tiệm, khách quen của ai thì người đó làm, trừ khi khách yêu cầu người khác.
Chị Dung cũng hay rủ Long đi ăn nhậu cùng với mọi người ở tiệm, nên Long cũng thân, thân với mọi người, chỉ có Loan là Long không nói chuyện nhiều, lúc đó Long chỉ đưa mắt nhìn Loan từ xa, và Loan cũng vậy, khi hai mắt vô tình chạm nhau thì cả hai vờ xoay mặt đi.
Sau này, Loan mới biết chính Hằng là người dàn cảnh để Dung đi ăn cơm trưa rồi nhắn tin cho Long tới nhanh, vì đến lượt Loan lên lầu, Hằng chỉ nghĩ Long muốn thử hàng mới, chứ thật ra bản thân Hằng cũng không hề biết Loan hay Long cả hai người đều có cảm tình cho nhau.
Chị Bích lâu rồi không liên lạc, tự dưng hôm nay nhớ Loan, gọi video về hỏi thăm, hai chị em tâm sự đủ điều, chị kể sang bên đó, chồng cũng thương yêu, ban đầu sống chung với cha mẹ chồng, nhưng kiểu gia trưởng, mẹ chồng bắt phải chào hỏi ngay cả gặp nhau trong nhà, cơm ăn thì phải mời, đợi cha mẹ chồng cầm đũa trước thì vợ chồng chị mới dùng đũa. Chị cảm thấy ngột ngạt, tâm sự cùng chồng, được cái chồng thương yêu, nên sau một thời gian, anh mua một căn nhà nhỏ.
Chị hỏi thăm về bé Cheery, hỏi thăm Long, thăm tất cả mọi người… Loan thấy khóe mắt cay cay…
Hôm nay, Long dậy thật sớm, chuẩn bị tắm rửa để chở vợ về ngoại có đám tiệc, tắm xong, Long đứng trước gương chải tóc, nhìn vào gương, Long đưa tay cầm sợi dây chuyền lên ngắm nghía, vật kỷ niệm của Loan sắm cho Long thời hai đứa còn ở dãy nhà trọ. Long mỉm cười, rồi tháo sợi dây đưa cho Loan cất…
– Anh thấy nó ngứa ngứa khó chịu quá, hay em cất ít hôm đi. Hay do anh ăn trúng món gì bị dị ứng không biết.
Loan đưa tay lấy sợi dây, cho vào ngăn nhỏ của giỏ xách, theo thói quen, Loan bước lại bàn ăn, khui hộp sữa Similac ra uống, tay xoa xoa bụng, Loan cấn bầu được ba tháng.
Cả hai cùng bé Cherry đi ra trước, Hiền, Oanh, Hằng và Chi mỗi người một ghế bấm điện thoại, Khôi ngồi ghế cắt tóc ngay cửa, vội đứng dậy mở cửa cho vợ chồng Loan.
– Chị đi về ngoại, chắc chiều mai mới về. Loan nói chuyện với Khôi. “Chị Hằng ơi, em đi nha, trông tiệm giúp em với”.
Hằng ngồi dậy, nhìn gia đình Loan, tự dưng cả Oanh, Hiền và Chi theo phản xạ cũng ngồi dậy, đưa mắt nhìn ba ngọn nến nhà Loan, cho đến khi tiếng xe máy xa dần, xa dần…
Hằng nằm ôm điện thoại, nhắn tin trong nhóm, hỏi thăm tình hình của Dung, Hồng và của Sương.
Dung giờ sống chung với một người đàn ông đã có vợ, cuộc sống cũng nghèo khổ, thay đổi biết bao nhiêu là công việc, từ bán bột chiên, sang bán gỏi cuốn, xin nhận hàng về phòng trọ làm gia công… nhưng cũng không ổn định… tuổi của Dung bây giờ thì làm được gì nữa? Hằng khá bất ngờ khi Dung gửi tấm ảnh, trên tay cầm xấp vé số, đứng bên cạnh trụ xăng dầu, ngày ngày bám trụ ở đây, chờ khách quen vào mua vé số, nếu như ai có nhu cầu thì chở Dung đi luôn để xổ liền…
Sương với Hồng thì cũng ngồi bàn ở quán karaoke, ngày ngày kiếm được vài trăm, cuộc sống của họ vẫn không thoát khỏi những con số sau các khung giờ trong ngày… nhìn cả ba già hơn nhiều so với cái thời còn ở Vân Vân.
Hằng thuyết phục Dung đưa con quay về tiệm làm, Dung cũng muốn nhưng Dung sợ chủ nợ cũ tìm đến, nên đành ẩn dật ở nơi đây, mà chắc gì nơi đấy, Dung không gây thêm nợ…
Mải mê ôm điện thoại nhắn tin, anh Tâm – anh họ của Loan bước vào ngay ghế Hằng nằm, nhìn qua gương, Hằng ngồi dậy…
– Ủa, hôm nay trên nhà anh có giỗ mà? Vợ chồng con Loan mới đi khi nãy.
– Giỗ nào? À chắc giỗ bên phía mẹ nó. Anh Tâm vừa nói vừa dùng tay khều khều tai của Hằng rồi bỏ đi ra sau để lên lầu.
Theo thói quen, Hằng tiến lại một góc trong tiệm, với tay lấy xấp khăn ướt, kéo học tủ lấy hai chiếc bao nhét vào áo ngực và theo sau.
Hôm nay Anh Tâm không sử dụng bao của tiệm, anh bảo bao ở tiệm mỏng, nên dùng bao của ảnh mang theo, Hằng tình thiệt, nên cũng không để ý.
Anh Tâm không giống như những người khách khác là ép Hằng phải hôn hay dùng tay để nghịch cậu nhỏ của mình, ngược lại, anh thích được dùng lưỡi làm ướt cô bé, đá hạt ngọc của Hằng, sau một lúc thì anh đeo bao…
Hằng cứ nhắm mắt, hai tay đặt lên đùi anh, theo bản năng, Hằng nảy người lên…
– Ủa, anh chưa làm gì em mà em nãy lồn lên làm gì vậy? Anh Tâm thắc mắc và cười…
Hằng cũng hơi xấu hổ, theo thói quen, Hằng dùng tay che cô bé lại, Anh Tâm nhẹ nhàng gỡ tay Hằng ra…
– Em chịu khó đau một tí nha.
Nói rồi, anh Tâm nhẹ nhàng đưa cậu bé vào bên trong cô bé của Hằng, mặt Hằng nhăn lại, mắt nhíu đi vì đau, hai tay bấu chặt tấm ra bên dưới, miệng bắt đầu hé nhỏ… ư… ư… ư… cô bé của Hằng cảm nhận được vị the mát bên trong, cảm giác đau bây giờ không còn nữa, thay vào đó là một cảm giác the mát, len sâu vào bên trong, những gai góc trên người Hằng bắt đầu dậy sóng, cơ thể bắt đầu chuyển động lên xuống nhẹ nhàng theo từng cái thúc bên dưới của Anh Tâm, hai chân của Hằng được anh đưa lên cao, bám sát vào vai, hai tay anh ôm eo của Hằng, miệng không ngừng hỏi…
– Làm con đĩ của anh nha, anh muốn tối tối tới nhà em, em làm con đĩ cho anh nha.
Vừa thúc, vừa lảm nhảm những lời dâm dục, tay anh cứ luồn bên dưới xoa mông Hằng, thỉnh thoảng anh lại vỗ nhẹ vào hai bên má đùi của Hằng, vừa rát da thịt bên ngoài, vừa được sướng bên trong, hai tay của Hằng đưa lên, tự xoa bóp cặp ngực của mình, nhìn mặt Hằng trong hoang dại hơn…
Bên dưới, Hiền ngạc nhiên khi thấy ông chú, sát tiệm tóc, người chủ cũ đã bán miếng đất cho vợ chồng Loan đi vào…
– Vợ chồng chị Loan không có nhà đâu chú, chiều mai mới về. Hiền nói ngay khi ông ấy vừa bước vào cửa.
– Chú vào đây mát – xa. Hai tiếng mát – xa bỗng dưng nhỏ lại, kiểu như nói tiếng gió.
Khôi ngồi bên kia che miệng cười thầm, Hiền liếc mắt nhìn Khôi cũng không nhịn được cười, quay sang hỏi ông chú…
– Cô hôm nay không có ở nhà hả chú? Chú có tiền không mà đòi mát – xa?
– Bả đi ăn cưới rồi. Ông chú kề sát mặt vào người Hiền nói.
– Đâu, đưa tiền con xem, có bao nhiêu? Hiền vừa nói vừa xòe tay ra.
Ông chú đưa tay xuống chiếc túi của quần cộc, đang mặc trên người, rút ra đếm đếm, Hiền nhìn thấy được hai tờ hai trăm, một tờ năm chục, tờ năm ngàn và mấy tờ hai ngàn, xong nhét vội vào túi lại. Hiền nghĩ thầm chắc cũng được.
– Chi, em lên làm cho chú kìa? Chi ngồi dậy, tỏ ra ái ngại, nhưng biết sao giờ, lượt ai người đó làm thôi. Miễn cưỡng mang đôi dép cao gót vào, lê từng bước…
– Mày thích làm không? Không thì để tau. Hiền hỏi Chi.
– Vậy chị làm đi nha. Chi mừng ra mặt.
Hiền xòe tay…
– Đưa tiền đây cho con. Các ngón tay Hiền cứ ngoắt lại theo câu nói.
Ông chú móc tiền ra, đưa hết cho Hiền, Hiền chỉ lấy hai tờ hai trăm và một tờ năm chục, đưa tiền lẻ lại cho ông chú…
– Tí về đi mua bông gòn và thuốc đỏ nha, cô về đánh thì đừng chỉ qua con.
Nói rồi, Hiền bỏ đi ra sau, ông chú vội đi theo.
Đi ngang qua cửa phòng của Hằng, Hiền gõ cửa phòng, ngụ ý bảo hết giờ đó là một mật hàm của các chị em với nhau, khi thấy khách làm lâu quá chưa thấy xuống thì phải chạy lên bảo hết giờ, nếu khách xuống ngay thì không sao, khách làm tiếp thì bắt đầu tình theo lượt mới.
Ông chú cũng tò mò, đưa mặt sát vào ô cửa kính để nhìn, thì thấy Hằng đang quỳ gối, chổng mông, mặt hướng ra cửa, phía sau người đàn ông cũng quỳ và áp sát vào mông Hằng.
Hiền mở cửa, tắt đèn trong phòng, ném xấp khăn ướt lên ghế massage…
– Lẹ lên chú ơi, hết giờ nè. Hiền réo ông chú.
Ông chú đi nhanh vào, nhìn thấy Hiền đang ngồi trên giường, tay Hiền vén chiếc váy lên, bên dưới là một chiếc quần lót ren màu vàng nghệ mỏng tanh, nhìn thấy cả một vùng đen tua tủa bên dưới, ông chú quỳ người xuống, úp mặt vào chiếc quần, hai tay Hiền cứ nắm đầu ông chú áp sát vào hạ thể…
– Bú lồn con đi chú, ư… ư… ư… Hiền cứ nãy người vào mặt ông chú.
Ông chú vạch chiếc quần màu vàng ghệ sang một bên, miệng ngậm đám lông màu đen của Hiền ngấu nghiến, có lẽ ông chú kéo căng quá, làm Hiền đau…
– Chú làm nhẹ thôi, nhanh nào, con sắp ra… ư… ư…
Cứ như thế trong tích tắc… ông chú đã đứng dậy, Hiền nhìn đũng quần ông đã ướt. Hiền xé giấy bảo ông lau đi, Hiền cũng tự mình dùng giấy ướt lau lại vùng kín…