Con đường bá chủ - Quyển 15

Chương 89



Phần 89

Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển không phải kiếm pháp cấp cao…

Thế nhưng uy lực của nó lại không có giới hạn.

Kiếm chém ra càng nhiều, càng mạnh, càng nhanh có thể cộng dồn vô hạn.

Mà lúc này khi Lạc Nam với Nghịch Thiên Thủ kết hợp Bất Hủ Kinh Văn bao trùm cánh tay, điều động cả Thời Gian Chi Lực để gia tăng tốc độ.

Số lượng đường kiếm trong một hơi thoáng ngắn ngũi đã lên đến con số vài chục vạn.

Kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, tầng tầng lớp lớp kiếm khí, kiếm ảnh, kiếm vực như những con sóng thần phẫn nộ chồng chất lên nhau, huỷ thiên diệt địa.

Khi tất cả hội tụ vào một nhát chém bá đạo rơi xuống.

RĂNG RẮC…

Thanh đao đẳng cấp đạt đến Thiên Đạo Binh của Vương Vũ xuất hiện thanh âm rạn nứt…

Cánh tay của hắn cảm giác như có búa tạ nện thẳng vào, đau nhứt như sắp bạo liệt, thân thể như diều đứt dây bay ngược trở về, sắc mặt kịch biến thốt lên:

“Sao mạnh đến như vậy?”

Phải biết rằng Lạc Nam vừa mới bị Vương Long đánh bay, Vương Vũ nhân cơ hội phát động công kích cứ ngỡ rằng đã chiếm hoàn toàn quyền chủ động.

Vậy mà ngay lập tức Lạc Nam lại có thể thi triển kiếm kỹ khủng bố như vậy hóa giải tất cả.

“Kẻ này quả thật yêu nghiệt giống như lời đồn.” Vương Long hạ người rơi xuống bên cạnh Vương Vũ, ánh mắt lăng lệ:

“Không thể để cho hắn sống được.”

Trước đây bọn hắn cũng nghe qua tình báo về Lạc Nam, cũng xem các trận chiến của hắn thông qua Lưu Ảnh Ngọc do thám tử mang về.

Nhưng khi đó trong lòng cũng không quá để ý, cho rằng kẻ này sở dĩ có thể vượt cấp chiến đấu, lấy Chí Tôn đánh với Cấm Kỵ là do quy tắc ở Ngũ Châu Tứ Vực giới hạn tu vi mà thôi, nếu hắn dám đặt chân đến Đạo Giới… chắc chắn sẽ vạn kiếp bất phục.

Vậy mà hiện giờ, Lạc Nam lấy tu vi Đại Đạo Cảnh đối chiến hai vị Thiên Đạo Cảnh hàng đầu như bọn hắn bất phân thắng bại, điều này khiến bọn hắn không còn dám có chút xem thường nào, ngược lại càng thận trọng đến cực điểm.

Tương truyền Đại Đương Gia của Phá Đạo Hội vốn là nhân vật nghịch thiên, rất nhiều Thần Đạo Cảnh liên thủ cũng không thể làm gì được nàng ta.

Thử tưởng tượng nếu như Lạc Nam thuận lợi trưởng thành, đột phá đến Thần Đạo Cảnh… khi đó thế gian ai có thể ngăn cản một nam, một nữ này của Phá Đạo Hội nữa đây?

Nếu không phải vì quy tắc ở Tứ Đạo Cổ Lâm đặc thù ngăn cách hoàn toàn mọi phương thức liên lạc với bên ngoài, Vương Long và Vương Vũ thậm chí muốn liên hệ Thần Đạo Cảnh của Chiến Pháp Đạo Thống đích thân hàng lâm, lấy mạng Lạc Nam.

Kẻ yêu nghiệt như thế này, nếu đã là địch nhân thì bằng mọi giá phải bóp chết từ trong trứng nước.

Như đạt thành ăn ý, hai vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau gật đầu, quyết tâm bạo phát toàn bộ thực lực.

“Tuyệt Thế Thần Thông – Cuồng Hồn Chiến Pháp!”

Trong nháy mắt, hai người bọn hắn như tiến vào trạng thái điên cuồng, Hồn Lực trong cơ thể bị thiêu đốt hóa thành số lượng Chiến Vực…

Trong nháy mắt, Chiến Vực của mỗi người tăng lên gấp ba lần.

Vương Long đạt đến ba mươi vạn tầng Chiến Vực.

Vương Vũ đạt đến hai mươi vạn tầng Chiến Vực.

ẦM ẦM…

Với số lượng Chiến Vực kinh khủng như vậy tạo thành hai luồng Chiến Thế, toàn bộ không gian như hóa thành chiến trường do bọn hắn thao túng.

RĂNG RẮC…

Lạc Nam nghe thấy âm thanh Bá Thế của mình sụp đổ, sắc mặt hắn trở nên không dễ nhìn.

Đây là lần đầu tiên Bá Thế của hắn bị Chiến Thế nghiền ép, toàn thân hắn bị hai luồng Chiến Thế đè nặng như đối mặt với hai phương vũ trụ áp lên, cơ thể, xương cốt như có thể sụp đổ bất cứ lúc này.

Vạn Cổ Bất Hủ Thân kích hoạt, Bất Hủ Kinh Văn bao trùm cơ thể…

Nhận ra Bá Thế không thể tiếp tục chống lại, hắn thông qua Vực Thần Đạo Kinh đem nó dồn nén vào đôi cánh tay, nghiêm nghị nói:

“Đông Hoa, ta cần sức mạnh của nàng!”

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Lạc Nam hiểu rằng bản thân mình còn chưa phải đối thủ của hai địch nhân trước mặt.

Bọn hắn dù sao cũng là Trưởng Lão của Đạo Thống hùng mạnh, dù là ở trong hàng ngũ Thiên Đạo Cảnh cũng là nhân vật hàng đầu, danh chấn bát phương…

Muốn vượt cấp chiến đấu, lấy một địch hai với hai kẻ như vậy chính là cuồng vọng, phi thực tế.

“Lần đầu làm nhé?” Thanh âm hưng phấn của Đông Hoa từ trong cơ thể hắn truyền ra.

“Ừm.” Lạc Nam cười gằn, đôi mắt cũng hừng hực chiến ý.

Hai người tâm hữu linh tê, cùng lúc quát lên:

“Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, làm chủ thiên địa!”

Khoảnh khắc đó, bên cạnh Lạc Nam hiện ra hư ảnh của Đông Hoa…

Hình xăm Bỉ Ngạn Hoa nơi lồng ngực hắn lóe sáng rực rỡ.

Một vùng càn khôn với bán kính hàng trăm trượng bao trùm xung quanh hắn.

Mà khi vùng càn khôn này xuất hiện, hai luồng Chiến Thế khủng bố của Vương Long và Vương Vũ bỗng nhiên bị đẩy bật trở ra, không thể xâm phạm vào bên trong đó.

Áp lực đè nặng lập tức biến mất…

“Phu thê chúng ta làm chủ vùng thiên địa này.” Lạc Nam ngạo nghễ nói.

Tốc Biến triển khai, Lạc Nam lập tức tiếp cận Vương Long và Vương Vũ.

Mà khi hắn vừa đến gần, Chiến Thế của bọn chúng liền bị tan rã, không thể xâm phạm vào vùng càn khôn, phạm vi xung quanh Lạc Nam và Đông Hoa lúc này chính là bất khả xâm phạm.

“Làm sao có thể? Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?”

Hai tên trưởng lão trong lòng giật mình, ngưng giọng nói:

“Dù là Đoạt Thiên Đạo Kinh của Đoạt Thiên Đạo Thống cũng không thể xua đuổi Chiến Thế của chúng ta như vậy.”

Đoạt Thiên Đạo Kinh của Đoạt Thiên Đạo Thống cũng tạo một vòng càn khôn xung quanh và làm chủ nó, nhưng khi đụng phải Chiến Thế cường hoành của Chiến Pháp Đạo Thống, hai bên sẽ ầm ầm va chạm, ma sát và huỷ diệt lấy nhau… phần thắng sẽ thuộc về kẻ có thực lực mạnh hơn.

Nhưng vùng càn khôn do Lạc Nam tạo ra lúc này lại cao cao tại thượng, trực tiếp trục xuất Chiến Thế ra khỏi tầm ảnh hưởng của nó.

Điều này khiến Vương Vũ và Vương Long không thể tin được…

Mặc kệ bọn hắn có tin hay không, Lạc Nam và Đông Hoa như hai mà một, số lượng đường văn bạo tăng.

Chiến lực của Lạc Nam đạt đến một tầm cao mới, hai tay kết ấn.

Thiên Thủ Quan Âm sừng sững hiện ra.

Một vạn hành tinh gầm thét, Oanh Thiên Tổ Phù rít gào, Bỉ Ngạn Hoa khổng lồ bao trùm phần lưng của Đại Quan Âm…

Vực Thần Đạo Kinh đem các tầng vực dồn nén đến cực điểm khảm vào hàng vạn nắm tay, như từng thanh cột chống trời điên cuồng oanh tạc mà xuống.

Không gian sụp đổ, thế giới như muốn nổ tung, ngàn dặm Tứ Đạo Cổ Lâm đều bị san bằng…

Đến từ bốn phương tám hướng, phong tỏa mọi không gian, Thiên Thủ Quan Âm tung đấm không cho Vương Long và Vương Vũ địa phương lẫn trốn.

“Vô Tận Chiến Tướng!”

Đối mặt thế công khủng bố như vậy, Vương Long và Vương Vũ ngưng trọng đến tột đỉnh, quyết đoán triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng chống lại.

Vô Tận Chiến Tướng hiện ra, liền dốc hết sức mạnh ngăn chặn Thiên Thủ Quan Âm bạo loạn đấm xuống.

Nhưng mà khiến Vương Vũ và Vương Long không thể ngờ chính là… đối mặt với bọn hắn không chỉ có Lạc Nam và Đông Hoa, mà còn có cả vùng trời đất này.

Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, phu thê hợp lực có thể cộng hưởng cùng trời đất, được trời đất cung cấp sức mạnh.

Khi Thiên Thủ Quan Âm giáng xuống thế công, trời đất hòa minh, vô tận Nguyên Khí vạn dặm xung quanh như vòi rồng đổ về, dung hợp vào trong quyền kình của nó, dung hợp vào trong Bá Lực…

Sức mạnh đạt đến mức độ nghịch lý…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Vô Tận Chiến Tướng như hai pho tượng đất dễ dàng bị đập vỡ, ầm ầm nát tan trong ánh mắt hoài nghi nhân sinh của Vương Vũ và Vương Long.

Động tĩnh chiến đấu quá dữ dội khiến phía bên cạnh Khương Lê và Chân Mật cũng bị ảnh hưởng.

Các nàng và Ngũ Đại Hộ Pháp của Chiến Pháp Đạo Thống bị dư ba công kích do Lạc Nam tạo ra hất văng rất xa… không kịp ổn định thân mình.

“Không xong rồi!”

Vương Vũ và Vương Long đổ mồ hôi lạnh, nhận ra mình đã bị áp đảo hoàn toàn.

Nhưng Lạc Nam và Đông Hoa có thể nghiền ép bọn hắn không có nghĩa là có thể giết chết bọn hắn.

Thiên Đạo Cảnh một khi muốn chạy trốn, tu vi cùng cấp độ khó mà ngăn cản được.

“Bí Thuật – Bạo Chiến Độn Pháp!”

Hai người cùng lúc kết ấn, muốn tự bạo Chiến Vực kinh khủng của mình để nhân cơ hội bỏ chạy.

Nhưng mà đó chỉ là suy nghĩ viễn vong của bọn hắn.

Lạc Nam đã từng chiến đấu với Vương Bằng, để Vương Bằng thông qua Bạo Chiến Độn Pháp chạy thoát một lần, sao lại chưa rút kinh nghiệm?

Chẳng biết từ bao giờ, bóng hình xinh đẹp của Bích Tiêu đã từ Phá Đạo Lệnh hiện ra, tiếp cận Vương Long và Vương Vũ.

Bên trong Vô Đạo Lĩnh Vực của nàng, chỉ có nàng là người duy nhất được quyền sử dụng Quy Tắc Chi Lực.

Ngọc thủ nhẹ nâng, Quy Tắc Chi Lực hạ xuống khó chặt lấy Vương Long và Vương Vũ, cưỡng chế giải trừ Bí Thuật mà bọn hắn đang thi triển.

“Làm sao có thể?” Hai tên Trưởng Lão hãi hùng khiếp vía, mùi vị tử vong đã bao phủ toàn thân.

Bọn hắn không ngờ bên phía đối phương còn có cường giả như Bích Tiêu chưa từng xuất thủ.

Đều là Thiên Đạo Cảnh, một bên được sử dụng Quy Tắc còn một bên thì không… kết quả không cần phải nói.

Bích Tiêu hoàn toàn làm chủ cuộc chơi.

Lạc Hồng Kiếm thay đổi trạng thái thành Nguyệt Hồng Kiếm.

Lạc Nam và Đông Hoa cùng nắm lấy chui kiếm, khuyết nguyệt buông xuống, Nguyệt Thần Trảm bá đạo trảm ra.

“Mạng chúng ta xong rồi!”

PHỐC… PHỐC… PHỐC… PHỐC…

Tứ chi của hai vị Trưởng Lão toàn bộ bị chặt đứt, như hai tên phế nhân rơi tự do từ không trung xuống, máu me đầm đìa.

“Làm đi!” Bích Tiêu nhìn Lạc Nam ra hiệu.

Lạc Nam hiểu ý mỉm cười.

Cơ hội vạn năm chưa chắc có một để khống chế và thu phục hai vị trưởng lão hàng đầu bên phía địch nhân, làm sao có thể dễ dàng để bọn hắn chết đi như vậy?

Hắn chặt đứt tứ chi để bọn hắn tuyệt vọng, lâm vào hoảng loạn, dễ dàng thao túng hơn mà thôi.

Tử Giới mở ra bao trùm, Lạc Nam điều động Bá Đạo Quy Tắc xâm nhập Linh Hồn của Vương Long và Vương Vũ.

Lần này Đông Hoa vẫn ở trong cơ thể Lạc Nam, nàng tận mắt chứng kiến sự khủng bố của Bá Đạo Quy Tắc.

“Thế gian này sao lại có loại Quy Tắc vô lý đến như thế?” Đông Hoa kinh ngạc thốt lên khi nhìn thấy Vương Long và Vương Vũ lúc này đã quỳ rạp dưới chân Lạc Nam.

“Haha, đây chính là Bá Đạo Quy Tắc của phu quân nàng.” Lạc Nam cười đắc ý:

“Lần trước hai quả Hồ Lô mà ta dùng làm sính lễ cưới nàng có thể mang đến Bá Đạo Quy Tắc.”

Đông Hoa nghe vậy trong lòng ngọt ngào, không nghĩ đến vật phẩm quý giá và nghịch thiên như vậy mà hắn lại lấy ra để làm sính lễ, chẳng trách biểu hiện khi đó của Phá Đạo Bát Lão có phần thất thố như thế a.

“Thì ra cũng nhờ Bá Đạo Quy Tắc mà chàng giết được Đại Nguyên Viện Trưởng một cách đơn giản?” Đông Hoa hiểu ra.

“Không sai, hiện tại chúng ta phu thê như một, ta không cần giấu nàng.” Lạc Nam mỉm cười.

Làm xong tất cả, hắn dùng Bất Tử Dịch Thuỷ trị thương cho Vương Long và Vương Vũ.

Lúc này đã là thuộc hạ trung thành, không có lý do gì không không chuộc lòng người để bọn hắn càng thêm cố gắng cống hiến.

Mà ở bên ngoài, Bích Tiêu cũng đã hiệp trợ Khương Lê cùng Chân Mật bắt giữ Ngũ Đại Hộ Pháp.

Lạc Nam lại mở ra Tử Giới, dùng thủ đoạn bí mật thu phục năm tên này trước ánh mắt tò mò của Khương Lê và Chân Mật…

“Không phải nàng kia…” Chân Mật và Khương Lê đánh giá Bích Tiêu, trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Bích Tiêu mặc dù đeo mặt nạ, nhưng từ dáng người và khí chất… hai nàng có thể khẳng định Bích Tiêu không phải nữ nhân đã ân ái với Lạc Nam trước đó.

“Phi, cái tên lưu manh sắc lang này, nói là một mình lịch luyện nhưng lại mang theo tận hai mỹ nhân?” Cả hai nữ đều sinh ra ý niệm khinh bỉ.

“Khụ…” Lạc Nam đưa tay về Bích Tiêu giới thiệu:

“Nàng là Bích Tiêu, Tam Đương Gia của Phá Đạo Hội… đồng thời cũng là em vợ ta.”

Bích Tiêu chân mày giật giật, cái tên này ưa thích chiếm tiện nghi của nàng? Vì sao ngươi không giới thiệu ta là sư thúc?

Bất quá nàng là em vợ của hắn là sự thật, không thể chối cãi.

“Tam Đương Gia!” Chân Mật cùng Khương Lê hít một ngụm khí lạnh, thân phận này có thể sánh ngang Đạo Chủ của Đạo Thống nha.

“Gặp qua Tam Đương Gia.” Hai nàng thi lễ.

“Các ngươi biểu hiện rất tốt, Phá Đạo Hội sẽ có trọng thưởng.” Bích Tiêu hào phóng gật đầu, lấy ra bốn quả Hoàng Trung Lý đưa đến.

Thân phận của hai nữ nhân này bất phàm, là tiền đề để móc nối hai thế lực hùng mạnh ở Đạo Địa gia nhập Phá Đạo Hội, Bích Tiêu đương nhiên cực kỳ bạo tay và hào phóng lôi kéo.

“Đây là…” Cảm nhận được Thiên Đạo Quy Tắc cao cấp đến cực điểm trong Hoàng Trung Lý, hai nữ giật mình.

Với thân phận của các nàng, tài nguyên hàng đầu gì cũng đã từng thấy qua, lại chưa từng gặp loại tài nguyên thần kỳ như vậy.

Cảm giác được nếu như đem Quy Tắc Chi Lực từ mấy quả này lĩnh ngộ, các nàng có thể đột phá tiểu cảnh giới thuận lợi hơn rất nhiều.

“Đa tạ Tam Đương Gia…”

Lạc Nam đặt tay lên đỉnh đầu đám người Chiến Pháp Đạo Thống, xóa đi toàn bộ ký ức về trận chiến vừa rồi.

Như vậy thông tin về trận chiến vừa rồi sẽ không lưu lại trong đầu, nhưng đám người này vẫn sẽ mặc định trung thành với hắn.

“Các ngươi vào Tứ Đạo Cổ Lâm làm gì?” Lạc Nam chất vấn.

“Bẩm chủ nhân!” Vương Long chắp tay, cung cấp hồi đáp:

“Chúng ta muốn tìm kiếm…”

Chương trước Chương tiếp
Loading...