Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Chương 44



Phần 44

Linh cảm sắp gặp phiền phức rồi… haizz… con bé này cũng nhũng nhiễu lắm không đùa được đâu… hy vọng nó không làm gì để mình không phải khó xử… hiện tại chưa nghĩ ra được cách nào để giải quyết việc này… thôi kệ đi… đau đầu quá…

– Chết nè… – em từ đâu xuất hiện ôm hót cổ tôi từ sau…

– Ặc… cho anh thở với… không anh chết cho mà xem này…

– Hứ… gọi điện em nào mà thẫn thờ… khai nhanh…

– Anh không có gọi mà… thật…

– Chối này… – rồi em siết chặt hơn, chồm tới trước hôn vào má tôi…

– Hihi… đây là phạt hay thưởng đây…

– Thưởng trước cho sự thật thà anh sắp kể…

– Haizz… anh không có gọi thật mà…

– Không gọi thế ai vừa đứng nước điện thoại đó hả?

– Thì người ta gọi cho anh chứ anh có gọi đâu…

– Tên lẻo mép… chống chế giỏi lắm… khai nhanh bổn cô nương tha chết… – em vòng cả 2 tay xiết cổ tôi… ai chỉ cho mấy cái trò đó vậy trời…

– Anh khai… anh khai… cái X nó gọi anh… chết mất… chưa gì đã giở thói hà hiếp…

– Rồi sao? Nói với nhau những gì…

– Thì lời thương nhớ thôi…

– Thương nhớ này… cho chừa này… – nói rồi em cắn tai tôi… sao lại có cái trò này nữa trời…

– Tha cho anh… X nói không phải anh nói… tha cho anh đi… không anh bóp dái tự sát đây…

– Ai cho… ai cho?? Yên đó… cấm…

– Thì thả anh ra đã… nay sao em dữ thế…

– Không dữ để anh léng phéng với đứa khác hả? Anh là ghê gớm lắm…

Em nới tay ra chút tôi thấy nhẹ nhõm hẳn… như ngộ không được sư phụ giải phong ấn núi đè ấy… chả hiểu sao hôm nay em khiếp thế không biết… mà là ở nhà em chứ không mà được với tôi… tôi đè phát nằm ngửa luôn… đùa đấy…

Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Lần này cảnh cáo cho anh biết… em không hiền đâu. Đừng tưởng em nhịn anh là em thua anh… nói rồi em hun tôi cái vào má nữa xong đứng dậy định đi vào…

– Ơ… thế không nghe kể à???

– Không thèm… em nghe hết rồi… xì… – rồi em ngoắt đít đi vào luôn…

– Đứng lại… nghe rồi mà giả vờ hả… hành anh hả… cho em chết này… tôi đuổi theo em…

– Còn lâu lêu lêu…

Em chạy thẳng vào trong bếp luôn, đứng mon men cạnh mẹ em, tôi bắt không kịp nên đứng ngoài đi lui đi tới chờ cơ hội trả thù…

– 2 Đứa mấy tuổi rồi? Sao như trẻ con thế? Thế này chắc chưa gả được rồi, đợi lớn thêm chút đã… – mẹ em nghe bọn tôi ồn ào rồi nhìn thái độ 2 đứa thì lên tiếng nói…

– Koooooo… mẹ đừng vô lý… – em ngúng nguẩy dậm chân làm nũng…

– Không gì mà không… giờ mà như trẻ con vậy cưới nhau về mà chí chóe suốt ngày à… không được…

– Kệ mẹ đó… không cho con cũng cưới… hihi… – làm nũng bất thành em chuyển sang chế dộ trơ trẽn luôn…

– Bố cô… lên gọi bố xuống đi, xong rồi đấy, chuẩn bị soạn ăn thôi… còn đứng đó mà giỡn… con cái lớn đàu rồi mà chả ra làm sao…

– Anh lên gọi bố xuống… – em đứng chống nạnh chu miệng rướn người lên trước ra lệnh cho tôi…

– Không được. Anh đang bận…

– Đứng không đó bận gì… nhanh lên không thì bảo…

– Anh bận canh em… đừng mơ mà thoát… ra nộp mạng anh còn suy nghĩ tha cho…

– Xí… lêu lêu…

– 2 Đứa này, có thôi đi không? – Mẹ em cười lắc đầu ngán ngẩm…

– 2 Đứa ăn xong thì về luôn đi chứ ờ đây ồn ào quá rồi nghe… – chưa kịp gọi thì bố em đã xuất hiện…

– Tụi con lên thì ai nhậu với bố. Hì

– Tôi lại chả mong điều đó xảy ra ấy chứ… ai uống lại anh…

– Bố cứ nói thế, bố còn phong độ chán…

– Uống đi bố, bố của con mà thua được à.. – em đứng đó xúi…

– Cô có ngon thì uống với tôi… đừng đùn qua cho bố…

– Xí… sợ gì không uống, cho anh biết mặt…

– Ôi sợ quá, đừng như bữa đầu gặp anh là được… hahaha…

– Tên kia thôi đi koôoooo… – em ngại khi tôi lôi chuyện hôm đầu say về hành tôi cả đêm…

– Bữa đầu gì thế 2 đứa? – Mẹ em hỏi, rồi nhìn em thăm dò…

– Không có gì đâu mẹ… hì hì…

– Đúng đó mẹ, không có gì đâu, chỉ là say quá về nằm nhà con ăn vạ mấy ngày liên tục thôi… đuổi không chịu về cơ…

– Anh anh anh anh anh anh anh xì… đáng ghét… không ăn nữa… hứ… – em vùng vằng dậm chân đòi bỏ ăn đi lên nhà…

– Ấy… đứng lại. Đi đâu… ở đây cho bố mẹ nhìn cái bộ mặt ăn vạ gài anh đã nào… – tôi chặn em lại trêu…

– Con ơi là con… con gái gì mà không biết giữ mình thế hả? Quen nhau được bao lâu mà dám ở lại nhà người ta thế hả con… chết… chết… – bố em tặc lưỡi chêm vào…

– Xí… 6 năm rồi chớ bộ… em phụng phịu thanh minh…

– Mấy năm cũng thế, con gái ai lại vậy chứ… ơ mà… 6 năm? – Mẹ em nheo mắt hỏi em…

– Dạ… thì đó đó…

– Là cậu thanh niên trước con 1 khóa đây hả???

– Hì… em cười trừ…

– Ra thế đấy… không ngờ con gái mẹ kiên trì quá… mẹ bất ngờ đấy… – tôi hơi tò mò, sau cũng lờ mờ đoán được có lẽ em có tâm sự với mẹ em về tôi… mẹ em nói xong thì vẻ mặt tươi hẳn rồi cười cười…

– Có cho tôi ăn không để tôi biết? – Bố em đánh hắng…

– Lại soạn ăn đi kìa… còn đứng đó…

Tôi nhắc em… em le lưỡi chun mũi rồi cũng lại soạn ăn… bữa ăn diễn ra bt, vừa ăn vừa nói chuyện, lâu lâu hỏi về công việc rồi cuộc sống bọn tôi trên kia… rồi hỏi hồi nào sinh con… ẹc… con cái đâu giờ chứ… không biết em kể gì với mẹ về tôi mà cảm giác mẹ em có vẻ quý tôi hơn cả ngày nữa… thôi không nghĩ đau đầu… đường nào cũng để cho bọn tôi yêu nhau rồi… dâu rể có đó rồi khách sáo gì nữa… ăn xong em với mẹ dọn dẹp, tôi với bố em pha trà nhâm nhi hút thuốc… hỏi em có muốn đi đâu không thì em kêu thôi không biết đi đâu. Uh thì thôi. Ở nhà nghỉ ngơi mai lên lại… ngồi chơi trà nước xem tv đến 9h thì đi nghỉ… tôi với em lên phòng em…

– Nghỉ ngơi thôi, còn gì nữa không nhỉ??

– Dạ thì nghỉ chứ có gì nữa anh?

– Uh thì nghỉ… – kéo em nằm sát lại, em gối đầu lên tay tôi…

– Mọi việc êm đẹp rồi, em hạnh phúc quá anh ơi… – em thỏ thẻ ôm chặt lấy tôi…

– Uh… phải hạnh phúc thôi…

– Yêu anh lắm ấy…

– Anh biết mà…

– Yêu thương em nhiều hơn nữa nghe chưa???

– Bao nhiêu cho đủ hả em… như này không nhiều nữa à…

– Ứ… không biết đâu… không được làm em buồn đâu…

– Rồi mà… hứa này… cả đời chỉ mỗi em… được chưa.

– Hihi… anh không thoát khỏi em được đâu…

– Hì… anh biết rồi… bụp cái nhé…

– Nhanh lắm… ghét…

– Anh đùa đó… nay nghỉ đi… hồi chiều đó rồi còn… tại em cứ ôm anh như này anh lại muốn…

– Dâm dê thì có…

– Không dê là có vấn đề… ai bảo em đẹp làm gì…

– Nịnh bợ lắm… thôi giờ cứ ôm nhau ngủ đi anh… đêm dậy lúc nào bụp cũng được hihi…

– Ôi… vợ anh bữa nay dạn mồm quá…

– Do anh chứ ai…

– Thôi ngủ… ngủ ngoan này… yêu em…

– Dạ… yêu anh… yêu lắm í…

Thế rồi hôn em cái rồi ôm nhau ngủ… nửa đêm có tỉnh dậy giao lưu văn nghệ với nhau xong ngủ tiếp… sáng ra hơn 8h mới dậy… bố mẹ em cũng không gọi để bọn tôi ngủ… xong cả ngày thì chỉ có chở em đi chợ mua ít đồ về để đó xong nấu ăn với làm ba việc lặt vặt… đến tối ăn cơm với bố mẹ em xong nghỉ ngơi lúc tôi với em lên để nghỉ, mai em còn lên lớp, chiều về dẫn nhau đi đăng kí kết hôn… chuyến này lên dọn thêm ít đồ em bên nhà em sang rồi em ở hẳn với tôi luôn… 8h tối tôi với em lên đường, bố mẹ em dặn dò đủ điều, nhiều nhất vẫn là động viên 2 đứa sống với nhau thật phúc nhường nhịn nhau này nọ vậy… kể cũng nhanh quá, đùng cái em báo tin rồi ăn ở với nhau này nọ rồi nên bố mẹ em cũng hơi ngợp… cũng may là bên tôi bố mẹ cũng xuống nói chuyện đàng hoàng với lại bố mẹ tôi cũng thương em nên 2 bên cũng chấp nhận cho bọn tôi tự do tự tính lấy… gần lên đến nơi thì thằng L gọi…

– Sủa…

– Mày ở đâu? Đã về chưa, bọn tao bị quây quán ông H. Địt mẹ chúng nó… – thằng L oang lên khi tôi vừa bắt máy.

– Cái lồn gì nữa… địt mẹ báo sơ qua tao nghe…

– Thằng V về, bọn tao ngồi đây nhậu có thằng vo giấy ăn ném trúng tao, thằng V nhìn thì tụi nó gây luôn… đm

– Ông H đâu?

– Đéo biết. Đéo có đây…

– Bên nó thế nào… bên mày có gái không?

– Có cái T với con bạn nó… tụi nó 6 thằng… bọn tao đang trong phòng ông H… tụi nó vẫn ngồi đấy…

– Yên đấy… đợi tao. Không manh động. Khi nào tao gọi thì bảo 2 con bé đó đi ra xe tao mở cửa sẵn vào đợi tao… tụi mày mỗi thằng cầm 2 chai đi ra thẳng bàn tụi nó luôn… phủ nhanh tao hỗ trợ…

– Ok. Nhanh đấy… – tôi tắt máy luôn… gì chứ 6 thằng thì up nhanh được. Không cần phải gọi thêm gì cho dây dưa…

– Sao vậy anh? Ai đánh nhau? Em lo lắng hỏi…

– Giờ em im lặng giúp anh, anh bảo gì làm nấy không hỏi nhé. Tối xong việc về anh kể lại…

Em thấy tôi đổi sắc mặt thì có vẻ sợ lắm nên không dám hỏi thêm nữa…

– Dạ…

Cũng may gần đến nơi rồi nên cũng kịp để chơi quả này… tôi đạp tăng tốc… em ngồi im re không nhúc nhích… tôi chạy thẳng về công ty, đậu xe vào văn phòng lấy chìa khóa xe kia, trèo lên xe lấy cây chích điện dắt vào người rồi quay ra lại, chở em về nhà tôi…

– Em vào nhà đợi anh!!

– Anh… cẩn thận nhé… em lo…

– Em tin anh không?? – Tôi mỉm cười với em…

– Dạ… em đợi anh về…

– Uh… yêu em… – tôi kéo em lại hôn em xong để em vào… tôi lao xe đi khi em vẫn đứng trước cổng nhìn theo…

Chương trước Chương tiếp
Loading...