Chuyện thằng Hợp

Chương 1



Phần 1

Tôi cùng Tiến bước vào một nhà hàng trên đường LVL, tầm giờ đó quán đông nghẹt khách. Tiến đã đặt trước một bàn ở góc khuất cuối nhà hàng, hai thằng đá ghế định ngồi xuống thì tui có cảm giác nong nóng sau lưng, đó là hơi nóng của đàn bà, con gái, hơi nóng ấm này tui rất nhạy cảm. Đang định quay lại thì thấy Tiến cười rồi giơ tay chào:

– Hi… chào chị iu, lâu ngày không gặp nhớ quá, nhớ quá hi hi…
– Hi chào em… (có tiếng phụ nữ giọng bắc trong trẻo phía sau lưng)… Tiến uống gì để chị chuẩn bị, thằng em lâu ngày quá mới ghé ủng hộ chị, đi đâu mà lâu nay chị không gặp…
– Em bận đi học… nay rảnh đến ủng hộ chị… với lại lâu ngày nhớ chị… hi hi… (Tiến cười nham nhở)
– Úi… em mà cũng học cơ đấy… công tử Bạc Liêu mà cũng học à cơ… (chị gái phía sau lưng tui vừa cười giòn tan vừa trả lời)
– Đừng giỡn à nhen… (Tiến cười)… Tiến đi học Đại học đàng hoàng à nhen… ghê chưa, ghê chưa… (cười)… mà nè… Chị cho Tiến một thùng nâu, bỏ lắc – xê đá… dzí lại một cuốn mê – niu (menu), dzậy thôi, hôm nay đông khách chị cứ mặc kệ thằng em, cuối giờ chị quay lại đây nói chuyện một lát cho đỡ nhớ… (cười)… nếu lát không mệt thì chị em mình đi Karaoke nhé…
– Hi hi… dzậy cảm ơn em trước, hôm nay đông khách quá… để chị kêu tụi nó lại tiếp em…
– Khỏi cần… (cười)… chị cứ cho Tiến cái khui bia là được… lo tiếp bàn khác đi… Đây là bạn em… (Tiến chỉ vào tôi)
– Ừ… vậy chị cảm ơn Tiến trước… (chị nhìn tui gật gật chào rồi cười rất trong trẻo)… lát vãn bớt khách chị lại…

Khi có cảm giác chị gái phía sau lưng đã quay đi, tui quay lại nhìn thì một cái mông to, tròn lẳn đập ngay vào mặt, chị bước thêm mấy bước tui mới nhận ra đó là một quả mông khá đẹp đang uốn lượn theo bước đi uyển chuyển, vóc dáng chị khá chuẩn trong bộ váy xanh vừa vặn của hãng bia… Tui quay lại thì Tiến nhìn tui rồi nhướng mày, hất hàm hướng về phía chị gái vừa quay lưng đi:

– Mẹ thằng Hợp đó… lát bả lại đây phen nhìn cho kỹ đánh giá mặt hàng cái coi… ngon phết hì hì…
– Vậy á… mặt thì chưa thấy nhưng dáng hơi bị chuẩn đấy… (tui cười)… mà dáng này chắc còn trẻ…
– Cũng băm mấy đời sau rồi… hi hi… để lát tui gọi thằng Hợp ra nhậu, tám dóc cho vui… hi hi…
– Mẹ nó bán ở đây, liệu nó có dám ra nhậu không? (Tui băn khoăn)
– Nó ra đó, tui hẹn trước rồi… mà mẹ nó chạy nhiều quán trong khu vực này mà, bả phụ trách nhóm, ăn theo sản phẩm, bả có 3 – 4 đứa em gái tiếp thị cũng ngon phết, bình thường tui đến nhậu là bả kêu nhân viên chăm sóc đặc biệt, có nhiều hôm bả ngồi uống luôn dzí tui… Hôm nay kêu bả lượn đi để thằng Hợp ra nhậu tám dóc cho tự nhiên… hi hi…
– À… thì ra bả bán bia… nãy giờ tui tưởng ít ra cũng là quản lý Nhà hàng này…
– Bả còn hơn cả quản lý Nhà hàng chứ tưởng… bả giỏi và khéo lắm… chủ Nhà hàng nào cũng nể bả mấy phần đó…
– Thấy bả có vẻ quý phen… hay là… (tui cười)
– Không dễ ăn đâu, lươn lắm hi hi… (Tiến cười)… bóp dzú cũng còn khó, đừng nói đến “ăn” hi hi…
– Phen thử chưa mà biết… (tui cười)
– Đi hát dzí tui vài lần rồi, mời mình bả nhưng đi lần nào bả cũng kéo thêm một con nhân viên đi cùng… (cười)… còn làm ăn mẹ gì nữa… (cười)
– Có cách hết… (tui cười)
– Cách mẹ gì… không tiếp cận được thì cách mẹ gì… Bà này bả lươn lắm, lúc bả giao tiếp thì cứ như là bả thích mình, yêu mình đến nơi rồi, dành cho mình tình cảm đặc biệt lắm luôn… cứ tưởng dễ ăn lắm luôn á… nhưng mà khi tưởng chừng như sắp vồ được thì bả trẩn như lươn…
– Vậy gọi là thả thính… (tui cười)
– Không hẳn, cũng chả ăn được hạt thính nào của bả luôn. Tui thử hết cách rồi… giờ muốn “ăn” bả chỉ còn cách mua chuộc thằng Hợp… mà thằng này cũng có vẻ khó, không như tụi thằng Lâm cùi với thằng Phong…
– Để lát bả quay lại, tui check thử mặt hàng này phát coi… phen tin tui “ăn” được không? (Tôi cười)
– Cũng có thể… phen to cao, khéo nói, có khi ăn được hi hi… Đời này không gì là không thể, có khi khó dzí tui nhưng lại dễ với phen… hi hi… (Tiến cười)
– Tui nghĩ đàn bà cỡ mẹ phen mới khó tiếp cận, vì đẳng cấp bà quá cao hi hi… (tui cười)… còn lại không gì là không thể… nhưng mà cũng hên xui…

Tiến cười đắc ý sau câu nói của tui, hắn bồi thêm:

– Bởi dzậy… (cười)… Hôm “ăn” được Mum cái đầu tiên tui sướng run. Ôm cái cơ thể trần trụi ngọc ngà mà bao thằng đàn ông khát khao mơ ước, tui rạo rực trong lòng và cảm giác mình là người chiến thắng hi hi…

Hai thằng con đang nói chuyện thì có một chị gái cũng còn khá trẻ bưng bia tới, xách xô đá theo sau là chị gái lúc nãy (mẹ thằng Hợp), chị khá cao to, tầm mét sáu tư sáu lăm gì đấy, dáng người chuẩn, bộ ngực tròn căng, da trắng, má hơi ửng hồng do đã uống bia, mặt mũi khả ái, nhưng do make up khá mạnh tay nên khó đoán tuổi.

– Chị cứ để đấy kệ Tiến nhé… lát cuối giờ chị lại đây sau… (Tiến cười)
– Ừ… chị cảm ơn Tiến… có gì cần cứ gọi con em này (chị chỉ vào cô gái đang sắp bia vào xô đá)
– Khỏi cần luôn, chị cứ kệ Tiến… (cười)… cứ để khui bia đó cho Tiến, nếu thiếu bia thì Tiến gọi, uống không hết thì Tiền mang về kkk… (Tiến cười rất tự nhiên sảng khoái)… Tiến đến để ủng hộ chị mà… (cười)

Khi 2 chị gái vừa đi khuất, Tiến cười hỏi:

– Phen thấy thế nào…
– Ngon… đúng gu tui… (tôi cười)
– Hôm nào cũng dzậy, bả uống mỗi bàn một tí, thường thì nửa ly bia, có khi gặp khách mối thì trăm phần trăm luôn, tối khuya về nhà xỉn mèm… Ra ngoài thì cứ lươn trạch với bọn đàn ông, nhưng về nhà thì bị thằng con trai nó đụ cho te tua tơi tả hi hi…
– Sing – gồ mom hả phen?
– Ừ… bỏ chồng… hay chồng bỏ gì đó… đù má uổng hi hi… Mà nghĩ cũng hay, đẻ ra con trai, cho nó bú, mớm nó ăn, nuôi nó lớn… đến khi lớn nó đè ra đụ không thương tiếc, mà cái thằng Hợp nó đụ khỏe như trâu, nó đụ cho bả có thai mấy lần luôn… hi hi…
– Tạo hóa mà phen… (tui cười)… muôn loài đều thế, chỉ có con người mới sinh ra lắm quy định, lắm luật lệ nhiêu khê…
– Nói gì nói… không luật có mà loạn hi hi… (Tiến cười)
– Đúng rồi… nhưng cái gì đã do tạo hóa thì cứ thuận tự nhiên là đúng, phản tự nhiên là sai. Con đực thì phải giao cấu với con cái. Thằng con trai trưởng thành là con đực, bà mẹ còn tuổi sinh nở là con cái, đụ nhau cũng là thuận tự nhiên… (tui cười)
– Tui hỏi thiệt phen… khi làm xong với mẹ… hết cơn nứng… (cười)… phen có bao giờ cảm thấy sai sai, cảm thấy hối hận không… (Tiến hỏi tui)
– Không… (tui cười)… chỉ hối hận là mình không biết đụ sớm hơn…

Cả hai thằng đều cười rục rũ với câu chuyện bậy bạ, tui đưa mắt nhìn xung quanh xem có ai để ý không rồi nói:

– Phen hối hận à…
– Không… (Tiến cười)… tui cũng như phen, phải chi phát hiện ra vẻ hấp dẫn của Mum sớm hơn… (cười)
– Chả có gì là đúng là sai ở đây cả, tạo hóa ban cho vạn vật, đặc biệt là con người, cái thiên chức thiêng liêng, đó là giao cấu với nhau để duy trì nòi giống. Văn hóa phương Đông của chúng ta đang sống là thứ văn hóa gia phong khắt khe nhất, do ảnh hưởng bởi Nho giáo, vậy nhưng một số triều đại phong kiến như Nhà Thanh của Trung Quốc, nhà Trần ở ta vẫn giao cấu cận huyết thống để đảm bảo dòng máu quý tộc không bị pha tạp… (tui cười)…
– Hay quá… phen nói rất hay… (Tiến cười)… phen tiếp đi…
– Phen nhìn thấy cái biểu tượng bên nhà kia không… (tui chỉ ra cái hàng rào bên kia đường)
– Ở đâu… bên đó là Chùa mà…
– Ừ… cái biểu tượng chỗ hàng rào đó… (tui kéo Tiến lại gần)… đó đó…
– Ý phen là cái chữ thập ngoặc ấy à…
– Ừ… đúng rồi… đó là chữ Vạn, nó không phải là chữ mà là biểu tượng, nó tên là Svastika, hiểu theo tiếng Phạn có nghĩa là “phúc lộc, an khang, thành công thịnh vượng”.
– Rồi… sao nữa… (Tiến cười)
– Phen có thấy là nó giống na ná cái guồng nước của đồng bào vùng cao không…
– Ừ… giống… (Tiến cười)… nghĩa là nó tượng trưng cho cái gì đó quay được… Giống với cái guồng nước?
– Đúng… phen rất thông minh… Cũng là cái biểu tượng chữ Vạn đó, đầu tiên xuất xứ ở Ấn Độ thì nó gồm 2 chữ S và V lồng ghép vào nhau, tạo thành một chữ Vạn có chiều quay ngược chiều kim đồng hồ, đó chính là chiều quay của vạn vật trong vũ trụ, nơi bắt nguồn sự sống, là biểu tượng của sự vĩnh hằng, trái đất cũng quay quanh mặt trời và tự quay theo chiều đó… (tui nói tiếp)… Vì người ta cho rằng, chữ Vạn là biểu tượng may mắn, cho nên nó được các nền văn hóa khắp nơi trên thế giới tiếp cận, lưu giữ, sử dụng từ đời này qua đời khác chứ không riêng gì Ấn Độ… Có một điều là chiều quay của chữ Vạn thì không giống nhau, cho đến nay có nhiều tranh cãi về chiều quay của nó… cùng chiều kim đồng hồ đúng hay ngược chiều kim đồng hồ đúng.
– Việc gì phải tranh cãi… (Tiến cười)… đúng sai rõ ràng rồi thôi… nó là chiều quay của vạn vật như phen nói…
– Vậy mới nói… tui đang nói với phen về tạo hóa, về tự nhiên và chuyện đúng hay sai, đúng – sai không có ranh giới. Để tui nói tiếp về chữ Vạn, khi nó du nhập vào nền văn hóa Phương Đông thì không còn phân biệt được chiều quay nữa, người thì bảo phải quay theo chiều của tương sinh ngũ hành Kim Thuỷ Mộc Hoả Thổ mới đúng, nghĩa là cùng chiều kim đồng hồ… Nhiều người còn cả quyết, ngược chiều kim đồng hồ là biểu tượng SS của chủ nghĩa phát xít vân vân…
– À… (Tiến gật gù) cái này giờ tui mới biết… (cười)… vậy theo phen thì chiều nào đúng???
– Phen nhìn cái biểu tượng kia… (tui chỉ ra phía hàng rào mà Tiến nói là nhà Chùa)… nó quay theo chiều nào…

Tiến nhìn kỹ, tay đưa lên xoay ngược xoay xuôi như lái ô – tô rồi nói:

– Nếu mà quay như cái guồng nước thì nó đang quay cùng chiều kim đồng hồ…
– Đúng rồi… tui cười… Còn nếu đứng từ trong nhìn ra thì nó quay theo chiều nào?
– Dĩ nhiên là… ngược chiều kim đồng hồ rồi… (Tiến cười)
– Thế thì theo phen… nó quay theo chiều nào mới gọi là đúng… (tui cười)
– Cái này… (Tiến gãi đầu cười)… khó à nhen…
– Đó đó… (tui cười và nói tiếp) đó chính là sự tinh tuý của nhà Phật. Nghĩa là nó quay chiều nào cũng đúng hết phải không?
– Ờ… (Tiến có vẻ hơi suy nghĩ)… theo phen thì chiều nào cũng đúng à…
– Ừ… cái đó mới là thâm sâu, nghĩa là đúng hay sai là do vị trí và nhận thức của từng người phen à. Ý tui là, đúng hay sai, nó không có ranh giới, thậm chí nếu có thì nó cũng mong manh lắm…
– Hi hi… hay, rất hay… phen quả là người hiểu biết rộng…
– Trở lại chuyện phen đụ mẹ phen, đúng hay sai(?) Rất nhiều quốc gia văn minh thì việc mẹ con đụ nhau họ không cấm, tui nhấn mạnh là không cấm chứ không phải là cho phép nhé. Nghĩa là mẹ con đụ nhau không vi phạm pháp luật sở tại. Nếu phen ở quốc gia đó, phen chỉ sai ở chỗ, hành động của phen với mẹ là hiếp dâm, nếu mẹ phen kiện, lúc đó pháp luật sở tại sẽ xử lý. Hiểu hơm? (Tui cười)
– Hiểu hiểu… (Tiến cười)… mẹ nào mà lại đi kiện con về chuyện đó, đúng không?
– Đúng đúng… (tui cười)… đó chính là thiên chức làm mẹ, nghĩa là mẹ luôn bảo vệ, đùm bọc cho đứa con của mình. Cũng chính vì vậy mà chưa có vụ kiện nào của mẹ đối với con trai, mà đa số mẹ kiện bố vì đụ con gái… bà mẹ luôn bảo vệ con mà…
– Hay quá… phen nói quá hay! Nhưng… tui chỉ phân vân về đạo lý… (Tiến cười)
– Đạo lý nào thì phen cũng đã đụ mẹ rồi, đúng hơm… (tui cười)… Như tui đã nói ở trên, nhiều quốc gia, họ coi đó là bình thường, chỉ có ở ta và một vài quốc gia khác thì coi đó là loạn luân. Vậy thì thứ “Đạo lý” mà phen nói cũng chỉ là quy ước của một xã hội, một nền văn hóa, một số quốc gia mà thôi. Đúng hơm? (Tui cười)
– Đúng đúng… hay quá… phen cho tui mở rộng tầm mắt… (Tiến cười)… Hôm nay phen để tui bao phen nha… (Tiến cười)… phen thích ăn gì cứ gọi thoải mái, đừng ngại…
– Trời đấc, phen bao hoài tui mới ngại, ăn chơi như phen thì tui không có điều kiện, nhưng ba dzụ nhậu này tui thừa sức… hi hi…
– Sinh viên như phen tui hiểu mà… (Tiến cười)… biết nhà phen cũng không phải dạng nghèo, nhưng thôi… tính thằng Tiến đã mời anh em đi nhậu là không để anh em bao, hôm khác phen mời là Tiến này không ý kiến gì, ới phát đi liền…
– Vậy thì tùy phen… (tui cười) nhưng mà tui ăn nhiều lắm đó… bọn tui đi nhậu hay Căm – pu – chia hi hi…
– Phen ăn hết cả cái nhà hàng này Tiến cũng bao luôn, hi hi… Mà nói thật, phen nhận lời đi nhậu cùng là Tiến lời to rồi… tầm hiểu biết của phen, Tiến đây rất khâm phục, đời Tiến chưa phục ai, quen coi người như cái cây ngọn cỏ, phen là người đầu tiên Tiến phục… thề…

Chương trước Chương tiếp
Loading...