Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Chương 34



Phần 34

Đại lão gia nói tình cảnh lúc ấy quả thực là náo nhiệt, toàn thôn xuất động. Gần trăm người vây rãnh nước nhỏ chật như nêm cối, trong khe nước toàn người là người, cá lội tung tăng trên dưới mà không ai đi bắt! Nhưng đất ở đó hết sức cứng rắn, các thôn dân dùng cuốc thuổng sắt căn bản không đào được. Tôi biết đó là đất dùng để phong kín cổ mộ, thuần là đất bị nén chặt, không có kỹ xảo trộm mộ chuyên nghiệp tự nhiên là không thể đào ra.

Nhưng các thôn dân không cam tâm, thế là có người nghĩ đến dùng thuốc nổ. Trước kia có người dùng thuốc nổ đánh cá, nên vẫn có đủ thuốc nổ cần dùng. Nhưng thuốc nổ uy lực không đủ, các thôn dân nổ ba ngày ba đêm, cuối cùng mới miễn cưỡng phá được lớp đất. Khe nước xuất hiện một khe hở, sau đó có người tìm được lối vào cổ mộ, là một hành lang dùng gạch xanh đắp thành, dốc xuống dưới ba mươi độ.

Có hai người trẻ tuổi lớn mật chui vào theo hành lang. Sau khi đi vào không bao lâu, lại gặp bức tường chắn ngang hành lang, dùng xà beng và kìm sắt vẫn không thể cạy mở được. Cuối cùng thực sự hết cách, chỉ có thể tiếp tục dùng thuốc nổ. Tôi biết thứ bọn hắn gặp là Kim Cương Tường. Kim Cương Tường mỏng nhất cũng phải rộng nửa mét, muốn cạy mở? Nói thì dễ lắm. Đoán chừng thuốc nổ cũng rất khó phá được.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, Kim Cương Tường bị nổ tung, mà cùng lúc đó, nước trong cổ mộ bắt đầu bốc lên, chẳng khác nào sôi trào, mặt đất rung động kịch liệt, các thôn dân chân đứng cũng không vững. Địa chấn kéo dài khá lâu, vách tường không ngừng có nước tràn vào, tòa cổ mộ đang chìm xuống dưới!

Có người nói là nước ngầm tràn vào cổ mộ, e là đồ vật bên trong không dễ dàng lấy ra được. Các thôn dân chỉ có thể đứng ở trên bờ lo lắng sốt ruột! Cổ mộ không ngừng chìm xuống, tình cảnh phía dưới cái khe cũng lộ rõ, trong đó tràn đầy hài cốt âm u, cũng không biết lớp hài cốt rốt cuộc dày bao nhiêu, thậm chí còn có rất nhiều xương bị vùi trong đất chưa lộ ra.

Các thôn dân đều sợ hãi, chỉ sợ bên dưới là Vạn Thi Khanh (hố chôn vạn thi thể) a! Xem ra muốn trộm mộ rất nguy hiểm, những hài cốt âm u này rất tà môn, cho nên bọn hắn lần lượt ra khỏi cổ mộ. Đến khi các thôn dân chạy ra cổ mộ, nước hồ vốn ngăn cách với khe nước nhỏ trong khoảnh khắc đã cuồn cuộn chảy qua, không bao lâu đã bao phủ hoàn toàn cổ mộ, hiện giờ cổ mộ cũng chỉ còn lại một hòn đảo nhỏ giữa hồ.

Khe nước nhỏ đã hòa vào hồ nước, trở thành hồ Thiên Long chúng tôi thấy bây giờ. Các thôn dân dựa vào hồ mà sinh sống, cho nên đại đa số đều biết lặn, có những thôn dân liều mạng, lặn xuống chui vào cổ mộ, trộm vật bồi táng. Nhưng trong cổ mộ số vật bồi táng lại ít đến đáng thương, khắp nơi đều là hài cốt, nếu như không phải hai bên mộ đạo có những gian phòng nhỏ, trong đó có mấy cỗ quan tài làm bằng gỗ trinh nam tơ vàng, thì mọi người đều hoài nghi đây không phải là cổ mộ, mà là một cái hố chôn người tuẫn táng.

Thôn dân tham lam thành tính cũng không bởi vì ngôi mộ ít đồ bồi táng mà dừng tay, họ đem tất cả những thứ đáng giá ra ngoài. Cỗ quan tài làm bằng gỗ trinh nam tơ vàng, mấy cái hũ ít đến đáng thương, cùng một chút dụng cụ làm bằng đồng xanh, thậm chí ngay cả mấy hài cốt có nạm răng vàng đều bị lấy xuống.

Các thôn dân lấy được những vật này đa số cũng đều thỏa mãn, nhưng vẫn có vài người trẻ tuổi nóng máu muốn nhặt nhạnh chỗ tốt, thế là đêm hôm khuya khoắt chui vào cổ mộ lần nữa. Nhưng mấy người này vận khí không tốt, đêm khuya chui vào trong cổ mộ, lại cảm giác trong đầu u mê, ý thức như sắp mất đi, lại phải lặn đến chỗ sâu, chỉ sợ sức đi ra cũng không có. Thực sự bất đắc dĩ, mấy người đành cẩn thận rời đi.

Nhưng trong một sát na lúc bọn hắn quay người bơi đi, lại chợt thấy sau lưng có tiếng gào thét, nước hồ nhanh chóng khuấy động, tiếng thiên quân vạn mã chém giết bên tai không dứt, cúi đầu nhìn, lại phát hiện những hài cốt rơi lả tả trên đất đang ‘bay’ lên, thẳng tắp đứng trên mặt đất, hốc mắt trống rỗng nhìn chòng chọc vào mấy người bọn họ, quơ vũ khí trong tay, muốn giết chết bọn họ.

(Sát na: Là thuật ngữ nhà Phật hay sử dụng, chỉ đơn vị ngắn nhất của thời gian, hay nói cách khác, sát na chỉ thời gian chớp nhoáng của mỗi biến đổi. Như Cổ Long viết trong “Đại địa phi ưng” thì trong một chớp mắt có đến cả trăm sát na – dịch giả)

Mấy người lập tức sợ hãi, liều mạng ngoi lên. Nhưng những khô lâu (xương khô) đó đã tóm lấy tay chân kéo họ lại, khô lâu tựa như ẩn chứa sức mạnh cường hãn, họ không tránh nổi. Mấy người sợ hãi mắt trợn tròn, thầm nghĩ lần này xong rồi, nơi đây thì ra là đại hung chi mộ!

Mấy người đang lúc tuyệt vọng, trong các gian phòng nhỏ hai bên chợt phóng ra một đạo hào quang lộng lẫy chói mắt, nháy mắt đã chiếu sáng cả toà cổ mộ, bọn hắn bỗng cảm giác toàn thân được thả lỏng, lúc lên bờ không tự chủ được nằm co quắp trên mặt đất.

Mà khi nhìn lại, những khô lâu lại tựa như căn bản chưa từng sống lại, yên lặng nằm trên mặt đất, không có gì khác thường. Họ cũng không dám ở lại, vội vội vàng vàng bỏ đi. Lúc rời đi, họ mới kinh hãi phát hiện trên người xuất hiện mấy dấu bàn tay màu đen.

Dấu bàn tay hoặc là trên người, hoặc là trên lưng, trải rộng khắp nơi, một màu tím xanh. Mới đầu những người kia cho rằng bọn hắn trúng Thuỷ Quỷ độc, hoảng sợ vô cùng. Nhưng sau mấy ngày, thân thể lại bình thường, bọn hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tôi chau mày, đại lão gia nói mấy người trẻ tuổi bị lưu lại Thuỷ Quỷ ấn trên người, lại không việc gì, bản thân điều này không phải là dị tượng sao? Chỉ sợ mấy người trẻ tuổi kia đã phớt lờ đi. Tôi vội vàng hỏi đại lão gia “Mấy người kia thật sự không việc gì?” Đại lão gia cười chỉ chỉ nam tử khỏe mạnh “Đương nhiên không có việc gì, vị huynh đệ này là một trong số đó.”

Tôi vội vàng nhìn nam tử khỏe mạnh, ấn đường rất sạch sẽ, hai mắt trong sáng, cũng không có dấu hiệu bị trúng bùa chú. Chỉ là ánh mắt có chút là lạ, có vẻ chất phác, buồn rầu. Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, cảm thấy có thể là bình thường trách nhiệm tinh thần quá lớn a?

(Chú thích: Nguyên tác ghi là 眉宇之间: Mi vũ chi gian: Khoảng không gian giữa (các) lông mày: Trong tướng pháp gọi là ấn đường, nơi thể hiện tình trạng sức khỏe trong thời gian gần đây – dịch giả)

Đang lúc tôi muốn nhìn dấu tay trên người hắn, đại lão gia bỗng có điện thoại, ông ta nghe máy vừa nói hai câu, liền giật mình, gương mặt rất sợ hãi. Tôi vội vàng hỏi có chuyện gì vậy? Đại lão gia nào còn để ý đến tôi, một tiếng hét thảm, nhanh chân chạy về phía làng chài nhỏ.

Nam tử cường tráng cũng kinh ngạc không thôi, hắn hô lớn Triệu lão ngốc ngươi sao vậy, rồi cầm lưới đánh cá chạy theo. Tôi và Lý mặt rỗ nhìn nhau, không nói hai lời cũng đuổi theo, trực giác nói với tôi, trong làng khẳng định đã xảy ra chuyện, mà tám chín phần mười là liên quan đến tòa cổ mộ.

Chúng tôi rất nhanh đã đến thôn, trong thôn gà chó nhàn nhã qua lại, trên đường có lão nhân nói chuyện phiếm, ánh nắng ấm áp xuyên qua nhành cây chiếu lên mặt đất. Đây là một thôn nhỏ an tĩnh. Nhưng lại có một chỗ không yên tĩnh, trong một nhà đầu thôn, tiếng kêu khóc liên tiếp không ngừng, ngoài cửa có người đi tới đi lui, Triệu lão ngốc đã chạy tới đó.

Khi chúng tôi tới gần, tiếng khóc càng thê thảm hơn, trong tuyệt vọng lẫn cả vẻ hoảng sợ. Chúng tôi vừa muốn đi vào, lại bị người khác cản lại, hỏi chúng tôi định làm gì? Tôi đành nhờ người gọi Triệu lão ngốc kêu đi ra, muốn hắn đưa bọn tôi vào xem.

Triệu lão ngốc gương mặt vừa nghiêm túc vừa quái đản “Các ngươi đi đi! Việc của chúng ta không cần người ngoài nhúng tay.” Tôi vội vàng nói chúng tôi có tìm hiểu về cổ mộ, đối với những điều cấm kỵ trong đó đã nghiên cứu rất kỹ, nói không chừng có thể giúp được.

Triệu lão ngốc ánh mắt càng hoang mang “Sao ngươi biết… Bọn hắn phạm vào cấm kỵ của cổ mộ?” Hắn hỏi một câu làm tôi cứng họng, tôi nên nói thế nào đây? Đem nội tình nói ra hết ư? Đối phương chắc chắn sẽ không tin. Lý mặt rỗ lập tức nói “Hừ, các ngươi phá hủy Thuỷ Quỷ mộ, đám Thuỷ Quỷ tha mạng cho các ngươi mới là lạ! Lời đã nói xong, nếu chúng ta không giúp, toàn thôn các ngươi đều không sống được.”

Lý mặt rỗ ngược lại thật biết học xong ứng dụng ngay, chúng tôi vừa giải quyết xong vụ Quỷ Vương, Lý mặt rỗ liền rút kinh nghiệm chấn nhiếp thôn dân. Nhưng không thể không thừa nhận là hiệu quả rất tốt, Lý mặt rỗ giả thần giả quỷ lừa gạt, quả thật đã làm Triệu lão ngốc kinh hãi, suy nghĩ một hồi, Triệu lão ngốc mới gật đầu “Được, các ngươi vào xem một chút đi! Vào xem thì được nhưng tuyệt đối không được la to, tránh làm những thôn dân khác kinh sợ.”

Tôi gật đầu, thầm nghĩ tốt xấu gì tôi cũng đã gặp qua đủ loại thảm trạng, còn có thảm trạng gì có thể kích thích thần kinh của tôi?

Chương trước Chương tiếp
Loading...