Cùng chung tổ ấm

Chương 1



Khi ra ngoài nghe người ta gọi tôi là bà Loan tôi cũng chẳng lấy làm phiền lòng. Vì năm nay tôi đã bước sang tuổi 54, đã có hai con gái. Đứa lớn tên Linh nay cũng 36 và đứa nhỏ tên Lan cũng 32 tuổi rồi. Cháu ngoại tôi tên Quang, con của Linh, cũng đã 18.

Nhưng thấy ai gọi là cô thì thích hơn, còn gọi tôi là chị thì tôi thích đến nỗi cứ nôn nao thấy mình như mới ngoài 40 một chút.

Tôi lấy chồng năm 18 tuổi, cái tuổi chưa ra người lớn cũng chẳng còn là trẻ con. Chồng tôi là con trai duy nhất của gia đình giàu có ở phố huyện. Lấy chồng đầu năm thì cuối năm tôi sinh con Linh, rồi năm sau có chửa nhưng bị sảy thai khi được 5 tháng. Thai nhi là một đứa con trai. Cả nhà đều đau đớn, tiếc thương. Có thể do chửa liền sau sinh, dạ con còn yếu nên mới bị sảy. Nhưng gia đình chồng bắt đầu nhìn tôi bằng con mắt xa lạ, ngờ vực…

Chồng tôi không nói gì và cũng chẳng tỏ thái độ ghét bỏ tôi. Vì anh ấy biết giới tính đứa trẻ là tùy thuộc ở người đàn ông. Anh khuyên tôi đừng buồn, cứ đợi 2 – 3 năm sau lại sinh tiếp. Nhưng chưa quá 1 năm thì hai mẹ con (chồng tôi và mẹ chồng) đều ốm chết đột ngột. Trước mắt tôi, bầu trời như sụp đổ, một màu xám xịt. Nhà chỉ có tôi với đứa con gái nhỏ và ông bố chồng còn trẻ. Lúc đó, ông mới gần 50. Thời gian cứ lặng lẽ, nặng nề trôi. Khi con Linh được 3 tuổi, tôi muốn đi bước nữa để có bờ vai đàn ông mà nương tựa nên tôi nhiều lần khuyên ông lấy vợ… với mục đích là để cho tôi được đi lấy chồng. Ông không nói gì mà chỉ nhìn tôi. Một bữa, khi ông đang bế con Linh đang ngủ rũ trên tay. Ông gọi tôi lại, trầm ngâm một lúc rồi ông bảo:

– Bố không muốn cơ ngơi, gia tài của nhà này đi đâu nữa. Chỉ dành cho con, cho cháu. Bố cái Linh mệnh yểu đành cam chịu. Giờ chỉ còn hai mẹ con con và bố. Khi nào bố chết thì con mới được lấy chồng nhưng cơ ngơi này phải là của cái Linh…

Tôi giật mình nghĩ hay là ông đã biết ý nghĩ muốn đi thêm bước nữa của tôi? Nghĩ vừa thương ông bà, thương chồng, thương con và tủi phận. Tôi khẽ nói:

– Con chưa nghĩ đến chuyện lấy chồng. Vả lại nếu con lấy chồng…
– Con cứ lấy nhưng phải để con Linh lại bố nuôi…
– Con không bỏ con của con để đi đâu cả. Nó là núm ruột của con…

Cả đêm đó tôi trằn trọc không ngủ. Bên giường ngoài tôi nghe tiếng ông trở mình liên tục. Thương ông quá! Tôi nghĩ chuyện bao đồng rồi…”Hay là mình với ông?”

Hôm sau, ông bế con Linh ngủ trên giường của ông.

Quá nửa đêm tôi ra định bế con vào ngủ cùng mình.

Ra gian ngoài, dưới ánh đèn ngủ mờ mờ màu hồng nhạt, tôi thấy ông ngồi thu lu, im lặng trên ghế bên bàn nước, điếu thuốc lá thỉnh thoảng lại lóe lên màu lửa. Tôi lại bên ông, hỏi:

– Bố không ngủ?
– Chả thể nào mà ngủ được, cứ rối như tơ vò vì thương con, thương cháu…

Tôi ngồi xuống bên ông. Cầm bàn tay ấm nóng của ông áp vào má mình, nơi có hai dòng lệ đang chảy từ mắt tôi. Ông cứ để yên cho tôi nắm tay ông.

Tôi thì thào:

– Bố, con thương bố lắm. Hay là…

Vừa nói, tôi vừa kéo ông đứng dậy. Ông ngoan ngoãn theo tay tôi kéo về phía buồng trong. Đến bên giường, tôi kéo ông nằm xuống đè lên trên bụng tôi. Tôi ghé tai ông thì thầm nhưng dứt khoát:

– Bố cho con đẻ đứa nữa nhé. Con Linh cũng lớn rồi…

Ông không nói gì. Mặc cho tôi cởi dần áo và quần ông rồi tự lột quần áo mình. Tôi chủ động hôn ông để cảm nhận lại mùi vị thuốc lá từ môi ông lan tỏa trong miệng tôi như thuở xưa với con trai ông – Chồng tôi.

Dương vật ông cương cứng và hối hả dò đường. Tôi cầm lấy vuốt ve và ấn thẳng vào lỗ lồn tôi đang khao khát, thèm muốn…

Ông dập ngày càng mạnh mẽ và hung hãn. Tôi đê mê với khoái cảm dục tính và hào hứng hưởng ứng. Cả hai mồ hôi toát ra ướt đẫm và dính nhớp hai cơ thể trần truồng… Ông co rúm mông rồi ào ạt bắn tinh trùng vào tử cung tôi.

– Loan ơi… Ông gọi to…

Tôi vội lấy tay bịt miệng ông…

– Đừng! Con Linh ngoài kia…

Rồi tôi vật ngửa ông ra, nằm lên trên bụng ông. Vừa hôn vừa sờ cặc ông đang dần cứng dưới bụng tôi. Tôi đưa vú vào miệng ông. Miệng bú, tay sờ trong khi tôi vuốt ve hai hòn dái nóng ấm và khúc dồi cứng nóng của ông rồi nhét ngược vào lỗ lồn mình. Tôi chủ động dập xuống, nhổm lên cho đến khi thấy những đợt tinh trùng ấm nóng của ông bắn vào tử cung mình…

Tôi gục xuống áp môi mình vào môi ông. Hai cái lưỡi của bố chồng và của con dâu cứ xoắn xuýt, điên loạn từ khoang miệng này sang khoang miệng kia…

– Loan ơi! Lâu quá rồi mới được…

Tôi và ông đều có khoảng thời gian thèm khát bằng nhau, hơn 3 năm nín nhịn.

– Từ bây giờ bố… à anh là chồng em nhé. Em muốn đẻ cho anh đứa con trai. Anh muốn em không?
– Có! Có muốn…
– Nói là anh muốn làm chồng Loan đi, muốn có con với em đi anh…
– Anh muốn làm chồng em. Muốn em đẻ cho anh đứa con trai.

Từ bữa đó tôi và Trung địt nhau liên tục, bất chấp con Linh nằm bên cạnh thức hay ngủ…

Năm sau tôi đẻ con Lan. Theo mẹ thì con Linh là chị, con Lan là em gái. Nhưng theo bố thì con Lan là em ruột cùng bố khác mẹ của Thành (chồng tôi – bố đẻ con Linh), em Lan trở thành cô ruột của chị Linh.

Cũng chẳng hiểu tại sao mặc dù Trung và tôi sinh hoạt vợ chồng bình thường với đầy đủ hoan lạc và sinh khí mà tôi không có chửa. Ông vẫn đối xử với con dâu và cháu, với tôi (mà ông luôn gọi là vợ) và các con vẫn mặn nồng, đầm ấm và yêu thương.

Khi con Linh 18. Một hôm nó nói với tôi:

– Con có chửa rồi, mẹ ạ.

Rồi nó tồng tộc kể chuyện nó với ông nội làm chuyện vợ chồng như thế nào.

– Tại con chủ động gạ ông chứ không phải do ông đâu. Con chứng kiến nhiều lần ông với mẹ… địt nhau nên con nứng, con muốn được như vậy…
– Sao không cùng với người khác mà lại cùng ông nội? – Tôi gằn giọng hỏi nó.
– Con chỉ thương và thích ông. Với lại con thương mẹ, thương em Lan.

Tôi ôm con vào lòng, sùi sụt:

– Thế là cả bà nội, cả mẹ và nay đến con đều là vợ của ông à? Biết ăn nói với nhau, xưng hô với nhau thế nào bây giờ…
– Con gọi Trung là anh, là chồng như mẹ gọi mà. Chồng cũng gọi con là em, là vợ.

Cứ vậy 3 chúng tôi xoắn vào nhau không rời.

Con Linh sinh con trai. Nhìn thằng bé giống hệt hai người đàn ông của tôi.

Ông bảo tôi đặt tên cho thằng bé. Tôi bảo:

– Sao bố Trung, mẹ Linh không đặt tên cho con chung của hai người mà lại phải nhờ mẹ vợ, mẹ đẻ, con dâu… đặt tên thế?
– Vì Loan là vợ lớn – Trung cười…
– Vì mẹ là Chị lớn, em là vợ nhỏ của chồng chung.
– Vậy đặt tên nó là Quang nhé!

Tôi chốt và tất cả đều vỗ tay. Con Lan mới 14 tuổi cũng cười tít mắt và vỗ tay hưởng ứng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...