Con đường bá chủ - Quyển 4
Chương 62
Nghe lời nói của Lam gia tam kiệt, Thiên Bất Phàm và Địa Ngọc Huyền có chút do dự.
Thực lực của Lam gia tam kiệt bọn hắn biết rõ, bất kỳ một tên nào trong ba người này cũng đủ sức chiến với Thiên Bất Phàm hoặc Địa Ngọc Huyền một trận, vậy mà không một lần thắng trước đám thiên tài đến từ các tiểu Tiên giới khác.
Trong lúc nhất thời, hai người có phần do dự, mặc dù hợp tác có thể sẽ bị chia mất cơ duyên, nhưng so với không đạt được gì cũng tốt hơn nhiều.
Thiên Bất Phàm và Địa Ngọc Huyền đều là người có đầu óc, Lam gia tam kiệt tuyệt đối sẽ không bịa chuyện mình thua cuộc ra nói làm gì, hai người đều biết phân nặng nhẹ, nhất thời có ý định tổ đội liên thủ.
Đúng lúc này, lại có ý kiến trái chiều vang lên:
“Thật xin lỗi, ta từ chối hợp tác!”
Lạc Nam một mặt bình thản nói.
Đùa sao? Hắn muốn hành động một mình bên trong bí cảnh, bị mấy tên trưởng lão bám theo đã là phiền phức lắm rồi, làm sao còn hợp tác với một đống người?
Phải biết khi tiến vào Bí Cảnh, Lạc Nam còn có ý tìm cách cắt đuôi mấy lão già phiền phức này sau đó dùng một thân phận khác để tầm bảo đấy, hợp tác với mấy tên này thành lập tổ đội chỉ tổ vướng víu.
“Ngươi không muốn hợp tác?” Lam gia tam kiệt trừng to mắt, sau đó một mặt cười lạnh nhìn “Ngọc Hải”
Ngay cả Thiên Bất Phàm cùng với Địa Ngọc Huyền cũng hiếu kỳ nhìn qua, cảm thấy tràn ngập khó hiểu.
Luận thực lực, tu vi của Ngọc Hải chỉ mới là Ất Tiên Hậu Kỳ, chiến lực yếu nhất bên trong nhóm người, lẽ ra phải nghĩ cách ôm đùi bọn hắn mới đúng chứ?
Địa Ngọc Huyền chớp chớp mắt đẹp, tên Ngọc Hải này ngày càng kỳ quặc.
“Ta không muốn tìm kiếm cơ duyên, lần này tiến vào Bí Cảnh chủ yếu để rèn luyện mà thôi… có mấy vị trưởng lão hộ tống là được!” Lạc Nam thản nhiên nói.
“Hừ, đúng là thiển cận…” Thiên Bất Phàm cười lạnh, âm thanh tràn ngập xem thường.
Ngay cả Lam gia tam kiệt cũng lắc đầu khinh bỉ, cơ hội to lớn rành rành ngay trước mặt, tên này lại nhát chết không dám tìm kiếm cơ duyên, thật sự thất vọng.
“Ngọc Hải ngươi suy nghĩ cho kỹ, tiến vào Bí Cảnh các vị Trưởng Lão của Ngọc Tiên Môn cũng phải áp chế tu vi… khi đó chiến lực của bọn hắn chưa chắc bảo vệ được ngươi nếu có nguy hiểm!” Địa Ngọc Huyền phân tích nói.
“Ý ta đã quyết, cảm ơn ý tốt của chư vị!” Lạc Nam vẫn lắc đầu cự tuyệt.
“Hừ, mặc kệ hắn… tên này đi theo cũng chỉ làm vướng bận cho tổ đội của chúng ta mà thôi!” Lam U hừ lạnh một tiếng, trong mắt hắn Ngọc Hải này rõ ràng không biết điều.
Bọn hắn cũng có trưởng lão hộ tống, nếu liên thủ lại với nhau sẽ là một cỗ lực lượng mạnh mẽ, dù các Tiểu Tiên Giới khác có mạnh hơn cũng sẽ không tùy tiện trêu chọc.
“Ngươi chắc biết Tuyển Tử Đại Hội chứ? Người của các Tiểu Tiên Giới khác sớm muộn gì cũng cạnh tranh trên Đại Hội, nhân cơ hội này bọn hắn nhất định sẽ nghĩ cách loại bỏ càng nhiều đối thủ cạnh tranh càng tốt, không cùng chúng ta liên thủ lành ít dữ nhiều!” Lam Thiên ánh mắt lấp lóe nói.
Lạc Nam vẫn bình thản như không, chẳng buồn đáp lại.
“Đồ không biết điều… chúng ta đi!” Lam Minh mắng một tiếng, mang theo đám người liên thủ quay đi.
Thiên Bất Phàm vội vàng nhập bọn… Địa Ngọc Huyền vẫn chưa vội bước, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lạc Nam, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Nhìn cái gì? Chẳng lẽ bổn thiếu chủ đẹp trai đến mức đem ngươi mê đảo rồi? Tốt, khi về ta sẽ lập tức hướng Địa Tiên Môn cầu hôn!” Lạc Nam dùng vẻ mặt và biểu cảm đê tiện nhìn lấy thân thể uyển chuyển của nàng, liếm liếm mép môi hết sức dâm dục.
“Hy vọng ngươi sẽ không chết!” Địa Ngọc Huyền nhàn nhạt nói một tiếng, quay người bước đi.
Ngọc Hải này càng ngày càng cho nàng cảm giác nhìn không thấu, tốt nhất không thèm để ý đến hắn là được.
“Thiếu Chủ?”
Ngọc Hàn Lãnh cùng hai lão già bước đến, sắc mặt có chút lo lắng hô một tiếng.
Bọn hắn không nhìn thấy Địa Ngọc Huyền có biểu hiện cuồng nhiệt với thiếu chủ như lời hắn nói a, chẳng lẽ thiếu chủ khoác lác rồi?
“Yên tâm! Nữ nhân đôi khi lúc nắng lúc mưa như vậy đấy, không cần để ý đến nàng!”
Lạc Nam nhìn là hiểu trong lòng mấy tên già nghĩ gì, thản nhiên cười một tiếng.
Thấy dáng vê thong dong của hắn, Ngọc Hàn Lãnh mấy người cũng yên tâm gật gù, quả nhiên vẫn là người trẻ tuổi a, mấy đống xương già bọn hắn chỉ cần im lặng hỗ trợ thiếu chủ tán gái là được.
Lúc này rốt cuộc cũng có vài nhóm người không nhịn được nữa, lục đục tiến vào bên trong bí cảnh, ở trước cơ duyên vô hình dụ hoặc phía trước, rất khó ai có thể kháng cự…
“Chúng ta cũng vào thôi, cẩn thận một chút là được!” Ngọc Hàn Lãnh hít sâu một hơi, ra hiệu mọi người chuẩn bị tiến vào.
“Đạo Huyền Tông đến!”
Đúng lúc này, không biết là kẻ nào kích động đến rống lên, âm thanh tràn ngập cuồng nhiệt.
Mà nghe thấy ba chữ « Đạo Huyền Tông », sắc mặt ba người Ngọc Hàn Lãnh trở nên khiếp sợ.
Ngay cả Lạc Nam cũng có chút ngưng trọng gương mặt.
Bởi vì theo những thông tin gần đây hắn tìm hiểu, Đạo Huyền Tông chính là một trong những đỉnh cấp thế lực đến từ Trung Tiên Giới Hải Vực Tinh, thực lực kinh thiên động địa.
Ầm ầm ầm…
Vũ trụ như bị nứt ra, một chiếc Tinh Không Hạm xuyên thấu ra ngoài, bên trên đứng lấy hai thanh niên với diện mạo đường đường, thân mặc đạo bào tung bay, ánh mắt bình thản ung dung, từ đầu đến cuối ngay cả nhìn người xung quanh một chút cũng chưa nhìn.
Hai người này bộ dáng phi thường trẻ tuổi, thậm chí trẻ hơn cả Ngọc Hải và Địa Ngọc Huyền đám người, nhưng một thân tu vi vậy mà đạt đến Ngọc Tiên, thực lực vượt qua phần lớn các trưởng lão của Ngọc Cấp Thế Lực.
Sở dĩ kinh khủng như vậy, là vì Đạo Huyền Tông chính là Vương Cấp Thế Lực hàng thật giá thật.
“Ta biết hai vị này, chính là hai thiên tài nổi trội trong hàng ngũ đệ tử nội môn của Đạo Huyền Tông, Đạo Trần và Đạo Lãng!” Một thiên tài Tiểu Tiên Giới tràn đầy hâm mộ nói.
“Đệ tử nội môn đã là Ngọc Tiên? Chênh lệch lớn đến thế sao?” Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng lẩm bẩm nói.
Ngọc Tiên ở Lam Cực Tiên Tinh đa phần là các lão quái sống lâu năm, vậy mà ở Hải Vực Tinh, Ngọc Tiên lại trẻ tuổi đến như vậy? Chẳng trách vô số người muốn đặt chân Trung Tiên Giới, từ đó một bước lên trời.
Tinh Không Hạm hiên ngang ngạo nghễ phá không mà ra, mang theo hai vị thiên tài dừng lại bên ngoài rìa Bí Cảnh, tạo nên một luồng áp lực vô hình lan tràn khắp bốn phía.
Ngọc Hàn Lãnh mấy người vội vàng tiến đến chào hỏi, ngay cả những thế lực khác cũng không ngoại lệ, đều muốn rút ngắn quan hệ với Đạo Huyền Tông.
Đáng tiếc Đạo Trần và Đạo Lãng hai vị thiên tài sắc mặt vẫn luôn một mảnh lạnh nhạt, không nói không rằng gì với người của Tiểu Tiên Giới.
Hiển nhiên đây là hai vị thiên tài kiêu ngạo đến cực điểm…
Lạc Nam thấy vậy âm thầm cười nhạt, thật là có ý tứ nha.
Đạo Huyền Tông hàng lâm còn khiến bầu không khí ngoài tinh không chưa kịp hạ sốt, lại có người điên cuồng gào rống:
“Ngay cả Hải Yêu Cung cũng đến rồi sao?”
Rống…
Theo âm thanh dữ tợn truyền ra, từ trong vô tận tinh không, một con quái vật khổng lồ bơi vọt mà đến, thân thể dài đến vài trăm mét, lân phiến sắt bén như cương thiết, tứ chi dữ dằn như bốn cột trời cùng móng vuốt dữ tợn, đuôi như mũi khoan, miệng như vực thẳm, những chiếc răng như liêm đao khổng lồ, khí thế của Ngọc Yêu bùng nổ đến cực hạn.
Đây là một con Cá Sấu khổng lồ bơi lội trong tinh không, xem nơi này như đầm lầy của riêng nó.
“Tinh Không Ngạc Ngư, loài yêu thú có khả năng di chuyển trong biển và vũ trụ cực tốt… mặc dù tứ chi không dài, nhưng tốc độ cực nhanh!” Kim Nhi mở miệng nói.
Lạc Nam gật đầu, đánh giá Tinh Không Ngạc Ngư với dáng vẻ dữ tợn, bắt gặp có vài thân ảnh đang đứng trên đỉnh đầu nó, nhất thời ánh mắt co rụt lại.
Dùng Ngọc Yêu để làm tọa kỵ, sẽ là thần thánh phương nào?
Trên đỉnh đầu Tinh Không Ngạc Ngư, ba tên Yêu Thú vẫn chưa hoàn toàn hóa hình ngạo nghễ mà đứng, một tên toàn thân phủ lấy thiết giáp cứng rắn, đỉnh đầu mọc lấy lưỡi Búa dữ tợn, thân thể cao gấp vài lần người bình thường.
Hai tên khác một tên y như ninja rùa, làn da xanh biếc, diện mục ngông nghênh, lưng đeo mai lớn, hai tay lực lưỡng khoanh tròn mà đứng.
Kẻ cuối cùng là một nữ tử, toàn thân mọc ra tám chiếc càng sắc bén, hai con mắt khi thì lòi ra ngoài, khi thì lõm vào trong, hết sức quái dị…
Lạc Nam cảm thấy buồn cười, nhìn ba tên này hắn vô thức nhớ đến Nhân Kê ở Man Hoang Tinh, không biết tiểu tử đó hiện tại thế nào.
Đây rõ ràng là một con Cá Mập Lưỡi Búa, một con rùa và một con cua nha.
“Hải Yêu Cung!”
Nhìn thấy ba Nhân Yêu cưỡi Tinh Không Ngạc Ngư tiếp cận, Đạo Trần cùng Đạo Lãng rốt cuộc thay đổi sắc mặt, trầm giọng thốt lên.
Hải Yêu Cung cũng là một trong các Đỉnh cấp thế lực tại Hải Vực Tinh, sánh ngang với Đạo Huyền Tông của bọn hắn, không thể không xem trọng.
“Haha, Đạo Huyền Tông đám mặt trắng nhỏ tốc độ thật nhanh!” Tên Cá Mập Lưỡi Búa mở miệng nói chuyện.
“Hải Sa, lần trước tháo chạy ngươi mau quên thế à?” Trần Lãng sắc mặt trầm xuống nhìn Cá Mập Lưỡi Búa nói.
“Hừ, hai đánh một còn dám xàm ngôn? Nếu không phải các ngươi có hai người, lão tử nhai đầu từng thằng” Cá Mặt Lưỡi Búa tên Hải Sa nghiến răng nghiến lợi ken két nói, sát khí khóa chặt hai tên Đạo Huyền Tông.
“Lần này chúng ta có ba người, hai ngươi ngon thì lên chiến!” Tên nửa rùa nửa người cũng nhếch miệng nói chuyện, khí thế Ngọc Yêu ầm ầm lan tỏa ra ngoài.
Nữ yêu với tám cái càng cũng nhợt nhạt cười, tám cái càng như tám lưỡi kéo bén nhọn nhấp nhấp, tràn đầy khiêu khích.
“Hừ, Hải Quy với Hải Giai… chúng ta cũng không sợ các ngươi!” Ở trước mặt đông người, Đạo Trần với Đạo Lãng không muốn yếu thế đáp trả, bất quá lại không có ý định công kích nhau.
Đám người chứng kiến hai đại thế lực đến từ Trung Tiên Giới giằng co, cả đám ngay cả thở mạnh cũng không dám, cũng không dám đặt chân vào Bí Cảnh trước hai thế lực đỉnh cấp này.
Đạo lý có trước có sau bọn hắn vẫn là hiểu lấy, nếu nóng vội chạy vào… bị Đạo Huyền Tông hay Hải Yêu Cung chướng mắt công kích thì chỉ có chết.
“Kim Nhi, đám yêu thú này chưa đạt đến Yêu Vương, vì sao có thể hóa hình thành nửa người nửa thú vậy?” Lạc Nam có chút thắc mắc nhìn mấy tên Hải Yêu Cung hỏi.
“Có lẽ là do tu luyện công pháp đặc biệt, dù sao Hải Yêu Cung là Vương Cấp Thế Lực, nội tình của bọn hắn cũng không hề đơn giản!” Kim Nhi đáp.
Lạc Nam ngầm hiểu gật gật đầu, hắn có thể nhìn ra ba tên bán nhân yêu này cũng vô cùng trẻ tuổi, thiên phú không kém chút nào hai người Đạo Huyền Tông.
“Ở đây gây sự ra thể thống gì? Thật làm mất mặt Trung Tiên Giới!”
Trong bầu không khí nghiêm trọng, lại có âm thanh chế giễu vang lên khiến đám người nhất thời hít thở không thông.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Một chiếc Thuyền Chiến căng buồm lướt phăng phăng giữa tinh không, trên thân Thuyền nhô ra vô số họng pháo màu đen kịch ẩn chứa sát cơ nguy hiểm, chỉ sợ Ngọc Tiên bị bắn trúng không chết cũng hấp hối.
Thuyền Chiến không xem ai ra gì hiên ngang lướt thẳng, mang theo cờ xí hoa lệ với bốn chữ: Vô Lượng Hải Các.
Rõ ràng là một cái Đỉnh Cấp thế lực khác đến từ Hải Vực Tinh.
Mở miệng chế giễu Hải Yêu Cung và Đạo Huyền Tông là một nam tử tuấn lãng phong trần đứng trên đầu Thuyền, thân mặc thanh y đơn giản, hai tay chắp sau lưng, sắc mặt ung dung bình thản, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn.
Toàn bộ Thuyền Chiến cự đại chỉ có một mình hắn, nhưng lại khiến Đạo Huyền Tông và Hải Yêu Cung phải sinh lòng kiêng dè.
“Hít, Vô Lượng Quân, ngươi vậy mà đích thân đến nơi này?”
Chứng kiến nam tử này, Đạo Trần buộc phải hít sâu một hơi, mở miệng bật thốt lên.
Ngay cả Hải Yêu Cung ba người sắc mặt cũng phủ đầy ngưng trọng, trong lòng âm thầm mắng chửi.
Vô Lượng Quân là một trong các đệ tử hạch tâm của Vô Lượng Hải Các, chiến lực mạnh hơn đệ tử nội môn như bọn hắn rất nhiều.
Không ai nghĩ rằng một cái Bí Cảnh xuất thế lại khiến Vô Lượng Hải Các cử đệ tử hạch tâm ra mặt, trong khi đó Hải Yêu Cung và Đạo Huyền Tông chỉ cử đệ tử nội môn ưu tú là bọn hắn mà thôi.
“Vô Lượng Hải Các xem trọng Bí Cảnh này đến thế sao?” Yêu nữ Hải Giai mở miệng hỏi.
“Không hề… lẽ ra Vô Lượng Hải Các cũng sẽ cử đệ tử nội môn ra mặt, bất quá bổn công tử vô tình làm nhiệm vụ ở gần nơi này… vì thế bị phân công đi luôn!” Vô Lượng Quân nhún nhún vai, ra vẻ bất đắc dĩ nói.
Chiến Truyền cũng ngự không tiến đến, cùng với Tinh Không Hạm và Tinh Không Ngạc Ngư song song mà đứng.
“Trách không được…” Hải Sa mấy người bừng tỉnh đại ngộ…
“Hừ, Vô Lượng Quân thì đã sao? Lần này tất cả đều phải áp chế tu vi, ta cũng muốn cùng ngươi so tài một phen!” Hải Quy siết chặt nắm tay nói.
“Không sai!” Đám người Trần Lãng nghe vậy hai mắt tỏa sáng gật đầu.
Nếu là ở trạng thái bình thường, tu vi của bọn hắn không thể là đối thủ của Vô Lượng Quân, bất quá hiện tại cùng áp chế tu vi, chưa biết mèo nào cắn mèo nào đâu.
“Cứ tự nhiên!” Vô Lượng Quân nhún nhún vai.
Ba cái Đỉnh Cấp Thế Lực lẫn nhau trò chuyện, không xem vô số tu sĩ xung quanh ra gì, mà người xung quanh cũng không dám thở mạnh hay xen vào, bởi vì thiên tài đến từ Trung Tiên Giới có tư cách xem nhẹ bọn hắn…
Hồi lâu sau, Lạc Nam nhíu nhíu mày… vì sao ba thế lực nào còn chưa chịu vào Bí Cảnh? Bọn hắn đang chờ điều gì sao?
“Các nàng ấy vì sao còn chưa đến?” Trần Lãng nhíu nhíu mày nói.
“Không biết…” Hải Sa đám người lắc đầu.
“Đám nữ nhân kia rất ít xen vào chuyện thế tục, nói không chắc cuộc vui này sẽ thiếu thốn một phương rồi!” Vô Lượng Quân lắc đầu, ra vẻ tiếc nuối nói.
Nghe đối thoại của bọn hắn, đám người xung quanh một mặt mờ mịt… chỉ có số ít người có kiến thức mới biết đối tượng mà ba đỉnh cấp thế lực đang nhắc đến là ai.
Một thế lực đỉnh cấp khác của Hải Vực Tinh, nơi chỉ tuyển nhận nữ nhân gia nhập, tạo thành một quần thể nữ tử siêu cường mà bất kỳ ai cũng không dám xem nhẹ.
Bồng Lai Tiên Đảo…