Cô giáo Phương

Chương 79



Phần 79

Cả hai rửa ráy cho sạch, mặc quần áo lại rồi đi trở ra. Áo sơ mi của Phương bị Bona giựt tung hết nút rồi, không còn gì mặc nên cô đành lấy áo thun của Bona mặc đỡ. Cô dính ướt người, mặc áo thun vào sát rạt, làm lộ rõ cả thân hình chẳng khác chi đang ở trần cả. Bona dẫn cô ra ngoài đường, thôi cũng sẵn tay nên kéo luôn chiếc xe của cô đi về thị trấn. Đường đi đêm chỉ có hai người, Bona ở trần, cứ kéo cái xe, cả người vã ra cái thứ mùi nồng nặc. Phương nghe thấy hôi hôi, nhưng ở gần riết thì thấy ‘choáng’ luôn.

Cả hai tâm sự, nói chuyện nhiều lắm mới tìm được nhà nọ sửa xe. Sợ sửa lâu nên chủ nhà cho mượn chiếc xe đạp để Bona chở Phương về thị trấn. Suốt quãng đường đi, Phương như bi Bona đánh gục với thân hình rắn rõi, cơ bắp của mình. Đó giờ ai cũng nhìn Bona với gương mặt tầm thường, không nổi trội, không chút nhanh sắc thôi, mấy ai được thấy thân hình trần truồng, đầy hấp dẫn của anh chàng như Phương thế này. Bona chạy xe đạp chở Phương trong khi để mình trần, giữa trời khuya cũng lạnh lẽo lắm, nhưng bữa nay thế nào đi chăng nữa thì anh chàng cũng không than van vì ở phía sau xe đã có Phương. Bona thấy Phương có vẻ cũng lạnh nên anh chàng đùa rằng sao không ôm lấy nhau cho ấm. Phương cười trách anh chàng có âm mưu xấu xa nhưng chỉ chốc lát thôi cũng ôm lấy Bona đúng như ý của anh chàng.

Mọi chuyện tối nay tưởng chừng sẽ rất vui vẻ, tư dưng điện thoại Phương lại reo lên. May sao lúc nãy té xuống sình, Phương đã để điện thoại một bên, cho nên lúc nãy rớt xuống sông cũng không sao. Mới đầu Phương tưởng là Cường gọi mình nên định tắt máy nhưng mở ra, ai ngờ lại là số của cô Thu. Bona hỏi:

– Ai gọi em vậy? Cường hả?

– Dạ không phải… là chị Thu đó anh… giờ tính sao anh…

– Uhm… hồi nãy anh thấy Thu cũng sốc lắm… hay em nghe máy đi… coi cổ nói gì…

Bona dừng xe cho Phương nói chuyện với Thu, dù không mở loa lớn nhưng giọng Thu khóc lóc rất thảm thiết, khiến ở đầu dây bên này cả Bona cũng nghe luôn. Phương luôn miệng bảo Thu bình tĩnh, nhưng hình như cô không nghe. Lúc sau Thu nói gì đó thì Phương im lặng. Bona ra dấu hỏi thì Phương che cái mic lại rồi nói:

– Chỉ hỏi em ở đâu… chỉ muốn nói chuyện.

– Giờ khuya rồi… em nói cổ có gì sáng mai giải quyết…

– Chị ấy nói phải hỏi em cho ra lẽ… nếu không chỉ ngủ không được.

Bona ngẫm nghĩ tý rồi nói nhỏ với Phương. Cô gật đầu rồi hẹn Thu chạy xe ra chỗ nhà của Bona nói chuyện. Dù sao thì trời cũng khuya rồi, không còn chỗ nào thích hợp hơn như vậy nữa. thu nghe xong thì cúp máy, chắc có lẽ sửa soạn để đi đến. Bona trong lòng cũng tiếc hùi hụi cơ hội được ở riêng một đêm với Phương, nhưng mọi chuyện rắc rối quá, dù sao cũng phải nói cho ra nhẽ. Cả hai không nói gì nữa, im lặng chở nhau về trung tâm y tế, rồi đi về nhà của Bona. Chỗ anh chàng ở không có đường lớn vào, chỉ là cái nhách nhỏ bên hông TTYT thôi, rồi chạy ra khoản đất tối thui, nếu Bona không nói thì Phương cũng không biết đó là nhà nữa.

Anh chàng để Phương xuống, dựng chống xe rồi nhanh chóng mở cửa, bật đèn trong chòi cho sáng. Cả hai để xe ngoài sân, cũng không đóng cửa lại vì dù sao cũng đã hẹn với Thu đến rồi. Bona đang loay hoay thì thấy Phương đứng co ro vì lạnh, quần áo cô ướt hết nên thấm vào da thịt. Bona quay vào trong, trở ra mang cái khăn cùng bộ quần áo, rồi nói:

– Em vào trong phòng của anh thay đồ ra cho khỏi lạnh đi. Áo này hơi rộng, nhưng em cứ mặc thử coi sao… dù sao đồ khô vẫn hơn…

Phương gật đầu mà không nói gì hết, đi vào phòng trong thay đồ. Bona cũng lạnh quá, anh chàng ở ngoài, lau người, cởi cái quần jean ướt ra, rồi chỉ kịp mặc tạm cái quần cụt vào. Đang yên lành, tự dưng Bona nghe tiếng như có người ngã trong phòng. Anh chàng gọi mấy tiếng không nghe Phương trả lời định vào trong thì nghe cô bảo, không sao. Bona chờ một chút thì Phương rụt rè đi ra, nhìn cô mà anh chàng không khỏi phì cười. Cái quần Bona đưa cho Phương mặc khá rộng nên cô chẳng thể mặc được, may là cái áo thun cũng dài, mặc y như cái váy, che luôn hạ bộ Phương nên nhìn đỡ sexy. Phương nói hồi nãy thay đồ thì té ngã nhưng không sao.

Lúc cô đi ra, anh chàng Bona trợn tròn mắt, hai mắt không sao rời khỏi cặp đùi thon và dài của Phương. Bona thầm tiếc sao mình đưa cô cái áo dài quá, phải chi ngắn chút xíu phải hay hơn không. Biết ý anh chàng ngắm mình, Phương trừng mắt doạ, rồi còn nhéo Bona mấy cái nữa. Phương định đùa với anh chàng, nhưng nhìn lại thì thấy cái quần Bona đang mặc, nó u lên một cục. Anh chàng chỉ mặc quần cụt thôi, không có mặc gì bên trong bảo hiểm hết, nên lúc dựng cờ lên thì làm sao dấu đi được. Bona thấy cũng kỳ kỳ, nhưng cố gắng tập trung mãi mà thằng em cứng đầu không chỉu xìu xuống, nói sao cũng thẳng tưng. Bona biết Phương ngại lắm, cô không dám nhìn anh chàng nữa mà mắt cứ ngó đi đâu đâu. Bona đang rối thì nghe Phương gọi:

– Anh… anh lại đây?

Tưởng Phương nói gì mình, Bona định giải thích nhưng chợt thấy không phải. Anh chàng nghe lời cô, đi lại gần Phương. Phương không nói gì, chỉ nhìn quanh rồi đột nhiên tuột quần Bona ra, để dương vật cứng ngắt lòi ra. Bona tròn mắt ngạc nhiên thì Phương đã quỳ xuống, tay cầm dương vật anh chàng sục sục mấy cái:

– Để em giúp anh cho… chứ cứ thế này… lát chị Thu đến chắc nó cũng chưa chịu xìu đâu…

Bona nghe vậy thì nhoẽn miệng cười. Đoạn, Phương há miệng đưa dương vật anh chàng vào miệng mút. Cô ngậm hết nó vô miệng, dùng lưỡi liếm qua liếm lại cái đầu, rồi mút ra. Chỉ mới có mấy cái mà dương vật Bona đã thẳng băng, cứng ngắt. Anh chàng gãi đầu:

– Sướng quá… cảm ơn em nhé!

Phương liếc nhìn anh chàng rồi nói:

– Đừng cảm ơn em… tại hồi nãy… anh… bú em… cũng thích lắm… giờ coi như huề nhé!

Cô nói vậy làm Bona càng mừng hơn. Chứng tỏ chẳng bỏ công anh chàng luyện tập bú lồn ròng rõ suốt thời thời gian qua. Anh chàng thầm nghĩ phải giải quyết nhanh chóng chuyện của cô Thu, Phương dù nói cứng nhưng thế nào đi chăng nữa, tối nay cả hai nhất định cũng sẽ có một trận long trời lở đất. Phương được ‘chân truyền’ cũng từ Cường nên kỹ thuật bú cu thực sự không kém cạnh bất kỳ gái làng chơi nào. Cô dùng lưỡi rê dọc theo dương vật Bona, đi tới hậu môn luôn, rồi lại liếm ngược trở lên. Chán chê, cô lại ngậm hết vô miệng mút ra mút vô làm Bona sướng hết cỡ, đầu khất muốn xịt ra, muốn nổ tung luôn. Bona nứng quá, trong vô thức đột nhiên thò tay xuống, thọc vào cổ áo thun mò vú Phương. Bona biết mình làm vậy thì hơi đường đột nên thử liếc nhìn xuống xem Phương phản ứng thế nào.

Lạ thay, cô chỉ lườm anh chàng một cái, rồi cứ để yên cho Bona nghịch vú mình, trong khi vẫn miệt mài bú cu anh chàng. Bona lấy làm thích thú lắm, điều đó chứng tỏ Phương không phiền hà gì khi anh chàng mân mê cặp vú cô. Bona vê ve hai cái núm vú. Hai núm đang mền bỗng săn thít lại, nhọn hoắc, người Phương nổi gai sần sần. Bữa giờ tiếp xúc với Bona, Phương đã thấy điều gì lạ lạ rồi, hôm nay khi anh chàng gần như cưỡng dâm cô ở bờ sông, càng chứng minh cho sự lạ đó hơn. Phương càng tiếp xúc với Bona, càng thấy hình như anh chàng không còn cái vẻ ngây ngô, ngờ nghệch như nguyên thuỷ nữa. Bona có gì đó sành điệu, chuyên nghiệp hơn dù rằng mấy cái đó không thể so sánh với Cường, nhưng cũng đủ khiến Phương tò mò, muốn tìm hiểu thử.

Bona kết hợp vân vê hai núm cùng với xoa xoa bầu vú, thỉnh thoảng lại bóp nhẹ một cái làm Phương đang bú cu phải giật mình. Phương nhớ bàn tay của anh chàng hôm ở trong nhà kho thô lắm, bóp vú cô cứ là đau thốn thôi, bữa nay thì… thì đã hơn thấy rõ. Bona được Huê chỉ bảo nên giờ rành lắm, anh chàng coi vú Phương như hai trái vú sữa, cứ mân mê, lâu lâu mới bóp nhẹ, quả vậy thì sờ nó thích thú hơn. Bona bóp miết một hồi là hai đầu ty của Phương cương lên dữ lắm, cứng ngắt. Phương đang bú cu anh chàng mà Bona cứ mân mê cặp vú làm cho cô nứng quá chịu không nổi luôn. Đột nhiên Phương ngừng bú, nhỏm dậy đi lại chỗ tấm ván ngồi xuống. Bona chưa hiểu, anh chàng hơi lo lắng bèn đi lại. Bona kéo kéo cái quần mình lên để di chuyển nhứ cũng không tuột ra hay mặc vào. Anh chàng hỏi:

– Sao vậy? Anh làm em đau hả?

Phương lắc lắc đầu, nói:

– Bữa nay anh sao sao á. Anh phá quá hà… người ta bú mà anh cứ mò mò hổng yên… làm… làm em khó chịu muốn chết hà…

Bona nghe vậy thì giựt mình, trong vô thức lại đưa tay gãi đầu xin lỗi:

– Anh xin lỗi… giờ… anh đứng yên… hông…

– Thôi… lỗi phải gì nữa… anh… anh lên đây nằm cho em đi…

– Sao vậy em… em định làm gì vậy?

– Anh hỏi nhiều quá hà… làm đi… không em giận đó…

– Ờ… ờ… anh biết rồi…

Bona không dám hỏi nữa, sợ làm phật ý của Phương. Anh chàng lồm cồm leo lên bộ ván nằm. Phương biểu anh chàng nằm ngữa, dương vật ướt át chĩa lên trời thẳng băng. Cô nhìn bộ dáng anh ta nằm trên ván với dáng vẻ hơi ngượng ngùng. Bữa nay bộ dạng của Bona nhìn hoang dã, mạnh mẽ tràn đầy năng lượng. Còn dương vật anh chàng thì khỏi nói, Phương đã biết nó bự thế nào từ lâu rồi, nhưng ngại ngùng nhiều thứ nên không dám thử. Tối nay trong đầu Phương không chủ định gì cả, mọi sự đến với cô thực bất ngờ. Cô quả thật thất vọng không gì tả nỗi với Cường luôn rồi, cô chơi vơi không lối thoát, may mà còn bám víu được vào Bona.

Phương leo lên ván luôn, cô dạng chân, ngồi xổm lên mình Bona. Dạng hai chân ra thật rộng, một tay cô tỳ vào người anh chàng, một tay cô cầm dương vật Bona kê vào cửa hang quẹt tới quẹt lui. Phương chỉ quẹt một chút xíu mà nước nhờn của đã ra ướt hết thằng em của Bona. Thấy Bona cứ khom khom nhìn mình, Phương mắc cỡ nói:

– Anh… anh nằm im đó… để… để em làm vậy cho nó nhanh… cái của anh… nó gì đâu mà lì quá hà… bú chắc… đến sáng cũng chưa ra luôn…

Phương đang cố chống chế, giải thích cho chuyện đột nhiên đòi cưỡi ngựa Bona. Anh chàng nhìn đôi má hồng ngượng ngập của cô thì biết cô đang mắc cỡ lắm. Bona không biết gì nhiều, nhưng theo những gì anh chàng biết, anh chàng chưa đụng chạm gì mà lồn của Phương đã ướt nhẹp thế này rồi… chứng tỏ… cô… cô đang hứng tình ghê lắm. Phương tránh ánh mắt của Bona, quay xuống lo quan sát cho đầu khất của dương vật anh chàng, kê nó ngay vào chính giữa và rồi cô ngồi thụp xuống.

Hàng Bona khủng thiệt, đầu khất to muốn banh cái miệng lồn của Phương ra luôn. May mà cả hai đều đã trơn nhờn mới chui vào được, không thì rách lồn Phương luôn chứ chẳng chơi. Phương nhăn mặt khi đầu khất chui qua miệng lồn, nhưng đoạn sau thì dễ dàng hơn, cây hàng chạy lên ngọt xớt. Cả người Phương run run, cô khom người, tỳ tay lên ngực Bona cho cơ thể mình thổn thức. Sướng quá, nhét vào cái là sướng cả người, Phương không dám thốt nên lời, chỉ biết âm thầm thừa nhận thôi. Cô ngồi yên cho lồn mình quen với hàng của Bona rồi mới bắt đầu nhấp nhổm lên xuống một cách nhịp nhàng. Hai mắt cô nhắm nghiền, không thừa nhận nhưng nếu tinh ý sẽ biết là cô đang rất hưởng thụ cái cảm giác sung sướng từ cây hàng khủng. Bona thích thú chống tay lên gối đầu ngắm nhìn Phương nhấp nhổm trên bụng.

Theo bé Huê từng nói thì con gái thích cái kiểu này, tạo cho họ cảm giác chủ động. Bona nhiều khi nghĩ cũng lạ, anh chàng có chịch không mệt mõi, bọn con gái có thể nằm yên mà sung sướng thôi, vậy mà không chịu, cứ một hai thích tự hành xác mình cho mệt như thế.

Phương vẫn mặc áo, cái áo rộng mà Bona đưa cho cô khi nãy. Nhìn cô một hồi, tự nhiên anh chàng muốn sờ vào bộ ngực Phương nữa quá. Bona nghĩ chắc Phương không phiền đầu, anh chàng đưa tay nắm lấy gấu áo nhè nhẹ vén cao dần lên. Bộ ngực Phương dần dần hiện lên phía trên khoản eo thon nhỏ. Bona kéo hết áo lên để thỏa thích nhìn ngắm cặp vú căng đang nhịp nhàng chuyển động lên xuống theo nhịp nhấp nhô của người Phương. Một tay giữ áo, một tay anh chàng bóp nhẹ vào vú bên phải. Phương rên lên một tiếng thật khẽ. Thấy thế, Bona liền đưa cả hai tay vào bóp lấy cả hai bên vú, nhưng làm như vậy thì chiếc áo lại tụt xuống làm anh chàng không nhìn được gì. Bona loay hoay đang định vén áo cao lên thì đột nhiên Phương ngừng không nhấp nhổm nữa. Đoạn, cô tự tay nắm lấy áo rồi lột nó ra luôn. Phương nhìn Bona nói:

– Anh đó… lo tập trung… ra nhanh đi… em… em sợ không kịp thì chết đó…

Bona gật đầu tỏ vẻ tiếp thu, rồi Phương lại tiếp tục nhấp. Cô nẩy người lên, thở hổn hển, chuyển động lên xuống càng lúc càng nhanh dần. Cặp vú của cô đung đưa theo từng nhịp cử động của cô nhìn thật đã mắt. Bona tha hồ hưởng thụ. Phương cứ rên hừ hừ từng hồi, vừa nhấp vừa sang qua sàng lại. Thi thoảng ở bên dưới, Bona cũng thục ngược lên để phụ hoạ với cô, trợ lực cho cô. Anh chàng ôm chặt hai hông của cô, thục mạnh từ bên dưới lên làm cô sướng mê tơi. Nhưng Phương hay là bé Huê thì cũng vậy thôi, con gái mà, sức lực có hạn, có sung thì cùng lắm nhấp nhổm được chút xíu là xụi. Phương mệt muốn đứt hơi mà Bona vẫn xem như pha, cây hàng vẫn thẳng tắp trong lồn. Cô sợ Thu đến bất tử nhìn thấy thì kỳ, vừa tức sao nhấp hoài Bona không ra nên bực bội lắm. Phương vừa rên, vừa mắng:

– Hứ… cái anh này… người đâu… hự hự… lì quá đi… sao còn chưa chịu ra nữa…

Bona nghe vậy, liền nheo mắt:

– Phương à… em mệt rồi… hay là… để anh tự làm cho nha…

Chương trước Chương tiếp
Loading...