Cửu vỹ hồ
Chương 25
Lễ đăng cơ Tây cung Phu nhân… vì Tần quốc là chư hầu lớn… Chu quốc khó mà làm ào ào cho qua được… bởi vậy lần này đặc cách cho bá tánh chứng kiến… Mặc dù Chu Cơ Đán muốn thoái thác quanh co… Nhưng đã là thời Đông Chu… Nhà Chu đang ở cành tàn suy… chư hầu lấn lướt… tiếng nói Tần Vương kia khó mà làm ngơ… Dù tiên nhân nhưng chuyện phàm thế vẫn phải theo thế tục mà làm… Và thế đau đầu cho thiên binh thiên tướng bài binh bố trận… yêu ma và chúng sinh lẫn lộn thật khó a.
Dân chúng thành Lạc Dương lũ lượt hướng về ngọ môn Hoàng thành chờ đợi nơi Tây Cung phu nhân sẽ ra thị chúng… Với họ Tây cung chả khác gì phúc tinh độ thế… bồ tát tái sinh nàng thương dân như con… Bá tính chỉ mong nàng sớm ngày thành chính cung hoàng hậu… là bậc mẫu nghi thiên hạ như vậy… thật phúc đức cho bách tính Đại Chu rồi… Kẻ không mời dĩ nhiên cũng đến… oán khí ngùn ngụt… yêu ma kia đông không kém chúng sinh… Ngũ hành yêu thần đơn độc ở man hoang… hà cớ gì mà mấy con thần yêu này thu hút lắm yêu nhân quy tụ vậy… Xưa nay kẻ hiệu triệu được yêu nhân ma giới là Ma tôn Diệp Phong nhưng hiệp ước thần ma giữa hắn và Đức Phật… đã khiến hắn không màng chuyện bể dâu…
Còn Ma tôn có tên yêu ma nào dám trái ý hắn mà về quy thuận ngũ hành thần yêu kia… Thiên binh mật báo về rằng toàn bộ yêu linh ma giới đã quy tụ cả về Lạc Dương thành rồi… Cái lạ là chúng không đả động đến một nhân mạng trong thành nào… Kể biên bức ma đoàn… binh đoàn dơi ma quỷ chuyên sống bằng máu người… Nhưng các thành bên cạnh chúng nhân thiệt mang vô số kể… xác chết khô quắt vì kiệt huyết lực đầy đường… Không biên bức ma đoàn làm thì còn ai? Rặt nỗi nữa chỉ kẻ thủ ác là chết về tay ma đoàn… cứ ai mà bất hiếu trộm cắp… hiếp bức… đè nén bách tính… nội đêm đó sáng sau người ta đã thấy hắn phơi xác ngoài đường rồi…
Đại Chu tự nhiên thái bình thịnh trị… không ai dám gây chuyện thất đức… để mà chết thảm nữa… Thần thì cúng mãi kẻ ác vẫn hoành hoành… tự nhiên ma nhân diệt ác nhân… Chúng sinh đâm ra ngưỡng mộ… họ thấy yêu ma có lý của yêu ma… kẻ tâm trong sạch cứ ra đường bình thản… kẻ thủ ác… thì ăn ngủ không ngon… Thế mới thấy Tây phu nhân nàng ấy hẳn là bồ tát hiện thế… động lòng cả yêu ma… Phàm mà mọi chuyện trắng đen đảo lộn… ắt nghịch thiên chuyển thế chuẩn bị rồi… Dân chúng thành Lạc Dương từ hôm biết nội tình họ tự mang gia súc… trói trước cửa… ma nhân hút máu chúng để lại kim tệ… Thành thử… ngẫu nhiên âm dương khuynh lộn… bách tính thờ yêu ma… kẻ ác bị yêu ma truy duy diệt kỳ cùng…
Mọi việc này không phải không có nguyên do… trước khi nhập thành… Khiết Băng đã bí mật dùng thần lực liên lạc Ma tôn và có sự thỏa thuận… Ma tôn là người duy nhất biết Khiết Băng nàng yêu thần thượng cổ… Nhưng vẫn lo tính nàng thiện lương bị họ Chu kia lợi dụng… Chàng đã huy động hết yêu nhân về đây… Dù gì đã xảy ra huyết chiến khó mà khinh xuất được… Nhất là đã hàng nghìn năm… tiên giới ắt có kẻ tiến bộ… đâu mãi là phường giá áo túi cơm năm nào… Diệp Phong cẩn mật phân phối các ma đoàn theo sở trường công thủ xa gần mà áp sát Lạc Dương… Nghìn năm trước… tiên giới đại bại cũng vì cơ tính cẩn thận của Ma tôn chàng…
Lạc Dương thành rực rỡ cờ hoa… chúng sinh hoan hỉ bàn tán khắp tửu lâu… Người ta còn thấy cả những nhưng yêu nhân… hình thù quái dị… Nếu là trước kia họ đã hoảng loạn mà chạy tứ tán… Nay còn thản nhiên đàm đạo… có kẻ ngồi với chúng chén tạc chén thù… Vì họ biết rõ đám yêu nhân này không có mục đích gì với bách tính… Đám yêu ma bàn chất hung tàn chúng không có lệnh Ma tôn ắt tự tung tự tác… tuy nhiên càng nhường nhịn chúng sinh càng yêu quý… muốn thịt có thịt… muốn máu có máu… Nếu là kẻ thủ ác… tìm được chúng thả tay tàn sát… cho bõ bản tính hung tàn. Thiên uy đang lệch lạc… càn khôn vì thế chuyển rời… Âm thịnh dương suy…
Chính ngọ vừng dương rực rỡ… tiền môn… Tây cung phu nhân rạng rỡ đứng trên vọng lâu vẫy chào… chúng sinh Lạc Dương… Cái này thật ra cũng là ý đồ muốn xưng bá của Đại Tần… họ muốn ai ai cũng biết Tần quốc kia có thể khiến cả hoàng thượng cũng phải nhượng bộ mà thay đổi chính lệ… Đại Tần diễu võ dương uy… chính khí áp cả thiên tử… Chu Cơ Đán đã bí mật dùng tiểu kế… Trong rượu hợp cẩn đã hạ độc Kim tiền yêu kia… chỉ cần chính dương kim ô tỏa sáng độc dược sẽ phát tác… Nên khi Khiết Băng bước lên vọng lâu cũng thời ngọ chính khắc… tháng ngày trầm luân quen lối giang hồ dung tục… Y trang Phu nhân Đại Chu quả vướng víu nhất là đôi hài nhỏ xiu xíu… Lúc xuống vô tình mà trượt ngã từ vọng lâu xuống phía dưới nơi đám lê dân náo nhiệt đang ngóng nàng…
Yêu thần thượng cổ lướt mây đạp gió… ngã từ vọng lâu có là gì… nhưng nàng bí mật giả vô lực cả người như cánh hoa hải đường rực đỏ lả lướt… buông xuống. Chúng sinh thót tim… Tây Phu nhân họ yêu quý sắp mạng vong… biển người rùng rùng tráng đinh tự nguyện tập tụ lại hướng nàng rơi… Họ muốn dùng thân mình để đỡ nàng dù tan xương thịt nát… thành ra chúng sinh tụ tập dưới chân thành đông hơn kiến cỏ… Trang y nhanh chóng kết nhau tạo ra cái võng… để hứng… Nàng dùng thuật phép thế rơi rất từ từ… phàm nhân chắc đã cả thân thể mà ập xuống rồi…
Tứ đại thiên vương thấy cơ hội đến… cũng muốn lập công đầu bất chấp thiên lệnh binh phù chưa triệu hiệu… tưởng rằng nàng ta ngộ độc mà rơi xuống… nhất nhất lao lên… vô minh kiếm chói sáng… đàn kia âm thanh vọng vang… nhằm thân thể của nàng mà lao đến… Họ nhât loạt hô vang.
– Yêu ma kia mau chịu trói về quy thuận thiên y…
Khiết Băng đã chạm đất nàng sụp trong cái lưới của đám tráng đinh… Thành ra uy áp kia nhằm thẳng thể phàm của đám tráng đinh ma đánh tới… Thân phàm sao chịu nổi mà không vong mạng… Cả trăm nghìn tráng đinh vì cứu nàng… chết thảm máu đỏ thành sông…
Khiết Băng người rực máu đứng dậy gào lên… bản chất hoang dại của tháng ngày lưu lạc trầm luân:
– Họ có tội gì mà giết họ… ta là yêu thì sao… giết thì giết ta đây…
Lam quang trong tay nàng sáng rực… Nàng vận luân hồi ma pháp… Trời một sắc âm u rung chuyển… lam quang bao bọc… hơn cả ngàn xác tráng đinh… Khi trời sáng trở lại… số tráng đinh ấy thân xác đều hoàn hồn… Họ từ cõi chết trở về… sụp lạy nàng như tế sao…
– Các huynh các người không đáng chết thì không phải chết… Chúng sinh bách tính lui cả đi… tránh họa sát thân…
Giọng nàng nhẹ nhàng mà âm vang… lam quang chói lọi… Tứ đại thiên vương rụng rời chân tay… họ chỉ nghe về truyền thuyết yêu thần thượng cổ nơi thiên giới… nay yêu thần ấy hiện linh rồi… Từ trên thành bao đạo ánh sáng vàng, xanh lá, xanh lục… tức là Kim yêu Cửu U, Mộc yêu Liên Phúc, Thủy Yêu Thiên Ý Nhi… hạ xuống chung quanh Khiết Băng nàng… Ở phía đám chúng sinh luồng hắc quang Thổ yêu Nhược Băng… hỏa quang rực đỏ Hỏa yêu Hạ Tư Linh… cũng ập đến… quang mang xoáy vần bát quái ngũ hành trận hợp nhất… rực sáng… Luân hồi đã khởi động… tiên ma chiến đã bắt đầu…
… Bạn đang đọc truyện Cửu vỹ hồ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cuu-vy-ho/
Luân hồi trận không phải là trận công mà là trận thủ… Nó tụ tập sức mạnh của năm yêu thần… theo ngũ hành tương sinh. Tụ tập vào trung tâm bát quái là thượng cổ thần yêu hồi sinh tất cả sinh mệnh bên phe của mình… luân hồi trận này có điểm yếu là nó không tự bảo vệ chính mình được… Ánh hào quang lấp lánh hình phật sen đài rực rỡ… Chúng sinh lẫn yêu ma hấp thụ thì vào thấy tinh thần sáng láng… Trên tường thành Thiên kỳ lệnh đã phất từ tay Chu Cơ Đán… Thiên binh thiên tướng hùng hổ ào xuống… khí thế ngút trời… ngũ sắc mây vần vũ… Nhưng chỉ là đội tiên phong… bên yêu giới chưa thấy lệnh Ma tôn án binh bất động… Nhưng đám chúng sinh thấy nàng ấy bỏ linh lực ra cứu độ chúng sinh… cảm phục vô cùng… Già trẻ thành Lạc Dương hô lớn…
– Bảo vệ Tây cung của chúng ta xông lên…
Có kẻ có kiếm… người có đao… thậm chí tay không ào lên như thác đổ… Cuộc chiến giữa tiên nhân và phàm giới… Thiên binh thiên tướng đã xuất chiến rồi uy mãnh ầm ầm không thu lại được… Thường dân gục xuống thì thiên binh cũng hộc máu ra… bởi sát sinh… tự nhiên tu vi của họ bị hạ đi một bực… Chúng sinh thấy chết không lùi… nàng ấy vì con em họ… hà cớ gì họ không bán mạng vì nàng… Nhất là những kẻ vừa ngã gục lại hồi sinh, làm chúng sinh phấn khích ào lên ập vào thành Lạc Dương khí thế ngút trời… Cứ là phàm nhân đều tấn công ngược lại tiên nhân…
Nhận ra mấu chốt là trận pháp yêu thần kia… Chu Cơ Đán phất cờ xanh đám… Phong thần… Hỏa thần… cùng Tứ đại thiên vương xuất chiến… Máu bắt đầu nhuộm đỏ thành Lạc Dương… Phong thần tạo gió mưa… giảm tầm xa uy lực của luân hồi trận… Tứ đại thiên vương cùng Hỏa thần tấn công đám phàm nhân đang cuồng nộ… Lúc này Ma tôn mới làm hiệu… Biên bức ma đoàn cùng… Thiết ma ưng đoàn… Phi Dực ma đoàn… Thạch địa âm ma đoàn… Mộc ma đoàn… những ma cây rùng tiến lên… trong tiếng yêu ma gầm thét xé không trung… Sở dĩ Ma tôn biết luân hồi trận hỗ trợ chúng sinh… để họ làm tiên phong cũng chả tổn thất gì… ngược lại tu vi của đám xú tiên tự tụt đi vài bậc…
– Nhìn hắc huyết kỳ lệnh… Chu Cơ Đán cùng Thác tháp thiên vương tái mặt… Ma tôn Diệp Phong tham chiến cùng yêu thần… chẳng trách oán khí ngập trời… yêu ma quy tụ… Na tra nóng ruột nói:
– Bắc Linh Cung đại tiên… Thiên đế cho người lĩnh ấn soái… phụng mệnh tận diệt yêu thần… thời khắc thế này đã nên tứ tượng thánh thú xuất chiến chưa?
Đúng là Diệp Phong có tâm cơ dự liệu không thừa… Tứ tượng thánh thú gồm Thanh long, Bạch Hổ, Chu tước, Huyền Vũ… đều là khởi nguyên từ hỗn mang… sức mạnh ghê người… Lại nói khi Phi Dực ma, Thiết Ưng ma đoàn, và Biên bức mà đoàn tham gia không chiến… Thì chiến cuộc đảo chiều hẳn luân hồi trận trở lại sức mạnh ban đầu… vì không bị Phong thần dùng sấm chớp lôi điện gây cấm chế… Đám phàm nhân yêu nhân… cứ chết lại hồi sinh… Địa thạch ma yêu, mộc ma quái… thoát ẩn thoát hiện… nhị giới là Phàm, Ma cộng với Hỗn mang lực lượng luân hồi trận… Phe tiên giới đi vào chỗ thảm bại…
Đúng lúc này Chu Cơ Đán niệm khẩu chú… Trời đất đất rung chuyển nứt ra… tứ tượng linh thần hồi quy… Thanh Long Chu Tước… một xanh một đỏ… sáng rực đất trời… Phía dưới Bạch Hổ trắng, Huyền Vũ đen… gầm thét… Linh thần áp đảo lại yêu ma… Phi Dực, Thiết Ưng chết quá nửa… bên dưới phàm nhân và Thạch địa ma, mộc ma cũng lâm vào chỗ khốn cùng… Uy áp của tứ tượng làm giảm uy lực luân hồi trận… Chúng đang hùng dũng tiến về trận pháp luân hồi…
Máu đỏ Lạc Dương thành… Yêu ma kia đâu có chủ động tấn công là thiên giới tấn công cõi phàm lẫn Ma giới… Thế thượng phong lật ngược về thiên giới… Ma tôn Diệp Phong ngao ngán “… Hay cho lão Thiên đế già tham vọng… ta đây… tuy là Ma Tôn nhưng độ tàn nhẫn thật thua xa hắn…” Ma tôn hô vang phất Hắc huyết kỳ lệnh… Hiệu triệu toàn lực yêu nhân xông lên quyết chiến một mẻ… Bản thân mình cùng tứ đại ma nhân… Hình Thiên, Tuyết Hoa, Hiểu Lam, Nguyệt Anh bay lên trước luân hồi trận… bảo vệ các nàng khỏi tứ tượng linh thú…
Ngũ thiên ma hắc quang u ám xoay vần trên không trước luân hồi trận hình liên hoa đài bên dưới… Tứ tượng ngừng công kích lao cả về phía trận luân hồi… uy áp mạnh mẽ… Thiên binh thiên tướng dồn cả lại tấn công yêu ma cùng phàm nhân… sót lại đang điên cuồng lao lên… Đột nhiên ngũ thiên ma kia… ngừng tạo hắc quang bay cả lên trên luân hồi trận… Ma tôn Diệp Phong hô vang…”… hợp thể… quy thân… ” Bốn ma nhân thân hình sáng rực… vây quanh Diệp Phong xoáy đảo… Sấm chớp rền vang… trời rực sáng trên luân hồi trận… xuất hiện một con Hoàng Lân khổng lồ vàng rực… Chu Cơ Đán tái mặt run sợ…”… hỏng rồi… không ngờ Đức Phật ngài ấy dấu ta… hắn không phải là ma yêu… mà là tối thượng thánh thú… Hoàng lân trấn giữa tứ tượng linh thú…”
Hoàng lân gào lên “. Grừ… grào… grào…” rung chuyển đất trời… Thanh Long, Bạch hổ, Chu tước, Huyền Vũ… tự động bay đến chung hoàng lân… chờ hiệu lệnh của nó… Bên dưới nhân số yêu ma và phàm nhân đều được luân hồi trận hồi sinh… nhưng nó cũng hồi sinh cả đám tiên nhân… Đám hào quang tắt lịm… năm Yêu thần mộc, hỏa, kim, thủy, thổ trở về làm Liên Phúc, Hạ Tư Linh, Cửu U, Thiên Ý Nhi, Nhược Băng… các nàng linh đã suy giảm nằm ngồi la liệt trên mặt đất… Chỉ có Thượng cổ yêu thần Khiết Băng hiện hình vẫn đứng im…
Biết địch không lại Chu Cơ Đán bay về phía Khiết Băng nàng cầu xin:
– Muội muội nể tình những tháng ngày năm xưa tha cho ta… một lần!
– Muội tha cho huynh vì muội chưa hề có ý tổn thương chúng sinh lẫn thiên giới… muội chỉ muốn về man hoang… huynh hãy đi đi…
– Ta cảm tạ muội…
Chu Cơ Đán tiến lại ôm Khiết Băng… nàng cũng ôm chàng ấy… đột nhiên tay Chu Cơ Đán rực sáng… Huyết thiên liên kiếm… ngũ quang rực rỡ xuyên vào tim Khiết Băng nàng…
Các tỷ muội nàng phẫn uất la lên:
– Hắn không phải Chu Cơ Đán… Hắn là Thiên đế…
Ngũ hành yêu thần hợp lại Kim yêu khởi động càn khôn… trời đất rung chuyển… Sức mạnh hủy thiên diệt địa… Hư Vô trận… trận khắc đảo ngược luân hồi… Ngũ hành yêu đã quá phẫn uất trước cái chết của đại tỷ mình… cam tâm hủy diệt toàn bộ… Thiên Đế thấy thân thể đau nhói Kim ô đang dần lụi tắt… Thì ra hủy diệt thần yêu kia là hủy diệt cả mình… đạo lý thật giản đơn vạn vật dung hòa dựa vào nhau sinh tồn… Kim ô hủy diệt vũ trụ luân hồi nàng ấy… cũng là giết mình…
Lúc ấy trên trời ngũ sắc liên hoa bừng sáng Phật Tổ ngài hiện ra tỏa sáng rực rỡ… giọng ngài trầm ấm…
– Thiên Đế cuối cùng người cũng hiểu ra thuyết luân hồi… vạn vật chúng sinh dựa vào nhau mà trường tồn… Nàng ấy và người cả hai đều không thể chết… nàng ấy là bầu trời bao bọc kim ô người… Ta cho tất cả hoàn sinh về vị trí… từ nay… hãy đi theo trật tự luân hồi… Không ai có thể tự mình mà tồn tại được… chúng ta phải dựa vào nhau để phát triển… Không có Kim Ô nàng ấy cũng về hư vô… mà… Kim ô người không có nàng ấy… cũng sẽ chết… Chu Cơ Đán thực sự đã theo ta quy y cửa phật… Khi mãn kiếp Chu Bình Vương sẽ về niết bàn… tu tâm…
Tiên Ma chiến kết thúc luân hồi trở về bình thường, trong ký ức dân Thành Lạc Dương trận huyết chiến tiên ma bị xóa sạch lúc hồi sinh… Nhật nguyệt lại lung linh… không ai biết đến nó nữa…
Man hoang cây cối tốt tươi… Diệp Phong… đang mải miết xẻ thịt hươu… Xung quanh chàng là sáu mỹ nữ xinh đẹp kẻ trồng hoa, người hái quả… Nhược Băng nhí nhảnh hỏi:
– Diệp huynh chàng không làm ma tôn nữa chỉ là Phu quân tầm thường của sáu tỷ muội ta… chàng hối tiếc không?
Diệp Phong mỉm cười nói:
– Hư danh để làm gì đến cả lão Thiên đế già đã cũng nhận ra luân hồi vạn vật… Chúng ta có tham vọng đến đâu… cũng thu lại được gì? Lợi lộc… danh vọng cũng chẳng qua chỉ là thỏa mãn cái ham muốn hạnh phúc riêng mình… Nếu ai cũng vì tham vọng ấy mà hủy diệt đi cái khác… phỏng vinh quang ấy ích gì… ai cũng hủy diệt nhau vì tư lợi… Mọi thứ sẽ suy tàn… chi bằng cùng nắm tay nhau… ai ai cũng đều hạnh phúc cả…
– Phu quân của chúng ta thật đáng yêu a…
Khiết Băng, Cửu U, Liên Phúc, Hạ Tư Linh, Thiên Ý Nhi, Nhược Băng cùng vây lấy chàng cười đùa vui vẻ… và bảy người họ mãi mãi bên nhau tại man hoang thượng cổ… Cầu vồng bảy sắc… ấy luôn sáng rực… giữa hai giới thiên ma… một truyền thuyết tình yêu.