Con đường bá chủ - Quyển 5

Chương 10



Phần 10

Ngọc Tiên bùng nổ đại chiến, đương nhiên kinh thiên động địa…

Biển người mênh mông tập thể sắc mặt mơ mơ màng màng, không hiểu vì sao đang yên đang lành lại có Ngọc Tiên đại chiến.

“Ta xxx, đó không phải là Thiên Tiên Môn Môn Chủ – Thiên Vô Pháp sao?”

“Con bà nó, kia là Lam gia tam đại Ngọc Tiên? Gia chủ cùng hai vị lão tổ đều xuất hiện?”

“Ta biết hai Ngọc Tiên lạ mặt kia, chính là gia chủ của Chu gia cùng với gia chủ của Cao gia, Chu Thương cùng Cao Vĩnh hai kẻ này chưa về Hắc Cực Tiên Tinh à?”

Vô số người nhận ra thân phận của các vị cường giả, cả đám sắc mặt mộng bức nhao nhao kinh hô lên.

Dư ba công kích lan tràn ra bốn phía, nhiều người tu vi thấp kém đứng gần trực tiếp bị oanh tạc bay ra ngoài, máu tươi lênh láng, miệng sùi bọt mép…

Để tránh liên lụy đến bản thân, cả đám kinh sợ bỏ chạy, hiện trường nhất thời vừa huyên náo, vừa hoảng loạn, gà bay chó chạy hết sức hỗn tạp.

Lạc Nam đứng giữa Võ Đài sắc mặt mộng bức, hiển nhiên ngay cả chính hắn cũng chưa hiểu vì sao đám Ngọc Tiên tự nhiên lại nổ ra chiến đấu, bọn này hành động vì sao không theo kịch bản? Không phải cả đám nên nhắm vào hắn sao?

Lạc Nam đã dự kiến trước trường hợp một đám Ngọc Tiên vì tham lam che mờ lý trí mà tiến hành vây công hắn, khi đó hắn sẽ lấy tên tuổi Lạc Cầu Bại chống đỡ một lát sau đó bỏ trốn.

Tin tưởng một người chưa đạt Cực Tiên có thể trốn thoát khỏi đám Ngọc Tiên sẽ oanh động toàn trường, đem Điểm Danh Vọng lên đến con số khủng bố.

Vậy mà mọi thứ không như ý muốn, đám Ngọc Tiên bộc phát chiến đấu, nhưng đối tượng nhằm vào không phải là hắn? Lạc Nam cảm thấy bất ngờ.

Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Thấu Thị Vạn Lý triển khai, xuyên qua tầng tầng Tiên Lực, Lạc Nam rốt cuộc đã chứng kiến toàn cảnh.

Chỉ thấy Địa Mạnh Hùng lúc này toàn thân cơ bắp phình to dữ tợn, da thịt cứng rắn như sắt… bên ngoài bao phủ một lớp Thiết Thổ, từng quyền mạnh mẽ liên tục đấm ra, mỗi một quyền nặng nề như núi lớn, vừa công vừa lui trước đám sói đói đang bao vây.

“Không hổ danh Tiên Thể Song Tu!” Lạc Nam gật gù, từ lần trước làm khách ở Địa Tiên Môn trong vai trò Ngọc Hải, hắn đã nhận ra Địa Mạnh Hùng là một Tiên Thể song tu.

Mặc dù như vậy, Địa Mạnh Hùng lấy sức một người độc chiến Lục Đại Ngọc Tiên cũng có phần quá sức, trong giao chiến rất nhanh lộ ra các kẽ hở lớn, thân thể lần lượt xuất hiện không ít vết thương.

Lam gia ba tôn Ngọc Tiên thống ngự Thủy Hệ Đao Pháp, mỗi một Đao trảm xuống đều ẩn chứa ngập trời Thủy Tiên Lực, như hải dương vô tận thét gào, sóng lớn mênh mông cuồn cuộn… trấn áp thế gian vạn vật.

Thủy Hệ đao pháp do ba tôn Ngọc Tiên thi triển, uy lực so với Lam Minh không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, Địa Mạnh Hùng đối kháng với bọn hắn cũng đủ chật vật.

Thiên Vô Pháp bỏ đá xuống giếng, sử dụng Quang Minh Tiên Lực như hắn đem tốc độ vận chuyển dùng đến tối ưu, thân thể như ánh sáng xoẹt qua xoẹt lại khắp nơi, từng luồng từng luồng Quang Minh Chỉ Đạn nhắm ngay điểm yếu của Địa Mạnh Hùng liên tục bắn ra, quấy rối phiền phức không thể tả.

Cao gia Cao Vĩnh ra tay, Hỏa Tiên Lực thiêu đốt trường không, hơi nóng liên tục xâm nhập Thiết Thổ của Đan Mạnh Hùng, không ngừng làm suy yếu khả năng phòng ngự của nó.

Chu gia – Chu Thương càng thêm kinh khủng, hắn thống ngự Hắc Ám Cương Phong đem bầu trời hóa thành đêm tối, Hắc Ám Tiên Lực ẩn chứa từng luồng gió cương liệt đánh ra, hóa thành vô số vết cắt dữ tợn, đem thân thể Địa Mạnh Hùng phủ đầy những vết thương.

Hắc Ám Cương Phong là Thiên Địa Dị Vật chân chính, nó sức mạnh vượt qua Thiết Thổ, khả năng phòng ngự của Thiết Thổ vốn không quá hữu hiệu khi đối diện với nó, lại thêm Hỏa Tiên Lực của Cao Vĩnh đánh ra liên tục đem Thiết Thổ suy yếu theo thời gian.

Nhìn thấy Địa Mạnh Hùng bị Lục Đại Ngọc Tiên vây công, sắc mặt toàn thể mọi người giật mình hoảng hốt.

Có thể tu luyện đến Chân Tiên ở đây chẳng có ai là người ngu ngốc, nhìn Địa Mạnh Hùng chật vật liên tục nhận lấy vết thương, bọn hắn đã mơ hồ đoán ra nguyên nhân bên trong.

Còn không phải vì Tiên Vương truyền thừa sao?

Bất kể là Thiên Vô Pháp, Lam gia tam đại Ngọc Tiên hay Cao Vĩnh và Chu Thương, đám người này đừng nhìn qua còn phong độ… thực chất đã bị kẹt ở Ngọc Tiên Viên Mãn không biết bao nhiêu năm rồi.

Mà nguyên nhân cả đám không thể tiếp tục đột phá tu vi cao hơn, trở thành Tiên Vương cường giả… nguyên nhân trong đó có rất lớn là hạn chế về mặt công pháp.

Công pháp mà Thiên Vô Pháp, Chu Thương, Cao Vĩnh đám người tu luyện chỉ là Ngọc Cấp Viên Mãn mà thôi.

Phải biết dù là những người tu luyện Vương Cấp Công Pháp muốn đột phá Tiên Vương cũng thập phần khó khăn, càng đừng nói chỉ tu luyện Ngọc Cấp Công Pháp.

Bởi vì thế, thân là cường giả… ai chẳng muốn đột phá cảnh giới cao hơn? Truy cầu tột cùng của Tiên đạo?

Vương Cấp Công Pháp ở trong mắt đám người này chẳng khác nào là con đường ngắn nhất để trở thành Tiên Vương cảnh.

Địa Mạnh Hùng có con gái nhận được Tiên Vương truyền thừa, tin tưởng sẽ có một bộ Vương Cấp Công Pháp.

Đạo lý mang ngọc có tội ai cũng hiểu, dù Địa Tiên Môn hành xử đã khiêm tốn cực kỳ, vừa đạt Truyền Thừa là phong bế toàn tông, không nhúng tay vào tranh đấu.

Nhưng Địa Tiên Môn muốn mặc kệ thế sự, không có nghĩa là Thiên Vô Pháp đám người sẽ mặc kệ.

Địa Mạnh Hùng tò mò Lạc Cầu Bại mà bí mật quan chiến… lại trở thành đối tượng nhắm vào của bọn hắn.

Tin tưởng tứ đại Ngọc Cấp Thế Lực liên thủ, không bao lâu nữa Địa Tiên Môn xong rồi.

Trước dụ hoặc của Vương Cấp Công Pháp, dù chỉ là một quyển… thì Thiên Vô Pháp đám người cũng cam tâm tình nguyện tu luyện cùng nhau, cả đám nghiên cứu một bộ Công Pháp, chỉ cần có cơ hội đột phá Tiên Vương, bọn hắn sẽ không từ chối.

“Thiết Thổ Cường Hóa!”

Địa Mạnh Hùng ngửa đầu lên trời gào thét, sa mạc dưới chân như nhận được triệu hoán cấp tốc như vòi rồng cuốn lên không trung, chúng nó nhanh chóng hội tụ… trở nên cực kỳ cứng rắn, sau đó gia cố vào cơ thể Địa Mạnh Hùng.

RỐNG…

Chỉ thoáng chốc, toàn thân Địa Mạnh Hùng biến lớn đến cả trăm mét, như một cự nhân bằng đất khổng lồ, tay chân chia ra nện xuống đám kẻ thù.

“Dùng đến rồi sao?” Thiên Vô Pháp đám người cười lạnh nói.

Thiết Thổ Cường Hóa chính là Vũ Kỹ Ngọc Cấp Cực Phẩm mạnh nhất của Địa Tiên Môn, mỗi khi sử dụng sẽ biến thành Cự Nhân bằng đất khổng lồ, sức mạnh và lực phòng ngự đều sẽ tăng mạnh.

Nếu ở điều kiện bình thường khi Địa Mạnh Hùng sử dụng chiêu này, Thiên Vô Pháp cùng Lam Thủy Kiệt có lẽ sẽ tạm thời tránh lui, đợi đến khi Địa Mạnh Hùng tiêu hao gần hết Tiên Lực mới quay lại công kích.

Nhưng lúc này đây… Địa Mạnh Hùng phải lấy một địch sáu, thi triển Thiết Thổ Cường Hóa chứng minh hắn đã lâm vào bước đường cùng rồi.

“Thủy Nộ Nhất Trảm!”

RỐNG…

Biển cả gào thét ngự trị trên đỉnh đầu, Lam gia tam đại Ngọc Tiên mỗi người hai tay cầm lấy Đại Đao, toàn lực trảm xuống một kích mang theo cơn thịnh nộ của biển.

“Quang Minh Song Túc Chưởng!” Thiên Vô Pháp ánh mắt lạnh lẽo, ánh sáng mặt trời trở thành nguồn năng lượng hội tụ vào tay hắn, đỉnh đầu lấp lánh thần quang… nhìn qua như thiên thần hạ phàm, ít người sẽ biết bộ mặt đáng ghê tởm của hắn.

Hai tay tụ chưởng, hai cột sáng xuyên thấu tầng tầng không khí, nhắm thẳng vào vị trí hai mắt của Địa Mạnh Hùng, hết sức hiểm ác.

“Hỏa Diệm Xuyên Tâm Chưởng!” Cao Vĩnh cười lạnh, thi triển Vũ Kỹ mạnh nhất của Cao gia.

Không có uy thế ngập trời như các công kích khác, Hỏa Tiên Lực cô động đến cực hạn thành một chưởng ấn sắt nhọn trong tay Cao Vĩnh, ngưng tụ hoàn hảo đến mức chẳng có một chút dư lực nào bộc phát ra xung quanh.

Trong trận chiến với Ngọc Tiên Môn, chính một chiêu Hỏa Diệm Xuyên Tâm Chưởng này của hắn đã đốt cháy khỏa tim của Ngọc Chấn Lôi.

Nhắm ngay lồng ngực Địa Mạnh Hùng, bất chấp có Thiết Thổ Cường Hóa, Cao Vĩnh tự tin đem Hỏa Diệm Xuyên Tâm Chưởng đánh ra.

“Ha ha ha, đến lượt ta!” Chu Thương ngửa đầu lên cười âm trầm, hai cánh tay khuấy động trong không khí, Hắc Ám Cương Phong thét gào dữ tợn uốn lượn mà sinh, hình thành một vòng xoáy màu đen kịch càng ngày càng lớn.

“Ám Phong Tung Hoành!”

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Vòng xoáy Hắc Ám xoay tròn dữ dội, kích thước của nó lúc này đã không kém hơn Địa Mạnh Hùng ở trạng thái cự nhân rồi.

“Lên!” Chu Thương gào thét quát to.

Ám Phong Tung Hoành cuộn trào mà đến, như một vòi rồng xoắn lên bão cát ngập trời, nhanh chóng đem Địa Mạnh Hùng bao phủ vào bên trong, ma sát và tiêu diệt tầng tầng Thiết Thổ.

“Các ngươi đáng chết!” Địa Mạnh Hùng thê lương gầm thét, cơ thể khổng lồ bị Ám Phong tung hoành nuốt vào bên trong, hai mắt bị Quang Minh tập kích, trái tim bị Hỏa Diễm tấn công, ba luồng Thủy Hệ Đao Pháp nặng nề trấn lên cơ thể.

Trong cơn đau đớn tuyệt vọng, Địa Mạnh Hùng ánh mắt trở nên hung ác, hắn mặc kệ tất cả công kích, thân thể khổng lồ bất chợt lao thẳng đến một người.

Chính là Thiên Vô Pháp.

Địa Mạnh Hùng hận nhất trong đám người không ai khác ngoài Thiên Vô Pháp, chính kẻ này bán đứng hắn, chính kẻ này lòng dạ hiểm độc không ai sánh bằng.

“Không xong!” Thiên Vô Pháp sắc mặt đại biến, vừa thi triển công kích mạnh nhất khiến Tiên Lực trong cơ thể hắn tiêu hao rất nhiều, đang dần dần khôi phục mà thôi.

Địa Mạnh Hùng vẫn còn trong trạng thái cường hóa bất chấp tính mạng lao đến, Thiên Vô Pháp xoay người muốn bỏ chạy.

Đáng tiếc không biết vô tình hay cố ý, một Thủy Hệ Đao Pháp bất chợt xuất hiện cản trở đường đi của hắn, khiến tốc độ Thiên Vô Pháp chậm lại một nhịp.

“Lam Thủy Kiệt, tao chơi chết con mẹ mày!” Thiên Vô Pháp phẫn hận rống to, ánh mắt như lệ quỷ nhìn Lam Thủy Kiệt.

Trong đại chiến kinh khủng, thằng khốn này còn dám đánh lén đồng bọn là hắn.

“Xin lỗi, ta nhầm!” Lam Thủy Kiệt sắc mặt vô tội nói.

“Bạo cho ta!” Địa Mạnh Hùng không bỏ qua cơ hội mà Lam Thuỷ Kiệt kiến tạo cho mình, một kiện Pháp Bảo có hình dạng Hạt Châu được hắn dùng lực ném đến Thiên Vô Pháp.

Thiết Thổ Châu, chính là Ngọc Cấp Pháp Bảo của Địa Tiên Môn… bình thường dùng để nện người khác, nhưng Địa Mạnh Hùng quyết tâm tiêu diệt Thiên Vô Pháp, đương nhiên sử dụng thủ đoạn cường liệt hơn.

Hắn kích bạo Thiết Thổ Châu.

OÀNH!

Vụ nổ chấn động vùng trời, Thiên Vô Pháp ăn trọn uy lực vụ nổ, khói bụi mịt mù.

Chu Thương đám người nhanh chân chạy trốn, né tránh một khỏa Ngọc Cấp Pháp Bảo tự bạo…

Đáng tiếc vụ nổ quá to lớn, cả đám đều là toàn thân chấn động, miệng rỉ máu trọng thương, sắc mặt tái nhợt.

Toàn bộ Hoang Mạc Điêu Linh trở nên hoang tàn, vô số người điên cuồng chạy trốn, chiến trường mở rộng càng ngày càng lớn…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Mà lúc này, trước vô tận công kích hung mảnh, toàn bộ Thiết Thổ Cường Hóa ầm ầm vỡ vụn, như thiên thạch bị đánh tan, Địa Mạnh Hùng như một tấm giẻ rách bay thẳng ra ngoài, trái tim bị thiêu đốt, đôi mắt mù hết một bên, mà thân thể càng là bao trùm những vết cắt dữ tợn, tứ chi nát vụn.

Địa Mạnh Hùng vô lực nằm bẹp trên mặt cát, ánh mắt như chuông đồng trợn tròn trừng lớn về phía đám khói bụi xa xa, hy vọng chứng kiến cái chết của Thiên Vô Pháp.

Đáng tiếc… khiến Địa Mạnh Hùng thất vọng.

Khói bụi tản đi, Thiên Vô Pháp toàn thân da thịt nát bấy, cơ thể như lệ quỷ xuất hiện, một kiện Áo Giáp lập lòe ánh sáng bao trùm cơ thể, sau đó xuất hiện vô số vết rạn.

“Quang Minh Giáp? Thằng khốn này vậy mà mang nó trên người?” Sắc mặt Địa Mạnh Hùng trở nên cực kỳ khó coi.

Quang Minh Giáp cũng giống như Thiết Thổ Châu, đều là Ngọc Cấp Pháp Bảo.

Địa Mạnh Hùng đem Thiết Thổ Châu tự bạo, nhưng Quang Minh Giáp đã thành công bảo vệ tính mạng của Thiên Vô Pháp, dù cho hứng chịu vụ nổ kinh hoàng.

“Ha hả, thành công!”

Chu Thương, Cao Vĩnh cùng Lam gia ba người xuất hiện bên cạnh Địa Mạnh Hùng, một chân đạp lên mặt hắn.

“Khốn kiếp, lão tử cho các ngươi chết thảm!” Địa Mạnh Hùng sắc mặt dữ tợn gào thét, Thổ Tiên Lực trong đan điền cấp tốc vận chuyển, muốn tự bạo.

Hắn thà chết cũng không rơi vào tay đám súc sinh này.

“Ngươi mơ tưởng!” Thiên Vô Pháp chật vật chạy tới, Quang Minh Tiên Lực từ tay hắn hóa thành xiềng xích xuyên thấu mà ra, đem cơ thể Địa Mạnh Hùng khóa chặt.

“Ngươi… thằng khốn bị Lam Thủy Kiệt đánh lén còn không tỉnh ngộ?” Địa Mạnh Hùng hận ý trừng mắt nhìn Thiên Vô Pháp.

Tên này dám ngăn cản hắn tự bạo nữa rồi.

“Hừ, Lam Thủy Kiệt… ta và ngươi không xong!” Thiên Vô Pháp cũng hận ý oán độc trừng Lam Thủy Kiệt.

“Vô Pháp huynh lượng thứ, ta lỡ tay mà thôi!” Lam Thủy Kiệt chắp tay cười ôn hòa.

“Hừ!” Thiên Vô Pháp hừ lạnh, bất quá Lam gia người đông thế mạnh, hắn cũng thật không dám làm gì.

“Ngu xuẩn, ngu xuẩn!” Thấy tình cảnh này Địa Mạnh Hùng hận không thể rèn sắt thành thép.

Loại bỏ Ngọc Tiên Môn, hiện tại lại muốn loại bỏ Địa Tiên Môn… tương lai sẽ đến Thiên Tiên Môn… Thiên Vô Pháp chấp mê bất ngộ, bị Vương cấp làm cho mờ mắt rồi.

“Ngoan ngoãn trở thành con tin, chúng ta còn muốn nữ nhi ngươi giao ra Truyền Thừa Tiên Vương đây!” Chu Thương cười nhạt nắm lấy Địa Mạnh Hùng kéo lên vai.

Tính cách của tiểu thư Địa Tiên Môn là Địa Ngọc Huyền khá cương liệt, ở tình huống bình thường chỉ sợ ép nàng đi chết cũng sẽ không giao Truyền thừa của Tiên Vương ra.

Nhưng hiện tại có Địa Mạnh Hùng làm con tin, dùng tính mạng của phụ thân uy hiếp… Thiên Vô Pháp đám người không tin Địa Ngọc Huyền dám lì lợm.

Dùng tính mạng Địa Mạnh Hùng uy hiếp, Địa Ngọc Huyền sẽ ngoan ngoãn phục tùng mà thôi.

Thế là Lục Đại Ngọc Tiên mang theo Địa Mạnh Hùng đã bị đánh như chó, chực chỉ Địa Tiên Môn.

Bọn hắn vô thức quên mất một điều, Lạc Cầu Bại lúc này như một u linh vô hình vô ảnh, âm thầm giữ một khoảng cách an toàn, sau đó bám theo.

Trận náo nhiệt này, Lạc Nam cũng không ngại đi xem một chút.

Chương trước Chương tiếp
Loading...