Dân buôn đồ âm - Quyển 3

Chương 32



Phần 32

Tôi hiện giờ cả người đã bị thương, muốn động thân lại không có sức lực, chỉ có thể nhắm mắt lại, chờ đợi một khắc cuối cùng. Không ngờ lúc này trước mắt đột nhiên hiện lên một đạo kim quang, ngay sau đó bên tai có tiếng leng keng, dường như là binh khí va chạm. Tôi mở to mắt thì kinh hỉ phát hiện Lão Thử tiền bối không biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh tôi, dùng Thánh Mẫu Trượng ngăn đao của hàng đầu sư.

Đối mặt với ánh mắt của tôi, Lão Thử tiền bối cười cười, gỡ Nga Mi Thích bên hông xuống ném tới. Dục vọng cầu sinh bị đánh thức, tôi bắt lấy Nga Mi Thích, chống lên mặt đất nỗ lực đứng lên!

“Lớn tuổi như vậy lại phải đối phó với một tiểu oa nhi, ngươi còn mặt mũi sao?”

Lời dạo đầu trước trận chiến của Lão Thử tiền bối luôn rất nực cười, nói xong lão hoành Thánh Mẫu Trượng trước ngực, nhìn đối thủ ngoéo tay một cái.

Hàng đầu sư đôi mắt xoay chuyển, hiển nhiên là trong lòng chột dạ. Đại đa số các hàng đầu sư và dưỡng quỷ sư đều có một nhược điểm chí mạng: Thực lực cận chiến rất kém! Thứ bọn họ am hiểu là hại người sau lưng, sở dĩ hôm nay tự thân xuất mã, tám phần là thấy tôi không mang binh khí, hắn tin tưởng nhất cử có thể xử lý tôi, chỉ là Lão Thử tiền bối đột nhiên xuất hiện phá hỏng kế hoạch của hắn.

“Chỉ bằng ngươi, cũng xứng động thủ với ta?”

Hàng đầu sư lạnh lùng nói, rồi sau đó đột nhiên lấy trong túi ra một thứ gì đó ném tới. Tôi biết đây là đạn khói, liền không màng tất cả vọt vào làn khói dày đặc sau đó hét lớn:

“Lão Thử tiền bối, mau đuổi theo!”

Không ngờ Lão Thử tiền bối không đuổi, sắc mặt đại biến nhìn tôi, hoảng loạn nói:

“Không xong rồi…”

“Sao vậy, ta không có việc gì.”

Tôi còn tưởng làn khói có độc, lại phát hiện mình vẫn bình an vô sự.

“Nếu ta đoán không sai, tiểu tử ngươi hẳn là đã trúng hàng thuật!”

Lão Thử tiền bối âm trầm nói, sau đó cõng tôi đi, trong tay cầm Thánh Mẫu Trượng vội vã chạy ra ngoài.

Khi ra đến cửa trường học thì tôi phát hiện Thánh Mẫu Trượng ẩn ẩn tỏa ra kim sắc khí thể, hình thành một thứ tựa như mũi tên, Lão Thử tiền bối căn cứ vào đầu mũi tên và đi về phía trước, mặc kệ phía trước là tường vây hay vách đá. Phàm là nơi chúng tôi đi qua đều biến thành đường núi bình thường, đi khoảng nửa giờ, khí lưu trên Thánh Mẫu Trượng biến mất, Lão Thử tiền bối lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, dừng lại thả tôi xuống.

“Lão Thử tiền bối, sao ngài tìm được tới đây?”

“Xem camera xong ta biết ngươi bị tên kia lừa, còn tìm được ngươi như thế nào… hắc hắc…”

Nói đến đây, Lão Thử tiền bối cười một cách đáng khinh, hỏi tôi ban ngày có phải đã làm chuyện xấu trong khách sạn hay không? Tôi nghe xong nhìn Nga Mi Thích trong tay, mới ý thức được lão đã vào phòng tôi. Nghĩ tới mớ khăn giấy chưa kịp dọn trong phòng, tôi không khỏi đỏ mặt.

Lão Thử tiền bối vỗ vai tôi nói:

“Người trẻ tuổi, ham chơi cũng là bình thường, nếu không phải trên khăn giấy có tinh nguyên thì ta không tìm được ngươi đâu.”

Trên đường về khách sạn tôi cảm thấy sau lưng hơi ngứa, thi thoảng đưa tay gãi, Lão Thử tiền bối nhìn thấy thì sắc mặt trầm xuống, tăng nhanh tốc độ. Khi về phòng tôi chỉ cảm thấy sau lưng như có trăm ngàn con kiến đang bò, hận không thể dùng đao cắt bỏ lớp da sau lưng. Lúc này mới ý thức được là hàng đầu thuật đã có tác dụng.

Lão Thử tiền bối bảo tôi nằm lên giường, lão cầm một con dao dùng bật lửa hơ qua, sau đó khoét một cái lỗ trên lưng tôi, dùng ly rượu hứng máu, sau đó hỏi tôi thấy thế nào.

“Thoải mái…”

Tôi có chút thích ý đáp. Nhưng lời còn chưa nói xong đã thấy đau đớn đến tận tim, phảng phất như thân thể bị nướng trên lửa vậy, tôi cố nén đau không kêu lên, nhưng lại không tự chủ mà run rẩy.

“Cũng may chỉ là Ngũ Độc Hàng bình thường.”

Lão nói.

Tôi còn đang đau muốn chết, Lão Thử tiền bối lại nhẹ nhàng thở ra, thuận tay đưa ly rượu qua, chỉ thấy bên trong máu tươi đã biến thành màu đen, nổi lên vô số con sâu to như hạt đậu, nhìn kỹ thì là ấu trùng bò cạp!

“Khẳng định là khi giao thủ hắn đã góp nhặt máu huyết của ngươi, may mà chỉ là Ngũ Độc Hàng, nếu là hàng đầu thuật lợi hại khác, ta thật sự không nắm chắc có thể cứu ngươi.”

Lão Thử tiền bối nghiêm khắc mà nói.

Tôi cũng ý thức được việc mình chủ động nhào vào làn khói là hành vi lỗ mãng, cắn răng bảo lão nhanh chóng giúp tôi giải hàng thuật. Lão Thử tiền bối gật đầu nói quá trình sẽ hơi đau, bảo tôi kiên nhẫn một chút, nói rồi lấy trong bao một thứ như ví tiền, mở ra thì bên trong toàn là ngân châm. Tiếp đó lão cắm toàn bộ số châm đó lên lưng tôi, rồi lại rút hết ra, rồi dùng nước muối rót lên một lần. “A!” Tôi nhịn không được kêu lên, cảm giác sau lưng không phải là của mình, lúc này Lão Thử tiền bối dùng sức nâng tôi dậy, một quyền lại một quyền đánh vào ngực tôi.

Lão ra tay rất có chừng mực, tôi cũng không cảm thấy đau lắm, chỉ là ngực càng lúc càng khó chịu, thân thể nhịn không được co lại. Lão Thử tiền bối lại vòng ra sau lưng tôi rót một chén nước muối vẩy lên, lúc này tôi không chịu nổi, ghé vào mép giường mà nôn ra! Ước chừng sau 5 phút tôi mới cảm giác thân thể trở nên thoải mái, lúc này mới phát hiện thứ mình nôn ra toàn trứng bò cạp.

“Được rồi, ngươi đến phòng ta mà ngủ đi!”

Lão Thử tiền bối phất tay, xem ra Ngũ Độc Hàng đã giải, tôi cũng không khách khí, qua phòng lập tức đi ngủ. Hôm sau khi tỉnh lại, trên lưng tuy rằng còn chút đau đớn nhưng nhìn chung vẫn thấy rất uyển chuyển nhẹ nhàng, có cảm giác thoát thai hoán cốt, Lão Thử tiền bối nói Ngũ Độc Hàng trong lúc vô ý đã đả thông huyệt vị trong cơ thể tôi, làm máu tuần hoàn nhanh hơn cho nên mới có cảm giác này.

Tôi nghe xong thầm nói nếu hàng đầu sư có thể dùng bản lĩnh này để chữa bệnh cứu người thì thật tốt, có thể danh lợi song thu, vì sao nhất định phải đi vào tà đạo? Lão Thử tiền bối thấy tôi đã không có đáng ngại, sầm mặt nói tối nay phải giải quyết triệt để hàng đầu sư, mất thời gian với hắn đã đủ nhiều, còn dùng dằng nữa bản mạng thử sẽ không thể cứu được.

“Nên làm như thế nào đây?”

Tôi rất tán thành việc tốc chiến tốc thắng, chỉ là không biết phải làm thế nào để dẫn dụ hàng đầu sư ra. Lão Thử tiền bối lạnh lùng cười nói nếu hắn đã thích chơi trò dịch dung, vậy chúng tôi sẽ chơi cùng hắn!

“Nếu ta đoán không sai, hắn vẫn luôn ở trong bóng tối theo dõi, lát nữa ta sẽ giả thành ngươi một mình đi xuống, hắn khẳng định sẽ lại giở trò, đến lúc đó chúng ta tương kế tựu kế!”

Lão Thử tiền bối nói xong tôi đã hiểu ý, lão muốn lợi dụng sự khinh thường của hàng đầu sư đối với tôi, xuất kỳ bất ý bắt lấy hắn.

“Ta có thể làm gì?”

Trước mắt cũng không có cách nào khác, tôi chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận chủ ý của lão, nhưng trong tiềm thức tôi cảm thấy đối phương sẽ không dễ bị lừa như vậy. Lão Thử tiền bối nói tôi trốn trên lầu quan sát, chỉ cần xuất hiện tình huống ngoài ý muốn thì tôi sẽ ra tay, nếu lão thất thủ để hàng đầu sư chạy thoát thì tôi sẽ nhảy ra bổ một đao.

Đến giữa trưa ánh mặt trời rất mạnh, tôi và Lão Thử tiền bối ở trong phòng ăn dưa hấu nói chuyện tào lao, dưới lầu lại đột nhiên có người gọi tôi, đứng dậy ngó qua cửa sổ thì là lão bản của khách sạn, trong tay xách 2 thùng giấy lớn, nhìn dáng vẻ rất cố sức. Thấy tôi thò đầu ra khỏi cửa sổ, lão bản nhẹ nhàng thở ra, có chút ngại ngần mở miệng hô lên:

“Đại huynh đệ, xuống dưới giúp ta bê đồ với.”

“Được rồi!”

Tôi lập tức đáp ứng, gần đây khách sạn mở quá nhiều, cơ hồ mỗi nhà đều làm khách sạn, nhưng khách vào ở lại ít đến đáng thương, khách sạn này chỉ có tôi là người trẻ.

Khi xuống lầu tôi thấy lão bản đang lên lầu, tùy tiện nói:

“Ta sẽ xuống giúp ngay, ngài cứ tự mình bê lên một chuyến nữa.”

“Có ý gì vậy?”

Lão bản mặt ngây ngốc hỏi. Tôi hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng chạy về phòng đến bên cửa sổ lén lút nhìn xuống, liếc mắt một cái đã thấy một lão bản khác đang ở ngoài khách sạn chờ. Tôi nhanh chóng xoay người nói với Lão Thử tiền bối:

“Lão bản bên ngoài có vấn đề.”

“Hả?”

Lão Thử tiền bối bắt đầu dịch dung, nghe thấy lời này thì nhếch miệng cười cười, nói muốn tôi xem thử lão và người kia ai hóa trang giống hơn!

Dứt lời lão nhanh chóng xoa mặt, lại lau một ít thứ thuốc nước kỳ quái, cả khuôn mặt đã biến thành bộ dáng của tôi.

“Cầm lấy, lúc mấu chốt có thể phối hợp với Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết sử dụng.”

Lão Thử tiền bối đưa Thánh Mẫu Trượng cho tôi, tự mình cầm lấy Nga Mi Thích đeo lên đai lưng, xoay người đi xuống lầu. Một phút sau tôi thấy Lão Thử tiền bối và hàng đầu sư nâng cái rương đi về nơi xa, dần dần động tác của Lão Thử tiền bối bắt đầu cứng đờ, rõ ràng là bị hàng đầu sư khống chế.

Tôi sợ chờ nữa sẽ không tìm thấy bọn họ bèn nhanh chóng đuổi theo! Trên đường Lão Thử tiền bối làm bộ đột nhiên phát giác ra điều không thích hợp, quay đầu chạy trở về, sau đó bị hàng đầu sư bắt lấy, hắn xách theo Lão Thử tiền bối nhanh chóng chạy đi, sau đó đột nhiên biến mất… Chiêu số này giống y như lúc trước, tôi nghĩ hắn sẽ tới ngôi trường kia, chỉ là trường học do hắn huyễn hóa ra, tôi căn bản là không vào được, chỉ có thể ở nơi bọn họ biến mất mà chờ đợi!

Chương trước Chương tiếp
Loading...