Cô giáo Phương - Quyển 2
Chương 47
Trời sụp tối cũng là lúc mọi việc chuẩn bị xong hết cả. Phòng ốc được Phương giúp dọn gọn gàng ngăn nắp. Tấm nệm được kéo sang một góc phòng, cuốn lại. Giữa nhà Phương trải một tấm áo mưa, rồi có một nồi lẩu ở giữa với cái bếp ga… xung quanh là vài món ăn nhẹ, dẫu là đơn giản thôi nhưng với đám bạn của Đạt như thế là quá thịnh soạn rồi. Nói là ăn tiệc này nọ chứ có thấy ai trong đám tụi nó ăn mặc đàng hoàng đâu… thằng nào thằng nấy vẫn có cái quần đùi y chang như từ chiều đến giờ.
Mà theo suy đoán của Phương, cô đảm bảo Đạt và tụi bạn của cậu ta không có ai mặc quần sịp ở bên trong cái quần đùi đó hết. Bằng chứng là từ chiều đến giờ khi thỏa thuê ngắm vú, ngắm lồn Phương xong thằng nào thằng thấy “thẳng băng – cứng ngắc” ở trong quần hết thảy. Mới đầu tụi nó còn có vẻ ngần ngại nên cứ đi khom khom, sau rồi chắc thấy cũng kỳ kỳ nên chẳng thèm dấu diếm nữa, cứ thể đứng thẳng đi qua đi lại.
Tụi nó là con trai, có thể ít tắm cũng không sao, còn Phương là con gái, tính tình sạch sẽ, chiều giờ dọn dẹp vãi cả mồ hôi, không thể không tắm lại được. Bữa tối nay Phương tắm có vẻ lâu hơn mọi ngày, cô kỳ cọ, rửa ráy rất kỹ càng, nhất là nơi vùng kín của mình, dường như tuy không nói ra bản thân cô cũng dần cảm nhận được việc hệ trọng đang xảy đến.
Khi tắm xong, Phương vẫn mặc lại cái áo ngủ cô mặc từ chiều đến giờ, chỉ có điều, cô hơi ngần ngại khi mặc lại cái quần lót lọt khe. Cái quần quái quỷ đó mặc thì thoải mái mát mẻ thiệt, nhưng mặc lâu quá cũng không ổn tí nào… cái dây lọt khe đó… lắm khi Phương cúi cúi… nó cứ cạ cạ ngay cái chỗ hột le… chà miết làm cô khó chịu muốn chết. Khi không mặc quần lót, cô cũng suy tư lắm… nhưng nghĩ cho kỹ thì… như vậy cũng có làm sao đâu… chả phải đám Đạt và bạn của cậu ta ai nấy cũng rất “tự nhiên” đó sao… cô thấy mình cũng phải như vậy… mới gọi là… có qua có lại…
Khi Phương đẩy cửa vào phòng lần nữa… Đạt và tụi bạn đang nói chuyện hào hứng lắm rồi… Phương thấy bốn đứa tụi nó mua chừng chục lon bia… mỗi đứa cũng khui một lon ra rồi. Không khí râm ran đột nhiên im bặt khi cô đi vào. Cả đám cứ nhìn chòng chọc vào Phương… làm cô ngại muốn chết. Trên tay cô vẫn cầm đống bùi nhùi gồm cái áo lót và cái quần sịp lọt khe bé xíu.
Vừa vào phòng là cô nhét vô ba lô luôn. Đạt và tụi bạn không tin vào mắt mình… vì cái ngủ hai dây của Phương mỏng lét… nhìn trực diện thấy lộ cả bầu vú… sáng giờ thì nhìn kín kín… hở hở… hở nhiều hơn kín… đến giờ thì nhìn thấy rõ hết trơn… thấy luôn cả hai núm vú đang đâm cái áo nhọn hoắt nữa. Lúc Phương cúi cúi nhét đồ vô balo… cái váy vén lên… đứa nào đang uống bia cũng muốn phun ra hết luôn.
Cả vùng mông và hai múi lồn Phương trắng hếu… nhìn… nhìn thiệt muốn lòi cả con mắt… có đứa còn bỏ lon bia xuống… lấy tay dụi mắt như không tin vào những gì mình đang chứng kiến. Phương cúi xuống nhét đồ vô balo… chợt thấy mát mát mới hết hồn quay lại. Cô cuống quýt lấy váy che lại… thầm tự trách sao mình lại… hớ hênh đến như vậy. Cả đám Đạt cố gắng lấy lại không khí. Tụi nó mời Phương ngồi xuống bắt đầu bữa liên hoan với cả nhóm. Phương cũng khui một lon bia, rồi cùng cụng với cả nhóm:
– Dzô tụi bây! Chúc mừng kỳ thi thành công…
Cụng xong, mỗi đưa đứa lên hớp một ngụm… Đạt chọc tụi bạn:
– Chúc gì mà chúc hoài… tối qua chúc rồi… tối nay chúc nữa…
Hai đứa kia mỗi đứa bắt đầu ăn xì xụp, cũng gắp thức ăn cho Phương nữa. Tân thì vừa ăn vừa đáp lại lời nói vừa rồi của Đạt:
– Hôm qua thì chúc hôm qua… bữa nay thì coi như chúc với cô Phương…
Đạt nghe vậy thì cười. Hai đứa kia hưởng ứng thằng Tân, cậu ta thủng thẳng tiếp:
– Bảo và Huy biết không… thực ra tui và thằng Đạt được như vậy cũng nhờ sự ôn luyện của cô Phương trước lúc lên đây thi đó chứ…
Phương nghe vậy thì cười nói:
– Tân cứ nói quá không hà… cô có làm gì đâu… mà dù sao đi nữa… cô có dạy cũng có một môn thôi hà… hai môn kia cũng cần khả năng của các em nữa chứ…
– Nhưng nhờ có cô mà tụi em đỡ một phần gánh nặng… vậy cũng quý quá rồi còn gì…
Đạt nghe vậy cũng gật gù, Bảo và Huy lại mượn cớ nâng ly nữa:
– Đúng rồi… nói đúng quá… dzô cái nữa đi nào…
Chỉ có bốn năm người mà không khí rất náo nhiệt. Phương có dặn cả đám nói nhỏ tiếng lại nhưng Đạt nói cô cứ an tâm. Đại hỏi chủ nhà rồi, dù sao tầng trên giờ cũng không có ai ở nên cứ thoải mái, miễn sao kết thúc trước 10h khuya là được… để mấy người tầng dưới còn nghỉ ngơi. Nghe vậy Phương yên tâm hơn với cuộc vui. Không chỉ có Đạt mà ba đứa kia cũng quan tâm chăm sóc Phương dữ lắm… mới đầu tụi nó còn gắp thức ăn cho Phương… về sau thì cứ nại ra cớ để khen cô… cứ bắt cô cụng ly miết.
Phương cũng từ chối nói rằng cô uống không được nhiều, vậy mà ba đứa cứ thi nhau mời miết riết rồi uống hết một lon bia luôn lúc nào không hay. Cả đám cũng xuống bia và khui thêm mỗi người lon nữa. Phương đỏ mặt, hồng hào cả lên hết rồi nên từ chối không uống nữa… cả đám lấy lý do dù sao cũng có 10 lon thôi… giờ chia đều ra mỗi người 2 lon là hợp lý rồi… chứ không lẽ bỏ phí… vậy là Phương lại uống nữa.
Đạt ngồi có vẻ ít nói nhất trong buổi hôm nay. Mới đầu cậu ta kéo Phương ngồi cạnh mình. Sau đó lớp thì đứng lên, lớp thì ngồi xuống thành thử ra bây giờ cô ngồi kế thằng Tân và thằng Bảo, mỗi thằng một bên. Phương lúc đầu còn khúm núm vì nghĩ rằng dù sao cô không mặc quần lót, nên mới đầu ngồi khép nép lắm. Về sau vừa nhậu vừa nói chuyện vui quá, cô ngồi chống chân lúc nào không hay. Cái váy thì ngắn, thành thử ra nguyên hạ bộ của cô tơ hơ ra mát rượi luôn. Bốn thằng đực rựa vừa uống bia… vừa ăn mồi vừa ngắm lồn, sướng thấy mồ luôn nên cứ thế cười khúc khích, chẳng thằng nào… kể cả Đạt… than phiền về tư thế ngồi hớ hênh của Phương.
Mới vào cuộc chẳng bao lâu mà mỗi người uống cũng được một lon rưỡi rồi. Đạt đang ngồi trầm ngâm thì chợt có điện thoại. Cậu ta thấy số thì lè lưỡi nói: “Chết! Tía má tao gọi!”, Xong rồi cầm điện thoại đi ra ngoài nghe, sợ tiếng ồn nhậu nhẹt sẽ bị ba mẹ mình nghe thấy. Đạt vừa bước ra ngoài cửa… đi xuống lầu để nghe điện thoại thì Huy ngồi đối diện Phương, nháy mắt với hai thằng Bảo và Tân đang ngồi hai bên cô. Tân chợt nghĩ ra điều gì, bèn hỏi Phương:
– Cô Phương có người yêu chưa vậy ta?
Phương mặt mày đỏ lựng, hơi thở giờ nồng nặc, xua tay nói với ba thằng:
– Em có xỉn không đó Tân… cái này nãy hỏi cô rồi mà… đã nói là chưa có rồi mà…
Tân gãi đầu cười đáp:
– Có… nhưng em hổng tin đâu… hổng lẽ cả thị trấn Thứ Mười Một nó đui hết hay sao… cô Phương đẹp… hấp dẫn vậy mà không ai thèm hỏi…
Phương mắc cỡ nói:
– Tân chọc cô hoài nha…
Thằng Bảo ngồi bên kia nói vào:
– Em thấy nó nói cũng đúng đó chứ… cô đẹp… vóc dáng bốc lửa có thua người mẫu đâu…
– Em nữa Bảo… hùa theo nó nữa hà…
Tân tiếp lời:
– Bảo nói đúng đó cô… sáng giờ nhìn body cô… không chê vào đâu được…
Không để Phương nói gì, Bảo nói luôn:
– Nhất là cặp vú của cô nà… săn và mẩy lắm luôn đó…
Nói dứt lời… mỗi thằng ngồi một bên thản nhiên thò tay sang… bóp một bên vú của cô mà không thèm hỏi xin Phương một tiếng. Tân nói với Bảo:
– Nè… thấy chưa Tân… cổ không mặc áo vú… mà còn săn vậy nè…
– Đúng đó… vú gì săn cứng như của gái 18… bóp sướng quá chừng nè…
Phương lấy tay đẩy mỗi thằng mỗi bên ra… nhưng chỉ được một chút thì tụi nó lại xáp lại, tay đứa nào đứa nấy vẫn không ngừng “chiếm dụng” vú cô. Phương nói:
– Thôi đi nè… hai đứa giỡn quá lố rồi đó nha… chọc ghẹo cô hoài nha…
Hai thằng lì lợm không đứa nào nói lời nào hết mặc cho Phương cứ đẩy đẩy tụi nó ra… tụi nó cứ xáp lại… giờ không bóp vú cô nữa mà tụi nó lấy tay se se hai bên núm vú cô. Lớp áo ngủ của cô mỏng lét… tụi nó se se… nhột muốn chết… làm vú cô cương cứng ngắc… cô cứ nói “Đừng mà” trong khi tụi nó lấn tới… vừa se… vừa bóp… còn le lưỡi liếm hai bên tai cô. Hai thằng này nghe nói mới gặp và quen nhau trên Sài Gòn thôi, vậy mà không hiểu sao tụi nó phối hợp nhuần nhuyễn ghê nơi. Tụi nó mỗi đứa một bên, se đầu vú… liếm lỗ tai làm Phương nhột muốn chết… da gà da vịt gì nổi lên hết trơn.
Trong vô thức, Phương vẫn không điều khiển nổi cơ thể khát khao nhục dục của mình. Hai chân cô run rẩy không cử động nổi nữa luôn. Người Phương lạnh lẽo… hơi ấm từ hai bàn tay của hai thằng Tân – Bảo truyền sang, làm người cô ấm áp lại. Chẳng biết tự bao giờ, hai đứa nó không còn se núm vú từ bên ngoài áo ngủ của cô nữa mà mỗi đứa đều đã luồn tay vào dưới váy… thốc lên. Thật sự tụi này đúng là dân lao động… ở nhà ngoại trừ đi học chắc cũng có phụ giúp gia đình dữ lắm… bàn tay tụi nó… chai sần… chạm vào đầu vú mềm mềm của Phương… nó nhám… nhám không chịu nổi luôn…
Tân – Bảo tấn công bất ngờ… chỉ vài phút ngắn ngủi đã khuất phục được Phương dễ dàng. Phương ngó ra phía trước, không thấy thằng Huy đâu nữa. Đến khi nhận ra thì thấy nó đã đứng sau lưng cô rồi. Cái váy ngủ được Tân và Bảo tốc lên… giờ thêm thằng Huy nó kéo ngược cái rột. Phương chỉ còn biết giơ tay lên trời, cái váy mỏng manh… ngăn cách hờ hững thân hình ngọt ngào của cô… giờ đã bị lột ra luôn.
Ba thằng bạn của Đạt sáng giờ chờ mãi mới có dịp ngắm trở lại trọn vẹn thân hình khoả thân của Phương. Hồi sáng thấy Đạt chịch cô, cả ba thằng đứng lặng… thèm lỏ cả cu… chờ mãi cũng có dịp này… đích thân khám phá… chứ không đứng xem một cách thèm thuồng nữa… Huy lột áo cô ra rồi, quay ra phía trước. Cậu ta kéo chân cô ra, làm Phương ngã nhẹ vào lòng hai thằng Tân – Bảo hai bên.
Huy là hai chân cô chàng hảng, cậu ta chu đít, cúi xuống vục mõm vào khe lồn ướt át của cô liền. Phương lại bị thêm một kích thích nữa. Cả người giật giật lên. Ba thằng bạn của Đạt tấn công cả ba phía, không cho Phương một chút xíu cơ hội nào chống đỡ. Tân cười chọc Huy khi cậu ta vục mặt vào lồn Phương:
– Sao cu… thơm không mậy?