Cô giáo Phương

Chương 87



Phần 87

Nhờ có Huê khuyên răng liên tục mấy bữa nên sau đó Cường mới hứa sẽ đi học lại. Cường học được một ngày thì nghe tin thầy Bona được cho xuất viện trở về. Chuyện mang quà đến thay mặt Cường để xin lỗi thầy, bé Huê nói là do Cường biểu, nhưng thực chất mọi chuyện là do cô bé đề nghị. Huê biết tính Cường cao ngạo, sẽ không bao giờ làm ba cái chuyện này, nhưng cũng phải xuống nước với thầy một chút để mọi chuyện êm xuôi.

Bé Huê vô tư kể chuyện mình với Cường mà không để ý thầy Bona nghe rất chăm chú, câu chuyện của cô bé hấp dẫn thầy đến nỗi nghe xong một lúc là mặt thầy đỏ bừng. Đến khi bé Huê ngó lại thì thầy chỗ quần đùi của thầy mình đã u lên một cục to tướng. Huê mắc cỡ che mặt lại rồi trêu chọc Bona:

– Kìa thầy… kỳ quá hà… chưa gì mà đã…

Bona nghe thấy hoảng hồn vội cố che chỗ cây hàng lại:

– À… chết… thầy xin lỗi… thầy vô ý quá…

– Hihi… thầy dạo này ghê quá ha… gần gũi cô Phương cả tuần lễ rồi… mà con ham hố…

Bona nghe đến đó thù thở dài thường thượt:

– Haizzz… gần gũi thì có ích gì kia chứ!!!

– Sao vậy thầy… giữa thầy và cổ lại có chuyện hả?

– Không… trái lại mọi chuyện rất tốt em à… Phương chăm sóc thầy rất tốt… nói chứ, mấy bữa năm viện thầy vui lắm, chẳng muốn xuất viện luôn… nhưng có điều… hễ thầy nhắc đến chuyện tình cảm sâu xa hơn… cô ấy cứ lãng tránh…

– Em nghe Cường nói là cổ và Cường đã chia tay thật rồi… sao mà lại còn…

– Thầy cũng không hiểu nữa… không lẽ… thầy đã nghĩ sai… Phương chẳng thích gì thầy…

– Thầy nói vậy cũng không đúng… cổ không thích thầy thì sao lại mất công chăm sóc cho thầy cả hơn một tuần lễ, bỏ hết công việc luôn…

– Bởi vậy… mọi chuyện làm thầy khó nghĩ quá… mấy hôm gần nhau trong viện… cổ thấy cái đó của thầy cứng lên… cổ la thầy… nói thầy lo nghĩ ngơi để mau khoẻ… chứ đừng ham hố… cổ nói thầy bị thương ngay vùng bụng… nên tạm thời không làm chuyện đó được… kẻo lúc vận động… thở mạnh có thể làm rách vếch thương…

– À… chắc tại vậy cổ mới lãng tránh thầy thôi… thầy ráng mấy bữa nữa khoẻ lên đi… lúc đó lại nói với cổ… không chừng mọi chuyện sẽ khác… nha thầy…

– Thầy hy vọng là vậy…

– Thôi… để em cất đồ này vào dùm thầy nhé!

Bé Huê nói rồi mới đứng lên, mang quà của Cường định cất vào trong cho thầy Bona, nhưng đột nhiên, thầy Bona nắm tay Huê lại, đề nghị:

– Huê à… thầy có ý này… hay là em giúp thầy…

Huê nghe thế thì bỏ luôn gói quà xuống, cô bé ái ngại:

– Nhưng thầy cũng nói… cô Phương cổ biểu… sợ thầy còn chưa khoẻ đó…

– Thầy nghĩ chắc tại Phương lo xa thôi… chứ thầy thấy mình cũng khoẻ lắm rồi…

– Thiệt không đó thầy…

– Thì… thì em cứ thử dùm thầy thôi…

Huê nghe cái giọng thầy, nhìn mặt thầy Bona nài nĩ mà cô bé cầm lòng không đậu. Quả thật là dù không có tình cảm gì với thầy, nhưng trong lòng của Huê, thầy luôn có một vị trí đặc biệt. Cô bé không nói gì, tiếp tục bỏ đồ vào trong cho thầy. Rồi cô bé đi ra ngoài, trước sự ngạc nhiên của Bona, cô bé đóng cánh cửa chòi lại, đóng luôn cửa sổ. Cô bé quay vào, nói với thầy:

– Dạ… vậy cũng được… để em giúp thầy… nhưng mà… thầy đau thì nhớ nói… để em dừng…

Bona nghe thấy mừng lắm, gật đầu hào hứng. Thầy đang ngồi trên tấm ván, chân để xuống đất. Bé Huê lại gần, nguyên khu hạ bộ thầy vẫn dựng đứng, thẳng băng trong cái quần cụt, nhìn sơ là biết thầy không mặc quần lót rồi. Bé Huê nắm lưng quần, thầy Bona nhấc mông một cái là tuột cái quần ra liền. Dương vật thầy bật lên, thẳng băng.

Bàn tay Huê chạm vào nó, thấy cây hàng thầy nóng ran, nó như mở mắt trừng cô bé làm Huê sợ phát khiếp. Dương vật thầy Bona luôn có sức thu hút thật mãnh liệt đối với bé Huê, nó rất to, to nhiều lắm so với Cường, lúc trước nhìn thấy ghê ghê, giờ càng biết thầy, càng thầy nó dễ thương. Tay phải cô bé cầm lấy dương vật thầy, vuốt ve nhè nhẹ làm kích thích thầy hơn nữa. Động tác sục cặc của Huê thuần thục, lúc đầu thì chầm chậm sau thì nhanh dần. Vừa sục, cô bé vừa quan sát phản ứng của thầy.

Thấy Bona vẫn ổn, cô bé quyết định làm tiếp. Cô bé há miệng nuốt trọndương vật thầy, ngậm chặt rồi bắt đầu động tác bú. Cả người Bona máu nóng chảy rần rần, ở bệnh viện cả tuần, không chuyện gì làm thầy Bona buồn hơn là chuyện không thể làm cho thằng nhỏ xuất tinh. Quả thật mỗi lần bệnh tật là mỗi lần khổ. Ngày xưa còn ngu, chưa biết gì thì chỉ biết dùng tay sục, nay biết bé Huê rồi, hễ rãnh rỗi là hai thầy trò lôi nhau ra tập dượt, riết rồi thành quen, Bona nghiện sex lúc nào không hay. Ở gần cô Phương, thầy cố kềm chế lắm, cô cũng không cho thầy, nên thầy tiu nghĩu cả tuần rồi, giờ mới được giải phóng đây.

Bé Huê không thấy thầy la lối gì, nghĩ mọi chuyện cũng ổn nên cứ tiếp tục bú cho Bona. Cô bé ngước nhìn thầy mỉm một nụ cười, thầy Bona cũng đáp lại bằng một nụ cười hàm ơn. Được một lúc, bé Huê nhả ra, cô bé vừa tự tay cởi quần áo, vừa nói:

– Thầy ổn chứ?

– Không sao đâu em… không đau đớn gì cả…

– Thầy cẩn thận nhé… giờ thầy nằm ngữa ra… mình bú 69 nhé thầy… thầy nhớ chứ…

– Nhớ… thầy biết kiểu này mà… trước em có chỉ thầy rồi…

Cô bé lột quần áo xong thì chủ động leo lên ván luôn, nằm ngược úp lên thầy, đưa nguyên cái lồn vào trước miệng thầy Bona. Cô bé tiếp tục bú cho thầy, trong khi đó Bonahai tay ôm chặt bờ mông tròn trịa của cô bé ghì chặt lồn côxuống tới trước miệng và lưỡi thầy bắt đầu lùa vào lồn. Cả tuần rồi mới nếm được mùi lồn con gái, thầy thèm muốn chết luôn rồi. Thầy Bona cố gắn biểu diễn kỹ thuật đã được học, chiếc lưỡi thầy như con rắn liu điu nó uốn éo, lượn qua, lượn lại liếm từ ngoài vào trong rồi lại tấn công thẳng sâu vào vùng cấm địa. Lâu lâu thầy chúm môi lại nút lồn Huê kêu một cái rột khiến cho cô bé đê mê tột đỉnh. Đê mê, sung sướng cả hai càng bú nút hăng say cho nhau thật cuồng loạn. Nước khí trong lồn Huê đã bắt đầu chảy ra, vị mằn mặn theo đầu lưỡi chạy theo cuống họng làm Bonangất ngây trong khoái lạc và ra sức bú bú nút nút cho cô béra thêm nữa.

Bé Huê chợt thu quân về, cô bé rút lồn khỏi cái miệng của thầy và ngồi xoay hẳn lại phía Bona. Lúc này ngực Huê ngay trước mắt thầy, Bona thoải mái đưa tay lên xoa bóp hai vú cô bé trong khi Huê một tay dương vật thầy và canh cho đúng tư thế đưa hàng thầy vào đúng cái lồn của cô bé. Ọt! Huê thả một mạnh cái làm lồn rơi tuột xuống dương vật thầy. Cô bé bắt đầu ngồi lên ngồi xuống thật nhẹ nhàng. Huê chỉ cho lồn và dương vật tiếp xúc nhau thôi, tránh động mạnh vào hạ bộ thầy, sợ thầy lại đau. Bona rên lên sung sướng theo mỗi cái ngồi xuống của cô học trò nhỏ. Cứ mỗi lần ngồi xuống như thế thì dương vật Bona lại cọ sát tử cung làm cho cả hai có những cảm giác đê mê điên cuồng.

– Ahhhh… uhhh… thầy sướng quá đi… sướng quá Huê ơi…

– Hic… em cũng sướngggg… thầy… hic… cẩn thận nha… đau thì nói… ah… em sướng…

Bona có vẻ đã khoẻ lại nhiều thật, thầy không cảm giác đau ở vùng bụng nữa, hai tay thầy cứ liên tục xoa xoa bóp bóp cặp vú căng cứng của cô bé học trò, làm cô bé cũng sướng tê tái. Thầy bóp vú điêu luyện lắm rồi, làm các khối cơ, nạc chạy toán loạn hết. Bé Huê điên loạn cả người, cô bé ngồi lên ngồi xuống, rồi lại ẹo qua ẹo lại làm dương vật thầy Bona muốn gãy theo. Sức lực Bona có phần yếu kém hơn lúc trước khi bị đâm nhiều, nhưng cũng cố hẩy hẩy lên xuống theo nhịp của cô bé. Rồi cuối cùng, như thường lệ, bé Huê gồng cứng người, rên lớn rồi xuất tinh. Nhưng chính thầy Bona cũng sung sướng tột độ, cũng bắn tinh mạnh mẽ vào lồn cô bé hầu như ngay cùng một lúc, hai dòng nước gặp nhau, phọt ra ngoài chỗ tiếp giáp giữ dương vật và lồn tung toé hết cả. Hai tay Bona ôm chặt bờ môngcô bé ghì mạnh xuống làm lồn Huê càng siết chặc dương vật thầy hơn. Huê mỉm một nụ cười nhẹ với thầy:

– Bữa nay thầy ra sớm nhé… hi hi… yếu rồi… yếu rồi…

Biết bị Huê chọc, Bona đỏ mặt xấu hổ: – Tại… tại…

Nhưng cô bé lại an ủi Bona:

– Không sao đâu thầy… mình ra cùng lúc vậy không chừng lại vui… chứ lúc trước thì mệt lắm…

Cô bé quả là biết cách an ủi, làm Bona thấy vui phần nào. Huê rút lồn ra và tuột xuống khỏi người Bona. Cô bé cẩn thận dùng khăn lau chùi sạch sẽ cho thầy, rồi lau lồn mình, đồng thời cũng mặc quần áo lại. Xong, cô bé hôn lên môi thầy và nói:

– Thầy nghĩ đi… em về nha!

Bona có vẻ luyến tiếc, thầy ngập ngừng hỏi:

– Huê nè… mai… mai em ghé thầy nhé!

Huê cười thật hồn hậu:

– Dạ… bây giờ em không còn đi làm thêm ở chợ nữa… học xong là em về nhà anh Cường, đặng dạy kèm ảnh học luôn… chứ ảnh học yếu lắm… không có ai kèm không được…

Huê nói vậy giống như là từ chối, Bona thở dài. Nhưng cô bé tiếp:

– Kèm ảnh xong thì em ghé thầy nha… hơi tối một tý…

– Ờ… không sao… thầy… thầy rãnh mà…

Hai thầy trò tạm biệt nhau. Sau chuyến thăm của bé Huê, thầy Bona mới ngủ ngon giấc được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...