Cỏ dại ven đường

Chương 28



Phần 28: Âm mưu

17h30 chiều thứ Sáu…

– Anh… nhanh thay đồ đi. Em sắp xong rồi.

Vừa nói chuyện điện thoại xong lại nghe tiếng từ phòng ngủ gọi vọng ra Minh Tùng thoáng chần chừ rồi bước vào. Vừa nhìn thấy Thùy Trang trong bộ váy dạ hội lộng lẫy, anh liền có chút khổ sở khó xử. Tối nay Minh Tùng hứa đi cùng Thùy Trang xem một show diễn đặc biệt mà nàng rất mong chờ. Đó là buổi giới thiệu bộ sưu tập đồ lót nữ của thương hiệu Audebe – Italy. Vì tính chất nhạy cảm của nội dung show diễn nên ban tổ chức kiểm soát số lượng và thân phận khách mời rất nghiêm ngặt. Để Thùy Trang mở mang tầm mắt với vai trò người mẫu đại diện cho Soft & Gentle, Lân đã bỏ ra không ít công sức để tìm được đúng hai tấm vé mời cho hai người. Lúc này nhìn Thùy Trang háo hức sửa soạn trong bộ váy dài lộng lẫy, Minh Tùng có chút lúng túng không biết phải nói với nàng thế nào… Không hiểu do trùng hợp hay thế nào mà hai lần có việc quan trọng bên Thùy Trang, Hoàng My trong công ty đều gây khó dễ làm Minh Tùng không thể không rời đi.

– Anh sao vậy?
– Anh… anh có việc gấp phải vào công ty… Không thể đi với em được… – Minh Tùng áy náy nói.

Thùy Trang quay lại nhìn lại anh, lòng hụt hẫng thất vọng. Nàng muốn nói nhưng thấy vẻ áy náy trong mắt anh liền mím môi nuốt xuống. Nhưng khi nàng vừa định tháo đôi bông tai vừa đeo lên thì Minh Tùng lại lên tiếng:

– Anh báo Lân rồi. Để nó đưa em đi…
– Anh… anh để em đi dự show diễn với anh Lân sao? – Thùy Trang ngạc nhiên hỏi.
– Ừ… – Minh Tùng cúi xuống hôn lên gò má mịn màng của nàng. – Dù sao anh đến xem show đồ lót cũng phí cái vé đi… Anh có kiến thức gì về đồ lót nữ đâu chứ?!
– Anh không sợ… em lại hư hỏng sao? – Thùy Trang cắn môi mặt đỏ ửng hôn lên môi anh.
– Em còn có thể hư hỏng hơn với thằng Lân sao? – Minh Tùng nhìn nàng cười tủm tỉm.
– Em… – Thùy Trang cắn môi mặt thoáng đỏ ửng lên.

18h00, Lân lên tận nhà đón Thùy Trang. Nhìn cái vẫy vẫy tay đắc ý của Lân chào mình, lại nhìn Thùy Trang vui vẻ khoác cánh tay hắn đi vào buồng thang máy lòng Minh Tùng có chút gai gai ngưa ngứa khó chịu. Có lẽ đó là cảm giác duy nhất để Minh Tùng nhận biết mình vẫn ở bên cạnh Thùy Trang trong thế giới hoang lạc kia.

– Hôm nay em rất đẹp đó…
– Hi hi…

Trong thang máy Lân mỉm cười nhìn ngắm Thùy Trang trong bộ váy đen dài và khoảng da thịt trắng ngần sâu hoắm trước ngực nàng. Anh ta không kìm được cúi sâu xuống áp mặt vào giữa khe trũng giữa ngực nàng hít hà say mê. Thùy Trang mặt thoáng ửng đỏ cười rúc rích, hai bầu vú căng tròn ưỡn căng lên cho anh ta no nê thỏa thích.

– Hi hi… Anh không mang Nhã Phương đi… Không sợ cô ấy giận sao?
– À, cái này liên quan đến vai trò người mẫu đại diện của em mà. – Lân hôn lên bờ môi mềm mại của Thùy Trang, nói. – Vả lại Nhã Phương cũng không còn liên quan đến anh nữa…
– Anh chia tay với Nhã Phương sao? – Thùy Trang sửng sốt hỏi.
– Ừ… Em còn không biết cô ấy làm gì sao?
– Ý anh nói tấm hình Nhã Phương gửi cho anh Tùng sao? Chuyện đó em không ngại đâu… Dù sao em cũng không giấu anh Tùng cái gì hết…
– Anh biết. Nhưng anh không thoải mái hành động của Nhã Phương.

“Tin…” – Cửa thang máy bật mở.

Thùy Trang muốn nói thêm nhưng thấy vẻ mặt mất kiên nhẫn của Lân, chỉ đành nín lặng bước theo anh. Dù nàng không hiểu lý do gì Nhã Phương làm chuyện đó, nhưng vẫn cảm thấy nuối tiếc cho cô ấy.

19h00…

Chiếc BMW series 6 của Lân tiến vào một khu biệt thự sát bờ sông tại Quận 7. Địa điểm tổ chức private show của Audebe Italy dĩ nhiên không nên diễn ra ở một nơi công khai dưới tầm mắt của công chúng. Ngay từ ngoài cổng rào bên ngoài còn chưa thấy được nơi tổ chức biểu diễn hai người Lân và Thùy Trang đã qua hai lớp rào an ninh nghiêm ngặt. Bước rào thứ nhất kiểm tra cốp xe và dưới gầm xe như tìm kiếm chất gây cháy nổ. Bước rào thứ hai kiểm tra thư mời người tham gia và phát cho hai người hai cái mặt nạ.

– Cái này để làm gì? – Xe vừa đi qua, Thùy Trang liền tò mò cầm cái mặt nạ hỏi.
– Cái này là tùy khách mời muốn đeo hay không, không bắt buộc. – Lân vừa lái xe vừa giải thích. – Dù sao loại private show này không được cấp phép tổ chức đâu… Dù là bên trong tuyệt đối không được sử dụng máy ghi hình nhưng không ít người vẫn e ngại người khác nhận ra mình.
– Oh… ra vậy.

Thùy Trang đeo cái mặt nạ nửa mặt bằng vải nhung đen lấp lánh kim tuyến. Nàng quay sang Lân mỉm cười lộ ra hàng răng trắng đều như ngọc, hỏi:

– Vậy em có nên đeo nó lên không?
– Ha ha… Anh nghĩ là em nên đeo vào. Em cũng không muốn có phụ huynh nào nhận ra mình chứ?
– Hì hì… Vậy em đeo nó. Anh dùng cái kia đi…

Thùy Trang cười vui vẻ, nàng rất thích cảm giác bí ẩn thú vị này. Như lúc chụp hình trên người chỉ mặc đồ lót, có cái mặt nạ làm nàng cảm thấy tự tin hơn nhiều. Còn lần đó ở nhà Steven Lam, Thùy Trang sau khi uống thuốc của Hoàng My vào vốn không nhớ được nhiều. Nàng chỉ nghe Minh Tùng kể lại là mình bị đội lên một bao vải trùm kín đầu. Thỉnh thoảng trong giấc mơ Thùy Trang vẫn tưởng tượng ra cảnh tượng của đêm đó. Khoảnh khắc mà nàng toàn thân lõa lồ nằm trên người Mark trước ánh mắt của bao nhiêu người… Mỗi lần giấc mơ đó lặp lại sáng dậy Thùy Trang đều phát hiện ra giữa hai chân mình là một mảng ẩm ướt. Nàng rất xấu hổ vì điều này nên chưa từng nói cho Minh Tùng nghe.

Lân đỗ xe lại dưới hàng dài xe ô tô sang trọng bóng bẩy, còn lịch thiệp mở cửa mời Thùy Trang. Nàng mỉm cười đặt tay lên tay anh, nhẹ nhàng bước xuống. Nàng khoác tay anh ta, hai người đeo hai cái mặt nạ thong thả bước về phía căn biệt thự to lớn phía trước. Phía trước cổng rào to lớn là nhóm an ninh thứ ba.

– Xin chào. – Một người đàn ông mặc vest đen bước ra lịch sự chào, trong tay là một cái túi vải. – Anh chị vui lòng cho điện thoại, máy quay phim và các loại thiết bị có thể ghi hình vào túi này… Chúng tôi sẽ bảo quản cho anh chị đến khi show diễn kết thúc.

Thùy Trang ngạc nhiên nhìn sang Lân thì thấy anh thoải mái rút điện thoại cho vào túi. Nàng cũng mở túi xách lấy ra điện thoại của mình cho vào đó. Người đàn ông tắt miệng túi lại giao cho người phía sau rồi đưa cho Lân một cái thẻ.

– Cảm ơn anh chị. Xin mời vào.
– Cảm ơn.

Thùy Trang khoác tay Lân bước qua cánh cổng lớn. Nàng chợt nhận ra căn biệt thự này rất lớn. Chỉ khu vườn phía trước và cái mái vòm cong cong cao lớn kia cũng đủ làm nàng choáng ngợp. So ra diện tích nơi này lớn hơn rất nhiều so với biệt thự của Minh Trọng và cả Steven Lam. Nói đúng hơn nơi này nên gọi là lâu đài sẽ phù hợp hơn… Trong sân vườn cũng không đông người chỉ lác đác vài nhóm người tụ tập trò chuyện kín đáo. Thùy Trang nhận ra hầu như ai cũng đeo mặt nạ và không có cái nào giống nhau về cả màu sắc lẫn họa tiết trang trí trên đó. Nàng cũng nhận ra sự xuất hiện của mình bắt đầu thu hút nhiều ánh mắt của đám đàn ông. Thùy Trang mỉm cười khoác tay Lân đi thẳng vào cánh cổng gỗ to lớn bên dưới mái vòm.

Đặt chân vào bên trong Thùy Trang suýt nữa phải kêu lên thảng thốt. Trước mắt nàng là một không gian rộng lớn thoáng đãng… Cảm giác như nàng vừa bước chân qua một cánh cửa không gian dịch chuyển tức thời đến một nơi khác.

– Thật đẹp ah…

Thùy Trang không kìm được phải xuýt xoa. Tòa lâu đài này không ngờ bên trong là một giếng trời to lớn hoàn toàn mở rộng nhìn thấy cả bầu trời lấp lánh ánh sao bên trên. Giữa khoảng không đó là một hồ bơi hình chữ nhật nước trong vắt hắt lên vách tường những đường gợn sóng xanh biếc lung linh. Xung quanh hồ bơi xếp ba hàng ghế bọc vải trắng vây lại tạo thành hình chữ U. Đã có hơn nửa số ghế đã có người ngồi. Lân nắm tay Thùy Trang bước đến hai ghế trống gần vị trí giữa ngồi xuống.

– Xin mời anh chị…

Hai người vừa ngồi xuống lập tức một cô gái bước đến trên tay khay rượu lịch sự mời. Thùy Trang nhìn sang cô gái xinh đẹp trước mặt mà hai gò má cũng thoáng nóng rang lên. Cô ta toàn thân chỉ mặc một bộ đồ lót ren đen và tất lưới phần lớn da thịt trắng nõn nà đều phơi bày trước ánh mắt bao nhiêu người xung quanh. Lân lại không tỏ vẻ gì ngạc nhiên, anh nhận hai ly rượu vang đưa sang cho Thùy Trang, rồi rút một tờ bạc xanh đặt lên khay rượu.

– Cảm ơn anh. – Cô gái nhoẻn miệng cười thật tươi. – Bên kia còn có cocktails và các món ăn nhẹ. Anh chị cần gì em có thể lấy giúp ạ.
– Tạm thời vậy thôi. Cảm ơn em.
– Vâng, em cảm ơn.

Lân thấy cô gái đã rời đi mà Thùy Trang vẫn dõi mắt nhìn theo, anh mỉm cười nắm lấy tay nàng.

– Cô gái kia không đeo mặt nạ… thật sự không ngại sao? – Thùy Trang hơi nghiêng qua bờ vai Lân hỏi nhỏ.
– Ngại gì chứ… Cô ta là PG chuyên nghiệp mà. – Lân nói nhỏ vào tai Thùy Trang. – Mà không phải PG nào cũng có thể đặt chân vào đây. Một đêm ở đây còn hơn cả tháng cô ta làm việc bên ngoài.
– Oh… – Thùy Trang gật đầu, lại hỏi tiếp. – Nhưng em thấy không phải ai cũng bo như anh đâu… Một đêm chắc cũng không nhiều như anh nói chứ?
– Ha ha… Thật ra loại private show này luôn có hai phần… – Lân cười rồi kiên nhẫn giải thích. – Phần một là nội dung chính của show diễn như thư mời. Phần hai tuy là phụ nhưng nhiều người lại thích thú hơn… Phần hai các cô PG mới thật sự kiếm được nhiều…
– Phần hai có thứ gì? – Thùy Trang tò mò hỏi.
– Phần hai theo nguyên bản từ các show thời trang thế giới đó là một buổi giao lưu giữa các người mẫu và khách mời đặc biệt. Nhưng từ khi du nhập vào nước ta lại có biến tướng lệch lạc khác… Khi đó những cô gái PG mới phát huy được hết tài năng kiếm tiền nha.

Lân không nói hết nhưng Thùy Trang vẫn có thể tưởng tượng ra được. Đàn ông trong men rượu luôn thích thú những trò chơi cuồng dại vây quanh toàn phụ nữ ăn mặc hở hang. Thùy Trang chưa bao giờ đặt chân vào một chốn ăn chơi trụy lạc như phim ảnh thường nói, nàng quả thật có chút tò mò.

– Anh có vẻ rất quen thuộc nơi này nha… – Thùy Trang cười trêu chọc.
– Không không. Anh cũng là nghe bạn bè nói thôi. Anh không hư hỏng như em nghĩ đâu. Ha ha… – Lân cười xòa.
– Hì hì… Vậy phần hai đó có khách mời… nữ tham gia không? – Thùy Trang cắn môi hai gò má thoáng đỏ ửng hỏi nhỏ.
– Có chứ. Không ít đâu… Không phải em muốn tham gia chứ? – Lân ngạc nhiên nhìn nàng.
– Em… em chỉ tò mò một chút thôi. – Thùy Trang xoa xoa hai gò má nói. – Có thể xem một chút, rồi về không?
– Được chứ. Ha ha… Để đó anh lo… – Lân cười vui vẻ choàng tay qua ôm bờ eo nhỏ của Thùy Trang.

“Ladies and Gentlemen… Welcome to Audebe Italy lingeries collection 2021 show…”

Ánh sáng xung quanh chợt tối dần, một giọng nói nói trầm ấm vang vọng cả khuôn viên rộng lớn. Ánh đèn từ bốn hướng hội tụ lại một tấm phông màn thật lớn phía bên kia hồ bơi, hiện ra logo Audebe 2021. Một điệu nhạc réo rắt êm dịu vang lên… Một cô người mẫu tóc hoe vàng thân hình tuyệt đẹp trong một set đồ lót ren đen xuất hiện… Khi cô bắt đầu sải bước tất cả mọi người trong khán phòng đều ồ lên ngạc nhiên. Cô người mẫu đó không ngờ bước thẳng vào hồ bơi trước mặt, lại vẫn thản nhiên thong thả tiến lên phía trước như đi trên mặt nước. Khi ánh mắt mọi người nhìn thấy nước hồ bơi chỉ lăng tăng vừa qua mũi giày cao gót của cô mới vỡ lẽ cười ồ lên. Ra là dưới mặt nước hồ bơi là một sàn catwalk bằng kính trong suốt.

Thùy Trang sau vài giây ngạc nhiên, liền thích thú dõi theo từng bước chân cắt kéo điêu luyện của cô người mẫu. Nàng thật sự không quan tâm nhiều đến mẫu đồ lót cô người mẫu đang mặc, mà chỉ chú ý đến vẻ mặt, ánh mắt và dáng đi của cô ấy. Nhìn cô người mẫu Tây phương này, Thùy Trang nhận ra mình nhiều lắm chỉ đạt yêu cầu làm người mẫu ảnh, còn biểu diễn trên sàn catwalk thế này nàng không có chút tự tin nào.

Từng mẫu nội y trong bộ sưu tập của Audebe Italy 2021 được hơn hai mươi cô người mẫu đủ sắc tộc màu da nối tiếp nhau trình diễn. Thùy Trang như mê như say nhìn ngắm những cơ thể tuyệt đẹp và những bước chân mềm mại uyển chuyển kia. Chính nàng cũng ngạc nhiên với bản thân mình… Từ ngày chụp hình mẫu cho Soft & Gentle suy nghĩ Thùy Trang dường như được khai thông lên một tầng cao mới. Phụ nữ dường như sinh ra là nên như thế… Mềm mại như nước, quyến rũ như hương. Như một ngọn lửa duy nhất trong bóng tối thu hút đàn thiêu thân ồ ạt lao vào chịu chết.

Show diễn chỉ kéo dài vỏn vẹn hơn 30 phút. Đại diện nhãn hàng Audebe Italy bước ra chào mọi người. Nhìn người phụ nữ trẻ trung dáng người rực lửa đó Thùy Trang có chút ngỡ ngàng. Cô gái đó thật quen mặt dường như nàng đã gặp ở đâu đó…

– Anh biết tên cô ấy không?
– À… không. Nghe nói như là người mẫu hạng A gì đó…

Thùy Trang nhìn sang Lân ánh mắt hơi tò mò suy ngẫm. Ngày trước lúc mới gặp anh, anh còn kể vanh vách bao nhiêu tên người mẫu. Bây giờ lại nói không biết cứ như một người khác vậy… Như thấy được ánh mắt của Thùy Trang, Lân nắm tay nàng đứng dậy.

– Anh đi đâu vậy?
– Chúng ta đi lên tầng hai… phần hai sẽ tổ chức trên đó.

Thùy Trang khoác tay Lân đi theo anh. Nàng hơi ngạc nhiên vì anh dường như biết rất rõ nơi này. Thậm chí cả buổi tối anh cũng không hỏi một ai mà vẫn biết rõ lối đi lên dẫn vào thang bộ lên tầng hai. Lân thật sự mới đến đây lần đầu sao?

– Xin chào…

Trước lối lên cầu thang đặt một quầy tiếp tân nhỏ. Cô gái phục vụ đứng sau quầy đeo mặt nạ và trang phục bình thường không quá phô bày như những cô gái PG. Thấy hai người Lân và Thùy Trang bước đến cô ta mỉm cười chào. Lân rút ví của mình đưa cho cô ta thư mời và nhận lại hai cái huy hiệu nhỏ có đánh số. Vừa bước qua quầy tiếp tân lên lối cầu thang, Thùy Trang không nhịn được hỏi:

– Cái đó để làm gì?
– Để phân biệt với nhau… – Lân vui vẻ giải thích. – Vào đó em sẽ hiểu thôi.

Vừa đặt chân lên lầu hai, tiếng ồn ào bên dưới hoàn toàn tách biệt không thể vọng lên. Lân dẫn Thùy Trang đi vào một hàng lang khá tối chỉ có ánh đèn từ dưới hai rãnh nhỏ chạy dọc lối đi hắt lên vách tường bằng đá nhám.

Qua một khúc cua, trước mắt hai người là một dãy phòng với hơn mười cánh cửa đóng kín. Lân dẫn Thùy Trang vào một căn phòng nhỏ bên trong đã có một cô gái phục vụ chờ đợi.

– Mình cần thay đồ ra… – Lân tự cởi quần áo của mình đưa cho cô gái.
– Tại sao phải thay đồ? Em chỉ muốn xem một chút tôi? – Thùy Trang lúng túng hỏi.
– Đừng lo lắng gì cả. Thoải mái đi…

Thùy Trang cắn môi mặt ửng đỏ im lặng để Lân nhẹ nhàng cởi mặt nạ và áo váy cho nàng. Cô gái phục vụ kia cũng không nhìn hai người mà chỉ chăm chú nhận lấy quần áo, xếp lại ngay ngắn vào hộc tủ. Đến hai mảnh đồ lót cuối cùng trên người Thùy Trang cũng được Lân cởi xuống. Toàn thân nàng lõa lồ không mảnh vải gương mặt ửng đỏ ngượng ngùng đứng trước mặt anh.

– Mình đến đây để thư giãn mà… Đừng lo lắng nhiều như vậy…
– Em… em chỉ muốn xem một chút thôi…
– Ừ thì xem một chút… Em muốn về cứ báo anh, anh đưa em về… Được không?
– Dạ…

Lân phủ lên người Thùy Trang một tấm áo choàng đỏ rũ dài đến chân, chỉ cài một nút duy nhất trên cổ. Bản thân anh cũng mặc lên một thứ tương tự nhưng là màu đen. Anh lại đeo lên cho nàng một cái mặt nạ nửa mặt in sẵn một số 69 đỏ rực. Còn bản thân anh là số 47 màu xanh.

Sau khi thay đồ xong, cô gái phục vụ dẫn đường cho hai người đi sâu vào bên trong. Qua một cánh cửa bọc da, một mùi hương từ bên trong làm trái tim Thùy Trang bất giác đập nhanh. Quang cảnh trước mắt hiện ra làm nàng choáng ngợp, vô thức siết chặt cánh tay Lân. Hai người như vừa bước vào một thế giới khác. Thế giới rộng lớn trong giấc mơ của Thùy Trang như được gói gọn lại trong một không gian thu nhỏ.

Căn phòng này vuông vức rộng hơn hai trăm mét vuông. Ở giữa là một quầy bar thật lớn với tầng tầng kính trưng bày rượu cao ngất. Trên quầy bar và bốn cái bục cao xung quanh đứng sẵn những cô gái PG và những thanh niên vạm vỡ toàn thân trần truồng không ngừng uốn éo theo điệu nhạc réo rắt gợi dục. Những tư thế khiêu khích của họ vừa như biểu diễn vừa như khiêu dâm làm mặt Thùy Trang cũng nóng rang lên ngượng ngùng. Xung quanh quầy bar là những bộ sofa da trắng hình tròn phía trên phủ màn đỏ mỏng từ trần, được bố trí rải rộng như những vệ tinh xoay quanh trung tâm.

Nắm chặt tay Lân đi theo anh, Thùy Trang lướt qua những tấm màn mỏng không khỏi nhìn vào. Trong mắt nàng những người bên trong đó như những kẻ không thuộc về thế giới này. Họ nói cười ôm ấp vuốt ve nhau không e ngại ánh mắt người khác. Còn có những cô gái toàn thân trần truồng rên rỉ bên dưới cơ thể đàn ông. Thùy Trang nhận ra cô gái PG đã phục vụ rượu bên dưới. Cô ta toàn thân lõa lồ mê mẩn nhún nhảy trên người một gã đàn ông đeo mặt nạ với con số màu xanh. Bên cạnh gã đàn ông đó là một người phụ nữ trung niên với cái mặt nạ số màu đỏ được kéo cao lên đầu. Bà ta đang say mê ngậm mút dương vật của một người thanh niên không đeo mặt nạ toàn thân trần truồng đứng trước mặt.

– Đám phụ nữ và đàn ông không đeo mặt nạ… Em muốn ai đều có thể yêu cầu… – Lân nói lớn vào tai Thùy Trang để nàng nghe được.

Thùy Trang gương mặt ửng đỏ lắc đầu, nắm chặt tay Lân bước vào một ghế sofa còn trống. Ở giữa là một cái bàn mặt kính được lắp đèn bên trong. Trên mặt bàn đã bày sẵn những chai rượu các loại… Một cô gái và một thanh niên phục vụ toàn thân trần trụi chỉ mặc quần lót nhỏ tươi cười bước đến. Thùy Trang còn sững sờ ngạc nhiên thì Lân đã ra hiệu cho hai người ngồi xuống. Cô gái kia vui vẻ ngồi xuống bên cạnh Lân.

Người thanh niên lại ngồi sát người Thùy Trang làm nàng bối rối mặt đỏ ửng lên. Nàng túm chặt hai vạt áo choàng như sợ anh ta nhìn thấy cơ thể mình. Dù nghe đến loại đàn ông dùng thân thể kiếm tiền này nhưng đây quả thật là lần đầu tiên nàng tự thân chứng kiến. Anh ta cao lớn chạc tuổi Thùy Trang, gương mặt góc cạnh nam tính. Cơ thể anh ta vạm vỡ hút mắt phụ nữ với bộ ngực nở nang rắn chắc và vùng cơ bụng nổi múi đều thẳng tắp. Nàng không kềm được lòng lén nhìn xuống dưới. Quần lót anh ta nổi gồ lên một vật to lớn cong vòng làm gương mặt Thùy Trang nóng rang lên vội quay đi.

– Anh mời em… – Anh ta rót hai ly rượu mời Thùy Trang.
– Vâng, cảm ơn…

Thùy Trang nhận lấy ly rượu. Ánh mắt nàng lại không kềm được nhìn xuống vật nổi gồ giữa hai chân anh ta. Bị anh ta bắt gặp ánh mắt hư hỏng của mình, mặt Thùy Trang thoáng ửng đỏ, nâng ly lên uống cạn.

– Uống đi… Em thoải mái lên…

Thùy Trang cắn môi gật đầu lại chạm ly với Lân. Men rượu nồng nàn bốc lên làm cả cơ thể nàng nóng lên hừng hực. Nhưng nàng tiếp tục uống như tìm cách quên đi cảm giác ngượng ngùng xấu hổ của mình.

– Hôm nay mới biết em uống rượu giỏi như vậy đó… Ha ha…

Thùy Trang mỉm cười nhận ly rượu từ tay Lân, uống cạn. Càng nhiều rượu vào người nàng càng thấy tiếng nhạc dồn dập ồn ào kia lại trở thành một thứ âm thanh phấn khích cuồng nhiệt. Bầu không khí ngột ngạt bối rối ban đầu cũng trở nên tự do thoải mái… Thùy Trang cảm nhận được cơ thể người thanh niên bên cạnh đang áp sát vào người mình. Sức nóng từ cơ thể anh ta lan truyền qua lớp vải mỏng làm thân thể nàng nhột nhạt run rẩy. Một bàn tay anh ta vòng qua bờ eo nhỏ của nàng, lặng lẽ chui vào trong vạt áo choàng. Thùy Trang cúi gằm gương mặt đỏ ửng lén nhìn sang Lân. Anh lại không quan tâm đến nàng, mãi vuốt ve hai bầu vú của cô gái bên cạnh. Nhưng sự thờ ơ đó của Lân lại làm Thùy Trang thấy thoải mái. Nàng như tìm thấy một không gian để nung nấu sự hư hỏng tội lỗi đang sinh ra trong lòng mình. Tay giữ vạt áo nàng nới lỏng cho phép bàn tay ấm áp lạ lẫm kia tìm vào bên trong… Anh ta đặt tay lên bầu vú nàng bắt đầu mân mê xoa nắn.

– Ra là hôm nay anh may mắn như vậy… Em thật đẹp…

Người thanh niên nói nhỏ bên tai Thùy Trang, nâng ly rượu đưa lên bờ môi nàng. Cả gương mặt nàng ửng đỏ, hé môi ra đón lấy. Vài giọt rượu chảy tràn ra khóe môi chảy xuống chiếc cổ trắng ngần được anh cúi xuống dùng lưỡi liếm. Thùy Trang cắn môi gương mặt ửng đỏ cảm nhận chiếc lưỡi ướt át của anh ta ướt át rờn rợn trên da thịt nàng. Anh ta lại rót rượu đưa cho nàng uống, rồi nhẹ nhàng đón lấy những giọt rơi vãi trên khóe môi nàng. Anh ta lại rót rượu… Thùy Trang lại hé môi đón lấy.

Cũng không biết qua bao lâu, bao nhiêu ly rượu Thùy Trang đã uống. Hai mắt nàng mơ màng, cơ thể mềm rũ trên ghế để mặc hai vạt áo choàng hé mở cho bàn tay anh ta khám phá bên trong. Hai mí mắt Thùy Trang nặng trĩu nhắm lại. Cảm giác mê mang này thật dễ chịu…

Trong cơn mê mang Thùy Trang thấy cả người mình được nhất bổng lên. Tiếng nhạc ồn ào lùi lại phía sau rồi tắt hẳn. Nàng được đặt xuống, dưới lưng truyền đến cảm giác êm ái mát lạnh. Sau đó là âm thanh của những tờ bạc polymer soàn soạt cọ xát vào nhau, còn có giọng nói của người thanh niên và Lân.

“Cảm ơn anh…”

“Được rồi. Cậu đi đi…”

Thùy Trang trong men say hai mắt nhắm chặt, đầu óc mơ màng nhưng nàng vẫn nghe được rõ ràng mọi việc xung quanh. Nàng nghe được tiếng bước chân của Lân đi qua đi lại bên cạnh chiếc giường nàng đang nằm như đắn đo, lại có chút áy náy.

“Cộc cộc…” – Có tiếng gõ cửa vang lên.

Lân bước ra mở cửa, sau đó là hai tiếng giày đàn ông khác nhau tiến vào. Một tiếng nhẹ nhàng, tiếng còn lại nặng nề còn gây chấn động.

– “Tại sao còn có người khác?” – Giọng Lân khó chịu hỏi.
– “Tại sao không được? Cũng là một đêm thôi. Không phải sao?”

Nghe giọng nói tiếng Việt lơ lớ kia Thùy Trang cảm giác như đã gặp người này ở đâu đó. Nàng tạm thời vẫn không nghĩ ra được. Nàng cố di chuyển đầu mình nhìn về hướng đó, nhưng hai mí mắt nàng nặng trĩu không mở lên nổi. Những tiếng bước chân kia đến gần sát cạnh giường, nàng cảm nhận được một bàn tay kéo mở hai vạt áo choàng của mình ra. Một cơn gió mát lạnh lùa vào làm cơ thể nàng căng cứng. Thùy Trang nghe được âm thanh xuýt xoa tấm tắc còn có những ánh mắt hừng hực kia tham lam nhìn ngắm cơ thể lõa lồ của mình…

– Ư… – Nàng cựa mình, hai tay muốn che đậy thân thể mình lại bị đè chặt xuống giường.
– “Tại sao lại chuốc say cô ấy… Vậy thì còn vui thú gì chứ?”

Một giọng nói tiếng Anh ồ ề vang lên bên tai làm Thùy Trang cả người chấn động. Nàng nhận ra giọng nói này, cũng từ đó nhớ đến kẻ đầu tiên kia. Không phải là Steven Lam và Mark sao? Không những hai người họ, Thùy Trang còn nhớ ra cô người mẫu đại diện Audebe Italy nàng thấy quen mặt, không phải là bạn gái của Steven Lam sao? Nếu ban đầu nhận ra cô ta có lẽ nàng đã rời khỏi đây… Nếu đêm nay nàng không đi cùng Lân có lẽ…

– “Hừ… Tôi không làm như vậy thì cô ấy sẽ đồng ý làm tình với hai người sao?” – Lân nói giọng lạnh nhạt.
– “Được rồi. Ở đây không còn chuyện của anh nữa… Đi đi…” – Steven Lâm nói.
– “Nhưng còn chuyện cổ phần…” – Lân ấp úng hỏi.
– “Thứ Hai đến văn phòng của tôi… Tôi không lừa anh đâu. Yên tâm”.
– “Được…” – Lân quay đi, chợt dừng lại nói. – “Cô ấy là vợ bạn tôi… Hai người không nên…”
– “Phiền phức quá. Chúng tôi có phải biến thái đâu. Biến đi…”

“Không… Anh Lân… Anh đang làm gì?” Nghe tiếng bước chân của Lân xa dần, cửa phòng đóng lại, Thùy Trang muốn kêu lên nhưng chỉ phát ra được âm thanh ư ử tuyệt vọng.

– Mark, bạn của tôi. Nhường anh trước đấy…
– Ha ha… Không cần nhường. Cả hai chúng ta lên đi…
– Ha ha… Được đấy…

Mark và Steven Lâm cười lớn, cùng háo hức cởi quần áo. Ánh mắt hai gã vẫn không rời khỏi cơ thể lõa lồ tuyệt đẹp trên giường. Mark toàn thân trần truồng từng thớ mỡ núng nính như một cái thùng phi to lớn nằm xuống bên cạnh Thùy Trang. Hắn cởi bỏ cái áo choàng rút ra khỏi cơ thể nàng. Hai bàn tay to bè của hắn tham lam vuốt ve khắp cơ thể trần truồng mê mang của nàng, rồi đặt lên hai bầu vú nhào nặn thích thú. Cảm giác nhột nhạt rờn rợn khắp cơ thể lại không mang lại cho Thùy Trang chút khoái cảm nào chỉ có uất nghẹn tủi nhục. Nàng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bị cưỡng bức bởi một sự dàn xếp trao đổi lợi ích.

– Ư…

Thùy Trang kêu khẽ, hai cánh tay quờ quạng cố gạt hắn ra khỏi người mình. Hai bầu vú nàng không ngừng bị hắn xoa nắn, đầu vú nàng bị cái lưỡi gớm ghiếc của hắn liếm láp. Mark há miệng ngậm lấy đầu núm vú đỏ hồng của Thùy Trang ngậm mút say mê.

– Ư… đừng…

Thùy Trang há hốc kêu lên nhưng hai cánh tay nàng bị đè chặt mở rộng ra hai bên. Hai bầu vú căng tròn bị Mark bóp vun lên, miệng hắn thèm thuồng ngậm mút hai núm vú nàng. Hai chân nàng cố vùng vẫy lại bị Steven Lam kéo mở ra hai bên. Hắn thích thú vùi mặt vào âm hộ ướt át của nàng bắt đầu hôn hít.

– Ưm…

Cái lưỡi tham lam của Steven Lam vét sâu vào giữa hai mép âm hộ làm cơ thể Thùy Trang co rút bật rên khẽ. Hai bầu vú nàng ưỡn căng lên, hai đầu núm day dứt ướt đẫm nước bọt của Mark. Dù ngàn vạn lần căm ghét cảm giác bị xâm phạm ngoài ý muốn này nhưng cơ thể nàng vẫn từng chút đầu hàng. Ngọn suối bên trong nàng không kềm được bắt đầu róc rách rỉ ướt…

– Ư…

Thùy Trang toàn thân lõa lồ thiêm thiếp vắt vẻo bên cạnh giường. Mark đứng bên dưới, giở hai chân nàng mở rộng ra hai bên. Hắn háo hức cầm dương vật căng bóng phình to của mình chèn vào hai mép âm hộ ướt át của nàng, thúc mạnh.

– Ưm…

Thùy Trang rên nấc lên một tiếng. Nàng cảm nhận được âm hộ mình căng tức chật cứng. Miệng nàng há hốc thở dốc liền bị lấp kín bởi một cái dương vật khác. Steven Lam hít hà giữ đầu nàng, đẩy dương vật căng phồng to lớn của hắn vào miệng nàng. Thùy Trang ú ớ phản kháng, nhưng cái lưỡi yếu ớt của nàng lại làm hắn thích thú cười ré lên.

– Ư… ư… ư…

Mark hít hà sung sướng nhìn dương vật mình chèn căng hai mép âm hộ ửng hồng xinh đẹp của Thùy Trang. Nhìn dương vật mình lùi lại mang theo dòng nước bóng lưỡng lại đẩy sâu vào, bên tai nghe tiếng ư ử của nàng, hắn thích thú đến cười không khép được miệng. Mark cười sằng hì hục thúc đẩy dương vật vào sâu trong âm hộ Thùy Trang, hai tay vò nắn hai bầu vú nàng đến thích thú.

– David ah… Vợ mày đúng là chơi rất sướng nha… Ha ha…
– Ư… ư… ư…

Thùy Trang không ngăn được tiếng rên rỉ ư ử phát ra từ trong cổ họng lấp kín. Cảm giác uất nghẹn nhục nhã trong lòng nàng lại đang từng chút bị xói mòn bởi từng cơn khoái lạc sung sướng. Men rượu bao phủ cả đầu óc càng làm lý trí nàng lụn bại lu mờ. Bờ môi nàng đang bất động mở lớn từng chút khép lại bao quanh lấy được Steven Lam, mút vào thật sâu.

– Ahhh… đã quá… em nó thích rồi… Ha ha… – Steven Lam rú lên khoái trá.
– Ư… ư… ư…

Thùy Trang cũng không biết mình đang ở đâu, đang làm việc gì, là tự nguyện hay cưỡng ép… Nàng chỉ muốn chìm đắm trong cảm giác sung sướng đê mê này. Đầu óc nàng vẫn đắm chìm trong men rượu mơ màng không rõ. Nhưng cơn sướng khoái lại làm cơ thể nàng thức tỉnh phối hợp theo như một loại bản năng. Thùy Trang ngậm kín lấy dương vật Steven Lam nuốt vào thật sâu, cặp đùi nàng mở rộng chào đón từng cú thúc sâu của Mark. Cơn sướng khoái dâng lên ồ ạt làm đầu óc mơ màng của Thùy Trang chìm đắm trong một giấc mộng không biết tên. Trong giấc mộng đó nàng toàn thân trần truồng nhún nhảy trên người Mark trước ánh mắt bao nhiêu người. Âm hộ nàng bắt đầu co thắt tuôn trào…

– Ưm…
– Ahhhh… Tránh ra Steven…

Mark gầm lên mặt đỏ ửng, tay bóp chặt dương vật mình nhào lên giường. Hắn đưa dương vật vào bờ môi đỏ mọng hé mở của Thùy Trang. Nhìn từng dòng tinh dịch trắng đục phun trào tung tóe trong miệng nàng, hắn rùng mình khoan khoái.

– Mút nó đi… Ngoan nào…

Thùy Trang hai mắt nhắm nghiền thiêm thiếp đê mê. Đôi môi nàng khẽ run rẩy rồi ngậm lấy dương vật Mark nuốt sâu vào. Mùi tinh dịch đàn ông nồng đập tràn ngập trong miệng lại không làm Thùy Trang kinh tởm. Dường như trong giấc mộng của nàng, đó lại là món thơm ngon nhất trần đời.

– Ahhhh… Ha ha… Em thật ngoan đó…
– Ha ha… Đến phiên tôi…
– Cứ tự nhiên đi… Tôi cần nghỉ mệt một chút…

Cơ thể nàng một lần nữa bị lật sấp xuống. Hai chân nàng buông thõng nữa quỳ trên sàn nhà, bờ mông tròn trịa và hai mép âm hộ khít khao ửng đỏ hướng về phía Steven Lam như mời chào. Hắn thích thú cầm dương vật căng phồng của mình chèn vào giữa hai múi thịt đỏ hồng ướt át của nàng, thúc mạnh.

– Ưm… ôi…

Thùy Trang rên nấc lên một tiếng lớn. Hai mắt nàng nhắm nghiền, tay bấu chặt vào nệm giường cơ thể liên tục rung động đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ của Steven Lam. Bờ mông tròn trịa của nàng như một tấm đệm mềm mại liên tục nảy tưng tưng chan chát làm hắn sướng đến mặt đỏ ửng lên. Steven Lam bóp chặt chờ eo nhỏ của Thùy Trang, hạ thể dồn dập như nảy lửa…

– Ưnmmm… ưnmmm… ưm…

Thùy Trang hai mắt nhắm nghiền thiêm thiếp, miệng không ngừng há hốc rên rỉ. Mọi cảm giác của cơ thể nàng như ngừng hoạt động tất cả chỉ dồn vào âm đạo đang căng phồng nức nở sung sướng. Đầu óc nàng bị những cơn sóng khoái cảm liên tục dồn dập nhấn chìm…

“Chát…”

– Ưm…

Ngay cả cái tát nảy lửa của Steven Lam giáng xuống bờ mông trắng nõn của nàng cũng không truyền đến đau đớn. Có chăng là cảm giác rấm rứt làm ngọn lửa ham muốn càng bùng cháy mãnh liệt. Thùy Trang dụi gương mặt xinh đẹp ửng đỏ lên nệm giường, miệng há hốc rên xiết mãnh liệt. Đối với nàng lúc này đã không còn nguyên nhân và hậu quả, không còn kẻ cưỡng hiếp và nạn nhân… Tất cả chỉ có cái dương vật to lớn kia không ngừng nghỉ lấp kín âm hộ nàng mang đến cảm giác sung sướng ngất ngây này.

– Ưm… Ôi…
– Steven… Đừng ra trong người cô ấy…
– Tôi biết… Ahhhhh…

Steven Lam nghiến răng mặt đỏ ửng lên, bóp chặt dương vật mình, lùi lại. Thùy Trang cơ thể trần truồng mềm rũ ngã xuống sàn nhà há hốc thở dốc. Một vật ướt át lại dí thẳng vào miệng nàng, rồi từng đợt tinh dịch ồ ạt tuôn trào vào cuống họng làm nàng ho sặc sụa.

– Nghỉ đi Steven. Để tôi… Ha ha…

Cơ thể rũ rượi thiêm thiếp của Thùy Trang lại được dìu đỡ lên giường. Hai cái gối được chèn bên dưới bụng để bờ mông tròn trịa vểnh cao lên. Một vật to lớn khác lại chèn căng hai mép âm hộ ướt đẫm, đẩy thẳng vào trong.

– Ưmm…

Thùy Trang bật rên khẽ. Cơ thể nàng liên tục rung động đón nhận từng cú thúc sâu mạnh mẽ. Đầu óc nàng mơ hồ dần trước những cơn sướng khoái cứ âm ỉ liên miên.

Đêm nay thật dài.

Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-dai-ven-duong/

Cùng thời gian…

Minh Tùng mệt mỏi mở cửa bước vào nhà. Thấy đèn tối đen, anh hơi nhướng mày ngạc nhiên. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ kém, Thùy Trang vậy mà chưa về nhà.

Minh Tùng đóng cửa lại, rút điện thoại bấm số Thùy Trang. Vài giây sau anh tắt máy. Lại gọi cho Lân… Cũng không có người bắt máy.

Minh Tùng nhíu mày không hiểu nổi. Thùy Trang dù có hư hỏng đến thế nào, dù muốn ngủ lại nhà Lân cũng phải nói với anh một tiếng chứ?! Anh nghiến răng, trong lòng dâng lên cảm giác tức giận khó kìm nén.

Chương trước Chương tiếp
Loading...