Cô giáo Lan

Chương 22



Phần 22

Đã một tháng kể từ ngày Lan phát hiện ra mọi chuyện, và chính thức trở thành nô lệ tình dục cho sáu con cặc, mỗi ngày phải bị đụ ít nhất 3 4 lần, lúc đầu Lan cứ tưởng là mình không thể nào chịu nổi cuộc sống này, thế nhưng dần dần Lan phát hiện ra, bản thân nàng đang dần dần hòa điệu với nó, dường như việc làm tình trở thành một phần trong cuộc sống của nàng.

Không chỉ thế Lan còn phát hiện ra một điều, mà chính bản thân Lan cũng không biết là nên vui mừng hay là nên buồn phiền vì điều này. Đó chính là nàng càng ngày càng chịu đựng được những lần đụ, nàng ham muốn hơn, nàng không cảm thấy mệt mỏi như trước nữa, nếu là trước đây chỉ cần hai thằng chơi nàng một lúc là đã đủ cho Lan chết lên chết xuống rồi, nhưng giờ Lan có thể để cho bốn thằng thay phiên nhau chơi nàng, liên tục không ngừng đến khi cả bốn thằng đều ra thì Lan mới đuối sức.

Tuy rằng sáu con cặc kia không phải chỉ có mình Lan phục vụ mà còn có Hương nữa, nhưng đáng tiếc là bọn chúng lại thích đụ Lan hơn, nguyên nhân ư? Đơn giản Lan đẹp hơn Hương, vú to hơn Hương, lại e thẹn hơn Hương, Hương quá dâm, má mê trym, lại quá đam mê làm tình, nàng chỉ muốn được sung sướng, muốn lồn mình được thỏa mãn nên căn bản ra Hương không giống Lan, mà giống như bọn người Đại hơn, là trao đổi, trym vs trym, cả hai đều sướng, lúc đầu thì bọn chúng còn hứng thú nhưng về sau Hương càng làm tình càng đòi hỏi nhiều hơn, còn Lan thì mặc dù đã cam nhận số phận nô lệ nhưng chưa bao giờ sỗ sàng như Hương, chưa bao giờ vừa được một con cặc đâm vào lồn một con thì đâm vào hậu môn mà miệng vẫn còn kêu la oai oải là cần thêm một con cặc để bú.

Hơn nữa Lan rất ít khi rên, khi bị đụ Lan cứ cắn răng mà chịu đựng, khi nào chịu không nổi nữa mới rên lên, điều này càng kích thích bọn dâm dật kia hơn, mỗi khi đụ Lan đến khi Lan phải rên lên sung sướng khiến cho chúng có cảm giác như chinh phục được một đỉnh núi cao vậy, đây cũng không phải là do Lan cố tình làm thế để kích thích chúng, mà Lan không muốn bản thân mình như thế, Lan đã thử cố gắng nhiều lần nhưng không thể nào có thể có cảm giác thoải mái giống như Hương khi làm tình được, nhiều lần Lan thấy Hương vừa đụ vừa la ong ỏng là Lan cũng cảm thấy thẹn.

Đó là do Lan vẫn chưa thật sự biết rõ về Hương, nếu như Lan biết được hằng đêm sau khi tắm rửa xong là Hương lại giang lồn, chổng mông lên cho chính con bẹc giê mà Hương nuôi thỏa mãn nàng thì chắc chắn Lan sẽ hiểu tại sao Hương lại la lối om sòm ong ỏng rằng bọn kia không làm nàng sướng được.

Lan không biết đến khi nào mình mới thoát khỏi kiếp sống nô lệ tình dục như thế này, có lẽ là không bao giờ, những lần nghĩ đến điều đó là Lan chỉ biết thở dài chấp nhận số mệnh, bởi vì Lan biết, căn bản là nàng chẳng thể làm được gì nữa cả.

Đường đời không bao giờ bằng phẳng, có lúc quanh co khúc khuỷu, có khi gian nan vất vả, lận đận long đong, có khi thong thả thư thái, sống an nhàn vui vẻ, chẳng ai biết trước được, có lẽ đó cũng là một phần nguyên nhân giúp Lan có thể kiên trì sống và chịu làm nô lệ như thế.

Lan đã có niềm tin vào tương lai tươi sáng, niềm tin vào cuộc sống, mặc dù đó chỉ là niềm tin nhỏ nhoi, mà thậm chí là bản thân Lan cũng không biết là trong lòng nàng có niềm tin như thế, bởi vì vốn dĩ nó quá nhỏ nhoi, Lan không dám mơ đến điều đó, nhưng chính vì niềm tin đó quá nhỏ nhoi, quá mong manh, bản thân Lan cố kiềm chế để mình không nghĩ đến ước mơ xa vời đó, chính điều đó khiến cho sâu tận trong lòng nàng hy vọng về nó, một tương lai tươi sáng.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/

“Hãy cứ hy vọng, ông trời sẽ không bao giờ tuyệt đường sống của con người.”

Lan luôn tin vào quan điểm đó, mặc dù hiện tại Lan hoàn toàn bất lực, không có khả năng làm gì để thay đổi đời nàng, nhưng hy vọng nhỏ nhoi trong sâu tận đáy lòng nàng vẫn còn đó, vẫn không bị dập tắt. Và có lẽ như ông trời cũng tiếc thương cho số phận của nàng.

Lan đang ngồi dạy cho bé Liên học, giờ phút này Lan cảm thấy rất thanh thản, trong đầu nàng hoàn toàn không còn một chút lo lắng gì về tương lai của mình, không cần phải nghĩ đến từng cú nhấp điên cuồng của những “thằng khốn nạn” kia, không phải cố gồng mình chịu đựng những cơn khoái lạc của chính bản thân mình, những câu hỏi non nớt của Liên luôn giống như những dòng suối mát lạnh tưới mát tâm hồn đã khô cằn rạn nứt của mình.

Chợt chuông điện thoại vang lên, Lan vội ra bắt máy, từ đầu dây bên kia, Lan nhận ra được là giọng của Hương, Hương báo cho Lan một tin tức chấn động, sau khi nghe xong Lan cảm giác như ông trời đã xót thương cho số phận của nàng… Đại, Hùng, Dũng, và ba thằng đồng bọn của chúng đã chết, khi Lan nghe được tin tức đó, tim nàng đập thình thịch, nàng có cảm giác như tim mình như muốn nhảy khỏi lồng ngực của mình, Lan cố gắng hỏi lại cho rõ vì nàng sợ, sợ rằng nàng nghe nhầm, sợ rằng hy vọng vừa chợt hiện lên rồi vụt tắt mất.

Hương nhắc lại lần thứ ba thì Lan mới thật sự vui mừng, mừng vì từ đây nàng đã thoát khỏi số kiếp nô lệ, nước mắt nàng tuôn rơi từ lúc nào nàng cũng không biết, nàng chỉ biết lúc này nàng cảm thấy như hạnh phúc vô cùng, vô cùng hạnh phúc, cứ như lúc Lan biết được mình trở thành mẹ vậy.

Trái ngược hẳn với Lan, Hương cảm thấy vô cùng mất mát khi nghe tin này, thế là từ nay nàng đã mất đi sáu con cặc rồi, không còn được sung sướng hoan lạc nữa, nếu như muốn được sung sướng như thế thì phải lập kế hoạch mồi chài lại mấy thằng học trò khác, mà chưa chắc gì những đứa khác được như hai thằng Hùng và Dũng, hơn nữa không biết chúng có kín miệng hay không, lần trước cũng là do nàng mê trym quá nên phải liều may mắn là chúng cũng kín miệng, nhưng ai biết chắc được là những thằng khác có kín miệng hay không?

Thật không ngờ trong đầu Hương lúc nghe tin nhóm người của đại chết điều đầu tiên mà nàng nghĩ đến lại là như thế. Sau khi chắc chắn rằng tin tức mình nghe là thật và không phải là đang nằm mơ thì Lan mới hỏi tiếp:

– Hương này, vì sao mà cả sáu người bọn họ chết cùng lúc vậy!?

Hương đang buồn bã, mà nghe giọng của Lan thì có vẻ như vừa vui mừng vừa bất ngờ, hơi thở của nàng không đều chứng tỏ là vui quá nên thế, Hương thấy thế thì buồn bực, trả lời cụt ngủn:

– Tai nạn giao thông! Công an báo thế!

Sau đó Hương cúp máy luôn.

Lan cảm thấy như hôm nay là ngày vui nhất của đời mình, Lan ôm ngực, khuỵu xuống, nước mắt tuôn rơi, lẩm bẩm:

– Cuối cùng thì ông trời cũng thương xót mình…

Mặc dù chuyện này là chuyện mà chưa bao giờ Lan mơ tưởng đến, nàng chỉ mong mỏi một ngày nào đó được thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục hiện thời thôi, nhưng hiện nay thì cả sáu thằng kia đều đã chết, Lan không những không còn là nô lệ tình dục nữa mà cũng không còn sợ bị ai uy hiếp nữa, niềm vui ngập tràn trong lòng nàng.

Lan lâng lâng như được lên mây, lúc đầu khi nghe tin Đại chết thì hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu nàng, đại là người rất cẩn thận sao lại bị tai nạn đến nỗi bỏ mạng? Cho dù có chết thì cũng là do số trời, nhưng sao lại là cả sáu thằng cùng lúc? Ngoài những khi bọn chúng tập hợp lại để đụ nàng và Hương ra thì hầu như không bao giờ đi chung với nhau, thế sao lại cùng đi chung, cùng chết một lúc? Hàng loạt câu hỏi như thế xẹt qua đầu nàng, nhưng niềm vui sướng, hạnh phúc khi được tự do của Lan quá lớn, nó lấn át tất cả, những câu hỏi như thế không còn chỗ trong đầu nàng nữa.

Nhưng Lan chưa kịp hân hưởng niềm vui sướng này trọn vẹn thì chuông điện thoại lại reo lên, một tin tức khác khiến cho nàng như hóa đã, nếu tin tức lúc nãy đưa nàng lên tận mây xanh thì tin tức này như dìm nàng xuống địa ngục.

– Quân! Chồng nàng, đã chết trong một tai nạn giao thông!

Lan choáng váng, Lan dường như không muốn tin vào tai mình khi nghi tin này, nàng thật sự bất ngờ, đau đớn. Trong lòng nàng, nàng vẫn yêu Quân, mặc dù Quân không thể thỏa mãn nhục dục của nàng nhưng dù sao quân cũng là chồng nàng, là người nàng yêu mến, hơn nữa quân lại là ba của bé Liên, Lan yêu thương Liên vô cùng, nàng không muốn con mình sống thiếu thốn gì đặc biệt là tình thương của cha và mẹ.

Cái chết của nhóm người Đại và Quân, hai tin tức, một tin đưa nàng lên mây, một tin đánh nàng từ tận trời cao xuống dưới đáy biển sâu. Lan ngây dại, nàng không biết có phải là ông trời trêu chọc nàng không, nàng không biết có phải đây là cái giá phải trả cho việc được thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục của mình không? Nếu đó là sự thật thì Lan nghĩ, mình thật sự không muốn thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục đó, vì Liên Lan thậm chí có thể chịu đựng nhiều hơn, giờ đây bé Liên con nàng, đã mồ côi cha, thiếu thốn vật chất có thể từ từ bù đắp được, nhưng thiếu thốn tình thương của người cha từ thuở còn thơ thì không thể nào bù đắp được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...