Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu

Chương 59



Phần 59

Thấy nhỏ Thu đang đứng nấu ăn, em Tâm tỏ ra ngạc nhiên, quay lại nhìn tôi, tôi rụt cổ lắc đầu… ẻm nhìn tôi 1 lúc rồi hậm hực ngoắt đít về phòng đóng mạnh cửa… chả hiểu chuyện quái gì xảy ra với em… ngẩn ngơ 1 lúc với thái độ của em, tôi tự cho phép mình đoán là ẻm đang ghen… mà có lẽ là vậy thật… vì nghĩ mãi chả có lý do gì để ẻm phải khó chịu như vậy… không biết bữa ăn hôm nay sẽ thế nào đây… tôi vào phòng, em Thu cũng vừa xào xong đồ, soạn ra đĩa rồi kêu tôi gọi phòng bên kia sang cùng ăn… còn nhỏ thì đi rủ em Trúc… mà hình như Trúc chưa có về… đúng thật, lát thấy nhỏ về phòng mặt thiu buồn… chắc là chưa về thật… tôi sang gõ phòng em Tâm…

– Mở cửa cho anh…

Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

Đợi hơn 1 phút không thấy phản ứng gì, tôi gõ thêm lần nữa rồi nói:

– Có mở không này? Không anh đem đổ hết đi ăn cơm bụi đấy… đợi khoảng 10 giây thì thấy em Phúc ra mở cửa…

– Chị ấy bị làm sao ấy ạ…

– Để anh vào xem… rồi tôi vào phòng… trời thì nóng mà ẻm trùm chăn kín mít… tôi lôi chăn ra thì ẻm níu lại cố thủ nhất quyết không chịu chui ra…

– Có sang ăn cơm không???

Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Không nói gì thì từ nay anh cũng không nói chuyện với em nữa nhé… anh về đây…

– Anh đi mà ăn với nhau ý… ẻm vẫn nằm im trong chăn nói ra…

– Ý là em không muốn ăn cùng phải không?

Bạn đang đọc truyện Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-buong-binh-va-ten-lai-xe-cung-dau/

– Muốn ăn cơm cùng em mà em không chịu thì thôi vậy…

– Thật không??? Ẻm lật chăn ra bật dậy nhanh như sóc

– Lại không thật… hì…

– Trăng hoa, lẻo mép…

– Ơ hay, tự dưng…

– Rành rành ra đó…

– Thôi em mắc cười quá, đem cơm qua ăn… nhanh, anh đói rồi… nói rồi tôi về, soạn đồ xuống thì ẻm với Phúc cũng bê nồi cơm sang… thế đếch nào tôi lại ngồi giữa em với nhỏ… thế gọng kìm cmnr, tả hửu đều cuống tay… Phúc bới cơm cho tôi, tôi đang định gắp đồ ăn thì nhỏ Thu gắp để lên chén tôi…

– Cậu ăn đi, mời cả nhà ăn cơm… Em Tâm thấy thế cũng gắp lên chén cho tôi, chưa kịp ăn miếng nào chén đã ắp thức ăn… cả 2 đối diện nhau nhìn nhau thăm dò… khổ tôi ngồi giữa chịu trận…

– 2 Đứa làm sao đấy???

– Làm sao? Cả 2 như đồng thanh rồi quay sang nhìn tôi… tôi chột dạ… chuyển đối tượng…

– Thôi Phúc ăn đi em, kệ đi…

– Dạ, em mời anh, mời cả nhà…

Đến khổ, thức ăn đầy ắp chén, phải gạt ra mới và được cơm, hễ vơi 1 chút là không người này thì người khác gắp…

– 2 Đứa để yên cho anh ăn không? Anh bực rồi nhé… bực quá tôi để chén xuống nói lớn… cả 2 sợ tôi cúi gằm mặt xuống không nói gì…

– Ăn không lo mà ăn, làm cái trò gì thế? Anh là cái thớt cho 2 đứa làm trò hả??? Muốn gì nói nghe nhanh xem… bực cả mình… tôi lại tiếp tục gắt…

– Em xin lỗi… híc… em Tâm líu ríu…

– Mình xl… nhỏ Thu cũng tỏ ra biết lỗi…

– Mình hả? Lớn hơn chị Tâm đây không? Không thấy chị gọi bằng anh hả???

– Ơ…

– Ơ anh gì… từ nay không gọi anh thì dẹp không có ngồi cùng không có nói chuyện gì hết… rõ chưa??

– Cậu đừng quá đáng… không được… nhỏ chống đối tôi…

– Được thôi… vậy làm gì làm đi… ăn thì ăn không thì làm gì tùy… tôi mệt muốn lên nằm… tôi làm tới, thực ra cũng đùa thôi chứ thiết tha gì đâu… mà cũng có ý vậy để nhỡ mấy người gặp nhau còn dễ nghe, vì em Tâm lớn hơn mà gọi tôi là anh nên khi nhỏ xưng ngang hàng với tôi thì thấy làm sao ấy… nói rồi tôi vờ đứng dậy…

– Đc… được rồi… anh thì anh… híc… nhỏ níu tôi lại…

– Với cả phải ngoan không được làm trò gây sự nhau liệu đó nghe chưa??

– Mình biết rồi… nhỏ xụ mặt…

– Gì???? Tôi trợn mắt lên…

– Ơ… em biết rồi… híc…

– Giờ thì trật tự mà ăn. Lộn xộn là giải tán hết… xong tôi ăn, trong lòng cảm phục mình uy lực vạ… nạt cái là im re… ẻm nào cũng cun cút nghe lời… tôi thì cứ ăn bt, cái Phúc cũng thế… còn 2 ẻm thì ăn như mèo khới… chắc tủi do bị tôi nạt… kệ thôi, không làm căng có ngày đè đầu tôi ra mà ăn hiếp… ăn xong mấy đứa dọn dẹp rửa đồ, tôi ngồi cửa hút thuốc… xong xuôi cái Phúc về… Em Tâm thì vẫn ở lại phòng tôi…

– Sao nữa??? Không về nghỉ trưa à??? Tôi nói với em Tâm…

– Thế… anh với bé Thu… Ẻm ngập ngừng…

– Bọn anh sao??? Anh chở về chứ sao…

– Không về đâu… Về giờ ba mẹ truy tội em á…

– Thế định không về mãi à???

– Thì…

– Thế bé Thu sang phòng chị nghỉ đi… hì…

– Em ở đây cũng được mà… nhỏ tròn mắt…

– Không được… Em Tâm giật mình nói lớn…

– Ơ… sao lại không được hả chị…

– Thì… không được là không được. Hỏi kì… Em Tâm bối rối… haizz… biết rồi đó… thiệt mệt với 2 đứa này… khổ…

– Em cứ sang nghỉ đi… còn em anh chở về… bốcmej nói gì anh đỡ dùm… dù sao cũng là do anh…

– Em không muốn về… nhỏ xụ mặt xuống…

– Trong khi anh còn nhẹ nhàng thì nghe anh… anh nổi nóng lên lại mệt… lấy đồ đi… nhỏ ỉu xìu lủi thủi vào lấy cặp sách rồi đi ra… điệu bộ dùng dằng không muốn về… tôi thúc thêm mới khẩn trương… em Tâm về nghỉ… tôi chở nhỏ về… trên đường nhỏ không nói gì với tôi… về đến cửa nhà, nhỏ xuống xe…

– Anh… về nghỉ đi… em không sao đâu à…

– Để anh vào cùng xem sao…

– Không sao mà… nãy em có nhắn tin với chị rồi… chị không mách ba mẹ đâu… híc…

– Con nhỏ này… thế sao nãy lấy lí do không chịu về… muốn anh đánh hả… tôi giơ tay dọa…

– Tại… em không muốn về chớ bộ… nhỏ tiu nghỉu cúi mặt… dí tay nhẹ lên trán nhỏ tôi bảo…

– Ừa… thôi vào nhà đi… anh về…

– Dạ… anh đi cẩn thận… rồi nhỏ lại mở cửa…

– Này…

– Dạ… nhỏ nghe tôi gọi thì quay lại lập tức…

– Nếu em thấy xưng hô không tiện thì cứ như củ cũng được… nãy anh đùa thôi…

– Hì… tên khờ này… tại em hơi ngại thôi… thôi anh về đi…

– Ừa… anh về… rồi quay đầu về phòng… đóng cửa lên gác mở cửa sổ ra lôi máy ra chơi game… có tn…

– Anh về rồi à? Số lạ…

– Ai đây?

– Em nè… Tâm…

– Uh anh về rồi… chắc nghe tiếng xe tôi về nên biết…

– Nãy anh có đi đâu nữa không?

– Ủa… đi đâu… mà cách nhau 5m đi nt, em giàu quá ha… không thấy nhắn lại… mấy phút sau nghe tiếng gõ cửa… xuống mở thì em Tâm đứng thỏ thẻ…

– Em không nghỉ à??

– Em vào chơi với anh ha… hì… nhìn mặt ẻm không nỡ đuổi ẻm về… không nói gì tôi đi vào… mở tủ lạnh lấy chai nước mát…

– Em uống không???

– Em uống bên phòng rồi…

– Ăn ổi không???

– Có… hihi… đâu anh…

– Có kẹo ổi đó…

– Không thèm… không ăn kẹo…

– Phòng anh không có chỗ ngồi… đứng như này hả??? Haizz… phòng tôi rộng với thoáng thật, nhưng ở 1m nên chủ yếu tôi ở trên gác, dưới không có gì, được 1 cái ghế với bàn sát cửa sổ phía trước, giờ ai ngồi ai đứng chứ… có lẽ phải đi mua cái bàn trệt với ít lót thảm ngồi chơi chứ như này không ổn…

– Anh chủ yếu ở trên gác à???

– Uhm em…

– Để em lên xem… hihi… nói đoạn ẻm chạy tót lại cầu thang…

– Này… chưa kịp lôi ẻm lại thì ẻm leo lên quá nửa rồi… bó tay… đợi ẻm lên xong tôi leo lên…

– Òa… anh gọn gàng thật đấy… ẻm ngồi lên nệm vỗ vỗ rồi nhìn quanh… tôi nằm nệm quen rồi, không có nệm ngủ không sâu giấc… làm thêm tấm chiếu trúc nữa đúng mát mẻ luôn… tính tôi cực gọn gàng, chăn ga gối đệm sạch sẽ, lại xức cả nước hoa nữa nên chả khadc gì phòng con gái… có khi hơn ấy chớ… 1 2 tuần lột ra quẳng vào máy giặt lại thơm tho thôi…

– Con gái gì mà bạo dữ…

– Có sao đâu anh… mà em chưa vào phòng con trai bao giờ đâu… được em ghé thăm là vinh dự đó… hihi…

– Anh lại trái giới giở trò rồi lại kêu…

– Anh nói linh tinh gì á????

– Không… anh nói trái gió trở trời ấy mà… sao hôm nay lạnh dữ… hì… tôi chống chế…

– Anh á… mồm mép… gái theo dữ lắm á…

– Có đâu…

– Lại không… thế nhỏ Thu là thế nào??

– Thì bạn bè mà…

– Bạn bè không ai như thế cả…

– Là như nào??

– Thì… không biết đâu…

– Em làm sao thế…

– Em… em thấy khó chịu khi nhỏ gần anh… ẻm nói ngập ngừng… vừa lúc có tn…

– Anh về chưa?

– Uh anh về được lúc rồi… tôi nhắn lại…

– Về không nt… làm em lo…

– Lo tào lao không à…

– Lo mà… anh đang làm gì zậy…??

– Tâm sang chơi, đang nước vậy thôi…

– Anh nt với ai thế… không nước với em… mặt ẻm Tâm buồn thiu hỏi tôi…

– Uh thì Thu nt… anh nhắn lại à…

– Anh nhắn đi… ẻm vùng vằng đứng dậy bỏ về… tôi chả hiểu đầu cua tai nheo gì hết… ngồi lát cũng không thấy Thu nhắn gì nên xuống đóng cửa rồi leo lên ngủ…

Chương trước Chương tiếp
Loading...