Cô bác sĩ dâm đãng
Chương 6
Do kiểm soát không được cơn hưng phấn của mình nên ông Vinh đã làm cho Diễm Trang ho sặc sụa và khó thở, ông bèn nới lỏng hai bàn tay của mình ra để cho cô được thoải mái hơn mà chăm sóc con cu to đang trong miệng của cô một cách chu đáo. Ông Vinh biết là hành động của mình hơi nông nổi với người phụ nữ ông yêu thương, nên ông ấy cũng có biện pháp khắc phục cho lỗi của mình.
– Diễm Trang ơi! Huơ… Cháu không sao chứ!
– Thấy ghét bác ghê luôn vậy đó! Làm cho người ta ho sặc sụa mà còn hỏi câu này nữa. Hi hi… Liu liu…
– Vậy bác hiểu rồi! Ha ha…
Ông Vinh biết là Diễm Trang không có gì nghiêm trọng nên ông ta trả lời đầy ẩn ý, ông bật người ngồi dậy lấy hai bàn tay của mình nâng khuôn mặt của người tình nhỏ lên hôn hít liếm láp trên vành môi đỏ một cách say mê. Ông Vinh hôn mà không quên được nhiệm vụ chính của mình, ông bèn đổi tư thế lại để cho Diễm Trang nằm ngửa ra, còn ông thì bắt đầu hôn liếm láp trên bờ môi đỏ của cô từ từ xuống phía dưới.
Khi môi và lưỡi của ông Vinh đi ngang cái cổ trắng ngần của Diễm Trang thì ông dừng lại ngoạm mạnh mẽ vào cổ một cái, ông dùng lưỡi nham nháp của mình liếm láp xung quanh cái cổ, ông liếm láp tới đâu thì nước dãi ươn ướt theo tới đó, hai bàn tay của ông thì thay phiên nhau mà trượt lên trượt xuống trên hai bầu ngực to tròn trịa của cô say sưa. Ông Vinh thèm lắm rồi nên ông muốn thám hiểm làn da trắng trẻo của bờ ngực căng bóng bẩy Diễm Trang trực tiếp bằng môi và lưỡi, ông tạm thời ngồi dậy và dùng hai bàn tay của mình cởi chiếc áo thun mỏng dính của cô tròng qua cổ đi ra ngoài.
Khi chiếc áo đã được cởi ra khỏi cơ thể của người tình trẻ đẹp thì ông Vinh như há hốc mồm, ông đang chiêm ngưỡng một tác phẩm tuyệt tác của tạo hóa khiến cho ông say mê như quên mất lối về. Ông Vinh mắt thì đỏ hoe, nước dãi thì khỏi phải nói luôn, nó tuôn ra như suối chảy làm ngập tràn trên bờ ngực trắng trẻo của Diễm Trang trông rất là gợi tình.
Hai bàn tay của ông vồ lấy cái bờ ngực to tròn trịa của cô mà nhào nặn, thực hiện được một lúc thì ông trượt vòng hai bàn tay của mình ra phía sau lưng, ông vùi mặt vào đường chẻ ở giữa hai bờ ngực to tròn trắng nõn của cô mà hôn “Ngoam! Ngoam” ngấu nghiến. Diễm Trang thấy ông Vinh hôn hít liếm láp miệng lưỡi thì ngọ nguậy lung tung trên ngực nên khiến cô cũng mất tự chủ mà rên “Ưm… Ưm…” theo, hai bàn tay ngà ngọc của cô áp vào đầu ông Vinh xoa xoa và dùng lực ấn mạnh mẽ để cho đầu ông ở yên đó không được phép ra ngoài.
Ông Vinh một phần thấy sung sướng một phần thấy hơi ngạt thở, ông “Huơ… Ngoam” phát ra hai tiếng đầy dục tình truyền đến tai Diễm Trang như nhắn nhủ với cô điều gì. Diễm Trang nghe được tiếng rên rỉ của người tình trong mộng của mình nên cô hiểu được tiếng rên đó, cô bèn nới lỏng hai bàn tay của cô ra để cho ông Vinh dễ dàng hơn mà thám hiểm tiếp cơ thể của cô, bởi nơi tiếp theo sẽ rất là huyền diệu ly kỳ. Ông Vinh thấy đôi bàn tay của Diễm Trang nới lỏng ra không còn áp chặt vào đầu mình nữa, nên ông ấy cũng thoải mái mà khám phá dần dần xuống dưới cái lỗ rốn ngang eo thon. Khi đầu ông Vinh rời khỏi bầu ngực to tròn trịa trắng ngần của Diễm Trang thì đôi bàn tay của cô lại thay thế đặt vô đó, cô tự dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn mà xoa bóp nhào nặn cái bầu ngực bồng đào của mình một cách say mê. Đôi mắt bồ câu của Diễm Trang thì nhắm nghiền mà tận hưởng những giây phút sung sướng do bàn tay cô và các phần tứ chi trên cơ thể của ông Vinh mang lại, cơ thể của cô thì như mụ mị đi và nhịp thở cũng tăng dần. Cô nói lên trong vô thức:
– Bác… ƯƯm… Bác Vinh ơi! Cháu muốn lắm… Cháu thèm lắm! Ưm…
– Diễm Trang ơi! Ngoam! Ngoam! Bác cũng muốn lắm rồi… Huơ… Ngoam…
Ông Vinh trả lời của những ngôn từ trong tình dục với cô người tình bé nhỏ xong thì ông bắt đầu có hành động tiếp, ông hôn hít liếm láp trên lỗ rốn một lần nữa thì ông bật người ngồi dậy, ông dùng đôi bàn tay của hai cánh tay khỏe mạnh tụt nhanh chóng chiếc quần ngắn mỏng của Diễm Trang ra ngoài. Ông Vinh biết con cu to tròn gân guốc của mình nó đang cương cứng và nhiểu từng giọt nước nhờn nhợt, chắc nó cũng muốn lâm trận như trai anh hùng gái thuyền quyên, vậy mà ông Vinh chủ nhân của nó cứ như mèo vờn chuột mãi…
Diễm Trang biết giờ đây cơ thể của cô đã lõa lồ không còn gì để che chắn tấm thân ngọc ngà nhưng mà cô ấy rất vui, vui vẻ vì mình đã được thỏa mãn nhu cầu ước nguyện của bản thân với người đàn ông mà cô ngày đêm nhung nhớ. Diễm Trang đưa mắt nhìn ông Vinh và ông cũng nhìn ngược lại, bốn mắt nhìn nhau nhưng âm thanh thì lắng đọng, chỉ có tiếng thở phập phồng của hai trái tim yêu thương.
Ông Vinh nứng tợn trong người, môi mép thì khô khan như cơn nắng nóng của mùa hè, nhưng không gian phòng ngủ thì lành lạnh. Ông ốp trọn vẹn bàn tay của ông lên đùi thon của Diễm Trang mà xoa bóp, làn da trắng trẻo của cái đùi thon thả mát lạnh của người tình tình trẻ thật là quyến rũ biết bao. Lúc đầu thì ông xoa bóp một bàn tay nhưng về sau thì ông xoa bóp nhào nặn hai bàn tay cùng lúc, thỉnh thoảng bàn tay của ông lướt qua cái mu bướm múp míp của cô mà nắn nót, ôi cái mu bướm múp míp tuyệt vời làm sao, cái đường khe khép nép giữa hai mép bướm sâu hun hút trông thấy mà thèm…
Ông Vinh xoa bóp nhào nặn say mê xong thì ông vùi mặt vô cái khe hở giữa hai bên mép bướm múp míp của cô mà bú liếm, cái bú liếm bất ngờ của ông Vinh làm cho Diễm Trang tê dại mà gào thét “Á… aaaaa… Ưm…” liên tục như vậy vài chục giây. Cô thấy sướng tê chim khi cái đầu lưỡi nhám của ông Vinh ngoáy chọt vô hột le, cô quần quật uốn éo eo và mông, hai cái đùi của cô thì khép kín đầu ông Vinh lại, hai bàn tay của cô thì giữ chắc chắn trên đỉnh đầu ông mà ấn mạnh xuống làm cho miệng lưỡi của ông Vinh không thể nào rời ra được cái miệng hang. Do bị Diễm Trang khép kín đùi mà còn phải bị mắc kẹt ở phía trên nên khi thấy dòng nước sướng chảy ra từ cái lỗ âm đạo, ông ấy không còn cách nào khác là phải uống sạch sẽ cái dòng nước đó. Ôi cái dòng nước trắng đục kèm với mùi thơm tho của da thịt Diễm Trang mang lại cho mũi ông Vinh, một mùi hương man mát thật là dễ chịu nên khiến cho tâm hồn ông du dương trên ngưỡng cuộc tình đẹp muôn thuở.
Ông Vinh liếm nút nước sướng của cái bướm múp míp Diễm Trang nghe ừng ực ngon lành, ông “Ngoàm ngoạm” vào hai bên múi thịt của con chim non trắng nõn đang sưng nẩy của cô liên hồi. Diễm Trang thì uốn éo vặn vẹo, mông thì hẩy hẩy lên sau cho cái bướm múp míp của cô áp sát vào mặt ông Vinh, hai phần da thịt va chạm với nhau phành phạch, hai tiếng rên “Á á a… Huơ hừm…” bổng trầm của cô và của ông nghe nứng tợn biết bao. Miệng lưỡi ông Vinh thì tập trung vào cái bướm múp míp đó, nhưng hai bàn tay của ông thì loàng vòng tay ra sau phía dưới đôi bờ mông to tròn nẩy nẩy của cô mà xoa bóp nhào nặn. Các ngón tay ma mị của ông nó lướt qua lướt lại nơi hậu môn thám hiểm, các thớ thịt mịn màng nhưng săn chắc, các cơ mông to nuột nà của cô thì trắng phao luôn đàn hồi siết chặt theo từng nhịp, nhịp nhàng của các ngón tay và bàn tay ông Vinh.
Cơ thể Diễm Trang thì thấy ngứa ngáy khó chịu lắm rồi mà ông Vinh thì cứ thế trêu đùa mãi, cô thấy toàn thân nóng ran như lửa đốt, miệng lưỡi của cô thì lâu lâu lại lè lưỡi ra liếm láp hai bờ môi đỏ của mình cho bớt khô khan. Cô lấy một bàn tay của cô rời khỏi đầu ông Vinh, cô đem bàn tay lại tự xoa bóp nhào nặn cái núm vú của mình hiện đang cương cứng.
Diễm Trang rên rỉ “a a a… Ưm…” trong vô thức, mông của cô thì ưỡn ẹo lên mà hẩy hẩy “Phành phạch…” vào mặt mũi ông Vinh, lực va đập của cái bướm múp míp với cái mặt đã làm cho ông Vinh chao đảo. Ông Vinh thở ra hổn hển “Huơ… Hừm…” nghe thật buồn cười, ông dùng hai bờ môi chúm chím lại như kiểu làm duyên của con gái, ông chọt vô hột le nơi bướm múp của Diễm Trang mà ngoáy ngoáy xoay vòng vòng theo kim đồng hồ. Ông chúm môi vô lỗ tiểu của Diễm Trang mà ngoáy mà xoay quanh cái mu bướm múp míp liên tục, ông ngoáy ngoáy một lúc một nhanh dần, đồng thời hai bàn tay của ông cũng nhào nặn mà xoa bóp theo…
Ông bú nút liếm láp, ông ngoáy ông ngoạm ngoạm vào trong hai mép âm hộ sưng vù đỏ hỏn của Diễm Trang từng hồi. Ông Vinh biết nước dãi ươn ướt và nước trong lỗ bướm múp đã nhiều đủ để làm bôi trơn, nên ông ngoáy và xoay cái môi của mình chà sát vô hột le của cô mạnh mẽ như vũ bão, sự chà sát mạnh đó đã khiến cho người của Diễm Trang co giật mà bắn ra những tia nước tiểu mạnh mẽ vào mặt mũi ông Vinh. Diễm Trang khi lên đỉnh nên cô rên rỉ:
– Á á a aaa… Bác, bác Vinh ơi! Chết cháu mất. Ưm ưm aaa…
– Huơ… Ngoam ngoam… Diễm Trang ơi! Bác… Huơ…