Con đường bá chủ - Quyển 14

Chương 24



Phần 24

“Có chỗ dựa đúng là tốt a.”

Lạc Nam thoải mái cảm thán một câu.

Nhạc mẫu đại nhân gánh vác nhiệm vụ thay mình, hắn liền có thời gian đi làm chuyện khác.

Đó là mang theo Nam Thiên Tố dạo chơi, xem như tuần trăng mật của hai người.

Bá Vũ Điện hạ xuống bên ngoài Kiếm Đan Sơn Trang.

Đôi phu thê quyền lực bậc nhất Kiếm Châu bước xuống, được Nhàn Phong, Nhàn Văn và các vị trưởng lão hết lòng chiêu đãi.

Nhờ có giao tình với Lạc Nam, Kiếm Đan Sơn Trang mấy chục năm qua có thể nói là lên như diều gặp gió, được lợi ích vô vàn, lúc này đã sở hữu đến bốn vị Chí Tôn, mà ngay cả tiểu tử Nhàn Kiên cũng đang bế quan tu luyện.

“Lão đại…”

Vừa mới nhắc, con hàng này đã như một làn gió lao đến ôm chầm lấy hắn.

Lạc Nam một mặt ghét bỏ đạp ra, hừ lạnh: “Ngươi đang bế quan, chạy ra đây làm gì?”

Hắn nhìn thấy tu vi của Nhàn Kiên đã là Thánh Đế Viên Mãn, chỉ cần tích luỹ thêm một thời gian là có thể trùng kích Chí Tôn.

“Khà khà, lão đại đến… chỉ cần ta còn sống liền sẽ diện kiến ngươi.” Nhàn Kiên vỗ vỗ lồng ngực, sau đó nhìn sang Nam Thiên Tố hành lễ:

“Gặp qua đại tẩu.”

Một tiếng đại tẩu này khiến Nam Thiên Tố vô cùng dễ chịu.

Lạc Nam thấy vậy cũng nở nụ cười: “Nể mặt ngươi biết cách làm lão bà ta vui vẻ, liền thưởng ngươi một hồi cơ duyên.”

“Cơ duyên gì vậy lão đại?” Nhàn Kiên hai mắt sáng rực.

“Tiểu tử không nên thân, ngươi chẳng biết khách khí chút nào cả.” Nhàn Phong bất mãn mắng chửi.

“Đối với người ngoài mới cần khách khí, quan hệ giữa ta và lão đại thì không cần.” Nhàn Kiên nói lời thành thật.

“Cơ duyên này cũng đơn giản, khi nào ngươi đủ tư cách đột phá Chí Tôn cứ đến Nam Thiên Môn, nơi đó sẽ có hoàn cảnh giúp ngươi lĩnh ngộ Chí Tôn Pháp Tướng.” Lạc Nam cười nói.

Để Nhàn Kiên hưởng thụ công dụng mà Pháp Tướng Vũ Trụ mang lại.

“Còn có chuyện thần kỳ như thế?” Nhàn Phong đám người toàn thân chấn động.

Nam Thiên Môn từ khi có được Lạc Nam, đúng là ngày càng sâu không lường được a.

Ánh mắt và tầm nhìn của Nam Thiên Chí Tôn quá mức đáng sợ.

Nhàn Phong chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu, đáng tiếc hắn không có nữ nhi xuất chúng… bằng không phải tìm cách gả cho Lạc Nam, làm thị thiếp thôi cũng được.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-14/

Thi Địa.

“À ha… mang thê tử đến khoe với tỷ tỷ à?”

Bên trong hoàng cung tại trung tâm, Thi Mộ Tuyền hướng Lạc Nam bĩu môi nói.

“Tỷ cứ trêu chúng ta.” Lạc Nam mỉm cười lắc đầu, ung dung cùng Nam Thiên Tố ngồi xuống.

Thi Mộ Liễu và Niếp Niếp vì hai người pha trà, sau đó ôn nhu đứng ở một bên.

“Mặc dù giữa tỷ đệ vốn không cần khách khí, nhưng ta vẫn muốn cảm tạ tỷ đã giúp đỡ thuộc hạ đột phá Chí Tôn.” Lạc Nam cười nói:

“Chính là Cốt Thi Kiếm Đế.”

Nhờ Cốt Thi Kiếm Đế đám người trở thành Chí Tôn, hắn mới an tâm giao lại Thanh Long Thánh Địa cho bọn họ trông coi.

“Chút chuyện nhỏ.” Thi Mộ Tuyền xua tay, chẳng bận tâm lắm.

Nam Thiên Tố cất giọng: “Lần này đến, mục đích chính là muốn khẳng định việc kết minh giữa Đông Hoa Cung, Nam Thiên Môn, Đúc Kiếm Sơn, Tu La Giáo, Thất Thập Tông cùng Thi Địa.”

Thi Mộ Tuyền gật đầu, lần trước Lạc Nam đã khẳng định sẽ cùng nàng kết minh, tuy nhiên hắn chỉ đại diện cho Đông Hoa Cung mà thôi.

Còn lần này Nam Thiên Tố đã quyết định Nam Thiên Môn cũng sẽ nhập vào, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

“Chuyện kết minh đương nhiên không thành vấn đề, địch nhân hùng mạnh và thần bí ở trong bóng tối, chúng ta lại ở ngoài ánh sáng, phải hết sức cẩn trọng và trợ giúp nhau trong bất cứ hoàn cảnh nào.” Thi Mộ Tuyền nghiêm túc nói.

“Cho nên đệ muốn thiết lập Mạng Lưới Truyền Tống Trận ở Thi Địa để có gì dễ dàng viện trợ.” Lạc Nam lên tiếng:

“Về phần kẻ thù, sắp tới đệ đến Trung Châu sẽ cố gắng tìm tung tích của bọn họ.”

“Đến Trung Châu là đúng hướng rồi.” Thi Mộ Tuyền nói:

“Sau thời gian nỗ lực điều tra, tỷ cũng đã có được chút manh mối.”

“Manh mối gì?” Lạc Nam vội vàng hỏi.

“Những kẻ ra tay với Thi Thần Tông của ta chỉ là một tổ chức đánh thuê mà thôi.” Thi Mộ Tuyền trầm giọng:

“Điều này có nghĩa chỉ cần ai đưa ra cái giá đủ hấp dẫn, bọn chúng sẽ vì kẻ đó làm việc.”

Đồng tử Lạc Nam hơi co lại: “Vậy ý của tỷ là có kẻ đứng sau thuê bọn hắn tiêu diệt Thi Thần Tông.”

“Khả năng rất cao…” Thi Mộ Tuyền nói.

“Tỷ đã đắc tội với ai?” Lạc Nam vuốt cằm.

“Vô số…” Thi Mộ Tuyền nhún nhún vai: “Đã tu đến Cửu Cảnh Chí Tôn, có ai là chưa từng trải qua vô số kẻ thù? Đệ nhớ hết những kẻ đã từng đối đầu với mình sao?”

Lạc Nam khóe môi giật giật, quả thật hắn cũng nhớ không nổi a.

“Tổ chức đánh thuê đó hoạt động ở Trung Châu, nếu đệ đến đó điều tra, nói không chừng sẽ biết được nhiều hơn.” Thi Mộ Tuyền mỉm cười.

“Được, đệ sẽ toàn tâm giúp tỷ tra ra chân tướng.” Lạc Nam hứa hẹn.

Còn chưa đến Trung Châu, kẻ thù trong bóng tối liền vô thanh vô thức có một đống, hắn cũng vô cùng áp lực a.

Kẻ đứng sau âm mưu ở Ẩn Châu, kẻ đứng sau lưng Thiên Tượng Chí Tôn, kẻ chủ mưu diệt Thi Thần Tông, kẻ gieo vật ký sinh lên người Huyết Yêu Cơ mấy nữ…

Rồi còn chưa tính đám thiên kiêu của Chân Long Hoàng Tộc, Thời Không Tộc các thể loại.

Lạc Nam âm thầm nhứt cả trứng a.

Bất quá tình cảnh tiếp theo liền khiến hắn quên đi cả một đám địch nhân.

Chỉ thấy Thi Mộ Tuyền chậm rãi đứng lên, sau đó Thi Thân của nàng dần dần phát sinh biến hóa.

Tóc đen như thác chảy dài, làn da trắng bệch lạnh lẽo trở nên ửng hồng đầy sức sống, sau đó tuyệt mỹ dung nhan trở nên kiều diễm sinh hoa, ngay cả bờ môi trắng bệch lạnh lẽo cũng đỏ thẳm mê người như mật đào rồi.

“Cái gì?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.

“Khanh khách, đụng vào thử xem!” Thi Mộ Tuyền cười rộ lên, bỗng nhiên kéo lấy tay hắn đặt lên một bên ngực to tròn của nàng.

Lạc Nam rùng mình, hắn cảm nhận được sự mềm mại, ấm áp, căng đầy nhựa sống, thậm chí còn có cả tiếng tim đập.

Quá mức thoải mái, nhịn không được nắn bóp một chút.

“Ưm…” Thi Mộ Tuyền rên rỉ lên.

“E hèm.” Nam Thiên Tố ho khan một tiếng.

Lạc Nam lập tức giật bắn người, rụt tay lại không dám tin nói:

“Tỷ ngươi sao lại có cơ thể bình thường thế kia?”

“Thích không?” Thi Mộ Tuyền nghịch ngợm nháy mắt, nhoẻn miệng cười đáp:

“Sơ Đạo Quyết mà đệ cho tỷ thật sự rất thần kỳ, nhờ vào nó mà ta đã tìm ra phương pháp chuyển đổi trở về cơ thể bình thường trước khi hóa thành thi thân, có thể tùy ý thay đổi trạng thái theo ý muốn.”

“Còn có chuyện tốt như vậy?” Lạc Nam vui mừng hớn hở, bất quá nhớ lại có lão bà ngồi ở bên cạnh, lập tức thay đổi sắc mặt, trịnh trọng nói:

“Chúc mừng tỷ tỷ, xem như có bước tiến mới trong lĩnh vực Thi Tu rồi.”

Hắn chưa từng nghe nói một người có thể từ cương thi chuyển sang phục hồi cơ thể lại như cũ.

Ngoại trừ sự thần kỳ của Sơ Đạo Quyết, còn không thể không đề cập thiên phú kinh khủng của Thi Mộ Tuyền nên mới khám phá ra phương pháp độc đáo này.

Nên biết rằng trước khi biến thành Thi Thân, nàng là nhân vật có dã tâm ngấp nghé cảnh giới Cấm Kỵ.

“Nhờ có ngươi đưa Sơ Đạo Quyết mà tỷ mới làm được như thế, có muốn được thưởng hay không?” Thi Mộ Tuyền nháy mắt, lã lướt nói.

“Để sau… để sau…” Lạc Nam ho sặc sụa.

Nam Thiên Tố chỉ biết lắc đầu, mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý phu quân của mình khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, lại chưa từng nghĩ đến đại đa số đều là nữ nhân chủ động câu dẫn hắn.

Như vậy nàng muốn trách hắn cũng không được nha…

“Không những ta, mà ngay cả Mộ Liễu cũng có thể.” Thi Mộ Tuyền tiếp tục nói:

“Có muốn sư đồ chúng ta cùng hầu hạ ngươi?”

Thi Mộ Liễu gò má ửng đỏ lên, không thể không nói sau khi có khả năng chuyển đổi trạng thái, các nàng đã chẳng khác nào nữ tử bình thường.

Lạc Nam đã sớm quen bị mỹ nhân trêu chọc, bất quá sợ lão bà Nam Thiên Tố chịu không quen.

Vậy nên sau khi thương lượng thêm một chút, lập xuống Truyền Tống Trận ở Thi Địa, liền vội vàng kéo lấy lão bà cáo từ.

“Khanh khách, vốn định thưởng cho tiểu tử này nhân lúc hắn đột phá Chí Tôn.” Thi Mộ Tuyền nhìn hắn chật vật bỏ trốn mà quyến rũ nở nụ cười:

“Có sắc tâm, lại thiếu sắc đảm.”

Chương trước Chương tiếp
Loading...