Con đường bá chủ - Quyển 3
Chương 227
Trước yêu cầu của Dục Tình Yêu Hỏa, Lạc Nam đương nhiên không chối từ…
Tách ra đôi chân nàng, đóa hoa hồng đỏ rực nóng bỏng kia đã khai mở, côn thịt nhắm ngay nụ hoa, vùng hông dùng sức đâm mạnh…
Ót…
Âm thanh lúc cán vang lên, Dục Tiều Yêu Hỏa toàn thân tê dại, nàng là thiên địa dị vật… bản thân không có màng trinh như nhân loại hay yêu thú, vì lẽ đó rất dễ dàng chào đón nam nhân xâm nhập, trơn tru như nước chảy, khí tức dương cương của nam nhân lắp đầy, nhiệt độ thậm chí còn nóng hơn cả chính bản thân nàng…
“Hừm… chật quá!”
Lạc Nam hừ một tiếng dễ chịu, một ngày hôm nay hắn được Thủy Tích Quân, Quang Nhi đưa qua từng cung bậc cảm xúc khác biệt, lúc này lại cảm giác được sự ấm nóng pha lẫn lướt át lầy lội của Dục Tình Yêu Hỏa, quả thật thoải mái không sao tả xiết…
Hơn thế, năng lượng của Dục Tình Yêu Hỏa truyền vào trong người, một cỗ dục niệm dâng trào mãnh liệt, Lạc Nam bắt đầu gia tăng nhịp độ dập liên hồi, âm thanh dâm mỹ vang lên không ngớt…
Thân thể thành thục của đại mỹ nữ dưới thân như rắn nước vặn vẹo, bộ ngực sửa nhấp nhô lên xuống, Hỏa năng lượng màu hồng phấn tiến vào cơ thể Lạc Nam ở mỗi lần nhấp…
“Ưm… chủ nhân, thiếp sắp hòa thành một thể với chàng!”
Dục Tình Yêu Hỏa thở dốc kịch liệt, cơ thể của nàng ngày càng trở nên hư ảo, bởi vì phần lớn năng lượng đều đã cho Lạc Nam…
Quang Nhi ở phía sau ôm lấy tấm lưng trần của Lạc Nam, dùng vòng một đầy ắp của mình mát xa cho hắn, nàng hiện tại có thể tùy thời ra vào cơ thể nam nhân này chỉ cần có sự đồng ý của hắn…
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Cảm giác được Dục Tình Yêu Hỏa sắp tạm thời tiêu thất, Lạc Nam tiến hành chạy nước rút, nắm lấy hai chân thon dài của nàng gác lên vai mình, côn thịt nhấp liên tục, đem đôi môi dọc hồng nhuận của mỹ nữ không ngừng mở ra khép vào…
Khác với nữ nhân khác khi giao hoan sẽ được phát tiết dục vọng, đối với Dục Tình Yêu Hỏa… Lạc Nam càng cùng nàng ân ái càng cảm thấy bụng dưới nóng rực lên, cơn thèm muốn chẳng những không suy giảm, ngược lại ngày càng tăng cao, đôi mắt hắn gần như hóa đỏ.
“Á… Thiếp ra…”
Theo một âm thanh kiều ngâm dâm mị, Dục Tình Yêu Hỏa toàn bộ tiêu thất… hóa thành vô tận Hỏa hệ năng lượng hòa vào trong người Lạc Nam…
“Gầm gừ!”
Trước mặt Lạc Nam trở nên trống rỗng, dục hỏa bị Dục Tình Yêu Hỏa khiêu khích đến cực hạn cần có chỗ phát tiết.
“Chủ nhân, chơi thiếp!”
Quang Nhi liếm nhẹ khóe môi thơm mộng, chủ động tách ra đôi chân để côn thịt Lạc Nam một lần nữa công thành chiếm đất, ra sức cấy cày…
“Phào…”
Lạc Nam thở ra một hơi, năng lượng từ Thất Thải Huyền Quang của Quang Nhi đang hóa giải Dục Vọng nguyên thủy nhất của hắn, để đầu óc lại một lần nữa trở nên thanh tịnh…
Lúc này, hắn mới có thể tập trung quan sát tình huống trong cơ thể mình…
Chỉ thấy trước vô tận Dục Tình Yêu Hỏa tiến vào, Diễm Tâm Đỉnh thập phần hoan nghênh, muốn đem Dục Tình Yêu Hỏa thu thập, sau đó gộp lại cùng các loại Dị Hỏa khác như thường lệ.
Chỉ là khác với các Dị Hỏa đang có, Dục Tình Yêu Hỏa quá cao… nàng làm sao cam nguyện bị tầm thường?
Thế là vô tận hỏa diễm màu hồng phấn triển khai, điên cuồng bao phủ lấy Diễm Tâm Đỉnh, ra sức trấn an và thuyết phục các loại Dị Hỏa khác.
Quá trình này không đơn giản… Lạc Nam nhìn thấy không ít lần Dục Tình Yêu Hỏa bị đánh bật ra ngoài, các loại Dị Hỏa khác lên cơn giận dữ, thậm chí muốn đánh nát Dục Tình Yêu Hỏa vừa tiến vào cơ thể chủ nhân.
Mà Dục Tình Yêu Hỏa không hề bỏ cuộc, bị hất văng ra lập tức một lần nữa lao đến, muốn đạt sự công nhận của các Dị Hỏa còn lại, để nàng đại diện cho cả bọn, trở thành Hỏa Linh của Diễm Tâm Đỉnh.
“Hừ, đợi các ngươi có linh tính không biết phải đến ngày tháng năm nào? Ta sẽ tượng trưng cho tất cả, ngoan ngoãn cùng ta dung hợp đi!” Có âm thanh hừ lạnh ngạo kiều của Dục Tình Yêu Hỏa vang lên.
ONG ONG ONG…
Diễm Tâm Đỉnh giường như cũng khao khát có một Hỏa Linh, nó ầm ầm chấn động khiến các loại Dị Hỏa bên trong trở nên yên tĩnh trở lại…
Dục Tình Yêu Hỏa mặc dù chưa chuyển thành Tiên Lực, nhưng ở trên Dị Hỏa Bảng rất có uy danh, bởi nàng là một trong những Dị Hỏa tồn tại lâu đời nhất Việt Long Tinh…
Các Dị Hoả khác ở gần Dục Tình Yêu Hỏa cũng có linh tính nhất định, biết nể trọng tiền bối, sau khi bị nàng thuyết phục, cuối cùng không tiếp tục ngăn cản, để Dục Tình Yêu Hỏa dung nhập vào bên trong Diễm Tâm Đỉnh, trở thành một phần lực lượng của Đế Diễm…
Đây là lần đầu tiên Dị thuộc tính tự tìm đến cửa nhưng bị tập thể từ chối, Lạc Nam theo dõi toàn bộ quá trình, không biết nên khóc hay cười…
ONG ONG ONG ONG…
Nguồn năng lượng từ Dục Tình Yêu Hỏa quá lớn khiến Diễm Tâm Đỉnh liên tục hò reo, các loại Dị Hỏa khác sau một thoáng do dự… rốt cuộc cũng tán thành Dục Tình Yêu Hỏa, để hỏa thuộc tính của mình dung nhập với nàng.
Cũng giống như Thất Thải Huyền Quang, Dục Tình Yêu Hỏa cam tâm tình nguyện được Luyện Hóa, nên quá trình tiến triển vô cùng thuận lợi… chỉ cần thời gian mà thôi…
Khí tức trên người Lạc Nam dần dần tăng lên, Bát Đỉnh sơ kỳ… Bát Đỉnh Trung Kỳ…
Gần mười ngày trôi qua, Diễm Tâm Đỉnh so với trước đó to hơn gấp rưỡi, kích thước chỉ nhỏ hơn Long Lực Đỉnh…
Mà tu vi Lạc Nam cũng chạm trước ngưỡng Bát Đỉnh Hậu Kỳ, chỉ thiếu một chút sẽ đột phá, tiến bộ cực kỳ kinh khủng.
Bên trong Diễm Tâm Đỉnh, một thân ảnh đại mỹ nhân thư thái ngâm mình trong ngọn lửa, các loại Dị Hỏa hòa quyện vào cơ thể nàng không chút ảnh hưởng, như mọi thứ vốn chính là như vậy từ đầu, hoàn mỹ vô cùng.
“Nàng sau này gọi là Hỏa Nhi, chính là Hỏa Linh của Diễm Tâm Đỉnh, Linh Hồn của Đế Diễm…” Lạc Nam hài lòng nói.
Dục Tình Yêu Hỏa lúc này cũng giống như các loại Dị Hỏa khác, mà Hỏa Nhi đã trở thành linh tính chung của Đế Diễm.
XÈO XÈO…
Ngọn lửa xuyên thấu cơ thể mà ra, ở bên ngoài ngưng tụ thành Hỏa Nhi yêu kiều quyến rũ, diện mạo vẫn y như đúc ban đầu… chỉ là mái tóc lúc này đã lấp lánh các loại màu sắc khác biệt, không còn riêng một màu hồng phấn như trước đó.
“Chủ nhân, thiếp rất hài lọng trạng thái bây giờ, thậm chí không cần chàng điều động… thiếp có thể thay chủ nhân chưởng khống Diễm Tâm Đỉnh tiêu diệt kẻ địch!” Hỏa Nhi ôm lấy vòng eo Lạc Nam, nhìn côn thịt của hắn vẫn đâm ra rút vào thân thể Quang Nhi, thổ khí như lan nói.
“Rất tốt, nàng và Quang Nhi sau này chính là trợ thủ đắc lực của ta!” Lạc Nam gật đầu hài lòng.
“Phu quân lúc này… chỉ sợ chúng ta toàn bộ liên thủ cũng rất khó đánh bại chàng!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn Lạc Nam thực lực đại tiến, hít sâu một hơi nói ra.
Các nàng cũng rất mạnh, nhưng nếu cùng hắn chiến trong đồng cảnh giới… quả thật không hề có chút lòng tin nào đáng nói.
“Ưm… ưm… chủ nhân, chết Quang Nhi rồi!” Quang Nhi động tình ư ử, tiểu huyệt co thắt vô cùng dữ dội.
“Quang Nhi… ta ra đây!”
Lạc Nam một lần nữa đem dương tinh bắn sâu vào người Quang Nhi, nàng là Quang Linh của Quang Minh Đỉnh, mặc dù có thể dùng Quang Minh lực hóa hình nhân loại để phục vụ hắn, nhưng sẽ không thể thụ thai sinh con như chúng nữ ở bên ngoài.
Tu vi càng cao, năng lượng cần để phát triển càng lớn… Lạc Nam hơi suy nghĩ, Dị Hỏa của giáo chủ Minh Hỏa Giáo – Hỏa Vô Nhai dâng lên đã xuất hiện trên tay hắn.
Nộ Lôi Cương Hỏa – Dị Hỏa xếp hạng thứ 13 trên Dị Hỏa Bảng, bên trong Hỏa Diễm ẩn chứa vô tận Lôi Đình đang cuồng nộ, sức công phá hết sức kinh người.
Từng có người suy đoán Tà Hoàng là dựa vào cảm hứng tứ Nộ Lôi Cương Hỏa nên sáng chế ra công pháp – Lôi Hỏa Huyền Công.
“Các bảo bối, ai có hứng thú với nó?” Lạc Nam cầm Nộ Lôi Cương Hỏa trên tay, Hỏa Nhi ở một bên trừng mắt nhìn khiến nó run lên cầm cập.
Hỏa Nhi cao cấp vượt xa Nộ Lôi Cương Hỏa, nó đương nhiên biết sợ nàng, sợ rất nhiều là đằng khác.
“Thiếp đã có Lôi thuộc tính cùng Lôi Hỏa Huyền Công, không cần thiết Nộ Lôi Cương Hỏa cho lắm!” Diễm Nguyệt Kỳ nhún vai nói.
“Chúng ta cũng vậy!” Tần Mộng Ảnh, Võ Tam Nương hé miệng cười duyên nói.
Nộ Lôi Cương Hỏa mang đến năng lượng của Lôi Đình đang phẫn nộ, mà các nàng đã sở hữu Lôi hệ linh căn trước đó rồi…
“Để cho thiếp!”
Một âm thanh trong trẻo vang lên, đã thấy Diễm Hồng Liên như yêu nữ phi thân mà đến, trong quá trình bay… y phục từng kiện từng kiện rơi vãi mà xuống, đến khi ở cạnh Lạc Nam, thân thể đã trở nên trần truồng.
Diễm Hồng Liên thân thể dong dỏng cao, bắp đùi non khéo léo khép chặt, làn da trắng tuyết, dung mạo quyến rũ của một vị thiếu phu nhân, ánh mắt lả lướt ngập nước, đôi môi anh đào vểnh cao, mê người cực kỳ.
Điều đáng nói là khí chất của Diễm Hồng Liên cực kỳ giống với Dục Tình Yêu Hỏa trước đó, Lạc Nam tự cho là vậy.
“Phu quân, thiếp muốn Nộ Lôi Cương Hỏa!” Diễm Hồng Liên không chút khách khí, đều là vợ chồng lâu năm… nàng chẳng cần phải bày vẽ hay khách sáo trước mặt phu quân của mình.
Thân thể trần truồng sà vào lòng hắn, da thịt mềm mịn ma sát như chăn bông, Diễm Hồng Liên dâng lên đầu lưỡi thơm tho cho nam nhân mút lấy, một cánh tay lại thò xuống giữa hai chân hắn, đem côn thịt kia nắm lấy vuốt ve.
“Bảo bối, nàng dùng Nộ Lôi Cương Hỏa cũng tốt!” Lạc Nam tận tình nhấm nháp cơ thể của Diễm Hồng Liên, nàng là một trong những nữ nhân đi theo hắn sớm nhất, hiện tại cũng chỉ có Tử Tâm Phần Không Viêm mà thôi, nên trang bị Dị Hỏa chiến đấu cho nàng.
“Ưm… mau yêu thiếp, nhìn chàng đại triển hùng phong, thiếp chịu hết nổi rồi!” Diễm Hồng Liên mê ly nói, chủ động nằm ngửa, đem hai chân tách ra…
BỐP…
Lạc Nam đét nhẹ vào mông nàng, Diễm Hồng Liên yêu kiều hứ lên một tiếng, lập tức hiểu ý nam nhân xoay người nằm sấp xuống, mông tròn vểnh lên theo kiểu chó… dâng cao hai cái lỗ thịt ướt đẫm hồng hào.
Lạc Nam ngắm nhìn chúng nó một chút, lúc này mới kê côn thịt vào giữa hai bờ mông bạo mãn, nhắm cái tiểu huyệt đang gọi mời, dùng sức đâm mạnh…
ÓT…
“Hừ, sướng… chơi thiếp cho đã đi chàng!” Diễm Hồng Liên quay đầu nhìn hắn.
Lạc Nam ánh mắt lóe lên nồng đậm dục vọng, không chút thương hương tiếc ngọc, điên cuồng đâm mạnh…
BẠCH…
Một cú thúc nặng nề đến cực hạn, đầu khấc xuyên phá da thịt, chạm đến tận cùng hoa tâm…
“Á, đúng rồi… làm chết nữ nhân của chàng đi!” Diễm Hồng Liên đầu óc mụ mị rên rỉ không thôi, nam nhân này vẫn luôn tuyệt vời như vậy, hắn rút ra đến tận chín thành côn thịt, sau đó dùng toàn lực đẩy vào ngập lút cả mười phần, thậm chí đôi hòn ngọc kia còn sắp chen chút vào cô bé của nàng…
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Âm thanh thịt chạm vào thịt một lần nữa vang vọng không gian, chúng nữ ở không xa quan sát mà toàn thân ngứa ngáy, nhìn biểu hiện thỏa mãn của Diễm Hồng Liên khiến cả bọn nuốt nước bọt không thôi.
“Á, thiếp bắn…”
Không biết qua bao lâu, Diễm Hồng Liên rốt cuộc không chịu nổi xung kích mãnh liệt, toàn thân thể run lên bần bật, âm tinh phun trào, chính thức lên đỉnh…
Mà Lạc Nam lúc này không bắn, trái lại dồn hết toàn lực chạy nước rút bên trong cơ thể nàng, nhấp đến Diễm Hồng Liên hai mắt trắng dã, môi thơm chảy đầy nước miếng, dục tiên tục tử mới chịu bỏ qua…
“Hừ… hừ… hừ, chàng… chàng thật sự muốn chơi chết bảo bối của chàng?” Diễm Hồng Liên làm nũng thở hổn hển trong lòng hắn, Lạc Nam đã nằm xuống đem nàng với Thủy Tích Quân ôm chặt hai bên cơ thể.
“Hắc hắc, ta muốn để Nguyệt Kỳ đau lòng con gái mà xuống trợ trận, nào ngờ có người làm mẫu thân vô tình quá mức…” Lạc Nam cười ha ha, ánh mắt liếc nhìn Diễm Nguyệt Kỳ đang nhìn sang bên này.
“Hừ, lại muốn mẹ con bọn thiếp hầu hạ chứ gì?” Diễm Hồng Liên hé miệng cắn lấy đầu ti hắn.
Mà Diễm Nguyệt Kỳ với Diễm Điệp Tình nghe nam nhân nói chuyện, làm sao không hiểu ham muốn xấu xa của hắn?
Phần phật…
Ái lang đã thích, các nàng đương nhiên không thể không tuân…
Hai mỹ nữ một lớn một nhỏ thả người bay xuống, y phục tung bay…
“Hừ… thoải mái!” Lạc Nam thở dài một tiếng sung sướng, bởi vì Diễm Nguyệt Kỳ cùng Diễm Hồng Liên đã tách chân hắn ra, hai đôi môi mềm mại tìm đến thân côn thịt, bắt đầu liếm láp phục vụ, làm sạch dung dịch bên trong Diễm Hồng Liên vừa rồi.
Lạc Nam tận tình nhấm nháp tư vị mẫu nữ ba người hầu hạ, hồi lâu sau lại đem Diễm Nguyệt Kỳ với Diễm Điệp Tình đưa lên đến đỉnh…
Bởi vì tên này hưng phấn thân phận mẫu nữ của các nàng nên làm như bão táp, xém chút nữa khiến ba nữ ngất đi…
Sau cùng, côn thịt cắm vào cô bé của Diễm Hồng Liên, Nộ Lôi Cương Hỏa cho vào trong miệng, cùng giai nhân luyện hóa…
Diễm Tâm Đỉnh lại đón chào lực lượng mới, tu vi của Lạc Nam sau khi luyện xong Nộ Lôi Cương Hỏa, rốt cuộc đạt đến Bát Đỉnh Hậu Kỳ…
Hắn chỉ thu lấy phần nỏ năng lượng, phần lớn năng lượng từ Dị Hỏa đều cho Diễm Hồng Liên, giúp nàng đột phá Độ Kiếp Hậu Kỳ cường giả…
Đem mấy nữ đặt sang một bên, Lạc Nam vẫn như trâu khỏe mạnh, tinh lực tràn trề…
Tốc…
Tốc Biến triển khai, Bách Hoa Tiên Tử Tô Nhan đã bị nam nhân bắt lấy, thô bạo xé rách cung trang màu trắng trên thân, đem thân thể mê người của nàng ôm lấy hôn nồng nhiệt…
“Phu quân, hôm nay chàng thật sự muốn bạch nhật tuyên dâm sao?” Tô Nhan thở hổn hển, gò má ửng hồng.
Ở trước mặt nhiều người như vậy bị hắn âu yếm, nàng có chút chưa quen…
“Hắc hắc, phu quân chỉ muốn hoàn thành lời hứa với bảo bối, giúp nàng luyện hóa hai loại Dị Mộc!” Lạc Nam lấy cớ cười xấu xa, trong ánh mắt hờn dỗi của giai nhân… Côn thịt tìm vào vị trí, một hơi xuyên qua tầng tầng da thịt ấm nồng.
“Hừ… đừng thương tiếc thiếp!” Tô Nhan cũng lên cơn động tình yêu kiều rên rỉ, vòng tay ôm lấy cơ thể săn chắc của hắn, bờ mông lắc lư chiều chuộng theo từng động tác xâm nhập thô bạo.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Chứng kiến vị tiên tử không nhiễm bụi trần như Tô Nhan lúc này hầu hạ nam nhân đến cực điểm, môi đỏ rên rỉ những âm thanh phóng đãng trốn phòng the, chúng nữ tròn xoe mắt.
Ngay cả Tô Nhan cũng không e thẹn, các nàng còn thẹn cái gì?
Chỉ trong thoáng chốc, từng kiện y phục tuyệt mỹ tung bay, những nữ nhân đã từng cùng Lạc Nam ân ái toàn diện nhập cuộc.
Để một đám trinh nữ vẫn còn thẹn thùng xấu hổ đứng ở một bên, không biết làm sao cho phải…
Linh Giới Châu bị bầu không khí xuân sắc bao phủ, liên miên bất tuyệt, cá nước sum vầy…
Mà Lạc Nam và Tô Nhan rốt cuộc hoàn thành tâm nguyện, rốt cuộc luyện hóa Mộc Chu Kết Dính cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc.
Tu vi của Tô Nhan điên cuồng tăng lên, bất quá cần phải ra ngoài Độ Kiếp…
Về phần Lạc Nam do cần đến nguồn năng lượng khổng lồ, nên vẫn thiếu một chút để tấn thăng Bát Đỉnh Viên Mãn…
Lạc Nam cũng chả hiểu tại sao bản thân mình có thể trực tiếp đạt đến Bát Đỉnh Viên Mãn, sánh ngang với Độ Kiếp Viên Mãn mà không cần thông qua lần Thiên Kiếp nào giống như chúng nữ.
Trước thắc mắc của hắn, Kim Nhi nhảy ra nói chuyện:
“Tu sĩ bình thường muốn tiến vào cảnh giới Độ Kiếp cần có Thiên Địa khảo nghiệm qua các lần Lôi Kiếp, nếu thành công vượt Kiếp sẽ có Linh Khí tẩy lễ ban thưởng!”
“Nhưng người tu luyện Cấm Kỵ… số phận chỉ do mình không do trời, dù là thiên địa muốn khảo nghiệm hoặc ban thưởng cho công tử, cũng không đủ tư cách!”