Con đường bá chủ - Quyển 7

Chương 20



Phần 20

Trong khoảnh khắc, Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể mình bị cưỡng ép dịch chuyển, vốn đã bay rất xa đột nhiên trở về vị trí cũ.

“Đại trưởng lão là Thần Thú Bạch Trạch, khả năng làm chủ Không Gian rất lão luyện!” Bên trong cơ thể Lạc Nam, Phong Nhi lên tiếng nhắc nhở.

Hiển nhiên thân từng là chiến tướng dưới trướng Nghịch Long, kiến thức của Phong Nhi cực kỳ phong phú, hiểu rõ năng lực của Thần Thú Bạch Trạch như Đại Trưởng Lão.

“Lạc công tử dừng bước đi!”

Thất Trưởng Lão phiêu nhiên bay đến, Đế Uy cuồn cuộn bao phủ bầu trời, hư ảnh một con Bạch Hạc khổng lồ hiện lên sau lưng nàng, không khí trở nên lạnh lẽo, nhiệt độ hạ thấp, bão tuyết kéo về, nhanh chóng trùm lấy Lạc Nam.

Lạc Nam mặt không đổi sắc, Tứ Linh Vệ Hồn triển khai, thân ảnh Hỏa Phượng Hoàng hàng thế, cùng lúc đó… Kim Ô Hư Hỏa cũng ngạo nghễ xuất ra.

Một Kim Ô và một Phượng Hoàng, chúng nó như song Vương của lửa, thiêu đốt trời xanh…

Bão tuyết do Thất Trưởng Lão tạo ra nhanh chóng bị hòa tan thành hư vô…

Lạc Nam tay cầm Hợp Linh Chưởng, hướng về Thất Trưởng Lão đẩy mạnh.

Thất Trưởng Lão sắc mặt nghiêm nghị, lập tức đón đỡ, thân thể bị đẩy lùi vài trăm bước trên không trung.

“Lạc công tử quả nhiên chiến lực siêu quần, bất quá nên dừng ở đây thôi!” Đại Trưởng Lão chân đạp hư không, bàn tay khô gầy hướng Lạc Nam siết chặt:

“Không Gian Giam Cầm!”

Không gian xung quanh trở nên cứng ngắc, như hình thành lồng giam bao phủ lấy Lạc Nam.

“Thụ Yêu Trói Buộc!” Một tiếng thở dài khác vang lên.

Bên dưới khu rừng, lại xuất hiện thân ảnh của một vị trưởng lão khác thuộc Vạn Yêu Thánh Địa.

Chỉ thấy hắn biến thành một gốc Cổ Thụ, vô số nhánh cây như xiềng xích lao đến, trói buộc tứ chi của Lạc Nam.

Lạc Nam biểu lộ bình thản…

Từ bên trong cơ thể, Hắc Cốt U Minh Ám, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm bùng nổ cùng lúc, đem Không Gian bốn phía ăn mòn và thiêu trụi.

Tẩy Linh Thanh Thủy triển khai, toàn bộ dây leo đang trói chặt lấy hắn cũng bị hóa giải.

“Thiên Thủ Quan Âm!”

Bá Lực điên cuồng tụ hội, hư ảnh Đại Phật Quan Âm với vô số cánh tay xuất hiện.

Lạc Nam từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng oanh tạc.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH!

Phô thiên cái địa, vô số cánh tay tầng tầng lớp lớp bao phủ bầu trời, đem thiên không như muốn tiêu hủy.

“Vách Ngăn Không Gian!” Đại Trưởng Lão ung dung kết ấn.

Tầng tầng lớp lớp không gian ngăn cản.

“Vạn Mộc Thành Rừng!” Vị trưởng lão như Cổ Thụ kia cũng thi triển Vũ Kỹ, vô số cây cối được hắn đều động kết thành một khu rừng cao che chắn.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Thiên Thủ Quan Âm oanh tạc vào không gian chồng chất và khu rừng cực đại, tạo thành lực phá hoại khủng khiếp vô cùng.

“Côn Lôn Ấn!”

“Bá Lực Chưởng!”

Lạc Nam không chút do dự, một tay kết ấn, một tay Tụ Chưởng.

Lại hai loại vũ kỹ bá đạo được hắn ném ra.

OÀNH!

Vách Ngăn Không Gian cùng Vạn Mộc Thành Rừng băng liệt, Đại trưởng lão và vị trưởng lão kia bị ép phải lùi lại.

“Lạc công tử quá yêu nghiệt!” Đại trưởng lão cảm thán một câu.

Lạc Nam đã nhân cơ hội đẩy lùi hai người mà điên cuồng bỏ chạy.

Đáng tiếc, trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa không chỉ có ba vị…

Thoáng cái, toàn bộ Trưởng Lão khác đều đã bị kinh động.

Bọn hắn hiên ngang xuất hiện giữa bầu trời, hóa thành Bản Thể, ngăn cản Lạc Nam đặt chân:

“Lạc công tử, chuyện đâu còn có đó, đợi Quỳnh Dao xuất quan rồi thương lượng với ngươi!”

Người khuyên nhủ chính là Hùng Lão – vị trưởng lão từng dẫn theo Thải Quỳnh Dao gặp gỡ Lạc Nam lần đầu tiên, bản thể của hắn chính là một con Thái Cổ Cự Hùng, vô cùng to lớn.

“Chuyện này không liên quan đến Quỳnh Dao, ta chỉ muốn gặp Cửu Thánh Chủ!” Lạc Nam chắp tay nói.

“Nhưng Cửu Thánh Chủ không muốn gặp ngươi!” Hùng Lão cười khổ lắc đầu.

“Không cần nàng muốn gặp ta!” Lạc Nam gằn từng chữ một: “Chỉ cần ta muốn gặp nàng là được!”

Nói xong, tiếp tục bước đến.

“Vậy lão già ta đành ngăn cản công tử!” Hùng Lão gầm lên một tiếng, bắp thịt toàn thân bành trướng như muốn nổ tung.

Một cổ khí thế hùng hậu từ cánh tay hắn phát ra, mang theo sức nặng vạn quân hướng Lạc Nam tung quyền.

“Ngươi còn chưa đủ!” Lạc Nam chậm rãi nói.

Nghịch Chuyển Tiên Ma kích hoạt…

Hồng Hoang Tiên Văn ngạo nghễ công khai, 20 đường Tiên Văn bao trùm cánh tay, Lạc Nam cũng chẳng thèm thi triển Thể Kỹ.

Lấy cứng đối cứng, tung ra nhất quyền.

ĐÙNG!

RĂNG RẮC…

Thanh âm rạn vỡ vang lên, trong ánh mắt không dám tin của Hùng Lão, cảm giác đau đớn lan tràn khắp cánh tay.

Thân thể khổng lồ trượt dài trên mặt đất, hai chân như muốn ngã quỵ, cánh tay máu thịt be bét.

“Làm sao có thể?” Một đám trưởng lão khác kinh hô.

Lạc Nam đã hờ hững băng qua Hùng Lão…

“Công tử, chúng ta không muốn làm tổn thương ngươi!” Một vị Hồn Yêu Đế bất đắc dĩ nói.

“Các vị tránh ra, sau lần này chúng ta nâng chén ba ngày ba đêm!” Lạc Nam hào tình vạn trượng.

“Không thể, Thánh Chủ sẽ lột da chúng ta!” Hồn Yêu Đế bất đắc dĩ lắc đầu.

Thấy Lạc Nam vẫn không chậm cước bộ, Hồn Yêu Đế thở dài, Hồn Kỹ hội tụ:

“Liệt Hồn Chưởng!”

Hồn Lực hóa chưởng, mang theo cảm giác tê liệt toàn phần bao phủ lấy Lạc Nam.

Người chúng Liệt Hồn Chưởng, Linh Hồn chắc chắn sẽ tê liệt trong một khoảng thời gian.

Nhưng mà, sự thật lại khiến vị Hồn Yêu Đế phải thất vọng.

Hồn Đỉnh bên trong đan điền Lạc Nam xoay tròn dữ dội, Bạch Hồn và Hắc Hồn hình thành một lớp màn chắn quanh thân thể hắn.

Liệt Hồn Chưởng đánh vào, Lạc Nam chỉ hơi nhíu mày một chút.

“Đế Hồn Ấn!”

Hai tay hắn nâng lên, hai cái Đế Hồn Ấn ngưng tụ, hướng về vị Hồn Yêu Đế kia chụp xuống.

Hồn Yêu Đế sắc mặt nghiêm túc, vội vàng thi triển Hồn Kỹ đón đỡ, thành công hóa giải hai cái Đế Hồn Ấn.

Bất quá Lạc Nam đã lướt qua hắn rồi.

“Dịch Chuyển Không Gian!” Đại Trưởng Lão lại đuổi đến, không gian chi lực muốn tiếp tục khóa chặt lấy Lạc Nam, đem hắn trở về vị trí cũ.

Nhưng mà bà đánh giá thấp Lạc Nam, hắn liếc mắt nhìn thẳng lại.

Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, Bẻ Cong Không Gian thi triển.

Không Gian trước mặt của Lạc Nam bị bẻ cong, Không Gian Chi Lực của Đại Trưởng Lão thay đổi quỷ đạo, trúng vào Thất Trưởng Lão vừa mới lao đến, đem nàng dịch chuyển lại về vị trí cũ khiến sắc mặt Thất Trưởng Lão trở nên mộng bức.

“Không Gian bẻ cong?” Đại Trưởng Lão hít một hơi, bị thủ đoạn phong phú của Lạc Nam làm cho chấn kinh rồi.

“Xem ra chúng ta phải xuất toàn lực!” Nhị Trưởng Lão nghiêm nghị nói.

“Không thành vấn đề!” Chúng trưởng lão từ nãy đến giờ không muốn tổn thương Lạc Nam nên đánh cũng chưa hết sức.

Bất quá sau khi chứng kiến sự nghịch thiên của hắn, cả đám đã thay đổi ý định.

Không đánh hết sức, chắc chắn không ngăn được Lạc Nam.

Lúc này ngay cả Đại Trưởng Lão cũng hóa ra bản thể khổng lồ, khí thế Thần Thú cuồn cuộn phủ xuống, bầu trời ùn tắc mây đen…

Bảy vị trưởng lão khổng lồ che thiên phủ địa, uy thế kinh động toàn bộ Tiên Ma Vực, chỉ để bao vây Lạc Nam vào bên trong…

Bên dưới chân họ, vô số Yêu Thú của Vạn Yêu Thánh Địa cũng đã tụ hợp, sẵn sàng chờ lệnh phát động công kích.

“Các vị muốn đánh toàn lực?” Lạc Nam phất lấy óng tay áo, tóc dài tung bay, ngạo nghễ mà cười:

“Thật vừa lúc, ta cũng chưa dùng toàn lực!”

Lời vừa nói xong, tận cùng trong đan điền… Bá Đỉnh nhanh chóng tách ra…

Từng tôn Đại Đỉnh gào thét hưng phấn, chiến ý ngập trời, lực lượng nổ tung.

Thần Tướng Vệ Hồn – Xuất!

Chương trước Chương tiếp
Loading...