Chuyện của Loan

Chương 6



Phần 6

Giờ này mà chị Dung chưa đi làm, bình thường chị ấy đi sớm lắm mà, Loan thắc mắc trong bụng, quay sang hỏi chị Bích…

– Ủa Chị, chị Dung có xin nghỉ không sao giờ này bả chưa đi làm ta.

– Chắc trốn rồi, làm gì nữa? – Hồng 1 chân chống xuống ghế, một chân gác lên bàn kính, tay bấm điện thoại và trả lời.

– Chị cũng không biết nữa, chờ tí xem nó có lên không. Chị Bích tiếp lời sau câu nói của Hồng.

Hằng mới đến tiệm, hóa ra Hằng hôm nay làm tour cuối nếu như Dung không lên, giờ chỉ còn có mình Hằng là chưa lên lầu.

– Mày lên lầu lẹ dùm tau đi Hằng ơi, đụ má tới tiền nhà rồi nè con quỷ, ăn sàng sàng ở dưới đây hoài lấy gì con Loan lên lầu rồi đến tau lên hả? Sương nằm phía trong la lớn cho mọi người nghe.

Bỗng có tiếng bước chân chạy thình thịch ra…

– Ê, bà Dung trốn rồi kìa, bả mới nhắn tin trong nhóm đó tụi mày đọc chưa? – Sương một tay cầm điện thoại, một tay chỉ vào màn hình minh chứng cho lời nói.

– Đ* mẹ, nói giỡn hay nói chơi vậy con đĩ, bả mà biết được bả xé lồn mày ra đó con. Hồng ngồi bật dậy, quay lại chửi Sương nhưng vẫn vào zalo xem tin.

Loan cũng mở điện thoại ra xem, trong khi Chị Bích đang thay trái cây cúng ông địa.

Vậy là Dung trốn nợ, bỏ đi không còn làm ở tiệm, thế nào chiều nay mấy con mẹ tiền góp cũng đứng ngoài trước la làng cho mà xem.

Khách vào, tới lượt Hằng làm, nên mấy bà đó mới bớt ngồi bán tán chuyện của Dung. Khôi nãy giờ ngồi ở ghế cắt, im lặng chả nói được tiếng nào, mặt có vẻ hơi buồn buồn vì chị đi mà không nói với Khôi.

– Ủa rồi mấy má nhịn ăn hết hả, sao giờ này không thấy má nào hỏi ăn cơm? Vẫn là giọng lảnh lót của Hồng vang lên.

– Khôi lấy giấy ra ghi lại đi em, tí nói Anh Hòa – Ông xe ôm mua mấy ly cafe về uống luôn. Nói rồi chị Bích đưa tờ 100 ngàn bảo Khôi đưa ông xe ôm để mua cafe.

Ngày nào cũng vậy, ông Hòa xe ôm cũng nhận nhiệm vụ mua cơm trưa, cafe và các thứ linh tinh, cứ mỗi chuyến chạy như vậy thì ông cũng kiếm được 100 ngàn, mỗi người cho 10 hay hai mươi. Một ngày ông kiếm được khoảng 200 đến ba trăm ngàn đồng từ tiệm tóc Vân Vân.

Hằng lên lầu làm kiểu gì không biết, mà bên dưới thỉnh thoảng nghe tiếng chân ghế chạm vào sàn kêu kin kít liên tục, “Chắc do thằng khách nó dập mạnh quá chứ gì.” Sương vừa ngồi chải tóc vừa nói.

Hằng bước xuống theo sau vị khách trẻ, tay cầm tờ 500 và hai trăm, đưa chị Bích tờ hai trăm và chờ chị thối lại 100 (tiền vé massage 60k, cạo mặt ráy tai 40k), Hồng quay sang nhìn và nói…

– Ngon nha, bình thường tau làm có 500 mà mày làm 700 luôn.

– Ngon cái lồn tau nè con đĩ. Vừa nói Hằng vừa vén chiếc váy lên. Hồng la làng: “Gớm quá con đĩ ơi”. Hằng thả chiếc váy xuống, vừa cười vừa nói: “Đụ cha nó, nó khùng mày ơi, làm xong cái nó nhét quần lót tau vô túi quần, nói là nó mua 200 ngàn với năm trăm tiền làm đó nữa má ơi!”

Sương đi vệ sinh, bước ra từ phía sau cũng tham gia nói:

– Ờ, hôm bữa nó cũng mua của tau một cái quần đó mày, xong về quay cảnh liếm rồi gửi qua zalo của tau nữa chứ. Vừa nói Sương vừa đưa tay quẹt ra sau mông, chùi nước ở tay sau khi đi vệ sinh. Đánh vào người Loan, kêu lên lầu lẹ lẹ đi cho người khác còn lên.

Loan đang nằm phải ngồi dậy…

– Dung, chị ấy lên Tây Ninh rồi. Trên đó mà làm gì trời.

– Ủa bả dắt con bé đi theo luôn hả? Con nhỏ đang học ở đây mà? Hằng đặt câu hỏi.

– Thì bả cho con nhỏ nghỉ học luôn chứ sao giờ. Đi gấp quá có kịp rút hồ sơ gì đâu.

Chị Bích lúc bấy giờ mới lên tiếng…

– Ủa nó nợ nhiều không mà trốn vậy mấy đứa.

Hồng đưa tay pha ly cafe, uống một ngụm rồi trả lời…

– Hơn sáu chục đó chị, chưa tính chiếc xe bả đang đi, phải góp hàng tháng.

– Ủa rồi ông bồ bả không giúp gì cho bả hả?

– Thằng đó nó có con cặc không chứ lo, được cái mặt đẹp trai thôi mày ơi.

Tiếng xe máy chạy vào trong tiệm, khách vào, Khôi hớt tóc. Là một vị khách trẻ tuổi yêu cầu Sương. Mấy bà tám vội nằm xuống ghế, Sương đứng dậy thay lam và bắt đầu cạo mặt ráy tai.

Loan nhắn tin, giải thích việc ngày hôm qua tại sao không trả lời tin nhắn Long, và Long năn nỉ Loan phải kết bạn zalo cho tiện, vì nếu không kết bạn, Long sẽ gọi và đến tiệm để chở đi ăn. Loan kể cho Long nghe Dung bỏ đi, và hỏi Long có biết không, Long kể tối qua hai người có đi cafe, Dung có tâm sự và Long đã giúp Dung một ít. Long vẫn kiên trì theo đuổi Loan, bằng mọi giá tối nay Long sẽ đưa được nàng đi chơi, bảo Loan xin chị Bích về sớm đi, không thì Long qua ăn vạ ráng chịu.

Loan mắng Long khùng, thiếu gì các cô gái bên ngoài sao không rủ rê gạ gẫm, mà cứ phải là Loan? Loan xoay người sang chị Bích và nói:

– Chị, tối nay em…

Chương trước Chương tiếp
Loading...