Cô nhân tình dâm đãng

Chương 29



Phần 29

Tôi mang câu chuyện ở công ty về bàn với vợ. Sau một hồi suy nghĩ vợ cũng đưa ra ý kiến.

– Sau khi nghe anh nói, có lẽ anh có 1 phần muốn cho cậu ấy tham gia rồi phải không?
– Thực ra có 1 phần nhỏ, nhưng phải được giá và anh có một số tính toán nữa.
– Anh nói em nghe nào, anh còn tính toán gì.
– Anh tính chỉ giữ lại 30 – 40% cổ phần.
– Sao anh giữ ít thế, giữ ít quá anh sẽ mất quyền điều hành đấy.
– Anh tính để cho con bé 20%, nó theo anh dựng dã mọi thứ, lo lắng cho công ty từ hồi xưa, nên anh muốn cho nó hưởng chút thành quả.
– Nếu anh nói thế em không có ý kiến. Anh nói rõ thêm xem nào.
– Anh sẽ cho ku Mạnh vào tầm 30 – 40%, với hai điều kiện, một là bỏ tiền mua cổ phần, 2 là góp vốn nâng vốn hóa công ty lên. Sau khi ku Mạnh vào anh sẽ dùng đòn bẩy để phát triển mạnh hơn.
– Cái này anh cứ tính toán kỹ, nếu anh và cậu ấy giữ cổ phần ngang nhau thì không ổn lắm.
– Chẳng phải anh còn số cổ phần của con bé nữa à.
– Vâng, em quên mất.
– Anh muốn xây nhà trong Phú Quốc, để vợ chồng mình thỉnh thoảng vào nghỉ dưỡng. Đây là món quà anh muốn tặng em.
– Anh chẳng tặng em mảnh đất đó rồi còn gì, xây lúc nào chẳng được.
– Thì xây cho đẹp, để thích thì mình vào mà, em chẳng thích bờ biển đó còn gì.

Em mỉm cười hạnh phúc, lao vào trong lòng tôi. Thực ra tôi chưa làm được gì lớn cho em cả, em hy sinh để sinh cho tôi cô công chúa xinh đẹp thế kia mà tôi đã làm gì cho em được đâu.

Từ hồi sinh em cũng chưa về lại dáng, vì muốn con có sữa mẹ nên em cũng chẳng tập nhiều, vì thế trên bụng vết sần để lại từ lúc căng bụng bầu vẫn còn hiện lên. Tôi thương em, vì vốn dĩ em đã rất đẹp, nên nếu có cơ hội nên tập để về lại dáng. Nhưng em thì không, chỉ muốn ôm công chúa suốt như sợ phải rời xa vậy.

Ngày đầu tiên đoàn đàm phán của ku Mạnh đến làm tôi bất ngờ, vì có sự hiện diện của Hiền, người con gái mà thằng bạn của tôi nói, hóa ra cũng là một chuyên gia của lĩnh vực, có lẽ am hiểu nên được ku Mạnh mời đến. Hôm trước vì là cuộc nhậu xã giao nên tôi chẳng để ý gì đến lắm, nhưng cuộc gặp hôm nay làm tôi có nhiều chú ý hơn.

Chú ý vì mặc dù là phụ nữ nhưng rất giỏi chuyên môn, lập luận rất sắc bén. Ngoài ra xuất hiện trong ngoại hình này tôi thấy Hiền có dáng dấp của Thuỷ, có cái gì đó làm tôi mơ hồ nhớ về Thuỷ nhiều hơn.

Nhưng chính vì thế nên tôi chẳng thể nào khinh suất được. Mọi số liệu công ty tôi cung cấp đều rõ ràng, ngoài ra khi nghe tôi trình bày về công ty, các dự án và định hướng tương lai, cả phái đoàn của ku Mạnh đều phải gật gù. Gật gù vì tôi là dân trái ngành nhưng có thể chèo lái con thuyền đi xa thế, và đến giờ công ty đều có doanh số cùng lợi nhuận rất tốt.

Nhìn thấy sự gật gù của đối tác tôi nghĩ rằng mình có thể ở kèo trên được. Nhưng đây chỉ là buổi đầu gặp nhau, chúng tôi còn các buổi thảo luận, chốt giá phía sau, tất nhiên là với tôi, không được giá chắc chắn tôi chẳng dại gì cho ku Mạnh tham gia. Hết buổi tôi có ngồi với ku Mạnh.

– Này ku em, sao kiếm được trợ thủ tốt thế.
– Hàng thửa đấy anh, lính chiến đi du học, về cũng 1 tay dựng lên cơ nghiệp không dựa gì vào nhà chồng.
– Em chơi với chồng bạn ý hay là bạn ý.
– Bọn em cùng đi du học, bạn lâu năm đấy, em tán không đổ, mà tự dưng về VN lấy chồng.
– Thảo nào anh thấy hôm trước nhậu ông nào mắt cũng hau háu…
– Không chỉ em đâu, nhóm đấy ai cũng máu, nhưng chắc k phải gu nhau…
– Thế em yêu đương vợ con chưa?
– Em chưa, chưa vợ, chưa người yêu, mấy năm rồi em hơi buông thả tí, toàn chơi với phá.
– Chơi với phá mà còn 1 mớ tiền như em thì ai chả phá.
– Em cũng may mắn anh ạ, phá được, nhưng có ngách kiếm được, chỉ là không đường đường chính chính thôi. Đợt này em quyết tâm lắm, anh đừng có mà từ chối em đấy.
– Em cứ nghiên cứu, cho anh cái giá phù hợp thì anh em mình ngồi vào bàn dễ nói chuyện thôi.
– Ok anh, nhưng anh cho em số liên hệ của em gái kia đi.
– Không mơ à, em vợ anh đấy, không giao trứng cho ác đâu.
– Ơ thật á anh, có khi em với anh lại làm cọc chèo đấy, đợt này em ngoan rồi nên anh tin em đi.
– Mơ đi em, em anh nó dễ thế đâu.

Việc tôi nhượng 20% cổ phần cho con bé được thông báo, nó vui mừng khôn xiết nhưng không quên từ chối, nhưng rồi sau khi tôi phân tích rõ ràng thì nó cũng đồng ý.

– Sao anh thương em thế, cho em nhiều thế.
– Phần của em mà, em làm nhiều thế cũng nên được tưởng thưởng, với lại mình là người nhà nữa.
– Mình vẫn còn tài sản chung mà, anh cho em thế này thì em lại giàu quá.
– Tài sản nào mà chung…
– Này, đừng nói anh không nhớ nhé, em bảo ngôi nhà là của chung, em chỉ đứng tên thôi. Anh cho em cổ phần thì coi như em xin, sau này công chúa lớn em sẽ nhường lại cho công chúa 1 phần.
– Cái nào cho em thì em cứ giữ, công chúa có phần của công chúa rồi mà, gắng sắp tới mở rộng lại vất vả hơn đấy.
– Em biết rồi, chỉ cần có anh ở bên em, vất vả tí với em cũng không sao.
– Hay sắp tới anh mua cho em một căn chung cư để ở nhé, khỏi phải thuê, em có thể thiết kế theo đúng nhu cầu sở thích của em.
– Vâng, à nhưng thôi, tốn tiền, em ở như này tiền thuê không phải lo, còn thừa tiền gửi cho bà mà.
– Anh thích có 1 khoảng không gian mà nhìn thấy em trong đó, thấy em chăm sóc nơi đó, kiểu không gian của riêng chúng mình ý.
– Anh thích thế à, thế để em xem còn bao nhiêu tiền tiết kiệm, em sẽ dồn vào, thiếu thì vay anh.
– Vay mượn gì, hôm nào rảnh, mình cùng xem chỗ nào ổn ổn để chọn nhé.
– Vâng, yêu anh thế.

Chúng tôi lại có một buổi trưa gấp gáp bên nhau, ấm áp và nhẹ nhõm đến lạ thường, ở bên con bé tôi thấy mình trẻ ra, vui ra hẳn, tôi chẳng dám so sánh với vợ tôi, nhưng mỗi người là một thái cực khác nhau, mỗi người đều cho tôi cảm giác hạnh phúc. Nhưng có lẽ tôi lấn quá sâu, thỉnh thoảng nằm nhìn vợ, tôi lại thấy mình có lỗi vô cùng, thấy mình tồi tệ vô cùng. Nhưng biết làm sao được, tôi đã nhúng quá sâu rồi, chẳng thể rút ra được.

Buổi hẹn đàm phán chốt các phương án cũng gay cấn và giằng co nhiều, bên ku Mạnh chỉ có nó và Hiền, còn tôi thì có con bé bên cạnh. Các phương án được đưa ra thảo luận, các con số cũng được nêu. Đến phần này thì thực sự câu chuyện gay cấn hơn tôi tưởng.

Định giá của tôi dành cho công ty cao hơn định giá mà phía ku Mạnh thẩm định và đưa ra, tất nhiên mỗi bên đều có lý của mình, nhưng với tôi, việc xuống nước đàm phán sẽ làm mất thể diện, trong bài toán này, tôi có thể không cần cơ mà.

– Anh T này, nếu anh đã chốt với định giá của anh như thế, thì bên em cũng phải bàn bạc lại thêm, em sẽ bàn lại với Mạnh, vì dự định của em lúc đầu là khác.
– Ok em, em và Mạnh cứ cân đối, tất cả số liệu anh cũng đưa ra rồi, anh cũng không bán rẻ cổ phần công ty, vì thế mọi người còn nhiều thời gian để bàn bạc mà em.

Tôi nhìn sang ku Mạnh, nhìn thấy vẻ khó xử cũng như một chút nóng vội, có lẽ nếu không có Hiền thì nó sẽ chốt nhanh hơn, nhưng như thế tôi lại chẳng thích, một kẻ mà quá nóng vội, tính toán không chuẩn thì sau này có về cùng đội cũng dễ mâu thuẫn, nhất là với mấy ông công tử này.

Buổi hẹn lại chia tay trong vui vẻ của tôi, dù không chốt nhưng tôi lại rất thoải mái. Đang ngồi tâm sự với con bé lý do không xuống nước thì có một cuộc điện thoại đến.

– Alo, anh T ạ…
– Vâng T nghe…
– Em Hiền vừa ngồi với anh ạ.
– Chào em, vừa ngồi trò chuyện mà đã gọi cho anh rồi à?
– Vâng, em có vài chuyện có thể mời anh cafe để trao đổi không?
– Được em, em tìm quán và giờ báo anh.

Tôi đến một quán cafe trong một con ngõ nhỏ, tôi phải để xe cách một đoạn để đi bộ vào. Quán không quá rộng nhưng thiết kế lại hài hòa, có vườn cây nhỏ, có các bàn được kê xen kẽ nhau giữa các lùm cây. Tôi tiến vào theo chỉ dẫn của Hiền. Cô gái này bước ra giơ tay chào như một đối tác.

– Có chuyện gì mà được em mời cafe thế.
– Dạ hôm trước có gặp anh trong bữa nhậu nhưng chưa nói chuyện được nhiều ạ, mấy lần gặp ở công ty anh cũng toàn là bàn công việc.
– Oh, thế hôm nay không phải bàn công việc à?
– À, dạ vừa có vừa không ạ. Nếu là bạn bè được thì em muốn học tập thêm ở anh, chứ công việc em còn non lắm.
– Anh thấy mấy đứa khen em lắm, anh thì chưa rõ về em, nên sao dám dạy bảo được ai.
– Mà sao anh lại có ý định nhường cổ phần ạ?
– À, là ku Mạnh nó cứ đòi làm cùng anh, với lại nếu mở rộng được hơn anh cũng muốn đẩy cho công ty đi nhanh hơn.
– Nó cũng xin cổ phần vào công ty em, nhưng em cho 1 cái giá trên trời, nên nó bỏ cuộc anh ạ.
– Thế giá của anh không trên trời rồi.
– Nếu là em thì em nghĩ không trên trời đâu ạ, nhưng tư vấn cho bạn em thì em phải đàm phán tốt nhất cho nó.
– Sao em không làm cùng Mạnh?
– Em tự thân gây dựng, cũng vất vả mới có thành quả, em coi công ty như con, nên không muốn chia sẻ anh ạ.
– Uh, thế khác anh nhỉ. Theo em giá nào thì hợp với công ty anh.
– Thực ra anh ra giá cao hơn cũng được, còn giá này thì cũng không sao anh ạ.

Tôi nhìn thấy sự tinh ranh của cô gái này, đúng là chủ công ty, nên câu chuyện giá cả hay cách nói đều rất tinh quái, vừa lấy mồi nhử vừa có chốt chặn đề phòng. Với tôi thì đây là câu chuyện mang đầy tính xã giao, nhưng ngồi nói chuyện với một cô gái trẻ, hiện đại, xinh xắn như này cũng không hẳn tốn thời gian. Và vẫn một điều nữa, tôi thấy hình dáng của Thuỷ, thấy em như đang ở trước mắt tôi vậy. Đôi mắt long lanh sáng bừng, nụ cười thân thiện, khuôn mặt khả ái dễ thương. Thế nhưng tôi chẳng dám để lộ những điều đó, từ mấy lần gặp tôi đã cố tình lơ cô bé này rồi, vả lại câu chuyện công ty chưa xong, tôi không thể rơi vào bất kỳ một cái bẫy nào dù là vô tình hay cố ý.

– Sao em quen đám bạn anh nhỉ…
– À, em có một số mối làm ăn với mấy anh em trong đó anh ạ, với Mạnh là bạn học của em mà.
– Anh nhìn thấy trong nhóm đấy có mình em là nữ, nên được mọi người ưu tiên nhỉ.
– Việc thì em với phải đến anh ạ, em còn bận công ty, bận gia đình nữa, chứ theo sao được mấy ông công tử đó.
– Em có nhóc nào chưa?
– À, em chưa anh ạ, còn anh.
– Nhà anh có một công chúa rồi.
– Thích quá, em cũng thích có một cô con gái.
– Uh, em còn trẻ mà, cứ từ từ, anh cũng thích công chúa lắm.

Câu chuyện cứ thế trôi, nhưng tôi nghĩ rằng chẳng lẽ gọi tôi cafe lại chỉ là nói chuyện suông không thôi, nên đã mở lời.

– À, không rõ em còn chuyện gì không, chứ chắc không chỉ cafe với anh thôi đâu nhỉ.
– Dạ, em tính đề xuất với anh, nếu anh không ngại…
– Em cứ nói đi.
– Sau khi thẩm định xong, em cũng muốn góp vốn vào công ty anh, không rõ anh còn chỗ cho em không?
– Ối, em cũng làm công nghệ, mà góp vốn với anh thì có gì hay đâu.
– Em nhìn thấy tương lai, ít ra người chủ là sự tin cậy.
– Em tin cậy anh à? Em mới gặp anh có vài lần thôi mà. Với lại nếu em vào thì ku Mạnh sẽ ntn, anh và em có lợi gì?
– À, e chỉ thấy anh có chữ tín, hiển thị trên khuôn mặt ấy. Còn việc em vào sẽ riêng biệt với bạn em, đối với em cá nhân làm muốn phát triển hơn thì mỗi người một tay, có lẽ muốn đẩy thuyền đi cũng nhanh hơn. Anh vừa có người chèo lái cùng thì sẽ nhẹ gánh hơn chứ.
– Thực sự anh chưa nghĩ đến.
– Như này nhé, nếu em vào cùng, em sẽ vào khoản nhỏ thôi, nhưng định giá cho công ty sẽ cao hơn. Các con số cụ thể là…

Tôi nhận được một tờ giấy, ghi chép đầy đủ về các con số. Có lẽ có sự tính toán kỹ càng rồi Hiền mới đến gặp tôi, và cũng chuẩn bị cho sự ngỡ ngàng của tôi, Hiền cũng sắp xếp đầy đủ hồ sơ và các phương án cho tôi.

Tôi tự dưng cảm thấy mình không còn là người đi câu cá nữa, mà giờ mình giống như đang bị câu, đang bị dẫn theo lối đi của họ vậy.

Từ từ để suy nghĩ, tôi vui vẻ về lời đề nghị, và sẽ hẹn trả lời vào ngày gần nhất.

Cái bắt tay cuối cùng, không còn thấy sự cứng nhắc như lúc đầu gặp, tay Hiền đã mềm mại hơn, ánh mắt và lời nói cũng nhẹ nhàng hẳn.

“Tỉnh lại đi, gái là thứ không nên động vào.” – Tự nhủ mình, tôi rút tay sớm rồi tạm biệt ra về.

Tôi đưa con bé về căn hộ của nó để tắm rửa, rồi sau đó sẽ sang nhà tôi để trao đổi cùng vợ tôi. Tất nhiên lúc con bé tắm tôi lại mò vào ngắm.

– Anh, ra ngoài cho em tắm nào.
– Cho anh ngắm em tắm đi…
– Anh ngắm em suốt rồi còn gì…
– Nhưng vẫn muốn ngắm.

Qua lớp kính, con bé hiện lên mờ ảo, thân hình sexy lại hiện lên làm tôi chẳng cưỡng được. Cởi bỏ quần áo, tôi mở cửa kính bước vào. Con bé tủm tỉm rồi hôn lên môi tôi.

– Đồ tham lam.

Tôi ôm con bé từ phía sau, làn nước ấm từ vòi hoa sen xả xuống người chúng tôi, hai cơ thể trần truồng ôm nhau, xoa cho nhau. Tôi và nó lại quấn lấy trong nụ hôn không rời, hơi nước bốc lên mù mịt làm cho không gian trở lên hư ảo.

Thằng ku của tôi đã dựng đứng từ lúc nào, cứ chĩa thẳng vào khe mông của em, sau hồi hôn hít cháo lưỡi, em cúi xuống để ngậm thằng cu của tôi.

Những giọt nước ấm giúp cơ thể được thư giãn hơn, đã thế thằng ku được chăm sóc một cách ân cần ấm áp lạ thường.

Tôi dựng cả người lên để hưởng thụ, cảm giác như mình được em yêu thương nhiều lắm vậy.

Nhìn em say mê mút, rồi dùng lưỡi liếm lên liếm xuống, những giọt nước bắn lên cả khuôn mặt em tô điểm thêm nét dâm đãng.

Tôi kéo em đứng lên, gác một chân em qua vai, hướng cái môi cái lưỡi vào giữa khe lồn của em, nước trên người em chảy cả vào mồm tôi nhưng không ngăn được cái lưỡi lách qua lớp thịt để ngoáy vào cái lỗ. Dần dần những giọt nước nhờn đã chảy ra ướt cả mồm tôi.

Âm thanh nước chảy cùng với tiếng rên nhẹ nhàng của em như một bản nhạc êm đềm.

Tôi đứng lên cho em hướn hai tay vào bức tường, kéo mông em cong về phía sau để lựa hướng cho thằng cu tiến vào.

Đôi mông cong cớn trắng nõn nà của em càng làm tôi thấy nứng hơn bao giờ hết.

Thằng ku tách lớp thịt tiến vào dần, các bó cơ lồn của em dần ôm lấy thân cu siết chặt, nhưng nước lồn của em quá nhiều làm thằng ku tiến vào một cách dễ dàng.

Tôi bắt đầu theo nhịp 2 nhanh 1 chậm, rồi một chậm 2 nhanh. Em bắt đầu rên to hơn…

– Ơ anh ơi, sướng lồn quá…
– Em thấy buồi anh địt sâu không…
– Sâu lắm anh, sướng lắm anh, ơ ơ…

Như được cổ vũ, tôi lại giã vào lồn em từng cú mạnh bạo hơn. Tiếp lẹp bẹp dần to hơn.

– Bẹp bẹp bẹp…
– Ơ anh ơi, ơ, ưm ưm…

Em càng cong cớn cái mông hơn, chĩa ra đằng sau hơn để đón nhận cu tôi, chân em cũng dần kiễng lên để phù hợp với từng đường chọc của thằng ku.

Em dần bị những cú thúc từ phía sau ép dồn vào tường, bàn tay chống đã không còn mạnh nữa, dòng nước vẫn xả đều vào người em và tôi, tiếng rên càng to, cơ lồn em càng siết mạnh.

– Ơ ơ, anh ơi, sướng, nhanh lên anh…
– Em sướng chưa?
– Ơ, ưm, ưm, em sắp ra đây, nhanh lên anh, nhanh lên.
– Ưm ưm…

Tôi nhận được tín hiệu càng giã vào lồn em mạnh hơn, nhanh hơn. Đến khi em rú lên một hồi.

– Ơ ơ. Em raaaa, Em raaa, Ưm ưm…

Tôi giữ ku trong lồn em một lúc rồi rút ra, con ku vẫn căng cứng, còn em đã mệt nhoài người.

Tôi đón ôm em vào lòng để em thở một cách tự nhiên và đều hơn.

Làn khói mỏng vẫn bao trùm chúng tôi, nhìn ra ngoài còn chẳng thấy gì. Tôi lại thủ thỉ vào tai em…

– Em mút cho anh nhé…
– Vâng…

Em khẽ cúi xuống ngậm lấy thằng cu của tôi, vừa liếm, vừa sóc, lúc nhanh, lúc chậm.

Tôi như lựa được thế, giữ lấy đầu em bắt đầu lại nhấp vào mồm em một cách từ từ.

Lúc sâu lúc nông, lúc nhanh, lúc chậm. Tôi đang tận hưởng giây phút tuyệt vời khi địt vào mồm em.

Nhưng dường như bị địt vào mồm lâu em thấy mỏi, thỉnh thoảng còn ọe do ku tôi vào sâu trong cổ họng em. Nhưng chỉ cần nghỉ 1 chút em lại mút nó tiếp.

Tôi tập trung để địt em không quên còn trêu em…

– Em đã thử con ku giả anh mua chưa…
– Ưm, em chưa, ẹo…
– Hôm nào anh cho em địt cu giả, cho nó địt toét lồn em ra. Rồi anh địt cả ku anh và cu giả vào lồn em, cho nó rộng ra, cho em sướng.

Em vẫn chẳng nói gì, vẫn say mê mút. Cảm giác vừa địt vừa khẩu dâm làm tôi nhanh ra hơn.

Tôi giữ đầu em, dập những cú quyết định vào mồm. Rồi cơn sướng ập đến, tôi lại bắn hết tinh trùng vào mồm em, từng cú giật là em cũng giật theo.

Đến khi rút ra, tôi kéo em lên, banh mồm em ra nhìn, cả một khoảng nước đục trong mồm em, em vẫn ngậm thế chưa nhả ra.

– Hay em nuốt xem ngon không…

Em nuốt một chút, nhưng rồi như cảm nhận thấy không ổn, em nhổ chỗ còn lại ra.

– Anh này, hôm nay nó tanh hơn, em không nuốt hết được.
– Uh, cứ từ từ cho quen thôi, không cần cố em ạ.

Chúng tôi tắm rửa cho nhau thật nhanh, rồi sấy khô đầu óc để về nhà tôi sớm. Ở nhà công chúa và vợ đang chờ chúng tôi về như thường ngày. Hai mẹ con sẽ xuống dưới tầng, cùng chơi trong nhà hoặc khoảng sân nhỏ để chờ tôi về.

Em và tôi cùng vào bếp chuẩn bị cho bữa tối còn con bé chơi với công chúa nhà tôi, có lẽ hai dì cháu hợp nhau nên cứ quấn lấy nhau suốt. Con bé còn có vẻ rất đảm khi vừa chơi, vừa có thể giỗ công chúa nhà tôi ăn uống được. Vợ tôi thì rất vui, vì những lúc nhà đông vui như này tôi thấy em cười suốt, tất nhiên nói thế không phải là em không vui khi chỉ có gia đình tôi. Nhưng nụ cười trực sẵn trên môi, ánh mắt trìu mến và đầy niềm vui là thứ mà tôi cảm nhận những lúc như này.

Sau bữa cơm chúng tôi cùng ngồi trao đổi về công việc. Vợ tôi tuy đã nghỉ làm để chăm công chúa, nhưng với những am hiểu về thị trường cũng cho tôi nhiều góp ý có ích, con bé cũng góp ý một số phần quan trọng. Tuy nhiên việc có thêm một lời đề nghị từ Hiền là tôi không nói cho vợ và con bé biết.

Tôi gọi taxi cho con bé về, chúng tôi chẳng dám trao những cử chỉ thân mật ở nhà tôi, nó lên xe trong vui vẻ, nhưng lại miễn cưỡng vì không lỡ rời xa công chúa.

Khi vợ cho công chúa ngủ tôi lên phòng trà để gọi điện cho thằng bạn, kể về lời đề nghị của Hiền.

– Tao nghĩ mày nên rạch ròi, chơi là chơi, việc là việc. Và với tư cách thằng bạn của mày, tao khuyên mày không nên dính đến con bé Hiền trong công việc, nó giỏi, nhưng gái đẹp mà giỏi thì không nên làm chung, dễ rắc rối.
– Uh, tao có lẽ sẽ từ chối lời đề nghị đó, với lại tao cũng chẳng có mưu đồ gì trai gái đâu, giờ công việc và gia đình là trên hết.
– Thế là tốt, với cẩn thận không lại đốt nhà. Mày nên suy nghĩ về việc của mày đó.
– Tao biết rồi, hôm nào ra ới tao nhé.
– OK…

Cuối cùng tôi cũng chốt được deal với ku Mạnh với những điều kiện áp đảo từ phía tôi. Mạnh sẽ có 36% cổ phần công ty tôi, ngoài ra sẽ nắm chức vụ Giám đốc phát triển. Công ty cũng chuyển đổi sang mô hình công ty cổ phần với 3 cổ đông lớn, tôi vẫn làm tổng giám đốc và thu được về một khoản kha khá, bù đắp được một phần gây dựng công ty.

Tôi đã bàn với vợ là sẽ hỗ trợ con bé mua 1 căn chung cư vừa bằng tiền tiết kiệm của con bé và tiền vợ tôi đưa, theo dạng cho hẳn hoặc như nào thì tôi nhường hẳn quyền quyết định cho vợ. Nói thế chứ con bé cũng đã tiết kiệm được một khoản kha khá từ lúc nó đi làm, từ tiền cho thuê nhà. Có lẽ chị em em có đức tính rất tốt là biết tiết kiệm, chi tiêu khoản nào cũng đúng mực. Vì thế, dòng tiền trong nhà của tôi được tôi giao cho vợ cầm giữ, và thậm chí vợ tiết kiệm được bao nhiêu tôi cũng không hỏi mà toàn là do vợ tự khai, lâu lâu thông báo nhà mình còn bao nhiêu, thêm bao nhiêu.

Tôi gặp Hiền trong một quán cafe mà tôi tự chọn. Hôm nay Hiền đến mặc một chiếc váy màu đen, có điểm chút ánh kim, mặc dù là ban ngày nhưng lại lan tỏa ra sự sang trọng lạ thường, lạ thường ở chỗ càng nhìn, tôi càng thấy giống Thuỷ.

– Anh hẹn em hôm nay để cảm ơn em trong việc vừa qua của anh với Mạnh.
– Dạ, em có làm gì đâu mà anh cảm ơn.
– Cảm ơn em nhiều vì không ép giá anh mà. Ngoài ra anh cũng cảm ơn em vì lời ngỏ về việc muốn đầu tư vào công ty anh, nhưng với điều kiện bây giờ thì anh xin phép từ chối, mong là sau này anh em mình có thể hợp tác ở một khía cạnh nào đó.
– Dạ, hôm anh chốt với Mạnh là em nghĩ anh sẽ từ chối em rồi. Không sao ạ, em hơi tiếc tí thôi a.
– Anh nghĩ em là nữ cường nhân, nên em sẽ còn phát triển hơn anh, và chắc a sẽ tiếc em chứ không để em tiếc vụ này đâu.
– Mà anh cũng thật khác biệt đấy.
– Sao anh lại khác biệt. Anh thấy anh bình thường mà…
– Thực sự em tự tin về bản thân mình đó anh, em thấy các lời đề nghị của em thường đối tác ít ai từ chối.
– Ôi, anh xin lỗi, anh lại không biết vụ này, thế a là người có vấn đề rồi.
– Dạ, dạ không anh. Em chia sẻ cho vui, anh đừng cười em ạ.
– Uh, không sao, em tiếp đi.
– Dạ, em tự tin về ngoại hình và tài năng của mình nên nghĩ nhất là phái nam thường rất khó để từ chối em, em thấy có mỗi anh, vừa từ chối em một cách khéo léo mà đến một số thứ tế nhị anh cũng khác ạ.
– Tế nhị á, anh hình như không làm chuyện gì mà e nhỉ.
– Không anh, em ví dụ như em nhìn thấy những ánh mắt của phái nam làm em không thấy thiện cảm, nhưng anh thì nhìn em lại bình thường, đưa em thành người bình thường, không như mấy người khác đó ạ.
– Thực ra với ngoại hình, phong thái của em thực sự rất thu hút nên khó tránh được những ánh mắt của phái nam mà em, ai không nhìn em thế mới có vấn đề chứ.
– Đấy ạ, em mới thấy anh đặc biệt ạ.
– Không không e, anh cũng bình thường mà, có gì đặc biệt đâu.

Tôi chuyển chủ đề sang lĩnh vực khác để tránh đưa câu chuyện đi theo hướng của Hiền, tôi có lẽ hiểu được tâm ý của Hiền. Cô gái mà bao thằng muốn đè xuống giường, nhưng gặp tôi thì lại hóa bình thường. May mà tôi no đủ, chẳng thèm gì nên mới thế, chứ thời trẻ của tôi, chắc cũng chẳng khác mấy gã kia là bao.

Cuộc hẹn cafe được tiến sang một quán ăn ngay gần quán cafe, lần này Hiền mời và tôi lại không tìm ra lý do để từ chối. Nhìn phong thái của cô gái này cũng không hẳn là bình thường. Vì còn khá xã giao nên lúc đầu chúng tôi còn khá thận trọng trong từng câu nói. Nhưng sau khi Hiền mở lời, chúng tôi đã thoải mái hơn.

– Anh T cứ coi em như một người em nhé, có gì cứ tâm sự thoải mái ạ, em sợ vì công việc mà anh em mình cứ thận trọng với nhau quá cũng không hay.
– À, anh cũng thoải mái mà, chỉ là dần dần anh em chia sẻ nhiều thì mới hiểu hơn thôi. Em kể về gia đình mình đi.
– Dạ, em xuất thân cũng bình thường ạ, đi du học cũng là do gia đình rất cố gắng, vì thế em cũng cố gắng để báo đáp gia đình ạ.
– Nhưng em còn trẻ thế mà lập gia đình cũng sớm nhỉ? Chắc là thanh mai trúc mã hay tiếng sét ái tình.

Khuôn mặt trùng xuống chút ít rồi lại tủm tỉm cười, Hiền trả lời.

– Dạ hôn nhân của em ly kỳ lắm ạ, nhưng giờ em muốn phát triển sự nghiệp ạ, 2 năm nay em cũng gắng sức nhiều, nên muốn đạt được một chút thành tựu nào đó. Còn anh ạ.
– Anh cũng ly kỳ lắm, anh từng nằm thực vật cả hơn 1 năm đấy.
– Thật ạ, anh bị sao thế?
– Anh bị tai nạn, sau hồi phục dần, rồi lại dựng lại công ty, phát triển sang hướng như giờ.
– Anh giỏi thật, qua biến cố lớn thế mà anh vẫn dậy được và gây dựng lên cơ đồ như này.
– Anh cũng may, may vì có nhiều người phụ nữ bên anh.
– Thế ạ, anh đa tình thế á?
– Uh, anh mà. Anh có mẹ chăm anh với bao lo lắng của bậc sinh thành, có vợ kề vai anh, chăm lo để anh phát triển sự nghiệp, anh cũng có một cô em vợ tài giỏi, giúp anh bao việc này.
– Anh thật giỏi trêu em, làm em cứ tưởng.

Hiền cười vui, rồi lại gật gù với câu trêu đùa của tôi. Lúc hết công việc cô gái này cũng chẳng còn vẻ khó nhằn như lúc ngồi trên bàn đàm phán, chẳng cứng nhắc như lúc chốt deal và cũng chẳng thận trọng như sợ người khác bóc được mình. Hay thật, cứ thoải mái thế này, ai cũng là người dễ thương hết.

– Anh T chắc có nhiều người yêu lắm nhỉ?
– Không, anh ít lắm, anh chung thuỷ nên yêu ai thì yêu một người.
– Em chẳng tin lắm, nhìn anh thế chắc hai bàn tay cũng không hết.
– Thật mà, hai bàn tay thì oan anh lắm. Còn em thì sao?
– Em á, thôi, em nói anh cũng chẳng tin đâu. Bé nhà anh lớn chưa?
– Bé nhà a chưa được 1 tuổi em ạ.

Tôi mở điện thoại khoe cho Hiền bức ảnh công chúa nhỏ của tôi, nhìn Hiền thích thú mỉm cười thế chắc hẳn là cũng thích trẻ con lắm.

– Nhìn em cười vui thế chắc thích trẻ con lắm à?
– Dạ, nhìn yêu này ai mà không thích được anh, nhưng em bận công việc nên cũng chưa tính anh ạ.
– Em gây dựng công ty chắc vất vả lắm nhỉ.
– Vâng anh, nhà ngoại em cho em ăn học là cả một sự cố gắng, còn bên chồng thì lại mảng khác, em không muốn dựa dẫm nên phải tự lực cánh sinh hết anh ạ.
– Thế là quá giỏi rồi, ở tuổi của em thì ít người được như thế lắm.
– …

Câu chuyện của tôi và Hiền coi như thoải mái hơn, có lẽ thêm bạn bớt thù, nhưng thêm bạn kiểu này chắc hẳn ai cũng lo cho tôi.

Về các thủ tục pháp lý của công ty tôi đã có luật sư lo, tiền góp vốn và mua cổ phần cũng được chuyển trước cho tôi. Với những khoản cá nhân này tôi lại chuyển ngược lại cho vợ, chỉ giữ lại một khoản be bé để chủ động trong việc tiếp khách.

Vợ tôi thì chu đáo, tính toán ra từng khoản. Khoảng 1 gửi tiết kiệm, khoản 2 đầu tư mua một mảnh đất và một ít chứng khoán, khoản 3 là cho nội ngoại, khoản 4 là trích cho con bé.

Tôi thấy cũng khá hợp lý. Dù sao ngoài khoản mới nhận này chúng tôi cũng còn vài cuốn sổ tiết kiệm nho nhỏ, một tí tiền trong tài khoản để dự định xây một căn nhà nhỏ trên mảnh đất ở Phú Quốc nữa.

Công ty được mở rộng hơn, hai phòng công nghệ, một ban phát triển do Mạnh đứng đầu, cùng các phòng ban khác. Chúng tôi dần tìm được tiếng nói trong công việc khi mọi sự sắp xếp và kế hoạch được thông qua một cách êm đẹp.

Chỉ là tôi lại thấy hơi khó chịu chút khi con bé và thằng ku tiếp xúc nhiều hơn, nhìn ánh mắt thằng ku vẫn long lanh khi nói chuyện với con bé làm tôi lo lắng.

– Em có biết thằng ku Mạnh thích em không?
– Em biết mà. Ông ấy cứ bám suốt đấy.
– Thế em phản ứng sao.
– Em bảo rồi, ở công ty thì tập trung mà làm việc, em có người yêu rồi.
– Có người yêu rồi cơ á? Thế nó phản hồi sao?
– Ông ấy bảo chưa cưới thì ông ấy vẫn theo.
– Mà nó trêu thôi hay nói thẳng luôn thế.
– Thì cái giọng vừa trêu vừa thật ý, nhưng anh yên tâm, em tự biết cách mà, anh không phải lo đâu.
– Sao mà không lo, em như này mà anh không lo mới lạ.
– Thế nhỡ em đi yêu người khác anh có buồn không?
– Hỏi thế mà cũng hỏi, em nghĩ anh buồn không?
– Buồn kệ anh, ai quản được, anh liệu mà thương em, em mà đi là đi luôn đấy.
– Chả thương chết đi được.
– À, mà chị hôm rồi bảo cho em tiền để mua chung cư đấy, chị bảo anh chưa?
– Anh biết rồi, anh để chị với em quyết mà.
– Chị nghiên cứu được mấy chỗ, hôm rồi chị bảo 2 chị em qua xem ạ.
– Thế em với chị đi xem đi, chỗ nào ổn thì chốt.
– Nhưng em cũng muốn anh xem cùng cơ.
– Thì em cứ xem, ổn ổn bảo anh, anh sẽ chốt cùng em.
– Anh nhớ nhé, rồi anh còn phải lên kế hoạch làm nội thất cho em nữa cơ.
– Ok, anh nhớ rồi.
– Mà này, hôm rồi em thấy anh đi cafe với chị Hiền thẩm định của ông Mạnh à?
– Uh, trước Hiền nó muốn đầu tư vào công ty mình, nhưng anh từ chối, hôm rồi anh hẹn cafe cảm ơn vì nó không ép giá mình.
– Vâng, anh cấm tòm tem nhé, cứ đi với gái đẹp như thế là không ổn đâu.
– Gái nào mà bằng gái của anh, cứ lo xa.
– Lo xa chả tốt hơn à.
– Thực ra chị với em là quá đủ với anh rồi, không biết ông trời ưu ái anh quá hay là đang hại anh…
– Ai hại được anh, mà hại anh cái gì…
– Hại thận ý.
– Đồ đểu, khỏe như trâu mà bảo hại thận.
– …

Thằng ku Mạnh dạo này rất chăm chỉ đến công ty, vừa để tiếp nhận công việc mới, vừa để triển khai công việc. Mảng phát triển này tôi tin tưởng để giao cho ku cậu, vì ngoài việc từng du học có một số hiểu biết với các doanh nghiệp nước ngoài ku cậu còn có những mối quan hệ khá tốt với một số doanh nghiệp nước ngoài. Điều này tôi được hiểu sâu hơn khi biết các quan hệ đối tác được gia đình ku cậu dẫn mối cho.

Ku cậu trao đổi với tôi nhiều, công việc khá nghiêm túc. Không rõ là có năng lực và muốn làm thật hay lại muốn làm màu lấy le với tôi và con bé. Nhưng tôi nhìn thấy được hiệu quả của công việc và cảm nhận được sự chăm sóc con bé từ phía Mạnh.

Mặc dù cho chút ghen tuông, nhưng rồi tôi cũng phải tự dặn lòng mình, con bé còn trẻ, nếu thằng ku đủ tốt, con bé cũng có chút cảm tình thì tôi cũng không giữ, nó cũng sẽ phải cần lúc nào đó ổn định, cần một người đủ tốt.

Tôi dường như cũng nhìn thấy ánh mắt con bé bớt hăm dọa thằng ku hơn, chắc có lẽ nó cũng có thiện cảm với cách làm việc và cách quan tâm của ku cậu hơn. Nó lại là người hoạt bát, trẻ trung, quảng giao nên việc được yêu quý là thường tình, nhưng với một cậu công tử trẻ tuổi này tôi không rõ được suy nghĩ.

Tự dưng mình lại rơi vào cái khoảng không để suy nghĩ, nhưng có lẽ như thế, nên thuận theo tự nhiên vậy.

Ku cậu có những lần thăm nhà chúng tôi, thực ra vì làm chung nên những buổi thăm nhà như này để gắn kết anh em hơn. Tôi hiểu ý tứ của cậu trai này, vì thế ngoài lúc anh em bàn công việc ở công ty, ở quán nhậu, thì lúc về gia đình, chúng tôi có lẽ giống anh em đời hơn. Câu chuyện cũng đỡ phải khách sáo hơn.

Vợ tôi có lẽ cũng có thiện cảm, vì 1 công tử đến nhà chơi, không quản ngại nhảy vào bếp lăng xăng giúp đỡ, mặc dù chẳng biết làm gì ra hồn cả, nhưng cu cậu và con bé lại tạo được tiếng cười trong nhà tôi.

– Anh có thấy 2 đứa kia hợp không?
– Ờ, bọn nó trẻ, nên cũng vui.
– Em hỏi cái khác cơ. Cậu ta đang có ý với con bé mà.
– Thì kệ bọn trẻ, con bé xinh thế đứa nào mà không thích. Nhưng để nó tự quyết đi em.
– Anh xem nhà cửa, con người các thứ kỹ cho em.
– Em phải tìm hiểu luôn rồi á.
– Thì em gái em, dù gì em cũng phải tính cho nó với chứ.
– Em cứ từ từ đi, trước anh quen cu cậu cũng là công tử ăn chơi, từ hồi làm cùng mình thấy chăm chỉ ngoan ngoãn hẳn. Nhưng cứ để xem ntn đã chứ.
– Vâng, để tí em hỏi con bé xem ntn.

Có lẽ cu cậu đánh đúng chỗ, làm tư tưởng với ông anh chưa đủ, thì lại làm tư tưởng với bà chị, nhưng nếu chưa rõ về quá khứ cu cậu thì ai nhìn vào cũng thấy đây là một chàng trai tốt, gia thế ổn, tài chính ổn, mặt tiền sáng lạn, biết quan tâm mọi người.

Chương trước Chương tiếp
Loading...