Con cu vô địch
Chương 7
Ban ngày đi, ban đêm nghỉ. Tiêu Thanh Ngọc bị bắt đi tổng cộng đã hơn 3 ngày đêm. Ngoài những lúc được cởi trói để đi đạt tiện, tiểu tiện, còn phần lớn thời gian cậu bị bịt mắt và trói chặt tay chân.
Tiêu Thanh Ngọc biết được những người bị bắt không chỉ có mình cậu, mà còn một số người nữa trong đó có cả Thiết Tùng. Do mỗi người bị đưa đi bằng một xe ngựa nên họ không có điều kiện để trao đổi tin tức cho nhau.
Đoàn người áp tải có tổng cộng hơn chục người. Đi đầu là Nhị tướng cưỡi đôi ngựa bạch. Số còn lại người nào người nấy đều cưỡi ngựa đen và che mặt kín mít.
Khi đoàn người ngựa vừa đến khe Thanh Giản thì bỗng có tiếng hú rất lớn từ xa vọng lại.
Tiêu Thanh Ngọc kinh ngạc lắng tai nghe. Cậu chợt nhận thấy thanh âm tiếng hú có vẻ rất quen thuộc. Chẳng lẽ là lão Dâm thần đến đây hay sao.
Trong đám thanh y có người chợt rú lên:
– Lão quái vật nọ lại đến rồi !
Tiếng người nói chuyện và tiếng ngựa hú vang.
Nhị tướng vội quát mọi người xuống ngựa dàn trận chuẩn bị nghênh chiến. Tuy hai người biết lão quái vật này võ công cực cao và rất nguy hiểm, nhưng ngoài cách dừng lại chiến đấu thì không còn cách nào hay hơn để lựa chọn nữa.
Tiếng hú vừa dứt thì giữa đương trường đã xuất hiện thêm một lão nhân thân hình khôi vĩ, khuôn mặt dữ tợn và đôi mắt xanh lè.
Lão nhìn đội hình chiến đấu của đối phương rồi cười khanh khách:
– Lão phu nghe nói Thanh y giáo toàn là nữ nhân. Vì thế muốn tìm đến gặp nhị vị đã lâu. May sao hôm nay chúng ta lại có duyên hội ngộ nơi này.
Nhị tướng gằn giọng:
– Bọn chúng ta vốn không quen nhau. Nước sông không phạm nước giếng. Các hạ nên đi chỗ khác thì hơn.
Dâm thần cười hì hì. Đôi mắt xanh của lão nhấp nháy nhìn vào nhị tướng như ước lượng đối phương. Qua thanh âm, lão đoán nhị tướng chỉ độ khoảng chừng trên hai mươi một chút là cùng.
Với mỹ nhân cở tuổi đó là thứ hàng mà lão thích nhất.
Dâm Thần nói lớn:
– Các vị mau để lại vài người cho lão phu thưởng thức thì yên. Nếu không lão bắt tất cả một lúc bây giờ.
Giọng nói của lão dâm thần vang lên ầm ầm. Lão đang cố tình vận dụng nội công phổ vào tiếng nói để khủng bố tinh thần đối phương.
Nhị tướng biết tình thế không ổn. Hai người tiên thủ hạ vi cường xông tới nhằm người lão quái tấn công luôn.
Dâm thần cười rộ, đảo bộ thân hình đã thoát ra khỏi đường tấn công của đối phương. Hai tay lão vung ra tạo nên một trận cuồng phong đánh bật nhị tướng ra xa.
Nhị tướng thét thủ hạ xông tới. Cả bọn vây lấy lão Dâm thần mà tấn công dữ dội.
Thanh y thủ hạ võ công không tồi, nhất là Nhị tướng thì võ công rất cao. Cả bọn quây vào tấn công lão quái làm cho lão ta nhất thời không thể làm gì được họ.
Nhưng Dâm thần lão quái đã thành danh từ lâu, võ công của lão độc bộ thiên hạ và rất khó chịu. Nữ nhân nào đấu với lão thì đúng là gặp phải khắc tinh.
Bọn Thanh y giáo đánh được một lúc thì đã có mấy tiếng la hoảng vang lên. Thì ra y phục của họ bị lão quái chụp được và xé rách toạt.
Lúc này thân hình lão Dâm thần chuyển động cực kỳ nhanh chóng. Võ công của lão so với mấy nữ nhân thanh y giáo thì cao siêu hơn nhiều. Tuy nhiên, lão quái vật lại không muốn đả thương bọn họ mà muốn dùng chính việc lột bỏ y phục trên người các nàng để khủng bố tinh thần.
Quả nhiên, các nữ nhân bị lão lột bỏ y phục thì đều sợ hãi và xấu hỗ vô tận. Mặc dù hiện tại lão Dâm thần mới làm y phục của họ rách nát vài chỗ nhưng các nữ nhân kia tâm thần đã bị hoảng loạn ngay lập tức lùi nhanh về sau, rời khỏi hàng ngũ chiến đấu.
Ác thay, bọn mấy thiếu nữ bị rách y phục lùi lại làm cho trận thế đang tấn công trở nên rối loạn. Tình thế chuyển biến nhanh không thể tả. Bên tai Tiêu Thanh Ngọc liên tục vang lên những tiếng xoẹt xoẹt liên hồi cùng với tiếng nữ nhân la oai oái.
Nhị tướng thấy nguy vội quát thủ hạ cố lên mà đánh. Nhưng hai người đã ra lệnh quá muộn. Đám nữ nhân thanh y người nào người nấy y phục rách toang, các phần cơ thể lồ lộ hiện ra khiến cho cả bọn chẳng còn sức chiến đấu được nữa.
Dâm Thần lão quái cười lên khanh khách. Lão chỉ cần đảo quanh trận địa một vòng thì đám thiếu nữ kia đều bị điểm huyệt nằm gục xuống đất. Bây giờ chỉ còn lại Nhị tướng là chưa bị lão bắt được mà thôi.
Tiêu Thanh Ngọc giờ đã nhận ra âm thanh tiếng cười kia chính là của lão quái vật Dâm thần. Cậu hiện tại cũng rất ngạc nhiên vì không hiểu lão Dâm thần làm sao thoát khỏi bàn tay của bộ xương khô di động ở khu sơn lâm. Thế nhưng hiện giờ cậu thấy lão quái xuất hiện thình lình nơi này liền vội vàng kêu lớn:
– Lão gia ! Cứu tiểu tử với !
Dâm thần lão quái đang lúc hăng hái, xảy nghe tiếng kêu gọi mình liền quay đầu lại nhìn thì thấy một tiểu hài tử đang bị trói nằm trên xe ngựa thì bật cười ha hả nói lớn:
– Ái chà ! Tiểu tử ngươi cũng bị bắt ở đây sao ?
Hiển nhiên lão đã nhận ra tên tiểu tử kia chính là kẻ khiến lão phải thua cuộc mà bỏ đi, nhưng cùng với nó lão cũng rất phục con cặc của cậu nhỏ to lớn và lợi hại phi thường.
Nhị tướng thấy lão Dâm thần hơi bị phân tâm liền ném ra một quả cầu nhỏ về phía lão.
Một âm thanh vang lên rất khẽ rồi khói trắng toả ra mù mịt. Tiêu Thanh Ngọc hai mắt bị bịt kín nên không biết chuyện gì. Cả người cậu đột nhiên bị lôi đi nhanh như tên bắn.
Nhưng mùi thơm thoang thoảng từ người mỹ nhân tiết ra cùng với bàn tay mềm mại của mỹ nhân nắm lấy người cậu khiến cho Tiêu Thanh Ngọc nhanh chóng nhận ra bản thân cậu đang bị lọt vào tay ai rồi.
Nhị tướng đang chạy như bay thì ở đằng xa có tiếng rầm rú vọng đến. Âm thanh này rõ ràng là từ phía Dâm thần phát ra.
Hồng tụ thiếu nữ vừa chạy vừa lo lắng hỏi:
– Bạch Lan tỷ ! Chúng ta bắt gã tiểu tử này để làm gì ?
Thiếu nữ Bạch Lan khuôn mặt lo âu nhìn trước ngó sau để tìm phương hướng lẫn trốn. Nàng lúc này lại nghe sư muội nói thế thì khẽ bảo:
– Tên tiểu tử này cùng với lão Dâm Thần có thể có quan hệ mật thiết. Chúng ta đang lúc nguy khốn cần bắt giữ gã để làm con tin. Nếu lỡ sau này lão đuổi kịp chúng ta còn có cơ xoay sở được.
Hồng Tụ nghe thế rất hợp lý liền không hỏi nữa liếc nhìn địa thế xung quanh miệng nói:
– Bây giờ cần tìm chỗ núp cái đã. Nếu thoát được lão tặc kia thì thật là may.
Ba người tiếp tục chạy thêm một hồi rồi chui vào một động khẩu.
Không ngờ lão Dâm thần chạy đằng xa cũng kịp nhận ra. Thế là lão chạy tới, xông bừa vào trong.
Thế nhưng, khi lão Dâm Thần xông vào động thì lại bị ám khí và chưởng phong từ trong đánh ra khiến lão không sao vào được.
Khổ nỗi, so với bên trong thì địa thế phía ngoài này cực kỳ nhỏ hẹp, tiện thủ, khó công. Vì thế, lão Dâm thần tức giận quát tháo ầm ầm mà vẫn không cách nào bắt được đối phương.
Một điều nữa, lúc nãy lão đã hít phải một ít độc hương do quả cầu phát ra nên tinh thần không được sung túc. Tuy độc hương khó lòng làm hại được lão nhưng cũng khiến lão quái khó chịu vô cùng.
Dâm Thần lão quái đang khi tức giận thì chợt rờ phải một bình hồ lô dắt ở ngang hông.
Dâm lão đột nhiên bật cười rộ nghĩ thầm:
– Bọn chúng đã sử dụng độc hương ám hại ta thì bây giờ ta cho chúng nếm mùi vị của dâm hương lộ để chúng biết tay mới được.
Nghĩ xong lão mở bình hồ lô ra rồi vận chưởng đẩy luồng khí đen về phía trong động.
Nhị tướng đều đứng ở trước cửa khe động để phòng chống kẻ thù. Hai nàng thấy từ ngoài động một làn gió thổi tạt vào rồi một mùi hương xông lên phủ đầy mặt.
Bạch Lan nhị tướng kêu lớn:
– Hình như có mùi lạ ! Chúng ta mắc bẫy lão tặc rồi.
Hồng Tụ nhị tướng cũng hít phải thứ hương thơm quái dị đó. Nàng vội vận công phong tỏa huyệt đạo để độc chất không tác động vào mà nguy hiểm tánh mạng.
Nhưng cả hai đều chẳng ngờ đây không phải là độc chất mà là dâm dược. Thứ dâm dược này vốn dĩ chỉ là thứ Dâm thần dùng trước khi giao hoan với mỹ nhân để được sung sức mà thôi. Nay là lần đầu tiên lão đem ra sử dụng như một món vũ khí mới khiến cho người tinh khôn như nhị tướng cũng bị mắc lừa.
Dâm Thần lão tặc định đợi cho cả hai bị trúng dâm dược mới xông vào bắt. Nhưng lão phát giác nội thể có chuyển biến bất thường. Độc chất trong mê hương không ngờ quá dữ dội và lúc này đã bắt đầu phát tác khiến cho lão cảm thấy đầu óc choáng váng. Dâm thần biết nguy không dám ở lại chỗ này nữa mà quay lại chỗ cũ tìm bắt vài ả thanh y mang đi còn chắc ăn hơn.
Vì thế, khi dâm dược tấn công nhị tướng thì Dâm thần đã đi xa rồi.
Nói tiếp về chuyện của Bạch Lan và Hồng Tu hít phải hương dâm tinh thần lập tức biến đổi. Hai nàng cảm thấy trong người nóng bừng bừng liền cởi bớt y phục cho đỡ khó chịu. Ban đầu hai nàng chỉ cởi ngoại y, nhưng dần dần dâm dược hành hạ, cả hai cởi cả nội y ra và trở thành hai nữ nhân trần truồng như nhộng.
Nhưng tình thế không vì vậy mà khả quan hơn. Bạch Lan trong người nóng như lửa đốt.
Nàng vừa thở dồn dập vừa đưa tay vuốt dọc theo thân như thể muốn nhờ đó mà dịu lại cơn khó chịu.
Hồng Tu thì thở dốc. Nàng lần mò lại bên Tiêu Thanh Ngọc rồi bắt đầu ra sức phá bỏ mọi cấm chế trên người cậu nhỏ.
Bạch Lan thấy thế cũng xông lại hỗ trợ. Lát sau trước mặt hai người chỉ còn lại tấm thân trần truồng và con cặc đang dựng cờ của Tiêu Thanh Ngọc hiện ra.
Tiêu Thanh Ngọc vừa rồi bị điểm huyệt khá lâu nên giờ đây dù rằng đã được hai nàng thiếu nữ giải bỏ cấm chế nhưng sức lực vẫn chưa hồi phục. Cậu nằm im dưới đất đưa mắt ngắm nhìn hai thân hình lõa lồ trắng như bạch ngọc ở trước mặt với vẻ háo hức khó kìm chế. Cậu thấy cả hai đều thuộc diện mỹ nhân hiếm có. Đôi gò bồng đảo cao vút với những trái cây hồng hồng nhỏ nhắn tụ lại trên hai đỉnh núi.
Bạch Lan nhào lại ôm chặc lấy Tiêu Thanh Ngọc mà hôn hít. Từ thân người nàng tỏa ra một mùi thơm rất dễ chịu.
Tiêu Thanh Ngọc biết mỹ nhân đã trúng phải thứ gì đó khích thích rất mạnh nên mới tạo ra hiện tượng này. Cậu chưa kịp làm gì thì Hồng Tụ cũng đã xông đến chiếm giữ người cậu.
Tiêu Thanh Ngọc bị hai thiếu nữ giành giật thì đau hết cả người. Cậu biết hai nàng đang bị dâm dược hành hạ nên bản thân cậu cần có phương pháp chủ động xử lý chứ không thể để như thế này được.
Tiêu Thanh Ngọc lúc này đã có sức liền ngồi bật dậy, xô thân hình Bạch Lan ra trong khi cậu ôm chặc lấy thân hình Hồng Tụ.
Hai thân hình lõa thể áp chặc vào nhau ngã ra đất.
Tiêu Thanh Ngọc vừa vuốt ve người ngọc vừa để ý xem thể trạng của Hồng Tụ xem như thế nào.
Ma ảnh thủ của Tiêu Thanh Ngọc vuốt nhanh xuống vùng kín, áp sát ngay vào âm hộ của mỹ nhân thì thấy nước lồn đã rỉ ra ướt mấy ngón tay.
Tiêu Thanh Ngọc biết nàng nọ bị dâm dược hành hạ nên mới tỏ ra hiện trạng kỳ dị nơi hạ thể nhanh chóng đến thế. Cậu biết nàng là gái trinh nên dù trúng dâm dược cũng chẳng biết chút gì về chuyện thoả mãn thế nào. Vì vậy cậu chủ động áp con cặc to lớn của mình lọt vào khe đào nguyên.
Một luồng khí nóng từ âm hộ của mỹ nhân Hồng Tụ truyền sang thanh con cặc làm Tiêu Thanh Ngọc thấy khoái sướng.
Toàn bộ âm hộ nhận được dị vật xâm nhập liền co bóp mãnh liệt quyết siết chặc lấy của quý đó. Không ngờ âm hộ làm như thế lại không cản được quái vật cứ thế lừng lững đi vào. Toàn thân âm hộ sục sùi trào dâng cảm giác vi diệu. Thứ giác quan này tụ lại và lan nhanh ra toàn cơ thể Hồng Tụ làm nàng ngây ngất tê mê chưa từng có trên đời.
Lỗ lồn bị nhồi nhét bắt đầu co giãn nở ra từ từ thích nghi với con cặc to lớn đang ngự ở trong người Hồng Tụ làm nàng xúc động run hết cả người.
Hồng Tụ bị dâm dược kích động mạnh mẽ, lại thêm cảm giác sướng khoái khi con cặc đi vào lỗ lồn nên liền ngồi dậy đẩy Tiêu Thanh Ngọc nằm dài xuống nền đất còn nàng từ phía trên hạ mã xuống hết sức nhanh chóng.
Tiêu Thanh Ngọc cảm thấy đầu con cặc nơi hạ thể vừa xông phá qua một màn ngăn yếu ớt. Lúc này toàn bộ thanh con cặc đã vào lún cán và cảm giác bị co bóp thúc ép lại tăng lên nhiều. Thực sự lại sướng không thể nào tưởng tượng ra được.
Thế nhưng Bạch Lan cũng đang bị dâm dược khích thích. Nàng thấy Tiểu muội chiếm giữ phần dưới hạ thể Tiêu Thanh Ngọc rồi liền chuyển sang quấy lấy cậu mà hôn.
Tiêu Thanh Ngọc ngay tức khắc cảm nhận thấy vị ngọt từ hai khóe anh đào do mỹ nhân truyền sang và nụ hôn đó lại khiến cậu thêm một lần choáng váng.
Bạch Lan vừa hôn vừa vuốt ve thân trên của cậu thiếu niên trong khi đó hai tay của Tiêu Thanh Ngọc cũng ra sức bóp vuốt đôi nhũ phong của nàng.
Bạch Lan vừa thở hổn hển vừa rên rỉ vì sướng. Âm hộ của nàng đã ra đầy nước mà không được thỏa mãn khiến mỹ nhân hung hãn dữ dội.
Đối với riêng phần Hồng Tụ thì khỏi cần nói nàng sướng đến mức nào. Thân hình Hồng Tụ liên tiếp nhấp nhô và từng âm thanh bùm bụp, bùm bụp liên tục vang lên mỗi khi mỹ nhân hạ mình xuống để cho âm hộ nuốt chửng con cặc trong một tư thế thật tuyệt vời.
Tiêu Thanh Ngọc sướng không thể tả. Lần đầu tiên trong đời cậu được chung đụng một lần với hai mỹ nhân. Thân hình của họ tuyệt vời và vô cùng khuyến rũ khiến cho con cu của cậu chịu không nổi nữa.
Hồng Tụ vừa hét lớn vừa phi như điên cuồng. Nàng tấn công đối phương đến mức tuyệt đỉnh mà nàng có thể làm được. Âm hộ của mỹ nhân vào ra cùng con cặc nhanh quá khiến cho cả hai đều rùng mình. Đột nhiên, mỹ nhân rú một tiếng dài, cả người nàng đổ thật mạnh xuống hạ thể Tiêu Thanh Ngọc. Từ sâu trong Âm hộ từng dòng từng dòng dâm khí ào ào tuôn ra cùng với sự co bóp mạnh mẽ của lỗ lồn đối với con cặc.
Toàn thân trên của Tiêu Thanh Ngọc thì bị Bạch Lan chăm sóc quá kỹ. Lưỡi nàng quấn lấy lưỡi của Tiêu Thanh Ngọc như chẳng muốn rời. Hai người nuốt nước miếng lẫn nhau.
Tiêu Thanh Ngọc chịu hết xiết rồi trước sự tấn công như vũ bão của cả 2 mỹ nhân. Con cặc của cậu bắt đầu run lên bần bật và bắn ra hàng loạt, hàng loạt hàng lưu ly thủy dị vào tận sâu trong âm động thần bí kia.
Hồng Tụ khoái ngất. Âm hộ nàng đang sướng thế lại càng sướng hơn khi tiếp nhận dòng tinh khí từ con cặc của Tiêu Thanh Ngọc truyền sang.
Cảnh tượng âm hộ cùng con cặc to bự giao nhau sau cơn vu sơn thật là ấn tượng không thể nào hơn. Cái âm động sau khi xuất khí vẫn còn co bóp cố vắt cho hết dòng khí lưu đặc sánh từ đầu ngọn con cặc chảy ra. Nhưng mà do cả hai quá nứng nên một dòng dịch chất vẫn trào ra khỏi người họ chảy xuống đám rừng cây lưa thưa tụ gần con cặc to bự kia.
Con cặc sau phút xịt khí đã thu nhỏ lại cực kỳ nhanh chóng rồi buông rơi khỏi vùng âm hộ mềm mại nọ. Lúc này nhìn con cặc ban đầu dũng mãnh là thế mà bây giờ mềm oặt thật là tồi tệ không thể nào bằng. Thế mới biết âm hộ thần bí kia lợi hại đến bực nào. Con cặc dũng mãnh đi vào trong nó mà bị hóa luyện trong một thời gian cũng không còn được vẻ hùng dũng đáng có nữa.
Lúc này mỹ nhân đã thoả mãn cùng cực, cơn khoái dục đã qua nhường chỗ cho sự mệt mỏi vô cùng. Nàng ngã người ngồi tựa vào vách tường mà thở dốc từng hồi.
Bạch Lan thấy Hồng Tụ đã rời khỏi chiến trường liền xông đến ngồi lên mình Tiêu Thanh Ngọc. Nhưng mà nàng nhanh chóng cảm thấy thất vọng khi sờ đến con cặc của Tiêu Thanh Ngọc thì thấy nó ỉu xìu chẳng có chút khí thế nào.
Tiêu Thanh Ngọc biết mỹ nhân đã nứng lên dữ dội. Chỉ nhìn vào khuôn mặt háo hức của nàng và hai quả đào tiên đang tưng tưng trước mặt đầy sự kiêu hãnh là đủ hiểu. Nếu cậu không thoả mãn nàng ngay thì nguy hiểm khôn cùng. Cậu hít lấy một hơi dài dưỡng khí rồi vận công phu Thần thương vô địch của mình lên.
Thế là chẳng mấy chốc con cặc đang mềm oặt đó lại từ từ ngỗng đầu lên. Tỏ rõ sức sống mới của nó trước cặp mắt đang dại đi của mỹ nhân.
Bạch Lan mừng rỡ khi nhận thấy của quý của Tiêu Thanh Ngọc đã lại sửng cồ lên rồi. Nàng vội nắm lấy con cặc giữ lại rồi áp khe lồn của nàng vào. Một tiếng động nhỏ vang lên. Cái màng trinh chắn phía lối vào âm hộ của mỹ nhân đã bị con cặc của Tiêu Thanh Ngọc đâm thủng không chút thương tiếc rồi.
Nhưng lúc này Bạch Lan lại không hề thấy đau. Nàng bắt đầu tiến hành cuộc trường chinh của mình với con ngựa thịt là Tiêu Thanh Ngọc.
Yên cương không có, thân hình mỹ lệ của Bạch Lan mỹ nhân chỉ được gắn với khúc con cặc dùi thịt của Tiêu Thanh Ngọc đang ngự ở trong âm hộ của nàng. Thế nhưng, nàng thiếu nữ lại không vì thế mà lo sợ. Thậm trí nàng cưỡi ngựa mà thân hình càng lúc càng lắc lư dữ dội hơn nữa. Cái khúc thịt dồi ở trong âm động của nàng liên tục được nhồi nhét dưới vô vàn góc độ quái dị khác nhau. Thật là một nữ kỵ sĩ tài ba không thể ai bằng.
Bạch Lan vừa thở dốc vừa lắc lư trên yên ngựa. Mỗi bước phi ngựa của nàng thì phía dưới thân thể hai thứ kỳ dị nọ lại liên tục đâm phập vào nhau khiến cho cả hai đều ngất ngư vì sướng.
Khác với Hồng Tụ thường hét lên mỗi khi khoái ngất. Bạch Lan thường nức lên từng hồi. Đôi nhũ phong của nàng đung đưa khiêu gợi lắc lư trước mắt Tiêu Thanh Ngọc mỗi lúc nàng chuyển động thân mình.
Tiêu Thanh Ngọc ngắm nhìn khuôn mặt đã dại đi vì động dục. Cậu thầm khen mỹ nhân rất tuyệt. Âm hộ nàng co bóp không kém gì âm hộ mỹ diệu của Thiên Kiều. Điểm đặc biệt ở chỗ Bạch Lan cưỡi ngựa rất khéo. Đôi lúc nàng chồm cả thân mình về phía trước, nhưng có khi nàng lại ngã ngửa người về phía sau. Những lúc như thế. Âm hộ và con cặc ma sát thật nhiều với nhau làm cho Tiêu Thanh Ngọc phát rít lên vì sướng.
Tiêu Thanh Ngọc thấy mỹ nhân đã có vẻ xuống sức rồi. Nàng không phi ngựa mạnh bạo nữa mà chỉ lắc lư thân mình để cho đầu ngọn con cặc của cậu đâm vào các nơi góc cạnh trong tận cùng âm động của nàng.
Thế rồi không chịu nổi sự khó chịu vì không được giải tỏa, Tiêu Thanh Ngọc chồm dậy đẩy mỹ nhân ngã ngửa ra rồi tự mình chủ động tấn công.
Bạch Lan nằm ngửa xuống đất hai chân dang rộng để cho cậu thiếu niên thoải mái vào ra con cặc của hắn trong âm hộ của nàng.
Hai người quần đấu lẫn nhau rất lâu rồi mới đồng loạt xịt khí.
Đây là lần ra khí thứ hai của Tiêu Thanh Ngọc đối với nữ nhân.
Cậu thấy việc ra khí tuy rất mệt nhưng khoái sướng không thể tả. Hơn nữa âm hộ trinh nguyên của Hồng Tụ đã được hưởng dòng lưu tinh đặc sánh của cậu thì âm hộ mỹ diệu của Bạch Lan cũng phải được hưởng thì mới công bằng.
Cả ba sau cuộc ái ân đều nằm dài ra đất ngủ vùi vì quá mệt.