Cô chủ nhà trọ
Chương 4
Ở được vài tuần mình cũng biết nhóm của N, O, H chơi với một nhóm con trai khoảng 5, 6 người ở cách đấy 5km. Trong đó có hai người là bạn cùng lớp với N và H tên Ng và S (sau mới biết tên, giờ giới thiệu luôn cho dễ gọi) còn lại là bạn gần nhà của Ng và S.
Tuy là năm cuối cấp nhưng N, H và đám bạn vẫn đi chơi chứ không chú tâm học. Cuối tuần nào cũng gặp nhau vào tối thứ 7, CN. Đám con trai thường đi xe máy tới đón ở ngoài đường, ít khi vào nhà. Tất cả đều đi xe wave. Mình thấy bảo nhà cũng bình thường, không khá giả bằng nhà N, H, O. Tuy nhiên dù sao cũng là trai Hà Nội, đối với mình bọn họ nhìn với ánh mắt coi thường, không bao giờ thèm để ý.
Tính mình hồi ấy cũng không thích tiếp xúc với người lạ, nhất là người có điều kiện hơn mình. Vì thế mình cũng không quan tâm và cũng không quen biết.
Sau này mình biết trong số ấy thì O thích Ng (bạn cùng lớp N và H) vì Ng đẹp trai nhất (hơn hẳn mình nhé). Còn S lại thích H (H xinh, con nhà giàu khá kiêu). Và một cậu tên Th bạn gần nhà S và Ng lại thích N (cậu này bằng tuổi mình, đã nghỉ học ở nhà). Tuy nhiên chưa ai cặp với nhau, chỉ là đang tán tỉnh thôi. Nói chung thời điểm mấy tháng đầu ở trọ ở đấy mình cũng không quan tâm.
N có số điện thoại của anh T, tối thường nhắn tin cho mình vào điện thoại anh T hỏi linh tinh. Anh T bảo bọn mày dở hơi, cách nhau có mấy mét mà nhắn tin làm gì cho phí tiền. Kỳ thi tốt nghiệp năm ấy N toán được 5 điểm – nhờ công mình dạy. Tổng điểm tất cả được 32 (30 là đỗ). Khi biết điểm tốt nghiệp N rất vui, gia đình N cũng rất vui làm cơm ăn mừng, mời mình lên ăn mình ngại không lên.
Thời gian thi tốt nghiệp xong N và nhóm bạn khá rảnh thường xuyên đi chơi với nhóm bạn trai kia (sáng vẫn cùng mình đi tập thể dục với chị P). Một hôm buổi tối N vừa đi chơi về tới cửa phòng mình, (mình đang ngồi trước cửa phòng) thì có điện thoại của O gọi. N đứng ngay trước mặt mình nói chuyện. Lúc đó thấy N nghe có vẻ sốt sắng như có chuyện gì đó. Sau đó N bảo mình:
– Bạn em tên Th đấy ( cậu của nhóm S, Ng bằng tuổi mình mà đang thích N nhé), anh biết không, nó bị va chạm xe ở ngoài kia.
– À cái cậu đi xe wave đỏ đúng không, anh có thấy 1, 2 lần nhưng không rõ lắm. Có sao không em? – Mình vô tư nói.
– Hình như là va chạm rồi xích mích đánh nhau, gọi cả người nhà nó ra rồi. Em lo quá – N nhìn chăm chú vào mình nói.
– Vậy em ra xem bạn thế nào? – Mình bảo.
– Vậy em đi nhé! – Vẫn cái nhìn chằm chằm về phía mình khi N nói.
– Ừ em đi đi. Mình hồn nhiên trả lời.
– Thôi kệ đi – N hậm hực trả lời rồi quay ngoắt đi lên nhà.
Mình chẳng hiểu gì hết, N nhìn mình đã khó hiểu, thái độ đấy lại càng khó hiểu hơn. Đúng con gái sáng nắng chiều mưa. Mãi sau này mình mới hiểu chuyện hôm ấy.
Học xong năm đầu mình về nghỉ hè, N thái độ không vui bảo ” từ giờ ai đi tập thể dục với em”, “ai chơi cờ vua với em”, ” về phải nhắn tin thường xuyên cho em “, ” nhớ mang quà lên đấy”… Căn dặn đủ thứ với mình. Mình nghỉ hè được khoảng 1 tháng, thời gian này là lúc kỳ thi Đại học, Cao đẳng diễn ra. N và H biết không học được nên không thi, N sẽ nộp hồ sơ ở trường dạy nghề, còn H ở nhà bán hàng ( Mình về nhà có di động của bố nhé, bố mới mua).
Về quê nghỉ hè nhóm con trai tuổi mình ở làng khá đông vui. Ban ngày ra sông tắm rồi bắt Trai, ốc về ăn, không thì rủ nhau câu cá. Tối đến tụ tập có tiền thì ra quán nét, không thì lại ngồi chơi bài chém gió với nhau. Đám bạn mình khoảng 20 thằng con trai, con gái cũng tầm 15 đứa. Tất cả đều cùng tuổi, học cùng nhau từ mẫu giáo nên rất thân thiết và hiểu nhau, nhất là con trai.
Quê mình, nhất là tuổi mình rất hiếu học. Tuổi mình có 10 đứa học Đại học (trai7 gái 3)còn lại cao đẳng, trung cấp và học nghề, chỉ có 4, 5 đứa ở quê thôi. Tối về thì lấy điện thoại bố để nhắn tin qua lại với N, toàn những câu chuyện vu vơ, hỏi thăm nhau thôi.
Hồi mình học ở Hà Nội cũng thường xuyên gặp bọn nó, nhưng chưa liên quan nên không nhắc tới, sau hè sẽ được nhắc đến khá nhiều. Mùa hè ở quê luôn là những kỷ niệm vui nhưng năm ấy mình lại xảy ra biến cố.
Giữa kỳ nghỉ hè thì mình bị đau ruột thừa, bạn nào từng bị sẽ hiểu nó đau tới mức nào. Mình được đưa ra bệnh viện huyện cấp cứu. Lúc ấy nguy cấp cần mổ ngay chứ không dám chuyển lên tuyến trên. Bệnh viện Huyện ở quê mình chỉ có mổ phanh không có mổ nội soi. Thật sự thời gian ấy thật kinh khủng, mình nằm viện hơn 1 tuần mới được về nhà. Thời gian trong bệnh viện có mẹ và anh T nghỉ làm chăm mình. Bạn bè biết tin cũng tới thăm.
Một hôm thì N và chị H (chị gái thứ 2 của N, sau mới biết N đi một mình ngại nên rủ chị đi cùng ) xuống thăm mình. Thật sự rất bất ngờ, N biết tin qua anh T mình. Lúc ấy mình cảm thấy xúc động. N hỏi thăm mình nhưng chắc ngại mọi người không dám nói nhiều. Sau hôm ấy mình cũng quý mến N nhiều hơn nhưng chưa tới mức yêu. Hai đứa hàng ngày vẫn nhắn tin với nhau.
Tới ngày nhập học mình phải nghỉ học 2tuần cho phục hồi hẳn mới đi học. Sau hè thằng Dũng bạn cùng tuổi ở làng mình nó đi học cắt tóc ở Hai Bà Trưng. Thằng Trung (cũng bạn cùng tuổi ở làng) thì đi làm nhà hàng trên quận Hoàn Kiếm. Thời điểm ấy Hà Nội có quận: Hai Bà Trưng, Hoàn Kiếm, Đống Đa, Ba Đình là 4 quận cũ, cũng là trung tâm của thành phố, Bờ hồ Hoàn Kiếm là trái tim nhé.
Nói về thằng Trung và Dũng thì 2 thằng đều vui tính, thằng Dũng đẹp trai nhút nhát hơn, dáng thư sinh giống mình. Thằng Trung thì da đen đậm người, nó nghỉ học và đi làm sớm nên trưởng thành từng trải hơn hẳn bọn mình, tuy vui tính hay cười đùa nhưng cũng rất nóng tính, máu liều nhất trong đám bạn mình.
Ngoài ra bạn làng ở cách mình 4km có thằng Bảo và Tú học Đại học xây dựng (hai thằng thuê nhà cùng nhau), thằng Nhã học Bách Khoa (ở cùng anh trai, nhà nó giàu nhất làng nên mua nhà Hà Nội – dù có 18m2 x ba tầng). Thằng Nhã và Bảo thì cũng hiền giống mình, thằng Tú dù học giỏi nhưng cũng khá chơi và nghịch.
Mình đi học năm 2 vẫn chơi thân với thằng H “nát” và Đ “bà già” ở trên lớp Cao Đẳng, còn khi rảnh lại gặp bọn bạn làng, hồi ấy thằng Dũng mới lên Hà Nội rất hay đi chơi. Nó xuống chỗ mình và chỗ thằng Tú chơi suốt. Bọn mình thường tụ tập nấu ăn chung rồi rủ nhau đi chơi quanh Hà Nội.
Chỗ thằng Dũng học là một salon tóc lớn và có tiếng ở Hà Nội, học phí tính theo USD. Mình nhớ hồi ấy cắt tóc gội đầu cho nam là 400k, còn nữ thì giá đắt hơn. Nếu cùng lúc làm nhiều dịch vụ như chăm sóc tóc, cắt, nhuộm, uốn tóc thì giá có thể trên 10 triệu. Mức giá mình không bao giờ nghĩ là nó có thật nếu không phải được thấy trực tiếp. Thầy dạy nó có thời gian mở khá nhiều salon ở miền Bắc, nhưng sau do chơi bời quá phá đi rất nhiều.
Cuối tháng 9 là Sinh nhật N, mình nhớ N bảo ” em không thích mọi người tặng hoa tươi vì nó không để được lâu, em muốn thứ gì làm kỷ niệm”. Hôm ấy buổi chiều thằng Tú (bạn làng học Xây dựng – cho ai không nhớ) tới phòng mình chơi, mình liền rủ nó đi mua quà cho N. Hai thằng đi lang thang không biết mua gì vì chưa mua quà tặng con gái bao giờ, cuối cùng hai thằng vào siêu thị. Sau một hồi tìm kiếm mình quyết định mua tặng N một chậu cây hoa mini rất xinh xắn (hoa giả nhé nhưng giống thật lắm). Rồi hai thằng lại qua nhà cái Trúc (đứa con gái bạn cùng tuổi mình ở làng) nó ở gần trường Ngoại ngữ, nhờ nó gói quà. Trúc nó hỏi mình:
– Ông tặng ai?
– Tôi tặng em gái. – mình trả lời.
– Ông làm gì có em gái – Nó thắc mắc.
– Nó tặng con gái chủ nhà trọ – thằng Tú mách lẻo.
– Bạn gái ông à? – Trúc hỏi
– Không tôi coi như em gái thôi, tôi thấy quý mến chứ không yêu. – Mình thật thà nói.
– Vậy để tôi gói giúp ông – Trúc nói.
Ba đứa ra mua giấy gói, thắt nơ và một cái thiệp chúc mừng. Xong xuôi đâu đấy thì Trúc nó rủ đi ăn tối. Hồi ấy ở đấy nổi tiếng có món bánh mỳ bò. Bạn nào trước ở khu Thanh Xuân chắc biết. Tất nhiên mình trả tiền. Hic sau vụ này mất quá nửa tháng tiền ăn rồi, sau lại phải về xin ông T anh mình. Đi chơi tới tối mình và thằng Tú chào cái Trúc rồi đi về. Về nhà trọ thấy khá nhiều xe máy dựng kín sân và lối đi. Xe ga có, xe số có, mình nhận ra mấy chiếc xe của nhóm bạn trai chơi với N. Mình gọi N ra ngoài, lúc ấy N mặc áo cộc tay trắng, quần bò bó sát trang điểm nhẹ nhìn rất cuốn hút (N không thích mặc váy), mình đưa quà và bảo:
– Anh tặng em, chúc em sinh nhật vui vẻ!
N nhận quà xong nói:
– Cám ơn anh, mà hôm nay anh đi đâu giờ này mới về, vào đây sinh nhật với em, cả bạn anh nữa.
– Thôi anh ngại lắm, em vào đi, anh hôm nay cũng có việc phải đi với thằng bạn anh rồi. – mình từ chối.
– Mặc xác anh đấy, em vào. – N hậm hực bỏ vào.
Sau đấy mình với thằng Tú về nhà trọ của nó. Ra tới đường thằng Tú hỏi mình:
– Sao mày không vào sinh nhật em nó, tao thấy nó có vẻ thích mày.
– Tao không biết nó thích tao hay không, tao ngại lắm, trong đấy toàn nhà giàu, mình trai quê vào làm gì. – mình nói.
– Thế mày không thích nó à? – Tú hỏi mình.
– Tao không, quý mến như em gái thôi. Mình nhà nghèo cũng đừng trèo cao. – mình trả lời.
– Ừ cũng đúng, anh em mình dân quê, nhà nghèo không mơ được. – Tú gật gù nói.
– Mà tao thấy trong nhà lúc ấy có thằng đang theo đuổi N. – mình tiếp.
– Thế à, mày sợ à? Ha ha – Tú cười sặc sụa trêu mình.
– Mày biết tao hiền mà, thôi đi. – mình kết thúc câu chuyện.
Thật ra Tú nó trêu mình thế thôi. Bọn mình chơi với nhau thừa hiểu nhau. Tuy là dân tỉnh nhưng hồi ấy trẻ trâu không biết nghĩ nhiều, sống hết mình với mọi người. Bạn bè ai gặp va chạm hay cần giúp đỡ thì dù có đánh nhau đâm chém bọn mình cũng không ngại nhé( thật 100%, giờ thì chịu, ra đường trẻ trâu chửi mình cũng nhịn).