Con đường bá chủ - Quyển 3
Chương 29
Bên trong Linh Giới Châu…
Lạc Nam ngồi trên đỉnh cao nhất của Cung Đình Thụ, ánh mắt nhìn xa xăm, hắn cũng biết Lạc Huyên cùng Lạc Lý khổ sở, nhưng sau những gì Lạc Phá Lôi đã gây ra, kẻ này buộc phải chết.
“Tiểu Nam, buồn rầu gì thế? Nàng dâu nào của ta nghịch ngợm à?” Theo âm thanh dịu dàng truyền đế, hương thơm bát ngát thoang thoảng không gian, một làn khói xanh tiến đến.
Dung nhan ma mị của Liễu Ngọc Thanh hiện ra, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, đem nhi tử ôm vào lòng, bàn tay vuốt tóc hắn hết sức ôn nhu.
Đối với Lạc Nam, Liễu Ngọc Thương yêu thương vô bờ bến, nàng hận không thể đem tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thế gian dành cho nhi tử của mình.
Lạc Nam so với nàng cao hơn không ít, dáng người lại to hơn nàng, bị Liễu Ngọc Thanh ôm nhìn qua có phần khôi hài, bất quá có nàng bên cạnh, tâm trạng của Lạc Nam dễ chịu phần nào, đem chuyện hai nha đầu Lạc Huyên cùng Lạc Ly nói ra.
Liễu Ngọc Thanh nghe xong hơi trầm tư, mặc dù nàng hận Lạc Phá Lôi cùng Lạc gia, nhưng không đến mức chuyển hận ý sang hai thiếu nữ vô tội, trái lại có chút đồng cảm với số phận hai nữ.
“Nếu ngươi muốn nhận lại hai nàng, mẫu thân hoàn toàn ủng hộ!” Liễu Ngọc Thanh diệu dàng nói, chỉ cần Lạc Nam hài lòng, nàng sẽ không ngần ngại chấp nhận bất cứ điều gì, sủng ái hắn vô điều kiện.
“Tiểu Huyên và Tiểu Ly rất đáng thương, ta đương nhiên muốn nhận hai nàng, nhưng mạng của Lạc Phá Lôi đồng dạng cũng phải lấy!” Lạc Nam khó xử nói.
Liễu Ngọc Thanh gật gật đầu, Lạc Phá Lôi chính là vết bẩn trong đời nàng, đương nhiên không thể bỏ qua cho hắn, nàng nhìn thoáng hơn Lạc Nam một chút, lúc này cười nói:
“Lạc Phá Lôi phải chết, nhưng chỉ cần thực lực chúng ta cường đại, lập tức có muôn vàn cách khiến hắn chết mà không cần trực tiếp động thủ có đúng không? Như vậy dù Lạc Huyên và Lạc Ly có đau lòng cũng không thể trách người đại ca như ngươi!”
“Không được, ta phải tự tay tiễn hắn lên đường!” Lạc Nam lắc đầu, ánh mắt lập lòe sát khí.
“Ngốc tử, làm như vậy khác nào đời này đoạn tuyệt với Lạc Huyên các nàng? Chi bằng lùi lại một bước để nhận hai vị muội muội, bên nào thỏa đáng hơn?!” Liễu Ngọc Thanh khuyên nhủ.
Nàng lăn lộn gần hai chục năm, đắng cay ngọt bùi đều đã trải qua, việc gì thiết thực nhất thì làm, chỉ cần kết quả cuối cùng đúng với mục đích.
Nàng muốn Lạc Phá Lôi chết, nhưng không nhất thiết phải do chính mình ra tay, chỉ cần kẻ đó chết đi là được, về phần nguyên nhân chết thì thiếu gì cách sắp xếp.
“So với Lạc Phá Lôi, Lạc Vũ cũng là đối tượng phải chết… Lạc Huyên hai nữ cũng không yêu cầu ngươi tha cho Lạc Vũ đúng chứ?” Liễu Ngọc Thanh vuốt má hắn nói.
Lạc Nam gật đầu, có lẽ do Lạc Vũ cùng tỷ muội Lạc Huyên cực ít tiếp xúc, nên hai nàng không nhắc đến hắn.
“Nghe lời mẫu thân, ngươi có thể giết Lạc Vũ, nhưng không cần đích thân ra tay giết Lạc Phá Lôi, tỷ muội Lạc Huyên cùng Lạc Ly thiên phú nhất định rất cao mới được Trưởng Lão Thánh Linh Học Phủ thu nhận từ nhỏ, ngày sau sẽ là trợ lực cho Hậu Cung, thậm chí ngươi có thể cùng các nàng phát sinh quan hệ như với Thi Cầm, mẫu thân không ý kiến!” Liễu Ngọc Thanh chiều chuộng nói.
Lạc Nam kinh ngạc: “Mẫu thân biết chuyện ta và dì nhỏ?”
Liễu Ngọc Thanh bật cười, đôi môi đen bóng hết sức quyến rũ nói:
“Khanh khách, biểu hiện của Thi Cầm có thể giấu được ta sao?”
“Người không phản đối?” Lạc Nam mừng rỡ, vốn hắn và Liễu Thi Cầm chưa biết nói sao với nàng đấy.
“Ngốc, dù ngươi có muốn lật trời mẫu thân cũng cho ngươi! Muốn trở thành Bá Chủ, ‘đường đường chính chính’ và ‘mưu mô thủ đoạn’ đều là thứ phải học để tùy cơ ứng biến trong mọi hoàn cảnh, chỉ cần mục đích cuối cùng không gây tổn thương đến người thân của chúng ta, hiểu chưa?” Liễu Ngọc Thanh cúi đầu hôn nhẹ lên trán hắn, hương như u lan.
Tâm trí và tính cách của Liễu Ngọc Thanh sau khi trải qua những biến cố gặp phải ở Tu Chân Giới và việc đúc lại Diệt Sinh Độc Thể đã hoàn toàn biến dạng, những quy tắc gò bó kia nàng hoàn toàn không nhìn vào trong mắt.
Dù không nói ra, nhưng phần đời còn lại của nàng sẽ vì Lạc Nam mà sống, nàng sẽ ưu tiên những chuyện có lợi nhất cho hắn lên hàng đầu, nàng sẽ ủng hộ hắn vô điều kiện, nàng có thể vì hắn làm những chuyện kinh khủng nhất, độc địa nhất, đương nhiên trong đó bao gồm hy sinh vì hắn…
“Diệt Sinh Độc Thể là loại thể chất được hình thành khi Độc diệt tính mạng cả một thế giới, Liễu Ngọc Thanh không còn là một mẫu thân ôn nhu hiền diệu như tưởng tượng ban đầu của công tử đâu… đừng cảm thấy bất ngờ trước những quyết định và hành động sau này của nàng!” Kim Nhi lên tiếng nhắc nhở.
Lạc Nam âm thầm ghi nhớ, nắm chặt bàn tay mềm mại của Liễu Ngọc Thanh, kiên quyết gật đầu:
“Mẫu thân, ta đã hiểu mình phải làm gì!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Lạc Huyên mơ màng tỉnh dậy, thấy muội muội vẫn ngất đi bên cạnh mình, nhớ đến lời nói cuối cùng của Lạc Nam mà thần sắc ểu oải như đưa đám, nàng chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như vậy.
“Tỉnh rồi?”
Một giọng nói trầm ổn vang lên, Lạc Huyên giật mình nhìn thấy Lạc Nam đang bước đến, nhất thời cúi thấp đầu xuống lí nhí nói: “Đại ca…”
Trong lòng Lạc Nam thở dài một hơi, nghe tiểu cô nương này gọi một tiếng đại ca, hắn lại sinh ra cảm giác muốn che chở cho các nàng, tin tưởng chỉ cần trái tim ngươi không phải sắt đá, rất khó chán ghét hai tỷ muội thiện lương khả ái như vậy.
“Nếu Lạc Phá Lôi rơi vào tay ta, sẽ tha cho hắn một lần!” Lạc Nam đột ngột trầm thấp nói ra.
Thân hình mảnh mai của Lạc Huyên run lên, đôi mắt vốn ảm đạm không ánh sáng cấp tốc lóe lên, đôi mắt tròn xoe, bờ môi lắp ba lắp bắp:
“Đại ca, huynh thật sự chấp nhận không giết phụ thân?”
Mà Lạc Ly đang ngất đi dường như cảm ứng được, như con mèo nhỏ dụi dụi mắt, nghe lời nói của tỷ tỷ nhất thời tinh thần tỉnh táo, nhìn chằm chằm Lạc Nam, như sợ mình nghe lầm.
“Không sai, một cái Lạc Phá Lôi mà thôi, diệt đi Lạc gia hắn cũng vô giá trị!” Lạc Nam dứt khoát hừ một tiếng.
“Thật tốt quá!”
Lạc Huyên cùng Lạc Ly nhảy cẫng lên hoan hô, như hoa lê đái vũ xinh đẹp vô song, đột ngột nhào vào lòng hắn.
Lạc Nam đỡ lấy hai vị muội muội, nhìn thấy sự hân hoan vui sướng trên mặt các nàng, trong lòng thầm nghĩ mẫu thân quả nhiên nói đúng… có đôi khi bản thân cần chấp nhận lùi lại một bước để đạt được kết quả hoàn mỹ nhất.
“Đại ca tốt nhất…” Lạc Huyên hưng phấn, cảm giác nặng nề đè nén trong lòng quét sạch.
“Đại ca! Vậy còn nhị…” Lạc Ly lí nhí trong cổ họng.
“Hử?” Lạc Nam trừng mắt.
“Không, không có gì!” Lạc Ly lắc đầu như trống bỏi, sợ chọc giận hắn.
Lạc Nam hiện tại là chủ một cái thế lực cường đại, vô hình chung đã sinh ra một loại uy thế không giận tự uy, hai nữ biết mạng của phụ thân đã là ranh giới cuối cùng của hắn rồi.
Hai tỷ muội nhìn nhau thở dài, ấn tượng của Lạc Vũ trong lòng hai nàng không nhiều, các nàng cũng rất thông minh cơ linh, những khi tiếp xúc đều cảm giác được nhị ca Lạc Vũ ghen tị với hai tỷ muội mình, tình cảm không có bao nhiêu.
So với nhị ca thì đại ca có cuộc sống thê thảm từ nhỏ càng khiến hai nữ cảm thấy đồng cảm, muốn dùng tình cảm chân thành của mình để xoa dịu những vết thương trong lòng hắn.
“Hai muội cứ tiếp tục nghỉ ngơi, đại ca ra ngoài một chuyến!” Lạc Nam đặt hai nữ xuống giường, bước ra đại sảnh Nương Tử Bang.
“Tỷ tỷ, chuyện của Nhị ca tính sao bây giờ?” Lạc Ly nhìn Lạc Huyên lo lắng, nàng sợ một ngày mình phải chứng kiến đại ca đem nhị ca giết đi.
“Haiz, Nhị ca hiện tại cũng là người có thực lực, chắc hẳn đủ khả năng tự bảo vệ, bất quá hắn nợ đại ca thật sự nhiều lắm, nếu ngày sau nhị ca tự tìm đường chết mà đối đầu với Đại ca, ta cũng không tiện nói cái gì!” Lạc Huyên thở dài một hơi, sau những chuyện Lạc gia làm với Lạc Nam, nàng thật không có mặt mũi mở miệng cầu xin cho ai khác ngoài phụ thân.
Lạc Ly ủ rũ cúi đầu, nàng cũng biết trên thế gian này rất hiếm chuyện nào toàn vẹn.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
“Phu quân, đám người Lạc Anh Bang toàn bộ theo Lạc gia trốn hết rồi!”
Lạc Nam vừa ra khỏi đại sảnh, Bạch Tố Mai lập tức tiến đến dắt tay hắn tiếc nuối nói.
Lạc Anh Bang do một đám thiên tài của Lạc gia thành lập, sau khi Lạc gia quyết định trốn đến Thiên Yêu Học Phủ nương tựa, bọn chúng cũng rời khỏi Thánh Linh Học Phủ đi theo gia tộc.
Nói đùa sao? Không trốn chẳng lẽ chờ Lạc Nam cường thế quay về trả thù? Cả Thánh Linh Học Phủ hiện tại chỉ còn Lạc Huyên với Lạc Ly thuộc về Lạc gia còn sót lại.
“Viêm Diễm Bang thì sao?” Diễm Hồng Liên ánh mắt lấp lóe hỏi thăm.
“Viêm Diễm Bang cũng đã giải tán sau khi Diễm gia bị Nguyệt Kỳ tỷ tỷ bình định, phần lớn người đều hiểu Diễm gia đã bắt đầu xuống dốc, không tiếp tục ở lại Viêm Diễm Bang!” Băng Linh Nhi nhoẻn miệng cười nói.
Mà lúc này, phía trước Nương Tử Bang đi vào một nữ nhân, nàng có phần rụt rè nhìn Lạc Nam mở miệng:
“Chủ nhân!”
“Lần này làm rất khá, đây là thưởng cho ngươi…” Lạc Nam nhìn nữ nhân này lên tiếng tán thưởng, đem một cái túi đưa cho nàng.
Nữ nhân chính là Hàn Thẩm của Hàn gia, người được Lạc Nam cài vào Viêm Diễm Bang, cũng nhờ có nàng kịp thời thông báo nên Mộng Ảnh và Tô Nhan mới có mặt giúp Nguyệt Kỳ bình định Diễm gia một phen, bằng không chỉ sợ kết quả sẽ khác.
“Đa tạ chủ nhân!” Hàn Thẩm vui mừng hớn hở, đồ Lạc Nam cho nhất định không phải hạng tầm thường, bất quá để tránh thất lễ nên nàng không ngay tại chỗ mở ra xem.
“Được rồi, ngươi cứ tiếp tục ở Học Phủ tu luyện cho tốt, hy vọng tương lai có thành tựu!” Lạc Nam phất tay, bên trong túi đưa cho Hàn Thẩm có Linh Cấp Thượng Phẩm Công Pháp, Dưỡng Nhan Đan cùng một lượng Linh Thạch lớn đủ thay đổi tương lai của nàng, đối với thuộc hạ của mình Lạc Nam sẽ không keo kiệt nhưng cũng không quá thân mật.
“Thuộc hạ cáo từ!” Hàn Thẩm có phần hâm mộ nhìn qua chúng nữ, bất quá cũng biết bản thân không nên mơ mộng hảo huyền, kính cẩn lui ra.
Nhìn bóng lưng Hàn Thẩm khuất dạng, Lý Trúc Loan lên tiếng: “Nam Cung Bang cũng bị Uyển Dung giải tán, Nam Cung Liệt bị Mộng Ảnh tỷ tỷ khai trừ khỏi Học Phủ vì mượn danh Hậu Cung ép bức không ít nữ sinh, cuối cùng chết trong tay đám thiên tài trước đó bị hắn lợi dụng!”
“Ngoài Nam Cung Bang, một tên Chấp Sự bao che Nam Cung Liệt cũng bị khai trừ chức Chấp Sự, mà hắn lại trùng hợp là sư phụ của Mộc Hưng, kẻ trước đó từng ra oai ở nhà thiếp.” Lý Trúc Loan nói thêm.
“Còn Nam Cung gia thì sao?” Lạc Nam gật gù, có mấy bà vợ thật tốt, phần lớn việc hắn đều không cần tự mình làm.
“Uyển Dung đã đến Nam Cung Gia, chưa biết kết quả như thế nào!” Mộc Tử Âm phụ họa.
Lạc Nam hơi suy nghĩ, cúi đầu nhìn Tiểu Sư đang cuộn tròn trong ngực mình, bàn tay vuốt ve bộ lông mềm mại của nàng mỉm cười nói: “Tiểu Sư, nàng đến Nam Cung Gia một chuyến, nếu Uyển Dung có phiền phức thì hỗ trợ!”
Tiểu Sư ngoan ngoãn gật đầu, thân hình chợt hóa thành một tia tử lôi xuyên thấu không gian, chỉ chớp mắt đã biến mất dạng.
Nam Cung Gia có lão tổ Luyện Hư Sơ Kỳ tồn tại, mặc dù Nam Cung Uyển Dung có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng nếu tên kia liều mạng trốn vào không gian chỉ sợ cũng thúc thủ vô sách, cho Tiểu Sư đi cùng giải quyết triệt để một lần.
Mà lúc này, cảm giác được Tiêu Thanh Tuyền đã rời khỏi Gia Tốc Trận, Lạc Nam nắm tay Diễm Hồng Liên cười nói:
“Hồng Liên, giờ phút nàng mong đợi nhất đến rồi…”
Diễm Hồng Liên ánh mắt lập tức tỏa sáng, không kịp chờ đợi nắm lấy tay hắn, hai người cùng lúc tiến vào Linh Giới Châu.
Nhìn thân ảnh Lạc Nam cùng Diễm Hồng Liên biến mất, chúng nữ mỉm cười nhìn nhau:
“Hậu Cung lại sắp có một tôn cường giả!”