Cô giáo Phương
Chương 58
Khỏi cần Phương nói hình như Cường cũng chịu hết nổi nãy giờ rồi, chỉ muốn nhét dương vật vào lồn cô giáo của mình mà nhấp thôi. Cường để nguyên tư thế ngồi trên bàn của Phương, cậu đứng lên là dương vật ngắm ngay vừa tầm âm hộ. Cường gác một chân của cô lên cánh tay cho mép âm hộ vành ra, tay còn lại cậu cầm cây hàng, dúi dúi vào khe trơn nhợt. Cường quệt qua quệt lại cho chỗ nước nhờn của Phương làm trơn đầu khất của cậu. Cậu ta đút vào nhè nhẹ. Dương vật cậu ta chui vào dễ dàng không chút trở ngại vì cửa mình Phương đã ướt nhẹp từ rất lâu rồi. Sướng quá, hai bộ phận sinh dục quen thuộc hơn cả tháng nay mới gặp lại nhau, mừng mừng tủi tủi. Em bé của Phương mở miệng to, cho đầu thằng em của Cường chui vào giao lưu giao hợp.
Phương ôm chầm lấy Cường, để cho âm hộ nuốt từng mm dương vật của bạn tình. Khi cây hàng chạy hết đến gốc, cả hai ôm chặt nhau, Phương nấc lên nghẹn ngào, cả người cô run rinh, mồ hôi mồ kê chảy hết cả ra. Cường vuốt mái tóc người tình của mình. Cậu ngẫm nghĩ thấy tội nghiệp cho Phương khi phải lòng cậu. Phương rất bản lĩnh, kĩ năng dạy tốt, sống hoà nhã với mọi người, chỉ là mỗi khi cây hàng của Cường nhét vào lồn cô xong thì cô như biến thành con người khác, mềm nhũn, khát khao, dâm dật và yếu đuối vô cùng trước mắt cậu.
Để cây hàng nằm trong lồn cô một lúc thì Cường mới từ từ rút ra rồi bắt đầu nhịp. Cậu nhịp nhẹ nhàng từ tốn để hai bộ phận sinh dục làm quen trơn tru hơn. Nước nhờn trào ra như suối làm cho dương vật Cường nhấp vào ra trong lồn cô rất dễ dàng. Cả hai tiếp tục nuốt lấy môi nhau, hôn nhau nồng thắm khi Cường từ từ nhịp nhanh hơn. Những cú thụt vào sâu hơn mạnh hơn, háng cậu ta đập vào háng cô tạo thành tiếng “bạch..bạch…” liên hồi. Tiếng Phương rên đứt quãng vì môi cô đang dính chặt lấy môi Cường rồi.
Bữa nay Cường nhịp mạnh, thoải mái hơn mọi khi nhiều. Lúc trước, sợ ra nhanh không làm cho Phương sướng nên Cường hay chơi ‘chiêu’ và dùng khá nhiều kĩ thuật. Hôm nay khác rồi, tính ra cả ngày hôm nay Cường bắn tinh ra cho bé Huê không biết bao nhiêu cho kể, giờ thì trong người cậu ‘đạn dược’ chắc chẳng còn bao nhiêu. Tại vậy nên có lẽ Cường nhấp Phương mạnh bạo lắm mà vẫn cứ bền bĩ. Phương sướng vô cùng, không như bé Huê, được chơi nhiều cái. Bữa nay Phương chỉ bị thầy Bona đụ có một cái hồi sáng, tính luôn cái này của Cường là hai cái, nhưng hình như cái nào cũng rất ‘chất lượng’, cái này ra cái nấy, làm Phương sung sướng đến tơi tả.
Cường ôm Phương nhấp đến mồ hôi ra rời, hai mép lồn Phương sưng đỏ mà vẫn chưa thấy gì hết, mệt quá, đành thả cô ra, nghĩ ngơi một tý lấy lại hơi sức. Cường ngồi trở lại ghế, dương vật cậu ta ướt nhờn cứng đơ, sần sùi dựng ngược lên. Mồ hôi Cường chảy nhễ nhại, miệng thở như bò. Phương tuột xuốt ghế, cúi xuống ngậm dương vật ướt nhờn của Cường liếm nhè nhẹ, rồi lại liếm đến hai hòn giái Cường như hồi nãy. Cường thích thú hưởng thụ, tay cứ vò vò tóc của cô. Liếm chút xíu, Phương nhả ra, tay sục dương vật cậu ta, ngẩm mặt hỏi Cường:
– Sao bữa nay yếu vậy? Mau mệt vậy anh?
– Ừm… tại… chắc tại lâu quá hổng gặp em… nên…
– Xạo… lâu quá hổng gặp thì phải ra mau mới đúng chứ…
Cường ậm ừ, nghĩ mãi không ra cách nói:
– Thôi mà… em biết rồi mà còn hỏi hoài…
– Xí… chứ còn gì nữa… chắc có bao nhiêu… sáng giờ đi cho ai đó hết rồi phải hông?
Phương vừa nói vừa tức mình nắm chặt gốc dương vật còn Cường búng một cái thật mạnh vào đầu khất. Cường kêu lên, đau thấu trời. Phương nói:
– Hừm… coi như là trừng phạt…
Cô đứng lên, lại hỏi tiếp:
– Sao rồi… anh làm tiếp được hông?
Cường ngẫm nghĩ hơi bực, muốn tìm cách ‘trừng trị’ lại Phương cho cô biết tay mới được.
– Được… được chứ sao không… em nè… mình đổi tư thế nhé!
Cường bày Phương tư thế chịch khác hay hay. Cô nghe thế thì hào hứng lắm, đồng ý liền vì cách thế đó Phương thực rất thích. Cường và Phương ra khoản rộng giữa bục giảng và bản học đứng. Cậu ta bắt Phương đứng cúi xuống, chân dang rộng, giữ thẳng, tay vịn lấy bàn học, mông chổng lên. Cường thì đứng phía sau, đút hàng từ sau của Phương. Cường bắt đầu nắc trở lại, thế này giống thế doggy yêu thích của Phương. Cường dồn sức thúc mạnh, mỗi cú thúc của cậu ta khiến cô chúi người về phía trước, may mà còn có cái bàn vịn lại, không bị đẩy ngã. Cường thúc thoải mái, hai hòn dái thòng xuống đập liên hồi vào bụng Phương. Trong lúc nắc Phương, không biết cậu thò tay lên bàn lấy cái cây thước kẻ lúc nào hổng hay, đến chừng Cường bất ngờ, vừa nắc vừa đét cây thước vào mông Phương một cái thì cô mới kêu lên: “Á”. Cô kêu lên, lồn thắt dương vật Cường lại. Phương quay lại nhìn thì thấy Cường nhe răng cười, mông cô để lại dấu lằn đỏ chót. Phương lườm Cường một cái nữa thì cậu liền đét thêm cái nữa. Phương chỉ còn biết la đau, không dám quay lại nhìn Cường nữa. Cường vừa nắc vừa mắng:
– Cho chừa… cho chừa cái tội dám búng cu anh…
– Á… đau em… hu hu… đừng đánh nữa… em chừa rồi…
Cường nghe Phương nói vậy nhưng vẫn cứ đánh đau. Cậu thừa biết cái tính của Phương, cô thích cái tư thế này vì khi đụ Cường có thể vừa đánh vào mông cô. Càng đánh đau Phương càng khoái, càng sung sướng nên Cường chẳng hề nương tay, vừa đánh, vừa phát roi thoả thích. Cả hai vừa nắc, vừa hành bạo dâm thì gió thổi nhẹ, đẩy cánh cửa chính mở ra tang hoác lúc nào hổng hay. Phòng đang tối tăm, hơi nồng nực bỗng có gió thổi mát rượi thì Phương mới chú ý. Thấy cửa mở, cô hoảng hồn kêu lên:
– Ớ… anh ơi… cái cửa…
Cường cũng hơi bất ngờ, khựng lại, dương vật vẫn nằm trong lồn cô. Cậu ngó nghiên:
– Hổng sao đâu em… tại gió thôi… hông có ai đâu… giờ này tụi nó về hết rồi…
Nói xong Cường lại tiếp tục nắc Phương. Cô hỏi:
– Nhưng rủi… ông bảo vệ đi kiểm tra thì sao…
– Xì… thằng cha mê nhậu đó… đóng được cửa trường là ổng xỉn rồi… ở đó mà em lo…
Dù Cường nói vậy nhưng Phương thấy cửa mở, trống quá vẫn hơi sờ sợ. Cậu ta nói:
– Nếu sợ thì để anh xuất tinh nhanh, kết thúc rồi ra đóng cửa lại.
Có lẽ going gian mở làm Phương hơi sợ thật, lồn cô cứ thắt lại, bó sát dương vật Cường. Nãy giờ Cường nắc cũng lâu, mồ hôi vã ra như suối rồi. Cậu nóng quá, cởi luôn áo sơ mi trắng nãy giờ còn mặc ra, tập trung đóng mấy cú chót thật mạnh. Cường nắc một lúc lâu nữa thì ngưng lại, rên lên, rút dương vật ra khỏi người Phương, người bắt đầu co giật. Phương định nói với Cường là không sao, cứ xuất tinh vào trong cô nhưng Cường đã nhanh hơn bắt cô ngồi xuống, kê dương vật ngay ngực cô rồi. Cường xỉa dương vật ngay ngực Phương, một tay tự cầm dương vật sục mạnh thêm vài cái nữa thì bắn tinh ra. Tinh dịch của Cường xịt mạnh ra, dù không nhiều nhưng cũng đủ làm nhiễu nhão, rơi đầy trên hai bầu vú căng tròn của Phương. Cô để Cường bắn hết, rồi tiếc nuối há miệng liếm đầu khất của cậu ta cho sạch. Cường mệt rũ rượi, ngồi luôn lên bàn học, thở hổn hển. Bữa nay chịch nhiều quá, sướng nhưng mệt quá chừng. Vậy mới biết Cường có mình Phương dâm dục thôi là đủ rồi, dọng thêm bé Huê nữa, cả hai mà cứ đòi hỏi thế này hoài chắc cậu ‘lên đường’ sớm thiệt đó chứ.
Phương đứng lên, định ra đóng cửa phòng học lại, nhưng Cường cứ dùng dằn bảo cô khoan đóng lại, cứ để cửa vậy cho mát mẻ. Cả hai ngồi luôn trên bàn học, ai nấy mồ hôi mồ kê đầy mình. Cả ngực Phương dính đầy tinh trùng của Cường nhớp nháp cả, còn cậu ta cũng phải thở sâu để lấy lại hơi sức. Chợt Phương quay sang nói với Cường:
– Chuyện của bé Huê… anh… anh lo giải quyết rồi kết thúc đi nha…
Cường nghe vậy thì phì cười bảo:
– Hi hi… có gì đâu mà phải giải quyết, cứ để vậy phải hay không?
Thấy Cường cà rỡng, Phương cũng cười rồi nói:
– Hừm… để vậy thì liệu anh có đủ sức chiều cả hai đứa luôn hông?
– Đủ chứ… em an tâm…
– Xạo quá… mới có tý chút mà đã ỉu xìu vậy nè… ở đó mà đủ…
Phương vừa nói vừa chỉ vào cái túi thịt nhiễu nhão nằm giữa hai chân của Cường mà chế giễu. Cường động viên Phương rồi nói:
– Hổng sao đâu em… nếu em không thích thì thôi… anh sẽ chấm dứt với nhỏ đó…
– Anh nói nghe dễ quá ha… liệu bé Huê có chịu không đó…
– Hổng sao thiệt mà… nhỏ đó hiền khô hà…
– Anh cứ ở đó mà chủ quan… hiền thì hiền nhưng anh làm không khéo thì phiền lắm đó nha… theo em thì… để vậy một thời gian cũng được… nhưng anh phải nhanh chóng kết thúc đi… không thôi… em giận thiệt đó… em không chịu cái kiểu này đâu nha…
Thấy Phương nói có vẻ căng, Cường ra giọng nài nĩ:
– Thôi được rồi… để đó anh giải quyết… em đừng lo nữa… được chưa?
– Anh… anh phải hứa với em… mai mốt không có lẹo tẹo nhỏ nào nữa… không thì… thì chia tay thiệt đó nha…
– Ơ… bắt anh vậy luôn đó hả… hổng được ngó ngàng ai hết thiệt luôn hả…
– Ờ thì… thì chút chút cũng được… nhưng… nhưng chỉ được yêu mình em thôi… em… em nói thiệt đó… không giỡn đâu…
– Rồi… anh hứa chỉ yêu mình em thôi… được chưa?
– Anh nhớ giữ lời đó… đừng có hứa suông…
Cả hai đang tâm sự ỉ ôi thì chợt hoảng hồn khi nghe tiếng bước chân đi trên hành lang. Phương cuốn quýt cả người, chả biết làm gì, may mà Cường nhanh nhẹn hơn, vội kéo cô ra nấp đằng sau cánh cửa lớp. Thì ra đó đúng là ông bảo vệ của trường, ổng đang đi kiểm tra một lượt vào cuối ngày. Phòng của cả hai tắt đèn tối thui, từ ngoài nhìn vào không thấy gì cả, ông bảo vệ cũng chỉ đi lướt qua một cái thôi rồi bỏ đi xuống, thậm chí đến cái quạt trần đang chạy mà ông ta còn không nhìn thấy nữa.
Khi ông bảo vệ đi qua thì Phương vội vàng đóng sập cửa lại. Cô trách thì Cường chỉ biết le lưỡi mà cười thôi. Cường còn dụ Phương để trần truồng vậy rồi ra toilet rửa ráy lại cho sạch nhưng cô nhất quyết từ chối. Cô lấy khăn lau sạch tinh dịch rồi cả hai mặc quần áo, cuốn lấy đồ đạc rời khỏi trường. Để Phương ra khỏi trường thuận lợi, Cường phải đứng chỗ chốt bảo vệ nói chuyện một hồi để đánh lạc hướng ổng cho Phương thoát ra. Cường nói muốn ghé chỗ Phương ngủ nhưng cô thấy cậu ta cũng mệt thiệt rồi nên khuyên Cường về nghĩ, mai còn đi học nữa. Buổi tối, chỉ còn lại một mình trong phòng nhưng Phương chẳng buồn chút nào, cô tắm rửa, ăn uống rồi đi ngủ sớm trong sự thoã mãn tuyệt vời. Cả ngày hôm nay hai cú làm tình của Phương đều trong hoàn cảnh hồi hộp sợ người khác bắt gặp.
Nó có vẻ nguy hiểm nhưng tình thực ra thì cũng lý thú ghê, nó làm tăng khoái cảm của Phương nhiều lắm. Chuyện làm tình không nói nhưng tốt nhất vẫn là bữa nay đã làm lành lại được với Cường là Phương mừng nhất. Nhìn cái kiểu hào hứng của Cường thì Phương nghĩ chắc bữa nào cậu ta cũng sẽ dụ cô làm tình kiểu này lại lần nữa cho coi. Trong một giây khắc, Phương trở mình rồi chợt nhớ đến hình ảnh của thầy Bona. Thầy là người Miên, tính tình hiền lành, người hơi trầm tính nhưng vóc dáng của thầy thì ‘đã’ thật đó chứ. Vừa nghĩ mà Phương vừa tự trách ý nghĩ lăng nhăng của mình. Mới trách bạn trai lăng nhăng mà quay đi cô cũng nghĩ đến người khác vậy là chẳng được chút nào. Chuyện xảy ra giữa Phương và Bona có thể nói là một sự tình cờ, một ‘tai nạn’ hy hữu. Nhớ tới thì Phương cũng thấy lo lo, chả biết Bona có giữ đúng lời hứa, quên đi cái chuyện oái oăm mà cả hai phải trải qua không, nếu không thì chắc cô chết mất.