Con đường bá chủ - Quyển 4
Chương 102
Trong lúc đám người đa phần đều tò mò Ngọc Hải là ai, chỉ thấy có hai tên nam tử trung niên từ trong hàng ngũ Tiểu Tiên Giới bước ra, kính cẩn đồng thanh nói:
“Bẩm ba vị Vương giả! Ngọc Hải là thiếu chủ của Ngọc Tiên Môn, Ngọc Cấp Thế Lực của Lam Cực Tiên Tinh!”
“Ngọc Tiên Môn? Lam Cực Tiên Tinh? Thứ đồ vật gì?” Cuồng Giao Yêu Vương tràn ngập khinh bỉ nói.
Đối với hắn, Tiểu Tiên Giới đều là một lũ sâu kiến, dù là Ngọc Cấp Thế Lực cũng là rác rưởi.
“Hai ngươi là ai?” Nhất Kiếm Tiên Vương nhìn hai tên nam tử trung niên mở miệng hỏi.
“Bẩm các vị Vương giả, tiểu nhân gọi Chu Thương, là Gia Chủ của Chu Gia ở Hắc Cực Tiên Tinh, con trai tên Chu Ân của ta bị chính Ngọc Hải giết chết!” Một nam tử trung niên sắc mặt giận dữ nói.
“Bẩm các vị Vương giả, tiểu nhân là Cao Vĩnh, là Gia Chủ của Cao gia ở Hắc Cực Tiên Tinh, con gái của ta là Cao Đào cũng bị Ngọc Hải giết chết!” Nam tử trung niên còn lại ra vẻ thương tiếc thở than.
Thì ra hai nam tử trung niên này chính là Chu gia chủ và Cao gia Chủ ở Hắc Cực Tiên Tinh.
Sau khi Lạc Nam trong vai Ngọc Hải giết chết Chu Ân và Cao Đào đã thả đi mấy tên trưởng lão Cao Chu hai nhà.
Đám trưởng lão cấp tốc quay về Hắc Cực Tiên Tinh thông báo, Chu Thương cùng Cao Vĩnh nghe xong cực kỳ phẫn nộ, thề phải mang theo toàn lực Chu gia và Cao gia san bằng Ngọc Tiên Môn.
Nhưng khi đi ngang Bí Cảnh bắt gặp ba vị Tiên Vương cùng đông người tụ tập, cả đám lập tức kéo đến tham gia náo nhiệt.
Thấy Nhất Kiếm Tiên Vương ba người điều tra ra cái chết của vô số thiên tài có liên quan đến “Ngọc Hải”, Chu Thương với Cao Vĩnh vội vàng mừng rỡ như điên, muốn đứng ra bỏ đá xuống giết.
Nếu có thể mượn tay của ba vị Tiên Vương diệt đi Ngọc Tiên Môn thì không còn gì tốt hơn…
“Một tiểu tử của Tiểu Tiên Giới mà thôi… vì sao được con Hắc Trư xem trọng, còn có bản lĩnh như vậy?” Lập Thủy Tiên Vương hỏi nữ nhân mập mạp.
“Bẩm các vị tiền bối, nghe nói Ngọc Hải đạt được truyền thừa của Tiên Vương bên trong Bí Cảnh, từ đó thực lực đại tăng!” Nữ nhân mập mạp không chút che giấu nói.
“Hừ, dù nhận được truyền thừa của Tiên Vương thì sao? Cũng không đủ sức giết chết nhiều thiên tài Trung Tiên Giới của chúng ta như thế!” Cuồng Giao Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, cực kỳ phẫn nộ.
“Xem ra kẻ chủ mưu thật sự là con Hắc Trư kia, Ngọc Hải chỉ là vật phụ họa mà thôi!” Nhất Kiếm Tiên Vương vuốt râu nói.
“Đồng ý!” Lập Thủy Tiên Vương mở miệng hỏi tiếp:
“Vì sao Hắc Trư cùng đám thiên tài xảy ra mâu thuẫn và chiến đấu?”
“Bẩm ba vị tiền bối, các vị ấy muốn sở hữu nhiều loại truyền thừa Yêu Vương của Hắc Trư với truyền thừa Tiên Vương của Ngọc Hải, vì thế xảy ra xung đột!” Nữ nhân mập mạp cẩn thận từng li từng tí nói…
Ba tên Tiên Vương trầm mặc… đổi lại là bọn hắn cũng sẽ ham muốn cướp đoạt nhiều truyền thừa như vậy, chỉ đáng tiếc thực lực của Vô Lượng Quân đám người vậy mà thua cả con heo, thật quá mất mặt.
“Ột ột ột… Trư gia rốt cuộc tự do, Trư gia rốt cuộc thoải mái, thiên hạ bao la mặc Trư tiêu dao, quần lót các loại cấp bậc chờ Trư gia đến đây!”
Có tiếng hát pha lẫn âm thanh heo kêu cực độ đê tiện vang lên…
Trong ánh mắt mộng bức của ba vị Tiên Vương cùng đám người, một con Đại Hắc Trư mập ú mặc nội khố hồng cánh sen che phủ mông thịt, lắc lư từ Bí Cảnh chạy ra, mỏ heo càng là không ngừng cất tiếng hát.
Mà lúc này, Hắc Trư đang thảnh thơi rời khỏi Bí Cảnh rốt cuộc cảm thấy tình hình không ổn… dường như có vô số đạo ánh mắt đang nhìn nó…
Mỏ heo vểnh lên, hai chân đứng thẳng… cực kỳ đắc ý phất phất chi trước cười rộ lên:
“Ột ột ột, hắc hắc hắc… các ngươi vất vả tập trung chào đón Trư gia sao? Không cần khách khí… đến! Mỗi người một dấu răng, ai cũng có phần!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-4/
Lời vừa nói ra, toàn trường khóe miệng co giật…
Vô số người đưa mắt nhìn về phía ba vị Vương giả, hy vọng nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt bọn hắn…
Đáng tiếc, Tiên Vương là tồn tại cấp bậc gì? Tâm cảnh của bọn hắn đã đạt đến một tầng thứ cực kỳ cao, trước sự đê tiện của con heo cũng không khiến sắc mặt ba người thay đổi chút nào.
Nhất Kiếm Tiên Vương vẫn là một mặt thong dong bình ổn như gió…
Lập Thủy Tiên Vương vẫn một bộ hòa nhã nhu hòa…
Cuồng Giao Yêu Vương sắc mặt vẫn luôn dữ tợn căm hận…
Dù con heo biểu hiện ra sao cũng không thể đem cảm xúc của bọn hắn nâng lên hay giảm xuống…
“Là ngươi giết chết thiên tài của tông ta?” Nhất Kiếm Tiên Vương nhàn nhạt mở mắt, trong khoảnh khắc có hai luồng Cửu Tầng Kiếm Ý ầm ầm xuất động, trực tiếp khóa chặt thân thể con heo, mang theo khả năng chấn nhiếp cực kỳ mạnh mẽ.
Đáng tiếc ở trước Kiếm Ý cửu tầng của Nhất Kiếm Tiên Vương… Hắc Trư dường như không chịu chút ảnh hưởng nào, nó nhảy dựng một cái như bị giẫm đuôi, vội vàng kêu lên ét ét:
“Ột ột ột, lão già ngươi đừng ngậm máu phun người, tất cả là tiểu tử kia làm, người cũng là tiểu tử kia giết, đừng có đổ lên đầu Trư gia!”
“Vô lễ!” Vô số người âm thầm hít một ngụm khí lạnh, tại nơi này không thiếu Ngọc Tiên Viên Mãn cường giả, điển hình như Chu Thương với Cao Vĩnh, bọn hắn là gia chủ của Ngọc Cấp Gia Tộc, thực lực cũng xem như top đầu Tiểu Tiên Giới, nhưng cũng không dám nói chuyện bằng thái độ như vậy với ba vị Vương giả đâu.
“Ý ngươi là Ngọc Hải giết chết Vô Lượng Quân đám người?” Lập Thủy Tiên Vương ánh mắt khẽ híp lại thành hai khe hẹp, ánh mắt nhìn thẳng mắt heo… như xuyên thủng tâm linh của nó.
“Tiểu tử kia tên Ngọc Hải sao? Nếu là vậy thì chính là hắn!” Hắc Trư một móng heo vuốt vuốt cằm nói.
“Hoang đường!” Cuồng Giao Yêu Vương gầm rống quát như tiếng trống trận: “Một tên miệng còn chưa dứt sữa, dù nhận được Truyền Thừa của Tiên Vương cũng không thể giết chết toàn thể bọn hắn!”
Lời vừa nói ra, con heo dùng ánh mắt khinh bỉ xem Cuồng Giao Yêu Vương, bĩu môi dày thâm đen nói:
“Đúng là thuồng luồng ngồi đáy giếng, tiểu tử kia chính là một quái thai, Trư gia tiếu ngạo Tiên giới nhiều năm như vậy cũng chưa thấy ai có thiên phú như hắn đâu!”
“Lớn mật!” Cuồng Giao Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, một tay thò ra ngoài…
ẦM ẦM ẦM…
Cánh tay cấp tốc hóa thành một cái Cự Trảo to đến trăm trượng, hướng thân thể con Heo Mập trấn áp xuống.
“Ột ột, đúng là đồ hải sản!” Hắc Trư thấy vậy giận dữ quát…
KENG…
Có tiếng Kiếm minh vang vọng trời cao, Tiên Kiếm dưới chân Nhất Kiếm Tiên Vương không biết bao giờ đã phá không mà xuất, ngăn chặn phía trước Cự Trảo của Cuồng Giao Yêu Vương…
“Ngươi muốn làm gì?” Cuồng Giao Yêu Vương phẫn hận nhìn Nhất Kiếm Tiên Vương quát.
Hắn xem đây là Nhất Kiếm Tiên Vương muốn khiêu khích mình, giữa Tiên Vương và Yêu Vương… sẽ khó bảo trì được tâm cảnh.
“Cuồng Giao huynh đừng vội, con heo này còn giá trị khai thác… chỉ riêng nhiều loại Truyền Thừa Yêu Vương trên người nó cũng không thể giết được!” Lập Thủy Tiên Vương mở miệng giải thích.
Nghe vậy ánh mắt Cuồng Giao Yêu Vương lấp lóe, nhìn Hắc Trư lạnh giọng nói:
“Chư vị, ta cảm thấy con heo này là đang nói điên nói khùng, muốn biết thực hư sự thật chỉ cần bắt nó sưu hồn là được, nhân tiện đoạt lấy Truyền Thừa Yêu Vương!”
Hiển nhiên bất kể thế nào, Cuồng Giao Yêu Vương cũng không tin một Ngọc Hải vô danh tiểu tốt bỗng nhiên lợi hại như vậy, tất cả là do mưu mô và miệng lưỡi của con heo này mà thôi.
Hắc Trư nghe vậy nhảy dựng lên mắng to: “Ột ột, ngay cả heo cũng không buông tha… ngươi đúng là đồ cầm thú, à không… ngươi là hải sản!”
“Ngươi luôn miệng đổ tội cho Ngọc Hải, vậy Ngọc Hải đâu rồi?” Lập Thủy Tiên Vương bình thản hỏi Hắc Trư, hắn trong lòng không có chút nào xem thường con heo này, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không nhìn ra tu vi thật sự của nó.
Theo đạo lý bình thường, con heo nếu đạt đến Tiên Vương có thể nói tiếng người, như vậy nó phải hóa thành nhân loại mới đúng, vì sao vẫn trong hình dạng con heo?
Huống hồ nhìn qua… con heo chẳng khác nào con heo bình thường, có chăng chỉ là biểu cảm khuôn mặt càng thêm đê tiện, mông mặc quần lót hồng cánh sen, miệng nhả tiếng người mà thôi.
“Ngọc Hải ở đâu sao ngươi hỏi ta? Trư gia đâu phải người trông trẻ!” Hắc Trư khinh bỉ liếc Lập Thủy Tiên Vương.
Nó còn trốn Ngọc Hải không kịp đây này, hơi đâu quan tâm Ngọc Hải sống hay chết? Món nợ năm viên Yêu Đan của Yêu Vương chỉ cần không gặp nó sẽ không cần phải trả.
“Mất thời gian quá!” Cuồng Giao Yêu Vương một lần nữa mất kiên nhẫn lắc đầu, gằn từng chữ nói:
“Nếu lời của nữ nhân mập vừa rồi là thật, như vậy Hắc Trư này sẽ không yếu… để bổn Vương thăm dò hắn!”
Nghe thấy Cuồng Giao Yêu Vương muốn thăm dò, Nhất Kiếm Tiên Vương cùng Lập Thủy Tiên Vương trầm ngâm gật đầu, không tiếp tục ngăn cản.
Nếu Hắc Trư lợi hại như vậy… nó cũng sẽ không dễ bị Cuồng Giao Yêu Vương giết chết.
“Heo mập, đón bản Vương một chiêu!”
RỐNG…
Cái đầu của Cuồng Giao Yêu Vương cấp tốc phình lớn, chỉ thoáng chốc đã hiện lên phần đầu Thuồng Luồng với vảy giáp đen kịch hết sức dữ tợn, trong miệng ngưng tụ Vương Lực, không chút do dự bắn thẳng về phía Hắc Trư…
Vương Lực hay còn có tên khác là Tiên Vương Lực… là một tầng thứ cao cấp mới của Tiên Lực, khi Tu Sĩ đạt đến Tiên Vương hoặc Yêu Vương cơ thể sẽ tự sản sinh mà ra.
So với Tiên Lực thông thường, Vương Lực là một đẳng cấp hoàn toàn mới, áp đảo Tiên Lực, mang theo uy thế của Vương giả cao cao tại thượng, cũng là một phần tượng trưng cho uy nghiêm của Tiên Vương.
Ví dụ như một Hỏa Vương Lực thông thường đã có đủ khả năng đối kháng của Hỏa Tiên Lực của một loại Dị Hỏa.
Đó cũng là lý do vì sao ở Tiên giới lưu truyền câu nói, dưới Tiên Vương… chỉ là con kiến hôi.
Có thể thấy cột mốc giữa Ngọc Tiên Viên Mãn và Tiên Vương là quan trọng đến mức nào, chỉ cần Ngọc Tiên Viên Mãn tiến thêm một bước, sẽ sở hữu Vương Lực cực độ mạnh mẽ.