Con đường bá chủ - Quyển 6

Chương 108



Phần 108

“Muốn chiến hai kẻ này không khó, nhưng muốn giết bọn hắn lại khó như lên trời!” Lạc Nam trong lòng đưa ra đánh giá.

Hai kẻ này là sát thủ điêu luyện, tinh thông ẩn nấp và tiềm hành kết hợp đào tẩu, nếu không ngờ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã nâng thành Đế Cấp Trung Phẩm, một mình Xích Nha Hắc Ám chắc chắn không theo kịp tốc độ của bọn chúng.

Nghĩ đến đây, Phỏng Thiên Kính xuất hiện trong tay Lạc Nam, nhắm đến vạn dặm xung quanh ném lên.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Phỏng Thiên Kính cấp tốc phóng đại, biến thành một cái Bát bằng đồng kỳ bí, úp mạnh mà xuống.

ĐÙNG!

Vạn dặm nằm trong Bát, nhưng sắc mặt Lạc Nam lại không hề dễ nhìn.

Bởi vì hắn úp trượt, bên trong Bát không có bất kỳ ai ngoài hắn.

Tốc độ của hai tên Đại Đế này quá nhanh, Bát đồng vừa xuất hiện, bọn chúng đã cấp tốc thoát khỏi phạm vi úp xuống.

Như thế, Tỏa Thiên Hắc Ám cũng không thể sử dụng…

Mà Khôi Lỗi Đế Giả cũng không thể nào theo kịp tốc độ của hai kẻ này, rất khó quấn lấy bọn chúng để tranh thủ thời gian cho Lạc Nam làm thịt một tên.

Hai tên này khó chơi hơn đám người Hùng Bách, Bắc Vỹ rất nhiều…

Quả nhiên trong cùng cấp là có mạnh yếu khác biệt…

Đương nhiên, cái Bát Đồng cũng không vì vậy mà trở nên vô dụng, ít nhất lúc này Lạc Nam ở bên trong Bát, hai kẻ địch ở bên ngoài, không thể tiếp tục ám sát hắn.

Chỉ là không ai làm gì được ai…

“Tiếp tục thế này không phải là cách…” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo, sát khí bên trong mắt lóe lên:

“Các ngươi muốn chết, vậy ta thành toàn!”

Thu hồi Bát Đồng, Lạc Nam ra vẻ bỏ chạy, vận chuyển tốc độ tối đa.

“Ha hả, quả nhiên chỉ cần không để tiểu tử này cô lập với bên ngoài, chắc chắn hắn sẽ không làm gì được chúng ta!” Tên Đại Hồn Đế truyền âm cho Đại Đế.

“Đương nhiên, tiểu thư đã quan sát Lạc Nam từ lâu, biết kẻ này chắc chắn sở hữu thủ đoạn cường đại nào đó cần che mắt người đời, mỗi lần thi triển đều phải cô lập kẻ thù với thế giới bên ngoài!” Đại Đế cười nhạt, lại là khâm phục nói:

“Tiểu thư phán đoán như thần, chỉ cần hai ta không bị hắn cô lập, tiểu tử này sẽ như cá nằm trên thớt, mặc hai ta tấn công!”

“Tốt lắm!” Đại Hồn Đế gật đầu, hưng phấn nói: “Đừng để hắn chạy trốn!”

“Được!” Đại Đế ánh mắt lóe lên sát khí.

Tiểu tử Lạc Nam này đồ tốt quá nhiều, nhiều đến mức tiểu thư của bọn hắn cũng phải ngấp nghé, lần này nếu thành công săn giết con mồi, công lớn sẽ thuộc về hai người bọn hắn.

Thấy Lạc Nam dùng tốc độ nhanh chóng bỏ chạy, hai người cho rằng tiểu tử này rốt cuộc biết sợ, muốn đem bọn hắn cắt đuôi.

Đáng tiếc, bọn hắn thân mang Thân Pháp Đế Cấp Thượng Phẩm của U Minh Các, lại có tu vi Đại Đế, làm sao Lạc Nam có thể thoát khỏi?

Hai người không nhanh không chậm đạp thân pháp, bóng lưng của Lạc Nam vẫn luôn ở trong tầm mắt.

Thỉnh thoảng tìm thấy cơ hội, lại thi triển Vũ Kỹ và Hồ Kỹ oanh tạc từ sau lưng…

Phốc!

Lạc Nam rốt cuộc bị chấn phun ra máu tươi, sắc mặt trở nên trắng nhợt, vội vàng lấy ra Tiên Đan siêu to khổng lồ điên cuồng cắn nuốt, chữa trị cơ thể và Linh Hồn.

“Để xem ngươi có thể chống lại bao lâu!” Hai tên Đại Đế càng thêm hưng phấn.

Mỗi lần Lạc Nam trọng thương phun máu, bọn hắn lại biết rằng mình sắp thành công giết chết con mồi.

Truy đuổi càng thêm ráo riết, càng thêm hăng say, công kích càng thêm dữ dội, một Hắc Ám và một Linh Hồn, không ngừng xé nát hư không lao đến.

“Đùng!” Một cánh tay Lạc Nam đứt lìa khỏi vai, sau khi ăn phải một Hắc Ám Lưỡi Liềm của tên Đại Đế.

“AAA!” Hắn gào lên đau đớn, hai mắt đổ ra huyết lệ vì Linh Hồn bị thương.

“Chẳng lẽ Lạc Nam phải nằm xuống sau?” Vô số người trong đầu xuất hiện ý niệm.

“Thật đáng thất vọng, xem ra tân tinh thiên tài cũng chỉ đến như thế…” Nhị Lang Đế Tử cười nhạo lắc đầu.

“Haha, Đế Tử anh minh thần võ, Lạc Nam quả thật chỉ có thể khi dễ mấy tên Đế cấp yếu nhược, Gâu Gâu…” Hao Thiên Khuyển rung đùi đắc ý nói.

“U Minh Các lại mạnh như vậy sao? Một lần có thể xuất động hai sát thủ Đại Đế? Hơn nữa còn là Đại Đế hùng mạnh với tốc độ vượt trội!” Dịch Thập Cửu kinh ngạc hỏi.

“U Minh Các mặc dù là một tổ chức sát thủ, nhưng nó được thành lập ở Tiên Ma Vực chỉ để làm công cụ thu thập tài nguyên cho một người mà thôi, người này không ở Tiên Ma Vực, nhưng bối cảnh của hắn không hề nhỏ!” Hàng Ma Đại Đế vuốt râu nói.

“Thì ra là vậy!” Hồng Hài đám người bừng tỉnh.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-6/

“Hộc Hộc Hộc…”

Mà lúc này, Lạc Nam thở dốc kịch liệt, một cánh tay mất đi cho thấy hắn suy yếu dữ dội, Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc đang ra sức cầm máu.

Trong cơn tuyệt vọng, Lạc Nam bất chợt thay đổi quỹ tích di chuyển, bay vào một vùng đồi núi hoang vắng ở giữa Nam Vực.

“Haha, con chuột muốn chạy vào hang ẩn nấp sao?” Hai tên Đại Đế cười nhạo, nhanh chóng truy đuổi theo sau.

Lạc Nam xuyên thấu qua tầng tầng vách đá và rừng cây, di chuyển với quỹ tích kỳ lạ.

Cảnh tượng này lọt vào mắt hai tên Đại Đế lại trở thành Lạc Nam đã đến bước đường cùng, muốn chạy loạn đông tây nam bắc để tránh thoát bọn hắn.

“Vô dụng thôi tiểu tử, thủ đoạn của ngươi đã hết, bị chúng ta bắt bài rồi!” Đại Hồn Đế cười lạnh nói.

Hai người truy kích mà theo, nhìn thấy Lạc Nam đến bước đường cùng, chui vào một hang động sâu thẳm.

Không nghĩ ngợi quá nhiều, hai người lập tức vào hang.

Rất nhanh, một cảnh tượng khiến tròng mắt cả hai bọn hắn co rút lại…

Chỉ thấy Lạc Nam đứng giữa hang động, nơi đó có một thanh Ma Kích với sát khí ngập trời cắm sâu giữa hang động, Ma uy phô thiên cái địa, nhìn qua đã biết là hàng khủng.

Quan trọng nhất, khí thế từ thanh Ma Kích này khiến bọn hắn rợn cả tóc gáy, cảm giác được nguy hiểm của sự tử vong.

Mà Lạc Nam lúc này đang làm ra động tác rút Kích.

“Không thể để hắn rút lấy Ma Kích!”

Một ý niệm cùng lúc dâng lên đầu hai tên Đại Đế, không còn suy nghĩ nào khác…

Bọn hắn lao vọt vào trong…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-6/

Đại Hồn Đế và Đại Đế lao đầu vào, ý đồ ngăn cản Lạc Nam nhổ lên Ma Kích.

ẦM ẦM ẦM…

Ngay khoảnh khắc, toàn bộ hang động kịch chấn, vô số Trận Văn Huyền Ảo phiêu phù trên thiên không đột ngột giáng xuống, nện thẳng lên cơ thể hai vị Đại Đế.

Trong ánh mắt hài hước của Lạc Nam, hai vị Đại Đế ngay cả một chút khả năng chống cự cũng không có, toàn lực nằm bẹp xuống đất, sắc mặt trong lớp áo choàng trở nên đại biến.

Một cảm giác kinh khủng dâng trào, chỉ cảm thấy bọn hắn đường đường là Đại Đế, nhưng lại bị tước đi toàn bộ lực lượng của cơ thể, Hồn Lực, Thể Lực và cả Đế Lực đều không thể sử dụng.

Thể Lực không thể sử dụng, đương nhiên không thể động đậy chân tay dù chỉ một tí, ngay cả đầu ngón tay cũng không di chuyển được.

“Chuyện gì xảy ra?” Trong đầu hai người cuồng rống, mép môi không thể động đậy, âm thanh chẳng thể phát ra.

Bọn hắn như hai pho tượng, bất lực chịu trận…

“Chống cự vô ít, Đế Cấp Cực Phẩm Cấm Lực Đế Trận do Thiên Trận Đế bố trí không phải các ngươi có thể đối phó!” Thanh âm cười nhạo truyền đến.

Trong ánh mắt trợn trừng của hai người, chỉ thấy Lạc Nam lấy ra một bình Bất Tử dược thủy uống vào, sắc mặt vốn dĩ trắng nhợt nay lại trở nên hồng hào, cánh tay cụt của hắn cũng cấp tốc vươn dài ra.

“Đề lừa hai tôn Đại Đế vào trận, ta cũng tốn công diễn kịch một phen đấy…” Lạc Nam như khoe khoang nói với Ma Kích, động tác rút kích cũng thu hồi lại.

Hắn đương nhiên không phải thật sự có khả năng thu phục Ma Kích, chẳng qua cố ý ra vẻ một phen, để hai tên Đại Đế sập bẫy mà thôi.

Thử nghĩ con mồi sắp rơi vào tay thợ săn, đột nhiên người thợ săn nhìn thấy con mồi đột nhiên tìm được một khẩu súng, thợ săn sẽ làm gì?

Đương nhiên là giết chết con mồi ngay lập tức, không để nó có thời gian bắn trả.

Lạc Nam cũng áp dụng tâm lý như vậy, cố tình chật vật, cố tình trọng thương, cố tình như lâm vào bước đường cùng chạy tán loạn.

Còn không phải để dụ hai tên Đại Đế vào bẫy sao?

Bằng không, mặc dù có thể đánh không lại, nhưng hắn vẫn có thể kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân một cách toàn diện, nào đâu đến mức chật vật như vậy?

Về phần Linh Hồn ở trong cơ thể, Lạc Nam đã sớm điều động Bất Hủ Kinh Văn ngâm tụng, công kích của tên Đại Hồn Đế ngay cả rắm cũng không làm bị thương hắn.

Tất cả là một diễn kịch, lừa gạt hai vị Đại Đế, lừa gạt rất nhiều ánh mắt ở Tiên Ma Vực.

Mà khi Lạc Nam tiến vào Trận Pháp Thiên Nhiên ở tại nơi này, Thần Thức của đám người kia đã không thể quét đến.

Trận Pháp do Thiên Trận Đế vận dụng, nếu có kẻ chỉ dùng Thần Thức đã có thể quét vào, chỉ sợ kẻ đó phải là nhân vật siêu việt Thiên Đế…

Nói tóm lại, Lạc Nam thành công…

Từ đầu đến cuối hắn đóng vai con mồi, nhưng thực chất là một gã thợ săn đang dụ dỗ con mồi vào trong bẫy.

Hơn nữa, hắn còn thành công khi khiến các cường giả ở Tiên Ma Vực phán đoán sai thực lực chân chính của mình, khiến kẻ thù sắp tới là Nhị Lang Đế Tử phải xem nhẹ hắn.

Điều này trong tương lai sẽ khiến hắn bớt đi rất nhiều phiền phức.

Bằng không một khi lộ ra quá nhiều bài tẩy, bị Nhị Lang nhìn thấy, chẳng phải cho hắn cơ hội chuẩn bị biện pháp đối phó mình hay sao?

“Xem như ngươi biết điều!”

Mà lúc này, Ma Kích vang lên thanh âm kiều hừ lạnh lùng, sau đó vô tận lực lượng tiến ra, ầm ầm bao trùm lấy hai tên Đại Đế, cấp tốc thôn phệ bọn hắn trong sự bất lực.

Đây là thỏa thuận trong lúc chớp nhoáng của Lạc Nam và Ma Kích, bằng không một khi Ma Kích cố tình lên tiếng vạch trần, chưa chắc hai vị Đại Đế sẽ lao đầu vào Cấm Lực Đế Trận, mà hắn cũng không thể dùng tay chạm vào cán Kích để làm giả động tác rút ra.

Giao dịch cùng có lợi, Lạc Nam giết được kẻ thù, mà Ma Kích đạt được tu vi của hai vị Đại Đế.

Lạc Nam chậm rãi tiến đến, lột xuống U Minh Áo Choàng trên người hai tên sát thủ.

Hai kiện áo choàng này cũng là hàng Đế Cấp Trung Phẩm, có thể ẩn giấu khí tức và dung mạo của bọn hắn.

Trong mắt hắn, hai lão già lưng còng hiện ra, diện mạo bình thường chẳng có gì đặc biệt.

“Không hổ là sát thủ chuyên nghiệp, dung mạo này ném vào đám đông cũng như giọt nước vào trong biển, dễ dàng cho quá trình ám sát!” Lạc Nam vuốt cằm nói.

Nếu một sát thủ đẹp đến mức kinh thiên động địa, khí chất siêu phàm khiến người khác nhìn vào lập tức phải chú ý, còn ám sát cái rắm a.

Nhẹ nhàng lột xuống hai chiếc Nhẫn Trữ Vật trong ánh mắt muốn giết người của hai vị Đại Đế, Lạc Nam còn nhìn thấy trong ánh mắt của bọn hắn có một tia mờ mịt và nghi ngờ.

“Muốn biết vì sao ta không bị Cấm Lực Đế Trận ảnh hưởng đúng không?” Lạc Nam chép miệng cười hỏi.

Hai tên Đại Đế không đáp lời được, nhưng rõ ràng ánh mắt của bọn chúng hiện lên sự tò mò.

“Haha, rất đơn giản!” Lạc Nam cười mỉm, trêu tức nói: “Nhưng không muốn cho các ngươi biết!”

“Phốc!”

Hai tia máu tươi tràn ra khỏi miệng, hai tên Đại Đế bị tức đến trào máu.

“Đã thương lượng, tu vi của bọn chúng cho ngươi, nhưng Linh Hồn cho ta!” Lạc Nam nhìn Ma Kích nói.

Không đợi Ma Kích đáp lời, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe lên.

Đoạt Hồn triển khai, ra sức cướp đoạt Linh Hồn của hai vị Đại Đế, trong đó có một vị còn là Đại Hồn Đế, Linh Hồn của hắn chính là vật đại bổ.

Vừa bị hút lấy tu vi, vừa bị hút lấy Linh Hồn, hai tên Đại Đế như muốn phát điên, nhưng không thể nào phản kháng được.

Thiên Trận Đế bố trí Cấm Lực Đế Trận chính là kinh khủng đến như vậy đấy.

ẦM!

Ôn Hồn Liên và Diệt Hồn Liên sung sướng xoay tròn, tu vi Hồn Tu của Lạc Nam chính thức phá tan chướng ngại, đột phá Hồn Tôn.

Từ Hồn Vương Viên Mãn, đột phá Hồn Tôn.

Mà ký ức của hai tên Đại Đế cũng như dòng lũ ầm ầm tiến vào, được hắn tiêu hóa sạch sẽ.

Linh Hồn và cả tu vi đều bị rút sạch, hai tên Đại Đế hóa thành hai cổ thây khô…

Lạc Nam sẵn tiện dùng Lôi Hỏa hủy thi diệt tích, bằng không một ngày nào đó vị Thiên Trận Đế kia trở về, nhìn thấy hai cổ thi thể không có Nhẫn Trữ Vật, chắc chắn sẽ nghi ngờ.

RĂNG RẮC…

Có thanh âm vỡ tan vang lên, Lạc Nam quay phắt người lại, đồng tử co rút…

Hắn chứng kiến một tầng Phong Ấn trên thân Ma Kích được giải trừ…

Hiển nhiên, Ma Kích hấp thu lực lượng của hai vị Đại Đế được lợi ích rất lớn, tự nó giải trừ được một lớp Phong Ấn rồi.

Dù chưa thể thoát ra, nhưng đã thoải mái hơn trước đó rất nhiều.

“Tiểu tử, chúng ta làm một cuộc giao dịch!” Ma Kích lên tiếng đầy trong trẻo.

“Giao dịch gì?” Lạc Nam cười hỏi.

“Ngươi tiếp tục dẫn dụ con mồi vào đây cho ta hấp thụ, giúp ta thoát khỏi Phong Ấn, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt cực kỳ to lớn!” Ma Kích giọng điệu cực kỳ mê người, như thục phụ xinh đẹp ở trên giường làm nũng.

“Ta từ chối!” Lạc Nam mỉm cười.

Hắn đâu có ngốc, chưa nói đến làm vậy sẽ đắc tội một vị Thiên Trận Đế, chỉ sợ nó vừa thoát thân sẽ lập tức đâm chết mình.

Lạc Nam không có chút lòng tin có thể khống chế được Ma Kích, trong điều kiện Tiểu Hồng Nhi đẳng cấp còn chưa đủ mạnh.

“Ngươi…” Ma Kích nghiến răng nghiến lợi, cố gắng nhẫn nhịn, dùng giọng điệu ôn hòa nói ra:

“Giải cứu ta, ta sẽ cống hiến cho ngươi 10 năm, giúp ngươi trở thành cường giả vang danh vũ trụ!”

Lạc Nam liếc mắt, không thèm để ý đến nó…

Muốn giải trừ toàn bộ Phong Ấn của Ma Kích, phải dụ dỗ ít nhất vài chục, thậm chí hàng trăm Tiên Đế tiến vào nơi này cho Ma Kích hấp thụ…

Lấy đâu ra số lượng nhiều như vậy? Hơn nữa có thể dụ dỗ mấy lần chứ? Đám Tiên Đế đều ngu hết sao? Sẽ liên tục từng tên từng tên rơi vào bẫy của hắn à?

Chương trước Chương tiếp
Loading...