Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 138
Dara và Boray hành Phương ra bã tới gần sáng khi gà gáy mới cho cô nghĩ. Phương mệt mỏi ngủ vùi trên ván giữa nồng nực tinh trùng khắp châu thân. Dù đã làm tình cả đêm nhưng cả hai khá khỏe mạnh. Cả hai không ngủ với Phương mà sáng sớm đã đi làm hết rồi. Sân trước của nhà hai anh em treo mấy món đồ vặt để bán cho các hộ xung quanh. Phương nằm ngủ trần truồng trong nhà, chỉ cách quầy hàng nhỏ của hai người một bức vách thôi.
Tầm đến khoản 11h trưa, Phương đang ngủ mơ màng thì chuông điện thoại kêu vang. Cô giật mình chồm dậy lục trong túi quần mình, thấy số Tuấn gọi thì bốc máy trả lời. Chàng hỏi thăm sức khỏe của cô rồi hỏi cô tình hình ở nhà. Phương ậm ừ nói rằng do mắc cỡ chưa thưa chuyện với mẹ, hẹn Tuấn thủng thẳng vài hôm. Cô nói thác là đang bận phụ mẹ làm việc để Tuấn cúp máy sớm, không mất thì giờ nữa. Phương vừa buông điện thoại xuống là Dara từ ngoài sân đã đi vào. Anh ta ân cần hỏi han cô:
– Em dậy rồi hả?
Cô nghe tiếng lao xao như có ai phía ngoài. Nhà không có cửa mở toang hoắc nên cô nằm thế cũng khá hớ hênh làm cô cũng ngại ngùng. Dara thấy vậy bèn nói:
– Hổng sao đâu… em cứ tự nhiên… hổng ai dám vào đây đâu mà lo.
Nói rồi anh ta chìa viên thuốc ra cho cô, rồi tiếp:
– Thuốc của em nè… uống đi!
Phương cầm ly nước và viên thuốc trên tay, cô săm soi rồi thắc mắc:
– Ủa… sao nó lạ lạ vậy anh? Sao có 1 viên vậy… với lại… em nhớ nó màu hồng hồng mà?
Dara xua tay rồi tặc lưỡi nói:
– Ai biết đâu… con nhỏ bán thuốc nói là loại mới gì đó… uống một viên thôi… hiệu quả hơn loại hai viên kia rất nhiều… thôi em uống rồi nằm nghĩ đi… anh ra buôn bán tý…
Nói rồi Dara bước ra ngoài sân bán hàng cho người ta. Phương lỡ thức dậy rồi nên cũng không ngủ được nữa. Cô uống thuốc tránh thai xong rồi nhổm dậy đi vào nhà tắm ở phía sau để rửa ráy cho sạch. Sân sau của nhà Dara cỏ cây um tùm, lại có cái mương nước nữa. Phương thấy vậy cũng kín đáo rồi nên không vào phòng tắm mà xối nước tắm từ mấy lu nước ngoài sân luôn.
Tinh dịch của hai người xịt tứ lung tung làm cô rửa mãi cũng không sạch hết. Hôm qua cả hai còn thông lỗ đít của cô nữa nên giờ lúc đi cô phải chàng hảng ra, không khép lại được luôn. Phương mất thời gian khá lâu mới làm sạch cơ thể mình được. Phía ngoài sân trước có người qua lại nên cô không thể thoải mái quá được, cô lấy bộ đồ thun mặc ở nhà hổm giờ cô vẫn mặc mà che kín cơ thể lại. Tuy vậy cô vẫn không mặc đồ lót, chỉ mặc áo và quần thun thôi. Phương bước ra sân trước, lúc này không còn thấy ai nữa, chỉ còn mỗi Dara đang dọn dẹp thôi. Cô hỏi:
– Ủa… Boray đâu rồi anh Dara!?
Dara đáp:
– Bữa nay có người mướn nên nó đi làm rồi…
Cô nghe Dara nói là cả hai chia nhau ra, khi có ai thuê mướn gì thì đi làm, người kia ở nhà bán hàng. Nhằm khi cả hai đều được kêu đi thì dẹp luôn không bán buôn gì hết. Dara nói bữa nay chắc Boray đi cả ngày không về buổi trưa. Phương thấy cũng tới giờ rồi nên lục trong mấy ngăn tủ có ít gạo, còn ít rau và cá khô… nấu một bữa đạm bạc cho Dara lấy lại sức. Cô ngẫm lại thấy Boray khá tội, chịch cô cả đêm thì hôm nay còn sức lực đâu nữa mà đi làm. Dara hỏi cô:
– Nãy… là người yêu em gọi hả?
Phương thật thà đáp:
– Dạ! Tại mấy bữa trước, em nói về thưa chuyện với mẹ để chọn thời gian nhà ảnh xuống nói chuyện… ảnh nôn nên hỏi em vậy thôi.
– Nhưng em đi chơi vậy rồi thì thưa với gửi gì nữa!?
– Uhm… đúng rồi… mà… cái đó thủng thẳng cũng được mà… không sao…
Dara nghe vậy thì im lặng. Anh ta chợt nảy ra một ý:
– Giờ cũng còn sớm… ăn xong anh đưa em đi chơi vòng vòng nhé!
Phương nghe vậy thì hào hứng lắm. Cơm nước xong, Dara bận thêm cái áo thun rồi đi đâu mượn về một chiếc xe máy cà tàng. Phương mặc đồ kín đáo hơn rồi để anh ta chở mình đi chơi. Chỗ Dara ở là một huyện ven biển của Sóc Trăng. Anh ta chở cô một vòng xem cảng cá, xem mấy ngôi chùa Miên… đều là những cảnh đẹp nổi tiếng của huyện. Phương ở Cần Thơ nên mấy cái này cũng không lạ lắm… tuy vậy vùng này thú vị hơn do người Miên ở nhiều lắm.
Cô đi đâu cũng thấy trai tráng mình mẩy trần trục trục, trên mình lúc nào cũng có cái khăn krama. Cái khăn này hơi khác chút xíu so với cái khăn rằn mà mẹ Phương vẫn hay sử dụng ở nhà. Khăn krama có nhiều màu nền hơn như: Đen, đỏ, xanh dương, xanh lá, nâu, tím phối với màu trắng. Khăn được dệt từ sợi bông không đánh sợi nên dày hơn khăn rằn, có thể dùng làm mền đắp hoặc làm xà rông quấn quanh thân. Thấy Phương thích thú Dara ghé một tiệm mua tặng cô cái khăn rộng. Anh ta nói thấy cô thích thì mua vậy thôi chứ thông thường hai anh em cũng ít khi xài khăn như mấy người Miên quanh đây. Phương chợt hỏi Dara:
– Anh nói chỗ này gần biển… mà có bãi tắm nào không?
Dara thấy vậy hỏi lại:
– Em thích tắm biển không?
Phương gật gật đầu. Dara không nói không rằng chở cô quay ngược trở về nhà. Phương hỏi đi đâu thì anh ta chỉ nói gọn lỏn là “đi tắm biển”. Dara chở Phương về, lúc đi trả xe cho người ta thì anh ta bảo Phương thay đồ sẵn để đi tắm biển. Hai người chuẩn bị xong thì cũng tầm về chiều. Phương loay hoay không biết mặc gì nên cũng mặc tạm bộ đồ thun mà thôi. Dara về tới nơi thì cởi áo ra, chỉ mặc quần cụt rồi nắm tay cô dẫn ra nhà sau. Cả hai băng qua mương nước, rồi lách qua đám cây cỏ um tùm sau nhà. Phương đi vài bước chân ra sau là thấy cả một vùng biển hiện ra trước mắt. Mặt trời gần lặn, ánh sáng nhạt nhoà trên bãi biển trải dài thật là một cảnh sắc quá sức hữu tình. Ánh mắt Phương ngỡ ngàng thích thú. Dara nói:
– Thật ra thì căn nhà này ở bờ gần biển mà…
Xa ngút tầm mắt, Dara chỉ cho cô một dãy cầu tàu dài từ đất liền ra bãi biển. Anh ta nói đó là một khu du lịch ven biển nhưng đa số người ta tới đây để ăn nhậu rồi hóng gió biển thôi chứ ít khi tắm lắm. Lúc hai anh em mua căn nhà này thì giá chẳng đáng bao nhiêu. Khu du lịch đó muốn mở rộng ra nên cứ gạ giá cao biểu hai người bán nhà mà anh ta chưa có chịu.
Biển ở miền Tây do có phù sa từ sông đổ ra nên có chút khác biệt so với khu vực miền Trung. Phù sa đóng thành bùn lầy, đẩy bãi biển ra xa tít tắp ngút tầm mắt. Qua khỏi hàng cây um tùm, cả hai lội trên đám sình đi một đoạn xa thiệt xa nữa bắt đầu mới thấy mép nước. Trời chiều, mấy người Miên tụ tập ngoài bãi sình lầy kia rất nhiều. Phương lại gần thì thấy họ đang cào nghêu.
Phương nói là ra tắm biển vậy thôi chứ thực tình xung quanh rất đông người làm cô không tắm táp gì được cả. Dara cười bảo chỗ này người ta hay cào nghêu, nếu muốn tắm mà vắng người thì hiếm lắm, họa chăng có lúc trời khuya thì còn may. Dù không tắm được nhưng Phương rất thích thú với chuyến dạo chơi của Dara dành cho mình. Cả hai quay trở về nhà cũng là lúc trời lại sụp tối. Lúc này Boray đã đi làm về. Cô không để Boray nấu cơm nữa mà chỉ kêu hai anh em đi mua thêm cá thịt về thôi. Cô bắt cả hai tắm rửa sạch sẽ trong lúc chờ cô nấu ăn.
Bữa ăn tối nay dĩ nhiên là khác hẳn tối hôm qua, cũng là từng đó món nhưng tươm tất và hấp dẫn hơn nhiều. Dara và Boray tắm rửa sạch sẽ, dọn cơm xong cũng là lúc Phương tắm lại rồi đi ra. Cả hai trố mắt ngạc nhiên thích thú vì tối nay khi tắm xong cô không để trần truồng mà khoác trên mình cái khăn krama, cái mà Dara mới tặng cô hồi chiều nay.
Chiếc khăn rộng, không quá mỏng nên đủ để cô khoác hờ hững trên người. Cô quấn khăn che từ vùng ngực đến qua hạ bộ của mình chút xíu. Bóng dáng những điểm nhạy cảm của Phương lấp ló sau tấm khăn nhìn hấp dẫn vô cùng. Thức ăn rất ngon mà hai anh em cứ lo liếc nhìn cô mải miết mà thôi. Hôm qua Phương để trần truồng thì nhìn còn quen mắt, bữa nay cô mặc kín kín hở hở, cứ làm cả hai tò mò… thôi thúc những ánh nhìn.
Cơm nước xong xuôi, cả hai vừa dọn dẹp xong thì Phương lại bẽn lẽn đề nghị. Cô bảo là hôm nay đã ngủ tới trưa rồi nên giờ không mệt lắm, chưa muốn nghỉ ngơi ngay, giờ muốn đi chơi một chút. Dara hỏi cô muốn đi đâu thì cô mắc cỡ đáp là “tắm biển”. Cả hai dĩ nhiên chiều ý của cô, lại dẫn Phương quay ra biển.
Lúc này khác với buổi chiều còn ánh nắng, xung quanh tối mịt tối hù không còn ai có thể nhìn thấy từ xa nên Phương không lo lắng lắm. Cô vẫn chỉ khoác hờ cái khăn krama đó quanh mình thôi rồi đi theo hai anh em chứ không mặc gì thêm nữa. Buổi tối nước lên biển có lên đôi chút làm ngập nước nên Phương không phải lội sình xa nữa. Dòng nước mặn lăn tăn dưới chân lúc đầu hơi lạnh làm cô phải co ro. Cả hai không đi ra xa quá, chỉ đến khi mép nước tới đầu gối thì dừng lại. Phương từ từ ngồi xuống để nước thấm dần đến bụng mình.
Xung quanh có hơi tối nhưng nãy giờ mắt ai cũng quen rồi nên đều có thể nhìn rất rõ trong bóng đêm. Dara ngồi choàng sau lưng Phương cho cô dựa vào mình, tay anh ta ôm lấy bụng cô. Chiếc khăn krama nãy giờ quấn quanh làm Dara cứ tò mò. Anh ta lần lên trên tìm khe hở của chiếc khăn để sờ vào ngực cô. Boray thấy vậy cũng xáp lại phụ anh mình.
Chỗ hai góc khăn bắt chéo vào nhau, Boray từ từ tháo ra. Một góc chiếc khăn trôi ra để lộ hai bầu vú của Phương làm đong đưa làn nước. Tầm nhìn giới hạn làm cả ba chỉ còn cảm nhận nhau qua hơi thở, mùi thơm của Phương, mùi hôi nồng của hai anh em và các đầu ngón tay cùng hàng triệu tế bào cảm giác trên người. Phương cũng ghê gớm lắm, bàn tay cô để dưới làn nước biển cũng lần mò tìm kiếm hai thanh củi nóng, sục nhẹ. Phương tự dưng lại bảo:
– Boray… em đứng lên đi!
Cậu ta nghe lời. Khi vừa đứng lên là Phương đã tuột cái quần cụt của Boray xuống. Tay cô nắm trọn dương vật, cô kéo cây hàng vào mũi hít hà… sục nhẹ. Dương vật Boray cứng đờ nhưng ướt nhem không biết vì nước biển hay tinh tương. Phương há miệng ra nếm lấy đã thấy vị mặn nơi đầu lưỡi. Đáp lại cô, ở phía sau, Dara bóp nhẹ vào bầu vú căng rồi xoa vuốt nó trong lúc dùng lưỡi rà nhẹ trên cổ cô.
Rất nhẹ nhàng, tay còn lại của Dara lướt nhẹ trên nền vải của góc khăn đưa dần trên người cô, tách ra hoàn toàn không cho nó bao bọc lấy cơ thể cô nữa. Dara tiếp tục sờ soạng, kéo tay dần xuống phía trên âm hộ của cô. Phương ngồi dạng chân nên âm đạo rất dễ để Dara sờ lấy. Lưỡi anh ta chuyển dần về phía sau gáy của cô. Vòng tay trái sang chuyển từ vú trái sang vú phải của cô, Dara cảm nhận một vú của cô bằng các đầu ngón tay còn vú kia bằng các cơ quan cảm giác nằm dọc theo cánh tay, thật là sung sướng vô cùng.
Tay phải của Dara nhẹ nhàng tìm đến phần da phía trên âm đạo xoa nhè nhẹ. Dùng ngón cái và ngón trỏ mân mê còn ngón giữa anh ta chọc vào âm hộ kéo ra đút vào. Phương nhả dương vật đang bú của Boray ra, tay chỉ còn sục nhẹ, cô thở mạnh. Dịch nhờn theo dòng nước biển rĩ rã ra. Người cô lúc này bắt đầu lắc lư nhè nhẹ như lên đồng. Vừa sục ngón tay, lưỡi Dara vừa chuyển sang đến bờ vai bên trái của cô. Vòng một tay ôm lấy cổ Dara, Phương quay đầu lại hôn vào môi anh ta, tay còn lại cô vẫn sục nhẹ dương vật Boray. Boray lại đề nghị gấp gáp:
– Chịch đi anh Dara… chịch đi… đừng vờn chị ấy nữa…
Dara nghe vậy nhả môi Phương ra, nói:
– Ê… hay là giờ mình chơi trò hai cu thông hai lỗ như đêm qua nhé!
Boray gật đầu hưởng ứng. Bên dưới, Dara nhanh chóng tuột quần mình ra, vuốt cây hàng cho thẳng tắp. Dara và Boray ngồi đối diện, sát vào nhau. Phương dạng chân ra, ngồi quay lưng với Dara, mặt hướng về Boray. Cô từ từ ngồi xuống, ở dưới cả hai điều khiển hai khúc dương vật. Của Dara thì hướng về lỗ nhị của cô, của Boray thì dĩ nhiên nhắm tới lỗ lồn.
Phương ngồi xuống, ấn mạnh, cả hai lỗ bên dưới của cô mở toang. Cô hét lên giữa trời biển mênh mông. Hạ thể của cô ngập trong nước biển cũng là lúc cả hai khúc dương vật cùng ‘chiếu tướng’ vào hai lỗ của cô. Thân mình Phương run run, cô phải yên lặng để làm quen với hai khúc thịt Miên to lớn trong đít và lồn mình. Khi đầu khấc của cả hai đã vào rồi thì không cần dùng tay cũng điều khiển được dương vật nằm đúng theo hướng. Cả hai khúc dương vật của hai anh em chọc thẳng từ dưới lên hùng dũng tiến sâu vào âm đạo và ruột già. Phương chồm tới ôm chặt Boray cắn vào vai cậu ta để kìm lại tiếng rên rỉ đang sôi sục trong cổ họng.
– AAAA… đau quá… AAAA… sướng quá… ư ư ư… uhm uhm uhm…
Mấy bàn tay đỡ mông Phương lên cho cô nhún nhẹ hai chân, cho dương vật ra vào hai lỗ. Cô nhìn Boray, rồi ngoái đầu nhìn Dara qua màn đêm, cùng mỉm cười sung sướng. Dù hơi đau tý nhưng kiểu này làm cho các lỗ của Phương nong ra hết cỡ, sung sướng vô cùng. Dara giữ hông cô cho Boray vuốt ve hai bầu vú đang căng tròn. Cảm giác làm tình ngay ngoài biển kiểu này thật tuyệt vời.
Cả ba người ngồi ôm chặt lấy nhau, Phương một lần mà cưỡi đến cả hai con ngựa Miên bên dưới hạ thể mình. Hai chân cô banh hết cỡ, tay bám lấy vai Boray làm điểm tựa. Hai tay cô với những móng tay nhọn quào vào vai Boray làm cậu ta cũng sướng điên lên. Kiểu này tuy nhẹ nhàng nhưng chỉ mần chút thôi là Phương đã uốn éo người càng lúc càng mạnh. Cô nhắm nghiền đôi mắt đẹp lại, miệng há ra chờ đợi. Cô căng người ưỡn lên áp chặt vào người Boray. Cả hai để yên khi Phương đạt đến lúc cực khoái, cắm sâu dương cụ chờ đợi. Phương rim người qua cơn sướng, cô lần lượt hôn Dara, hôn Boray để cảm ơn hai người.
Lát sau, nước từ từ rút đi, chỉ còn lại bãi sình lầy mà thôi. Phương nằm ngửa ra giữa bãi sình, không ngần ngại cho Boray, rồi Dara lần lượt động dục trên cơ thể mình. Cô nghĩ chỉ để mỗi bản thân một mình sướng thì không công bằng lắm nên cho hai anh em lần lượt, mỗi người đều có thể phóng thật mạnh dòng tinh dịch nóng bỏng vào lòng âm đạo.
Những lần đó cô đều hét lên vì đê mê không chút sợ hãi, ngại ngần gì. Hai anh em thở dốc, mệt mỏi rã rời nằm hai bên của cô. Phương dang chân để tinh trùng nhễu nhão ra từ âm hộ. Mấy nay vì vụ không uống thuốc tránh thai thường xuyên nữa mà ai chịch cô cũng phải để xuất tinh ngoài, làm cô cũng khó chịu vô cùng, tới bữa nay mới đạt cực khoái hoàn toàn được.
Dara tỏ ra thích thú, cùng Boray dùng lưỡi rà khắp người cô trong khi cô nằm ngửa ra. Hai chiếc lưỡi xuống đến âm hộ, liếm dòng tinh mà cô xuất ra lúc đạt đến điểm cực khoái đang chảy tràn ra ngoài âm hộ rồi nuốt một cách ngon lành. Cô nghĩ chắc không cần tắm rửa lại nữa vì cả hai đã làm cho cô sạch sẽ bằng hai cái lưỡi kia rồi. Phương sung sướng luồn tay vào vò tóc cả hai mà mỉm cười. Cả ba nằm yên nghe tiếng biển rì rào. Dara lại chợt hỏi:
– Em hết mệt chưa Phương?
– Sao vậy anh Dara?
– Đi chơi nữa không? Muốn đi dạo quanh nhà cho biết không?
– Bộ… để trần truồng vậy rồi đi luôn hả?
– Sao hả… em sợ hay sao? – Dara có vẻ khiêu khích cô.
Phương nghe vậy thì mỉm cười. Cô đáp:
– Tất nhiên là không rồi.
Hai anh em đỡ cô dậy. Cái khăn krama và hai cái quần cụt ướt nhẹp ướt nhem được vắt đại trên một cành cây ven biển. Cả ba để nguyên bộ dạng trần truồng dạo quanh bờ biển, thoải mái đi xem cảnh sắc về đêm ở xung quanh.
Mối quan hệ giữa Phương và hai anh em nhà Dara càng lúc càng khắng khít, thân mật. Từ chuyện xưng hô cho đến những cử chỉ đối xử lẫn nhau. Những khi không quan hệ tình dục, Dara và cô cũng đã ôn lại nhiều chuyện trong quá khứ với nhau. Từ cái chuyện lần đầu gặp gỡ, rồi đến cái duyên được quan hệ tình dục với nhau ra sao… rồi Dara sợ… trốn Phương ra sao… cả hai gặp lại nhau ra sao… rồi lại trốn đi ra sao… tất cả đều là những kỷ niệm đẹp.
Phương ở chơi nhà hai anh em khoản 3 đêm mới đón xe về Cần Thơ với mẹ. Trong suốt 3 đêm đó, không đêm nào là cô ngủ được với sự háo hức từ hai anh em dành cho cơ thể mình. Cô làm tình với họ gần như cả ngày lẫn đêm, hai cái dương vật Miên kia làm cô sướng như tiên. Hầu như cô hứng lên lúc nào là cả hai lại đè cô ra để đập gậy thịt vào lồn cô lúc ấy, cho đến khi cô mệt rã vì thỏa mãn mới thôi. Ngoài liều thuốc mà Dara đã đưa, cô chẳng hề dùng thêm một biện pháp tránh thai nào cả.