Dã tâm của người cha
Chương 11
14 năm trước (2/4/2008)
Khánh vừa bước vào trong thang máy thì nghe tiếng gọi của chị Huế hớt hải từ đằng sau: “Chờ chị với Khánh ơi!”. Khánh nghe thấy vậy liền nhanh nhảu chặn cánh cửa thang máy lại để nó mở ra. Đúng lúc đó chị Huế cũng kịp đi thật nhanh vào bên trong.
– Chị lên tầng mấy hả chị? – Khánh hỏi…
Huế nhìn Khánh cười tếu trả lời:
– Em cho chị lên tầng mấy thì chị lên tầng đó. Càng lên cao thì chị càng phê.
Khánh phì cười trước cách ăn nói vừa dâm dâm vừa vui tính của chị Huế. Cả công ty này ai cũng biết chị Huế là người vui tính và ăn nói rất bạo, rất thanh niên. Chị Huế năm nay gần 38 và chị đã trải qua 2 đời chồng với 3 đứa con. Đám đàn ông ai cũng thích nhìn chị trong chiếc áo sơ mi văn phòng được sơ vin với chiếc váy Juyp màu đen bó sát mông. Đơn giản là vì cái tuổi 38 của chị khúc nào cũng đẫy đà nên rất hấp dẫn cánh đàn ông trẻ tuổi như Khánh. Khánh chợt nhìn rõ 2 bầu vú của chị Huế vừa trắng vừa căng phồng lên trong chiếc áo sơ mi vì bị tuột mất một chiếc cúc phía trên. Cổ chị trắng ngần đeo một chiếc dây chuyền có hình ông Phật, mà thế nào rất khéo léo ông Phật nằm ngay giữa hai khe vú của chị. Khánh mới 25 tuổi, người lùn lùn một mẩu với 1m64 nhưng độ dâm thì lại có thừa. Trong thang máy lúc này không có ai, Khánh mạnh dạn nửa trêu chị, nửa có ý đồ thật khi có hành động. Khánh nói với chị Huế và theo đó là hai tay đưa lên hành động luôn:
– Cúc áo tuột rồi này chị. Vú vê ai lại để hở hết ra thế này cơ chứ.
Khánh vô tư vừa cười cười vừa cài lại chiếc cúc áo cho chị Huế.
Huế thấy đôi mắt của Khánh sáng rực nhìn thẳng vào vú mình thì cũng hơi ngượng và đỏ mặt. Tuy nhiên chỉ mất có vài giây, Huế lấy lại bình tĩnh và phản ứng bằng cách lấy tay lên úp vào ngực mình kiểu muốn che chắn không cho Khánh nhìn. Nàng nói mà như làm cho Khánh chết vì nứng:
– Khổ lắm cơ. Ăn uống bao nhiêu cứ đổ hết vào chỗ này nên nầm chị nó to. Mà nầm to thì cúc cứ hay bị bung ra em ạ.
Nghe cách ăn nói dâm đãng của chị Huế thì Khánh cười cũng dâm không kém. Nó thích cái kiểu ăn nói như này của chị Huế lắm. Thừa cơ tiến lên, Khánh đưa nhẹ tay vào vùng mông cong tớn của chị bóp nhẹ một cái và nói nhỏ:
– Đâu phải mỗi nầm to, cả cái phao câu này cũng to đâu kém.
Huế thấy Khánh hôm nay có vẻ bạo dạn dám sàm sỡ bóp mông mình liền đưa tay ra đằng sau để gạt tay hắn ra.
– Đừng nghịch em! Trông vậy thôi, hàng chị toàn mỡ, không ngon như của vợ em đâu.
Khánh vẫn cố để bàn tay vào mông chị Huế và trả lời dâm đãng như đang muốn gạ gẫm:
– Mỡ nhưng vẫn ngon lắm chị ơi.
Lúc này Huế mới đập mạnh vào tay Khánh một cái và mắng nhẹ:
– Cái thằng này! Vợ trẻ vừa cưới đc mấy tháng mà không thích lại đi thích máy bay đời cổ là thế nào.
– Của lạ mà chị! – Khánh cười cợt nhả và đứng sát vào chị Huế để đụng chạm vào mông chị.
Huế thấy Khánh đã đi hơi quá đà, nàng liền thể hiện bản lĩnh của một gái già không dễ xơi. Huế vẫn bình thản cười nhẹ một cái rồi đáp trả:
– Của lạ này không phải dễ cho bất cứ ai đâu nhé. Chị là chị chỉ thích súng to, càng to chị càng thích.
Nói đến đó, Huế liền nhìn thẳng vào mắt Khánh xem phản ứng của cậu ta thế nào. Thấy Khánh không dám phản ứng, Huế bồi tiếp như cố tình chọc tức nó:
– Mà chị nhìn em lùn lùn một mẩu thế này chắc súng bé như thế này phải không?
Huế nói và diễn tả bằng cách chụm hai ngón tay lại sờ lên cho Khánh nhìn.
Khánh thấy chị Huế quá bạo nên hơi xù lông lại. Nó ấp úng phản ứng để lấy lại bản lĩnh của một thằng đàn ông:
– Thì… Thì… chị… cứ ấy… là biết ngay.
Ý Khánh là gạ hôm nào hai chị em lên giường là sẽ biết to hay nhỏ. Nhưng nó không ngờ là bàn tay của chị Huế liền úp vào đúng chỗ khóa quần của nó bóp mạnh. Khánh liền phản xạ bằng cách co mông lại xấu hổ. Nó nghe tiếng chị Huế cười và trêu nó:
– Úi dời! Biết ngay mà. Tưởng thế nào. Bé một mẩu thế này mà cũng đòi đi gạ chịch. Xin lỗi, bé bằng quả ớt là chị không ham nha.
Cũng may cho Khánh đúng lúc đó cửa thang máy mở nên hai người đi ra. Khánh cười cười chữa thẹn nói nhỏ đủ cho chị Huế nghe thấy:
– Vãi bà chị. Em là em thua chị rồi đấy.
Huế cười thích thú nhìn Khánh trả lời:
– Lần sau mà còn gạ gẫm chị là chị báo với lãnh đạo công ty đấy. Chị sẽ báo rằng thằng Khánh chim bé cứ thích gạ chịch.
– Hì hì. Lúc này nó bé, nhưng khi ấy ấy là nó to phết đấy chị ạ.
– Thôi đi bố. Không biết có được nổi 12cm không mà mang ra khoe. Hôm nào nhắn tin mách con Ngọc mới dc.
– Thôi thôi em xin chị. Chị định giết em đấy à.
– Cho chừa cái tội thả dê lung tung.
Huế nói và lườm Khánh một cái như kiểu dằn mặt lần sau đừng động vào người chị. Khánh chỉ biết cười trừ rồi nhìn hai bầu ngực của chị Huế cứ nảy lên nảy xuống theo bước chân đi. Nuốt nước bọt vì thèm, Khánh nói một cách dâm đãng:
– Công nhận nầm chị to thật đấy.
Huế ngước mắt sang bên trái nhìn Khánh cười lẳng lơ với một chút ửng hồng trên má. Nàng không ngờ thằng Khánh vẫn chưa biết sợ và còn dám nói ra cái sự thật mà ít đàn ông nào dám nói. Vẫn như mọi khi, Huế mạnh mồm phản ứng lại với những con dê xồm. Nàng hỏi Khánh:
– Em biết vì sao nầm chị to không?
Khánh đang chưa biết trả lời sao thì bỗng chị Huế kiễng chân nói nhỏ vào tai nó:
– Tại chị địt nhiều em ạ.
Khánh hơi sốc trước kiểu bạo mồm của chị Huế. Nó chỉ biết cười và thấy thích thích khi nghe chị nói thẳng từ địt. Hai chị em tạm chia tay khi đi đến lối rẽ hai hướng. Huế cười và nháy mắt tinh nghịch với Khánh một cái rồi rẽ đi hướng khác. Còn Khánh đi về phía khu vực dành cho bộ phận kinh doanh.
Khánh đi chầm chậm nghĩ đến sự dâm đãng của chị Huế mà thấy kích thích. Nhưng nó chợt mất tự tin khi nhìn xuống đũng quần mình. Hôm nay nó mặc cái quần lót hơi bó nên chim cò bị bó chặt, bé xíu bằng ngón tay cái và nằm im bên trong. Khánh nghĩ lúc chị Huế dùng tay bóp chắc chị không sờ thấy chim nó đâu. Khánh lắc đầu tự rủa bản thân sao mình lại có con chim bé đến như vậy. Đúng lúc đang suy tư thì cánh cửa phòng mở và có người bước ra.
– À cậu Khánh đây rồi. Tôi đang tìm cậu đây.
Người nói với Khánh là trưởng phòng. Khánh vội trả lời ngay:
– Em vừa đi ăn trưa anh ạ. Anh tìm em có việc gì không?
Anh trưởng phòng nghe Khánh hỏi vậy liền nhăn nhó đáp:
– Trời ơi, cậu còn hỏi anh câu đấy à? Hôm nay cậu biết là mồng mấy rồi không? Đáng ra cậu phải nộp cho anh từ sáng chứ.
Khánh nhớ ra là chuyện gì, nó vội trấn an:
– Bản báo cáo 3 tháng đầu năm em làm xong đêm qua rồi. Sáng nhiều việc nên em quên mất. Anh vào phòng đi rồi em đưa cho anh luôn.
Khánh nói xong liền đi ngay vào phòng và đến bàn làm việc của mình. Khánh lấy chiếc cặp ra và tìm chiếc USB đc cất ở bên trong. Loay hoay một lúc không thấy chiếc USB đâu, Khánh ngước mặt lên nhìn anh trưởng phòng hốt hoảng nói:
– Thôi chết rồi anh ơi. Sáng em đi vội quá mà quên mất chiếc USB ở nhà rồi. Mọi dữ liệu đêm qua em làm xong là em copy vào trong chiếc USB đó.
– Ôi dời ơi. Cậu đúng là… chẳng được cái tích sự gì.
– Để em chạy về nhà lấy luôn. Anh chờ em 40 phút thôi.
– Nhanh lên! Anh còn phải kiểm tra rồi 5h nộp cho ban lãnh đạo. Hôm nay mà không nộp báo cáo là cái phòng này bốc cứt hết đấy.
– Vâng Vâng em hiểu rồi. Em về lấy ngay đây, em xin lỗi anh.
Khánh lắp bắp rồi chạy ra khỏi phòng thật nhanh. Nó lấy xe máy rồi phóng như ma đuổi về nhà.
Gia đình Khánh thuộc dạng khá giả vì nhà có ông bố làm quan. Khi Khánh lấy vợ, muốn ra ở riêng thì được ông bà già mua cho hẳn căn hộ đắt tiền ở phố hòa lạc. Căn hộ nằm trên tầng 6 và có thể view được toàn bộ thành phố hà nội. Về đến nhà, thấy thang máy đang có người đi lên, Khánh bèn chạy bộ một mạch lên tầng 6 nhà mình. Đứng trước cửa nhà, Khánh thở hồng hộc một lúc vì mệt dã dời. Cầm chìa khóa trong tay, Khánh vừa mở cửa vừa nghĩ không biết giờ này Ngọc đang ngủ trưa hay làm gì. Khánh nhủ thầm nhiều khi thỉnh thoảng về bất chợt thế này cũng hay, tiện kiểm tra vợ ở nhà có làm gì mờ ám không. Nhưng Khánh thì an tâm về vợ mình 100% bởi vì vợ chồng anh vừa mới cưới được hơn 7 tháng nên không có chuyện Ngọc ngoại tình nhanh như thế. Nghĩ là như vậy nhưng Khánh vẫn cố tình mở cửa thật nhẹ nhàng để khiến Ngọc bị bất ngờ. Khánh rón rén bước chân vào trong và vểnh tai nghe ngóng thì thấy căn nhà im lặng như tờ. Vì mải tập trung nghe ngóng nên Khánh vô tình vấp vào một vật dưới đất. Khánh chưa kịp khóa cửa nhà mà vội nhìn xuống chân mình. Khánh ban đầu hơi sửng sốt và lo lắng có điều gì đó không bình thường. Khuôn mặt Khánh biến sắc rất nhanh vì thứ anh nhìn thấy là một đôi giày thể thao rất to đã hơi rách. Khánh biết đây không phải là giày của mình vì rất lâu rồi anh chỉ đi giày mô ca. Mà nhìn đôi giày với kích cỡ size tầm 46 thì Khánh thầm nghĩ người đàn ông này chắc phải rất to cao nên mới có đôi chân khủng như vậy.
Dường như quên mất mục đích là về nhà để lấy USB, Khánh như người mất hồn đi thẳng về phía phòng ngủ của hai vợ chồng anh. Từ ngày lấy vợ, có lẽ đây là lần đầu tiên Khánh nếm mùi ghen tuông. Tính cách của Khánh hơi hiền, nhưng bù lại khi nóng lên thì anh rất cục và rất dã tâm. Khi bước chân càng lúc càng đến gần phòng ngủ thì Khánh bắt đầu nghe thấy âm thanh từ buồng ngủ hắt ra. Khánh nóng hết hai mặt, dường như cơn ghen lên đến đỉnh điểm khi âm thanh hắt ra là tiếng rên rỉ của vợ anh. Cơn điên sôi sục trong người vì cái tôi của một thằng đàn ông khi bị vợ cắm sừng. Mà khốn nạn ở chỗ con vợ cắm sừng anh khi hai người vừa mới cưới chưa được tròn một năm. Hai bàn tay Khánh nắm thật chặt và anh lấy hết can đảm để đến gần cánh cửa. Không phải Khánh sợ, mà anh không muốn nhìn thấy cái sự thật không hề mong muốn. Cánh cửa không được đóng chặt, Khánh lầm lũi đứng bên ngoài nhìn vào bên trong.
Lúc này ở trên giường, ngay trong căn phòng ngủ của hai vợ chồng, một người đàn ông vạm vỡ nằm ngửa và một người đàn bà đẹp tuyệt trần đang nằm trên anh ta. Người đàn ông chưa biết là ai nhưng người đàn bà chính là Ngọc – vợ của Khánh. Ngọc chống hai tay xuống hai tấm ngực vạm vỡ của nhân tình và phía dưới mông nàng uyển chuyển dập xuống hạ bộ của anh ta. Mỗi lần mông Ngọc dập mạnh xuống thì cũng là lúc lồn nàng nuốt trọn con cặc to bự vào trong âm đạo. Cái sướng khiến Ngọc luôn mồm rên xiết:
– Sướng quá anh ơi… Sướng thế này làm sao em chịu nổi nếu không có anh.
Khánh nhìn rõ người đàn ông thoải mái đưa cả hai tay lên bấu chặt vào hai bầu vú đang đung đưa của vợ anh, hắn bóp như muốn làm nhàu nát hai trái bưởi căng tròn. Nghe Ngọc nói vậy thì hắn ta nhếch mép trả lời:
– Không chịu được thì cũng phải chịu. Ai bảo em lấy chồng. Mà không chịu được thì bảo thằng chồng giúp cho.
Khánh tái mặt khi nghe từng câu, từng chữ của người vợ thốt ra:
– Thì tại anh bỏ em nên em mới đi lấy chồng chứ. Thằng chồng em địt sao sướng bằng anh được. Chim ông ấy bé và ngắn tẹo à. Không to và khít như cái buồi của anh đâu.
Sau câu nói đó thì Ngọc dướn mông rồi dí chặt xuống háng nhân tình để con cặc chọc vào thật sâu. Nàng sướng đến tận óc và miệng há ra nhăn nhó:
– Đấy… đấy… đâm sâu như này em sướng lắm. Sướng hết cả cái lồn anh ơi. Buồi anh sao mà nó to thế cơ chứ.
Khánh lần nữa lại được chứng kiến người lạ hết bóp vú vợ mình rồi lại chuyển sang vỗ đen đét vào hai bờ mông của Ngọc. Hắn ta dường như đắc trí khi Ngọc mê mình như vậy cho dù đã đi lấy chồng. Hắn thản nhiên vỗ mạnh bốp bốp vào hai bên mông trắng nõn và đáp lại lời Ngọc nói:
– Em Đúng là con đĩ dâm đãng. Em chỉ là con đàn bà để địt chứ không phải để làm vợ. Dâm như em thì thằng chồng em chiều sao nổi.
– Em chỉ cần ông ấy kiếm tiền thôi, chứ địt em đâu có cần. Từ ngày lấy nhau, em toàn chở vờ lên đỉnh để đánh lừa ông ấy.
– Thảo nào chủ động liên lạc với anh… ứ… ứ… sướng buồi quá… lại bắn vào trong nhé… anh không chịu nổi nữa rồi.
– Em cũng ra đây… anh ra đi… bắn mạnh vào… bắn ngập lồn em như ngày xưa đi.
Khi hai cơ thể đang cùng xuất khí, họ còn chưa tận hưởng hết của khoái cảm thì đột nhiên tiếng cửa phòng bật mở ra. Hai người giật mình hoảng hốt cùng nhìn về hướng cửa. Trông thấy Khánh đứng sừng sững với khuôn mặt đằng đằng sát khí thì Ngọc vội vã kêu “ơ chồng” rồi lăn ra khỏi người nhân tình. Gã đàn ông tên Thuấn cũng hoảng sợ không kém khi thấy Khánh xuất hiện. Hắn bật dậy thật nhanh và lao xuống giường ôm lấy quần áo để mặc. Lúc này Khánh mới bước vào trong, khuôn mặt anh không còn một giọt máu vì quá tức khí. Khánh chỉ biết lồng lên nhìn con vợ dâm loàn đang hoảng sợ túm lấy tấm chăn để che lấy cơ thể loãng lồ. Khánh chửi to:
– Địt con mẹ chúng mày. Chúng mày dám cả gan ngoại tình trong nhà bố mày à.
Chưa làm gì nhưng nước mắt Ngọc đã tự động chảy ra và nàng chỉ biết mở mồm nói xin lỗi. Khánh nhìn Thuấn đang mặc vội quần áo lên người thì điên lên nhảy tới đấm thẳng vào mặt hắn ta. Tên Thuấn biết mình sai nên không dám chống cự. Hắn chỉ biết cúi đầu để cho Khánh đấm và miệng cầu xin:
– Tôi xin lỗi… Tôi biết lỗi rồi… Anh tha thứ cho tôi.
– Lỗi cái địt Mẹ mày. Mày địt vợ người ta rồi nói xin lỗi là xong à.
Tuy người Khánh thấp bé hơn hẳn gã nhân tình của vợ với chiều cao 1m80 nhưng điều đó không làm anh nao núng. Khánh vừa chửi vừa túm tóc hắn ta. Đang định cho hắn ăn đòn thì Ngọc lao đến với tấm thân trần truồng giữ tay anh lại.
– Lỗi là tại em… Anh đừng đánh anh ấy nữa… Em xin anh đấy.
– Bốp! – Khánh quay người tát một phát thật mạnh khiến Ngọc ngã xuống giường.
– Mày câm mồm. Bố mày còn chưa xử lý mày đó. Mày muốn bênh nó à?
Khánh nói xong như muốn làm đau con tim của vợ nên lại tiếp tục muốn tẩn cho Thuấn một trận. Nhưng khi cú đấm chưa kịp tới mặt đối thủ thì Khánh cảm thấy cánh tay mình đau nhói và đồng thời cả thân hình anh bị đẩy mạnh xuống giường.
– Tôi đã Xin lỗi anh rồi và đã không chống trả. Nếu anh còn tiếp tục đánh tôi thì tôi sẽ không đứng im nữa đâu.
Khánh sôi máu rít lên “cái địt mẹ thằng chó này” rồi lao tới hắn ta.
– Mày lên giường với vợ tao, Chẳng nhẽ tao ngồi im nhìn.
Khánh túm lấy cổ áo Thuấn và nhìn mặt hắn ta nói với sự tức giận.
– Thì tôi đã nói là tôi xin lỗi rồi. Mà vợ anh kêu tôi đến đó chứ.
Khánh định đấm một cú thật mạnh thì Thuấn nhanh tay hơn, đấm một phát trúng mũi khiến Khánh ngã xuống giường.
– Tao đéo nể nữa đâu. Mày có trách thì tự trách mày ý. Bản lĩnh thằng đàn ông đéo có thì vợ sẽ theo thằng khác thôi.
Khánh thấy máu mũi mình bắt đầu chảy ra, định ngồi dậy sống chết một phen thì Thuấn đã phi rất nhanh ra khỏi phòng.
– Em xin anh đấy… lỗi tại em mà.
Khánh bị Ngọc giữ chặt lấy người không cho đuổi theo. Hai người giằng co một lúc thì Thuấn cũng đã ra khỏi nhà từ bao giờ. Khánh điên tiết nhìn con vợ lõa lồ đang sợ hãi ngồi trên giường mắng không thương tiếc:
– Địt mẹ con đĩ. Mày nứng lồn đến vậy sao?
Ngọc chỉ biết khóc lóc van xin chồng tha thứ. Càng khóc càng làm cho Khánh điên hơn. Nghĩ lại vừa nãy chính miệng con vợ chê bai mình, Khánh gằn giọng dè bỉu:
– Vừa nãy cô nói gì? Hình như tôi nghe không nhầm là cô chê chim tôi bé không làm cô sướng thì phải.
Ngọc vừa khóc vừa lắc đầu vì không biết chữa tội kiểu gì để chồng tha thứ.
– Không phải vậy… Em không có ý như thế.
– Giờ cô định chối à? Tai tôi nghe rõ cô khen buồi nó to làm cô sướng lồn và cô chê buồi tôi bé mà.
– Em xin lỗi… Tại lúc đó…
– Lúc đó nó làm cô sướng quá nên cô không còn biết trời cao thế nào phải không?
Cơn ghen và cơn tức dường như làm cho Khánh mù quáng không biết phải làm gì với người vợ dâm loàn như thế này. Đánh thì không đành, Khánh liền nổi lên một dã tâm hòng khiến Ngọc phải sợ. Khánh từ từ cởi áo, cởi quần mình ra vứt xuống sàn nhà. Ngọc sợ quá liền ngồi vào một góc và lấy chăn quấn lấy cơ thể mình. Lúc này nàng thấy chồng mình thật đáng sợ làm sao.
– Tôi sẽ cho cô biết thằng chim bé này lợi hại đến nhường nào.
Ngọc lo lắng nhìn chồng trần như nhộng từ từ leo lên giường. Nàng sợ hãi vội van xin:
– Em xin anh… Đừng… đừng.
Khánh mạnh bạo giật tấm chăn trên người vợ ra và nói:
– Sao lại đừng? Tôi là chồng cô mà. Cô cho thằng khác địt được, còn tôi thì không?
Ngọc kinh hãi mếu máo khi thấy tay chồng túm lấy tóc mình. Cảm giác sắp bị hiếp dâm thật đáng sợ làm sao.
– Mút đi con đĩ!
Ngọc lắc đầu khi thấy chồng dí con cặc vào miệng mình.
– Không… Em xin anh… không phải lúc này.
Khánh điên tiết khi thấy Ngọc không chịu mút cặc cho mình. Anh giận dữ đè Ngọc nằm xuống mặc kệ nàng bắt đầu hét lên van xin. Khánh đang chuẩn bị màn hiếp dâm vợ mặc kệ cho cô ta khóc lóc cầu xin thì bất chợt có người hớt hải chạy vào phòng để can ngăn.
– Anh Khánh! Anh định làm gì con gái tôi vậy mà để nó sợ hãi như thế này.
Khánh nhận ra người giải cứu cho Ngọc là bà Bích mẹ nàng. Mặc kệ cho bà mẹ vợ nhìn thấy cơ thể mình trần truồng, Khánh gằn giọng chỉ tay vào vợ nói để cho bà Bích hiểu:
– Nó dám đưa trai về nhà hú hí. Con đang dậy nó.
– Anh dậy con tôi cái kiểu gì vậy?
Bà Bích thương con ôm lấy Ngọc che chở. Bà quay mặt lại nhìn Khánh nói tiếp cho dù cái buồi bé xíu lủng lẳng trước mặt không làm bà ngượng nghịu:
– Con tôi có tội nhưng anh không có quyền đánh đập và bạo hành như thế. Tôi sẽ gọi công an nếu anh còn tiếp tục.
Khánh biết bà Bích xuất hiện thì không thể làm gì được nữa nên nhảy xuống giường lụm lấy chiếc quần để mặc lên người. Thấy bà mẹ vợ bênh con, Khánh tức tối nói:
– Cái loại người này không xứng đáng làm vợ. Tôi trả về cho ông bà để ông bà dạy bảo thêm đó. Bà đưa cô ta cút ngay khỏi nhà tôi và tôi sẽ đưa giấy ly dị cho cô ta ký sau.
Mặc kệ cho khuôn mặt bà Bích biến sắc, Khánh cúi xuống nhặt chiếc áo lên rồi đi ra khỏi nhà.
– Alô, sao lâu thế hả Khánh? Biết mấy giờ rồi không? Hôm nay mà không nộp báo cáo là nghỉ việc như chơi đó.
– Vâng, anh xin nghỉ cho em luôn cũng được.
– Cái gì? Alô… Alô… Alô… Khánh… Khánh.