Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 110
Buổi hôm sau lên trường dạy học ban ngày mà Phương lại thấy bấn loạn hơn bình thường. Người cô run lên bần bật mỗi khi nhìn thấy một thằng học trò của lớp Huy dạy nó chạy ngang qua mình. May mà Huy không nói cho cô biết chính xác đứa nào đã biết mặt cô nên cô cứ chết già với những suy tư nghĩ ngợi, chứ giờ mà cô biết đứa nào rồi, cô chắc không đứng vững khi giáp mặt tụi nó trên trường mất.
Cô không biết Huy sẽ bố trí đứa nào đến học với cô nữa. Cô không nghe cậu ta nói ra, nhưng chắc theo suy nghĩ của cô, Huy chỉ biểu mấy đứa đã biết mặt cô rồi tới thôi… Phương ngây thơ suy nghĩ như vậy thiệt. Bữa nay cô chỉ có dạy buổi sáng trên trường, đến trưa là cô về nhà nghỉ ngơi. Hôm nay tới ngày dạy của Huy nên Phương không phải tới gò Ô Môi, thay vào đó cô dành cả thời gian đó để chuẩn bị cho tiết học đặc biệt vào chiều tối nay.
Khi thời gian đã tới, Phương đi bộ ra khỏi nhà, bữa nay cô mang theo một ba lô nhỏ trên người vẫn mặc áo dài như bình thường vẫn đi dạy. Xe máy của cô đã tạm thời để cho Tuấn sử dụng rồi, khi cần đi đâu cô mới gọi anh chàng đến chở đi. Cô thong thả đi bộ giữa lúc ráng chiều. Phương đang ăn mặc khá bình thường nên lúc đi lại cũng chẳng ngại ngùng gì. Lúc cô đến trường thì phải chú ý hơn một chút vì Tuấn cũng ở khu tập thể sát bên. Cô ngại rủi anh chàng nhận ra lại chạy đến hỏi thăm cô thì lúc đó hơi phiền phức. Phương đến trường thì thấy cổng trường khóa kín. Cô cất tiếng gọi thì Quang từ bên trong chạy ra, cậu ta hồ hởi khi gặp cô:
– Chị đến rồi hả?
Gặp Quang, tự dưng mặt cô đỏ lựng. Cô chỉ gật đầu chào cậu ta thôi chứ không đáp lời gì. Cậu ta kín đáo mở cửa cho cô vào rồi cẩn thận khóa lại. Sau câu chào đó, cả hai không nói gì với nhau cả. Phương thừa biết là Quang đã biết hết rồi nên chẳng phải nói, riêng Quang thì thấy mặt cô đỏ ke, biết Phương còn ngại nên cũng chẳng nói gì. Cậu ta đi cùng cô đến giữa sân trường rồi chỉ tay cho cô thấy một gian phòng duy nhất trong góc trên tầng 3 đang sáng đèn:
– Tụi nó đến nãy giờ rồi… chờ chị đó…
Phương chỉ ngại ngùng gật đầu rồi đi. Quang định quay đi thì đột nhiên nghe cô gọi:
– Quang ơi… em… giữa cái balo này dùm chị xíu nha…
– Dạ…
– Để ở phòng bảo vệ của em đó… lát cần gì thì chị lấy…
– Dạ – Quang ngần ngừ tý, lấy balo của Phương rồi nói lại – Chị… chị để ý điện thoại… em ở dưới này… có gì em nhá máy chị hay…
– Uhm… cảm ơn em…
Chỉ vậy thôi rồi cả hai quay đi mỗi người một hướng. Phương đi bộ một mạch lên lầu ba. Mái trường này cô đã dạy học mấy năm nay, mọi thứ gần như đã quá thân thuộc với cô rồi, sao tự dưng bữa nay đến lớp mà tim Phương nó cứ xao động rộn ràng. Cầu thang không ánh điện nó tối đen nhưng Phương đã biết rành đường rồi nên cứ bước đi từng bước.
Trong màn đêm thinh không im ắng chỉ còn tiếng guốc của cô khua những âm thanh đều đặn, rộn ràng. Phương đi đến tầng 3 cô phải đứng lại một chút để thở. Gương mặt cô giờ bừng bừng máu đỏ, mồ hôi vã ra ướt cả lưng áo dài. Cô đứng gần ngay cửa lớp học đang sáng đèn mà nghỉ ngơi, chứ không bước vào vội. Bên trong lớp có vài tiếng xôn xao, nhưng cũng chẳng quá ồn ào như ban ngày vẫn thường thấy.
Phương hồi hộp quá, cô là một người rất dâm dục, đã trải qua biết bao nhiêu ái ân dục vọng nhưng chưa bao giờ làm điều này trước kia cả. Cô ngại ngùng nữa muốn tiếp tục nữa cứ lại thôi. Cô hít thở cố giữ thăng bằng. Bên ngoài trời giờ đã sụp tối, ánh sáng nhòe nhoẹt không còn nhìn thấy rõ nữa. Phương đứng đó, nhắm mắt, để gió thổi làm cơ thể mình dịu lại. Lát sau, khi đã bình tĩnh hơn, Phương hít một hơi thiệt dài rồi cô bắt đầu bước chân vào lớp.
– Chào các em!
Lớp học rộng nhưng chỉ có chừng chưa tới chục cậu học trò đang ngồi hàng đầu. Tụi nam sinh đang xì xầm nói gì với nhau, tất cả dường như im bặt khi thấy Phương bước chân vào lớp. Cô giơ tay chào, đứng ra đến giữa lớp rồi mà mấy đứa tụi nó vẫn còn trơ mắt nhìn cô trân trân. Cô thấy dường như tụi nó đang ngạc nhiên lắm. Đứa nào đứa nấy mắt mở to tròn xoe như vẫn chưa thực sự tin những gì mà tụi nó đang nhìn thấy. Sau một hồi quá sức ngạc nhiên, tụi nam sinh của Huy mới hoàn hồn lại, cả lũ lắp bắp, đứng lên chào cô theo quy tắc:
– Chào… chào cô ạ…
Phương mỉm cười giơ tay ra dấu cho tụi nó:
– Được rồi, mấy em ngồi xuống đi…
Bữa nay Phương đi dạy mà không mang theo sách vở, giáo án gì cả. Sau khi ra dấu cho tụi học trò ngồi xuống, Phương mỉm cười nói:
– Làm gì đứa nào đứa nấy trợn tròn mắt lên vậy… bộ ngạc nhiên lắm hả?
Cả lũ tụi nó nhìn nhau, đôi mắt vẫn còn như chưa tin những gì đang thấy. Phương hỏi:
– … có gì lộn không ta… mấy em… là lớp… thầy Huy kêu phải không?
Phương hỏi lại lần cuối để xác nhận với tụi học trò. Mấy đứa nam sinh nghe vậy cũng gật gù. Mặc dầu đã có Quang ở dưới báo rồi, nhưng đề phòng thì Phương vẫn phải hỏi lại tụi nó như vậy. Có một đứa lắp bắp hỏi lại cô:
– Cô ơi… cô là cô Phương… phải không?
Phương không đáp, chỉ gật đầu. Đứa khác lại hỏi:
– Vậy bữa nay… là cô… cô dạy tụi em hả cô?
Phương cũng gật đầu… Cô hỏi:
– Bộ thầy Huy không báo các em hay sao?
– Dạ… thầy chỉ báo tụi em học vậy thôi… chứ không báo là ai dạy…
– Mà sao thấy mấy đứa ngạc nhiên quá vậy? Bộ… bộ không thích cô dạy sao?
Nghe vậy thì cả đám đồng thanh:
– Dạ đâu có… tụi em thích lắm… chỉ là… tụi em… không ngờ…
Sau vài câu chào hỏi, cô trò bắt đầu không còn ngỡ ngàng với nhau nữa. Cô không hỏi tụi học trò nhưng cô đoán chắc là Huy muốn tụi nó bất ngờ nên không nói rõ là bữa nay cô sẽ là người dạy tụi nó môn này. Sau ánh mắt ngạc nhiên ban đầu, cô thấy mấy đứa tụi nó nhìn cô với ánh mắt hồ hởi lắm. Có đứa còn nói:
– Trời… vậy mà nãy thấy cô vô lớp… tụi em còn sợ lộn nữa…
Rồi mấy đứa còn lại cùng cười vang. Để bắt đầu, cô cho từng đứa báo tên của mình. Mấy đứa này cô đều nhận ra, tụi nó là một trong số mấy đứa hồi bữa có học ở gò Ô Môi đây thôi. Cô nghe tụi nó giới thiệu một loạt nhưng thực sự cô không nhớ nổi vì đầu óc Phương giờ cũng hơi bấn loạn lên hết rồi. Trái với sự lo lắng của cô, tụi học trò thấy cô xong dường như tụi nó hào hứng lắm. Một đứa nãy giờ im im, bỗng nhiên hỏi cô:
– Cô ơi… cô có phải… là người hồi bữa… làm mẫu… ở lớp bên gò Ô Môi không?
Thằng nhóc này hỏi, cả đám còn lại im lặng nhìn. Phương đỏ mặt, gật đầu:
– Uhm… làm như mấy em chưa biết vậy… sao lại hỏi cô hoài…
Cả lũ tụi nó thiếu điều như muốn reo lên: “Thiệt không ngờ” “Tao đã nói rồi mà” “Tướng ngon lành vậy chỉ trong trường này chỉ có cô Phương thôi”… cả lũ nhao nhao lên, nói mấy câu đó làm người Phương run lên. Dù tụi nó hơi ồn ào, nhưng nghe qua cô thấy tụi nó có vẻ hứng thú lắm. Tụi nó làm cô thấy ngạc nhiên, làm như tụi nó chưa biết gì hết vậy… dẫu sao những lời bình phẩm của tụi nó nhanh chóng làm cô thấy tự hào, quên đi những thắc mắc vụn vặt đó.
– Vậy… giờ chúng ta bắt đầu nhé!
Cả lớp lại im bặt khi nghe Phương nói vậy. Tụi nó bắt đầu nhìn cô với dáng vẻ rất nghiêm túc. Huy nói đúng, bữa nay cậu ta gửi đến 7 đứa học trò. Phương nhìn vóc dáng đứa nào đứa nấy thấy cũng phát triển tương đối rồi. Tụi nó nhìn dáng vẻ đều roi roi y chang cha thầy giáo dâm dục của tụi nó, chỉ có khác là nhìn đen đúa hơn thầy Huy tụi nó nhiều thôi.
Tụi học trò chăm chú lắm, ánh mắt tập trung khác thường, nhất là đều xoáy vào ngay vóc dáng yêu kiều, gói sau tấm áo dài thướt tha của Phương. Đi học mà cô thấy sao đứa nào đứa nấy không mang sách vở gì cả, duy chỉ có điều tụi nó đều vẫn mặc đồng phục học sinh như yêu cầu của cô đề ra cho Huy hôm qua thôi. Phương bắt đầu bằng việc hỏi thăm tụi nó.
Bảy đứa lần lượt kể lại mọi chuyện. Sau khi được Huy dạy cho bài học về sinh lý, tụi nó có tò mò tìm hiểu. Tụi nó cũng rủ rê mấy đứa con gái khác cùng thực hành chuyện sinh lý. Bỏ qua cái chuyện tụi con gái chảy máu do còn trinh, tụi nó đã được Huy giảng giải cho rồi, về sau vấn đề tụi nó gặp phải là trong quan hệ tình dục, tụi nó vẫn gặp khó khăn. Phương ân cần hỏi han:
– Cho cô biết cụ thể khó khăn thế nào?
Tụi nó cho biết rằng sau này khi quan hệ tình dục với tụi con gái, lúc tụi nó nhét dương vật vào người tụi con gái luôn thấy khó khăn, nhiều đứa cứ kêu đau, chứ không dễ dàng như cái bữa tụi nó nhét thử dương vật vào lồn cô. Nghe tụi nó nhắc lại chuyện cũ, Phương thấy người mình xao động, nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh, cô giảng giải:
– Hôm bữa chỉ là thầy Huy và cô cho các em tìm hiểu về cơ thể phụ nữ, rồi thử cảm giác thế nào thôi… còn chuyện quan hệ thực sự nó tinh tế hơn nhiều… nó chia ra nhiều giai đoạn…
Tụi nó nghe vậy thì kêu lên:
– Sao phức tạp vậy cô?
– Đúng vậy đó, rất phức tạp và cần nhiều kỹ thuật… chứ không phải như mấy đứa thường nghĩ chỉ nhét vào cái là thôi đâu…
– Vậy hả cô… vậy cô dạy tụi em nhé…
– Uhm… dĩ nhiên rồi… đó cũng là nội dung chính của bữa hôm nay mà… nhưng trước khi mình bắt đầu… các em phải hứa với cô điều này!
– Điều gì vậy cô?
– Phải giữ kín bí mật về bữa nay, không được kể cho ai biết, dĩ nhiên ngoại trừ thầy Huy và anh Quang bảo vệ đã biết rồi…
– Dạ… tụi em hứa…
– Cô dặn vậy để mấy em nhớ thôi chứ cô cũng an tâm lắm… thời gian qua cũng đủ để cô thấy mấy đứa cũng rất giữ uy tín mà…
Cả bọn nghe vậy thì nhìn nhau với vẻ rất tự hào. Phương lại nói tiếp:
– Cô tiếp tục nhé… Theo cô thấy thì mấy em đa số đều bỏ qua giai đoạn đầu. Đấy là một giai đoạn hết sức quan trọng. Các em phải biết vuốt ve mơn trớn bạn tình. Trong giai đoạn đó, các em phải, hôn thật nhiều, nhất là phải hôn vào âm đạo…
– Là bú lồn phải không cô?
Một đứa khác nhao lên, cả bọn cười nắc nẻ, nhưng Phương thì gật gù:
– Đúng rồi đó, em giỏi lắm. Nhưng đó chỉ là một phần thôi… Uhm… nào… để cho dễ… mời một bạn lên cùng cô thực hành cho cả lớp xem nhé…
– Dạ…
Bảy đứa học trò nhao nhao lên. Đứa nào đứa nấy cũng giơ tay hùng hổ lắm. Thiệt tình lúc học trên lớp ban ngày mà đứa nào cũng vậy chắc thầy cô vui lắm. Phương quan sát rồi chọn lấy một đứa cao ráo nhất trong số tụi nó. Cậu nhóc này tên Dũng, vóc dáng cao ráo lắm, tuy vẫn không cơ bắp cho lắm, hàng họ của Dũng thì chắc chắc cô đã thử qua, nhưng vẫn không nhớ gì, lát nữa cô kiểm lại chắc sẽ biết thôi. Tụi nó đã được Huy bảo chuẩn bị rồi nên nhanh chóng trải ra một chiếc chiếu ở giữa lớp học. Sáu thằng còn lại ngồi đầu bàn quan sát, Dũng và Phương ngồi trên chiếu. Phương ngồi khép nép bên cậu học trò đang tỏ ra rất hào hứng. Phương nói:
– Giờ em bắt đầu hôn nhé… thử đi Dũng!
Cậu nhóc thắc mắc:
– Thế phải hôn vào đâu hả cô? Hôn vào âm đạo hả?
Lũ bạn của Dũng che miệng cười, Phương nói:
– Đâu ra mà sớm vậy? Bắt đầu từ môi nha chưa…
Đám bạn Dũng chọc:
– Thằng này thích bú lồn nè… hỏi miết…
Phương đe tụi học trò:
– Cả lớp giữ trật tự nè… Dũng bắt đầu đi…
Cô chìa môi tới. Dũng run run đưa môi mình lại. Cô thấy cậu nhóc thở rất nhiều, như muốn hít lấy hết hơi thở ngọt ngào của cô vậy. Sau một hồi thì môi hai cô trò cũng chạm nhau. Nụ hôn của Dũng có phần ngây thơ, vụng dại. Cậu ta quỳ trên chiếu, hôn cô thôi mà cũng run run lên, quỳ không vũng đến nỗi ngã nhào vào cô. May mà Phương ngồi vững đỡ lấy cậu nhóc:
– Sao vậy? – Phương hỏi cậu học trò…
– Dạ… miệng cô thơm quá… em…
Phương nghe vậy rất đỗi tự hào:
– Nào… giữ bình tĩnh chút chứ… em làm lại nhé…
Dũng lại từ tốn làm, hai cô trò hôn nhau trong khi sáu đứa còn lại thinh lặng nhìn. Phương nhè lưỡi ra hướng dẫn cậu học trò khua lưỡi trong miệng mình, lát sau cô còn hướng dẫn Dũng hôn lên cổ, lên tai mình nữa. Dũng khá rụt rè, nhưng cô chỉ tới đâu cậu ta làm tới đó. Dũng hôn cũng khá, làm da gà của Phương cũng nổi cả lên. Lớp học lại nhao nhao lên:
– Em nữa… em muốn thử nữa cô…
– Hừm… thử gì mà thử hoài… được rồi… Dũng về chỗ… bạn khác lên đi… nhưng chúng ta sẽ bắt đầu vào phần khác.
Phương chỉ một cậu khác bước lên, cậu nhóc này tên Thành. Cô bảo:
– Giờ Thành giúp cô cởi bớt áo dài ra nhé!
Thành rụt rè gật đầu. Tụi nó không ồ lên nữa, tất thảy đều rất tập trung, dường như đó cũng là điều mà nãy giờ tụi nó chờ đợi. Thành rất vụng về, cô dang tay lên mà cậu nhóc không biết cái khóa áo ở đâu. Phương phải chỉ dẫn khác nhiều cậu nhóc mới lần tìm được. Cô giảng giải cho tụi học trò tìm hiểu về áo quần, để sau này còn biết cách mà cởi đồ bạn tình ra nữa.
Tay Thanh run run lần giở tấm áo dài ra khỏi cơ thể cô. Phương để luôn nó nằm trên chiếu. Tiếp theo là đến cái áo ngực. Cả lũ nam sinh khá ngây thơ, còn chưa biết cái khóa áo ngực thế nào nữa. Phương lắc đầu bảo tụi nó phải học hỏi thêm nhiều lắm. Sau một hồi chiến đấu vất vả, Thành mới cởi được cái áo dài cùng áo ngực của cô Phương ra.
Không khí lớp học bây giờ lặng thinh khi phần trên cơ thể của Phương phơi ra trước mặt của tụi học trò. Thực tình trái với suy nghĩ của cô, cả bảy đứa này có đứa nào biết là cái cô người mẫu hồi bữa là Phương đâu, tụi nó chỉ đoán già đoán non thôi rồi bữa nay được thầy Huy biểu học vậy thì đứa nào đứa nấy đầu há hốc mồm ra. Bình thường lúc đi dạy Phương luôn giữ nề nếp tác phong nhà giáo chuẩn mực nên tụi nó thực sự không bao giờ ngờ có ngày lại có đứa cô thể chính tay cởi cái áo dài tôn kính kia ra được. Phương hất mái tóc dài ra sau, nói với Thành:
– Nè… giờ em hôn lại nhé… làm y như Dũng hồi nãy… sau đó tiếp tục hôn vú. Từ vú hôn dài lên cổ, hôn vào gáy nè… làm vậy để tăng khoái cảm cho bạn tình… Nào thử đi… hồi bữa cũng sờ thử của cô đã rồi đúng không?
Thành gật đầu, rồi bắt đầu làm theo ý cô. Cậu ta hôn miệng cô, rồi nhanh chóng chuyển sang bú vú Phương. Lúc Thành vừa bú, Phương phê lắm, nhưng vẫn phải giảng giải:
– Đúng đó… em bú đầu vú vậy nè… mút nhè nhẹ… rồi đó, cứ sờ vú cô đi… còn ngại gì nữa… nhưng nhớ… vú chỉ để sờ sẩm, xoa bóp chứ không được bóp mạnh sẽ làm đau bạn tình nha chưa em… đúng rồi đó… bóp từ dưới lên cho cô… Thành nhớ nha chưa… nếu dùng miệng mút nhè nhẹ đầu vú này thì tay còn lại phải xoa bóp đầu vú kia…
Thành say sưa thực hành. Đột nhiên, cậu ta nhả đầu vú cô ra hỏi:
– Cô ơi… sao nãy đầu vú cô nó mềm… giờ nó cứng lại vậy?
– Hic… em bú vậy… nó không cứng sao được… nhớ nha chưa… phải làm sao cho vú bạn tình luôn săn lại vậy đó… lúc đó người ta mới hứng…
Thành có vẻ say mê lắm, nhưng lớp còn đông nên cậu ta cũng chỉ được hưởng chút đó thôi. Mấy đứa còn lại nó kiện quá nên Phương phải kêu một cậu khác lên tiếp tục. Người tiếp theo tên là Lam. Cậu nhóc được tiếp tục với phần cởi cái quần lụa dài cùng cái quần lót của Phương. Dẫu rằng tụi nó đều đã được chiêm ngưỡng qua cái khe âm đạo của cô hồi bữa rồi nhưng đến giờ xem chừng cậu Lam này vẫn còn háo hức chán.