Con đường bá chủ - Quyển 6
Chương 49
“Đa tạ Đại Trưởng Lão cùng Vạn Yêu Thánh Địa, tiểu tử không khách khí!”
Lạc Nam từ tay Hùng Lão nhận lấy bốn quả Bàn Đào, hài lòng mang theo Âu Dương Thương Lan trở về chỗ ngồi…
“Không cần khách khí, những thứ này là ngươi nên được!” Đại Trưởng Lão mỉm cười nói.
Bà sẽ không quen trước đó Lạc Nam có nói từng liều mạng bên trong Loạn Cổ Chiến Trường mới đạt được Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, vậy mà hắn không nói hai lời mang ra dâng tặng, có thể thấy thành ý đối với Vạn Yêu Thánh Địa.
Bất kể hắn có tính toán gì trong lòng, thì một giọt Huyết Mạch này quả thật gãy đúng chỗ ngứa rồi.
Ai không muốn hậu bối nhà mình trở nên nổi bật, xuất chúng và vang danh thiên hạ?
Thải Quỳnh Dao trước đó mặc dù cũng có tên tuổi, nhưng so với nhiều Đế Nữ và Đế Tử khác vẫn còn thua kém.
Hiện tại có được Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc, áp đảo thiên tài đồng lứa, khiến mấy lão già bọn hắn nở mặt nở mày.
Đạt đến cấp độ Đế như mấy lão già bọn hắn, ngoại trừ khao khát tiếp tục đột phá tu vi, thì bồi dưỡng hậu bối cũng là một việc được chú trọng.
Thử hỏi nếu một Thế Lực chỉ dựa vào mấy bộ xương già để chèo chống, không có tên hậu bối nào ra trò, vậy thế lực đó có tồn tại được lâu không? Có trường tồn không?
Phải biết rằng, Tiên Đế cũng chưa thể trường sinh bất tử, cũng có tuổi thọ đấy, chỉ là con số tuổi đó tương đối khổng lồ mà thôi, bọn hắn cũng cần người kế nghiệp, cũng cần bồi dưỡng truyền nhân, hậu bối của mình.
Đương nhiên, ngoài mặc biểu hiện là vậy, Đại Trưởng Lão trong lòng cũng chưa hoàn toàn tin tưởng Lạc Nam, dù sao mới nhận biết chưa đến một ngày mà thôi.
Bà giữ lại Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà bên người mà chưa vội giao cho Thải Quỳnh Dao, mục đích là muốn xem xét và nghiên cứu kỹ lưỡng giọt Huyết Mạch này có vấn đề gì hay không, có từng bị người khác động tay động chân vào đó hay chưa.
Hơn nữa, Đại Trưởng Lão không định một mình nghiên cứu, mà còn phải chờ Cửu Thánh Chủ xuất quan để nghiên cứu cùng nhau cho chắc cú.
Khi nào xác định tính an toàn của Huyết Mạch, lúc đó mới an tâm để Thải Quỳnh Dao luyện hóa.
Một khi phát hiện Huyết Mạch bị giở trò gì trong đó, đừng nói là cho Lạc Nam một ân tình, chỉ sợ toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa phải xuất động tru diệt hắn.
Không thể trách Đại Trưởng Lão nghi kỵ vô cớ, bởi vì thế giới này các loại thủ đoạn hại người thật sự nhiều lắm.
Có trời mới biết có loại độc dược hay một thứ gì đó tiêu cực rất khó phát hiện hòa vào Huyết Mạch hay không, một khi không để ý mà lập tức luyện hóa, chỉ sợ chết như thế nào còn không biết.
Đương nhiên, Đại Trưởng Lão sẽ không đem suy nghĩ này nói ra ngoài, tạm thời thu lấy Huyết Mạch, đợi lễ mừng thọ trôi qua rồi tính tiếp.
Bà ta cũng không nghĩ Lạc Nam sẽ vô duyên vô cớ hại Thải Quỳnh Dao, dù sao đôi bên từ trước đến nay không thù không oán, tất cả chỉ vì cẩn thận và an toàn mà thôi.
Có thể trở thành Đế, ai mà không trải qua muôn vàn trắc trở, mỗi một nước đi đều phải cẩn thận từng li từng tí, không chủ quan trong bất kỳ chuyện gì.
Lạc Nam không biết suy nghĩ của Đại Trưởng Lão, có biết hắn cũng chẳng bận tâm, bởi vì hàng mà Hệ Thống xuất phẩm, không thể nào có vấn đề được.
Lúc này, hắn đang âm thầm suy nghĩ phải vận dụng ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa một cách thật tốt.
Có ân tình lớn như vậy mà không nhận chính là ngu xuẩn, hắn sẽ không giả vờ khách khí, trực tiếp nhận lấy.
Chứng kiến Lạc Nam và Vạn Yêu Thánh Địa đạt thành ăn ý, một đám thế lực ý vị thâm trường cân nhắc lợi ích trong đó, ánh mắt trêu tức nhìn lấy Xích Lôi Tông.
Quả nhiên chỉ thấy Xích Lôi Tông Chủ sắc mặt tái xanh, xem ra sự tình thằng con ngu xuẩn bị đánh nổ đầu không thể tiếp tục truy cứu, phải nuốt hận vào trong bụng rồi.
Một đám Tiên Đế, Ma Đế càng thêm kiên quyết muốn điều tra về Lạc Nam, để xem thanh niên nhìn qua chỉ có tu vi Đại Vương này đến tột cùng là nhân vật như thế nào.
“Lạc công tử lấy tu vi Tiên Vương thăm dò Loạn Cổ Chiến Trường, quả thật khiến Quỳnh Dao khâm phục!”
Thải Quỳnh Dao trong tay nâng một chén Hầu Nhi Tửu thơm ngào ngạt chủ động tiến đến, diện mạo yêu mị khẽ cười, hướng Lạc Nam cùng với Âu Dương Thương Lan gật đầu.
“Haha, một chút may mắn, Quỳnh Dao tiểu thư đừng đề cao tại hạ, dù sao thế gian này cũng không ít thiên kiêu lấy tu vi Tiên Vương xâm nhập Loạn Cổ Chiến Trường!” Lạc Nam mỉm cười cùng nàng nâng ly, uống sạch.
Thải Quỳnh Dao gật đầu, không tiếp tục nói về vấn đề này, ánh mắt liếc về vị trí mà Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan vẫn luôn nắm tay, ánh mắt hiện lên một tia tiếu ý:
“Tình cảm của Lạc công tử và Tiểu Lan tiểu thư thật khiến người khác phải hâm mộ!”
Từ đầu đến cuối, Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan vẫn chưa từng rời tay nhau, mà vị tuyệt thế mỹ nhân như Âu Dương Thương Lan cũng đối với người ở đây xem như không khí, toàn bộ đều lấy Lạc Nam làm chủ đạo.
Hiển nhiên nàng là mẫu nữ nhân lý tưởng trong mắt mọi nam nhân.
Thải Quỳnh Dao tự nhủ mình rất khó vì nam nhân nào làm được như vậy, hay nói đúng hơn hiếm có nam nhân lọt vào mắt xanh của nàng, mặc dù Vạn Yêu Thánh Địa rất nhiều thiên kiêu kiệt xuất ái mộ, nàng đều chưa từng ngó tới.
Sư phụ đã từng nói, con đường tu đạo phải lấy tu luyện làm trọng, tránh để các mối quan hệ ngoài luồng làm hao tổn thời gian và chi phối.
Sư phụ là nhân vật top 1 trên Tuyệt Sắc Bảng ở Tiên Ma Vực, tầng tầng lớp lớp nam tính cường giả chạy theo như vịt, vậy mà đến tận bây giờ cũng chẳng có nam nhân.
Thải Quỳnh Dao thân là đệ tử, đương nhiên phải noi gương sư phụ rồi.
“Đa tạ, phu thê chúng tôi vẫn luôn mặn nồng như vậy!” Lạc Nam khóe miệng cười tà, ánh mắt đắc ý nhìn lấy Âu Dương Thương Lan.
Âu Dương Thương Lan hung hăng trừng hắn một cái, ném cho Lạc Nam ánh mắt hình viên đạn, giùng giằng rút tay ra.
Có người đến bắt chuyện, nếu hai người còn nắm tay thì thật hơi vô lễ.
Trong mắt Thải Quỳnh Dao, hành vi này của hai người rõ ràng là liếc mắt đưa tình…
“Lạc công tử, nghe qua Tử Yên tỷ tỷ nói, trong Loạn Cổ Chiến Trường không lâu ngươi đã giúp nàng thoát nạn!” Lúc này, Mộng Chi Tiên cũng đi tới, mang theo từng làn hương thơm êm dịu bắt chuyện…
“Chi Tiên gặp qua Tử Yên rồi sao?” Lạc Nam hứng thú hỏi, nói đến từ lần trước Tử Yên rời khỏi Làng Nhất Thế cũng không biết đến nơi nào.
“Mộng Chi và Tử Yên tỷ tỷ có truyền âm ngọc liên lạc, giống như công tử vậy!” Mộng Chi Tiên nháy mắt nói.
Lạc Nam nghe vậy nhẹ gật đầu, ánh mắt vô thức liếc đến ba phương thế lực đang có mặt, truyền âm:
“Nói đến, mấy người vây công Tử Yên có Ma Thiên Môn, Đại Ma Sơn và Đồ Tiên Môn…”
Mộng Chi Tiên hơi giật mình, sau đó nhẹ gật đầu.
Lạc Nam cũng không nghĩ trong những thế lực ngày đó vây công Tử Yên có ba cái là ở Tiên Ma Vực, hơn nữa ba tên Đế Tử lần đó cũng đang có mặt tại nơi này.
Bất quá khi cứu Tử Yên hắn đeo Mặt Nạ khoác Áo Choàng nên mấy tên này không nhận ra hắn mà thôi.
Thải Quỳnh Dao đứng bên cạnh ánh mắt yêu mị nhấp nháy, xem ra vị Lạc công tử này còn có quan hệ không tệ với Mộng Chi Tiên của Thiên Địa Hội nha, hơn nữa nghe qua còn có một vị Tử Yên tỷ tỷ nào đó.
Lại nhớ cách đây không lâu, Lạc Nam từng đi cùng ba nữ nhân khác, trong đó có một nữ kiếm tu mà ngay cả nàng cũng phải e ngại.
“Tên này thật sự đào hoa, nữ nhân của hắn cũng không ai đơn giản…” Thải Quỳnh Dao âm thầm suy nghĩ.
“Hai vị muội muội ngồi xuống, chúng ta chậm rãi trò chuyện!” Âu Dương Thương Lan ra dáng đại tỷ, mỉm cười khéo léo lôi kéo Mộng Chi Tiên với Thải Quỳnh Dao ngồi xuống bên cạnh mình.
Trong lúc Lạc Nam và tam nữ xì xào, các bậc cường giả ở đây cũng đang đàm luận không ít chuyện, một bầu không khí hài hòa.
Một đám Đế Tử tụ lại cùng nhau, mặc dù ra vẻ không quan tâm, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn mang theo từng tia từng tia hỏa diễm và ghen tị tập trung về phía Lạc Nam.
Ở đây chỉ có ba vị mỹ nữ tuyệt sắc, trong đó một người là thê tử hắn, hai người còn lại cũng giống như hồng nhan tri kỷ, bọn hắn sao có thể chịu nổi?
Huống hồ các nữ nhân này mỗi người đều là thiên chi kiêu nữ, thân phận và bối cảnh vô cùng xuất chúng, chỉ cần là nam nhân trẻ tuổi đều sẽ hâm mộ các nàng.
Đừng tưởng bọn hắn là Đế Tử, tu vi đạt đến Tiên Tôn nổi trội mà cho rằng cả đám mỗi người chỉ biết cắm đầu chiến đấu và tu luyện, thực chất lòng tham mỹ sắc ai mà không có?
Nếu tất cả những cường giả tu đạo đều thanh tâm quả dụng, không dính khói bụi hồng trần, một lòng cầu đạo, không dính vào quan hệ nam nữ, chỉ sợ đây không phải là bước tiến tốt của Vũ Trụ, trái lại cách ngày sinh linh tận diệt đã rất gần.
Từ cổ chí kim, bất kỳ giống loài nào đều có một trách nhiệm cao cả, đó chính là duy trì nòi giống, tạo ra thế hệ sau này.
Thử hỏi một ngày nào đó, toàn bộ người Tu Tiên đều chỉ biết điên cuồng tu luyện, nam nữ bất cận thân, thế gian sẽ là một cảnh tượng như thế nào?
Không còn trẻ nhỏ, không còn hài nhi, không còn người trẻ tuổi, toàn bộ thế gian đều chỉ còn một đám lão quái.
Nghĩ đến đó đã thấy rùng mình.
Thực chất, Đám Đế Tử này mỗi người đều có nữ nhân, chẳng qua nữ nhân của bọn hắn nếu so sánh với tam nữ trước mặt, quả thật không có chút ưu điểm nào mà thôi.
Nghĩ đến đây, đã có kẻ không nhịn được bước đến…
Chỉ thấy Sâm Khương nâng lên ly rượu, một mặt ôn hòa mang theo nụ cười ấm áp như có thể khiến người khác tắm trong gió xuân, bước đến nhìn Mộng Chi Tiên mở miệng:
“Mộng Chi Đế Nữ vừa đến Tiên Ma Vực không lâu, chắc hẳn chưa thăm thú hoàn cảnh nơi này, Sâm mỗ từ nhỏ lớn lên ở Tiên Ma Vực, nếu có cơ hội không biết có thể hộ tống Đế Nữ thăm thú một phen!”
Mộng Chi Tiên nghe vậy, mỉm cười khách khí, thái độ như gần như xa: “Đa tạ ý tốt của Đế Tử, ta bận rộn sinh ý tại Thiên Địa Hội, chỉ sợ không có thời gian!”
“Không sao! Khi nào có dịp nhớ đến tại hạ là được!” Sâm Khương ung dung cười nói, trong lòng lại là trầm xuống.
Nữ nhân này rõ ràng là từ chối khéo hắn, thái độ mặc dù khách khí nhưng lại mang theo vẻ xa cách tám ngàn dặm.
“Haha, lần này nghe nói có cơ hội tiến vào Vạn Yêu Trì, dám hỏi Quỳnh Dao Đế Nữ không biết đúng không?” Đại Thiếu Chủ của Xích Lôi Tông là Xích Quân cũng bước đến, ra vẻ tò mò hỏi Thải Quỳnh Dao.
“Không sai, cũng sắp bắt đầu hội võ rồi!” Thải Quỳnh Dao nhẹ gật đầu cho có lệ, trong lòng âm thầm bực bội.
Nàng đang tìm cơ hội nói chuyện với Lạc Nam, nhân tiện khéo léo đề cập đến vấn đề pho tượng kia, để hắn suy nghĩ đổi cho nàng, nào ngờ mấy tên này kéo đến phá đám.
Tin tức tiến vào Vạn Yêu Trì cũng không còn là bí mật gì, đã biết rõ còn cố tình hỏi, quả thật là muốn bắt chuyện với nàng.
Thủ đoạn này quá tầm thường trong mắt Thải Quỳnh Dao, khiến nàng phiền chán.
Hết lần này đến lần khác, Xích Quân dường như không phát hiện nàng khó chịu, một mặt hăng hái tự tin nói ra:
“Haha, tại hạ cũng vừa tập tành Luyện Thể, hiện tại cũng đã là Thể Vương, đối với Vạn Yêu Trì mơ ước đã lâu!”
Nói xong, trong mắt còn lấp lóe Lôi Đình chi lực, cố ý khoe khoang một trận.
Hiển nhiên, hắn cho rằng một Tiên Tôn như mình còn tu thêm cả thể, đạt đến Thể Vương, quả thật là đáng để kiêu ngạo.
“Hừ, Thể Vương cũng khoe khoang!” Vài âm thanh hừ lạnh mang theo chế nhạo truyền đến, chỉ thấy mấy tên Đế Tử Ma Tu đã tiếp cận.
Trong đó, Đế Tử Bắc Ngao của Ma Thiên Môn, Đế Tử Hùng Đại Sơn của Đại Ma Sơn, Đế Tử Đồ Thái của Đồ Tiên Môn.
Ba tên này chính là góp mặt trong lần vây công Tử Yên, bị nàng điều khiển tầng tầng lớp lớp xương cốt đánh cho nhượng bộ lui binh.
“Các ngươi có ý gì?” Mình bị chế nhạo, Xích Quân sắc mặt lạnh lẽo, chiến ý kéo căng, bộ dạng lập tức muốn chiến.
“Một lần tỷ thí này, sẽ cho các ngươi thấy Thiên Kiêu ở Tiên Ma Vực rốt cuộc do Tiên hay Ma làm chủ!” Bắc Ngao hai tay chắp sau lưng, thần tình cao ngạo.
“Haha, vậy sao? Nghe nói lần trước ở Loạn Cổ Chiến Trường, bảy người liên thủ không làm gì được một nữ nhân Tiên Tu, các ngươi còn can đảm nói ra lời này?” Sâm Khương cười nhạt hỏi.
Hiển nhiên chuyện lần trước đã âm thầm truyền ra, rất nhiều người biết chiến tích của Tử Yên.
“Ngu xuẩn, nữ nhân kia còn có hai thị nữ sở hữu Huyết Mạch Băng Tuyết Thiên Hạc, nào đâu có một mình như các ngươi nói?” Hùng Đại Sơn hừ lạnh, ngụy biện lý do thất bại của mình.
“Một với ba chẳng có gì khác biệt, bảy đánh ba vẫn không thể làm gì các nàng, cái danh thiên tài Ma Tu của các ngươi lấy xuống được rồi!” Xích Quân chế nhạo.
“Hừ, chẳng qua chúng ta chưa dốc thủ đoạn mà thôi, không muốn khi dễ các nàng!” Đồ Thái cười lạnh nói.
“Haha!” Sâm Khương với Xích Quân cười khinh thường.
“Cứ cười đi, chỉ sợ lát nữa các ngươi cười không nổi!” Đồ Thái ba người sắc mặt trở nên âm trầm.
“Ai sợ ai?” Xích Quân hai người cũng không chịu thua kém.
Nói đến, bên phía Tiên Tu vẫn còn một Đế Cấp Thế Lực ở Tiên Ma Vực là U Minh Các, chỉ là Thế Lực này là một đám sát thủ vẫn luôn ẩn núp như chuột, chỉ khi nào ám sát người khác mới lộ diện ra, không được Vạn Yêu Thánh Địa mời đến.
Chứng kiến đám thiên tài hai phe khí thế hung hăng, Hồng Hài với Lôi Chấn Tử trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, từ đầu đến cuối hai người vẫn luôn bất động, chiến ý lập lòe nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Cả hai người chưa từng nhìn những Đế Tử khác ở đây vào trong mắt…
Sân chơi này, sẽ chỉ thuộc về hai người bọn hắn.
Mà lúc này, cảm thấy thời cơ đã đến, Đại Trưởng Lão mỉm cười nói ra:
“Nhân tiện thiên kiêu tụ hợp, cũng nên để đám trẻ biểu hiện trước mặt trưởng bối một phen, sẽ có những phần thưởng khích lệ xứng đáng!”
“Bắt đầu đi…”