Con đường bá chủ - Quyển 2
Chương 46
“Keng, chúc mừng ký chủ thành công triệu hoán Huyết Mạch Thủy Kỳ Lân…”
Âm thanh hệ thống vừa kết thúc, con mắt Lạc Nam cấp tốc sáng rực…
Không ngờ lại là Kỳ Lân…
Một trong các loài Thần Thú tồn tại trong truyền thuyết…
Tương truyền, Kỳ Lân là loài có đầu nửa rồng nửa thú, đỉnh đầu có sừng oai phong, toàn thân được bao phủ bởi lân giáp khôi ngô, là một trong các chủng tộc có khả năng thống ngự thuộc tính mạnh mẽ nhất…
Nhiệm vụ lần này chỉ là cấp Chi Nhánh mà thôi, chẳng thể ngờ ra được quà khủng như vậy…
Xem ra có tứ nữ bên cạnh vận khí gia không ít a…
Thấy Lạc Nam cười tủm tỉm một mình, tứ nữ âm thầm kỳ quái… bất quá không hỏi nhiều, bởi vì bên trên sân khấu giữa trung tâm quảng trường, một hắc y nhân nhìn qua khá cao lớn phi thân mà lên…
Hiển nhiên hắn xung phong trở thành người đổi vật đầu tiên…
Vô số ánh mắt tập trung về sân khấu.
“Vị đạo hữu này… mời!” Thành Bích gật đầu nhàn nhạt cười…
Hắc y nhân cao lớn thoáng ngẩn ngơ, hiển nhiên bị dung nhan của Thành Bích ảnh hưởng…
Bất quá hắn cũng là một tên Hóa Thần Viên Mãn, rất nhanh lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, từ trong người lấy ra một vật…
Trong mắt vô số người là một viên ngọc cỡ trứng gà trong suốt. Vỏ viên ngọc này trong ngần như thủy tinh, bên trong đựng đầy dịch thể màu làm sắc lấp lánh huyền ảo, khí tức Thủy thuộc tính nồng đậm đến cực hạn…
Hắc y nhân thấy mọi người chăm chút, thay đổi âm giọng vốn có của bản thân, dùng một loại âm thanh khàn khàn phát ra tiếng nói:
“Đây là Thủy Cực Châu, bên trong ẩn chứa Thủy Cực Dịch Thể, là Pháp Bảo có thể sử dụng duy nhất một lần, nhưng lại chính là khắc tinh của vạn hỏa trong thiên hạ, dù người bị Dị Hỏa thiêu cháy cũng có thể dập tắt… đương nhiên trừ Dị Hỏa nằm trong top 5 trở lên…”
Không ít người âm thầm đổi sắc mặt, vừa ra đã là đồ tốt rồi… bất quá hắc y nhân chưa ra điều kiện trao đổi, cả đám chỉ có thể tiếp tục quan sát…
“Tại hạ muốn dùng Thủy Cực Châu đổi với một loại Linh Dược có thể gia tăng thuộc tính Thổ Hệ… đẳng cấp càng cao càng tốt…” Hắc y nhân dứt khoát nói, hắn là tu sĩ Thổ Hệ đang lâm vào bình cảnh, vì thế dứt khoát đem Thủy Cực Châu ra đổi…
Hắc Y Nhân vừa dứt lời, toàn trường lập tức đứng lên hơn mười thân ảnh…
Trong tay mỗi người cùng lúc xuất hiện các loại Linh Dược Thổ Thuộc Tính đẳng cấp khác nhau, lần lượt nhanh chóng giới thiệu công dụng…
Hắc y nhân không có quá nhiều do dự, lập tức lựa chọn đổi với một người sở hữu gốc linh dược gọi Chân Thổ Đằng, đẳng cấp là Địa Cấp Thượng Phẩm…
Những người còn lại thấy mình không được chọn, chỉ có thể thở dài đầy tiếc nuối ngồi xuống…
Mà tu sĩ sở hữu Chân Thổ Đằng cũng nhanh nhẹn phi người lên sân khấu, trước sự chứng kiến của đám đông, đem Chân Thổ Đằng trong tay giao dịch với Thủy Cực Châu…
Hắc y nhân khôi ngô nhận được Chân Thổ Đằng, lập tức rời khỏi Quảng trường… hiển nhiên đã không nhịn được trở về bế quan…
Trước khi ra khỏi Đại Môn, phải cống nạp cho Đa Bảo Các một lượng Linh Thạch nhất định… chính là phí dụng của Lễ Hội lần này…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Chỉ trong chưa đầy vài phút, giao dịch đầu tiên thuận lợi hoàn thành, gây nên hứng thú của không ít người…
“Không hổ là Lễ Hội quy mô lớn, lần đầu tiên đã chơi hàng Địa Cấp rồi…” Lạc Nam nhẹ giọng cảm thán, đối với Thủy Cực Châu kia hắn chỉ cười nhạt, thứ đó ngăn cản được một loại Dị Hỏa thì còn được, nếu gặp cùng lúc ba loại, có khắc chế được hay không là chuyện khác…
Chưa kể là vật chỉ có thể dùng một lần…
“Đảo Nga Mỹ là nơi phồn hoa bậc nhất Hải Châu Đại Lục, vật phẩm cấp cao sẽ còn xuất hiện không ít… chưa kể người được mời toàn là nhân vật có danh tiếng đấy…” Cơ Nhã nhẹ giọng nói…
Tam nữ còn lại bắt đầu chờ mong, nhất là tiểu nha đầu Á Nhi… đôi mắt dưới mặt nạ lấp lánh như bóng đèn…
Trên sân khấu…
“Rất tốt… vị đạo hữu này có nhu cầu đổi vật hay không?” Bảo Kiều nhàn nhạt hướng tu sĩ còn lại hỏi…
Tu sĩ vừa thành công nhận lấy Thủy Cực Châu gật đầu, nhanh chóng lấy ra vật thể cực đại…
Ầm…
Sân khấu bị rung lên, một thi thể hình dạng con trâu yêu thú xuất hiện… khôi giáp toàn thân lực lưỡng, móng vuốt sắt nhọn… dù chết đi nhưng khí thế Lục giai vẫn còn động lại…
“Thi thể của Lục giai yêu thú Tê Ngưu, toàn thân đều là bảo vật có thể luyện chế pháp bảo, sừng trâu có thể luyện chế vũ khí, da trâu có thể đúc thành bảo giáp…” Tu sĩ lập tức giới thiệu…
Không để mọi người đợi lâu, hắn lập tức nói: “Tại hạ muốn đổi một môn Thủy Hệ Vũ Kỹ, đẳng cấp càng cao càng tốt…”
Lần này toàn trường khá vắng lặng, hiển nhiên nơi này phần lớn người đều có bối cảnh, xác của Lục giai yêu thú thấy qua không ít…
“Tại hạ dùng Phách Giang Chưởng, Địa Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ để trao đổi…”
Tưởng chừng chẳng ai đáp lại, chủ nhân của xác trâu đang ảo não trong lòng, lập tức có một âm thanh trầm thấp vang lên, nhìn đế là một nam tử mang mặt nạ có bộ dạng khá lùn…
“Ta đồng ý…” Chủ nhân của xác trâu mừng rỡ gật đầu…
Nam tử lùn phi thân lên sân khấu, thu hồi xác trâu, đồng thời ném ra một quyển sách cổ…
“Giao dịch hoàn tất, đạo hữu có nhu cầu tiếp tục hay không?” Thành Bích hài lòng gật đầu, hướng về nam tử lùn hỏi thăm…
Nam tử lùn lắc đầu, trở về hàng ghế khách ngồi…
Mà chủ nhân ban đầu của xác trâu cũng không có ý định rời đi, một lần nữa trở về vị trí quan khách…
“Mời vị đạo hữu kế tiếp…” Bảo Kiều lịch sự cười nói…
Phần phật…
Óng tay áo tung bay, một thân hình uyển chuyển xuất hiện trên sân khấu, dù đã che mặt nhưng nhìn qua rõ ràng là một nữ nhân…
Nữ nhân phất tay, đột ngột móc ra một khối ngọc bội, khí tức hỏa thuộc tính lưu chuyển mãnh liệt…
“Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ Hỏa Hệ – Thập Tự Thiên Hỏa… khi sử dụng bắn ra một ngọn lửa hủy diệt có hình Thập Tự Giá, thiêu đốt mọi đối thủ trên đường đi của nó…”
Nữ nhân thần bí nhàn nhạt nói, ngắn gọn xúc tích vô cùng…
“Ta muốn đổi với vật làm đẹp, chữa trị dung nhan cho nữ nhân…”
Lời nói tiếp theo của nàng khiến không ít nam nhân cường giả định đứng lên trao đổi ngã quỵ… bọn hắn làm gì có thứ đó chứ?
“Cách Lão Thảo… Địa Cấp Cực Phẩm Linh Dược, có khả năng làm chậm quá trình lão hóa của cơ thể…” Theo âm thanh khàn khàn cất lên, bên trong Quảng Trường, một thân ảnh đứng lên lấy ra gốc dược thảo của mình…
Theo sau đó, lại có vài ba người đứng lên muốn trao đổi… thậm chí xuất hiện cả Thiên Cấp Linh Dược có thể cải lão hồi xuân trong vài chục năm…
Nữ tử trên sân khấu đảo mắt nhìn quanh, đang muốn làm ra lựa chọn…
“Cực Phẩm Dưỡng Nhan Đan… năm viên!”
Chợt, một âm thanh thản nhiên vang lên cắt được sự lựa chọn của nàng…
Vô số thân ảnh chấn động, thậm chí có vài nữ cường giả rung lẩy bẩy sau lớp áo rộng thùng thình…
Vô số ánh mắt tập trung về người vừa phát ra âm thanh…
Toàn thân áo bào trắng đen xen lẫn như nhật nguyệt tinh thần, khí tức thu liễm đến cực hạn, mặt nạ buồn tẻ lại không có nước mắt…
Không phải Lạc Nam thì là ai?
Không biết từ lúc nào, đôi mắt tròn xoe của tiểu nha đầu Á Nhi sáng hơn trăng rằm giữa đêm, hận không thể lập tức trấn lột Dưỡng Nhan Đan của hắn…
Thời gian gần đây, Dưỡng Nhan Đan ngày càng khan hiếm, dù là Đa Bảo Các mỗi năm cũng chỉ luyện chế được số lượng trên đầu ngón tay, cung không đủ cầu khiến vô số nữ cường giả muốn cầu một viên mà không được…
Trong chiến đấu không tránh khỏi phát sinh vết thương, nhất là các thương thế khó lành trên dung mạo của nữ tử, thường trở thành tâm bệnh trong lòng các nàng…
Có tin đồn rằng, hơn hai năm trước Đa Bảo Các từng bán ra ba viên Dưỡng Nhan Đan trong một lần Đấu Giá Hội tại Linh Vũ Thành để gia tăng danh tiếng… không lâu sau đó giá cả lập tức tăng lên hàng vạn lần, những nữ nhân may mắn mua được kia vẫn kiên trì không bán, trái lại không chần chờ phục dụng…
“Lập tức đổi…” Nữ nhân thần bí trên sân khấu gật mạnh đầu…
Đây là Lạc Nam đánh trúng tâm lý của nàng đấy, nếu chỉ keo kiệt dùng vài viên Dưỡng Nhan Đan, chưa chắc nàng chịu đổi… vì thế một lần dùng tận năm viên, hiệu quả mang lại rất tốt…
Huống hồ hắn nhìn ra nữ nhân này là Luyện Hư Kỳ, Thiên Cấp Vũ Kỹ có lẽ là cái giá cao nhất nàng đưa ra rồi…
Tốc…
Theo âm thanh kỳ quái vang lên, một thân ảnh đã xuất hiện trên sân khấu…
“Cái gì?” Vô số người không kìm được đứng bật dậy, bọn họ thậm chí không kịp nhận ra tình huống vừa rồi, người kia đã thay đổi vị trí…
“Tên này…” Sau một lớp mặt nạ hoa lệ, Lam Cực tròng mắt híp vào… ngay cả hắn cũng không nhìn ra manh mối…
“Trưởng lão, vừa rồi là?” Ái Tâm ẩn sau lớp áo đen, truyền âm với người bên cạnh…
“Một loại thân pháp đăng phong tạo cực, dưới Luyện Hư Kỳ, không ai sánh bằng…” Đáp lại nàng là một âm thanh hít thở đầy vẻ ngưng trọng…
“Thú vị…” Ái Tâm lẩm bẩm nói một tiếng…
Không ít người cũng âm thầm điều động trí não, dù suy nghĩ như điên vẫn không phát hiện lai lịch của loại Thân Pháp vừa rồi…
Trong lúc nhất thời, toàn trường lâm vào yên tĩnh…
Mà bên trên khán đài, Lạc Nam nhìn Điểm Danh Vọng liên tục tăng lên, âm thầm đắc ý… biểu diễn vài đường cơ bản là có tiền, quá thoải mái haha…
Đồng thời hắn có dịp quan sát hai vị mỹ nữ chủ trì Lễ Hội, say mê hít một hơi thơm ngát từ cơ thể các nàng…
“Công pháp của đạo hữu đây!” Nữ nhân thần bí đã không nhịn được, vội vàng đưa qua Thập Tự Thiên Hỏa…
“Dưỡng Nhan Đan của nàng…” Lạc Nam từ tốn gật đầu, lấy ra một bình ngọc chứa đựng năm viên Đan Dược màu hồng phấn…
Bảo Kiều và Thành Bích liếc nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khiếp sợ…
Đa Bảo Các của các nàng cũng luyện chế được số ít Dưỡng Nhan Đan, nhưng chỉ đạt Thượng Phẩm mà thôi, còn trong tay người này chính là hàng Cực Phẩm a…
Trong lúc nhất thời, ngay cả hai nàng đều có ý muốn sở hữu…
“Đa Bảo Các chúng ta còn tích trữ bao nhiêu Dưỡng Nhan Đan?” Thành Bích bí mật truyền âm…
“Chỉ có ba viên, nhưng Thánh Nữ đã phục dụng tháng trước một viên rồi… nguyên liệu của Đan Dược này ngày càng khan hiếm, dù Dược Điền của chúng ta cũng khó cung cấp đủ…” Bảo Kiều cười khổ đáp…
Thành Bích hít sâu một hơi, bản thân nàng cũng từng dùng Dưỡng Nhan Đan, mỗi lần dùng là mỗi lần thích, chưa bao giờ muốn dừng lại…
Nó như mỹ phẩm cao cấp nhất thế giới, là thuốc phiện của mọi nữ nhân…
Mà vô số nữ tử ẩn giấu trong Quảng Trường càng là hô hấp dồn dập thành tiếng, gắt gao nhìn vào bình đan dược kia, hận không thể lập tức đoạt lấy…
“Sắc đẹp luôn là vũ khí chí mạng nhất của nữ nhân a… đương nhiên cũng là của nam nhân…” Lạc Nam thầm cảm thán một câu, cùng nữ tử hoàn thành giao dịch…
“Đa tạ…” Nữ tử kia mừng rỡ phát khóc, nàng có một thân nhân bị thương hủy mất dung mạo, đau đến không muốn sống, lần này tìm được Dưỡng Nhan Đan, tất cả đều đáng giá… dù nếu suy xét ra, Thiên Cấp Vũ Kỹ giá trị vẫn hơn Dưỡng Nhan Đan rất nhiều…
Dưỡng Nhan Đan không thể nghi ngờ là đan dược có thể chữa trị dung nhan tốt nhất, dù là Định Nhan Đan cũng không thể sánh bằng trong hoàn cảnh này…
“Thuận mua vừa bán mà thôi!” Lạc Nam tiếp nhận Vũ Kỹ Thập Tự Thánh Hỏa, mỉm cười một tiếng…
“Vị công tử này… có cần tiếp tục giao dịch không?” Thành Bích nhìn nam nhân bí ẩn trước mặt mở môi thơm nói, không hiểu vì sao trực giác làm nàng cảm thấy người này có điểm quen thuộc…
“Không vội… tại hạ trước hết nhường các đạo hữu khác…” Lạc Nam bỏ lại một câu, thân hình trở về khán đài…
Phần phật…
Hắn chưa kịp đặt mông ngồi xuống…
“Thiên Cấp Trung Phẩm Thủy hệ Vũ Kỹ – Phiên Giang Đào Hải, người thi triển tung hoành ngang dọc trong nước, khủng bố vô cùng… ta muốn đổi mười viên Dưỡng Nhan Đan…” Một âm thanh quát lạnh vang vọng toàn trường, hai mắt nhìn đăm đăm vào người Lạc Nam…
“Ta xxx, nữ nhân đúng là một đám não tàn…” Vô số nam cường giả trong lòng mắng to, bọn hắn vĩnh viễn không thể nào hiểu được sắc đẹp quan trọng thế nào trong mắt phái nữ…
“Ta đồng ý đổi…” Lạc Nam một lần nữa xuất hiện trên khán đài trước ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của đám nam nhân khác…
Tên này là nhà sản xuất Dưỡng Nhan Đan sao? Phải biết dù là thế lực khủng bố như Đa Bảo Các cũng rất ít xuất phẩm loại đan dược hiếm có này a…
Một lần nữa đơn giản hoàn thành giao dịch…
Cầm lấy một môn Thiên Cấp Thủy Hệ Vũ Kỹ, thân hình trở về vị trí…
Đám người chưa kịp định thần, một thân ảnh khác lần nữa xuất hiện trên sân khấu…
“Địa Cấp Thượng Phẩm Thổ Hệ Công Pháp – Đại Địa Quyết, ta muốn đổi một viên Dưỡng Nhan Đan…”
Lời nói vừa ra, vô số âm thanh nghiến răng nghiến lợi, nhìn về thân ảnh Lạc Nam…
“Thật xin lỗi, tại hạ hết Dưỡng Nhan Đan rồi…” Lạc Nam nhún nhún vai ra vẻ vô tội nói…
Nếu tiếp tục lấy ra Dưỡng Nhan Đan, chỉ sợ ngay cả Đa Bảo Các cũng không nhịn được điều tra hắn a… an toàn là trên hết…
Phù…
Quảng trường vang lên âm thanh thở phào nhẹ nhõm… tên này rốt cuộc cũng hết Đan… vô số người thầm nghĩ Lạc Nam đầu cơ tích trữ Dưỡng Nhan Đan đã lâu, đợi đến thời điểm khan hiếm mang ra kiếm lời…
Không thể không nói, vô số người ghen ghét với hắn, bỏ túi hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ, có thể không ghét sao?
Dù đây là nơi phồn hoa bậc nhất Đại Lục, nhưng Thiên Cấp cũng là hàng cao cấp đấy…
Bất quá cơn sốt Dưỡng Nhan Đan qua đi, vô số người cũng chờ đợi vật phẩm tiếp theo…
“Đáng tiếc… haizz” Ái Tâm tiếc nuối thở dài, bản thân nàng cũng từng cầu đan dược này ở Đa Bảo Các nhưng vẫn chưa được…
“Với dung nhan tuyệt trần của tiểu thư, cần Dưỡng Nhan Đan làm gì nha?” Bà lão ngồi cạnh an ủi, chỉ là trong mắt nàng xuất hiện một tia hối tiếc…
Nếu khi còn trẻ có được Dưỡng Nhan Đan, nàng cũng không có bộ dạng già nua như ngày hôm nay…
“Đợi Lễ Hội kết thúc, chúng ta treo giá cao mua Dưỡng Nhan Đan, hai nữ tử vừa rồi có khả năng bán ra…” Ái Tâm truyền âm chắc nịch…
“Được, cứ làm theo ý tiểu thư…” Bà lão gật mạnh đầu…
Rất nhiều lần tiếp theo, Lạc Nam không gặp thứ gì cần thiết để ra tay…
Hai ngày cứ thế dễ dàng trôi qua…
“Các nàng không cần vật gì sao?” Lạc Nam quay sang nhìn Tứ nữ thắc mắc, các nàng vẫn ngồi im từ đầu đến cuối, chỉ thỉnh thoảng quan sát, chẳng bận tâm thứ gì…
“Chưa gặp thứ thích hợp…” Cơ Nhã mỉm cười…
Mà lúc này, lại một tên tu sĩ lưng còng xuất hiện trên sân khấu, không biết còng thật hay cố tình ngụy trang, hắn đảo quanh toàn trường một vòng, đột ngột lấy ra một kiện cực Đỉnh bằng Ngọc Thạch nằm trên lòng bàn tay, khí thế nó phát ra khiến không gian run rẩy…
“Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Lục Ngọc Bảo Đỉnh, do chính tay tộc trưởng Ải Nhân Tộc luyện chế, chuyên dùng để luyện đan, ta cần đổi với Pháp Bảo Mộc Hệ có khả năng phòng ngự đẳng cấp tương xứng…”
Vừa nghe hắn nói xong, Lạc Nam cảm giác được tiếng hít thở của Tiêu Thanh Tuyền nặng nề một chút…
Hắn mỉm cười, xoay người đứng dậy…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Mộc Liên Giáp – Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, khả năng phòng ngự cực cao, lại nhẹ nhàng linh hoạt, mặc như không mặc, ta muốn đổi với Lục Ngọc Bảo Đỉnh của vị đạo hữu này…”
Lạc Nam vừa mới đứng dậy, đã có người đi trước hắn một bước…
Chỉ thấy người vừa lên tiếng là một tu sĩ mặc đạo bào màu xám tro trùm kín diện mạo, chỉ để lộ một đôi mắt đục ngầu nhìn qua có vẻ già nua…
Trên tay hắn cầm là một kiện áo giáp có khắc hoa sen trước ngực lấp lánh, đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Lục Ngọc Bảo Đỉnh…
Hắn là một tên Luyện Dược Sư cấp cao, đối với các đỉnh tốt để luyện đan hầu như không có sức kháng cự, lại có sở thích sưu tầm Bảo Đỉnh…
Chưa kể Lục Ngọc Bảo Đỉnh do đích thân tộc trưởng của tộc Ải Nhân (người lùn) luyện chế, đáng giá để hắn bỏ ra Mộc Liên Giáp này…
Bất kỳ ai ở đây cũng biết, Ải Nhân là chủng tộc tinh thông bậc nhất về Luyện Khí thuật trên toàn bộ Tinh Cầu, tương truyền có câu “Ải Nhân xuất phẩm, tất thuộc tinh phẩm” không phải nói chơi…
Mà tộc trưởng của Ải Nhân Tộc chính là một vị Bát Cấp Luyện Khí sư, đan đỉnh xuất xứ từ tay hắn nhất định tốt hơn hàng cùng cấp một bậc…
Người ở đây phần lớn đều có kiến thức, đương nhiên cũng hiểu được điều này… nhất là tại Quảng Trường hàng vạn người, Luyện Đan Sư có không ít đấy…
Lại một Luyện Đan Sư toàn thân mặc Lục Sắc Áo Choàng đứng dậy, chăm chú nhìn Lục Ngọc Bảo Đỉnh, từ nhẫn trữ vật lấy ra một tấm khiên tròn lục nâu xen kẽ cầm trên tay, vô tận linh lực luân chuyển…
Nhìn chủ nhân của Lục Ngọc Bảo Đỉnh là tu sĩ lưng còng trên sân khấu, người mặc áo choàng Lục Sắc từ tốn nói:
“Đại Địa Mộc Thuẫn – Pháp Bảo Thiên Cấp Thượng Phẩm, ý niệm vừa động có thể biến lớn đến vạn trượng, là pháp bảo song thuộc tính Mộc và Thổ…”
Lời vừa nói ra, không ít Luyện Đan Sư có ý đứng lên âm thầm thở dài, bởi lẽ vật bọn họ muốn lấy ra không thể sánh bằng Đại Địa Mộc Thuẫn này…
Sở hữu hai loại thuộc tính đã là một ưu thế lớn…
Ngay cả người mặc đạo bào màu xám tro cũng thở dài một hơi tiếc nuối, hiển nhiên cũng biết Mộc Liên Giáp của mình còn kém Đại Địa Mộc Thuẫn một chút…
Bên trên sân khấu, Thành Bích và Bảo Kiều đang tập trung ánh mắt xinh đẹp về một thân ảnh…
Bởi vì hắn đã đứng lên…
Động tĩnh này không thể nghi ngờ lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý…
“Lại là hắn?”
Vô số người nhận ra chính là tên “gian thương” tàng trữ Dưỡng Nhan Đan kia, cả đám âm thầm thốt lên trong lòng…
Chủ nhân của Lục Ngọc Bảo Đỉnh cũng chờ mong nhìn qua, nếu người này không đưa ra được thứ tốt gì hắn sẽ lập tức đổi với Đại Địa Mộc Thuẫn đấy…
Tiêu Thanh Tuyền trái tim ấm áp, nàng biết Lạc Nam muốn đổi cho nàng đấy… mặc dù hắn hứa sẽ tìm Dị Hỏa top 10, nhưng hy vọng này quá mức xa vời…
“Lấy cái đỉnh này cho nàng dùng tạm, Đỉnh Thiên Diễm ta sẽ tìm sau…” Lạc Nam cười nhạt nói một tiếng…
“Vâng…” Tiêu Thanh Tuyền ngoan ngoãn nhỏ giọng hô…
Lạc Nam lập tức từ Nhẫn Hắc Lâu lấy ra một tòa bảo bình tròn vo màu xanh lục…
Quanh thân bình có dây leo uốn lượn, nhỏ gọn cầm nắm được trên tay…
Bảo Bình vừa ra, tất cả mọi người đột ngột cảm ứng được vô vàn Mộc hệ linh khí từ bốn phương tám hướng ùa về cấp tốc, như bị nó nuốt gọn…
Cả đám hít sâu một hơi, cả đám Mộc hệ tu sĩ dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn về Bảo Bình… chờ đợi Lạc Nam cung cấp thông tin…
“Không Mộc Bình, Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo… ngoài việc phóng to thu nhỏ để ngăn cản công kích, nó còn có một công dụng khác… đó chính là thu lấy chủ nhân vào bên trong tu luyện… tốc độ hấp thụ Mộc Linh Khí gấp ba lần so với bên ngoài… đương nhiên chỉ có thể thu được chủ nhân, không chứa được người khác…”
Hít…
Lời vừa nói ra, vô số Mộc Hệ tu sĩ đứng bậc người dậy, gắt gao nhìn vào Không Mộc Bình… bọn hắn thầm hận nếu đây không phải địa bàn của Đa Bảo Các, cả đám sẽ ra tay cướp đoạt rồi…
“Pháp bảo thật tiện lợi…”
Toàn bộ người ở quảng trường lên tiếng cảm thán, pháp bảo vừa có thể phòng ngự, vừa có thể gia tăng tốc độ tu luyện… quả thật là hấp dẫn a… duy chỉ có một mặt hạn chế chính là chỉ có chủ nhân mới được vào bình…
Tuy nhiên đây đã là công dụng rất tuyệt vời rồi, bình thường muốn gia tăng tốc độ tu luyện lên ba lần, chỉ có thể sử dụng Tụ Linh Trận, nhưng tu sĩ chẳng ai rảnh mang theo Tụ Linh Trận trong người làm gì, có muốn cũng mang không được…
Vì thế nên Không Mộc Bình lập tức trở thành bảo vật trong mộng của không ít tu sĩ Mộc Hệ tại đây…
“Dùng Thiên Cấp Cực Phẩm đổi Thiên Cấp Thượng Phẩm, người này đúng là phá gia chi tử…” Bảo Kiều cùng Thành Bích nhìn nhau, âm thầm mắng một tiếng…
Thương nhân như các nàng chú trọng nhất chính là lợi ích, việc không có lợi như vậy đừng mong các nàng làm…
Nhưng đối với bản thân Lạc Nam, có Đỉnh tốt cho Tiêu Thanh Tuyền luyện đan là lợi ích vượt xa tất cả…
Luyện Đan Sư của Hậu Cung, phải được bồi dưỡng trong điều kiện tốt nhất…
“Vị đạo hữu này, tại hạ có một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm Đan Đỉnh… không biết có thể đổi với Không Mộc Bình của ngươi không?”
Trong lúc chủ nhân của Lục Ngọc Bảo Đỉnh đang run rẩy vì hưng phấn trước Không Mộc Bình, một âm thanh vang lên khiến toàn trường nhíu mày…
Chỉ nhìn thấy bên trong khán đài, một tu sĩ thân khoác Bạch Y đứng lên, nhìn chằm chằm vào Lạc Nam…
“Vị bằng hữu này, ngươi đang làm trái quy tắc của Đa Bảo Các… nếu muốn trao đổi lát nữa có thể lên sân khấu…” Thành Bích nhìn về Bạch Y tu sĩ vừa đứng lên trầm giọng nói…
“Chấp sự nói lời ấy sai rồi, chủ nhân của Lục Ngọc Bảo Đỉnh chưa đồng ý đổi với Không Mộc Bình, nên ta có quyền thương lượng a…” Bạch Y tu sĩ trong lòng hổ thẹn, nhưng vẫn cố không nhanh không chậm nói…
Bản thân thèm muốn Không Mộc Bình đến cực độ, vì hắn là Mộc hệ tu sĩ nhưng không phải Luyện Đan Sư, lại từng may mắn đạt được một Thiên Cấp Cực Phẩm Đan Đỉnh trong động phủ cổ, vốn lần này định dùng để đổi vật, vừa lúc gặp được Không Mộc Bình… quả thật buồn ngủ gặp chiếu manh a…
Hắn tin rằng Lạc Nam sẽ chọn Đỉnh của hắn, vì đẳng cấp cao hơn…
Mà chủ nhân của Lục Ngọc Bảo Đỉnh lúc này tức giận Bạch Y tu sĩ muốn chiếm mối ngon của mình đến tím người, quay sang nhìn Lạc Nam thành khẩn nói:
“Ta đồng ý dùng Lục Ngọc Bảo Đỉnh đổi với Không Mộc Bình, hy vọng vị đạo hữu này chấp nhận…”
Không ít người hứng thú quan sát một màn này, xem Đa Bảo Các sẽ xử lý mọi chuyện như thế nào…
Thành Bích và Bảo Kiều chỉ chăm chú nhìn về Lạc Nam, đang đợi hắn làm ra lựa chọn…
Chỉ cần Lạc Nam không đổi Lục Ngọc Bảo Đỉnh nữa, các nàng sẽ lập tức yêu cầu trưởng lão xuống tay với Bạch Y Tu Sĩ, vì dám làm ảnh hưởng quy tắc giao dịch của Đa Bảo Các…
Tuy nhiên tội của Bạch Y tu sĩ không quá lớn, sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng…
Bạch Y tu sĩ cắn chặt răng vì hồi hộp, chỉ cần thành công đổi lấy Không Mộc Bình, dù bị ném ra ngoài hắn cũng chấp nhận…
Trước sự chú ý của đám đông, Lạc Nam ung dung cười nhạt nói:
“Tại hạ tôn trọng Quy Tắc của Đa Bảo Các, đổi với Lục Ngọc Bảo Đỉnh của đạo hữu…”
Nói xong, thân hình hắn lại xuất hiện trên sân khấu, cùng tu sĩ lưng còng làm giao dịch…
“Đa tạ đạo hữu… đa tạo đạo hữu…”
Tu sĩ lưng còng thở phào nhẹ nhỏm liên tục cảm ơn, cẩn thận thu lấy Không Mộc Bình, không quên nghiến răng nghiến lợi nhìn Bạch Y tu sĩ… lúc này lập tức phi thân rời khỏi Lễ Hội…
Hắn chỉ là một Luyện Hư Trung Kỳ, rất sợ bị chặn cướp Không Mộc Bình, về trước cho chắc cú…
Hắn vừa rời đi không lâu, tại Quảng Trường lập tức có gần mười thân ảnh theo sát mà ra… hiển nhiên chưa chịu từ bỏ ý định giết người cướp Không Mộc Bình…
Kết quả như thế nào không quan trọng, bởi vì trong ngàn dặm xung quanh Đa Bảo Các không thể nhìn thấy một màn này…