Con đường bá chủ - Quyển 3

Chương 222



Phần 222

Con mắt tà dị với năm cái đồng tử đen kịch thức tỉnh, một cái đồng tử bên trong chúng nó vô thanh vô tức chầm chậm xoay tròn…

Mà khi cái đồng tử này xoay tròn, ở trước mặt Lạc Nam… một cái lỗ đen bất chợt hiện ra, hết sức quỷ dị…

Lỗ đen nằm im một chỗ không xoay tròn hay chuyển động, chỉ là theo ý niệm của Lạc Nam… nó vẫn đang không ngừng mở rộng, nhanh chóng to ra.

Chỉ thoáng chốc, lỗ đen đã to như một cái miệng thung lũng, sâu không thấy đáy…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Đúng lúc này, 27 tấm phù rốt cuộc kích nổ, vô tận oanh tạc vang vọng khắp hư không, một cổ hơi thở mang tính hủy diệt truyền ra khắp đất trời, muốn nhấn chìm tất cả…

“Ha ha, bạo đi nào!” Thiếu nữ cười lớn khoái trá, trong tay nàng xuất hiện một tấm Phù Chú khác…

Chính là Dịch Tinh Phù, loại Phù Chú có thể di chuyển đến một hành tinh bất kỳ nào khác trong vũ trụ, cũng là loại Phù Chú có thể chạy trốn nhanh nhất có thể.

Hiển nhiên ngay cả thiếu nữ cũng không muốn ở lại đây quá lâu, tránh bị chư vị Tiên Vương của thế lực “bề trên” kia phát giác.

Chỉ cần chứng kiến vẻ mặt tuyệt vọng của Lạc Nam, thiếu nữ sẽ lập tức rời đi, đương nhiên không quên uy hiếp hét to nói:

“Ngươi tốt nhất đem chuyện Cấm Kỵ của ta quên đi, bằng không ta đem chuyện Thiên Đế Biến với Nghịch Long của ngươi tiết lộ, chúng ta sẽ cá chết lưới rách!”

“Khoan đắc ý!”

Bên tai nàng đột nhiên vang lên tiếng nói của con Chồn Đen, giọng điệu ẩn chứa một tia run rẩy…

“Cái gì?” Thiếu nữ kỳ quái hỏi, lúc này mới giật mình nhớ đến… tại sao vẫn chưa nghe âm thanh của vụ nổ phát ra?

Nàng ngẩng đầu nhìn lên, sau đó ánh mắt trở nên tái nhợt…

Chỉ thấy trên bầu trời, 27 tấm phù đã triệt để oanh tạc, vô cùng vô tận lực lượng mang tính hủy diệt đã xuất hiện…

Nhưng mà, những cỗ lực lượng này lại không càn quét bốn phương tám hướng, không đem toàn thể hành tinh cấp thấp này nghiền thành phấn vụ như trong tưởng tượng của thiếu nữ…

Trái lại chúng nó như bị một lực lượng khủng bố nào đó cô động lại, phong tỏa lại không thể thoát thân…

Chưa dừng lại ở đó, không biết từ bao giờ… ánh mắt của đối thủ nàng đã trở nên vô cùng tà dị, trước mặt hắn xuất hiện một cái lỗ hổng đen kịch không chút khí tức nào, lại khiến sắc mặt thiếu nữ trở nên cực kỳ khó coi.

Là một tu sĩ Không Gian Hệ, thiếu nữ thừa biết cái lỗ hổng kia là đồ vật gì…

Đây là thứ mà ngay cả nàng ở hiện tại cũng không thể tạo ra được…

Lỗ hổng không gian! Kẻ trước mặt này có thể tạo ra một lỗ hổng không gian?

Đây chính là thứ chỉ xuất hiện trong vô tận hư không hoặc trong các đường hầm không gian kỳ vỹ…

“Làm sao có thể?” Thiếu nữ trợn mắt há hốc mồm, một cảm giác hoang đường bất chợt hiện lên trong tâm trí.

Tên này không phải Tu sĩ tinh thông Không Gian hệ, vì sao làm được đến nước này?

“Con mắt… là con mắt của hắn, nó là một kiện Vương Cấp Pháp Bảo!” Con Chồn đen chăm chú nhìn mắt trái của Lạc Nam, nơi một trong năm cái đồng tử màu đen kia đang xoay chầm chậm.

Hiển nhiên với kiến thức của nó, chỉ nhận ra được đẳng cấp đang bị Phong Ấn của Cấm Kỵ Chi Nhãn mà thôi…

Bất quá mặc dù đang ở Vương Cấp, thì đối phó với 27 tấm Cực Cấp Phù Chú cũng là dư sài.

Lỗ đen trước mặt Lạc Nam ngày càng mở rộng, sau đó tuôn ra một lực hút khủng bố mà vô hình… đem toàn bộ vụ nổ tưởng chừng kinh thiên động địa kia hút vào bên trong.

Tinh thần Lạc Nam tập trung đến cực điểm, trong chưa đầy vài hơi hô hấp… toàn bộ Vụ Nổ đã bị lỗ đen hấp thu sạch sẽ…

Mà chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam trong đầu đang điên cuồng nhớ lại vị trí tọa lạc của Huyết giới, thông qua khoảng thời gian sinh tồn ở đó, cũng như khoảng thời gian vượt qua Vượt Tinh Huyết Trận.

Tinh thần hắn tập trung cao độ chưa từng có, đầu não như muốn nứt ra, chỉ hy vọng bắt được một chút vị trí mỏng manh của Huyết giới trong các hành tinh cấp thấp…

Cấm Kỵ Chi Nhãn xoay tròn liên hồi, rất nhanh đã có một tia manh mối.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/

Tại Huyết giới…

Dạo gần đây toàn thể trên dưới Huyết giới bị bầu không khí trầm trọng bao trùm, bởi vì Đệ Nhất Thiên Tài Huyết Giới, con trai cưng của Huyết Hoàng là Huyết Quân đã được xác nhận vẫn lạc…

Huyết Hoàng phẫn nộ ngập trời, hạ lệnh dốc toàn bộ lực lượng xây dựng trở lại Vượt Tinh Huyết Trận nối liền Việt Long Tinh, thề phải đem toàn bộ tinh cầu này chó gà không tha để hả giận trong lòng…

Những thế lực có liên quan từ đầu đến cuối với cái chết của Huyết Quân toàn bộ phải bị xử tử, dùng cực hình tàn nhẫn nhất… sống không bằng chết.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/

Bên trên Huyết Tinh Pháp Trường, nữ thiên tài Huyết Tộc – Huyết Di cùng với hơn ngàn tên tộc nhân của nàng bị treo trên Cột Sắt… chờ đợi dụng hình.

Bên dưới cột sắt, lít nha lít nhít quần thể đỏ tươi như máu, sở hữu bộ răng và nộc độc đáng sợ như Kim Châm, hàng trăm cái chân lông lá ghê tởm bò nhanh trên cột sắt, sẵn sàng cắn xé toàn bộ con mồi ra thành vạn mảnh.

Chúng là Huyết Độc Kiến, loại Yêu Thú nguy hiểm bật nhất Huyết giới, sở hữu khả năng tra tấn con mồi trước khi chế tàn nhẫn nhất, mỗi một cây răng như kim chích của chúng đều sở hữu độc tố cực đại, đầu tiên là hút sạch máu huyết của nạn nhân, hòa quyện độc tố vào trong đó, sau đó một lần nữa bom đầy cơ thể họ.

Lúc này độc và máu hòa quyện cùng một thể, sẽ đem nạn nhân đau đớn ngứa ngáy đến phát điên, nhưng tinh thần vẫn luôn tỉnh táo để đón nhận cảm giác kinh khủng đó.

Mãi đến khi nạn nhân bị Huyết Độc tra tấn đến mức hấp hối, Huyết Độc Kiến mới bắt đầu ăn thịt.

Bên ngoài Pháp Trường, vô số Huyết tộc tập trung xem kịch, nhìn hàng vạn con Huyết Độc Kiến bắt đầu leo lên cột sắt mà trong lòng rùng mình, cũng cảm thấy đồng tình với Huyết Di.

Nữ nhân này một đời say mê Huyết Quân, kết cục cuối cùng lại thê thảm vì dính líu trực tiếp đến cái chết của Huyết Quân, liên lụy toàn tộc.

Trước Huyết Di, Huyết Lãnh và toàn thể tộc nhân cũng đã bị xử tử, bất quá vì Huyết Lãnh trước đó có công phát hiện bộ mặt thật sự của Huyết Diệt là Lạc Nam… nên được ban chết một cách nhẹ nhàng mà không phải dụng hình Tra Tấn.

Vạn Kiến Phệ Thân, đây chính là cực hình tàn nhẫn nhất Huyết giới, khiến những tên máu lạnh nhất nghe qua cũng phải rùng mình.

Huyết Di sắc mặt thê lương, dung nhan xinh đẹp với làn da màu trắng bệch lúc này tái xanh như người chết, ánh mắt vô thần nhìn xuống dưới chân… nơi những con Huyết Độc Kiến đang hưng phấn xông đến…

Tận cùng trong đôi mắt nàng là một tia hoảng sợ… hiển nhiên Cực Hình này đủ khiến tâm linh giường như đã chết lặng của nàng bị thật sâu chấn động.

Bên cạnh Huyết Di, hàng ngàn tộc nhân bị treo trên cột sắt gào khóc vang trời, lạy lục van cầu Huyết Hoàng tha thứ, chỉ cần ban cho bọn hắn một cái chết sảng khoái là được.

Đáng tiếc Huyết Hoàng hiện tại giận không có chỗ phát tiết, hận không thể lập tức nhìn thấy toàn thể tộc nhân của Huyết Di bị đàn kiến tàn sát bừa bãi, để chấn chỉnh uy nghiêm Hoàng Tộc của hắn, cũng như trút đi cơn giận trong lòng.

Nhìn thấy sắc mặt Huyết Hoàng lạnh lùng như băng, vô số tộc nhân của Huyết Di chính thức tuyệt vọng, đàn kiến ngày một đến gần, bọn hắn điên cuồng mắng chửi:

“Con Tiện nhân Huyết Di, chính ngươi đã hại chết toàn tộc!”

“Con tiện nhân Huyết Di, ngươi là nỗi ô nhục của cả Gia Tộc!”

“Con tiện nhân! Sinh ra ngươi là sai lầm lớn nhất cuộc đời chúng ta!”

Vô số âm thanh mắng chửi khó nghe đến cực điểm truyền vào đầu não, Huyết Di ánh mắt không chút ánh sáng nào, toàn thân hoàn toàn chết lặng.

Nhưng rất nhanh, trái tim nàng chấn động… đau thấu tim gan ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp ánh mắt oán độc của chính phụ mẫu của nàng, họ chính là hai người Huyết Di kính trọng nhất.

“Nhìn cái gì con tiện nhân? Hại chết phụ mẫu ngươi vui sướng không?” Phụ thân và mẫu thân của Huyết Di dùng ánh mắt rét lạnh nhìn nàng, lời nói của hai người như lưỡi đao cắm thật sâu vào tâm linh thiếu nữ…

HỒNG HỘC… HỒNG HỘC… HỒNG HỘC…

Âm thanh hơi thở hổn hển và hưng phấn của đàn kiến vang lên bên tai, Huyết Di khóe môi khẽ nhếch:

“Đến rồi…”

Toàn trường tĩnh lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào Pháp Trường, nơi một màn thảm khốc sắp sửa diễn ra…

TĨNH…

Đột ngột, đàn Kiến hàng vạn con bất chợt khựng lại thân hình, không tiếp tục tiến đến…

Bởi vì bản năng của yêu thú, khiến chúng nó cảm nhận được có điềm chẳng lành sắp tới…

CHÍT CHÍT CHÍT CHÍT…

Con Kiến đầu đàn rít lên một tiếng, sau đó co chân thẳng cẳng điên cuồng bỏ chạy, rời khỏi Pháp Trường…

Theo sau đó, toàn bộ đàn kiến cũng nối gót theo sau, điên cuồng chạy trốn như sợ hãi một điều gì đó kinh khủng…

“Chuyện gì xảy ra?” Toàn thể Huyết giới sắc mặt mộng bức… nhìn về Huyết Hoàng trưng cầu ý kiến.

Huyết Độc Kiến đối với nguy hiểm có sự mẫn cảm cực kỳ cao, bình thường chúng nó rất hung hăng liều lĩnh, nhưng đứng trước nguy cơ diệt vong, sẽ bỏ chạy trước tiên.

Có thể khiến Huyết Độc Kiến hoảng sợ như vậy, rốt cuộc là chuyện gì?

Rất nhanh bọn hắn đã có câu trả lời…

Bên trên bầu trời Huyết giới, một cái lỗ hổng đen kịch như miệng thung lũng bất chợt xuất hiện, không hề có dấu hiệu báo trước nào.

“Cái quỷ quái gì?” Huyết Hoàng tê dại cả da đầu, hắn từ lỗ hổng kia cảm nhận được một cổ hơi thở mang tính hủy diệt.

Toàn thể Huyết giới toàn thân chấn động, chưa kịp định thần.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…

Không cho bất kỳ một ai cơ hội phản ứng kể cả Huyết Hoàng, vô tận lực lượng cuồng bạo bất chợt từ trong Lỗ hỏng tàn sát mà ra, uy thế mang tính hủy diệt đủ để tiêu diệt toàn diện Tinh Cầu.

“KHÔNG…”

Hàng vạn tên tu sĩ Huyết giới gào thét thê thảm một tiếng, trước khi bị tan thành tro bụi…

ẦM ẦM ẦM…

Toàn thể Huyết giới chấn động dữ dội, sau đó ầm ầm sụp đổ từng phiến từng phiến thiên địa…

Trong lúc nhất thời, gà bay chó chạy… sinh linh chết không sao đếm hết, ngay cả Huyết Hoàng cũng bị biển năng lượng khủng lồ bao trùm… không rõ sống chết…

Huyết giới, trở thành nạn nhân của 27 tấm Cực Bạo Tiên Phù, có thể còn lại chút cặn nào hay không vẫn là điều chưa biết…

Bên trong vụ nổ khủng bố, một luồng tàn ảnh thần bí bất chợt chợp lấy Huyết Di trong ánh mắt ngơ ngác của nàng, thoáng một cái đã xuyên qua vô tận thời không, mất đi tung tích, thoát khỏi vụ nổ đang điên cuồng tàn phá.

Huyết Di bị mang đi, để lại vô tận hoang tàn và sụp đổ…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/

Việt Long Tinh.

Lạc Nam khóe mắt chảy dài máu tươi, đem toàn bộ uy lực của Vụ Nổ từ Việt Long Tinh mang đến Huyết giới khiến hắn tiêu hao cực lớn, đầu não đau thấu trời xanh, sắc mặt tái nhợt, nhưng đôi môi lại nhếch lên đầy thỏa mãn.

Cấm Kỵ Chi Nhãn đệ nhất Thần Thông – Không Đạo Na Di.

Không Đạo Na Di, Thần Thông có thể tạo ra một cái thông đạo hư không hấp thu toàn bộ những thứ trước mặt nó, sau đó chuyển dời đến nơi khác thông qua sự điều động của người thi triển.

Hiển nhiên Lạc Nam sử dụng Không Đạo Na Di để hút lấy toàn bộ vụ nổ do 27 tấm Cực Bạo Tiên Phù phát ra, sau đó dựa vào trí nhớ và hiểu biết của mình tìm ra tọa lạc của Huyết giới, và na di vụ nổ vào trong nó.

Huyết giới có hủy diệt hay không hắn không biết… chỉ biết rằng dù bọn hắn không chết sạch, cũng diệt tận 9 phần, ngày sau chẳng cần lo ngại.

“Đa tạ ngươi!” Lạc Nam thu hồi Không Đạo Na Di, ánh mắt cười tủm tỉm nhìn thiếu nữ và con chồn đang ở phía đối diện.

Huyết giới là một trong những nơi khiến Lạc Nam chán ghét nhất, lần này nhờ vào Không Đạo Na Di của Cấm Kỵ Chi Nhãn, lợi dụng thủ đoạn của Huyết Di dạy cho Huyết giới một bài học lớn, hắn càng nghĩ càng cảm thấy thư thái dễ chịu trong lòng.

Thiếu nữ và con chồn nhìn Lạc Nam dương dương đắc ý, sắc mặt cả hai hết sức khó coi, như ăn trúng phải con ruồi vô cùng khó chịu, chỉ cảm thấy mình giống như người hầu, vừa thay Lạc Nam không công làm việc…

“Thủ đoạn thật giỏi a, ngay cả Vương Cấp Pháp Bảo ngươi cũng sở hữu!” Con Chồn đen nghiến răng nghiến lợi nói, càng ngày nó càng khẳng định Lạc Nam mà Khí Vận Chi Tử, chỉ có nhân vật như Khí Vận Chi Tử mới có thể lấy tu vi Hợp Thể Viên Mãn sở hữu tầng tầng thủ đoạn khủng bố như vậy.

“Quá khen!” Lạc Nam thản nhiên mỉm cười, con Chồn Đen không nhận ra Cấm Kỵ Chi Nhãn ở trạng thái phong ấn là điều dễ hiểu, dù sao Cấm Kỵ không phải rau cải ngoài chợ, chỉ sợ dù là Kim Nhi cũng không biết hết tất cả Cấm Kỵ trên Vũ Trụ này.

Hắn cũng vui vẻ thừa nhận việc mình sở hữu một con mắt “Vương Cấp Pháp Bảo” a…

“Ngươi đem vụ nổ đi đâu?” Thiếu nữ lạnh lùng hỏi.

“Một nơi chỉ toàn kẻ thù của ta!” Lạc Nam hài hước cười.

Thiếu nữ nghe vậy nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên mình vừa thay hắn làm chuyện tốt.

“Giáng Long Chưởng!”

Lạc Nam không có ý định bỏ qua cho thiếu nữ, Tốc Biến đã triển khai… một chưởng mang theo hư ảnh Nghịch Long từ trên trời giáng xuống.

“Trốn!” Thiếu nữ vì chủ quan cho rằng 27 tấm Cực Bạo Tiên Phù đủ để cho mình trốn đi nên đã giải trừ Thời Không Tự Tại Kinh, hiện tại một thân một mình… làm sao là đối thủ của Lạc Nam.

Khi ý niệm trốn tránh trong đầu nàng xuất hiện, cũng là lúc âm thanh Thông Báo của Hệ Thống vang lên:

“Keng, thành công hoàn thành nhiệm vụ Bức Lùi Cấm Kỵ, nhận được một Thăng Khí Phù, một lần triệu hóa Huyết Mạch, một lần triệu hoán Thể Chất, một lần triệu hoán Pháp Bảo!”

Lạc Nam khóe môi cười nhạt, Hệ Thống chỉ yêu cầu hắn đem thiếu nữ bức lùi, cũng không yêu cầu giết chết… cho nên khi thiếu nữ sinh ra ý niệm chạy trốn, nhiệm vụ cũng vừa lúc đủ điều kiện hoàn thành.

Bất quá nhiệm vụ mặc dù hoàn thành, nhưng Lạc Nam không có ý định bỏ qua cho thiếu nữ, hắn mang theo sát khí ngập trời lao đến, quyết tâm tất sát một người một thú này.

Thiếu nữ và con chồn quá mức nguy hiểm, nếu để bọn chúng chạy trốn… ngày sau sẽ là đại địch của mình, phải tất sát.

Giáng Long Chưởng gào thét nện xuống, 19 thanh Kiếm hung hăng bay vọt, Lạc Nam còn bồi thêm một chiêu Tạc Hồn Thuật…

Muốn tuyệt đường lui của thiếu nữ…

“Ta thừa nhận lần này thua thiệt trong tay ngươi, nhưng nếu muốn giết ta… ngươi còn non lắm!” Thiếu nữ nhìn các loại công kích đang đánh tới, khóe miệng nhếch lên đầy khinh thường, Dịch Tinh Phù trong tay chuẩn bị bóp nát.

“Thiên Ma Kiếm Pháp – Tuyệt Ma Kiếm!”

Chỉ là trong lúc thiếu nữ tưởng chừng có thể dễ dàng thoát đi, một âm thanh trong trẻo mang theo lãnh diễm bất chợt vang lên.

Trong khoảnh khắc đó, Ma Khí phun trào, một thanh Ma Kiếm xuyên thủng hư không bất thình lình xuất hiện sau lưng thiếu nữ và con chồn, hướng về đầu cả hai hung hăng trảm…

Một cảm giác sởn cả tóc gáy vang lên, thiếu nữ giật cả mình khi có người tiếp cận mà mình không biết…

“Ma Lực? Ở đâu ra Ma Lực?” Con Chồn đen giật bắn người thốt lên.

Không dám xem thường, thiếu nữ quay phắt người lại, lạnh lùng quát:

“Thời Gian Đọng Lại!”

Thời gian xung quanh thân Ma Kiếm bị đọng lại, khiến Lãnh Nguyệt Tâm không thể tiến đến…

“Hừ, một tên Ma Nữ cũng muốn đánh lén ta?” Thiếu nữ khinh thường cười.

Chỉ là rất nhanh, nụ cười trên mặt nàng đọng lại…

“Ma Đế Biến – Thống Ngự Vạn Ma!”

Khí thế toàn thân Lãnh Nguyệt Tâm kéo căng đến cực hạn, vô tận uy nghiêm của một vị Ma Đế ầm ầm tỏa ra, đem Thời Gian xung quanh chính mình nghiền thành mảnh vụn, một Kiếm tiếp tục thô bạo trảm xuống.

XOẸT…

“Á!”

Một tiếng hét thê thảm vang lên, trong lúc một kiếm kia chém xuống, thiếu nữ kịp thời Gia Tốc Thời Gian lên cơ thể, khiến tốc độ tăng vọt né tránh một kiếm chí mạng, nhưng vẫn bị gọt ngay bả vai, vết thương xuyên thấu vào trong da thịt, đứt cả xương cốt…

Nếu không phải kiện y phục đơn giản trên người nàng có khả năng phòng ngự, thì đã cụt cả một bên vai rồi.

“Nguyệt Tâm làm tốt lắm!” Lạc Nam chứng kiến tình cảnh này, hưng phấn quá độ cười ha ha.

Giáng Long Chưởng hung hăng nện xuống, Tạc Hồn Thuật oanh tạc Linh Hồn, 19 thanh Kiếm xuyên thấu cơ thể…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Tất cả công kích đều trúng mục đích, trực tiếp oanh tạc lên cơ thể thiếu nữ…

ẦM ẦM ẦM…

Khói bụi mịt mù, chỉ thấy thân thể thiếu nữ bị bạo tạc thành vô số mảnh vỡ…

“Không xong!” Lạc Nam cùng Lãnh Nguyệt Tâm sắc mặt đại biến bật thốt lên, vì sao không thấy máu?

“Lại khiến ta tiêu hao một Hình Nhân Thế Mạng, bổn cô nương nhớ kỹ các ngươi rồi… Tiên giới bao la, chúng ta sẽ còn gặp lại!”

Không biết từ bao giờ, thiếu nữ và con chồn đã xuất hiện ở một khoảng cách xa, dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Lạc Nam và Lãnh Nguyệt Tâm hai người.

Một nam một nữ này, nam thì anh tuấn hùng mạnh, nữ thì lãnh diễm mỹ miều… quả thật là tiên đồng ngọc nữ, khiến người khác thán phục ngay lần gặp đầu tiên.

Nhưng ở trong mắt thiếu nữ và con chồn, đây là hai khuôn mặt kinh tởm nhất thế gian, là những kẻ lần đầu khiến bọn hắn chịu thua thiệt trong cùng thế hệ.

Dịch Tinh Phù bóp nát, thiếu nữ và con chồn thoáng cái đã biến mất dạng, ngay cả một chút khí tức cũng không để lại, từ đầu đến cuối như chưa từng xuất hiện…

“Quả nhiên là kẻ sở hữu Cấm Kỵ… thật sự khó chơi!” Lạc Nam lắc đầu cười khổ nói.

Lần này để thiếu nữ và con chồn chạy mất, trong tương lai bọn chúng sẽ càng thêm khó chơi…

Bất quá Lạc Nam không sợ thiếu nữ sẽ dám tiết lộ chuyện Thiên Đế Biến và Nghịch Long Huyết của hắn ra ngoài, bởi vì trong tay hắn còn nắm giữ điểm yếu của thiếu nữ.

Hai người sẽ tự giác hình thành một loại ăn ý, thậm chí sẽ còn chủ động giúp đối phương che giấu bí mật.

Bất quá chỉ đáng tiếc một điều, từ đầu đến cuối hắn ngay cả tên của kẻ địch cũng chưa biết…

Thiếu nữ hiển nhiên rất khôn lanh, không tiết lộ chút danh tính nào…

XOẸT… KENG KENG…

Hết sức bất chợt, Ma Kiếm trong tay Lãnh Nguyệt Tâm đâm thẳng mà qua, va đập vào Nghịch Long Chiến Thân tạo nên tia lửa rạng rỡ, ma sát kinh người.

“Nàng muốn làm gì?” Lạc Nam nhảy dựng, mặc dù bị Lãnh Nguyệt Tâm công kích… nhưng hắn đối với nàng không chút tức giận nào.

“Ngươi mạnh lên thật nhanh!” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt hưng phấn chiến ý ngập trời, hiển nhiên trận chiến giữa Lạc Nam và thiếu nữ đã kích thích nàng, muốn cùng Lạc Nam chiến một trận.

“Không chơi… ta không chơi, mệt chết đi được!” Lạc Nam trực tiếp ăn vạ ngồi bẹp giữa không trung, thu hồi 19 thanh Kiếm, hai tay đầu hàng, chẳng có chút ý tứ chiến đấu nào.

“Ngươi…” Lãnh Nguyệt Tâm giận dữ trợn tròn mắt đẹp, đáng yêu cực kỳ.

“Bảo bối, lần này nàng ra tay rất tốt… chỉ là đối thủ của chúng ta quá mức giảo hoạt!” Lạc Nam mặt dày mày dạn nói, muốn rút ngắn quan hệ giữa hai người.

“Hừ!” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ đầy uy hiếp:

“Ngươi tốt nhất đừng có suy nghĩ không đứng đắn với ta, hậu quả ngươi không chịu nổi đâu!”

Lạc Nam nghe vậy bĩu môi, không chút bận tâm: “Không phải là Ma giới sao? Dù nàng có là người đứng đầu Ma giới, ta đã nhìn trúng rồi thì đừng mơ chạy trốn!”

Lãnh Nguyệt Tâm toàn thân hơi rung một chút, rất nhanh môi đỏ cười lạnh: “Không cần mạnh miệng, cũng không cần ngươi tìm đến ta, chính ta sẽ chủ động tìm ngươi… bởi vì ngươi vĩnh viễn là đá mài dao ta nhìn trúng!”

“Được rồi được rồi!” Lạc Nam nhún nhún vai, cười hề hề:

“Ta không những là đá mài dao, ta còn là đá mài thịt, càng mài càng sướng… nàng muốn thử hay không?”

“Đá mài thịt?” Lãnh Nguyệt Tâm ánh mắt ngơ ngẩn, rất nhanh sau đó nàng phản ứng kịp… Một Kiếm hung hăng trảm xuống đầu hắn.

Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên thu hồi Nghịch Long Chiến Thân vào cơ thể…

XOẠT…

Vài sợi tóc tung bay, một Kiếm khủng bố dừng lại sát da đầu hắn.

“Ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi?” Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng phẫn nộ, tên này không đứng đắn chút nào cả.

“Ta là đá mài thịt… à nhầm đá mài dao của nàng, nàng không nỡ giết ta, hehe!” Lạc Nam cười xấu xa tự tin nói.

“Hừ, ngươi chờ đó!”

Lãnh Nguyệt Tâm yêu kiều hừ một tiếng, xoay người muốn rời đi…

Chương trước Chương tiếp
Loading...