Con đường bá chủ - Quyển 7
Chương 209
Lạc Nam bị một đám nữ nhân đè ra đánh, hắn lại biết lần này thật sự chọc giận các nàng, chỉ có thể vừa cố gắng phòng ngự, vừa giả vờ kêu rên oai oái để chúng nữ mềm lòng.
Đáng tiếc, chúng nữ nào mắc lừa mưu hèn kế bẩn của Lạc Nam? Nhất là khi hai bàn tay của hắn còn nhiều lần sờ loạn trên thân thể các nàng…
Đám người trêu đùa một trận, nhưng không biết vô tình hay cố ý… chúng nữ vậy mà không tịch thu lại những chiến lợi phẩm của hắn, để mặc nam nhân chiếm giữ y phục nhạy cảm riêng tư của mình.
“Chẳng lẽ các nàng ngầm đồng ý để ta trở thành phiên bản của Hắc Trư?”
Suy nghĩ quái dị vừa mới xuất hiện lập tức bị Lạc Nam bóp nát.
“Hừ, ta chỉ là cố gắng tu luyện Thần Thông mà thôi, sao có thể ham mê biến thái như con heo chết tiệt kia được?” Lạc Nam không ngừng tụ nhủ.
Cùng chúng nữ vui vẻ cười đùa, áp lực nặng nề do đám người Săn Ma Điện mang đến cũng nhạt đi không ít, tâm tình nam nữ hưng phấn lên.
Nhất là khi Lạc Nam thỉnh thoảng sờ loạn trên thân thể các nàng, hô hấp của mấy nữ đã có phần gấp rút, gò má đỏ bừng như hoa.
Lạc Nam nào nhịn được nữa, lập tức nắm tay của Đạm Đài Uyển kéo xuống, nhắm ngay bờ môi mơn mởn đỏ hồng của nàng hôn vào.
“Không cùng các ngươi chơi…”
Hoàng Y Thiền cùng Mộ Sắc Vy nhanh chân bỏ chạy, hiển nhiên vẫn còn tấm thân xử nữ như các nàng không chịu nổi cảnh tượng phóng túng hoang đường của Lạc Nam và mấy nữ.
Rất nhanh, bên trên từng đám mây bồng bềnh mềm mại của Cung Đình Thụ không ngừng vang lên thanh âm rên rỉ thoải mái của nữ nhân hòa cùng tiếng thở dốc đầy uy lực của nam nhân.
Nối liền không dứt…
Động tĩnh lớn đến mức Âu Dương Thương Lan và Thục Phi đang đối luyện cũng bị phân tâm, ỡm ờ bị Lạc Nam lôi kéo gia nhập chiến cuộc.
Chỉ có Kiều Tố Tố đang chìm đắm vào việc đúc nên Hóa Mạch Vi Lôi Thể là không bị kinh động đến mà thôi.
Nhân cơ hội khó được, Lạc Nam cũng không chậm trễ tiến độ gia tăng thực lực của mình.
Các loại Thiên Địa Dị Vật và Ma Vật được lấy ra, phân phát và cùng chúng nữ luyện hóa.
Hắc Ám Cương Phong giao cho Đạm Đài Uyển luyện hóa, sau đó lại dùng Hình Nhân Hắc Ám trao đổi với nàng.
Thành Vệ Phong thuộc về Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Nam lại dùng đến lực lượng của Đế Vũ Phong Ảnh trao đổi cùng nàng.
Mặc dù chuyên dùng Kiếm, nhưng không có nghĩa là Độc Cô Ngạo Tuyết không có Linh Căn tu luyện.
Khác với Âu Dương Thương Lan sở hữu Lôi Hệ, Độc Cô Ngạo Tuyết chính là Phong Hệ, gồm có cả Phong Tiên Lực và Phong Ma Lực.
Vì thế lần này đạt được hai loại Dị Phong, thực lực của Độc Cô Ngạo Tuyết lại tăng mạnh một bậc.
Huyễn Ảnh Lôi Đình và Cự Nhân Thôn Lôi được Âu Dương Thương Lan luyện hóa, sau đó nàng lại song tu để lấy Liệt Không Lang Lôi và Sinh Binh Lôi Đình từ phía nam nhân… chính thức sở hữu bốn loại dị lôi tính cả Cương Giáp Hoàng Kim Lôi luyện hóa cùng hắn từ trước, ngoài ra còn có Bạo Loạn Chiến Ma và Hồng Hoang Ma Văn.
Lại đến các loại Ma Vật: Thôn Phệ Ma Nhãn, Băng Ngục Ma Lao, Vô Tướng Chi Ma.
Vô Tướng Chi Ma đã hóa thành nhân loại, Lạc Nam và Võ Tam Nương cùng luyện hóa, để Vô Tướng Chi Ma trở thành khí linh của Ma Đỉnh.
Một khi để nữ nhân của mình trước tiên đơn độc luyện hóa Vô Tướng Chi Ma, linh trí của nàng sẽ lưu lại trong cơ thể nữ nhân, dù sau đó có song tu… Lạc Nam cũng chỉ nhận được lực lượng của Vô Tướng Chi Ma mà không thể nhận được linh trí.
Thiên Vô Ảnh luyện hóa Băng Ngục Ma Lao, Lạc Nam lại dùng Vô Tướng Chi Ma trao đổi với nàng.
Võ Tam Nương tiếp tục luyện hóa Thôn Phệ Ma Nhãn, song tu nhận thêm Hồng Hoang Ma Văn từ Lạc Nam.
Đối với Hồng Hoang Ma Văn, Võ Tam Nương từ truyền thừa của Võ Đế cũng biết sự lợi hại của nó, hưng phấn không thôi.
Sau một đợt song tu, thực lực của Lạc Nam và chúng nữ tiến bộ cực kỳ rõ rệch.
Lạc Nam một lần tiếp nhận hàng loạt Dị Vật và Ma Vật, khí tức trên thân cách Bán Đế chỉ nửa bước chân.
Đạm Đài Uyển cùng lúc sở hữu thêm hai loại Dị Hắc Ám, tu vi Thiên Tôn chính thức đột phá, vội vàng rời khỏi Linh Giới Châu, ra ngoài vũ trụ tiến hành độ kiếp, trở thành Tiên Đế cấp cường giả.
Mấy nữ khác vốn đã là Đế, tiểu cảnh giới cũng có dấu hiệu tấn cấp nhưng vẫn còn thiếu một chút.
Vì đã quá quen thuộc cách vận hành của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Lạc Nam và chúng nữ luôn cố gắng tận dụng tối đa lợi ích của từng loại Thiên Địa Dị Vật cũng như Ma Vật nên hiện tượng trùng lặp với nhau giữa hắn và chúng nữ là chuyện thường tình.
Chỉ cần có thể mang đến ưu thế về mặt chiến lực, Lạc Nam sẽ không do dự tìm về cho nữ nhân của mình.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Bên trong đan điền của Lạc Nam, chứng kiến các Đỉnh khác liên tục được gia tăng sức mạnh, Quang Nhi hâm mộ muốn chết, chỉ có thể u oán truyền âm cho Lạc Nam:
“Chàng xem đi, Quang Minh Đỉnh hiện nay ngay cả Quang Minh Thần Tướng cũng không có a…”
Kích thước của Quang Minh Đỉnh đã trở nên nhỏ nhất bên trong các đỉnh, khiến Quang Nhi vô cùng ủy khuất.
Nếu không tìm được Dị Quang thì cũng thôi, đằng này Lạc Nam có đủ từ La Hán Minh Quang, Cuồng Sư Nộ Quang, Minh Kiếm Thiên Quang, Tứ Phương Quang Dực, Thiên Mệnh Quang Minh chưa luyện hóa.
Còn có Phân Lực Huyền Quang trong cơ thể của Hoàng Y Thiền đang chờ đợi.
Lạc Nam kéo dài đến nay chưa luyện hóa các loại Dị Quang, Quang Nhi không nhịn được nhiều lần nhắc nhở hắn…
Hắn cười cười, để chúng nữ lười biếng nằm tại chỗ, từng kiện ngọc thể tinh mỹ phơi bày trong không khí.
“Cũng nên đến lúc nước chảy thành sông…”
Bản thân hắn Bá Y bao phủ thân mình, bước đến một Cung Điện đang đóng chặt cửa ở tầng hai tên Y Thiền Cung.
Kẽo Kẹt…
Lạc Nam đẩy cửa tiến vào, bắt gặp một thân ảnh đang lăn lộn qua lại trên giường, y phục có phần rối loạn lộ ra từng tấc da thịt trắng muốt không chút tỳ vết nào, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ đến cực điểm.
Không phải Hoàng Y Thiền thì là ai?
“Đáng ghét, hắn là trâu sao… làm lâu như vậy…” Nàng cắn bờ môi đỏ mộng yêu kiều, gò má đỏ ửng càng thêm kiều diễm.
Nhưng thứ khiến Lạc Nam chú ý nhất chính là động tác của nàng…
Chỉ thấy một tay của Hoàng Y Thiền nhẹ nhàng nắm lấy bầu sữa của mình xoa nắn, vân vê nhũ hoa phấn hồng nổi cộm lên, một tay khác thì luồn lách giữa đôi chân, nhẹ nhàng vuốt ve cái khe rãnh chật chội mê người, nơi có thảm cỏ thơm màu vàng hết sức bắt mắt.
“Ưm…”
Hoàng Y Thiền hai tay hoạt động đều đều trên cơ thể, bờ môi thở từng ngụm hương thơm, hai mắt khép hờ.
Vì đang trong một trạng thái vi diệu, ngay cả Lạc Nam đến gần nàng cũng không chú ý đến.
Lạc Nam ngắm nhìn Hoàng Y Thiền, ánh mắt ngày càng nhu hòa, xem ra thời gian qua nàng nín nhịn không hề dễ dàng.
Thế là hắn cúi thấp đầu xuống giữa đôi chân của nàng, bất chợt tiến công thần tốc, đặt môi hôn vào cô bé ướt đẫm, đầu lưỡi vươn ra đánh một đường dọc theo khe rãnh, tiến thẳng vào bên trong khám phá.
“A…”
Toàn thân như bị điện giật dữ dội, Hoàng Y Thiền cuồng phún chất mật, hạ thể một tràn mãnh liệt co rút vì khoái cảm dâng trào.
Nàng trừng lớn đôi mắt ngọc nhìn xuống, phát hiện nam nhân đang hôn hít chỗ riêng tư của mình, nhất thời vừa thẹn vừa vội, nghĩ đến hắn đã thấy cảnh tượng tự sướng vừa rồi của mình, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
“Ngươi làm gì? Muốn ta la lên không?” Nàng vừa gấp gáp, vừa dùng đôi chân thon thả của mình đạp loạn, ý đồ đẩy hắn ra.
Đáng tiếc, Lạc Nam hai cánh tay giữ chặt đã giữ chặt đôi đùi non mịn của nàng, đem chân nàng tách rộng, miệng vùi vào trung tâm chiếm hữu.
“Hừ… hừ… hừ…” Hoàng Y Thiền bị hắn hôn hít cho rùng mình liên tục, lại thêm thân thể mẫn cảm từ trước, rất nhanh toàn thân xụi lơ.
Hai mắt nàng lim dim, miệng nhỏ hé mở rên rỉ, bộ ngực đẫy đà chập chùng lên xuống, rùng mình mỗi khi đầu lưỡi của hắn thụt ra rút vào bên trong.
Lạc Nam thích thú nếm hương vị đặc biệt của trinh nữ, cái mùi đặc trăng khó cưỡng tươi mới khiến hắn mê say, đầu lưỡi vận động càng kịch liệt, ngón tay vân vê hạt lê óng ánh nước của nàng.
“Đừng… chịu hết nổi… Á…”
Hoàng Y Thiền vô cùng mẫn cảm, các vách thịt mềm một lần nữa siết chặt lấy lưỡi của nam nhân, từ tận cùng hoa tâm một dòng nước ấm phun trào, nàng lại đạt cao triều chỉ với đôi môi quỷ quái của hắn.
Lạc Nam rời môi, trườn lên cơ thể mềm mại của Hoàng Y Thiền đè xuống, Bá Y giải trừ.
Da thịt chạm nhau, Hoàng Y Thiền trợn tròn mắt nhìn thân thể hoàn mỹ với từng khối cơ bắp dương cương cứng cáp của hắn, nhịp tim đập lên thình thịch, không nhịn được nhìn nhiều vài lần.
“Đẹp không?” Lạc Nam hôn một ngụm lên gò má nàng cười hỏi.
Hoàng Y Thiền xì một tiếng, bĩu bờ môi đỏ hồng gắt giọng: “Ngươi dám công khai cưỡng dâm ta, thật là đồ biến thái…”
“Chúng ta đã là phu thê nha, còn bái đường thành thân với động phòng rồi, nàng đừng nói bậy…” Lạc Nam cười hắc hắc, nhìn thấy gò má nàng phụng phịu, hắn không nhịn được lấy tay véo lấy.
Hoàng Y Thiền trong mắt hiện lên vẻ hoảng hốt, nhớ lại cảnh tượng trong cơn say ngày hôm đó, nàng quả thật có cảm giác đã trao thân cho nam nhân này.
Vốn là nữ nhân lớn mật nóng bỏng, lần đầu Lạc Nam lên Đảo đã bị Hoàng Y Thiền quyến rũ trêu ghẹo.
Nàng nở nụ cười bí hiểm nói: “Để ta kiểm tra xem chất lượng có như bên trong mộng hay không?”
Nói xong, cánh tay trắng ngần trượt xuống qua từng khối thịt của Lạc Nam, tiến vào giữ hai chân hắn, nắm lấy tên tiểu huynh đệ đang phùng mang trợn má kia.
“Hít… thật lớn…” Nàng nuốt một ngụm nước bọt, làn da càng thêm ửng hồng.
Chỉ cảm giác được bàn tay của mình đang nắm lấy một thanh côn vừa nóng vừa cứng như thép nung, bên trên thân côn là từng đường gân nổi cộm lên vô cùng hùng dũng, thậm chí Hoàng Y Thiền còn cảm nhận được nhịp đập của nó, bàn tay nhỏ bé của nàng không thể nắm trọn.
Mặc dù đã được tận hưởng và chứng kiến trong đêm tân hôn ảo mộng, nhưng thực tế một lần nữa khiến nàng kinh hãi không thôi.
“Ngươi lớn đến như vậy, mấy người các nàng làm sao chịu nổi?” Hoàng Y Thiền không dám tin, tưởng tượng thứ khủng bố như vậy tiến vào chỗ nhỏ xíu của chúng nữ, vòng eo mảnh mai như các nàng làm sao chịu nổi đây?
“Nàng rất nhanh sẽ được trải nghiệm, không cần lo lắng cho các nàng ấy đâu…” Lạc Nam cười tà nói.
“Ưm…” Hoàng Y Thiền chưa kịp nói chuyện, bờ môi mềm mại đã bị môi nam nhân khóa chặt.
Một cảm giác dương cương nóng rực phủ đầy khoang miệng nàng, Hoàng Y Thiền thậm chí còn nếm được vị trí môi dưới của mình từ môi của Lạc Nam.
Độc tác của hắn lão luyện đến cực điểm, rất dễ dàng cạy mở hàm răng trắng đều, đầu lưỡi luồn vào chiếm hữu chiếc lưỡi đinh hương của nàng.
Môi lưỡi triền miên, tay của Lạc Nam nắm lấy một bầu sữa căng đầy nhẹ nhàng nắn bớp.
Gò bông đào của Hoàng Y Thiền cực kỳ nảy nở, mặc dù không đến mức lớn như Võ Tam Nương, nhưng hai bên chúng nó vẫn chạm vào nhau tạo ra một khe rãnh sâu hun hút.
Điểm đặc biệt nhất chính là hai hạt trân châu thịt nằm ở trên đỉnh đồi, chúng nó to hơn gấp đôi của nữ nhân bình thường khác, như hai viên kẹo ngọt thơm lừng chờ người thưởng thức.
Quả đúng là như vậy, khi Lạc Nam bắt gặp chúng nó, hắn đã lập tức dừng lại nụ hôn với Hoàng Y Thiền, hạ thấp đầu ngậm lấy một bên bầu sữa vào trong miệng, cắn mút và đùa nghịch nhũ hoa dị bẩm kia.
“Đừng… đừng mút chỗ đó…” Hoàng Y Thiền ngượng chín cả mặt, bởi vì nàng cũng biết mình có chút khác biệt với nữ nhân bình thường, đầu ti thật sự lớn hơn người khác gấp đôi.
Nào ngờ Lạc Nam yêu thích không rời tinh tế nhấm nháp, một bên nút như trẻ nhỏ thèm sữa mẹ, một bên khen ngợi:
“Chúng rất đặc biệt, ta thích chúng…”
Hoàng Y Thiền thấy hắn say mê thưởng thức không giống giả bộ, trong lòng sinh ra cảm giác ngọt ngào, bàn tay vuốt đầu nam nhân yêu kiều nói:
“Thích thì ăn nhiều một chút…”
Lạc Nam càng ra sức, một bên ngậm mút, một bên bị bàn tay của hắn nắn bóp thành muôn hình vạn trạng, tận hưởng hết sự co dãn đàn hồi của giai nhân.
Cùng lúc đó, côn thịt dữ dội của hắn đã tìm đến u cốc lầy lội của nàng, ở bên ngoài cọ cọ lên hai mảnh môi thịt, tìm kiếm cảm giác trơn trượt…
“Vào… vào trong đi… của ngươi hết đó…”
Hoàng Y Thiền vốn đã động tình từ trước, sau một loạt động tác âu yếm của Lạc Nam, nàng đã sẵn sàng để đón nhận lấy hắn.
Lạc Nam lưu luyến tách môi khỏi bầu sữa, trườn lên hôn lấy môi nàng, thở ra từng hơi nóng vào mặt nàng, nháy mắt nói:
“Của ta lớn như vậy, nếu khô quá tiến vào làm đau nàng đấy…”
“Vậy phải làm sao?” Hoàng Y Thiền quả nhiên tò mò hỏi, nàng công nhận thứ đó của hắn quá lớn, nếu làm ướt có lẽ dễ vào hơn nhiều.
Lạc Nam cười xấu xa, ở bên tai nàng thủ thỉ: “Nàng dùng miệng làm ướt nó giống như cách ta hôn cô bé của nàng vậy…”
“Làm sao…” Hoàng Y Thiền ngượng chín cả mặt, liếc xéo hắn: “Sao có thể…”
“Sao lại không?” Lạc Nam nắm tay nàng đặt vào thân côn động viên.
“Các nàng… Tiểu Uyển có từng làm như vậy chưa?” Hoàng Y Thiền hô hấp hơi rối loạn.
“Nàng đoán…” Lạc Nam nháy mắt.
“Hừ!” Hoàng Y Thiền quyến rũ hừ một tiếng: “Các nàng ấy làm được thì ta cũng làm được…”
Nói xong, để Lạc Nam ngồi bên giường, nàng quỳ gối bên dưới, bờ môi đỏ chậm rãi tiến đến.
Nhìn lấy tiểu huynh đệ của hắn quá sức dữ tợn, Hoàng Y Thiền trợn mắt, đánh yêu lên trên nó:
“Ngươi là đồ hư hỏng…”
Nói xong, trong ánh mắt thỏa mãn của Lạc Nam, hé môi đem côn thịt nuốt vào.
“A…” Lạc Nam sung sứng rên rỉ lên, vỗ đầu Hoàng Y Thiền nhè nhẹ.
Nhìn thấy nam nhân thỏa mãn, Hoàng Y Thiền cố gắng thích nghi, đầu lưỡi ấm ướt đảo xung quanh côn thịt, cố gắng làm ướt nó.
Không biết qua bao lâu sau, Hoàng Y Thiền chỉ cảm thấy môi lưỡi tê mỏi, u oán nhìn lấy hắn: “Hài lòng chưa?”
“Hừ!” Lạc Nam gầm lên một tiếng, cúi xuống bế lấy thân thể nóng bỏng của nàng ném lên giường.
Tách ra đôi chân thon thả, côn thịt nhắm ngay nụ hồng chớm nở, dùng sức cắm vào.
“Á… ưm…”
Hoàng Y Thiền nhíu chặt chân mày, chỉ cảm thấy một cảm giác đau đớn bao phủ khắp toàn thân.
Chân nàng kẹp chặt lấy hông nam nhân, thở hổn hển: “Tên đáng ghét lừa gạt, làm ướt rồi sao vẫn còn đau như vậy?”
“Ngoan, một lát sẽ hết đau…” Lạc Nam hít sâu một hơi, bên trong nàng thật sự quá chật, hắn đã dùng lực nhưng vẫn tiến vào quá mức khó khăn.
Chỉ mới vào được một nửa côn thịt, đầu nấm đụng đến lớp màn mỏng manh trong suốt.
Lạc Nam cúi đầu ôn môi Hoàng Y Thiền đánh lạc hướng, sau đó dùng lực cắm vào.
Ót…
Một cách triệt để, hai bộ phận tư mật đã kết hợp cùng một chỗ, không chút kẻ hở.
Hoàng Y Thiền toàn thân chấn động, một giọt lệ chảy dài trên mắt, máu đào thấm ướt hạ thân.
Lạc Nam đem toàn thân nàng ôm vào trong ngực, vừa vuốt ve âu yếm, vừa nút nhẹ đầu lưỡi nàng an ủi.
Nhận ra sự dịu dàng của nam nhân, Hoàng Y Thiền từ từ lấy lại bình tĩnh, phối hợp hôn lấy hắn, hai tay ôm chặt lấy tấm lưng rộng kiên cường của nam nhân.
Lát sau, Lạc Nam cảm giác được nơi chật chội ấm nóng của nàng co bóp từng trận, như muốn gia tăng sự ma sát…
Hắn làm sao không hiểu chuyện gì xảy ra?
Từng nhịp chậm rãi, côn thịt bắt đầu chuyển động.
Đâm ra rút vào, hai bộ phận nhạy cảm bắt đầu ma sát…
“Ưm… không tệ…” Hoàng Y Thiền nỉ non trong cổ họng, tận hưởng những cơn khoái cảm đầu tiên.
Nhưng ngay sau đó, nghênh tiếp nàng là một trận cuồng phong bão táp.
Động tác của Lạc Nam ngày càng nhanh, tần suất côn thịt ra vào càng nhiều và càng mạnh.
Bạch bạch bạch bạch bạch…
Tiếng da thịt va chạm vang vọng khắp cung điện, Hoàng Y Thiền trợn cả mắt, dùng răng cắn lấy lưỡi hắn để nam nhân ngừng hôn, nàng có không gian thở dốc rên rỉ một cách tận hứng:
“Á… mạnh quá… sâu, chàng đâm quá sâu rồi…”
“Sướng không nàng?” Lạc Nam sung sướng hỏi.
“Thiếp không biết… nhưng thích lắm…” Hoàng Y Thiền ngượng ngùng che mặt.
“Haha, vậy là chưa sướng, để ta làm nàng sướng mới thôi!” Lạc Nam cười to, côn thịt dần quen với địa hình mới, lực đóng ngày một mạnh bạo lên.
Lạc Nam thi triển các loại kỹ năng, khi cạn khi sâu, lúc lại liên tục trùng kích, thỉnh thoảng lại ngừng một vài nhịp sau đó hung hăng tiến thẳng.
“Á… sướng rồi… thiếp sướng quá ô ô…”
Hoàng Y Thiền linh hồn như muốn xuất ra, đầu tóc rối loạn, vừa khóc vừa rên.
Nàng cảm giác mình như một con thuyền nhỏ lênh đênh còn Lạc Nam là đại dương đầy giông bão.
Hắn đang nhấn chìm lấy nàng, hòa tan nàng vào cơ thể hắn, chiếm hữu mọi ngõ ngách của nàng.
“Á… thiếp lại ra…” Cơn sướng dâng trào, các dây thần kinh căng cứng, Hoàng Y Thiền lại một lần nữa lên đỉnh.
Lạc Nam không cho nàng nghỉ ngơ, hắn đem nàng lật úp lại, mở miệng nói: “Vểnh mông to lên nào!”
Hoàng Y Thiền đối với hắn nói gì nghe nấy, bờ mông bạo mãn chu cao lên.
Lạc Nam từ phía sau tiếp tục cắm thẳng vào, Hoàng Y Thiền lại một lượt run rẩy, nước nôi lênh láng.
Nhìn thấy mỹ nhân bị mình chinh phục, một cảm giác tự hào khiến Lạc Nam thỏa mãn dâng lên.
Hắn từ phía sau hung hăng chiếm hữu lấy nàng, liên miên bất tuyệt, nối liền không dứt.
Không biết qua bao lâu sau, đôi nam nữ cùng lúc run lên bần bật, đồng thanh gầm lên:
“Thiếp ra nữa rồi…”
“Ta cũng ra…”
Hai luồng âm dương chi khí cuộn trào, từng đợt từng đợt hòa quyện vào nhau.
Lạc Nam đổ ập cả người xuống thân thể mềm mịn như bông của thê tử.
Tứ chi quấn quýt ôm sát lấy, âu yếm nhau hưởng thụ dư vị của cuộc cao trào.
Nhìn thấy dung nhan của Hoàng Y Thiền kiều diễm óng ánh, như một mảnh ruộng được cấy cày càng thêm tươi tốt, Lạc Nam nở nụ cười:
“Cảm giác thế nào?”
Hoàng Y Thiền cắn nhẹ cánh môi, rút vào lòng ngự săn chắc của nàng, nhẹ giọng nỉ non:
“Đau muốn chết đây nè, lần đầu đã làm mạnh như vậy…”
“Thế lúc nãy ai gọi phu quân ơi mạnh lên, làm chết thiếp?” Lạc Nam trợn mắt.
“Hứ!” Hoàng Y Thiền yêu kiều gắt giọng: “Đáng ghét, chỉ biết trêu người ta!”
Lạc Nam thấy nàng xinh đẹp kiều diễm, mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười đều đẹp đến kinh tâm động phách.
Hắn không nhịn được nữa, một lần nữa đè xuống.
“Á, thiếp còn đau…” Hoàng Y Thiền quá đỗi sợ hãi.
“Ngoan, lần này chúng ta Song Tu, luyện hóa Dị Quang!” Lạc Nam dịu dàng an ủi.
Không lừa gạt Hoàng Y Thiền, hắn phất tay một cái.
La Hán Minh Quang, Cuồng Sư Nộ Quang, Minh Kiếm Thiên Quang, Tứ Phương Quang Dực, Thiên Mệnh Quang Minh.
Bá Đỉnh gầm lên đầy hưng phấn, đem năm loại Dị Quang hút vào trong miệng Lạc Nam.
Hắn vận chuyển công pháp, bắt đầu cùng Hoàng Y Thiền luyện hóa.
Đồng thời, Thất Thải Huyền Quang cũng tiến ra dụ dỗ Phân Lực Huyền Quang của nàng.
Các loại Dị Quang hoàn toàn mới nhập thể.
Tu vi của Lạc Nam một đường tăng mạnh…
Chính thức đạt đến Bán Đế!