Chuyện tình mẹ con trên hoang đảo
Chương 8
Sáng hôm sau, Vân và Hải tỉnh dậy trong tình trạng lõa thể và ôm nhau nằm ngủ. Khi này, trời cũng đã hửng sáng và khác với lần đầu, họ coi việc này là hoàn toàn bình thường và bình tĩnh ngồi dậy. Chưa kịp mặc áo quần, Hải đã ôm lấy Vân rồi đặt lên môi cô một nụ hôn. Vân gạt ra rồi nói:
– Thôi nào, chúng ta dậy rồi làm việc thôi.
Hải đáp lại:
– Mẹ! Mẹ suy nghĩ về chuyện hôn nhân chưa?
Vân cười rồi đáp:
– Chắc tối qua thấy hạnh phúc rồi đúng không? Nhưng đừng tưởng mẹ gọi anh xưng em với con mà tưởng bở nhé.
Hải đáp lại:
– Con cũng chỉ muốn chúng ta có thể hạnh phúc bên nhau trên hoang đảo này thôi mà.
Vân đáp lại:
– Thật ra mẹ cũng suy nghĩ rồi. Có lẽ trước sau gì con cũng sẽ là người đàn ông duy nhất và là chỗ dựa duy nhất cho mẹ và em Trang. Mẹ cũng đã suy nghĩ về yếu tố đạo đức và những thứ khác, có lẽ cũng không quá quan trọng. Tuy nhiên, là người con gái khi đi lấy chồng bao giờ cũng muốn những điều thật đặc biệt chứ không chỉ đơn thuần là muốn lấy ai thì dọn về ở cùng là xong. Mẹ cũng là con gái mà, cũng muốn những điều thật đặc biệt lắm chứ. Nên có gì con cứ suy nghĩ về những điều này nhé.
Nghe vậy, Hải đủ biết rằng mẹ mình đã xuôi. Tuy vậy, có lẽ Vân vẫn muốn điều gì đó thật đặc biệt. Vậy nên, khi Vân mặc lại áo quần rồi ra ngoài chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, Hải bắt đầu suy nghĩ rất nhiều về điều này.
Cuộc sống lại tiếp tục trôi qua và trong những ngày sau đó, mọi việc vẫn diễn ra bình thường như thể chưa có chuyện gì xảy ra vậy. Bất chợt, khoảng hơn 10 ngày sau, vào một buổi sáng đẹp trời, Hải tới gặp Vân rồi nói:
– Tối nay con muốn dành cho mẹ một điều thật đặc biệt. Mẹ nhớ ăn mặc chau chuốt tí nhé.
Vân nghe vậy liền cười rồi nói:
– Có gì mà Hải cứ giấu mẹ thế.
Hải đáp:
– Thì tối nay, sau bữa tối mẹ cứ ra nhé. Chuyện hay ai lại nói trước bao giờ.
Vân nghe xong thì cũng hơi ngờ ngợ đoán được chuyện gì. Tuy nhiên, cô vẫn ăn mặc thật chau chuốt với một bộ váy trắng để chuẩn bị đón điều đặc biệt mà con mình đang muốn dành cho mình. Hôm nay, trời lại chiều lòng người khi gió biển thôi hiu hiu thật mát mẻ. Sóng biển rì rào vỗ vào bờ và nhất là trăng khá tròn và sáng càng khiến cho khung cảnh trở lên lung linh và lãng mạn hơn. Vân theo như đã hẹn đi ra bờ biển và thấy Hải hôm nay ăn mặc cũng khác bình thường. Cậu khoác một bộ vest tuy rằng đã hơi cũ nhưng ít ra trông cũng đẹp trai hơn ngày thường khá nhiều. Hải bước tới Vân rồi nói:
– Mẹ nhắm mắt lại đi!
Vân nghe theo, nhắm mắt lại. Được một lúc, Hải lại bảo:
– Giờ, mẹ hãy mở mắt ra đi.
Vân lại mở mắt ra. Bất chợt, cô thấy Hải cầm tay mình, nâng lên rồi nói:
– Hôm nay là một ngày đẹp trời. Mẹ cũng biết là con từ lúc 12 tuổi đã lên đảo này. Tuy rằng cũng có được ông Xuân và mẹ dạy dỗ nhưng chắc chắn là khó có thể ăn nói hay được giống như những người trong đất liền được. Vậy nên những điều con nói ra hôm nay dù có thể không được mượt mà nhưng đều là những lời nói từ đáy lòng của con cả. Thực sự là sau bao năm ở trên đảo này, con chợt nhận ra rằng mẹ chính là người phụ nữ của cuộc đời con, là người con luôn muốn sống cùng suốt cả đời này. Tình cảm của con dành cho mẹ có lẽ thời gian qua mẹ đã quá hiểu rồi. Bây giờ con chỉ muốn nói, con yêu mẹ và mẹ hãy chấp nhận lời cầu hôn của con và trở thành vợ con nhé.
Nói rồi, Hải quỳ một chân xuống và đưa tới tay Vân một chiếc nhẫn làm bằng gỗ. Chiếc nhẫn này được Hải làm khá cẩn thận và tuy rằng nó không phải nhẫn vàng đính kim cương và cũng chả được đánh sơn bóng như những đồ gỗ trong đất liền nhưng chắc chắn nó chính là toàn bộ tình cảm của Hải dồn vào trong đó. Ở đây chả có lò luyện kim, cũng chả có dụng cụ để gia công kim loại nên việc làm chiếc nhẫn bằng gỗ này là khả thi nhất rồi. Có lẽ là cảm động trước chân tình của Hải nên Vân đã bật khóc – những giọt nước mắt của sự sung sướng. Cô đáp lại Hải trong tiếng nấc nghẹn ngào:
– Mẹ… đồng… ý!
Hải lại nói tiếp:
– Nhưng trước khi đeo nhẫn, con sẽ tháo chiếc nhẫn cưới của bố mẹ ngày trước ra nhé.
Vân đáp:
– Ừ! Có lẽ cũng tới lúc phải tháo nó ra rồi. Mẹ vẫn đã đeo nó từ ngày ấy tới giờ nhưng giờ mẹ đã thuộc về con nên nó phải được tháo ra thôi. Nhưng con cho phép mẹ giữ nó lại làm kỷ niệm nhé.
Hải khẽ gật đầu đồng ý rồi tháo chiếc nhẫn cưới cũ ra và đeo vào tay Vân chiếc nhẫn cưới bằng gỗ của mình làm vào tay Vân. Vậy là Vân đã chính thức đồng ý. Hải đứng dậy, đặt lên môi Vân một nụ hôn thật nồng nàn. Cả hai sau khi trao nhau nụ hôn yêu thương xong thì cụ Xuân và bà Nụ đi ra và nói:
– Chúc mừng hai con nhé!
Hóa ra là việc này Hải cũng đã báo với hai ông bà biết và họ đã đứng nấp ở trong bụi cây để xem việc này. Bà Nụ nói tiếp:
– Hai ông bà đã già rồi, chắc xác định là sẽ kết thúc cuộc đời trên đảo này thôi. Hai con hãy xem ngày rồi tổ chức đám cưới đi nhé.
Nói rồi, Hải ôm lấy Vân và Vân cũng hạnh phúc ôm lấy Hải – lúc này đã là chồng chưa cưới của mình. Hải hỏi Vân:
– Vậy đã đổi cách xưng hô được chưa?
Vân đáp:
– Quãng thời gian chuẩn bị đám cưới này rất quý. Hãy để mẹ thêm chút thời gian nhé. Trước hết là về gặp em Trang và nói chuyện này đã nhé.
Nói rồi, Hải dắt tay Vân và về tới phòng ngủ của Vân và khi này, bé Trang vẫn đang ngồi đọc sách dưới ánh đèn của đèn năng lượng Mặt Trời. Trang lúc này đã là một cô bé bảy tuổi, thấy mẹ và anh trai về liền chạy ra cửa đón. Vân liền dẫn Trang ra phòng ăn, khi này có đầy đủ cả ông Xuân và bà Nụ. Trong không khí nghiêm trang này, Vân nói với Trang:
– Trang này! Con đã lớn nên mẹ cũng không muốn giấu con điều gì nữa. Sắp tới, mẹ và anh trai con – anh Hải đấy sẽ tổ chức đám cưới với nhau và mẹ sẽ trở thành vợ anh Hải.
Trang đáp lại:
– Đám cưới là gì vậy mẹ?
Vân đáp:
– Là một bữa tiệc chứng nhận cho hai người trở thành vợ chồng đó.
Trang đáp lại:
– Vậy là mẹ sẽ trở thành vợ anh Hải ạ?
Vân đáp:
– Tất nhiên rồi con. Tuy nhiên điều quan trọng nữa con phải nhớ này. Giờ mẹ là vợ anh Hải – anh trai con rồi. Vậy nên mẹ sẽ trở thành chị dâu con. Từ giờ hãy thay đổi cách xưng hô nhé, gọi mẹ là chị và xưng em đi.
Trang hỏi lại:
– Nhưng thế nghĩa là thế nào hả mẹ?
Cụ Xuân nói thêm:
– Là từ giờ cháu sẽ không gọi là mẹ nữa, hãy gọi là chị Vân và anh Hải đi nhé.
Trong đầu óc ngây ngô của một đứa trẻ lên bảy lại chưa được giáo dục đầy đủ vì phải sống cách ly với xã hội loài người lâu tới thế, Trang thấy được bảo sao thì cứ làm theo vậy thôi. Trang đáp lại:
– Chị Vân! Anh Hải!
Vân nghe vậy liền ôm con rồi nói:
– Vậy là tốt rồi! Từ giờ chị không còn ngủ cùng phòng với em nữa nhưng vẫn ở đây cạnh em để chăm sóc cho em. Anh Hải cũng vậy. Có gì em hãy mạnh mẽ lên, đừng sợ sệt bóng tối nữa nhé…
Nói rồi, tất cả cùng chúc phúc cho hạnh phúc của Vân và Hải. Và rồi thì ngày cưới cũng đến, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng. Bàn tiệc cưới thì lấy bàn ăn của cả nhà ra để xếp ở bãi biển. Phông nền cưới thì được trang trí bằng tre, gỗ và lá cây trong rừng trên đảo. Chữ đám cưới thì được trang trí bằng những bông hoa dại. Đèn thì họ vừa dùng đèn năng lượng mặt trời vừa dùng cả đuốc thắp sáng kết hợp nữa.
Thật may là trên tàu vẫn có vest cưới và váy cưới có lẽ do một cặp vợ chồng mới cưới lúc đó để lại và giờ được dùng làm áo cưới cho Vân và Hải trong ngày quan trọng này. Các vật dụng tuy đơn sơ thế nhưng thực sự lại rất ý nghĩa với cả Vân và Hải bởi nó là công sức của cả nhà tự bỏ ra để làm. Hải đứng trên sân khấu được dựng bằng những tấm gỗ còn Vân ở dưới được cụ Xuân dắt tay lên lễ đường.
Đôi trẻ nắm tay nhau, thực hiện nghi lễ cưới do chính bà Nụ làm chủ và họ cũng trao nhau ly rượu hạnh phúc trong ngày cưới. Cuối cùng, họ trao nhau một nụ hôn trong tiếng vỗ tay của hai ông bà và bé Trang nữa. Đám cưới đơn sơ nhưng đong đầy tình nghĩa, có lẽ là ý nghĩa hơn rất nhiều với đám cưới được tổ chức linh đình như hồi Vân cưới anh Giang là bố của Hải.
Dù sao thì đơn giản nhưng vẫn đầy đủ và ý nghĩa, thế cũng là hạnh phúc lắm rồi. Sau lễ cưới là dĩ nhiên có tiệc cưới. Tiệc cưới cũng chỉ đơn giản là thịt gà, cá và có thêm chút cơm rang trứng cho có màu sắc nữa mà thôi. Đúng rồi, trên đảo chỉ có thế, quan trọng nhất là trong khó khăn mà họ vẫn dám tổ chức mới là ý nghĩa.
Đám cưới kết thúc trong niềm hân hoan rạng ngời của cả cô dâu và chú rể. Ông Xuân cũng cẩn thận ghi chép lại ngày tháng trong cuốn lịch vạn niên của mình để có căn cứ kỷ niệm cho đôi trẻ. Vân và Hải dắt nhau về phòng, họ tiếp tục nhau những nụ hôn thật nồng nàn. Vân nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy cưới ra và mặc chiếc váy ngủ thật gợi cảm vào. Hải cũng thế khi thay bộ vest cưới bằng bộ áo quần ngủ thông thường của mình. Hải nói với Vân:
– Hôm nay con hạnh phúc quá.
Vân đáp:
– Giờ này còn mẹ con gì nữa. Chúng ta đã là vợ chồng rồi mà.
Hải đáp:
– Vậy là mẹ đồng ý đổi cách xưng hô rồi à!
Vân đáp lại:
– Thật mà! Giờ lấy nhau rồi chả lẽ còn xưng hô kiểu đó nữa. Em Trang nó cũng đổi cách xưng hô rồi mà, chả lẽ… anh còn chưa thay đổi sao.
Hải cười một nụ cười như kiểu đã có cả thế giới vậy. Cậu nói với Vân:
– Thật tuyệt vời quá. Anh… yêu em… Vân ạ! Tối nay chúng ta hãy có đêm tân hôn thật mặn nồng nhé.
Vân đáp:
– Vâng, em cũng yêu anh nhiều lắm. Mà anh biết tại sao em lại chọn ngày này không?
Hải đáp lại:
– Thật sự anh không biết nữa.
Vân đáp lại:
– Vì hôm nay là kỳ rụng trứng của em đó. Nếu hôm nay chúng ta quan hệ thì em sẽ có thể sinh con cho anh được. Em muốn có một đêm tân hôn thật ý nghĩa nên mới chọn ngày này đó.
Hải ôm chặt lấy Vân và định hôn Vân. Chợt Vân nói:
– Mà có điều này, em muốn anh cho phép em nhé. Có đôi lúc em vẫn muốn trở lại là mẹ anh bởi dù sao chúng ta cũng là mẹ con, đó là điều không thay đổi được. Khi đó anh hãy cho phép nhé.
Hải khẽ gật đầu rồi sau đó, cậu ôm chặt lấy Vân rồi lại đặt lên môi Vân một nụ hôn thật say đắm. Hải bế Vân và đặt Vân lên chiếc giường cưới hạnh phúc của họ rồi nằm đè lên người Vân và tiếp tục đặt lên môi Vân những nụ hôn tràn ngập tình cảm. Hải ôm Vân, hôn lên môi Vân và Vân cũng mở rộng đôi môi của mình để đón nhận nụ hôn của Hải, rồi họ cũng không ngần ngại đưa lưỡi vào miệng của đối phương và bắt đầu trao cho nhau những dòng nước miếng ngọt lịm. Hai vợ chồng hôn nhau tưởng chừng như không còn để ý tới không – thời gian xung quanh là gì nữa. Họ chỉ biết là đang có nhau trên chiếc giường cưới hạnh phúc trong đêm động phòng hoa trúc này.
Hôn đôi môi Vân chán chê, Hải bắt đầu lần xuống phía dưới, hôn lên cổ và bộ ngực tuyệt đẹp của Vân rồi từ từ lột bỏ cái váy ngủ mà Vân đang mặc ra. Chiếc váy dây bị cởi bỏ ra nhanh chóng và trên người Vân khi này chỉ còn được che đậy bởi bộ áo quần lót màu đen mà thôi. Sau đó, Hải cũng bắt đầu hôn lần xuống dưới cặp chân thon dài của mẹ mình.
Vân để yên cho Hải hôn lên khắp cơ thể mình rồi sau đó cũng để mặc do Hải tự do lột bỏ toàn bộ đồ lót của mình ra. Lúc này, Vân đã hoàn toàn trần truồng trước mặt Hải và giờ cô không phải e ngại nữa bởi Hải chính thức đã là chồng mình. Hải chính thức khám phá cơ thể của Vân với tình trạng đã là vợ chồng và được sở hữu hoàn toàn cơ thể của nhau.
Hải lúc này vẫn như lần đầu, vẫn mặc nguyên áo quần và bắt đầu đưa miệng mình tới thưởng thức bộ vú tuyệt đẹp của Vân. Hải bú mút đầu vú bên phải rồi đưa tay trái xoa bóp bầu vú bên trái của Vân. Bú mút bên phải chán chê, Hải lại đổi bên, bú mút đầu vú bên trái và đưa tay phải xoa bóp đầu vú bên phải. Vân trân mình, nhắm mắt, hai tay xoa đầu Hải và để mặc cho Hải thoải mái thưởng thức cơ thể của mình.
Sau khi đã thưởng thức bộ vú tuyệt đẹp của Vân xong, Hải bắt đầu lần xuống, hôn lên vai, bụng, đùi rồi lật úp Vân lại và hôn lên lưng và cặp mông tròn tuyệt đẹp của Vân. Kế đó, Hải lại lật ngửa Vân lại và bắt đầu đưa lưỡi tới và liếm sâu vào cửa âm đạo của Vân. Nó khiến cô như run người lên như thể có luồng điện cả ngàn ampe chạy qua người. Những cái hôn khắp từng điểm trên cơ thể và cả động tác kích thích bằng tay đã khiến Vân không thể chịu nổi hơn được nữa. Cô rên lên những tiếng kêu sung sướng:
– Anh hãy cho nó vào đi, hãy làm tình cùng em đi. Em muốn có con với anh.
Lúc này, đoán chừng là cảm hứng của Vân đã lên rất cao, Hải mới bắt đầu cởi hết đồ đang mặc trên người ra và khi ấy, cơ thể hai người đã hoàn toàn trần truồng trước mắt nhau. Hải sau khi đã cởi đồ của mình ra và để lộ ra con cu đã cương ngổng và cứng như que sắt của mình, Hải bắt đầu đến giai đoạn quan trọng nhất của cuộc tình. Hải đưa con cu của mình tới cửa âm đạo đã ướt nhẹp của Vân và từ từ cắm sâu vào đó tới lút cán.
Vân dang rộng chân của mình ra để đón nhận toàn bộ con cu của Hải. Hải sau khi đã cắm gọn con cu của mình vào sâu bên trong cơ thể của Vân thì nằm xuống, ôm lấy Vân và bắt đầu nhấp nhổm để thực hiện động tác giao hợp. Vân cũng ôm lấy Hải và hai người bắt đầu thực hiện nghi thức thiêng liêng nhất của con người và truyền tinh truyền giống cho nhau để duy trì nòi giống.
Hải đã từng chui ra từ chỗ này và bây giờ, cậu lại quay trở lại đó để thực hiện gieo hạt mầm và chính cơ thể của mẹ mình. Hải không ngừng thụt ra thụt vào con cu của mình ở cửa âm đạo của Vân. Phía trên thì Vân và Hải liên tiếp trao cho nhau những nụ hôn môi. Hải lúc này lại bắt đầu thay đổi tư thế để làm mới cho cuộc tình bằng cách đổi qua tư thế nằm nghiêng và tiến hành giao hợp từ phía sau với Vân.
Nằm nghiêng xong, Hải lại đổi qua nằm sấp. Nằm sấp một lúc, Hải lại nâng Vân lên, bắt Vân làm theo tư thế quỳ. Những cú đâm từ phía sau với những tư thế thay đổi liên tục đã khiến cho Vân vô cùng thích thú. Hải hết nằm ngửa lại nằm nghiêng, xong rồi lại nằm sấp, rồi lại quỳ và quay lại nằm ngửa. Vân không ngừng rên lên những tiếng kêu thích thú:
– Anh Hải! Em thích quá! Hãy xuất tinh ra bên trong em đi nhé!
Cuộc tình cứ thế diễn ra, hai vợ chồng Hải và Vân liên tục làm tình mà không cần biết thời gian đã trôi qua thế nào. Tuy nhiên, cuộc vui nào thì cũng phải có lúc tàn, sức lực của Hải có thể dai và khỏe nhưng cũng có hạn mà thôi. Sau khi đã cảm thấy mình đã tới hạn chịu đựng, Hải lật Vân nằm ngửa lên, ôm chặt lấy Vân và nhấp dồn dập những cú cuối cùng vào cửa âm đạo của Vân.
Những cú nhấp có tốc độ rất nhanh như thể là một vận động viên chạy nước rút vậy. Cuộc tình kết thúc sau gần một tiếng bằng việc Hải trân mình xuất ồ ạt những dòng tinh trùng nóng bỏng, trắng đục và dẻo quánh vào bên trong tử cung của Vân. Người Vân cũng cứng lại, ôm chặt lấy Hải, cửa âm đạo không ngừng co rút để hút lấy toàn bộ tinh giống của Hải vào bên trong cơ thể mình. Hải sau đó rút chiếc dương vật đã xụi lơ ra khỏi cửa mình của Vân rồi nằm xuống bên cạnh Vân và ôm cô nằm ngủ. Vân cũng ôm lấy Hải, đặt lên môi Hải một nụ hôn rồi nằm ngủ cùng Hải.
Cả Hải và Vân ôm nhau nằm ngủ được một lúc, khi mà sức lực đã phục hồi, họ lại tỉnh dậy và lại lao vào nhau tiếp. Họ trao nhau một trận ái ân và giữa đêm và một trận ái ân nữa lúc gần sáng. Thậm chí, có lúc, Vân còn quỳ xuống và ngậm mút lấy dương vật của Hải để làm tình. Hải trân mình xuất tinh đầy ngập trong khóe miệng Vân và Vân không ngại ngần nuốt sạch lấy nó. Thật đúng là sức lực của cặp vợ chồng mới cưới có khác, họ làm tình rất khỏe và có lẽ, ngày Vân sinh con cho Hải càng trở nên gần hơn.