Con đường bá chủ - Quyển 3
Chương 50
“Không tồi, đã đạt Lục Chuyển, còn gia hỏa này là?” Võ Tam Nương liếc mắt nhìn Lạc Nam vừa quay trở lại, sau đó ném ánh mắt sang Nhân Kê biến dị.
Với khả năng quan sát của nàng đương nhiên nhận ra Nhân Kê biến dị này có thiên phú không tồi, bất quá vẫn còn chưa đủ gây nên nàng hứng thú.
“Tình cờ nhặt được nó, đem về bồi dưỡng một hai!” Lạc Nam nhếch miệng cười nói, vỗ vỗ bả vai Nhân Kê.
“Ồ?” Võ Tam Nương cảm thấy hứng thú, lần đầu nàng nhìn thấy tiểu tử này dẫn người về không phải là mỹ nữ, còn là một con gà trống.
“Ò Ó O!” Nhân Kê hướng Võ Tam Nương kêu lên như chào hỏi, bản năng cho nó biết người nữ trước mặt này rất kinh khủng.
Lạc Nam lúc này chú ý đến khối bia đá của Cự Nhân Tộc sau lưng Võ Tam Nương, nhất thời khóe miệng giật giật… sư phụ lá gan cũng quá lớn đi chứ, ở tại Man Hoang cũng dám lấy ra hàng khủng như vậy đường đường chính chính.
Như nhận ra suy nghĩ của Lạc Nam, Võ Tam Nương cười nhạt tỏ vẻ không quan tâm: “Ngoài Cự Nhân Tộc thì chưa từng ai nhìn thấy bộ dạng thật sự của nó, trừ khi có kẻ tiến đến thật gần quan sát, không cần lo lắng!”
Lạc Nam gật gù, nhìn sang sư phụ hai mắt tỏa sáng hỏi: “Sư phụ luyện được cửa nào rồi?”
Bát Môn Độn Giáp tổng cộng tám môn, với khả năng của sư phụ chắc hẳn đã tu được một môn.
“Sắp xong cửa thứ ba!” Võ Tam Nương hiếm thấy tươi cười nói, diện mạo oai hùng lại có vài phần quyến rũ.
“Sặc!” Lạc Nam ho sặc sụa, trong lòng thầm mắng, thiên phú này cũng quá khủng bố đi, trong chưa đầy nửa tháng lại đem Bí Thuật chí cao nhất của Cự Nhân Tộc luyện đến cửa ba, quá mức quỷ dị.
“Đi theo ta!” Võ Tam Nương thu hồi Bia đá, chợt hai chân dậm đất, sau đó thô bạo nhảy vọt.
Chỉ thoáng chốc thân ảnh của nàng chỉ còn lại chấm nhỏ trên bầu trời.
“Đuổi theo!” Lạc Nam biết đây cũng là khảo nghiệm, nhất thời điên cuồng truy đuổi bóng lưng sư phụ.
Nhân Kê biến dị nhìn thấy cú bật của Võ Tam Nương mà kinh hồn táng đảm, nó biết cơ hội mạnh lên của mình đến rồi, nhất thời vắt chân lên cổ nhảy vọt.
Một ngày sau…
Lạc Nam cùng Nhân Kê thở hồng hộc ngồi bệt trên mặt đất, chưa bao giờ di chuyển lại trở thành một cái gì đó mệt mỏi như vậy…
Trước mặt bọn hắn lúc này là một thác nước lớn cao đến vài vạn trượng, nước như trên trời đổ xuống tạo thành chấn động mang tính hủy diệt, quan trọng hơn nữa là, trên đỉnh thác nước lại có vô số mây đen, sấm sét liên miên bất tuyệt đánh xuống, tia sét đánh vào trong nước nổ đùng đùng, quá mức kinh khủng.
Ở Man Hoang tinh cầu, trọng lực rất mạnh… vì thế khi thác nước kia từ trên vạn trượng đổ xuống nặng nề đến cực điểm, đem không khí chấn đế nổ vang… mà sấm sét kia mỗi lần đánh xuống lại tạo nên không gian chấn động, rõ ràng uy lực cũng mạnh mẽ kinh người.
Trước mặt thác nước này, Lạc Nam cảm thấy khảo nghiệm thứ hai chịu đựng khí thế áp bách khi khảo hạch vào Thánh Linh Học Phủ như trò trẻ con vậy.
Đây rõ ràng là hiểm địa a… điều kiện thiên nhiên của Man Hoang quả thật khủng khiếp.
“Đem khẩu quyết bốn môn đầu nắm giữ, sau đó đứng dưới thác nước kia tập luyện! Không ngừng né tránh tia sét, không ngừng bị thác nước đổ ập xuống thân, khi nào luyện thành thì thôi…” Võ Tam Nương cong lấy đôi môi cười tà nói.
Lạc Nam rùng mình, chỉ riêng lượng nước khổng lồ kia đổ ập xuống đầu đã đủ ép nhân loại thành bánh thịt rồi, đó là chưa kể còn phải tập trung né tránh đám lôi đình dữ tợn đó.
Lúc này mới hiểu vì sao sư phụ muốn mình đột phá Lục Chuyển thể tu, bởi vì lực lượng của Ngũ Chuyển Viên Mãn cũng không thể chịu nổi áp lực dưới thác nước kinh khủng như vậy.
Nhân Kê sắc mặt cũng tái mét, nó đáng thương nhìn qua Võ Tam Nương, thầm nghĩ cái đó cũng luyện được sao?
“Yên tâm, lão nương cũng ở đó tu luyện, bốn cửa đầu không có nơi nào khác tốt hơn đâu…” Võ Tam Nương thản nhiên nói, sau đó lấy ra một mảnh vải bịt mắt lại, nhảy xuống thác nước, thân ảnh mất dạng.
“Che mắt?” Lạc Nam lập tức hiểu ra vấn đề, Khai Môn trong Bát Môn chính là kích phát trí não và khả năng phản ứng trong đối chiến, bịt mắt lại để tập luyện né tránh đám tia sét đánh xuống kia chính là phương thức rèn luyện tốt nhất cho cửa đầu tiên này.
Mà cửa thứ hai – Cơ Môn, chính là kích phát cơ bắp phát triển để gia tăng sức mạnh thân thể… vừa chịu áp lực lớn của thác nước, vừa phải né tránh sấm sét, rõ ràng là biện pháp ép các cơ bắp trên người hoạt động bằng công suất lớn nhất.
Cửa thứ ba Thể Môn, kích phát độ cứng cáp của da thịt, tăng lực phòng ngự thân thể… cửa này khá giống với thể kỹ Mình Đồng Da Sắt, nhưng chắc hắn phải cao thâm hơn, không ngừng bị thác nước ép xuống và ăn phải lôi đình trong quá trình tu luyện, chính là hoàn cảnh để tu luyện cửa thứ ba.
Cửa thứ 4 Tốc Môn, kích phát sự linh hoạt của đôi chân gia tăng tốc độ, né tránh tia sét không phải cần dùng đến đôi chân sao? Hơn nửa còn là né tránh dưới áp lực cực lớn của thác nước.
Không thể không nói sư phụ thật thông minh, vốn Lạc Nam còn nghĩ phải tu luyện từng cửa riêng biệt, không ngờ có cách luyện cùng lúc cả bốn môn đầu như vậy.
“Tập trung tinh thần, tiếp nhận khẩu quyết đi!” Lạc Nam nhìn Nhân Kê cười nói, bản thân hắn đã sớm đem khẩu quyết ẩn trong Bát Môn Độn Giáp học sạch, chỉ còn thiếu quá trình rèn luyện nữa thôi.
Nhân Kê ngoan ngoãn gật đầu, nó mặc dù không biết khối bia đá trước mặt cất giấu thứ gì, nhưng cũng hiểu nhất định là cơ duyên lớn của đời mình.
Nhân Kê đã ký khế ước nhận Lạc Nam làm chủ, hắn đối với tên này hoàn toàn tin tưởng, huống hồ tính cách đáng tin cậy của Nhân Kê cũng đã sớm được khảo nghiệm.
Đợi Nhân Kê lĩnh hội xong bốn Môn đầu, Lạc Nam đem bia đá thu lại cho an toàn, sau đó cắn chặt răng, cả hai liều mạng lao xuống thác nước…
PHỐC…
Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, Lạc Nam cảm giác trên lưng mình như có một tòa Thiên Sơn đè nặng, sức ép khủng bố đem thân thể hắn như muốn chấn vỡ, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, ngay cả đứng cũng không vững, bị ép dẹp xuống mặt nước…
OÀNH OÀNH…
Chưa dừng lại ở đó, thiên không đột ngột oanh tạc hai tia sét, đem da thịt Lạc Nam đánh nổ, nhất thời máu tươi tung tóe…
Ở phía bên kia, Nhân Kê không khá hơn là bao, chỉ là khi đọc xong khẩu quyết của bốn môn đầu, nó nhất thời hưng phấn như điên, biết đây là cơ hội để mình gia tăng sức mạnh trên diện rộng, vì thế bất chấp tính mạng, cắn răng chịu đựng…
Nửa tháng thời gian, rất nhanh trôi qua…
Trong khoảng thời gian này, Lạc Nam không còn nguyên dạng, bất quá cơ thể hắn đã dần thích nghi với sức ép của thác nước, miệng không ngừng niệm khẩu quyết Thể Môn, chân đã có thể run rẩy đứng dậy, miễn cưỡng giữ vững thân thể mặc cho thác nước kia đổ ập xuống lưng mình…
Nhưng muốn ở trong áp lực khủng bố như vậy để né tránh tia sét, vẫn còn là chuyện viển vông, vì ngay cả một đầu ngón tay của hắn nhúc nhích cũng rất khó.
“Bốn môn đầu chỉ là cơ bản trong bí thuật này, công tử cố lên… đến cửa thứ 5, sợ rằng sẽ càng thêm khắc nghiệt!” Kim Nhi động viên nói.
Lạc Nam khóe miệng giật giật, hắn ngay cả sức trả lời nàng cũng không có, ngay cả Cự Phách Thiên cũng chỉ tu đến Môn thứ 5, hắn muốn một lần luyện cả bốn môn đầu đương nhiên không phải đơn giản.
Nhưng Lạc Nam tin, mình sẽ làm được…
“Không biết Nhân Kê bên kia thế nào rồi!” Lạc Nam hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niệm, cố gắng nhắm lại hai mắt, cảm nhận tia sét đang đánh xuống, thân thể nhích sang một chút muốn tránh né.
Phốc…
Phun máu, bị đánh bay…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Bất tri bất giác, thời gian nửa năm trôi qua…
Việt Long Tinh Cầu.
Trong nửa năm này, toàn thể Việt Long Tinh Cầu chính thức lâm vào mùi vị của máu tanh, người người kinh hãi.
Thời gian đầu, liên tiếp có các thành trì, thế lực nhỏ yếu trên tinh cầu mất tích đột ngột trong đêm hết sức bí ẩn, từ Nhất Cấp đến Ngũ Cấp, số lượng người mất đi lên đến vài trăm triệu, ngay cả các chi nhánh của Đa Bảo Các tại nơi đó cũng không thoát khỏi… chuyện động trời như vậy lập tức gây nên các thế lực lớn chú ý, bởi vì sau lưng các thế lực nhỏ, thường có các thế lực lớn chống lưng.
Trước tình hình đó, những Bát Cấp thế lực, Cửu Cấp thế lực bắt tay vào cuộc, cử ra những thám tử, nhân viên tình báo tinh thông truy tung của mình điều tra nguyên nhân, bố trí bẫy rập ở các thế lực cấp thấp chờ đợi hung thủ.
Đáng tiếc, tất cả những thám tử, những tổ chức tình báo được cử ra toàn bộ biến mất quỷ dị không để lại chút tin tức nào, tạo thành áp lực đè nén lên toàn bộ tinh cầu, vô số thế lực cấp thấp lo âu thấp thỏm, ăn ngủ không yên, sợ một ngày nào đó khi trời vừa sáng, thế lực của mình đã biến mất trên thế gian.
Cây kim trong bọc rồi cũng lòi, khi động tĩnh mà kẻ thủ ác gây ra ngày càng lớn, tham lam hơn và điên cuồng hơn, chúng bắt đầu động thủ với những Thất Cấp, thậm chí là một vài Bát Cấp thế lực, và để lọt đi những nhân chứng sống.
Mùi vị của máu tanh liên miên không dứt trên toàn Tinh Cầu, các Lưu Ảnh Ngọc bắt đầu được phát tán.
Cả Tinh Cầu vỡ tổ khi nhìn thấy, kẻ thủ ác là một đám người mặc lấy Huyết Y, không sử dụng Linh Lực thuần túy, trái lại là vô tận máu Huyết, dù là công kích hay phòng thủ, bọn hắn chỉ dùng Huyết là chủ đạo.
Hành vi như vậy, lập tức trở thành đề tài bàn tán xôn xao, vô số người lập tức nghĩ đến, thế lực trước đây từng sử dụng máu huyết tu luyện như vậy không có ai khác – Huyết Linh Tông.
Mặc dù Huyết Linh Tông tưởng chừng đã bị Hậu Cung Chi Chủ tiện tay tiêu diệt, nhưng vì để xác nhận, hàng trăm thám tử do một vị Hợp Thể Sơ Kỳ cường giả cầm đầu được cử đến lãnh thổ hoang tàn của Huyết Linh Tông để xác nhận thực hư, kết quả cuối cùng… toàn bộ ra đi không trở lại.
Chuyện như vậy đương nhiên một lần nữa khiến vô số ánh mắt đổ dồn về Huyết Linh Tông, cũng đưa thế lực này lên đỉnh đầu ngọn sóng.
Mà trước tình cảnh đó, biết đã không thể tiếp tục ẩn giấu chuyện ác của mình… Huyết Linh Tông Chủ đứng ra hung hăng hướng toàn bộ Tinh Cầu tuyên chiến, càn quấy đến cực điểm.
Vô số cường giả nhất thời ném về Huyết Linh Tông ánh mắt xem thường, cho rằng bọn hắn không biết tự lượng sức mình, ỷ có chút thực lực lại hướng về toàn bộ Tinh Cầu tuyên chiến? Điên rồi sao? Phải biết ngay cả Hậu Cung nổi danh gần đây cũng không dám ngông cuồng như vậy.
Huyết Linh Tông lại không quan tâm số đông nghĩ gì, trong vòng một tháng thời gian, bọn chúng bọc phát ra cổ lực lượng kinh khủng, đem toàn bộ căn cứ dưới lòng đất của mình chuyển dời, cũng hướng thế nhân bộc lộ ra một phần sức mạnh.
Huyết Linh Tông điên cuồng đến cực điểm, đem Hiểm Địa Tứ Lục nổi danh trên tinh cầu chiếm cứ, đó là nơi trung tâm của cả Việt Long Tinh Cầu, tiếp giáp với cả bốn đại lục Băng Thiên, Hải Châu, U Nguyên và Hoàng Sa.
Hiểm Địa Tứ Lục, nơi có vô số loài yêu thú hung tàn ngự trị, địa hình hiểm trở, linh khí thưa thớt, mặc dù tiếp giáp cả bốn đại lục, nhưng hầu như chẳng ai đặt chân đến.
Vậy mà giờ đây bị Huyết Linh Tông chiếm đoạt, thậm chí xây dựng căn cứ ở đó, lập tức khiến những ánh mắt xem thường chuyển thành nghiêm trọng.
Huyết Linh Tông sau khi chiếm lấy Hiểm Địa Tứ Lục, bọn hắn tự xưng lãnh thổ mới của mình là Huyết Hoàng Địa, trở thành địa bàn chính thống của Huyết Linh Tông, lập tức hướng về cả bốn đại lục điên cuồng xâm lấn, giết hại.
Trong nửa năm này, Huyết Hoàng Địa vẫn không ngừng mở rộng khắp bốn phương tám hướng, người chết vẫn không hề dừng lại, liên miên bất tuyệt, oán khí thấu trời xanh.
Một vài Hợp Thể Kỳ cường giả tán tu có thói quen thay trời thành đạo đứng ra hùng hùng hổ hổ tiến về Huyết Hoàng Địa, nhưng đều bị nghiền nát, trong đó có cả Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả.
Huyết Hoàng Địa như một lỗ đen sâu thẳm, thôn phệ bất kỳ ai đặt chân tiến vào.
Như vậy vẫn chưa dừng lại, Huyết Hoàng Địa đột ngột cho xuất thế một đám thanh thiếu niên trẻ tuổi chưa đến năm trăm tuổi, bọn chúng tự xưng Huyết Hoàng Tử… như muốn khẳng định sức mạnh của mình và đả kích nhuệ khí của các thế lực, đám Huyết Hoàng Tử đi khắp Tinh Cầu tuyên chiến các thiên tài trên Hoàng Kim Bảng, đã có rất nhiều thiên tài Hoàng Kim Bảng bị Huyết Hoàng Tử tiêu diệt.
Đến nước này, toàn bộ Tinh Cầu không ai dám xem nhẹ Huyết Hoàng Địa, trái lại đặt nặng trở thành thế lực cần hủy diệt hàng đầu.
Nhưng câu hỏi đặt ra là, Huyết Hoàng Địa vì sao mạnh mẽ như vậy?
Trước tình hình nước sôi lửa bỏng đó, Thiên Cơ Điện chính thức đứng ra tuyên bố, cường giả Huyết Hoàng Địa đến từ một tinh cầu khác, muốn xâm chiếm Việt Long Tinh Cầu, yêu cầu tứ đại lục phải đồng tâm hiệp lực, tạm dừng mọi tranh đấu nội bộ không cần thiết để tiêu diệt ngoại địch.
Tin tức này vừa ra, toàn bộ Tu Chân Giới dậy sống, nhưng sau đó cũng lập tức bừng tỉnh hiểu rõ lý do vì sao Huyết Linh Tông tưởng chừng đã bị tiêu diệt lại đột ngột mạnh lên khủng khiếp như vậy, ngay cả Cửu Cấp Thế Lực cũng không sánh bằng.
Đương nhiên vẫn còn một vài ý kiến nghi ngờ tuyên bố của Thiên Cơ Điện là không chân thật, dù sao chuyện từ một Tinh Cầu khác tiến đến xâm lấn quá mức khó chấp nhận, nếu giải quyết không thỏa có thể khiến giới Tu Chân Việt Long Tinh Cầu lâm vào hủy diệt.
Để dập tan các ý kiến nghi ngờ không cần thiết, Đa Bảo Các cùng Tứ Đại Học Phủ cũng chính miệng thừa nhận tuyên bố từ Thiên Cơ Điện là hoàn toàn chính xác, đập bỏ mọi nghi kỵ.
Tin tức sau khi được xác thực, rất nhiều thế lực chi chủ nhạy bén hiểu rằng, muốn tiêu diệt Huyết Hoàng Địa không phải chỉ dựa vào sức mạnh của cá nhân, hay của một đại lục nào đó có thể giải quyết… mà cần có sự đồng tâm hiệp lực của toàn thể Tu Chân Giới.
Trong bối cảnh đó, Diệt Huyết Liên Minh – sắp sửa thành lập.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Man Hoang Tinh – Cự Phách Thành.
Cự Phách Thành, nơi đã từng là một trong tam đại thánh địa trong mắt toàn bộ tu sĩ Man Hoang Tinh Cầu, sánh ngang với Cự Yêu Lãnh Địa và Cự Hán Vạn Sơn.
Cự Yêu Lãnh Địa… chính là nơi sinh sống của Cự Yêu Tộc, Cự Hán Vạn Sơn lại thuộc về Cự Hán Tộc, mà Cự Phách Thành đã từng thuộc về Cự Nhân Tộc.
Sau trận đại chiến gần một thập kỷ trong quá khứ, Cự Nhân Tộc sa sút, phần lớn kiến trúc Cự Phách Thành cũng không còn nguyên vẹn, trở thành chốn hoang vu, nơi mà đám tán tu và các thế lực ngư long hỗn tạp sinh hoạt.
Trước Cự Phách Thành đổ nát, ba thân ảnh trong lớp áo choàng đen rộng thùng thình tiến vào, nơi này chẳng có ai quản hạc, cũng chẳng có thủ vệ gác cổng, và đương nhiên là náo loạn đến cực điểm, tại những nơi như thế này… nắm đấm lớn quyết định tất cả.
Quan sát một vòng, Lạc Nam nhận thấy nhân loại ở nơi này hầu hết đều cao to đen hôi, sau quá trình rèn luyện hắn cũng điều chỉnh chiều cao chạm đến m9, nhưng so với đám người hỗn tạp nơi này, hắn cảm giác mình vẫn quá nhỏ con.
Nhìn cổng thành cao vút trong mây, ẩn hiện phía sau là các tòa tháp cao, lâu đài hùng vĩ như xuyên thủng bầu trời, nét tang thương hoang tàn nhưng lại không kém phần hào hùng mà bi tráng, nhất thời trong lòng bùi ngùi than thở.
Ba người đứng dưới cổng thành, trông như ba con kiến nhỏ… không đáng chú ý.
Cự Nhân Tộc chính là chủng tộc đề cao kích thước cơ thể, thực lực càng mạnh thân thể sẽ càng lớn, Cự Phách Thành là nơi bọn hắn từng sinh tồn, có thể tưởng tượng nơi này khổng lồ đến mức nào.
Khi nhận được truyền thừa từ Cự Phách Thiên, Lạc Nam còn nhớ ông ta từng nhờ vả hắn tìm đến hậu nhân của mình để nhắn nhủ một lời… Chuyện này vẫn luôn không quên, cũng là một trong những chuyện ít ỏi muốn làm ở Tinh Cầu này.
Tuy nhiên Cự Nhân Tộc hiện tại suy tàn, lại bị người người hắt hủi… muốn tìm được bọn hắn có lẽ không dễ dàng, nhưng Lạc Nam không có ý định từ bỏ, dù sao cũng phải thử một lần.
“Chúng ta vào!” Võ Tam Nương nhàn nhạt nói một tiếng, muốn mang Lạc Nam cùng Nhân Kê vào trong thành.
Mặc dù ba người mang lấy áo choàng không lộ diện dung mạo, nhưng tiếng nói trong trẻo của Võ Tam Nương truyền ra lập tức khiến đám đông xung quanh chú ý.
Tại Cự Phách Thành, đa số đều là những kẻ dị loại sinh tồn, giống đực chiếm hơn chín thành, tiếng nói của nữ nhân lập tức trở thành tiêu điểm.
Ba tên nam tử cao gần ba mét, thân mặc áo da thú đen kịch, cơ bắp lõa lồ với đầy rẫy gân guốc, hàm răng vàng khè phát ra mùi hôi thối dữ dội cười khà khà tiến đến, cản chân ba người Lạc Nam.
Mà đám thể tu vốn định vào thành cũng bị cảnh này thu hút, nhất thời la hét vang trời, hưng phấn bừng bừng vây thành vòng tròn, hiển nhiên là muốn xem trò hay, sẵn tiện ăn hôi chút gì đó nếu có cơ hội.
“Khà khà, cô nàng bỏ áo ra bổn đại gia xem nào, nghe giọng thôi đã thấy nứng rồi khà khà!” Một tên đầu trọc trong ba tên mở miệng cười ha hả hết sức thô bỉ, hắn từ lâu chưa nghe qua giọng nữ nào êm tai như vậy.
Hai tên còn lại cũng liếm liếm khóe miệng, bên dưới quần độn lên một cái lều lớn, hiển nhiên là thật sự bị kích thích khi nghe giọng của Võ Tam Nương.
Tại Man Hoang Tinh, số lượng nam tính nhiều hơn gấp mấy lần so với nữ tính, điều đó khiến nữ tính tại nơi này trở nên có giá trị hơn bao giờ hết, thậm chí rất nhiều cuộc đại chiến diễn ra cũng vì tranh đoạt mỹ nữ.
“Cởi ra, cởi ra, cởi áo ra!” Đám đông phụ họa cuồng tiếu, bọn hắn đều là tán tu, lăn lộn trong nhiên nhiên khắc nghiệt, đương nhiên chẳng có chút giáo dưỡng gì đáng nói.
Chỉ là rất nhanh, cả đám cười không nổi.
Bởi vì thân thể một trong ba người áo đen đột ngột biến mất, đến khi xuất hiện đã ở trên không trung ngay đỉnh đầu tên nam tử trọc đầu, không nói hai lời chính là một cước đạp xuống.
Thiên Thạch Cước.
“Khà khà, không biết sống chết!” Tên nam tử đầu trọc cười nhạt một tiếng, hắn cũng là một cái Lục Chuyển Hậu Kỳ thể tu, xem như có chút tiếng tăm, đương nhiên chẳng có gì phải sợ hãi.
“Tinh Tinh Quyền!”
Bắp thịt trên người bành trướng, hai cánh tay như ngọn pháo móc ngược lên trên, động tác mạnh mẽ như chấn nổ cả không khí.
ĐÙNG…
Răng rắc…
Tiếng xương gãy thô bạo vang lên, chỉ thấy đôi cánh tay của nam tử đầu trọc bị đạp đến nát bấy trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người.
Chưa dừng lại ở đó, một cước khủng bố kia vẫn không có dấu hiệu bị cản trở, nện mạnh mà xuống cái đầu trọc lóc bóng lưỡng ấy.
PHỐC…
Cảnh tượng huyết tinh diễn ra, cổ nam tử đầu trọc thụt xuống phần thân, mà đầu của hắn lại như trái dưa hấu bạo tạc, thân thể to khỏe ầm ầm ngã xuống, chết đến không thể chết lại.
Ực…
Đám đông điên cuồng nuốt nước miếng, một cái Lục Chuyển Hậu Kỳ ngay cả một kích như vậy cũng không chống được, cả đám vô thức lùi lại vài bước.
Ở bất kỳ nơi đâu, kẻ mạnh không hẳn là đáng sợ, kẻ mạnh nhưng đủ tàn nhẫn mới thật sự đáng sợ.
Nam tử đầu trọc chỉ nói một lời không hợp, lập tức bị bạo tạc đầu, chết thê chết thảm, khiến đám đông dùng ánh mắt kiêng dè nhìn chằm chằm ba người mặc áo choàng.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nhìn hai tên nam tử còn lại, Nhân Kê thấy vậy đã hiểu ý hắn, thân hình biến mất, gọn gàng giải quyết đem cả hai tên đồng loạt xử lý.
Dám mở miệng xúc phạm sư phụ chủ nhân, giết gà dọa khỉ.
Quả nhiên có hiệu lực, đám đông nhất thời tản ra thành lối, để ba người Lạc Nam tiến vào trong thành.
Nhìn bóng lưng ba người khuất dạng, vô số âm thanh xì xào bàn tán:
“Thật mạnh, một cước đạp chết Lục chuyển hậu kỳ, chẳng lẽ là Thất chuyển sao?”
“Không ước tính được, chỉ biết bọn hắn rất mạnh!”
“Nhân vật mạnh như vậy đến nơi khỉ ho cò gáy này làm gì nhỉ? Lại còn mang theo nữ nhân!”
“Ai biết được, tốt nhất đừng trêu bọn hắn!”