Cô giáo Phương - Quyển 2

Chương 42



Phần 42

Gã ngủ được chút xíu, chừng đến khi giật mình dậy thì đã thấy hai cô cùng leo lên giường kế bên gã. Năm Khùng ngồi dậy giữa cả hai. Gã nhìn sang hai cô thì thấy mỗi cô đang bận một cái váy ngủ. Nói là có bận đồ vậy thôi chứ thực chất Năm Khùng thấy hai cái váy đó cũng mỏng le mỏng lét, gã cũng nhìn thấy vú, thấy thân hình như lúc hai cô khoả thân thôi. Năm Khùng chợt hỏi:

– Ăn xong rồi hả?

Ngọc mỉm cười nói:

– Ừ… giờ mình chơi nha…

Năm Khùng gật gù hào hứng, giọng điệu không chút mệt mỏi:

– Chơi… chơi đi… nhưng mà…

Phương hỏi gã:

– Sao vậy anh?

Gã hỏi:

– Sao tự dưng…

Gã vừa hỏi vừa chỉ chỉ vào váy hai cô mặc. Phương nhìn xuống rồi đáp:

– Ý anh hỏi sao tự dưng mặc đồ đó hả… cái này là của chị Ngọc cho mượn đó… mặc cái này… chơi vẫn được mà… anh thấy hai đứa tui mặc vậy đẹp không?

Gã gãi đầu cười cười:

– Không biết nữa… nhìn… nhìn ngộ ngộ…

Năm Khùng không biết phải nói thế nào, nhưng hai cô ăn mặc thế này, trông còn sexy hơn cả lúc khoả thân hoàn toàn đó chứ. Phương thấy chị Ngọc quả rất nhiều kinh nghiệm khi rủ cô mặc bộ áo ngủ này, chắc là sẽ kích thích gã Năm Khùng thêm nữa cho coi. Ngọc nhìn qua Phương nháy mắt ra hiệu, rồi cô nói với Năm Khùng:

– Rồi… giờ chơi thôi… nào… anh chàng khổng lồ đâu rồi…

Ngọc nói vậy mà Năm Khùng trợn mắt, gã không hiểu cô ta đang muốn nói về con cu của mình.

– Nó nè chị… giờ cứng ngắc rồi nè… – Phương cười khúc khích vừa chỉ tay vào khúc thịt to tướng của gã.

Năm Khùng chống tay ngồi hơi ngã ra sau. Phương và Ngọc mỗi người một bên, giờ đều cùng cúi mặt xuống chỗ con cu của gã. Ngọc há miệng ra trước, ngậm lấy dương vật Năm Khùng điêu luyện như thể đang mút một cây kem mát lạnh thơm ngon. Tiếng chùn chụt vang lên bên dưới là mỗi lần gã ngửa cổ hít hà. Phương thấy Ngọc rất giỏi, nhưng cô cũng không chịu thua.

Cô rời khỏi bên hông gã, tiến ra ngồi sát sau lưng Năm Khùng. Cô đẩy người ngồi áp sát, cho hai vú mình chà sát trên lưng gã, làm điểm tựa cho gã ngã ra sau. Phương vòng tay, vuốt ve kích thích hai núm vú của gã, trong khi chà chà cặp vú mình trên lưng gã. Mặc dù có mặc cái áo ngủ, nhưng lớp vải áo quá mỏng, không ngăn nổi sự tiếp xúc da thịt của cô và Năm Khùng. Hơi thở thơm tho của Phương phả vào tai Năm Khùng làm gã rùng mình. Cô lấy tay xoay đầu ra sang một bên, há miệng đớp lấy lưỡi gã, trao cho gã nụ hôn nồng cháy. Ngọc và Phương người đánh trên, kẻ đánh dưới cùng dắt tay gã khùng vào chốn thần tiên.

Ngọc bú gã một hồi chán chê, đến khi con cu Năm Khùng ướt đẫm thì cô ngồi lên vào lòng gã. Cô choàng tay vào cổ gã, vén váy, người hơi nhích người lên cho dương vật gã canh ngay âm hộ mình. Cô hạ người xuống cho dương vật gã cắm thẳng vào âm hộ mình. Phương thấy Ngọc thở phào sung sướng, rồi sau đó cả thân hình cô nhấp nhô lên xuống. Cặp vú thanh xuân đẫy đà đầy sức sống liên tục nẩy nẩy lên trước mặt gã khùng, lấp ló sau làn vải áo ngủ mỏng tang.

Phương ở phía sau thấy gã khùng đang dựa vào vú mình mà hai mắt cứ nhìn ngực Ngọc đăm đăm. Thấy vậy cô bèn đưa tay ra trước, lật cả váy của Ngọc lên, để hai ngực lòi ra trước mắt gã. Năm Khùng thích lắm, vội đưa tay lên chụp chụp, mặt áp vào vú Ngọc liền. Để tiện hơn cho gã, Ngọc cũng tuột luôn đại cái váy ra, nhanh chóng khoả thân trở lại. Cả ba nhập cuộc dễ dàng. Ngọc thở hổn hển nhấp nhô trên người Năm Khùng. Cô nhấp một hồi thì rên rõ to ngả người ra phía sau lồn cô co bóp thật nhanh siết vào dương vật gã. Phương thấy vậy thì ở sau lưng Năm Khùng, nói:

– Mệt rồi hén… đến lượt em…

Phương phụ đỡ chị Ngọc rời khỏi người gã khùng rồi ngồi thế vào chỗ. Cô cũng giống như Ngọc, phi hùng hục trên người Năm Khùng cho đến khi gục ngã trên người của gã.

– Chết mất… hai chị em mình chịu thua ảnh mất.

Phương lăn người sang nằm song song với Ngọc, nhìn nhau cười thỏa mãn. Lồn hai cô đều đỏ chạch, ướt nhem tương phản với làn da trắng bóc của cặp đùi. Gã khùng ngồi dậy, nhìn trừng trừng vào cả hai cô, như thể muốn nuốt chửng cả hai cùng một lúc. Hai cô gái xinh đẹp dang rộng hai chân ra chờ đợi. Thế rồi lần lượt thân hình cao lớn của Năm Khùng phủ phục lên cơ thể của từng cô, từng cô một.

Gã chơi cô này chán, rồi quay sang chơi cô kia. Dương vật gã thúc liên hồi như trống trận vào lần lượt cả hai cái lồn. Thân thể hai cô như nhàu nhĩ, bầm dập trước sức mạnh của gã khùng. Cả hai cứ lần lượt lên đỉnh trong khi gã khùng vẫn vững chãi như đá tảng. Những lúc này, gã thực sự đã làm chủ cả hai cô. Gã đè, gã nắc, gã lật hai cô nằm sấp, nằm ngửa tùy ý của mình.

Hai cô gái ngoan ngoãn hết thảy đều chiều theo ý gã, để cây hàng to lớn chạy hết công suất luôn. Năm Khùng bắn tinh tràn cả lồn của cả hai. Tinh dịch trắng như sữa của gã rót đầy cả hai cái lồn sâu thẳm. Năm Khùng xuất tinh xong, cũng nhanh chóng lấy lại sức, lại lao vào cày ải trên thân hình đầy sức sống của Ngọc và Phương. Ba thân hình trần truồng quấn chặt lấy nhau không muốn rời, da thịt chà xát với nhau hết lần này lẫn lần khác đến khi rã rời.

Trong cuộc chơi điên cuồng đó, con Lu nhiều khi cũng ké vài cái, nhưng nhìn chung phần lớn cũng chỉ trông cậy vào sức của Năm Khùng thôi. Con chó chịch được chắc chừng hai lần nữa rồi nằm im re trên đất ngủ ngon, mặc cho ba con người tiếp tục tìm khoái lạc trên giường. Năm Khùng cày cuốc trên người hai cô mải miết đến khi gà gáy sáng mới thôi. Hai cô gái giờ như hai tấm mền rách, bị gã thụt tả tơi. Cả hai ngoan ngoãn cuộn người nằm gọn hai bên trong vòng tay của gã, cùng gối đầu lên vai gã. Năm Khùng thở phào, đến khi ánh nắng chói chang của buổi sớm mai chiếu vào nhà thì gã mới chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện Cô giáo Phương – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-phuong-quyen-2/

Hai chị em Ngọc và Phương mặc dù cũng quần nhau với Năm Khùng cả đêm nhưng khi nắng lên cao thì cũng lần lượt thức dậy chứ không ngủ tiếp được. Được gã khùng với dương vật khổng lồ thỏa mãn cho dục vọng suốt đêm nên cả hai hầu như không lấy gì mệt mỏi mà nhìn còn tươi tắn căng tràn sức sống hơn nhiều nữa đó chứ. Nói là chơi suốt đêm qua nhưng thực chất giữa chừng có khi mệt quá mỗi cô cũng ngủ được đôi chút, mệt là mệt cho gã khùng thôi vì nhiều khi các cô ngất đi mà gã vẫn còn hăng hái thông lồn các cô.

Hai cô tắm rửa sạch sẽ rồi Ngọc còn rủ Phương ra ngoài ăn sáng. Mặc dù trong nhà vẫn còn thức ăn nhưng Ngọc cũng lười nấu lắm, ra ngoài ăn uống thoải mái hơn. Quần áo của Phương phơi tối qua giờ vẫn chưa khô nên phải mượn tạm của Ngọc mặc đỡ mà đi ra ngoài. Phương đi với Ngọc nói chuyện vui vẻ lắm, toàn nói về ba cái chuyện sinh lý thôi nhưng rất hào hứng và hợp nhau, cả hai cứ cười suốt thôi.

Lúc ăn sáng xong, chạy xe về đến cửa nhà Ngọc thì Phương có điện thoại của Đạt gọi. Phương đứng ngoài cửa nói chuyện điện thoại với Đạt trong khi Ngọc vào nhà đổ đồ ăn ra cho con Lu ăn. Đạt lại gọi hỏi cô về lời đề nghị ngày hôm qua của cậu ta. Hôm qua Phương chưa từ chối hẳn mà chỉ nói cậu ta là để cô suy nghĩ thêm thôi cho nên bữa nay Đạt lại gọi nữa. Đạt có vẻ rất hăng hái mà Phương thì lần lựa mãi nên nói chuyện mãi cũng không xong. Phương đành nói với Đạt là cô đang ở ngoài lát nữa về nhà sẽ nói chuyện tiếp. Phương cúp phone đi vào nhà thì đã thấy Ngọc đang vuốt ve con Lu. Ngọc hỏi cô:

– Sao vậy em? Có ai gọi mà sao thấy em căng thẳng vậy?

Phương thở dài đáp:

– Không có gì đâu chị ơi… có anh chàng… rủ em đi Sài Gòn chơi mấy bữa mà…

– À… nghe hấp dẫn đó nha… mà hình như chị thấy em không hào hứng lắm thì phải…

– Dạ… em… em thấy sao sao đó…

– Sao vậy… bộ em không thích anh chàng đó sao…

– Cũng không phải… tính ra thì… cũng trẻ… mặt mũi dễ nhìn… chuyện đó… cũng mạnh mẽ…

– Hihi… vậy còn muốn gì nữa…

– Nhưng… em chưa đi Sài Gòn bao giờ… em sợ…

– Con nhỏ này… có gì đâu mà sợ dữ vậy?

– Em nghe nói trên đó phức tạp lắm… em sợ bị lừa…

– Toàn là lời đồn thôi hà… em đừng tin… nhìn chị nè… chị cũng là người Sài Gòn đó thôi… có sao đâu… em chưa biết Sài Gòn bao giờ thì nhân dịp này đi chơi cho biết… chứ sợ sệt mấy chuyện vớ vẩn đó làm gì…

Phương thấy chị Ngọc khuyên vậy cũng có lý, cô ngồi thừ đó suy ngẫm. Ngọc nhìn lịch rồi tiếp:

– Qua giờ nghe em kể hình như cả mùa hè này em cũng chưa đi đâu chơi mà… chị thấy giờ mà em đi Sài Gòn chơi độ tuần lễ về thì vừa đúng rồi… vô đầu giữa tháng 8 tụi nhỏ bắt đầu tựu trường rồi… tụi mình thì bận từ đầu tháng… không có thì giờ đâu em…

Ngọc nhắc Phương mới nhớ mùa hè sắp trôi qua, cô lại sắp gặp học trò mới, trở lại với công việc bảng đen phấn trắng hằng ngày nữa rồi. Phương gật gù:

– Em đang rối trí vụ này… nay gặp chị… hihi… mới thông được…

– Vậy mới được chứ… đi chơi cho vui đi cưng…

Phương nói thêm vài câu nữa thì đứng lên tạm biệt Ngọc ra về. Quần áo ướt của cô vẫn để tạm chỗ của Ngọc, ít bữa Phương qua lấy cũng được. Trước khi về, cô xoa đầu con Lu chia tay nó. Cô nhìn qua giường, thấy Năm Khùng nãy giờ vẫn ngủ khò, quên hết cả trời đất. Dương vật của gã ỉu xìu, nằm thu gọn giữa chùm lông cu trông tội nghiệp. Ngọc cũng nhìn gã, nói:

– Để chị đánh thức ảnh dậy… ăn uống gì đó… cũng trễ rồi… ngủ miết cũng đâu được…

– Đúng đó chị… gọi ảnh dậy đi… anh Năm vô tình gặp lại chị cũng là may mắn của ảnh… giờ có người chăm sóc ảnh rồi…

– Chị không ngại việc đó… thấy ảnh cũng tội… nhưng không biết cái kiểu hay đi lang thang vậy, rồi có chịu ở với chị không đó chứ…

Phương đẩy vai Ngọc đùa giỡn:

– Chịu… ở với chị được sướng… ngu gì ảnh không chịu…

Ngọc cũng đáp lại:

– Hihi… ừ… sướng… không biết ai sướng hơn ai…

– Phải đó… nhưng chị cũng đừng siết quá… nhiều khi ảnh sợ… trốn thiệt đó… ngày xưa em từng kinh nghiệm một lần vậy rồi…

– Yên tâm đi… chị biết mà cưng… thôi… về cẩn thận nha hông… có gì nhắn chị hay…

Phương gật đầu chào tạm biệt Ngọc rồi ra về. Lúc loay hoay ở ngoài xe, cô liếc mắt nhìn vào trong cửa thấy Ngọc lay hoài mà Năm Khùng vẫn không dậy. Lúc Phương đề máy xe chạy thì còn kịp thấy cảnh Ngọc đang cúi đầu, mút mút con cu cho Năm Khùng. Cô mỉm cười nghĩ bụng Ngọc quả là rất thông minh, gọi thằng lớn không dậy thì gọi thằng em dậy, thể nào Năm Khùng cũng không thể ngủ tiếp được.

Trên quãng đường chạy về Thứ Mười Một, Phương suy nghĩ rất nhiều, đắn đo rất nhiều về lời đề nghị của Đạt và lời khuyên của chị Ngọc. Ngẫm lại cô thấy mình cũng đã lo lắng quá nhiều cũng không hay lắm. Phương thấy mình cứ xem như đây là một dịp để đi du lịch cho biết đó biết đây. Năm ngoái thì đi chơi biển với Cường, năm nay tưởng thế nào thì lại được Đạt mời đi chơi, xem chừng số phận của Phương vẫn chưa hẩm hiu cho lắm.

Phương chạy về đến phòng, vừa vào đến nơi chưa kịp làm gì thì đã chủ động gọi lại cho Đạt. Chuông điện thoại vừa reo có một tiếng thôi là cậu ta bắt máy liền lập tức. Lúc Phương ngần ngừ nói đồng ý với đề nghị của cậu ta thì Đạt như muốn hét lên trong điện thoại. Đạt nói cậu ta rất vui, đây có thể xem như là món quà mà Đạt dành để cảm ơn Phương vì đã giúp cậu ta ôn luyện thi Đại Học. Sau đó cả hai bàn bạc đến chuyện đi lại. Đạt dặn Phương thu xếp rồi buổi tối đón chuyến xe đêm lên Sài Gòn luôn. Sớm mai Đạt sẽ canh đón cô ở bến xe. Phương hỏi có cần chuẩn bị gì không thì Đạt nói gạt đi, biểu cô chỉ cần mang hành lý gọn nhẹ thôi, không cần mang theo quá nhiều thứ.

Nói chuyện với Đạt xong thì Phương lại chủ động gọi thông báo cho chị Ngọc. Phương nói chuyện với chị ấy mà ở đâu dây bên kia cô toàn nghe Ngọc thở, rên rỉ, rồi lại tiếng da thịt chạm vào nhau phành phạch. Ngọc không cần nói Phương cũng thừa hiểu chắc là chị ấy lại đang bận hành sự với Năm Khùng rồi nên cả hai không thể nói gì nhiều hơn.

Ngọc chỉ kịp chúc Phương đi chơi vui vẻ rồi cúp máy cái rụp. Suốt ngày hôm đó Thu có gọi cho Phương hẹn cô đi chơi nhưng Phương từ chối. Cô cũng không báo chuyện mình đi Sài Gòn chơi cho Phương mà chỉ nói dối là mình về Cần Thơ với mẹ độ một tuần rồi trở lại. Phương nghe lời Đạt dự định không mang theo nhiều hành lý nên không cần chuẩn bị gì nhiều, cả ngày hôm đó chỉ nằm thừ ở nhà, hồi hộp nghĩ về chuyến đi sắp tới.

Đạt ở Sài Gòn đã chủ động thu xếp hết mọi chuyện cho Phương nên thực chất cô cũng chả phải nhọc công gì hết. Cậu ta đặt xe giường nằm, rồi còn hẹn giờ cả xe trung chuyển để đưa Phương đi từ Thứ Mười Một ra bến xe nữa. Phương tranh thủ cả ngày nghỉ ngơi, dưỡng sức sau một đêm dài chiến đấu với Năm Khùng. Đến tối cô thu dọn phòng ốc, nhà cửa rồi xách balo lên cứ thế mà đi thôi.

Phương cũng hay đi xe đò từ Cần Thơ xuống Miệt Thứ nên cũng không gặp trở ngại gì với chuyện đi xe. Thêm nữa, xe Đạt đặt cho cô đi là xe giường nằm loại xịn, có thể ngả lưng ngủ thoải mái nên cũng không mệt mỏi chi hết. Đạt rất chu đáo, Phương đi đến đâu là cậu ta gọi cô đến đó, ân cần hỏi han coi cô có mệt không, biểu cô nghỉ ngơi nhiều vì hành trình xe chạy từ dưới đó lên Sài Gòn cũng khá xa, phải chạy suốt đêm tới sáng mới tới.

Suốt quãng đường đi từ khi xe xuất bến, không hiểu sao Phương không thể ngủ được. Cô bật cái ghế lên rồi ngã người ngắm cảnh chiếc xe lướt qua màn đêm. Cả Miệt Thứ ban đêm yên ắng, chỉ có bóng tối phủ trùm trên cả thiên nhiên bao la. Trái với vẻ ngoài yên tĩnh đó, nơi bóng đêm cũng có lắm câu chuyện phấn khích, hấp dẫn đang diễn ra mà Phương cũng may mắn đã từng nếm trải.

Mới đêm qua thôi, cũng giờ này Phương còn vùi đầu vào những đam mê xác thịt, nhầy nhụa, kích thích bên người bạn tình sung sức, giờ lại ngồi đây trên xe để lướt qua màn đêm bao la. Xe xịn, máy lạnh chạy rất êm. Chỉ có thi thoảng đi qua mấy cây cầu cao thì hơi tưng tưng chút thôi, còn lại rất chi là thoải mái. Chắc có lẽ do Phương đã ngủ cả ngày hôm nay rồi nên đến giờ hai mắt cứ thao láo không chớp lại được.

Tài xế chạy được một đoạn thì tắt đèn trên xe tối thui, còn mở nhạc du dương cho khách dễ ngủ nữa. Đó giờ Phương có đi xe thì cũng là loại xe ghế ngồi, ít đi xe giường nằm nên cũng hơi lạ lẫm. Đạt rất khéo, cậu ta đặt cho Phương một giường nằm sát cửa sổ, ở tầng dưới để cô đỡ mắc công leo trèo lên trên. Tuy nhiên do Phương quyết định hơi trễ nên Đạt đặt chỗ cũng khó, chỉ còn có giường ở gần cuối xe thôi. Phương thấy vậy cũng tốt lắm rồi nên cũng chẳng phàn nàn lời nào với cậu ta cả.

Trên xe tắt đèn tối thui, nhiều khi muốn thấy đường phải nhờ vào những ánh đèn le lói nơi chiếc xe lướt qua. Mới đầu Phương chỉ ngồi thẫn thờ ngắm cảnh màn đêm, lúc sau bất giác tự nhiên cô cảm thấy có gì đó hơi nhồn nhột. Không phải là cảm giác bị ai đó sờ mó, cái cảm giác này của con gái rất đặc biệt, nhất là khi có ai đó cứ “tăm tia” nhìn mình, tự nhiên sẽ cảm thấy gai gai và cảm nhận được điều đó.

Phương đưa mắt một lượt nhìn quanh xe, thấy mấy người nằm giường kế bên, phía trước, phía sau đều gục đầu ngủ hết. Cô chỉ bất ngờ nhận ra khi ngước nhìn lên. Khi cô quay lên nhìn dãy giường tầng trên, tự nhiên thấy người nằm bên trên xoay đầu, kiểu như là vừa đổi tư thế vậy. Cô quay đầu nhìn ra ngoài đường trở lại, nhưng mắt cố gắng liếc nhìn lên, lần này thông qua ánh phản chiếu mờ mờ trên tấm kiếng.

Rõ ràng người nằm ở giường trên đang nhìn cô trân trân. Nhận ra điều đó, Phương mới chợt ngó lại mình. Cô giờ đang mặc một cái áo thun hai dây, quần jean cũng khá kín đáo. Bên ngoài thậm chí Phương còn khoác một cái áo khoác nữa. Tuy nhiên nãy giờ cô ngồi xe, chưa kéo áo khoác kín lại thôi. Cô giật mình nhận ra, từ góc độ của người nằm ở giường trên mà tia xuống lúc này có thể nhìn rõ một phần bầu ngực căng đầy của cô.

Khi phát hiện ra điều đó, Phương thấy ngượng đến đỏ mặt. Cô tự trách mình nãy giờ thiếu ý tứ quá, để người ta địa hàng cả buổi mới nhận ra. Nhìn qua tấm kính mỗi khi có ánh sáng đèn đường thoáng qua, cô kịp nhận ra đó là một người đàn ông. Người này chắc cũng còn trẻ thôi. Khi Phương quay đầu ra nhìn đường trở lại, người này vẫn ngó hai bầu vú của cô suốt.

Cũng tại lâu rồi không gặp Đạt, cô muốn ngày mai mặc đồ đẹp đẹp chút cho cậu ta vui nên mới mặc cái áo thun hai dây này, biết vậy Phương mặc cái áo thun kín mít cho xong. Phương lấy tay định kéo dây kéo khóa kín cái áo khoác lại, nhưng giữa chừng cô dừng lại. Phương nghĩ, vú của cô chắc chắn không bì nổi với chị Ngọc rồi, nhưng nhìn cũng ‘ngon’ lành lắm đó chứ.

Áo ngực làm cho hai bầu vú ép lại thành khe sâu hun hút, hỏi chi mà cái người nằm trên kia không bị thu hút cho được. Phương suy nghĩ vài giây rồi tặc lưỡi. Thôi kệ, nếu cô kéo áo kín lại thì chắc người ta sẽ thất vọng lắm, vậy cũng tội. Thay vì vậy cô cứ xem như không biết gì, cứ để người ta ngắm nghía chút cũng đâu chết thằng Tây nào. Người ta có ngó, cũng ngó được có một phần vú của Phương thôi chứ đâu phải hở hang gì cho lắm. Kệ, Phương nghĩ thế nên cứ để tự nhiên.

Mặc dù đã quyết định để yên như vậy cho người ta ngắm nghía, nhưng lắm khi rắn mắt Phương vẫn liếc liếc con mắt, quay ngó lên trên xem người ta có vẫn đang nhìn ngắm cô hay không. Cô ngồi yên chút xíu rồi lại quay ngước lên nhìn. Lần này Phương nhìn trực diện và thật bất ngờ cô đụng ngay ánh mắt của người đang ngắm cô. Lần này hắn ta không thèm giấu mặt quay đi nữa mà nhìn trực diện cô.

Cái nhìn như xuyên thấu tâm cang đó của hắn ta làm Phương đỏ mặt. Cô lại e thẹn quay đi lần nữa. Nhưng lúc quay đi, cô chợt nhớ lại hình như mình vừa nhìn thấy gì. Cô quay lại nhìn lần nữa để khẳng định. Trời ơi, tên kia thực sự rất biến thái. Vừa nằm ở trên ngó xuống nhìn vú Phương mà… mà còn vừa móc dương vật ra thủ dâm. Hành khách xung quanh đã ngủ khò hết rồi, chắc chỉ mỗi mình Phương và hắn ta còn thức giấc thôi nên hắn mới gan như vậy.

Mới đầu, Phương có cảm giác ghê ghê, tởm tởm, nhưng rốt cuộc càng lúc cô lại càng thấy tò mò hơn là cảm giác ghê sợ. Cha nội nằm giường trên dâm thiệt, hắn thừa biết Phương ngó lên nhìn hắn vậy mà hắn vẫn không chịu dấu cây hàng đi. Mặt hắn đỏ đỏ, hai mắt nhìn trực diện Phương. Bất giác, mọi sự chú ý của cô đều dồn vào hắn. Bất giác, Phương thấy nóng bừng cả người.

Có lẽ, cái cảm giác bị người ta địa hàng thế này, nó phê pha không kém gì cảm giác lúc bị người ta chịch cả. Tự dưng, Phương thấy… thấy nó sao ấy. Phương cũng không hiểu nổi mình, cô kéo bung cái áo khoác ngoài ra tự nãy giờ rồi, phần thân trên quyến rũ của cô phơi phơi ra hẩy hẩy. Phương hơi ngần ngừ, nhưng cảm giác cô muốn làm một cái gì đó nữa.

Phương kéo cái cổ áo rộng rộng của mình xuống, lộ ra thêm một phần cặp vú của mình nữa. Cô tuột áo xuống đến chỗ núm vú thì dừng, vì dù sao cũng còn vướng cái áo ngực bên trong. Vậy chắc cũng được rồi, ở góc độ của hắn ta chắc cũng nhìn được gần hết phần vú của cô rồi. Cặp vú của cô nữa kín, nữa hở gần như muốn nhảy xổ ra ngoài. Phương ngó lên nhìn, mấy động thái của cô chắc làm hắn ta kích thích mạnh.

Cô thấy hắn ôm dương vật mình sụt mạnh thêm. Cảnh tượng này càng lúc càng kích thích Phương quá thể. Giờ cô và người nằm ở trên đã trực diện với nhau luôn rồi. Phương kéo vú mình lên đến vậy rồi mà thấy hắn ta vẫn sụt mạnh, chưa thấy ra. Phương nhìn quanh, rồi cô hồi hộp làm thử. Cô đang mặc áo hai dây nên áo ngực cô mặc không có loại dây đeo vai vì như vậy sẽ lộ ra dây áo ngực, nhìn không đẹp.

Áo của cô chỉ đeo ngang thôi nên khi Phương nín thở, kéo mạnh một cái là cái áo ngực tuột xuống bên trong cái áo thun hai dây. Cô liếc nhìn qua lại rồi chốt hạ, cô lật hai bên áo thun xuống, lần này móc nguyên hai cặp vú chìa ra luôn. Vừa mân mê cặp vú, cô vừa nhìn quanh tứ phía để chắc rằng không ai nhìn thấy nữa cả. Cô thấy người nằm trên có vẻ rất thèm thuồng, thỉnh thoảng hắn còn đưa lưỡi ra nữa.

Cặp vú của Phương nhìn hết sức khêu gợi. Cô thấy hắn ta sụt càng lúc càng mạnh hơn. Rồi cô thấy thấy hắn giần giật, còn thoáng thấy tinh dịch của hắn xịt lên một tia nhỏ nhỏ nữa. Khi tinh dịch hắn xịt ra, Phương không dám nhìn nữa. Cô chỉ còn nghe tiếng lục đục mà thôi. Cô nghĩ chắc là hắn ta đang hối hả lau dọn chiến trường.

Phương kéo áo thun, và cả áo khoác ngoài lên để che đi cặp vú của mình trở lại. Cô cũng liếc nhìn lên mấy lần, thấy hắn ta không còn địa cô nữa nên Phương cũng không phản ứng gì. Khi tài xế dừng xe ở trạm dừng chân cho hành khách nghĩ giữa đêm thì Phương cũng lẹ làng đi xuống. Cô đi vào vệ sinh cũng đồng thời mặc lại áo ngực cho chỉnh tề.

Giữa đêm khuya, cô không muốn ăn, muốn uống gì hết nên chỉ ngồi thừ ở trạm dừng chân. Cô đang nghĩ vẩn vơ thì từ đâu, một người thanh niên bước lại gần. Hắn ta để lon nước ngọt ướp lạnh ngay trước bàn của cô. Khi cô còn ú ớ chưa biết gì thì hắn ta đã quay đi. Hắn không quên ngước lại, nháy mắt nhìn Phương một cái rồi chợt nói với cô:

– Hồi nãy… cảm ơn người đẹp nha!

Phương đỏ mặt nhận ra người thanh niên này chính là người nằm trên địa vú cô và tự thủ dâm khi nãy. Những tưởng hắn ta đưa lon nước ngọt rồi sẽ kéo ghế lại ngồi nói chuyện với Phương nhưng cô thấy hắn bỏ đi một nước, đi thẳng ra khỏi trạm dừng chân luôn. Khi Phương lên xe trở lại thì không thấy hắn đâu nữa, chắc khi nãy hắn ta đã xuống xe luôn ở trạm dừng chân rồi. Ngó kỹ thì hắn ta cũng… cũng là loại dâm dục quá đó chứ… thậm chí còn có chút biến thái nữa… chỉ có cái… mặt mũi cũng sáng sủa… nhìn không đến nổi nào. Đoạn đường tiếp theo lên Sài Gòn cô kéo áo khoác kín cổ, vừa ngủ vùi trên xe vừa nhớ lại những giây phút kích dâm vừa qua.

Chương trước Chương tiếp
Loading...