Con đường bá chủ - Quyển 7
Chương 221
“Các vị trưởng lão, đắc tội rồi…”
Kim Thần Tướng, Thủy Thần Tướng, Mộc Thần Tướng, Hỏa Thần Tướng, Thổ Thần Tướng, Hắc Ám Thần Tướng, Phong Thần Tướng, Băng Thần Tướng…
Tám vị Thần Tướng hàng lâm, đem bảy vị Trưởng Lão cầm chân, mà Lạc Nam cũng thuận thế thoát thân.
Toàn bộ Thần Tướng đều đã là Tôn Lực trở lên, mặc dù có phần yếu thế trước mặt các Yêu Đế, nhưng phối hợp cầm chân là hoàn toàn dễ dàng.
Nhất là Phong Thần Tướng quá mức hùng mạnh khi sở hữu Phong Đế Lực và tốc độ kinh thiên.
Phong Nhi thi triển trạng thái khổng lồ chiến đấu của Đế Vũ Phong Ảnh, cưỡi trên Long Quyển Cuồng Phong, xung quanh có Lượng Thiên Vân Phong bao phủ, liên tục dùng ưu thế về mặt tốc độ để ám sát.
Các vị Yêu Đế thân thể khổng lồ, muốn né tránh cũng cực kỳ vất vả…
Lại thêm kinh nghiệm chiến đấu của Phong Nhi chẳng cần phải bàn cãi, một mình nàng cầm chân Đại Trưởng Lão cùng Thất Trưởng Lão.
Lạc Nam nhân cơ hội, tốc độ lại triển khai, thoát khỏi chiến trường, hướng về mục tiêu trực chỉ.
“Toàn diện ngăn cản hắn!” Đại trưởng lão lớn tiếng hô lên.
“Lên!”
Bên dưới mặt đất, Yêu Tôn, Yêu Vương tầng tầng lớp lớp liên thủ, công kích như mưa phô thiên cái địa bao trùm lấy Lạc Nam.
Một phần diện tích Vạn Yêu Thánh Địa đã hóa thành phế tích.
Đối với những Yêu Vương và Yêu Tôn này, Lạc Nam không thèm phản ứng…
Hắn kích hoạt Cương Giáp Hoàng Kim Lôi bao trùm thân thể, xung quanh còn có các loại Dị Thuộc Tính khác gia trì, lại thêm vừa trở thành Thể Tôn Hậu Kỳ, khả năng phòng ngự vô cùng mạnh mẽ.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Quả nhiên, hàng loạt Yêu Vương, Yêu Tôn tập kích lên thân thể, vẫn không thể xuyên phá phòng ngự của Lạc Nam.
Hắn hiên ngang xông thẳng!
“Ta muốn xem thử, nàng còn trốn được không…” Lạc Nam ánh mắt đầy quyết tâm.
RĂNG RẮC…
Vô cùng đột ngột, không gian trước mặt toàn diện băng liệt.
Từ bên trong đó, một thanh Kim Cô Bổng lấy thế bá đạo cuồng dã, tốc độ kinh thiên chọc mạnh mà ra.
Dò có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn luôn trong trạng thái dò xét, Lạc Nam vẫn không phản ứng kịp, bị Kim Cô Bổng hung hăng nện thẳng ngực.
ĐÙNG!
Sức tàn phá của một Bổng này hắn vô pháp tưởng tượng, nhưng Cương Giáp Hoàng Kim Lôi bao trùm trên thân đã bị triệt để nghiền nát, vô số tia Hoàng Kim Lôi Đình ảm đạm phai màu, tan biến trong hư vô.
Lạc Nam như bao cát bị rơi thẳng xuống đất từ trên cao, đập mạnh vào lòng đất, khói bụi mịt mù…
Chật vật bật người đứng dậy, Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc dị thường, trong lòng lập tức có kết luận:
“Kẻ đến cực mạnh!”
“Tiểu tử, Vạn Yêu Thánh Địa không phải chỗ ngươi có thể giương oai!”
Giọng nói dữ dằn tràn đầy địch ý vang lên, trong tầm mắt của Lạc Nam… một thân ảnh nhỏ gầy từ không gian bước ra, trên vai vác lấy Kim Cô Bổng với dáng vẻ bình thản…
Sát khí và chiến ý đập thẳng vào, như hồng hà vỡ đê, cuồn cuộn không dứt.
Người đầy lông vàng, thể trạng không lớn, đôi mắt mang theo kim quang lấp lóe, Kim Cô Bổng nặng như thiên quân vạn mã…
Khí thế Địa Yêu Đế táo bạo bao phủ khắp trời.
Nhìn thấy bộ dạng của tên này, Lạc Nam trong lòng trầm xuống, gằn từng chữ một:
“Thánh Chủ – Linh Minh Thạch Hầu!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Ngoại trừ nữ nhân tuyệt tình kia, Vạn Yêu Thánh Địa chỉ còn duy nhất một người có khả năng dùng Gậy nện nát Cương Giáp Hoàng Kim Lôi của Lạc Nam hắn.
Ngoài vị chủ nhân còn lại của Vạn Yêu Thánh Địa, còn có thể là ai?
Qua lời của Cự A Man, Lạc Nam đã sớm biết được vị Thánh Chủ này là nhân vật nào…
Linh Minh Thạch Hầu – một trong Tứ Hầu Hỗn Thế, là sinh mệnh do thiên địa khai sinh, từ trong cục đá hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt mà xuất.
Bẩm sinh được coi là thần tướng, công pháp và vũ kỹ vô sự tự thông, chỉ cần xem qua là hiểu, xem qua là có thể thành thục.
Vô cùng kinh khủng.
Đã sớm có nghe qua uy danh, lần này nhìn thấy chân thân xuất hiện, Lạc Nam càng thêm khẳng định.
Hình dạng của hắn so với Hầu Yêu bình thường không có quá nhiều sự khác biệt, thậm chí thân thể không hề cao lớn, nhìn qua hơi gầy yếu, chẳng khác một gã thanh niên bình thường được phủ thêm lớp lông vàng…
Nhưng chính bề ngoài chẳng có gì đặc biệt ấy lại đang tỏa ra một cổ khí chất thô bạo cuồng dã, chiến ý lẫm nhiên làm lòng người khiếp đảm.
Đối mặt với nhân vật như vậy, Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị dị thường, không dám có chút lơ là.
Hắn mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn quan sát đối phương vô cùng kỹ lưỡng, nhưng lại âm thầm khiếp sợ khi phát hiện một điều…
Mặc dù con khỉ này đang trong bộ dạng lóc chóc lộn xộn, không hề có chút đứng đắn nào… lại chẳng có dù chỉ là một tia yếu điểm.
Không sai, chẳng có chút khuyết điểm nào để Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nhìn ra sơ hở.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Có tin Lão Tôn một gậy đập chết ngươi?”
Thấy Lạc Nam đánh giá mình chằm chằm, Linh Minh Thạch Hầu hung tợn trừng mắt, đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh đột ngột bắn ra hai luồng Kim Quang sắt nhọn, xuyên thấu hư không, tập kích trực diện.
Quả thật là không nói đạo lý, miệng thì nói dùng gậy đập chết hắn… nhưng mắt đã bất ngờ tấn công rồi.
Con khỉ này không phải loại đại tướng đạo mạo nửa chữ nghìn vàng, mà là một kẻ vô cùng quỷ quyệt cơ trí, hành sự không theo quy tắc chuẩn mực.
Kẻ như vậy mới thật sự khó đối phó…
“Bẻ Cong Không Gian!”
Lạc Nam trong lòng trầm xuống, vội vàng thi triển con mắt Cấm Kỵ.
Hai luồng Kim Quang như sao xẹt ngang hai bên mí mắt, để lại hai vết sẹo nhỏ trên mặt Lạc Nam, máu tươi chảy xuống…
Hiển nhiên dù bị Bẻ Cong Không Gian thảnh hưởng, thì tốc độ của hai luồng Kim Quang vẫn quá nhanh và chuẩn xác, thiếu chút nữa xuyên thủng đầu hắn.
“Khẹc!”
Linh Minh Thạch Hầu hú lên quái dị, dưới chân hắn bất chợt xuất hiện đám mây.
Cuồng phong gào thét, hắn đã trực tiếp biến mất, Hỏa Nhãn Kim Tinh lóe lên…
Kim quang bao phủ khắp trời, Lạc Nam giật mình phát hiện tầm quan sát của mình đột ngột bị niêm phong, vạn vật thế gian tan biến, đầy trời chỉ còn lại Kim Quang óng ả cùng đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh kia đang dần biến thành khổng lồ cao cao tại thượng.
Theo bản năng, Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, Kinh Văn Bất Hủ bao trùm toàn bộ cơ thể.
ĐÙNG!
Một gậy như trời giáng hung hăng trấn vào lòng ngực hắn…
Mặc dù có Vạn Cổ Bất Hủ Thân bảo vệ cơ thể không bị tổn thương, nhưng lực đạo khủng khiếp vẫn khiến hắn bay vọt hàng trăm dặm.
Chưa kịp định thần, lại một gậy bất chợt nện thẳng vào lưng, đem Lạc Nam tiếp tục quất bay.
Hắn muốn phản kích, nhưng khắp đất trời lúc này chỉ còn lại một màu Hoàng Kim che đậy, tất cả tri giác mất sạch, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, chỉ có bóng gậy như ẩn như hiện thỉnh thoảng nện đến trực diện.
Nếu không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân bảo vệ, chỉ sợ hắn đã sớm trọng thương rồi.
“Khẹc khẹc khẹc, có chút thực lực ấy cũng muốn cường thế xông vào Vạn Yêu Thánh Địa…”
Tiếng cười cuồng dã vang vọng không gian, toàn bộ thế giới chỉ là một màu Hoàng Kim chói lọi.
“Đây là Kim Tinh Ảo Cảnh do Hỏa Nhãn Kim Tinh tạo nên, người lọt vào ảo cảnh sẽ lạc vào thế giới chỉ có màu hoàng kim, ở trong thế giới này… Linh Minh Thạch Hầu làm chủ cục diện!” Lời nhắc nhở của Phong Nhi vang lên trong đầu.
“Vậy sao?” Lạc Nam híp mắt lại.
Nanh Bạc thần một màu bạch ngân xuất hiện trong tay.
“Hử?” Có tiếng kinh ngạc của Linh Minh Thạch Hầu, hắn không hiểu tên này đột nhiên sử dụng một thanh Kích cấp thấp như vậy làm gì.
Không để đối thủ phải đợi lâu, Nanh Bạc ngân vang, Kích Vực gầm thét phá thể mà ra…
“Ảo cảnh là do ngươi làm chủ, nhưng bên trong Vực của mình, ta sẽ làm chủ!” Lạc Nam cười lạnh.
Kích Vực bao phủ toàn trường, Lạc Nam lập tức lấy lại cảm giác bên trong Vực…
“Bắt được ngươi rồi!” Lạc Nam cười lạnh.
Thiên Hạ Vô Cực kích hoạt, tốc độ lên đến tột đỉnh.
Phật Nộ Hàng Ma Quyền gào thét, Hồng Hoang Tiên Văn toàn diện triển khai, 35 đường nổi cộm lên trên cái tay.
Lạc Nam hướng về một khoảnh không hung hăng oanh tạc.
“Có chút thủ đoạn!” Linh Minh Thạch Hầu cười nhạt.
Không nghĩ đến Lạc Nam sẽ dùng đến Kích Vực để phát hiện ra tung tích của mình.
Lạc Hồng Kiếm đã để ở Côn Lôn làm bạn với Tiểu Tiểu, Lạc Nam chỉ có thể dùng đến Nanh Bạch để triển khai Kích Vực mặc dù đẳng cấp của nó còn quá thấp.
Kim Tinh Ảo Cảnh lợi hại đến đâu, nhưng chỉ cần Kích Vực có thể bao trùm khắp mọi ngõ ngách bên trong ảo cảnh, vậy những kẻ tiến vào trong Vực sẽ bị người dùng Vực phát hiện.
“Bất quá thì đã sao? Không cần dùng đến ảo cảnh ta vẫn có thể chính diện đánh bay ngươi!” Linh Minh Thạch Hầu cười rộ lên.
Đối diện Phật Nộ Hàng Ma Quyền, hắn không lùi mà tiến…
Dồn lực lấy đà, Kim Đế Lực gia trì vào nắm đấm, sức mạnh của một Thể Đế cùng lúc bùng phát.
“Cuồng Hầu Quyền!”
Sau lưng Linh Minh Thạch Hầu, hư ảnh của một con mỹ hầu vương ngửa đầu lên trời ngông cuồng gào rống, hung hăng tung ra nấm đấm, đối kháng trực diện hư ảnh Đại Phật sau lưng Lạc Nam.
Cuồng Hầu đối Phật Nộ…
OÀNH!
Kinh thiên động địa, hai quyền khủng bố nện thẳng vào nhau.
Quyền kình gào thét, không gian xung quanh hai người chính thức phá toái thành mảnh nhỏ.
“Lại đến!”
Linh Minh Thạch Hầu cuồng tiếu, Kim Công Bổng bị hắn ném lên không trung, cánh tay còn lại tụ Cuồng Hầu Quyền, nện thẳng vào mặt Lạc Nam.