Cuộc sống mới của cô con dâu
Chương 15
Ngày hôm sau, Ngọc thức dậy, nàng đã không thấy Khải đâu, bây giờ nàng đã quá quen với việc thức dậy sau chồng rồi nên cũng không có gì lạ, tối qua nàng đã quyết định ngày hôm nay sẽ nói chuyện với ba về vấn đề đó, nàng muốn giải quyết xong cuộc chiến tranh lạnh này, nếu để lâu Khải mà biết thì mọi chuyện có khi còn tồi tệ hơn. Sau khi vệ sinh cá nhân xong nàng lên giường nằm nghịch điện thoại, sau đó nàng bỏ tài liệu ra nghiên cứu, mở máy tính xem phim, có một cái gì đó vẫn khiến nàng ngại không muốn ra gặp ba chồng, quanh đi quẩn lại, nàng chỉ ở cả ngày trong phòng, thậm chí lúc ăn cơm nàng chỉ gọi đồ ăn nhanh bên ngoài, chỉ thấy lạ một điều cả ngày hôm nay nàng không thấy ông Giới đâu.
– Cạch! – 20H45 Ngọc đang ngồi xem phim thấy Khải bước vào phòng.
– Anh! Hôm nay anh về sớm vậy? – Ngọc ngơ ngác hỏi chồng.
– Um! Hôm nay anh cho mọi người về sớm, trong team anh có một vài người xin phép về vì vấn đề sức khỏe. – Khải mỉm cười nói với đôi mắt hơi thâm quầng.
– Thế sao anh không tự cho mình một ngày nghỉ đi, nhìn anh kìa, mắt thâm hết cả rồi. – Mặt Ngọc tỏ ra thương xót chồng, lông mày nhíu lại.
– Uh! Anh biết rồi, nhưng nhiều việc quá, lát anh làm nốt việc rồi đi ngủ, em tắm chưa? – Khải đặt chiếc cặp xuống bàn và nói.
– Em chưa, em xem nốt tập phim rồi đi tắm. – Ngọc chống tay vào cằm tiếp tục xem.
– Em đi tắm trước đi, anh mượn máy tính một lát. – Khải nói cười nhưng nhìn anh rất mệt mỏi, thấy vậy Ngọc tắt trình duyệt đi và nhường chỗ cho Khải.
– Vâng! Anh dùng đi, nhìn anh mệt lắm đó – Ngọc đứng dậy vuốt má và ơm Khải một cái, sau đó bước vào phòng tắm, nàng chợt nghĩ hôm nay nàng phải nói chuyện với ba nhưng anh Khải về sớm quá, ngày mai nàng đi làm mất rồi, làm cách nào đây…
– Anh Khải ơi! Cả ngày hôm nay em không thấy ba, anh biết ba ở đâu không? – Ngọc gọi với ra ngoài.
– Ba ở trên phòng đó em, sao vậy?
– Em có chút chuyện muốn nhờ ba ấy mà! – Ngọc không thấy Khải nói gì. 30 phút sau nàng tắm xong, nàng mặc trên người một chiếc váy màu hồng ngắn gần đến đầu gối, vải voan, phần cổ khoét sâu để lộ ra một vùng ngực trắng tinh. Nàng ý định mặc như vậy để ra khiêu khích Khải, nàng nghĩ hôm nay nếu về sớm có lẽ chồng nàng sẽ có chút sức lực. Bước ra khỏi phòng tắm, nàng bĩu môi một cái, chồng nàng đã lên giường gáy khò khò không biết từ lúc nào, còn không thèm đi tắm. Nàng ngồi xuống bàn trang điểm bôi kem dưỡng da, Ngọc là một người không bao giờ trang điểm, nhiều nhất chỉ bôi son, nhưng bàn trang điểm của nàng lại rất nhiều kem dưỡng da, dưỡng cơ thể, bảo sao người nàng lúc nào cũng trắng trẻo mịn màng.
Nàng bôi kem dưỡng da xong bước lên giường. – Anh ơi… Anh! – Ngọc lay nhẹ Khải, nàng muốn gọi chồng dậy để tâm sự một lúc, nhưng Khải đã chìm sâu vào giấc ngủ, anh đã quá mệt mỏi, nàng biết chồng nàng mà ngủ có sấm chớp hay động đất, thì anh ấy cũng không dậy, nên nàng mặc kệ, nàng nằm xuống bên cạnh chồng, rút điện thoại ra lướt Facebook, nghĩ đến hôm nay nàng phải nói chuyện với ba, nàng cảm thấy lo lắng, nếu hôm nay không nói chuyện được thì ít nhất phải để đến cuối tuần sau, nếu như vậy, khả năng chồng nàng nhận ra thái độ của hai người là rất dễ, nàng bậm môi suy nghĩ một lúc.
Ngọc đứng dậy, mặc áo con vào và khoác một chiếc áo ra bên ngoài, nàng vẫn mặc váy ngủ, bước xuống cầu thang, nàng bật hết điện dưới nhà lên, nàng ngồi xuống sofa gọi điện cho ba… “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”.
– Sao không gọi được cho ba nhỉ! – Nàng gọi lại 2, 3 lần đều không được, lúc này là 22h05 phút, cũng khá muộn, nàng đành đứng lên tắt điện và lên phòng, đi đến cửa phòng nàng ngó thấy cửa phòng ba vẫn sáng đèn, cửa không đóng, nàng nghĩ chắc ba chưa ngủ, Ngọc bậm môi dưới nhẹ nhàng bước tới, trong lòng nàng có một chút hồi hộp, tiến đến gần phòng vì trong nhà đang rất yên lặng nên nàng đang nghe rất rõ tiếng: “Cọc cọc cọc”. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Ngọc càng lúc càng hồi hộp, tiếp tục nhẹ nhàng tiến đến, nàng nuốt nước bọt, cầm vào tay nắm cửa khẽ mở ra, nàng ngó đầu vào gọi.
– Ba ơi! Ba ngủ chưa… – Mặt Ngọc đỏ ửng…
– Cọc cọc cọc… “hờ hờ hờ… hờ…” – tiếng giường va vào tường, trước mắt Ngọc là cảnh tượng ông Giới đang cầm con cu của mình sóc điên dại, tiếng ông thở dốc kèm tiếng giường khẽ gõ vào tường làm Ngọc thất thần đứng hình.
– A… ạ… A! A! – Ngọc ôm mồm hét, tuy phòng của vợ chồng nàng cách âm nhưng nàng vẫn không dám hét to. Nghe thấy tiếng động, ông Giới giật mình ngồi dậy, mặt ông bàng hoàng khi thấy con dâu mình đang đứng ngoài cửa với bộ váy ngủ màu hồng.
– Ơ… Ngọc… Ngọc đấy à con. – Ông Giới vội kéo quần, con cu của ông bật pưng pưng trốn vào trong chiếc quần đùi. Mặt Ngọc cau lại đỏ ửng, không nói không rằng nàng quay đầu đi về phòng. Thấy vậy ông Giới sợ hãi chạy theo.
– Ngọc ơi! Ngọc… Ngọc ơi! Ba xin con! Ba xin lỗi… – Ông Giới thì thào sợ Khải nghe thấy, cùng lúc đó rất nhanh ông Giới tóm được tay Ngọc kéo lại, không biết ma xui quỷ khiến thế nào Ngọc lại đứng lại, nhưng nàng không nhìn vào mặt ông Giới. – Ba bỏ tay ra đi, bẩn thỉu. – Nàng cau mày nói nhỏ.
– Ba xin con đấy! Ngọc ơi! Ba không còn mặt mũi nào nhìn con nữa rồi! Ba xin con đấy, con đừng nói cho thằng Khải biết. – Ông Giới bỗng quỳ xuống hai tay ông chắp lại, nhìn rất tội, trước đó ông đã gây ra một lỗi lầm lớn với con dâu ông, ông đã và đang rất xấu hổ và đau khổ, điều duy nhất ông sợ là sắc mặt của Ngọc, người con dâu ngoan ngoãn lễ phép với ông trước kia đã không còn nữa, tất cả lỗi lầm là do ông gây ra, bản thân con người hình tượng của ông cũng đã sụp đổ trong lòng con dâu vào đúng hôm đấy.
Nhìn dáng vẻ của Ngọc đi về phòng như kiểu nó sẽ nói thẳng với Khải con trai ông vậy nên ông rất sợ Ngọc sẽ nói điều đó ra với Khải. Chưa được giải thích với Ngọc chuyện ở khu vui chơi thì ông lại bị Ngọc bắt gặp mình thủ dâm trong phòng, điều này khiến ông càng thêm lo sợ và ngại ngùng, không còn cách nào có thể giải thích được hành động của mình, lúc này ông Giới chỉ biết khổ nhục kế đó là quỳ xuống xin lỗi, ông vứt mọi liêm sỉ, tự trọng của một gã đàn ông sắp gần đất xa trời ra để thể hiện sự hối lỗi của bản thân.
– Hôm nay con định tìm ba nói chuyện nhưng không thấy ba ở nhà. – Ngọc liếc xuống nhìn ông Giới với nửa con mắt, thực ra nàng nhốt mình cả ngày trong phòng, nàng đâu biết ông Giới đi đâu.
– Ba… ba sang bên hàng xóm chơi… – ông Giới vẫn chắp tay quỳ gối.
– Hmmm, ba sang nhà ai? – Thấy sự thành khẩn của ông Giới, Ngọc bắt đầu xuôi xuôi hỏi chuyện.
– Nhà… nhà lão Vinh thịt lợn… – nói xong ông Giới cúi gằm mặt xuống.
– Cái gì! Ba điên à mà sang chơi với loại người đó! – Ngọc cau mày lại cáu giận.
– Suỵt… Ba xin con đấy, con nói bé thôi, không thằng Khải nó dậy, nó mà nhìn thấy thế này ba không biết giải thích sao với nó. – Ông Giới vẫn chắp tay cầu xin Ngọc.
– Hmmm… – Ngọc nghĩ ông Giới nói cũng có lý, nếu chồng nàng dậy mà thấy ba quỳ dưới đất như thế này thì thật không ra thể thống gì, sẽ chẳng thể giải thích được.
– Ba đứng dậy đi, con cho ba một cơ hội giải thích. – Ngọc cảm thấy mình được cung phụng như một nữ thần, dưới chân nàng là một kẻ thường dân tội nghiệp, nên nàng rủ lòng thương hại cho ông Giới một cơ hội giải thích.
Ông Giới liếc mắt lên nhìn và đứng dậy, lúc này ông mới để ý cặp đùi dài thon của Ngọc từ nãy đến giờ mơn mởn trước mặt ông, tuy ông luôn dặn mình không được để ý đến con dâu như vậy nhưng bản thân ông toàn làm điều ngược lại.
– Ơ! Ngọc ơi con đi đâu đấy. – Thấy Ngọc đi về phía phòng ông Giới nói với theo.
– Xuống dưới nhà nói chuyện đi ba. – Ngọc quay lại nhìn ông Giới.
– Con… con có thể vào phòng ba nói chuyện được không… – Ông Giới cúi gằm mặt xuống đề nghị.
– Tại sao? – Mặt Ngọc cau lại, nàng đang muốn biết tại sao ba chồng nàng dám gọi nàng vào trong phòng của ông.
– Ba… ba có thứ này muốn cho con xem. – Mặt ông Giới hơi liếc lên.
– Hmmm. Thật không? – Ngọc nói trống không, nhưng lúc này ông Giới đáng bị thế, ông không dám thắc mắc gì về thái độ của con dâu.
– Thật mà… mấy ngày qua ba muốn tìm con để nói chuyện, ba muốn được giải thích nhưng ba sợ con không đồng ý, hôm nay con cho ba một cơ hội, ba vui lắm. – Ông Giới vui vẻ ra mặt.
– Được! Con rất muốn nghe giải thích từ ba đây! – Ma xui quỷ khiến thế nào Ngọc đã đồng ý vào phòng ông Giới, Dường như về đêm con gái phụ nữ dễ tính hơn ban ngày, nếu là ban ngày chắc còn lâu Ngọc mới đồng ý vào phòng ông Giới lần nữa, một phần nàng có bản tính tò mò, nàng muốn biết ông sẽ cho nàng xem thứ gì, phần còn lại nàng đã mạnh mẽ hơn trước, nàng không còn sợ bản thân mình bị mất lý trí nữa, và đây là ở nhà, chắc chắn ba chồng nàng sẽ không dám làm gì nàng đâu…
… Bạn đang đọc truyện Cuộc sống mới của cô con dâu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cuoc-song-moi-cua-co-con-dau/
Ngọc đi vào trong, ngồi xuống giường, lưng ưỡn cong, hai tay chắp vào đầu gối, trong căn phòng này vẫn có mùi gì đó khiến nàng cảm thấy khó chịu, khi bước vào căn phòng này, nàng bất chợt nghĩ lại: “Tại sao mình lại đồng ý vào đây?” “Tại sao không phải xuống dưới phòng khách nói chuyện?”. Trong suy nghĩ nàng có một chút hối hận, nàng muốn đứng dậy đi ra ngoài, nhưng vẫn có một cái gì đó đang níu giữ nàng lại, nàng đang ngồi trên chiếc giường mà 15 phút trước ba chồng đang nằm thủ dâm trên đó, bỗng nàng cảm thấy bẩn thỉu, kinh tởm, nhưng nàng không thể phủ nhận được tất cả những thứ đó khiến cho nàng có một chút cảm giác hưng phấn, cộng thêm cái thứ mà ba chồng muốn cho nàng xem, nó gợi lên sự tò mò cho nàng. Có lẽ cơ thể nàng luôn hành động ngược lại với suy nghĩ của bản thân…
Ông Giới tiến đến ngồi lên giường cách Ngọc một đoạn.
– Ba lấy ghế ra kia ngồi đi. – Ngọc lên tiếng chỉ tay vào chiếc ghế đôn gần cửa nói.
– À à… uh… ba xin lỗi. – Ông Giới lủi thủi đi lấy chiếc ghế ra ngồi cạnh giường.
Không gian yên ắng, không ai nói câu gì, Ngọc ngồi nhìn chằm chằm vào tường, hai ngón tay nàng chạm vào nhau, ông Giới vẫn cúi mặt xuống đất không dám ngẩng mặt lên. Không khí trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết, ông Giới không biết nên bắt đầu từ đâu, thái độ của con dâu khiến ông câm lặng như hến.
– Ngọc… Ngọc ơi! – Ông Giới phải lên tiếng trước vì vốn ông là người rủ Ngọc vào phòng và nếu ông không mở lời thì Ngọc chắn chắn cũng sẽ không nói gì, vì vậy ông dồn hết can đảm vào cổ họng và nói ra.
Ngọc không nói gì, nàng quay mặt sang nhìn thẳng vào mắt ông Giới như muốn nói “có gì ba hãy nói hết ra đi, con chỉ cho ba một cơ hội giải thích”.
– Ba… ba… BA XIN LỖI CON!!! – Ông Giới thấy ánh mắt sắc sảo của Ngọc nhìn mình bỗng giật mình quỳ xuống, đầu ông đập xuống đất…
– Ba… Có lỗi với con, với gia đình này… có trong mơ ba cũng không dám làm như thế, con… con thông cảm cho ba… Tha lỗi cho ba… – ông Giới vẫn nói khi mặt cúi gằm xuống đất.
– Những ngày qua ba đã suy nghĩ rất nhiều, ba xin lỗi con… Ngoài xin lỗi ra ba không biết phải nói với con như thế nào… là ba đáng chết… ba là một kẻ kinh tởm… Nhưng… nhưng… Lúc đó… lúc đó là ba mất đi nhân tính… Ba không kiềm chế được… Con… con nói gì đi. – Ông Giới hơi liếc lên nhìn Ngọc, tuy ông đang xin lỗi đấy, nhưng trước mặt ông là cô con dâu xinh đẹp cùng với bộ váy ngủ màu hồng ngắn gần đến đầu gối, nhưng khi Ngọc ngồi tư thế này nó đã bị vén lên gần đến mông, trông nàng vừa lạnh lùng vừa xinh đẹp, cả đôi chân thon dài của nàng cùng với hương thơm nhẹ nhàng thoang thoảng, khiến ông Giới cảm thấy cực kỳ hưng phấn, tim ông đập nhanh, con cu ông dần ngỏng lên trong quần.
– Hừ! – Ngọc chỉ thở hắt ra một cái, nàng quay mặt sang chỗ khác. Thấy Ngọc không phản ứng gì mặc dù mình đã quỳ gối và xin lỗi nên ông Giới bắt đầu dùng khổ nhục kế.
– Con làm ơn, làm phước rủ lòng thương với ông già này *sụt sịt*, là do mẹ con mất sớm, ba… ba lại không được động vào phụ nữ đã lâu *sụt sịt*… huhu… như con biết đấy, con là một cô gái thông minh, con thừa biết đàn ông rất cần chuyện đó… hic… – Ông Giới bắt đầu kể khổ dùng khổ nhục kế, ông biết quỳ xuống không ăn thua, ông đã cố dặn ra vài giọt nước mắt. Ông Giới không bao giờ ngờ đến, có một ngày ông phải bỏ hết liêm sỉ của một thằng đàn ông, của một người cha, sự hãnh diện, kiêu hãnh của một người lớn tuổi để quỳ xuống cầu xin sự tha thứ từ con dâu.
– Ba biết ba làm như vậy là loạn luân không? Tại sao ngần ấy thời gian ba không ra ngoài kiếm một người để bầu bạn. – Ngọc thấy ông Giới khóc lóc kể khổ, nàng cũng có chút thương hại, nàng cũng rất hiểu và thông cảm cho ông Giới, nàng là một người bao dung, vì chưa xảy ra chuyện gì nghiêm trọng nên từ lúc nàng đồng ý vào trong phòng là đã có một phần tha thứ rồi, cái nàng cần là muốn từ mồm ông Giới nhận lỗi và nói ra thôi.
– Ba… ba biết… từ khi mẹ con mất… ba đau khổ lắm, ngày ngày chỉ lủi thủi một mình, đi làm ruộng rồi về nhà… con xem… nhìn ba xấu xí như thế này, thì có ai mà nhòm ngó tới cơ chứ. – Ông Giới thấy Ngọc đã nói chuyện với mình, ông cảm thấy việc kể khổ này thực sự có tác dụng, ông nghĩ Ngọc sẽ tha thứ cho mình nên có phần vui sướng trong lòng.
– Con có tin không, từ lúc mẹ con mất tới giờ, ba không hề động vào người phụ nữ nào… ba chỉ biết làm ruộng rồi về nhà, ăn uống qua ngày, theo dõi thằng khải nhìn nó bước dần đến thành công. Ba… Ba đã quên cả việc trai gái là như thế nào… nhưng… từ khi gặp con… ba cảm thấy mình… như được trở lại tuổi thanh xuân… ba bỗng nhiên… Cảm thấy lúc nào cũng cần chuyện đó… Ba… ba xin lỗi. – Mặt ông Giới cúi gằm xuống, ông mạnh dạn nói ra cảm xúc của mình.
Ngọc không nói gì, nàng chỉ liếc nhìn ông Giới, nàng phải công nhận ông rất xấu xí, ngoài con cu khủng ra thì ông chẳng có cái gì, đúng thật sẽ chẳng ai thèm để ý đến ông già xấu xí như ông Giới cả, nhưng… nghĩ cũng tội, 10 năm qua chắc ông phải khó chịu lắm, ông đã quên đi phần nào hứng thú với con gái là do quá đau buồn khi mẹ mất, nhưng lần này lên đây ở, Ngọc vô tình đã đánh thức con quỷ bên trong ông, nàng cũng cảm thấy mình có một phần lỗi trong chuyện này, nàng nghĩ mình cũng nên chịu trách nhiệm cho những hành động ấy của ông Giới.
Không gian lại yên ắng, không một tiếng động, chỉ còn tiếng đồng hồ tíc tắc, ông Giới vẫn đang quỳ dưới sàn nhà, mắt ông đỏ ửng vì ông đã cố dặn ra vài giọt nước mắt. Trong Ngọc lúc này đang rất hỗn loạn, đây là lần đầu tiên nàng phải ngồi nói chuyện về một vấn đề tế nhị như thế này, lại còn với ba chồng, bản thân nàng đã lâu không được Khải động vào người, nên có gì đó trong nàng đang có một chút hưng phấn khi nói chuyện về vấn đề tình dục của ba, nàng ngại ngùng, nhưng nàng cũng đồng cảm, nàng dường như do thiếu thốn nên đang bị ba chồng dẫn dắt từ câu chuyện này đến câu chuyện khác, chứ bình thường chắn chắn nàng không bao giờ ngồi trong căn phòng này chứ đừng nói đến nói chuyện.
– Ba đứng dậy đi! Ba định cho con xem gì ạ? – Ngọc không biết phải nói gì tiếp theo, bỗng nhiên nhớ tới thứ mà ông Giới muốn cho nàng xem, nàng liền bẻ câu chuyện sang một hướng khác.
– À à… ba cảm ơn con, con đợi ba một lát… – Ông Giới tay chống vào ghế, đứng dậy nhìn rất khổ sở, Ngọc nhìn ba chồng vừa thương vừa tức, thương ông vì già cả rồi vẫn phải quỳ gối dưới sàn nhà, còn đâu là tự trọng nữa, thương ông vì già rồi nhưng ông có nhu cầu tình dục rất cao, làm sao có thể nhịn mãi được, tức vì ông dám động vào người nàng trong khi nàng là con dâu của ông, là vợ của con trai ông xong sau đó ông chỉ xin lỗi là được ư… Ông Giới tiến đến tủ lấy trong hộp ra một chiếc vòng đeo tay bằng bạc.
– Đây là chiếc vòng của mẹ con, là thứ giá trị nhất của ba… ba tặng nó cho con. – Ông Giới đưa cho Ngọc, mặt nở một nụ cười trìu mến.
– Dạ không được đâu ạ! Con không thể nhận thứ quý giá như vậy được. – Ngọc bất ngờ khi ông Giới đưa cho nàng chiếc vòng của mẹ Khải, nàng là một người trân trọng giá trị hơn tiền bạc, đối với nàng đây là chiếc vòng rất quý, nàng từ chối nhận vì nàng nghĩ mình không xứng đáng với chiếc vòng đó.
– Con cứ cầm đi, đừng ngại, là ba muốn đưa nó cho con giữ hộ, nhỡ sau này ba có mệnh hệ gì thì chiếc vòng này nó vẫn được an toàn trong tay con. – Ông Giới cố nài nỉ Ngọc cầm chiếc vòng, từ đầu lên ở với Khải và Ngọc, ông vốn định đưa chiếc vòng đó cho Khải con trai ông giữ hộ, nhưng lúc này ông nghĩ đưa nó cho Ngọc là hợp lý nhất, ông muốn chứng tỏ với Ngọc rằng nàng cũng là một người ông rất trân trọng.
– Thôi được, vậy con sẽ đưa anh Khải cất dùm ba! – Ngọc đồng ý nhận lời, nàng biết ba chồng nàng đã quyết tâm đưa nó cho nàng thì kiểu gì ba cũng sẽ dúi nó cho nàng đến khi nàng nhận mới thôi, với lại Ngọc thấy ba nói cũng có lý, việc ba mẹ đưa vật kỷ niệm cho con cái là điều nên làm với lại đây là để vợ chồng nàng giữ hộ chứ không phải tặng nàng để nàng đeo trên tay.
– Uh! Uh vậy ba cảm ơn các con, các con nhận là ba vui rồi. – Ông Giới lủi thủi ra chiếc ghế đôn ngồi, ông rất vui vì vừa rồi Ngọc đã nhận chiếc vòng, đồng nghĩa với việc nàng đã tha thứ cho ông. Ngọc cầm chiếc vòng trên tay, nàng cảm nhận được tầm quan trọng của mình trong lòng ông Giới, nàng đã bắt đầu mở lòng hơn.
– Về việc đó, con tha thứ cho ba, nhưng con muốn ba hiểu, con là con dâu của ba, nếu ba làm như vậy ba phải nghĩ đến anh Khải chứ, ba có biết con rất thất vọng về ba không? Ba có biết lúc đó chỉ là tai nạn đúng không? Tại sao ba lại lợi dụng con? – Ngọc quay sang chỉ trích ông Giới, tuy nàng tha thứ cho ông nhưng nàng cũng không quên chỉnh đốn lại ông.
– Ba… ba xin lỗi… – ông Giới lí nhí cúi gằm mặt xuống, ông không dám nói thêm câu nào.
– Con biết ba đã chịu nhiều thiệt thòi, về những vấn đề ấy, con sẽ tìm một người giúp ba bầu bạn. – Ngọc ngồi vắt một chân lên chân kia, khi nàng vắt chân nàng để ý thấy mắt của ông Giới có liếc lên nhìn, thấy vậy nàng liền cầm tay kéo váy xuống, nàng tự nhủ phải ăn mặc kín đáo nhưng hôm nay bước vào đây nàng không được chuẩn bị kỹ, nàng vẫn còn sơ xuất mặc chiếc váy hơi ngắn, nàng sợ ba chồng lại lên cơn nên nàng đã nói chuyện một cách nghiêm túc nhất, nhưng vẫn không tránh được ánh mắt săm soi của ba chồng, đúng là dâm dê.
– Không cần đâu con! Ba chỉ ở vậy thôi, ba không muốn bắt đầu một mối quan hệ nào hết, ba bây giờ chỉ sống vì các con. – Ông Giới nheo mắt lại mặt khắc khổ từ chối lời đề nghị của Ngọc, ông vốn rất lười trong việc tình cảm, ông không muốn bắt đầu một thứ gì đó mới mẻ nữa, với lại cũng già rồi, ai lại đi hẹn hò, điều đó khiến ông Giới không thoải mái nên ông không muốn hẹn hò với ai cả.
– Thế ba định làm điều đó đến bao giờ vậy, ba nói ba hồi xuân, nhu cầu ba rất nhiều cơ mà. – Ngọc nhìn vào mắt ông Giới, nàng dường như đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, nàng rất thẳng thắn với ba chồng, mọi việc đã giải quyết xong, vấn đề trước mắt bây giờ là giải quyết chuyện đó của ba, tránh trường hợp đáng tiếc như ở khu vui chơi xảy ra một lần nữa, nàng phải giải quyết dứt điểm, cái nàng cần biết bây giờ nếu có lên cơn thì ông Giới sẽ dùng cách nào để thỏa mãn, nàng đã đưa ra ý kiến về việc hẹn hò với một bà nào đó cùng lứa tuổi ông, nhưng đã bị ông từ trối luôn.
– Điều đó… – ông Giới liếc mắt lên nhìn Ngọc, ông cũng bất ngờ khi thấy Ngọc chủ động nói về vấn đề của mình, trong lòng ông có chút hưng phấn.
– Huh! Vậy lúc con đứng ngoài cửa phòng, ba đã làm gì? – Ngọc mặt đỏ ửng hỏi ông Giới, nàng nghĩ đến con cu khủng của ông lúc đó, nhìn ông Giới thủ dâm, nghĩ lại nàng cũng giật mình đấy nhưng hình ảnh đấy cũng khiến nàng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu bên dưới.
– Ba xin lỗi… ba thực sự không chịu được nên phải làm như vậy, không còn cách nào khác. Ba biết con kinh tởm ba lắm… Nhưng ba biết phải làm sao… Mỗi lần nhìn thấy con ba đều rất hưng phấn, bên dưới của ba khó chịu lắm, nếu không làm vậy ba sẽ rất đau… – Ông Giới thẳng thắn nói với Ngọc. Thấy ba nói về mình như vậy, Ngọc rất bất ngờ, trong nàng có một chút tức giận nhưng kèm theo đó là cảm giác dâm ran khó chịu trong người, giống như được tỏ tình vậy.
– Ba bệnh hoạn. – Ngọc đỏ ửng mặt nhìn ra chỗ khác, bản thân nàng cũng biết ba cũng giống bao người đàn ông khác sẽ gục ngã trước cơ thể nóng bỏng của nàng, nhưng nói thẳng ra như thế này khiến nàng ngượng chín mặt.
– Ba… ba có thể xin con một ân huệ được không. – Ông Giới lí nhí. Ngọc không nói gì chỉ liếc nhìn ông Giới, nàng cũng đoán già đoán non ông Giới sẽ nói gì với nàng.
– Dù con có khinh miệt ba nhưng vẫn muốn nói ra điều này… Con… Con giúp ba được không. – Mặt ông Giới cúi gằm xuống, không biết ông ăn gan hùm hay tim sư tử gì mà ông buột miệng nói ra câu đó. Nói xong câu đó ông rất sợ, ông sợ vì bản thân ông vừa mới được con dâu tha thứ mà đã dám nói ra những câu như vậy rồi. Nhưng cái không khí này, sự dẫn dắt này, làm ông cảm giác chuyện xin sỏ con dâu có thể sẽ được đồng ý nên ông mới đánh liều nói ra như vậy.
Ngọc không nói gì, nàng rất bất ngờ về lời đề nghị của ông Giới, mặt nàng đỏ ửng, từ nãy đến giờ chính nàng cũng không hiểu sao mình lại ngồi ở đây lâu thế, cái không khí trong phòng với một người đàn ông khác không phải chồng mình nó cho Ngọc cảm giác đang lén lút với ba chồng, nó khiến nàng cảm thấy có chút mới lạ và hưng phấn, đã thế nàng và ba chồng lại đang nói về toàn những vấn đề tế nhị, điều đó khiến nàng cảm thấy râm ran khó chịu trong người, một phần đã từ rất lâu Khải không động vào người nàng, nên sau khi nghe lời đề nghị của ba chồng, nàng có chút suy nghĩ trong lòng, nếu là bình thường có thể ông Giới sẽ nhận lại sự khinh bỉ từ nàng, nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác, người nàng mỗi lúc một nóng hơn, nàng đang suy nghĩ, đắn đo, ba chồng nói ra lời đề nghị quá bất ngờ, dường như ông Giới đã đánh trúng tim đen của nàng, cơ thể người phụ nữ càng về đêm càng dễ bị phấn khích, hưng phấn, đây cũng là điều Ngọc đang cảm thấy trong cơ thể.
– Ngọc… Con… con có thể giúp ba không… từ hôm ở khu vui chơi về… đã nhiều lần ba thủ dâm… Thậm chí nghĩ về con… nhưng… ba không bắn ra được… ba khó chịu lắm… con giúp ba nhé. – Ông Giới thấy sắc mặt con dâu ửng hồng, ông nắm ngay được thóp nàng, thấy nàng chỉ ngồi đó không nói gì, ông liền tiếp tục tấn công bằng từ ngữ.
– Hmm. – Ngọc cắn môi dưới, mặt nàng càng lúc càng đỏ. “Giúp ba ư? Như vậy chẳng phải sẽ có lỗi với anh Khải sao… Nhưng… mình thấy ngứa ngáy quá… với lại… nếu chỉ như lúc đó, cũng đâu hẳn là có lỗi… Và nó xảy ra một lần rồi… mình chỉ giúp ba thôi… Ba cũng đã chịu khổ nhiều…” Trong đầu Ngọc đang hiện lên rất nhiều suy nghĩ trái chiều, nửa muốn, nửa không muốn, một phần nàng cũng muốn thử cầm lại con cu khủng ấy, một phần nàng lại sợ có lỗi với Khải, vừa rồi chính nàng đã tha thứ cho ba chồng, nhưng lúc này nàng lại chuẩn bị khiến ba chồng tiếp tục có lỗi, nhưng nếu nàng đồng ý thì đâu phải là lỗi.
– Ba muốn con giúp như thế nào. – Mặt Ngọc đỏ ửng, hai mắt nàng hiện lên sự luống cuống.
– Con… Con dùng tay… – Ông Giới nói nhỏ, hai tay chống vào đầu gối, con cu ngỏng cứng đơ lồi lên trên chiếc quần đùi. Ngọc liếc xuống thấy con cu của ba chồng, nàng càng hưng phấn, lúc này có lẽ nàng không từ chối được rồi, nước nhờn chảy ướt hết quần lót, thậm chí còn thấm một chút qua váy.
– Ba… ba ra đóng cửa lại đi… – Mặt Ngọc ửng đỏ, hơi thở nàng dồn dập. Nàng đã quyết định, dù gì dạo này Khải cũng không để ý đến nàng, anh đã để cho vợ cảm thấy trống vắng, thiếu thốn tình cảm, đây là điều hết sức nguy hiểm với các cặp vợ chồng, dù có đoan trang thùy mị đến đâu thì một con người dâm đãng như Ngọc cũng không thể chịu đựng sự thiếu thốn quá lâu. Mặc dù không làm gì có lỗi với chồng nhưng nàng cũng sẽ tự động tìm đến điều gì đó thú vị hơn trong cuộc sống tẻ nhạt này.