Cô Thư ký dâm dục

Chương 7



Phần 7

Thanh Phương với ông Hưng nằm ngủ chừng độ gần một tiếng thì thức dậy. Sau khi tắm cho sảng khoái, ông Hưng lại kéo Thanh Phương lên giường đòi… Ôm hôn vuốt ve cô một lúc, ông Hưng mỉm cười lấy tay ra hiệu chỉ chỉ xuống phía dưới bụng mình. Thanh Phương liếc nhìn khẽ nói:

– Nhưng lần này anh không được… vào miệng em nữa đấy.

Ông Hưng trở mình nằm ngửa ra một cách thoải mái:

– Rồi… anh hứa… ấy cho anh đi nào Phương.

Lần này thì không cần ông Hưng phải đè ngửa cô ra tọng dương vật vào miệng nữa mà chính Thanh Phương chủ động dùng miệng phục vụ cái dương vật của ông xếp trong khi ông này nằm ngửa dạng chân thoải mái, chĩa thẳng dương vật lên trời. Ông Hưng hướng dẫn cho Thanh Phương rất tỉ mỉ cách thức liếm láp mút mát… Trong lòng cảm thấy nhục nhã lắm nhưng cô cố gạt sang một bên để làm theo những gì ông sếp yêu cầu. Ông Hưng khoái lắm, dương vật ông ta ứa nước ra tràn trề. Một lúc sau, chính ông Hưng phải đưa tay ra ngăn đầu Thanh Phương lại, miệng cười ngượng:

– Thôi Phương, dừng lại em… anh hết chịu nổi rồi… thêm một tí nữa là anh vọt ra mất.

Thanh Phương nhả dương vật của ông Hưng ra, cô lấy mu bàn tay chùi miệng liếc nhìn cái dương vật hiên ngang chĩa thẳng đứng lên bóng nhờn như bôi mỡ, chắc là nhờ miệng của cô. Nghỉ một lát cho đỡ hưng phấn, ông Hưng đưa bàn tay ra rất điệu về phía cái dương vật thẳng đơ của mình như mời vậy:

– Nào… xin mời Phương lên ngựa.

Mặt ửng đỏ, Thanh Phương lồm cồm ngồi xổm lên người ông xếp. Vì ông Hưng cứ nằm yên, không đưa tay xuống lựa vị trí dương vật của mình cho đúng chỗ cần thiết, ý để mặc hoàn toàn cho Thanh Phương chủ động, nên cô đành một tay chống lên ngực ông ta, tay kia thò xuống cầm cái dương vật cứng nhắc đó kê vào miệng âm đạo của mình rồi từ từ hạ người xuống cho cái dương vật đó từ từ đi từng phân từng phân một vào trong người cô cho đến khi cô cảm nhận được đám lông rậm rạp của ông xếp chạm vào háng cô và cái bìu dương vật mềm mềm của ông ta cũng chạm vào phía dưới háng cô, chứng tỏ dương vật ông ta đã chui trọn vẹn vào trong người cô. Ông Hưng nhìn cô háo hức, hai tay ông vỗ vỗ vào hai bên hông cô giục:

– Nào… bây giờ anh làm ngựa nhé… anh cho Phương phi thoải mái đấy.

Thanh Phương đành bắt đầu nhấp nhổm lên xuống cho cái dương vật thọc ra vào người cô, quả thật cô thấy mình rất giống với phi ngựa vậy, xấu hổ quá đi mất. Ông Hưng cứ giục cô phi nhanh hơn nữa, mắt ông ta say sưa nhìn bộ ngực khỏe mạnh của cô nảy tưng tưng theo nhịp phi. Ông Hưng với tay lấy cái điều khiển từ xa để đầu giường chĩa về phía TV bấm nút.

Trên màn ảnh lại hiện ra cảnh tiếp tục của bộ phim lúc nãy đang xem dở… Ông Hưng bắt Thanh Phương vừa nhún nhảy trên người ông ta, vừa phải xem phim chứ không được ngoảnh đi nơi khác khiến cô ngượng hết chỗ nói. Lại giống như lần trước, bắt chước theo trong phim, ông Hưng bắt cô làm tình với ông ta theo đủ mọi tư thế như trong phim.

Thanh Phương chỉ còn biết cắn răng chiều theo mà không dám phàn nàn gì cả. Thậm chí cô còn phải cố tỏ ra vui vẻ trò chuyện với ông xếp… Ông Hưng thỏa thích hành hạ cô thư ký xinh đẹp của mình hồi lâu. Rồi mặc dù đã cố gắng hết sức nhưng ông ta cũng không sao kìm được việc xuất tinh vào cái cơ thể đàn bà nõn nà yêu kiều của Thanh Phương. Ông Hưng chỉ kịp kêu: “Ôi Phương, anh ra… a… a” rồi phóng trọn vẹn lượng tinh dịch mà ông đã cố kìm giữ từ nãy đến giờ vào trong người cô thư ký.

Chiều hôm đó, ông Hưng hơi mệt sau hai cú làm tình nên ông ta về thẳng nhà và giao cho Thanh Phương việc tạt qua chỗ gian hàng triển lãm kiểm tra mọi việc trong ngày. Sau khi xong xuôi mọi việc ở chỗ Triển lãm, Thanh Phương tạt qua chợ mua thức ăn chiều và đi đón đứa con nhỏ về nhà. Suốt cả tối hôm đó, cô hầu như không dám nhìn vào mắt chồng, cô cứ nghĩ đến cảnh hồi chiều cô bú dương vật cho ông xếp của cô là cô lại thấy xấu hổ ghê gớm với chồng.

Cô thầm nghĩ, tội nghiệp, anh ấy không thể tưởng tượng nổi chuyện người vợ yêu dấu của anh ta lại có thể dùng miệng bú dương vật cho một người đàn ông xa lạ khác, cái miệng mà ngay chính anh ta cũng chỉ dám hôn một cách đầy yêu thương trân trọng nay lại há ra ngậm một cái dương vật kinh tởm của một người đàn ông khác. Thậm chí đến lúc lên giường với chồng, được chồng ôm hôn, Thanh Phương vẫn cứ day dứt lo sợ vì cô vẫn như cảm nhận được trong miệng mình còn cái vị tanh tanh ngái ngái của tinh dịch ông xếp, không biết anh Toàn hôn cô có nhận ra không… May mà chồng cô cũng mệt nên chỉ ôm hôn cô rồi ngủ chứ trong tâm trạng này thì cô cũng chẳng có bụng dạ nào mà “gần gũi” chồng cả.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/

Dạo này công việc ở công ty khá bận rộn, tuy nhiên dù bận mấy thì bận, ông Hưng cũng dành ra một hai hôm đi ăn trưa với Thanh Phương rồi về nhà ông ta ở trên Tây Hồ để “nghỉ trưa”. Thường thì thứ Sáu là ngày cuối tuần rảnh rỗi là ngày ông Hưng hay rủ Thanh Phương đi ăn và nghỉ trưa với ông nhất.

Thanh Phương hoàn toàn không thích điều này một chút nào vì thường chồng cô cũng hay muốn gần gũi cô vào tối thứ Sáu, mà cái cảm giác làm tình với cả hai người đàn ông liền trong ngày làm lương tâm cô thấy cắn rứt. Mặc dù bao giờ Thanh Phương cũng tắm rửa sạch sẽ để chồng không phát hiện ra vợ mình vừa ăn nằm với người đàn ông khác xong, nhưng cô vẫn cảm thấy không tự nhiên thoải mái khi gần chồng.

Khi ái ân với cô, anh Toàn chồng cô thường thủ thỉ những lời âu yếm vào tai cô, anh ấy vốn là người giàu tình cảm và thương yêu cô hết mực, dù đã có với nhau một con rồi mà anh ta vẫn còn lãng mạn lắm. Thanh Phương thì không quen nói dối, nhưng cô cũng không thể cư xử khác với trước đây được, cô vẫn phải nói những lời yêu thương với chồng.

Chồng cô càng nâng niu, dịu dàng âu yếm cô thì cô lại càng cảm thấy bứt rứt khó xử vì cô không thể không liên tưởng đến việc cách đó không lâu cô đã dạng chân ra cho ông xếp to khỏe của cô hưởng thụ niềm hạnh phúc vốn chỉ dành riêng cho chồng cô, theo một cách không nhẹ nhàng chút nào, với đủ mọi kiểu truỵ lạc hết mức. Mà sau lần cô chấp nhận làm cái trò “thổi kèn” cho ông Hưng, như thành lệ, lần nào ông ta cũng đòi hỏi cô làm cái chuyện đó cho ông ta.

Thanh Phương cũng quen với chuyện cùng ông sếp của cô xem phim sex rồi làm tình theo, cô cũng cảm thấy đỡ ngượng hơn khi xem thể loại phim này, thậm chí có lúc cô còn cảm thấy nó ngồ ngộ. Cô chỉ cảm thấy ghê ghê cái cảnh nữ ngậm cho nam xuất tinh vào miệng nhây nhớt, thường thì đến những cảnh đó Thanh Phương lại xấu hổ đỏ mặt nên tránh không nhìn lên màn hình… Thanh Phương cũng sẵn sàng hơn trong việc chấp nhận chiều ông Hưng đủ mọi kiểu làm tình truỵ lạc mà ông ta đòi hỏi… Thậm chí cô còn tận tụy phục vụ chuyện tắm rửa cho ông ta nữa.

Thanh Phương cũng không thể hiểu tại sao cô lại không còn cảm giác ngượng khi nâng niu trìu mến rửa dưng vật cho ông ta nữa. Có thể là tâm trạng buông xuôi, cũng có thể là vì những lợi lộc mà ông Hưng hào phóng ban phát cho cô đã khiến cô thay đổi cách suy nghĩ và làm át đi cảm giác áy náy xấu hổ chăng…

Ông Hưng thì hài lòng về cô ra mặt. Nhiều lần ân ái xong, ông ta trìu mến hôn lên trán cô nói một cách rất thực lòng là ông ta thích cô lắm và cứ tiếc rẻ là tại sao không quen cô sớm hơn. Những lúc đó Thanh Phương chỉ mỉm cười không đáp… Thực ra cô cũng không rõ là nếu bây giờ cho cô quay ngược thời gian lại cái hôm đó và cho cô lựa chọn việc có cặp bồ với ông Hưng hay không thì cô cũng không biết mình sẽ quyết định như thế nào nữa… Cô thấy bản thân mình như đẹp rạng rỡ hẳn ra vì vật chất đầy đủ, quần áo sang trọng, xe máy xịn, gia đình cô hình như cũng vui vẻ đầm ấm hạnh phúc hơn vì những đồng tiền cô mang về, thậm chí chồng cô như cũng như yêu thương cô hơn.

Vậy thì Thanh Phương tự hỏi chuyện cô cặp bồ với ông Hưng là sai hay đúng đây? Hơn nữa dù sao thì chuyện cũng đã diễn ra rồi, và Thanh Phương thấy ngoài vấn đề lương tâm đạo đức dằn vặt ra thì mọi chuyện khác đều có vẻ tốt đẹp, chồng cô không mảy may nghi ngờ gì cả, thậm chí còn có vẻ khâm phục tôn trọng ông Hưng, Thanh Phương cũng tin chắc ra là chồng mình sẽ không thể phát hiện ra được mối quan hệ của cô với ông xếp.

Quả là lòng tự trọng của một người phụ nữ đoan trang đức hạnh như cô bị tổn thương khi cô phải chiều ông xếp những kiểu… mà cô cũng không biết phải dùng lời nào để diễn tả nữa, đến chồng cô cũng chưa bao giờ được biết đến những chuyện như vậy, nhất là chuyện phải dùng miệng ngậm vào cái bộ phận giống đực của ông Hưng thì cô thấy thật là… ngượng hết chỗ nói.

Cô đành chấp nhận chuyện này vì cô nghĩ đằng nào thì mình cũng phản bội chồng rồi, thôi thì cố chiều ông xếp vậy, như thế thì cô chỉ có lợi thêm thôi. Hồi đầu cô vốn rất kinh cái cảm giác thứ nước nhờn nhờn ứa ra từ dương vật của ông Hưng, nhất là khi nó xuất phọt tóe ra trong miệng cô, nhưng rồi cô cũng dần làm quen với cảm giác này.

Bạn đang đọc truyện Cô Thư ký dâm dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-thu-ky-dam-duc-full/

Vì mấy hôm nay đang bận với việc họp tổng kết tình hình bán hàng với các đại lý nên ông Hưng giao cho Thanh Phương nhiệm vụ thứ Ba này thay ông ra sân bay Nội bài đón một vị khách quan trọng của ông ở Thành phố Hồ Chí Minh ra, ông này vừa là bạn cũ của ông Hưng, vừa là một đối tác làm ăn quan trọng của công ty, và ông Hưng dặn đi dặn lại Thanh Phương là phải đưa đón ông ta thật chu đáo… Sáng thứ Ba hôm đó, đúng giờ Thanh Phương cùng anh lái xe của công ty ra sân bay Nội bài để đón vị khách nọ.

Thanh Phương cứ nghĩ đấy phải là một người đàn ông nhiều tuổi bệ vệ như hình ảnh của một vị giám đốc một công ty lớn, nhưng thực tế đó lại là một người đàn ông dong dỏng cao, trắng trẻo, trạc ngoài 40, trông rất lịch lãm trí thức với cặp kính gọng vàng và bộ vét hiện đại trẻ trung, nói năng rất điềm đạm lịch sự và có phong độ của một người thành đạt.

Ông ta tự giới thiệu mình tên là Thái. Suốt dọc đường ngồi trên xe từ sân bay về thành phố, ông Thái vui vẻ trò chuyện với Thanh Phương. Ông ta thú thật là đã lâu lắm rồi ông ta mới có dịp ra Hà nội, và chắc thành phố đã thay đổi nhiều vì lần ra Hà Nội trước của ông ra cũng đã cách đây bốn năm rồi. Ngồi nói chuyện với ông Thái, Thanh Phương cảm thấy rất bị cuốn hút vào cách nói chuyện chân thành cởi mở của ông ta và cô cũng cảm thấy hơi thích thích khi ông Thái khen ngợi cô có vẻ đẹp duyên dáng, thông minh, đầy nữ tính của một cô gái Hà Thành chính gốc. Đưa ông khách về đến khách sạn hòa Bình ở phố Lý Thường Kiệt, đợi ông ta làm thủ tục check in xong xuôi rồi Thanh Phương mới tạm biệt ông ta để về công ty.

Suốt mấy ngày sau đó, Thanh Phương liên tục phải tháp tùng ông Hưng và ông Thái đi các nơi làm việc, rồi tiệc tùng chiêu đãi tối ngày. Cô thừa thông minh để cảm nhận được rằng ông Thái rất thích cô. Nhiều lần đi đằng trước, tình cờ ngoái đầu lại, cô bắt gặp ánh mắt là lạ của ông Thái dán chặt vào phía sau người cô. Ông ta cư xử với cô vẫn rất nhã nhặn lịch sự, nhưng Thanh Phương bắt đầu cảm thấy hơi e ngại ánh mắt của ông Thái nhìn cô. Sáng thứ Sáu hôm đó, ông Hưng gọi cô vào phòng làm việc bảo có việc cần bàn với cô. Nhắc Thanh Phương bấm khóa cửa ra vào lại, ông Hưng chìa tay mời Thanh Phương cùng ngồi với ông ta xuống bộ salon uống nước. Ông nói:

– Phương này, công việc mấy hôm vừa rồi như vậy cả bản là xong, em làm việc tốt lắm, anh Thái bạn anh cũng khen em lắm. Anh dự định cuối tuần này sẽ mời anh ta đi chi đâu đó xa xa để thư giãn và cũng để thể hiện sự nhiệt tình mến khách của công ty mình, lần này mà thỏa thuận được với công ty bên đó thì từ nay yên tâm có nguồn hàng tiêu thụ phía trong đó. Hay là chúng ta đưa ông bạn của anh lên Tam Đảo nhé, hôm trước anh có gợi ý, anh ấy cũng có vẻ thích lắm. Kể ra thì mình anh đưa anh ấy đi cũng được, nhưng anh ấy cứ nằng nặc muốn có em đi cùng, vậy trưa nay em về nhà chuẩn bị hành lý rồi chiều nay đi luôn nhé, chỉ có anh Thái và anh em mình thôi.

Cũng đã nhiều lần đưa khách của công ty đi chi như thế này rồi, nên Phương không có gì lạ cả, cô nhẹ nhàng gật đầu, đứng lên và hỏi thêm:

– Mình đi chắc Chủ Nhật là về anh nhỉ.

Ông Hưng gật đầu:

– Ừ Chủ Nhật là về thôi, nhưng mà Phương ngồi xuống đây đã, anh có chuyện này muốn nói với em.

Thanh Phương ngồi lại xuống, nhìn ông xếp hỏi:

– Có chuyện gì thế anh?

Ông Hưng nhấc cốc nước nhấp một ngụm, nhìn cô một lúc với ánh mắt thăm dò, vẻ đắn đo rồi nói:

– Chuyện này kể ra hơi khó nói một chút, nhưng thôi anh em mình đã hiểu nhau rồi nên anh cứ nói thẳng ra nhé… Chuyện là thế này, anh Thái bạn anh… anh ấy mê em lắm, anh ấy có nói thẳng với anh như vậy. Thế nên… anh muốn nhờ Phương một việc, cũng là vì lợi ích chung của công ty thôi… anh muốn nhờ em, trong chuyến đi Tam Đảo này… chăm sóc anh Thái cho anh… nhé.

Nhìn ánh mắt ông Hưng nheo nheo một cách tế nhị khi nói đến từ “chăm sóc”, Thanh Phương thấy ngờ ngợ không rõ ý ông Hưng định nói điều gì, cô ngơ ngác hỏi lại với cặp mắt mở tròn:

– Cái gì… ý anh là sao… em không hiểu.

Ông Hưng cười rồi nói:

– Không biết Phương có để ý không, anh Thái… anh ấy ngưỡng mộ em lắm đấy… anh ấy cứ bảo anh là từ trước đến nay anh ấy chưa bao giờ gặp được cô gái Hà Thành nào lại duyên dáng xinh đẹp như em cả.

Rồi ông Hưng hạ giọng nói với vẻ quan trọng:

– Này… công ty chúng ta mà xây dựng được mối quan hệ tốt với anh ấy thì tuyệt vời đấy… cả công ty cũng có lợi mà cả em cũng vậy… lần này đi chi em cố mà tranh thủ cảm tình của anh ấy nhé… chiều anh ấy một tí, có mất gì đâu.

Nói rồi ông Hưng nháy mắt với Thanh Phương. Cô hơi đỏ mặt lên, ấp úng:

– Ý anh là sao… chẳng nhẽ anh định bảo em… chiều anh ấy… cái vụ đó sao?

Ông Hưng mỉm cười nhìn cô không đáp, ông bật lửa châm điếu thuốc nhìn cô chăm chú một lúc rồi mới nói:

– Tất nhiên anh biết là em không đồng ý làm như thế rồi, ai chứ thư ký của anh thì anh phải hiểu chứ, tùy ở em thôi mà… thấy mức độ được đến đâu thì… chiều thôi, chứ anh đâu có ép em… cứ thoải mái vô tư em nhé… em cứ coi tất cả vì công việc thôi nhé… em có thế nào thì anh cũng không ghen và trách em đâu, thôi bây giờ em sắp xếp nốt cho anh đống hồ sơ hôm qua vào tủ đi rồi tranh thủ về nhà sớm đi mà chuẩn bị sắp xếp quần áo, chiều nay độ ba giờ anh sẽ đi thẳng xe qua nhà em đón em đi luôn nhé.

Thanh Phương gật đầu đi ra khỏi phòng ông xếp của cô, đầu óc cô cứ băn khoăn những gì ông ta nói. Cô thầm nghĩ, cái ông này cũng trơ trẽn thật, ai lại bảo người tình của mình đem thể xác ra để chiều chuộng đối tác làm ăn của mình bao giờ. Thanh Phương tranh thủ tạt qua chợ mua thức ăn cho chồng con mấy ngày cuối tuần rồi mới về nhà. Cô gọi điện thoại báo cho chồng biết là cô sẽ đi công tác đột xuất mấy ngày và dặn dò anh chuyện ăn uống chăm sóc con ở nhà. Cũng đã quen với việc vợ đi công tác như vậy, nên chồng cô không thắc mắc gì cả mà chỉ dặn dò cô giữ gìn sức khỏe, khi nào về nếu cần anh ra công ty đón thì gọi điện cho anh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...