Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Chương 57



Phần 57

“Phải đi.” Tôi dùng giọng ra lệnh nói “Mặc dù mối làm ăn này không liên quan gì đến Giang Bắc Trương gia, nhưng lại có liên quan đến ngươi.” – “A!” Đại Kim Nha lập tức thất kinh nhìn tôi “Vậy ta không đi được không?” Tôi lắc đầu “Không được.” Hắn như sắp khóc “Tiểu thiếu gia, ngươi đừng có đùa ta được không? Ta thật không thể đi, ta trên có già dưới có trẻ…” Lý mặt rỗ tiến tới kéo Đại Kim Nha đi “Ngoan, nghe lời, không nghe lời cho ngươi ăn măng xào thịt.”

(Măng xào thịt: Trước đây, khi nấu ăn người ta dùng que tre để quất cho thịt lợn mềm ra nên hình thành cách gọi tếu táo là măng (tre) xào thịt ý chỉ việc cho ăn đòn)

Đại Kim Nha tức điên lên, nhưng lại không thể làm gì, trên xe hắn nghiêng đầu không thèm để ý đến chúng tôi. Lý mặt rỗ rất buồn bực hỏi tôi, vì sao nhất định phải bắt Đại Kim Nha đi cùng? Tôi cười nói tôi tự có tính toán, đến lúc đó có lẽ Đại Kim Nha có thể cứu chúng tôi một mạng. Lão Lý càng buồn bực hơn, từ trên xuống dưới đánh giá Đại Kim Nha một lần, nói tên tiểu tử này nhát gan sợ phiền phức, nhu nhược vô năng, sao có thể cứu mạng chúng tôi? Không lẽ là để hắn làm kẻ chết thay? Đại Kim Nha nghe xong, thần sắc lập tức căng cứng, nhìn chòng chọc vào tôi. Tôi lắc đầu nói “Dĩ nhiên không phải, các ngươi phải thông minh cơ linh một chút, Tần lão bản kia, khả năng là có vấn đề.” Hai người đều rất kinh ngạc, vội hỏi tôi Tần lão bản rốt cuộc có vấn đề gì? Tôi chỉ cười thần bí, bảo hai người không cần nhiều lời, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết. Cả hai người đều như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, chúng tôi đã tới Tần gia. Đó là một tòa trang viên phong cách Châu Âu, diện tích rất lớn, một tòa lầu kiểu Tây Dương tinh xảo đứng đó trong trang viên. Thậm chí còn có vườn hoa, bể bơi, phòng tập thể thao các loại, có thể tưởng tượng được, gia đình này xa xỉ cỡ nào! Đại Kim Nha theo bệnh cũ a dua nịnh hót, bắt đầu tán thưởng trang viên xa hoa, có phẩm vị, e là cũng chỉ có Tần lão bản khí chất như vậy mới xứng với trang viên xa hoa này. Tần lão bản căn bản là không để ý tới Đại Kim Nha, nhưng điều đó vẫn không ảnh hưởng tới sự tâng bốc của Đại Kim Nha, nhìn hắn lúc này khiến cho tôi phải xấu hổ thay. Sau khi tiến vào trang viên, lập tức có một lão nhân mặc áo đuôi tôm đi tới, Tần lão bản gọi đối phương là quản gia. Quản gia báo cáo với Tần lão bản rằng Tần Minh Hạo từ sáng đến giờ chỉ tỉnh lại một lần, ăn một chút rồi lại đi ngủ rồi.

Tần lão bản chỉ nhàn nhạt hỏi quản gia, Tần Minh Hạo có còn tự mình hại mình nữa không? Quản gia lập tức nói không, vẫn luôn trói y rất chắc. Tần lão bản gật đầu một cái nói “Vậy là tốt rồi.” Quản gia kinh ngạc nhìn tôi và Lý mặt rỗ, hỏi tôi và Lý mặt rỗ là ai? Đại Kim Nha lập tức lại gần nói ” Lâm thúc, để ta giới thiệu một chút, đây là hai âm vật thương nhân vô cùng lợi hại, cho dù là ở trong Giang Bắc Trương gia ta cũng là tồn tại đỉnh cao.” Quản gia ngượng ngùng cười cười, hiển nhiên có chút không tin, thậm chí ngay cả chào hỏi chúng tôi cũng không. Lão già này xem thường chúng tôi! Cùng lúc đó trong lòng tôi lại càng khinh bỉ Đại Kim Nha, lần này hắn cũng không nói chúng tôi đến từ Giang Bắc Trương gia, chỉ là so sánh, cái này có ý kéo xa quan hệ của chúng tôi và Giang Bắc Trương gia. Đại Kim Nha thật đúng là đã thành tinh a, xem ra sau này liên hệ với Đại Kim Nha nhất định phải cẩn thận.

Lâm quản gia cũng không để ý tới Đại Kim Nha, chỉ tiếp tục báo cáo công việc với Tần lão bản “Hôm nay người trông coi là đại tiểu thư và nhị tiểu thư. Nhị tiểu thư rất hiếu thuận, vẫn đang khóc, ta khuyên thế nào cũng không được.” – “Ừm, ta biết rồi.” Tần lão bản nói “Ta sẽ khuyên nhủ con bé.” Đi sâu vào trong, hành lang trang trí tráng lệ lóe sáng muốn mù cặp mắt của tôi, mặc dù trước kia không ít lần thấy nhà đẹp trên TV, nhưng khi chúng tôi nhìn thấy tận mắt mới có thể cảm nhận được rõ ràng được lực chấn nhiếp của giới nhà giàu.

Trong khu nhà có cô gái quần áo hoa lệ, làm khu nhà càng thêm xuân sắc. Hai cô gái thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi, cả hai đều tóc dài xõa vai, xinh đẹp như hoa, khí chất cao quý, là thiên kim đại tiểu thư điển hình. Một cô gái kiều diễm khả ái khiến cho tôi có ấn tượng rất sâu sắc, cô bé đeo kính đen, mặt tròn nhỏ, mắt rất to, chúng tôi đi tới liền phát hiện cô bé đang khóc, cô bé hẳn là nhị tiểu thư? Một cô gái khác lại trái ngược, bộ dáng tương đối thành thục, tướng mạo nhìn có chút bất thiện, ngực cũng rất lớn, vẫn luôn cúi đầu chơi điện thoại, chúng tôi đi vào, cô nàng cũng không nhìn chúng tôi.

Tần lão bản ho khan một tiếng, đại tiểu thư mới phản ứng, ngẩng đầu nhìn chúng tôi một chút, sau đó dẫn nhị tiểu thư đến trước mặt chúng tôi. Phải nói là tới trước mặt Tần lão bản, còn đối với chúng tôi làm như không thấy. “Nhị thúc, ngươi đến rồi. Ở đây cả ngày phiền muốn chết.” Tần lão bản cau mày một cái, rõ ràng lời này làm hắn rất xấu hổ, dù sao hai người cũng là con ruột của Tần Minh Hạo. Nhưng Tần lão bản cũng không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó nhìn tôi nói “Ta giới thiệu một chút, hai vị này đều là con gái của đại ca ta, đây là đại tiểu thư Tần Điềm Điềm, đây là nhị tiểu thư Tần Tư Tư.”

Tần Điềm Điềm nhìn chúng tôi một chút, hello một cái xem như chào hỏi. Tần Tư Tư vẻ mặt mong đợi “Hai vị này là âm vật thương nhân a? Hai vị đại ca, các ngươi nhất định phải cứu cha ta, hiện giờ cha ta rất không ổn.” Tần Điềm Điềm có chút châm chọc khiêu khích nói “Tuổi hai vị so với ta cũng không lớn hơn bao nhiêu, trước kia thật sự đã từng xử lý âm vật sao?” Lý mặt rỗ tức giận thở mạnh, tôi đoán chừng nếu không phải có vệ sĩ ở đây, Lý mặt rỗ đã sớm cho nha đầu này một bạt tai. Cô ta đang trào phúng chúng tôi tuổi còn trẻ, không có kinh nghiệm xử lý âm vật a. Tôi tức giận, dứt khoát không thèm để ý tới cô ta. Tôi phải thừa nhận đây là lần tôi cảm thấy bực bội nhất trong cuộc đời làm âm vật thương nhân!

Nhị tiểu thư Tần Tư Tư lại cho tôi ấn tượng không tệ lắm, cho nên tôi cố ý chọc tức Tần Điềm Điềm, tôi nhìn Tần Tư Tư cười “Yên tâm đi, chuyện này ta nhất định sẽ dốc toàn lực.” Tần Tư Tư lập tức gật đầu. Lý mặt rỗ cũng lập tức hiểu được ý của tôi, vội vàng miệng lưỡi lưu loát nói “Đã sớm nghe nói Tần gia nhị tiểu thư không những dung mạo xinh đẹp, mà còn là người thiện lương, là An Huy đệ nhất thục nữ, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền…”

Lý mặt rỗ tâng Tần Tư Tư lên tận trời, nói đến nỗi làm Tần Tư Tư xấu hổ, bộ dáng nũng nịu làm người ta mê mẩn. Tần Điềm Điềm thì tức khí mặt đỏ rần, chúng tôi tâng bốc Tần Tư Tư lên tận trời, Tần Điềm Điềm tự nhiên là ăn dấm, mà người này rất ghen tị, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng hung tợn ngăn cản Lý mặt rỗ, phẫn nộ nói lớn “Các ngươi rốt cuộc là đến làm ăn hay đến cua gái? Nói cho các ngươi biết, tốt nhất đừng có nhắm vào muội muội ta, chúng ta là hào trạch thế gia, nếu như không phải cần dùng đến các ngươi, các ngươi cả đời cũng không có cơ hội bước vào biệt thự xa hoa như thế biết không? Làm người quý ở chỗ tự biết mình.”

Lý mặt rỗ lập tức cười hắc hắc nói “Thật sự là thật có lỗi a, trông thấy nhị tiểu thư xinh đẹp, ta không tự chủ được tim đập thình thịch, không nhịn được muốn tán thưởng một phen.” Hắn lại chọc tức làm Tần Điềm Điềm nhảy tung tăng. Trận chiến không khói này, cuối cùng chúng tôi đã toàn thắng. Tôi thầm nghĩ nói nha đầu ngươi chỉ là tiểu quỷ, Lý mặt rỗ lại đã đạt đến hỏa hầu yêu tinh, chỉ bằng vào ngươi mà muốn đấu với Lão Lý, đây không phải là muốn ăn đòn sao? Tần lão bản cũng ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc, nói “Thôi, bớt tranh cãi đi! Trương tiên sinh, ta dẫn ngươi đi xem đại ca ta.” Tần Tư Tư lập tức nói “Đúng, đúng, trước tiên đi xem cha ta đã.” Nói xong, Tần Tư Tư lập tức dẫn đường cho chúng tôi, đi tới một căn phòng. Tần Điềm Điềm hung hăng liếc chúng tôi một chút, cũng không để ý nữa, qua một bên bắt đầu chơi điện thoại. Tôi cũng không để ý tới Tần Điềm Điềm, đi theo đám người vào trong phòng.

Cửa phòng đứng đầy vệ sĩ, đeo kính đen và tai nghe. Một cái vệ sĩ mở cửa cho chúng tôi nói hiện giờ Tần Minh Hạo đã ngủ, sau đó cùng nói lại tình hình cho Tần lão bản. Tần lão bản gật đầu, cùng chúng tôi đi vào. Trong phòng rất sạch sẽ, chỉ là chính giữa có một cái hố to, bên cạnh có không ít bùn đất. Bên cạnh hố có một cái ghế da, một nam nhân bẩn thỉu râu ria xồm xoàm đang nằm phía trên, trên người còn buộc mấy sợi dây gai.

Tôi nhíu mày “Tần Minh Hạo hiện giờ đã không có nguy hiểm, sao phải trói hắn lại?” Tần lão bản giải thích “Đại ca ta phát bệnh không có quy luật, không biết lúc nào sẽ bỗng nhiên điên dại, vạn nhất khi phát cuồng mà không trói lại, khẳng định sẽ làm bị thương người khác.” Tần Tư Tư lập tức phụ họa nói “Đúng vậy a đại sư, cha ta khi phát bệnh khí lực vô cùng lớn, bốn năm tráng hán cũng không làm gì được.” Tôi như có điều suy nghĩ gật đầu “Ừm, Tần lão bản, đào được trường đao trong cái hố này ư?” Tần lão bản gật đầu. Tôi lập tức nhảy vào hố, từ từ quan sát. Trong hố cao thấp không đều, thậm chí trên xi măng còn có vết máu. Tôi lại đến bên người Tần Minh Hạo, nắm cánh tay y quan sát một chút, cuối cùng không nhịn được hít sâu một hơi “Cái hố này là y đào ra bằng tay?”

Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dan-buon-do-am-quyen-2/

Tần lão bản thở dài “Chỉ sợ là như vậy. Đại ca chỉ dùng một cái kéo đã làm hỏng mặt sàn xi măng.” Tần Tư Tư lại khóc “Cha ta thật đáng thương, thân thể vốn đã không tốt lại bị hành hạ như thế…” Cô ta càng khóc càng thương tâm, cuối cùng không nhịn được úp mặt vào hai tay Tần Minh Hạo. Tần lão bản lập tức đi tới, kéo Tần Tư Tư qua một bên “Chớ tới gần cha ngươi, y sắp phát bệnh!” – “Đao đâu?” Tôi hỏi “Ta muốn xem thanh Lôi Đao.”

Tần lão bản đi đến vách tường phía đông, mở một cái tủ âm tường, thanh Lôi Đao đang an tĩnh nằm trong đó. Tôi đi lên, từ từ quan sát. Dáng vẻ Lôi Đao rất bình thường, là một thanh trường đao thời cổ đại thông thường, nhưng lại to hơn đao thông thường một chút. Phía trên phủ kín màu xanh đồng pha tạp, nhưng lưỡi đao lại rất sắc bén, nhiều chỗ ẩn hiện huyết quang, làm người ta nhìn mà phát khiếp. Mặc dù rỉ sét, nhưng vẫn có thể nhìn thấy phía trên có một chút hoa văn, những hoa văn đó rất phức tạp, lại mười phần mơ hồ. Nhưng tôi vẫn có thể nhận ra hình dạng lôi điện.

Lôi Đao, Lôi Đao, hẳn là vì thế mà có tên gọi này? Tôi nhẹ nhàng vuốt ve thân đao, nhấc tay lên toàn là mùi máu tươi, lau thế nào cũng không sạch. Tôi hỏi Tần lão bản, từ khi thanh đao này xuất thế tổng cộng đã dính máu bao nhiêu người? Tần lão bản nói “Ước chừng có bảy người bị thanh đao này gây thương tích.” Tôi giật mình, vội hỏi sao có nhiều người vấy máu lên đao như vậy? Tần lão bản giải thích “Bọn vệ sĩ khi cứu đại ca ta căn bản là không dám mạnh tay, có mấy người bị lưỡi đao quét trúng. Lại thêm Giang Bắc Trương gia bốn người tự sát, tổng cộng là bảy.”

Tôi như có điều suy nghĩ gật đầu, nói “Ta biết rồi, ta muốn ở một mình với Tần Minh Hạo, không biết có tiện hay không?” Tần lão bản không chút do dự liền cự tuyệt “Không được, tính toán thời gian, đại ca ta cũng sắp tỉnh lại, một mình ngươi ở đây quá nguy hiểm.” Tôi cười nói “Ta muốn thi triển cấm thuật tuyệt mật, gia trì hồn phách của y, tránh cho hồn phách của y bị tổn thương.” – “Cũng được.” Tần lão bản rốt cục nhẹ nhàng thở ra “Nhưng một mình ngươi ở lại quá nguy hiểm, Thanh Hổ, ngươi ở đây trợ thủ cho Trương tiên sinh, tất cả mọi người ra ngoài.”

“Ta nói rồi, một mình ta là được.” Tôi cự tuyệt “Pháp thuật này rất đặc thù, không thể có người ngoài ở lại, nếu không sẽ mất hết pháp lực, mong rằng Tần lão bản có thể hiểu cho.” – Quá nguy hiểm.” Tần lão bản vẫn cắn chặt răng “Ta không thể mặc kệ an nguy của ngươi” Mẹ nó, lo cho an nguy của tôi cái rắm chó, rõ ràng là muốn sai người giám thị tôi. Không có cách, tôi chỉ có thể bất đắc dĩ nói “Tần nhị tiểu thư, nếu không ngươi ở lại, một lát nữa giúp một tay.” Tần Tư Tư có chút giật mình “Ta… Ta cái gì cũng không biết a.” – “Không sao.” Tôi vừa cười vừa nói “Lát nữa chỉ cần giúp ta một chút là được rồi.” Tần lão bản mặt âm trầm nói “Tư Tư, vậy ngươi lưu lại giúp Trương tiên sinh đi! Có nguy hiểm gì thì gọi chúng ta.” Tần Tư Tư gật đầu, nói “Chỉ cần có thể chữa khỏi cho cha ta, ta có gặp nguy hiểm gì cũng được.” Sau khi tất cả mọi người ra ngoài, tôi đứng trước mặt Tần Minh Hạo, từ trên xuống dưới đánh giá một phen.

Tần Minh Hạo toàn thân tản mát ra mùi hôi chua, y phục trên người đầy hạt cơm và vết bẩn, bộ dáng này nếu là lộ ra ngoài, e là hình tượng của Tần gia sẽ sụp đổ. Tần Tư Tư thấy tôi vẫn đứng bất động, liền hiếu kỳ đi tới hỏi tôi nhìn ra được điều gì rồi sao? Tôi quay đầu nhìn Tần Tư Tư nói “Tần nhị tiểu thư, có thể giúp ta một vấn đề nhỏ không?” Tần Tư Tư lập tức gật đầu “Chỉ cần có thể cứu cha ta, bảo ta làm gì cũng được.”

Tôi mỉm cười “Vậy thì tốt, lát nữa ngươi giúp ta nói dối một câu là được, ta cam đoan có thể giúp ngươi tìm ra thủ phạm thật sự phía sau.” Tần Tư Tư trừng to mắt nhìn tôi, mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi “Trương tiên sinh, ngài có ý gì?” Tôi thần bí nói “Ngươi đừng quan tâm, chỉ cần làm theo lời ta là được. Lát nữa nhị thúc ngươi khẳng định sẽ hỏi ngươi, ta làm gì trong phòng? Đến lúc đó ngươi nói ta vẽ lên người cha ngươi một thủ quyết kỳ quái, lại thấy cha ngươi mở mắt ra, còn thì thầm với ta vài câu, cụ thể nói cái gì thì ngươi không nghe thấy.”

Tần Tư Tư bỗng nhiên dùng ánh mắt quái dị nhìn tôi, trong lòng tôi có chút sợ hãi, không biết ánh mắt này là có ý gì. Cứ như vậy nhìn nhau mười mấy giây, Tần Tư Tư mới nói “Ngươi đang hoài nghi nhị thúc?” Tôi giật mình, tròng mắt xém chút rơi ra ngoài. Nha đầu này mặc dù rất thuần khiết, nhưng cũng không ngu ngốc, thậm chí có thể nói là cực kỳ thông minh. Tôi chỉ nói một câu, cô bé đã có thể hiểu được ý nghĩa phía sau. Không có cách, tôi đành phải thề thốt phủ nhận “Nha đầu, ngươi cả nghĩ rồi.”

Tần Tư Tư lần nữa trầm mặc, thở dài nói “Ngươi không cần gạt ta, ở trường ta học tâm lý học, ta có thể nhìn thấu nội tâm của ngươi. Có phải ngươi cảm thấy ta rất ngờ nghệch?” Tôi bị sặc nước bọt, không sai, mới đầu cô nương này cho tôi cảm giác là rất ngờ nghệch, chỉ là vạn vạn không ngờ cô ta lại có nội hàm như thế. Đã không giấu được, tôi cũng chỉ có thể đơn giản nói “Thôi được, ta quả thực có ý nghĩ này, thế nào, ngươi có muốn phối hợp với ta không?” Tần Tư Tư gật đầu “Ừm, có thể.” – “Vậy là tốt rồi.” Tôi cười cười, nhưng là cười khổ. Sớm biết nha đầu này thông minh như vậy thì vừa rồi đã không cho cô ta ở lại. Lúc này Tần lão bản ở bên ngoài có chút đã đợi không nổi, phanh phanh gõ cửa, hỏi chúng tôi xử lý ra sao rồi? Tôi vội vàng nói xong rồi, sau đó nhìn Tần Tư Tư khẽ cười “Có thể bắt được hung phạm hay không, phải xem ngươi rồi.” Tần Tư Tư gật đầu.

Tôi vừa mở cửa, Tần lão bản liền bất an đi tới nhìn. Thấy Tần Minh Hạo chưa tỉnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm “May mà đại ca ta chưa tỉnh, nếu không các ngươi khẳng định sẽ gặp nạn…” Sau đó Tần lão bản liền hỏi tôi, đối với chuyện này có nắm chắc không? Tôi tự tin đáp “Hẳn là không có vấn đề gì.” Tần lão bản vỗ vai tôi, nhưng tôi có thể nhìn ra được, hắn vẫn có chút hơi lo lắng. “Trương lão bản, ta đã bố trí phòng cho các ngươi, tối nay các ngươi ở đây nghỉ ngơi đi! Nếu cảm thấy không quen, ta có thể thuê khách sạn cho các ngươi.”

Tôi nhìn ra được, hắn đang thử thăm dò chúng tôi. Nếu chúng tôi lựa chọn ở khách sạn, hắn sẽ hoài nghi tôi đã đoán được hung thủ phía sau. Cho nên tôi chỉ nói “Chê cười rồi, đời này vẫn chưa thấy qua trang viên xa hoa như thế, hay là ta ở đây đi!” Tần lão bản nói “Vậy thì được, nếu cần gì, cứ báo người hầu. Trong nhà.” Nói xong, liền cáo bận rời đi. Tần Tư Tư đưa bọn tôi tới lầu ba, bảo chúng tôi nghỉ ngơi trong phòng khách, còn ân cần nói nếu có gì cần giúp, cứ nói với cô ta là được. Tôi cười cười nói không có vấn đề gì.

Chờ Tần Tư Tư đi khỏi, Lý mặt rỗ và Đại Kim Nha vội vây tôi lại hỏi tôi đã nhìn ra được gì, có thật sự nắm chắc không? Tôi yên lặng cười cười, nói “Nắm chắc cái rắm a, ta lừa bọn họ thôi.” Đại Kim Nha và Lý mặt rỗ lập tức trợn tròn mắt, toát mồ hôi lạnh “Trương gia tiểu ca, ngươi nói đùa gì vậy, chúng ta đã buộc cái đầu lên dây lưng của ngươi, ngươi khoác lác như vậy, định hiến cái mạng nhỏ của mình ư?” Tôi trợn mắt nhìn hai người họ, nói “Cứ việc yên tâm, ta tự tin trăm phần trăm giải quyết được việc này.” Hai người đưa mắt nhìn nhau cười khổ một cái “Mới vừa rồi còn nói không nắm chắc, sao mới chớp mắt đã nói là nắm chắc, ngươi định gạt quỷ a?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...