Con đường bá chủ - Quyển 3

Chương 3



Phần 3

“Đan gia và Hỏa Minh Giáo sao?”

Lạc Nam cùng chúng nữ sắc mặt nhất thời nghiêm túc, hai thế lực này nổi danh về chưởng khống Hỏa diễm, việc có Hỏa Linh Thảo không đáng kinh ngạc…

Bất quá tất cả mọi người đều biết, Lạc Nam vừa cùng hai thế lực này nổi lên xung đột dữ dội, thậm chí để bốn vị Độ Kiếp Kỳ ra mặt giải quyết…

Bây giờ đây muốn tìm bọn hắn muốn Linh Dược, chỉ sợ không dễ dàng…

“Phu quân, hay chúng ta liên hệ Đa Bảo Các… nói không chắc bọn họ cũng có Hỏa Linh Thảo!” Mộc Tử Âm nhẹ giọng kiến nghị.

“Ý không tệ, trước mắt chỉ có thể như vậy, nếu vẫn không có thì tính đến Hỏa Minh Giáo…” Lạc Nam gật đầu, không biết vì sao đối với hai thế lực này hắn luôn không có thiện cảm, đặc biệt là nghe bọn chúng truy sát Độc Nhân, rất kỳ quái…

“Được rồi, Tử Âm… sư phụ có cho ta một môn gọi là Ngự Kiếm Thuật, nó có thể…” Lạc Nam đem một chút tác dụng của Ngự Kiếm Thuật nói ra.

Ánh mắt chúng nữ nhất thời sáng lên, có thể hiệu lệnh vạn kiếm, chỉ sợ đây là chí bảo trong mắt vô số Kiếm Tu a…

Mộc Tử Âm nhẹ cắn lấy bờ môi mộng, cuối cùng luyến tiếc thở dài một hơi nói ra:

“Ngự Kiếm Thuật xác thực rất mạnh, nhưng lại không phù hợp lối đánh vô hình vô ảnh, ảo ảo thật thật của Ảo Mộc Chân Kinh mà thiếp tu luyện…”

Lạc Nam nhẹ nhàng gật đầu, hắn cũng đã lường trước nàng sẽ cho ra đáp án như vậy…

Ngự Kiếm Thuật là công pháp chính diện đối công, uy thế quá lớn, người thi triển mỗi lần điều động là mang theo trường kiếm tung bay, rất khó ẩn giấu tung tích…

Mà Ảo Mộc Chân Kinh của Mộc Tử Âm lại chú trọng tốc độ và khả năng ám sát đối thủ, không thích hợp sử dụng Ngự Kiếm Thuật.

Lạc Nam nói ra để nàng tham khảo cân nhắc mà thôi, không biết xú bà nương Băng Lam Tịch có hứng thú với Ngự Kiếm Thuật hay không…

“Không thể hoang phí môn Kiếm thuật cao thâm như vậy, nếu Hậu Cung không ai luyện được thì chàng luyện!” Diễm Nguyệt Kỳ đề nghị, nàng biết thiên phú của Lạc Nam cao vô cùng, nếu hắn muốn luyện môn Ngự Kiếm Thuật này chắc hẳn không phải chuyện gì khó…

“Nguyệt Kỳ tỷ nói không sai, Linh Lực của chàng hầu như không cạn kiệt trong lúc chiến đấu… nếu tu thêm Ngự Kiếm Thuật sẽ là con bài mạnh mẽ!”

Chúng nữ tán thành cho ý kiến, Lạc Nam thủ đoạn càng nhiều các nàng càng thêm yên tâm…

“Tạm thời ta chỉ hứng thú với Trọng Kiếm, đợi ngày sau sẽ xem xét!” Lạc Nam cười nói, hắn lại cảm thấy nhiều quá thì khó thông, ngay cả thức thứ ba Tạc Thiên vẫn chưa hoàn toàn thành thục, không cần thiết hấp tấp nóng vội…

Chúng nữ thấy Lạc Nam nói vậy cũng không ép hắn, chỉ là bỏ không một môn Công Pháp cường đại như vậy hơi uổng phí mà thôi…

“Được rồi, ta còn bất ngờ cho các nàng…” Lạc Nam cười cười, chợt thả người bay lên giữa bầu trời Linh Giới Châu…

Chúng nữ đồng loạt đứng lên, từng gương mặt xinh đẹp tò mò, không biết tên này lại muốn làm gì…

Lạc Nam ý niệm vừa động, ra lệnh Hệ Thống thả Hỗn Độn Hỏa Khí ra ngoài…

Trong ánh mắt của đám người, từ thân thể Lạc Nam đột ngột bay ra một luồng khí quỷ dị trong suốt không rõ màu sắc…

Luồng khí không rõ sắc thái, không rõ hình dáng, càng không mang lại bất kỳ cảm giác nào…

Không phải chính nó vốn là như vậy, mà do người ở đây không ai có đủ tư cách nhìn thấu bản chất thật sự của nó…

Run rẩy… run rẩy…

“Làm sao có thể?” Tất cả nữ nhân sở hữu Dị Hỏa đồng loạt biến sắc, các nàng cảm nhận được Dị Hỏa trong cơ thể mình đang sợ hãi tột độ, như thần tử gặp phải đế hoàng, chấn kinh không lời nào diễn tả.

Hừng hực…

Bất chấp suy nghĩ của chúng nữ, Dị Hỏa của các nàng phá thể mà ra, hướng về luồng khí vô hình kia cung kính thần phục…

Kim Ô Hư Hỏa…

Tử Tâm Phần Không Viêm…

U Minh Quỷ Hỏa…

Bát Hoang Hoành Thiên Viêm…

Ngay cả Đỉnh Thiên Diễm và Đại Lực Địa Viêm chưa được luyện hóa cũng nhao nhao phá không xuất hiện…

Bọn chúng hạ thấp người bao quanh luồng khí thần bí kia, như nịnh nọt, như lấy lòng…

Luồng khí kia hờ hững không quan tâm, nó vẫn thản nhiên lơ lửng trên không trung, dường như các loại Dị Hỏa mạnh mẽ trong mắt nó không đáng một đồng…

Lạc Nam cắn chặt răng, mồ hôi chảy ra đầy mặt… trong đan điền hắn Diễm Tâm Đỉnh đang run rẩy dữ dội, các loại Dị Hỏa của hắn cũng muốn lao ra để thần phục Hỗn Độn Hỏa Khí, nhưng lại bị các tôn đại đỉnh khác lao vào trấn áp, không cho cử động…

Diễm Tâm Đỉnh được ngưng tụ từ Cấm Kỵ công pháp, dù trước mặt có là chí cao Hỗn Độn Hỏa Khí, các tôn Đại Đỉnh chúng nó cũng không thể để đồng bọn của mình phải cúi đầu…

“Đây rốt cuộc là thứ gì? Thiếp có cảm giác nó là vua của vạn hỏa!” Diễm Nguyệt Kỳ sắc mặt tái nhợt, vô lực nhìn Kim Ô Hư Hỏa và Tử Tâm Phần Không Viêm của mình đang không nghe khống chế…

Tần Mộng Ảnh, Diễm Hồng Liên, Tiêu Thanh Tuyền đồng ý gật đầu, luồng khí vô hình kia nhìn qua tưởng như vô hại, lại ẩn chứa quyền năng quá mức bá đạo…

“Thật không thể tin nổi…” Đan Mộng Cơ từng chứng kiến vô số hỏa diễm, thậm chí từng tình cờ gặp qua Dị Hỏa top 1, nhưng chưa gặp viễn cảnh như vậy bao giờ.

“Công tử, nên hoàn thành một phần năm chặn đường…” Kim Nhi lên tiếng nhắc nhở…

Lạc Nam gật mạnh đầu, hướng trong lòng hạ lệnh: “Hệ Thống, dung hợp Hỗn Độn Hỏa Khí cùng Linh Giới Châu!”

“Keng, bắt đầu dung hợp Hỏa Khí cùng Linh Giới Châu!” Âm thanh cơ giới của Hệ Thống vang lên…

ONG ONG ONG…

Linh Giới Châu đột ngột chấn động dữ dội, không gian bóp méo, tầng tầng sụp đổ, như muốn lâm vào hủy diệt… chấn đến chúng nữ sắc mặt tái mét…

“Phu quân, chuyện gì xảy ra?”

Các nàng không nhịn được bay đến cạnh hắn tò mò hỏi…

“Yên tâm, không có chuyện gì, lát nữa sẽ có kỳ tích!” Lạc Nam hít sâu một hơi, nhẹ giọng an ủi…

Chúng nữ âm thầm ngưng thần, nhìn chằm chằm vào luồng khí trong suốt kia…

Chỉ thấy nó đang cùng không gian của Linh Giới Châu hòa quyện vào nhau, từng chút, từng chút một…

Mỗi một lần dung hợp, hoàn cảnh Linh Giới Châu lại sinh ra biến dạng…

Không gian trong này không ngừng cấp tốc mở rộng, một dặm… hai dặm… trăm dặm…

Linh Khí thiên địa cuồn cuộn đề thăng, nồng độ đã vượt qua so với việc tu luyện trong một Tụ Linh Trận…

Vẫn không có dấu hiệu ngừng lại…

Mặt nền ầm ầm rung chuyển, không gian tầng tầng dậy sóng, từng ngọn núi lửa cao vút đang mọc lên như nấm… các bể dung nham sôi sục đỏ rực, càng khiến hoàn cảnh trong Linh Giới Châu trở nên phong phú…

Mỹ lệ và hùng vĩ…

Trên thiên không, một điểm sáng nhỏ nóng rực đang chầm chậm xoay tròn, mỗi lần xoay của nó… lại hút về vô số Hỏa hệ Linh Khí, đường kính lại dần dần dài ra…

Không lâu sau, điểm sáng nhỏ đã trở thành một hành tinh hỏa diễm ngự trị trên không…

“Đó là… mặt trời?!” Chúng nữ cả kinh hét ầm lên… không thể tượng tượng trong Linh Giới Châu đang hình thành mặt trời.

Phải biết rằng Linh Giới Châu chỉ là một kiện không gian pháp bảo, ánh sáng mà nó mang lại không thể chân thật được như thế giới bên ngoài…

Vậy mà giờ đây, từng tia nắng ấm đang dần xuất hiện…

Lạc Nam cũng cảm thấy thật thần kỳ, hắn cảm giác được mình và toàn thể các vật trong này có mối quan hệ mật thiết, giường như chúng nó có thể nghe và hiểu hắn vậy…

“Ở Linh Giới Châu, công tử chính là chúa tể… mặt trời cũng phải nghe lệnh, công tử muốn nó nóng bao nhiêu nó sẽ nóng bấy nhiêu, người có thể điều chỉnh nhiệt độ ở bất kỳ nơi nào trong Linh Giới Châu theo ý muốn…” Kim Nhi cười nói.

Không biết qua bao lâu, không gian rốt cuộc an tĩnh…

Chúng nữ ngơ ngác nhìn toàn bộ quá trình diễn biến, nhìn diện tích Linh Giới Châu đã mở rộng hàng trăm lần, hãi hùng khiếp vía…

Mặt trời treo cao trên không trung, từng đám mây trắng xuất hiện, ánh nắng ấm áp đan xen vào da thịt, chân thật như chưa từng có…

Từ trên cao nhìn xuống, các kiến trúc pháp bảo như Cung Đình Thụ, Tứ Quý Sơn, Cực Lạc Hải đã trở nên không đáng kể so với diện tích hiện tại…

Không phải kích thước của chúng thu nhỏ lại, mà là vì không gian nơi đây tăng lên quá nhiều lần…

Chíp…

Tiểu Sư hưng phấn rời khỏi lòng Lạc Nam, hóa thành Tử Lôi Sư Bàng Điểu ngạo nghễ thương khung, đôi cánh khổng lồ đập mạnh… chỉ thoáng chốc đã biến mất nơi chân trời, thích thú vô hạn…

Vì Linh Giới Châu trước đây diện tích có hạn, Tiểu Sư chỉ có thể bay lượn một vòng là giáp, chẳng có chút thích thú gì…

Bầu trời hiện tại mới đủ bao la, đủ hùng vĩ cho nàng thể hiện tốc độ đáng kiêu ngạo…

“Thật đã!” Mấy nữ tu luyện Hỏa thuộc tính liếm liếm môi, các nàng cảm giác được Hỏa hệ Linh Khí hiện tại trong linh giới châu đã vượt qua các loại khác hàng trăm lần…

Chỉ nhẹ nhàng hít thở, Hỏa Hệ Linh Khí đã cuồn cuộn tiến về, nhiều đến mức không kịp luyện hóa…

Nếu các thế lực chủ tu Hỏa Hệ tại tu chân giới biết được Lạc Nam sở hữu hoàn cảnh tu luyện như vậy, nhất định sẽ lâm vào điên cuồng cướp đoạt…

“Mộng Ảnh, đây chỉ là bước đầu, ta từng hứa với nàng sẽ đem Linh Giới Châu biến thành một thế giới hoàn chỉnh, thế giới của riêng ta và các nàng!” Lạc Nam phất lấy óng tay áo, một cảm giác hào hùng dâng lên trong lòng…

Linh Giới Châu hiện tại đã rộng lớn không kém một phần hai bất kỳ Đại Lục nào tại Việt Long Tinh Cầu, bất quá Lạc Nam là chủ nhân, chỉ cần hắn vừa động ý niệm, đã lập tức cảm giác được từng ngóc ngách bên trong, ngay cả một cm cũng không bỏ sót…

Quả thật như lời Kim Nhi nói, Lạc Nam hắn là chúa tể của thế giới chưa hoàn chỉnh này…

“Ừm!” Tần Mộng Ảnh gật mạnh đầu, mắt đẹp hơi ướt át, chợt nàng khẽ vung tay, một tiểu kiến trúc bay xuống…

Không ngừng biến lớn…

ẦM ẦM ẦM…

Trong ánh mắt chăm chú của đám người, một quần thể Lầu Cát xa hoa lộng lẫy ầm ầm rơi xuống, có quầy rượu, có vườn tược, hồ cá, đình viện giữa hồ, đường mòn đầy hoa… trang nhã lại hoài cổ, bên trong không có bóng người…

Khéo léo nằm ngay dưới gốc phía trước Cung Đình Thụ…

“Quân Lâm Khách Sạn…” Lạc Nam trong mắt nhớ lại từng ký ức đẹp, tại Linh Vũ Thành, tòa khách sạn này là nơi hắn và Tần Mộng Ảnh gặp nhau lần đầu tiên, lưu trữ rất nhiều kỷ niệm…

Quân Lâm Khách Sạn, chính là một kiện pháp bảo kiến trúc, mặc dù không thể dùng để chiến đấu, nhưng trang trí trong linh giới châu thích hợp vô cùng…

Tần Mộng Ảnh từng có sở thích ngao du đó đây, nàng dùng Quân Lâm Khách Sạn làm điểm dừng chân ở nhiều nơi trên đại lục, kết giao nhiều bằng hữu, cũng nhờ đó gặp được Lạc Nam…

“Sau này nó không còn là khách sạn, sẽ trở thành nơi nghỉ dưỡng nếu mọi người có hứng thú!” Tần Mộng Ảnh cười rực rỡ nói ra…

“Gọi Trang Viên đi, cái tên này rất hợp!” Lạc Nam cùng chúng nữ mỉm cười.

“Ây da, thật rộng lớn… làm sao chúng ta ở hết?” Lý Trúc Loan dáo dác nhìn quanh, mỉm cười nói.

“Chuyện nhỏ!” Lạc Nam búng tay, ý niệm vừa động…

Trong ánh mắt kinh dị của chúng nữ, diện tích Linh Giới Châu cấp tốc rụt lại, ngay cả kích thước mặt trời trên không trung cũng thu nhỏ theo ý muốn của Lạc Nam…

Tiểu Sư tưởng chừng bay rất xa rồi, lại bị rút ngắn khoảng cách, xuất hiện trong mắt đám người…

“Thật thần kỳ!” Chúng nữ hai mắt tỏa sáng… thì ra phu quân thậm chí có thể điều chỉnh kích thước toàn bộ thế giới này, hắn có khác gì chúa tể đâu chứ?

“Tiểu Nam ca ca thật lợi hại!” Côn Minh Nguyệt hưng phấn vỗ vỗ tay…

“Chỉ mới có Hỗn Độn Hỏa Khí, Linh Giới Châu vẫn không thể đổ mưa, không có ban đêm, không có ánh trăng, không có sao trời, không có đất đai, không có biển cả, ngoài trừ mặt trời và quần thể núi lửa vừa hình thành, mọi thứ vẫn chỉ là nhân tạo!” Lạc Nam cười nói, còn thiếu thốn quá nhiều nếu muốn trở thành một thế giới hoàn chỉnh.

Thậm chí cường độ Hỏa Hệ Linh Khí đã vượt xa các loại linh khí khác, nếu muốn chúng nó cân bằng… cần phải tụ tập đủ 5 loại Hỗn Độn Khí…

“Kim Nhi, dung hợp Hỗn Độn Hỏa Khí vào Linh Giới Châu rồi, nó có mất đi hay không?” Lạc Nam hơi suy nghĩ hỏi.

Độ bá đạo của Hỗn Độn Hỏa Khí đã thấy được lốm đốm, nếu để mất nó thì hắn lỗ lớn…

“Công tử yên tâm, Hỗn Độn Hỏa Khí chỉ dung hợp vào thế giới của công tử mà thôi, lực lượng của nó vẫn nguyên vẹn… quan hệ giữa công tử và nó thậm chí càng mật thiết hơn, chẳng qua với tu vi hiện tại của người không thể cảm nhận được tồn tại của nó!” Kim Nhi giải thích…

Lạc Nam thở phào, nhiệm vụ Ngũ Hành Tiểu Thế Giới xem như làm được một phần, mà Hỗn Độn Hỏa Khí mình tạm thời chưa thể tiếp xúc…

Cùng chúng nữ hạ xuống một đình viện giữa hồ trong Quân Lâm Trang Viên…

“Phu quân uống trà!” Mộc Tử Âm rót cho hắn một chén trà nóng, sau lưng lại có Nhược Tuyết cùng Hồng Liên bóp vai, quả thật hưởng thụ đến cực điểm…

Lạc Nam uống một ngụm trà, nhớ lại Tử Mộc Kiếm của nàng vỡ vụn, lúc này mở ra Cửa Hàng May Mắn… nếu đã thăng cấp rồi, nhân tiện khai trương luôn…

“Keng, Cửa Hàng May Mắn mở ra, điểm danh vọng còn lại 6 tỷ”

Vẫn như cũ không có gì khác biệt, năm loại vật phẩm hiện ra trong tầm mắt… chỉ là chất lượng cao cấp hơn mà thôi.

1. Thủy Thượng Phiêu, Thiên Cấp Trung Phẩm Thân Pháp, giá bán một vạn hai Điểm Danh Vọng.

2. Hoa Đà Niêm Hoa Chỉ, Linh Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ, giá bán năm vạn Điểm Danh Vọng.

3. Thái Sơn Ấn, Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, giá bán năm vạn Điểm Danh Vọng.

4. Phục Hổ Quyền, Linh Cấp trung phẩm vũ kỹ, giá bán năm vạn Điểm Danh Vọng.

5. Tam Linh Phiến, Chân Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo, giá bán một triệu Điểm Danh Vọng.

Nhìn thấy ngay từ lần đầu tiên đã xuất hiện pháp bảo Chân Cấp, Lạc Nam giật mình, kinh dị hỏi:

“Giá cả chênh lệch nhiều như vậy?”

Hắn không nghĩ giá tiền giữa Linh Cấp và Chân Cấp chênh lệch khủng khiếp như vậy, một kiện Chân Cấp vậy mà đủ mua vài chục kiện Linh Cấp?

“Đương nhiên, cứ nhìn vào tỷ lệ hiếm hoi của Chân Cấp trên Việt Long Tinh Cầu là biết, Cửu Cấp thế lực có thể sở hữu vài kiện Linh Cấp là bình thường, nhưng một kiện Chân cấp cũng không có đấy!” Kim Nhi bĩu môi, đẳng cấp càng lên cao chênh lệch sẽ càng lớn…

Lạc Nam trầm tư, hắn cũng chỉ hơi giật mình mà thôi, giá cả càng chênh lệch càng chứng minh độ quý giá của Chân Cấp…

“Mộng Ảnh, ta nhớ trước đây nàng bảo thích dùng Phiến (quạt) làm vũ khí?” Lạc Nam nhìn Tần Mộng Ảnh hỏi thăm…

“Chàng còn nhớ sao? Thật ra Vũ Khí trước đây của thiếp là nó, nhưng hiện tại nó đã không theo kịp thiếp!” Tần Mộng Ảnh cười xinh đẹp, từ nhẫn trữ vật lấy ra một cây quạt đen kịch phe phẩy trong tay…

Lạc Nam quan sát, cây quạt của Tần Mộng Ảnh chỉ là hàng Địa cấp, đối với chiến lực hiện tại của nàng đã không có nhiều tác dụng…

Trách không được Tần Mộng Ảnh chỉ đánh bằng tay không…

Không nói hai lời, đem Tam Linh Phiến mua…

“Làm mới cửa hàng đi!” Lạc Nam thản nhiên.

“Keng, làm mới thành công, tiêu hao 10 vạn Điểm Danh Vọng!”

Sắc mặt Lạc Nam nhất thời giật giật, ngay cả Làm Mới Cửa Hàng cũng tăng giá, hơn nữa cái giá một lần làm mới sánh ngang một kiện Linh Cấp Thượng Phẩm?

“Hệ Thống, ngươi chính là gian thương!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...