Đà Lạt và em

Chương 5



Phần 5

Tầm một tuần sau thì em rủ được P đi uống cafe. Tụi em nói chuyện cũng vui, nói về việc P sắp vào đại học, nói về chuyện L và H đã yêu nhau gần 3 năm, nói về công việc và thú vui du ngoạn của em.

Khi đó, trong đầu em lại nảy sinh hai luồng tư tưởng. Một là muốn cưa P làm gấu. P sắp là sinh viên rồi, xinh xắn . Thế nhưng có trở ngại là em cũng đã nhiều tuổi, nếu yêu P thì 4 năm nữa P mới ra trường, thêm 1-2 năm nữa mới cưới. Vấn đề thứ hai là yêu một cô bé thua cả chục tuổi nhiều vấn đề lắm. Và vấn đề thứ ba là em vẫn ám ảnh chuyện P đã xxx khi còn nhỏ, và lại có phần từng trải trong chuyện đó. Em thì không xem trọng chuyện trinh hay không (thật đấy). Luồng tư tưởng thứ hai là quen chơi trong lúc đang FA (thực ra lúc đó em đang lượn lờ với một em gái đã đi làm, nhưng cả hai đều bận nên ít quan tâm kèo đó). Liên quan đến luồng tư tưởng thứ hai, em có chút ham muốn được xếp hình với P. Bác nào đang lượn lờ với một em gái 18 tuổi, và có chút dễ dãi thể nào chả muốn thế.

Chính vì tư tưởng chưa dứt khoát nên em cũng chưa để tình cảm gữa em và P phát triển. Vài lần đi ăn uống, xem phim, một lần đi ra đồng cỏ lau em chụp cho P vài tấm ảnh, rồi cũng chat FB. Khi đó, em biết P không còn giận em nữa, nhưng em cũng chưa nhận thấy tín hiệu gì là P thích em.

Trong những lần gặp nhau, hỏi chuyện thì em biết được P lần đầu tiên có bạn trai vào năm lớp 8 ( vãi ), kiểu tình đầu con nít nhí nhố. Người bạn trai thứ hai của P là vào năm lớp 9, kéo dài qua nửa năm lớp 10. Đang học lớp 11 thì P yêu một thằng học chung lớp, nhưng cũng mau chóng chia tay. Sau Tết năm lớp 12, P có cậu bạn trai thứ tư (đời sống tình ái sôi động vãi) nhưng chia tay chỉ sau một tháng. P nói trong 4 người đó (đều bằng tuổi P), người thứ hai là P yêu nhiều nhất, nên khi chia tay buồn nhất.

Em nghe kể về tình sử của P mà đau hết cả đầu, 5 năm học yêu 4 thằng, vãi. Và em cũng nhận ra thời điểm em gặp P ở Đà Lạt là hơn nửa năm sau khi P chia tay thằng thứ hai. Tính ra, quãng thời gian con gái buồn vì chia tay người yêu là quãng mà họ yếu đuối nhất.

P nhập học. Nhóm của P thời LQĐ có khoảng hơn chục thành viên, nữ nhiều hơn nam, vào học ở nhiều trường khác nhau như Ngoại Thương, Kinh tế, UEF, Ngân hàng, Marketing (P và 1 bé nữa), RMIT, HUFLIT, KTCN, … Tất cả đều ham chơi, và có tâm lý “xả” của sinh viên năm nhất. Em bắt đầu biết đến một hình ảnh khác của P: đi bar, shopping. Dĩ nhiên là dùng tiền ba mẹ P cho, không liên quan đến em. P đi bar từ năm lớp 12, nhưng chỉ vài lần, cho đến khi đậu đại học mới xả dàn.

Em có chút lo lắng với tư cách là một người bạn hơn tuổi, nhưng cũng chỉ nói nhẹ nhẹ, cơ bản em có là gì của P đâu mà nói nặng. Hình ảnh P ham chơi, đúng hơn là ăn chơi khiến em không còn ý định cưa cẩm hay nâng cấp làm gấu nữa.

Bạn đang đọc truyện Đà Lạt và em tại nguồn: http://truyen3x.xyz/da-lat-va-em/

Tháng 10, sinh nhật em. Cũng lâu rồi em không có thói quen tổ chức sinh nhật. Chỉ một bữa ăn với gia đình, rủ vài đứa bạn thân cafe một bữa, rồi vài đứa làm chung đi nhậu một bữa. Em cũng rủ một em gái mà đang lượn lờ, tên là A đi ăn, rồi xem phim. Trong kế hoạch của em không có plan nào cho P. Những ngày gần đến sinh nhật em, P cũng chả nói gì.

Tối trước hôm sinh nhật, P gọi cho em, nói xe bị mẹ mượn, hôm sau không có xe đi học, L chở đi nhưng không chịu chở về, nên P nhờ em đón. Em cũng lười, nhưng một phần vì cũng không quá ngược đường, nên đồng ý.
Sinh nhật em, quá trời lời chúc trên FB, chỉ hơn chục tin nhắn chúc mừng qua điện thoại, công nhận bà con tiết kiệm vãi. Công ty em có lệ sinh nhật là tặng 1 triệu, sếp tặng riêng. Em được sếp tặng 1 voucher resort ở Đà Lạt, chắc bố nào tặng sếp, sếp cho lại em, vừa có tiếng tặng lính quà giá trị, vừa tiết kiệm.

Hết giờ làm, em chạy qua trường P đón em ấy. P mặc một bộ váy nhẹ nhàng nhưng rất đẹp, gương mặt không trang điểm, tóc thả bồng, vẫn đẹp nhưng má lấm tấm tàn nhang và mụn, mắt có chút thâm quầng, nói chung nhìn là biết dân chơi. P hỏi:
– Anh có bận gì không?
– Không em, tối có hẹn cafe với mấy đứa bạn.
– Vậy đi ăn với em nhé.

Ờ thì đi. Em và P đến một quán … KFC. Ăn xong, P lấy từ trong túi ra một hộp quà gói rất đẹp.
– Chúc mừng sinh nhật anh!

Em xúc động thật. Hôm đó em nhận được 1 triệu của công ty (coi như phát theo tiêu chuẩn), cái voucher của sếp, 100k tiền khuyến mãi của nhà mạng, nhưng đây là món quà duy nhất được gói đẹp đẽ và được tặng một cách trang trọng. Em vui vẻ nhận, và mở ra, một chai nước hoa. Chậc, chưa bao giờ em có một chai nước hoa to thế.

Em chở P về nhà, chạy về nhà thay đồ rồi qua quán cafe, chém gió với mấy đứa bạn. Cuối cùng thì sinh nhật em cũng được tặng quà theo đầy đủ ý nghĩa.

Một tuần sau sinh nhật em là sinh nhật P, nhưng khác em, lịch mừng sinh nhật của P kín mít, em không cách nào chen vào được. Hôm sinh nhật P, em gọi chúc mừng và nói tặng quà, P nói P nhận quà suốt một tháng. Mà thiệt tình em cũng không biết tặng gì. Với nhóm bạn sành điệu của P, chắc P được tặng nhiều thứ lắm. Sinh nhật em, P tặng em chai nước hoa 1 chai rưỡi, giờ em biết tặng món quà nào cho tương xứng.

Vài ngày sau sinh nhật P, vào một buổi chiều em post một tấm ảnh lên FB, tấm ảnh chụp triền dốc hoa dã quỳ, kèm theo câu: “Mùa hoa dã quỳ, lại thèm Đà Lạt”. Bạn bè nhào vào like và comment khí thế. Cuối buổi chiều, P gọi cho em:
– Mùa hoa dã quỳ là khi nào anh?
– Bây giờ là bắt đầu rồi nè em, cho đến giữa tháng 11.
– Anh đưa em lên Đà Lạt nhé?
Em chưa kịp trả lời thì P nói:
– Quà sinh nhật cho em đó. Em không biết đâu, anh làm sao thì làm.

Thế thì làm sao em từ chối được. Thế là có dịp dùng cái voucher của ông sếp, đằng nào thì em cũng sẽ lên Đà Lạt vào đầu tháng 11 để ngắm và chụp ảnh, và đằng nào thì cái voucher này cũng sẽ hết hạn vào cuối tháng 11, xem như không mất tiền ở cho 2 người, lại được ăn sáng miễn phí 2 bữa, tính ra món quà này có giá trị rất cao mà lại đỡ hao.

3 ngày 2 đêm, Ana Mandara Đà Lạt .

Chương trước Chương tiếp
Loading...