Con đường bá chủ - Quyển 5

Chương 255



Phần 255

Mặc dù Tứ Đại Thần Tướng và một đám Hộ Pháp vẫn đang quần nhau, và số lượng Hộ Pháp ngày một suy giảm…

Nhưng mà, thanh âm chiến đấu lúc này đây dường như cũng đã trở nên tĩnh lặng…

Hay nói đúng hơn, màng nhĩ trong tai của những người đang có mặt tạm thời mất đi thính giác…

Cuồng Thú Quyền thật sự lột xác khi được Bá Lực và Hồng Hoang Ma Văn gia trì, thanh âm chấn nát thương khung mà nó tạo ra đã đánh cắp thính giác của đám người trong phút chốc.

Nhưng mà… mặc dù không có thanh âm văng vẳng bên tai, thì hình ảnh bọn hắn được chứng kiến cũng quá mức chấn động, từng cặp mắt trợn lớn lên, từng cái miệng há hốc, trái tim của bọn hắn chết lặng, thật lâu chẳng thể lấy lại bình tĩnh…

Bọn hắn chứng kiến điều gì?

Vâng, một Vương giả tung ra nhất quyền, miểu sát Đại Tôn, thân phận chính là đại trưởng lão của Huyền Dạ Tung, nhân vật ở Trung Tiên Giới có thanh danh hiển hách.

Không phải Huyền Dạ Tùng yếu, trái lại… hắn sở hữu Hắc Ám Tôn Lực, tu luyện Tôn Cấp Công Pháp, nuốt vào Yêu Đan của Tinh Không Thú bỏ qua cả khí thế đến từ Thiên Đế Biến và Nghịch Long.

Trong tình cảnh đó, Huyền Dạ Tùng gần như vô địch trong cùng cấp…

Vậy mà giờ đây, hắn bị một Vương giả miểu sát rồi.

“Yêu nghiệt… yêu nghiệt a…”

Quang Lân với Ám Cực khóe miệng run rẩy, da mặt co rúm lại, ánh mắt nhìn về Lạc Nam so với Âu Dương Thương Lan còn kiêng kỵ hơn.

Không hổ là Địa Tôn, bọn hắn lấy lại tinh thần trước cả Âu Dương Thương Lan, bởi vì lúc này nàng vẫn còn đang thất thần thoáng chốc.

“Hồng Hoang Ma Văn… còn tồn tại…”

Không ai để ý rằng, khi phát hiện Lạc Yên sử dụng đến Hồng Hoang Ma Văn, trong mắt của Âu Dương Thương Lan vậy mà xuất hiện một tia kinh hỉ và hy vọng, đó là cảm xúc mà lẽ ra không nên xuất hiện ở một Tiên Tu.

“Loạn Thương Thiên Vương… à không, Loạn Thương Tôn Giả!” Quang Lân hít sâu một hơi, nhìn Âu Dương Thương Lan rặn ra nụ cười nói:

“Chúng ta giảng hòa nhé? Lưu Quang Tinh và Dạ Ảnh Tinh chúng ta sẽ lập tức rút quân, từ nay về sau không dám xâm phạm Hải Vực Tinh nửa bước!”

“Không!” Âu Dương Thương Lan bình thản nói một tiếng.

“Thế ngươi muốn thế nào? Chúng ta có thể thương lượng!” Ám Cực cũng mở miệng, sắc mặt so với khóc còn khó coi hơn.

Với kinh nghiệm và tầm mắt, Ám Cực và Quang Lân biết một trận này phương mình không có bất kỳ tỷ lệ thắng nào.

Mặc dù khó tin, mặc dù hoang đường… nhưng là sự thật.

Nữ nhân Vương giả kia, thật sự thay đổi toàn bộ cục diện mà Bồng Lai Tiên Đảo chật vật trong những ngày qua.

Trước tình cảnh đó, để giữ gìn tính mạng và quân số, hai người bọn hắn không thể không hàng.

Đáng tiếc, đáp lại thái độ đầu hàng của bọn hắn, là sát khí dữ dội chưa từng có của Âu Dương Thương Lan.

“Các ngươi phải chết! Phải chết sạch… bởi vì các ngươi đã biết quá nhiều!”

Nàng hít sâu một hơi, Ngân Dạ Đế Thương rung lên, Đế uy cuồn cuộn, một lần nữa lao vọt đến hai Địa Tôn cấp cường giả.

Âu Dương Thương Lan chưa từng muốn giết người như lúc này, nàng hiểu rõ một điều… nếu để bất kỳ con cá nào lọt lưới, như vậy toàn bộ Vũ Trụ này mặc dù rộng lớn, nhưng Lạc Yên đã không còn chốn dung thân.

Chỉ sợ đệ nhất cường giả như Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng vô pháp bảo vệ.

Chính vì thế, Quang Lân và Ám Cực phải chết.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Thương Lan quyết định thay đổi phương thức chiến đấu, chuyển sang dùng mạng đổi mạng.

Nàng như một nữ chiến thần, bất chấp né tránh công kích của đối thủ, Ngân Dạ Đế Thương hung hăng nhắm vào nơi yếu hại trên người Quang Lân cùng Ám Cực đâm đến.

Sát phạt quả quyết chưa từng có.

“Nữ nhân này lên cơn điên cái gì?”

Quang Lân với Ám Cực há mồm chửi má nó, chỉ có thể cắn chặt răng, yểm trợ lẫn nhau đối chiến.

Vết thương trên cơ thể ba người ngày một nhiều lên…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-5/

“Khốn kiếp, ngươi không phải Ám Toàn, ngươi rốt cuộc là ai?”

Trong hàng ngũ Hộ Pháp, rốt cuộc cũng có kẻ vô tình phát giác được hành động lén lút của lão già Ám Toàn, nhất thời oán hận gầm thét lên.

Số lượng Hộ Pháp lúc này chỉ còn lại chưa đến một nửa, tỷ lệ thương vong cực kỳ cao vốn đã gây nên vài kẻ hoài nghi, vì sao những tên lùi về phía sau trị thương toàn bộ đều chết? Chẳng lẽ trùng hợp đến thế à?

Một đám Hộ Pháp lúc này hận ý thao thiên nhìn về Ám Toàn, lão già khốn kiếp này lâm trận phản bội sao?

Sẽ không…

Bởi vì người thân của Ám Toàn đều sống ở Dạ Ảnh Tinh, nếu hắn dám phản bội… kết cục của đám người thân thê thảm có thể hiểu, chưa kể Ám Toàn còn là thành viên trung thành của Ám Thiên Cung, từ nhỏ đến lớn đều sống ở nơi này.

Khả năng phản bội là cực thấp.

Như vậy chỉ có một kết luận khác, lão già trước mắt không phải là Ám Toàn, mà là nội gián.

Quả nhiên, biết bản thân mình bại lộ… người giả mạo Ám Toàn cũng không ngụy trang nữa.

Rột roạt…

Theo một tiếng da thịt rạn nứt vang lên, chỉ thấy thể xác Ám Toàn đột nhiên tách thành hai nửa, từ bên trong thân hình già nua ấy bước ra một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành, xung quanh thân thể là Đoạt Sinh Đàm Thủy che chắn bao phủ.

Phần phật…

Áo choàng đen tung bay, nhanh chóng trùm lấy cơ thể, ngoại trừ Ỷ Vân còn có thể là ai?

“Ta hận không thể giết sạch các ngươi!” Ỷ Vân hé mở môi hồng hận ý thao thiên nói, bên trong mắt đẹp thấm đẫm nước mắt.

Nàng chính mắt nhìn thấy các tỷ muội thân thiết Bồng Lai Tiên Đảo từng người… từng người một bị trọng thương, có người chỉ còn sót lại một hơi thở không rõ sống chết, có người bị chém mất tay chân.

Nàng sao có thể không căm hận?

Chỉ đáng tiếc, nàng bị bại lộ quá nhanh… chưa thể làm giết sạch cả mà thôi.

“Giết con tiện tỳ đó!”

Một đám Hộ Pháp cũng căm giận không kém, nghĩ đến nếu để Ỷ Vân tiếp tục thành công bí mật ám sát, chỉ sợ thi thể tiếp theo rất có thể là bọn hắn.

Cả đám bọn hắn nhìn ra Ỷ Vân không tinh thông chiến đấu trực diện, sở dĩ giết được nhiều người là ỷ vào ẩn nấp đánh lén mà thôi.

Vì thế tin chắc chỉ cần vài vị Thiên Vương Hộ Pháp liên thủ cũng có thể làm thịt nàng.

Ỷ Vân thấy cảnh này cũng chẳng thèm ở lại, thi triển Thân Pháp nhanh chóng rời đi.

“Chạy đi đâu?” Ba tên Thiên Vương cấp Hộ Pháp điên cuồng truy kích.

“Ha hả, đối thủ của các ngươi lúc này chính là chúng ta!” Hỏa Nhi khanh khách cười quyến rũ, điều khiển Hỏa Thần Tướng lao vọt mà đến, yểm hộ cho Ỷ Vân rút lui.

RỐNG…

Ba tôn Thần Tướng còn lại không cam lòng yếu thế, toàn lực công kích bảo hộ Ỷ Vân.

Ỷ Vân nhân cơ hội đó rời khỏi trung tâm chiến trường, mắt đẹp lập tức phát hiện một bầy nữ tu sĩ có vài trăm người, diện mạo xinh đẹp đang co rúm trốn trong một góc sát ranh giới Tỏa Thiên Hắc Ám.

“Là các ngươi…”

Ỷ Vân ánh mắt phức tạp, nàng nhận ra đám nữ tu này chính là đệ tử của các Vương Cấp Thế Lực ở Hải Vực Tinh cống nạp cho đám súc sinh Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh chơi đùa.

Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan bất ngờ tập kích, đám nữ tu sĩ này mới may mắn thoát khỏi nanh vuốt lang sói, lúc này co rúm lại góc khuất an toàn trốn tránh, cũng may dư ba chiến đấu lan đến chỗ các nàng không quá mạnh.

“Các ngươi đã nhìn thấy tất cả?” Ỷ Vân cất tiếng hỏi.

Đám nữ tu hốt hoảng lắc đầu.

Ỷ Vân nhếch môi đỏ, nàng biết đám nữ tu này đã toàn bộ nhìn thấy bí mật của Lạc Nam… mặc dù kiến thức của các nàng vô tri, nhưng vì an toàn của nam nhân mình… theo lý nên giết chết toàn bộ để đảm bảo.

Bất quá nghĩ đến tính cách của Lạc Nam không phải người hiếu sát kẻ vô tội, Ỷ Vân nhìn đám nữ tu lên tiếng:

“Toàn bộ giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, sau trận chiến này số phận của các ngươi sẽ có người định đoạt!”

“Vì sao phải giao Linh Hồn Bổn Nguyên cho ngươi?” Một nữ tu đạt đến Ngọc Tiên không phục hỏi.

“Hừ, bởi vì nếu không có Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta đánh đến, đám các ngươi đã bị lũ súc sinh kia chơi chết!” Ỷ Vân cười lạnh, Tỏa Thiên Hắc Ám cuộn trào quấn chặt lấy nữ Ngọc Tiên kia, phong tỏa khắp kinh mạch của nàng, ánh mắt xinh đẹp sắc bén:

“Một điều nữa, bởi vì các ngươi không có quyền phản kháng!”

“Ta… ta giao còn không được sao?” Nữ Ngọc Tiên sắc mặt tái mét, chỉ có thể chịu phục tùng.

Các nàng chỉ là Ngọc Tiên, mà Ỷ Vân dù sao cũng là Địa Vương, chỉ xém chút nữa có thể đột phá Thiên Vương, chênh lệch đôi bên cực kỳ to lớn.

Ỷ Vân hài lòng gật đầu, một hơi thu hết Linh Hồn Bổn Nguyên của các nàng, mở miệng hạ lệnh:

“Còn kẻ nào sống sót? Toàn bộ tập trung bọn hắn lại đây cho ta!”

Vì không để có cá lọt lưới, Ỷ Vân dốc sức thay Lạc Nam dọn dẹp sạch sẽ nơi này.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-5/

RĂNG RẮC…

Thanh âm rạn nứt vang lên, Lạc Nam cảm thấy ngoài ý muốn nhìn cánh tay phải của mình.

Tại trên đó, vảy của Nghịch Long bắt đầu vỡ vụn.

Nghịch Long Chiến Thân bị nát một bên tay phải, mà nguyên nhân chính là vì gánh chịu trọng tải quá lớn đến từ Bá Lực với Hồng Hoang Ma Văn.

Cánh tay Lạc Nam lúc này cũng đã chết lặng, xương cốt và da thịt máu me be bét, đau thốn tận xương…

Hắn chưa từng nghĩ đến có Hồng Hoang Ma Văn tăng lực, kết hợp với Bá Lực lại mạnh mẽ đến mức độ như vậy.

Vốn dĩ ban đầu, Lạc Nam tưởng một quyền trọng thương Đại Tôn là tốt lắm rồi, nào ngờ trực tiếp lại diệt sát.

Hồng Hoang Mă Văn cường đại hơn so với tưởng tượng của hắn.

“Hồng Hoang Ma Văn mà công tử đạt từ Hệ Thống chính là loại mạnh nhất của Hồng Hoang Ma Tộc, chỉ có Lão Tổ mới sở hữu, sao có thể không mạnh?” Kim Nhi trợn trắng mắt đáp.

Hệ Thống không cho hàng thì thôi, một khi đã cho thì phải là hàng tốt nhất.

“Chết!”

Sáu tên Tiên Tôn còn lại không vì Lạc Nam mạnh mẽ miểu sát Đại Tôn mà hoảng sợ, sau khi bị dư ba của Cuồng Thú Quyền đánh văng, bọn hắn lại một lần nữa nhắm đến Lạc Nam lao đến công kích bất chấp cơ thể của mình cũng đang rỉ máu.

Tốc độ của chúng rất nhanh, Lạc Nam đang định tiếp tục dùng Bá Lực khủng bố, giải quyết càng nhanh càng tốt.

“Chủ nhân ca ca cẩn thận, Bá Lực quá mức mạnh mẽ… muội không chống được bao lâu nữa đâu!”

Thanh âm của Ám Nhi truyền vào trong đầu, lời nói có chút suy yếu.

“Vất vả cho muội!” Lạc Nam cười khổ trong lòng.

Hắn quên mất, Bá Lực được tổng hợp từ tất cả năng lực của hắn, trong đó có cả những thứ xem là khắc tinh của Tỏa Thiên Hắc Ám, mặc dù hắn không trực tiếp nhắm vào kết giới, nhưng dư ba vụ nổ cũng khiến Tỏa Thiên Hắc Ám sinh ra dao động rồi.

“Cũng may không quá hăng mà dùng đến Thiên Thủ Quan Âm bằng Bá Lực!” Lạc Nam lau mồ hôi lạnh.

Một khi Tỏa Thiên Hắc Ám bị chính mình làm cho sụp đổ, chỉ sợ trở thành một pha tự bóp đi vào lịch sử.

Nghĩ đến đây, ý niệm Lạc Nam chuyển động.

“Khanh khách, rốt cuộc cũng để người ta ra ngoài!”

Bản thể của Thục Phi chính diện xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, vừa lúc nhìn thấy hai vị Đại Tôn, bốn vị Tôn giả đánh đến, ánh mắt xinh đẹp lóe sáng lên.

Đôi tay mềm mại của nàng kết ấn, môi thơm hé mở:

“Tôn Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ – Băng Thiên Tuyết Địa!”

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Bên trong cơ thể Thục Phi, Vô Lượng Tiên Băng cùng Thất Thải Liên Băng gào thét, vô cùng vô tận hàn băng lạnh thấu xương xuất hiện.

RĂNG RẮC… RĂNG RẮC…

Chỉ trong thoáng chốc, bốn phương tám hướng toàn diện hóa thành băng phong, nhiệt độ không khí hạ thấp đến cực điểm, hàn băng làm tốc độ của vạn vật bên trong trở nên chậm lại.

Băng tuyết với các loại màu sắc mỹ lệ bao phủ thiên địa, sau đó hóa thành vô vàn mũi nhọn che kín đất trời, hung hăng đâm thẳng đến các mục tiêu.

Từ trên xuống dưới, từ dưới đâm lên, từ bốn phương tám hướng bắn đến…

Đúng với tên gọi của Vũ Kỹ, Băng Thiên Tuyết Địa.

Đối diện với môn Vũ Kỹ này, thật sự không có cách nào né tránh, chỉ có thể dùng thủ đoạn phòng ngự mạnh hơn để khắc chế.

Chỉ đáng tiếc, lý trí của đám Tiên Tôn đã không còn, chỉ biết liều mạng đánh đến, nào quan tâm mình bị công kích?

Phập phập phập phập…

Chỉ thoáng chốc, cơ thể của bọn hắn giống như con nhím di động, bị vô số tảng Băng bén nhọn đâm vào, máu tươi chưa kịp phún ra đã bị đóng băng, thấu xương hàn ý.

“Hả? Đám người này điên rồi!” Thục Phi hơi giật mình, bị trúng đòn mạnh vậy mà mấy tên này không chút biểu hiện đau đớn, còn cố chấp đánh đến nàng.

“Bọn hắn đã ăn Yêu Đan của Tinh Không Thú, lý trí mất sạch rồi!” Lạc Nam lắc đầu nói.

“Ra vậy… trận này dễ quá!” Thục Phi ánh mắt híp lại, hai tỷ muội kia của nàng còn chưa có cơ hội tỏa sáng đấy.

Đối thủ có tu vi ngang bằng nàng, lại như thằng ngu không có lý trí, chẳng phải quá đơn giản rồi sao?

Nếu đám Tiên Tôn lúc này còn tỉnh táo nhất định sẽ chửi ầm lên, bọn ta làm sao biết trong người đối thủ còn có Đại Tôn như ngươi đang ẩn nấp?

“Yên tâm đi! Lúc này chúng ta chỉ mới quét hang ổ của bọn hắn ở Hải Vực Tinh, đợi đến lúc đánh thẳng lên Địa Tôn Giới sẽ cho nàng tận sức thể hiện!” Lạc Nam cười nói.

“Vậy kết thúc thôi!” Thục Phi nhún vai ra vẻ lười biếng.

“Khoan! Nàng giữ lại Linh Hồn của bọn hắn, ta cần nâng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn!” Lạc Nam nhanh chóng nói.

Thục Phi hiểu ý gật đầu, bàn tay nhẹ nhàng nắm lại nói khẽ: “Bạo!”

ẦM ẦM ẦM ẦM!

Vô số tảng băng đâm trên thân mấy tên Tiên Tôn phát nổ, đem thân thể bọn hắn nghiền nát, Linh Hồn theo bản năng muốn bỏ chạy.

“Đoạt Hồn!” Lạc Nam không bỏ lỡ cơ hội, nhanh chóng đem Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hấp thu.

Cắn nuốt Linh Hồn của mấy tên Tiên Tôn này, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đạt đến Tôn Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.

Bên kia chiến tuyến…

“PHỐC!”

Có thanh âm phún máu vang lên, Ngân Dạ Đế Thương trong tay Âu Dương Thương Lan đã xuyên thủng đầu lâu Quang Lân, mà cơ thể nàng cũng đầy vết máu.

“Nữ nhân này điên cuồng như vậy?” Thục Phi liếc mắt lập tức nhìn ra Âu Dương Thương Lan rõ ràng là đang dùng mạng đổi mạng a.

“Tiện nhân đi chết!” Ám Cực nhân cơ hội Âu Dương Thương Lan giết chết Quang Lân, ở phía sau hung hăng đánh về phía nàng.

Chỉ là, Âu Dương Thương Lan đã sớm chuẩn bị, một giọt thủy dịch do lá cây Bất Tử Thụ luyện thành được nàng nuốt vào trong bụng.

Thương thế nhanh chóng phục hồi, chiến lực sung mãn, Ngân Dạ Đế Thương làm ra phản kích, vừa né tránh công kích của Ám Cực, Ngân Dạ Đế Thương xuyên thủng lòng ngực hắn.

“Chúng ta… thua!” Ám Cực ảm đạm nói một tiếng, triệt để ngã xuống.

Âu Dương Thương Lan thở hổn hển, Ngân Dạ Đế Thương cắm xuống mặt đất…

Trước khi quyết đoán dùng mạng đổi mạng, nàng đã suy tính cẩn thận.

Bình dung dịch tràn ngập khí tức sinh mệnh mà Lạc Nam vừa giao là ác chủ bài then chốt để giành chiến thắng.

Đối thủ đổi mạng với nàng sẽ triệt để mất mạng, mà nàng lại có thể khôi phục một cách hoàn mỹ.

“Tôn giả giết hai Địa Tôn, nàng ấy vẫn luôn đáng gờm như vậy!” Thục Phi tán thưởng nói.

Lạc Nam không rảnh nghe nàng cảm thán, bởi vì lúc này hắn đang Đoạt Hồn của Ám Cực với Quang Lân, đem Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn tiếp tục tăng lên thành Pháp Bảo Tôn Cấp Trung Phẩm.

Chiến trường lại trở nên tĩnh lặng, mọi thứ tại nơi này kết thúc…

Lạc Nam giải trừ trạng thái chiến đấu… ánh mắt nhu hòa nhìn qua Ỷ Vân, Thục Phi, Âu Dương Thương Lan, Hỏa Nhi, Ám Nhi mấy nữ mỉm cười ấm áp:

“Mọi người vất vả rồi…”

Một trận này không phải chiến thắng của riêng hắn, mà là chiến thắng của tất cả mọi người…

Chương trước Chương tiếp
Loading...