Đảo lạnh mù sương
Chương 30
– Chị sao vậy? – Thấy hỏi từ nãy mà Quỳnh vẫn chưa trả lời, Lan lại hỏi dồn khiến Quỳnh giật mình quay trở về thực tại. Vội vàng cuốn cho xong mấy khúc sushi để cắt ra cho vô hộp chút nữa thằng Sonnet cầm theo đi chơi picnic với gia đình nhà bạn.
Quỳnh quay mặt qua hướng Lan cười trừ. Nhưng con nhỏ này thật là tinh quái. Nhận ra ngay điều khác biệt.
– Bà đừng nói là đêm hôm qua nha. – Lan gặng. Quỳnh vẫn cười trừ. – Hay là mới hồi nãy.
Quỳ̀nh phá lên cười. Gật gù. Hai đứa đã quá thân với nhau từ những năm tháng phải cắm bản bám trường trên núi rồi. Có gì mà phải giấu diếm chứ. Chỉ là Quỳnh không phải đứa nhiều chuyện, hở ra là đem khoe khoang hay tâm sự.
– Hai cái người này nha. – Lan gầm gừ kiểu đùa đùa khi Sơn ngồi vô bàn ăn sáng. Quỳnh đã hấp sẵn mớ đồ điểm tâm đông lạnh. Há cảo. Xíu mại. Thêm tô hoành thánh bỏ vô nước hầm sườn non xắt nhỏ nữa. Có đủ cả hẹ lẫn lá xà lách ngon bá cháy luôn. Thêm đĩa nước tương đúng kiểu Nhật Bản trong cái chai lỗ hai đầu, với mấy miếng ớt cắt mỏng thật là khéo.
– Xem chị tôi tẩm bổ cho anh tôi nè. Thật là ngon quá. – Laǹ bước qua ôm choàng lấy Sơn. Ngực bóp vô đằng sau gáy. Đầu vòng ra đằng trước đón lấy miếng há cảo Sơn vừa chấm vô tương ớt, thay vì cho vô miệng mình thì đút cho Lan. Quỳnh nhìn thấy nhưng không nói gì. Vốn là người đến trước nhưng lại tới sau, có gì mà dám so đo chứ. Còn tranh giành với bạn thì là không bao giờ rồi.
– Cà phê anh uống vừa không? – Quỳnh hỏi, đặt cốc cà phê lên bàn cho Sơn. Cô đã quan sát từ lâu để biết anh thích loại và phê nào và pha ra sao. Chỉ có đậm nhạt như thế nào thì hôm nay mới thử thôi. Biết Sơn uống cà phê không đường nên cô cũng không hỏi.
Sơn gật đầu. Mắt yêu thương vuốt ve lên cổ Quỳnh khiến cô e thẹn tự cho bàn tay lên đó.
Lan nhìn thấy hết. Hậm hực lấy tay cào cào lên đầu Sơn. Cô không ghen với bạn. Nhưng bản tính đàn bà thì vẫn muốn giành giật hơn thua một chút. Mà nói cho đúng ra, thì gọi là cào thôi, chứ thực sự thì là gãi cho đã ngứa. Thật là sướng.
Quỳnh cũng không chịu thua kém. Mở góc tủ bếp lấy ra cái kéo cắt tóc. Nhấp nhấp loẹt xoẹt mấy cái rồi cũng luồn ngón tay vô đầu Sơn. Không cần lược. Cứ hai ngón tay kẹp tóc vô, rồi hướng hướng theo đúng đường line muốn cắt, là cho kéo vô đi một đường ngọt xớt. Cắt ngoài sau ót để tóc không bị giăng ra ngoài trước chỗ Sơn đang ăn. Hai ngón tay đã kẹp đúng mớ tóc cắt bỏ đi, nên coi như cũng không bị rớt xuống, mà phủi phủi xuống tấm giấy ăn Quỳnh đã trải sẵn lên bàn. Mấy ngón tay lùa sát xuống da rồi chạy ngược lên đầu tóc tạo ra một cảm giác thật là tuyệt vời. Bởi vậy ở Sài Gòn hồi trước mới sản sinh ra mấy tiệm cắt tóc thanh nữ đó, khiến đàn ông tới giờ vẫn còn mê mệt. Đúng ra thì ngoài tiệm người ta chặn tóc bên dưới, hớt bên trên, cho tóc rơi tá lả xuống sàn cho nhanh. Còn ở đây thì Quỳnh tóm bên trên, cắt một đường bên dưới, chầm chậm, nhưng mà tới đâu coi như là sạch sẽ gọn gàng tới đó.
Không chịu thua kém. Lan cũng mở cái hộc bếp đó ra lấy một cái bấm móng tay và cây dũa cùng kềm cắt da. Rồi mở vòi cho nước ấm vô cái chén có sẵn chút muối. Mang qua ngâm bàn tay trái của Sơn vô đó. Rồi nhấc lên cắt cắt, soi soi, bấm bấm, dũa dũa.
Đầu sướng đằng đầu. Tay sướng đằng tay. Chỉ thiếu cái ghế cắt tóc để nằm dài ra mà hưởng thụ thôi. Sơn ăn thêm mấy miếng nữa cho hết, rồi gác đũa. Rảnh tay cho ra đằng sau vuốt ve thân thể Quỳnh.
Lan làm xong bàn tay trái, thấy vậy thì ra vẻ giận dỗi. Nhưng miệng thì mỉm cười, còn tay thì cầm lấy tay Sơn vòng qua eo mình. Rồi len qua cái khe giữa người Sơn và cạnh bàn, bước chân qua ngồi xổm lên đùi anh. Đầu vú chĩa thẳng vô miệng Sơn.
Không chần chừ. Sơn táp luôn vô đó qua lớp áo mỏng. Lan rùng mình. Kéo áo lên cho Sơn tha hồ mà ngoạm vô vú thiệt. Cái đoạn cằm tiếp tay phải của Sơn lên mà ngâm nước rồi cắt dũa.
Phía đằng sau ót Quỳnh vẫn miệt mài tỉa tóc. Từng đường, từng đường. Nhẹ nhàng, chầm chậm. Đâu có phải cắt tóc kiếm tiền đâu mà phải làm sao cho nhanh gọn lẹ. Cắt chậm như vầy mới cảm nhận được hết cái sự sung sướng ở trên đầu. Bàn tay phải của Sơn đã bị Lan tóm lấy thì bàn tay trái bây giờ chui xuống đùi Quỳnh ve vuốt, khiến cô quíu hết hai chân lại với nhau, phải tập trung hết cỡ thì mới cắt cho thẳng được.
Tay phải cũng đã xong. Lan đứng dậy xoay người Sơn và ghế cho thành song song với bàn, để cho anh thoải mái duỗi hai chân ra. Rồi ngồi bệt xuống đất mà ngâm với cắt một bên móng chân. Chăn kia ôm trọn trong ngực và đùi mình cho hết cọ quậy. Phần Quỳnh thì lại ngồi lên như Lan hồi nãy mà cắt trên đỉnh đầu, rồi hai bên mang tai. Cũng vẫn nhẹ nhàng chầm chậm như vậy.
Sơn đê mê ngửa đầu ra sau. Thư giãn. Hai tay hết khoét xuốt eo Quỳnh lại vòng ra đằng trước vú, lên cổ rồi lại xuống đùi. Bên dưới kia Lan cắt xong móng thì quay qua đánh buffer cho bóng rồi bóp bóp dọc theo cái đường xương ngón thật là dễ chịu. Lúc nãy cắt tóc trên đầu thì mấy cái đầu dây thần kinh bên dưới da được kích thích mà nhảy lên tê tê, giờ chạm vô đầu móng thì tới lượt hệ thống dây thần kinh đâu đó bên dưới móng giật giật thật là đã.
Thấy Quỳnh cắt xong tóc thì Lan dọn hết chén đĩa trên bàn vô sink, lau qua, rồi kêu Sơn nằm lên trên đó. Đầu ngửa ra ngoài cạnh bàn. Bên dưới có cái chậu để xối nước xuống dưới đó mà gội.
Tư thế nằm thật là chơi vơi mà sao phê hơn là cái ghế gội đầu ngoài tiệm nữa. Lúc này Sơn như lột xác thành một con người mới, quên sạch những đau thương xưa cũ mà hưởng thụ để chuẩn bị cho một cuộc hành trình mới.
Chưa hết. Thấy Lan gội đầu xong thì Quỳnh lại lôi cái đồ lấy ráy tai ra mà móc nữa. Không phải bộ đồ chuyên nghiệp như ở Việt Nam. Không thấy con dao cạo lông tai. Nhưng có cái móc, và cái kẹp, bằng nhựa trong có cục pin và bóng đèn led ở đầu soi tuốt vô bên trong tai luôn. Móc móc, giật giật cũng đã lắm.
Bạn cứ tưởng tượng mà coi. Hễ có một sợi lông là chỗ gốc của nó có một sợi cơ, đặng mà hễ lạnh là co lạ để kéo lông dựng thẳng lên mà chống đỡ. Mà hễ có cơ là phải có dây thần kinh mà điều khiển nó co lại hay giãn ra, thêm một đầu cảm nhận từ đâu đó nữa. Con người lao động cực nhọc thì các đầu cảm biến này chai dần đi, hay chết dần đi, không còn cảm giác đau đớn chi nữa. Còn người giàu có, biết chăm sóc bản thân, thì cảm nhận được từ những mảnh da nhỏ nhứt phủ trên người. Đặc biệt là bên trong tai như bây giờ nè.
Sơn vừa nằm yên hướng mọi cảm giác vô bên trong lỗ tai, vừa tựa bàn tay lên trên ngực Quỳnh, xoa xoa, bóp bóp.
Thấy vậy Lan cũng chạy qua mé bên kia. Đặt tay Sơn vô khe lồn của mình. Kéo quần Sơn xuống. Lấy cây kéo nhỏ tỉa tỉa đám lông bên dưới hạ bộ.
Trời đất quỷ thần ơi sao mà nó sướng quá là sướng. Sơn đê tê mê ngoéo hai ngón chân cái vô với nhau. Ngón tay bên Lan thọt ra thọt vô cái mé ngoài âm đạo đang ướt nhẹp vì kích động. Bên dưới kia con cặc của Sơn cũng bắt đầu giật giật mà ngổng lên.
Thấy Quỳnh chừng đã làm xong tai, cho bông vô xoay xoay một hồi, nên Sơn vẫn nguyên bàn tay chụp trên vú đó, kéo cả người nàng qua bên này. Đứng trên đầu mình, cúi xuống cho Sơn tha hồ mà mút lấy cái núm đang căng cứng.
Cả Quỳnh lẫn Lan đều vú to, một chín một mười. Hồi trước thì chắc là ngang nhau, nhưng bây giờ thì Quỳnh có hơi xệ xuống một chút vì sinh con. Lan thì căng hơn một chút vì mang thai. Nhưng căng có cái đã của căng, mà mềm thì có cái sướng của mềm. Quan trọng là Sơn sao đó vẫn thiên vị Quỳnh hơn, nên thấy vú xệ như vầy đã hơn. Một bên như trái bưởi mềm mút vô thấy ngòn ngọt. Bên kia thõng xuống mặc cho bàn tay của Sơn tha hồ mân mê bóp nặn, nghe thấy rõ từng tiếng rên bên trong họng của Quỳnh, chen lẫn giữa hai nhịp thở ra vô bên trong ngực.
Lan cắt xong tới đâu thì lấy tấm giấy làm bếp thấm nước sẵn lau sạch tới đó. Không chỉ lau cho lông khỏi bay lung tung, mà còn làm sạch bên dưới lỗ đĩt luôn. Có mấy sợi lông bên dưới đó thì giật giật nhổ luôn.
Rồi thật là bất ngờ. Lan sẵn hai tay đang banh cái lỗ đít ra, mà cúi xuống liếm nguyên một đường chạy qua đó. Máu lạnh chạy rần rần trong người, dồn hết xuống hạ bộ mà bơm vô trong cu, khiến nó căng cứng, chĩa thẳng lên trời. Sẵn sàng đóng cọc.
Tiết trời cuối xuân đã ấm áp lắm rồi, nhưng chưa nắng được như giữa hè. Có điều gian bếp lúc nãy Quỳnh nấu đồ ăn đã nóng lên. Lại thêm một cái lò sưởi điện hừng hực nữa. Cho nên dù có đang cởi truồng nửa bên dưới thì Sơn vẫn thấy nóng ran. Trên này vú của Quỳnh cũng ướt đẫm mồ hôi đang túa ra phần vì nóng, lớp cũng vì đang được kích thích tới cao độ. Sơn lấy tay đẩy đẩy Quỳnh ra đằng trước, ý là muốn nàng quỳ lên bàn cho mình liếm lồn. Quỳnh hiểu ý. Nhẹ nhàng trườn lên.
Còn bên dưới kia thì Lan đã mau chóng chiếm đóng mất rồi. Từ nãy giờ đã ngồi lên mà cưỡi ngựa nhịp nhàng. Từ đằng trước này Quỳnh lại há miệng ra đớp lấy bầu vú căng của Lan mà liếm mút. Đàn bà luôn biết nhu cầu của nhau, nên những cú mút của Quỳnh khiến cho Lan phải khóc thét lên mà rên rỉ. Cứ theo mỗi nhịp mút mà lại giật vú ra, dặm người xuống cho con cặc của Sơn đâm thật là sâu vô bên trong. Thấy đầu cặc chạm vô bên trong thì Sơn lại lè lưỡi ra thiệt dài, chọt vô trong lỗ lồn của Quỳnh. Ba người cứ như vậy mà tạo ra sự truyền động nhịp nhàng theo hình tam giác, thật là đều đặn. Hai tay Sơn chụp lấy vú của Quỳnh mà điều khiển toàn bộ cỗ máy đó.
Cái số vừa mất sức mà nhấp nhổm, lại chủ động ra vô, cho nên Lan mau chóng xuống sức, hay nói một cách chính xác là nhanh lẹ lên tới đỉnh. Hơi thở gấp gáp dần dà không còn giữ ý gì nữa mà trở thành phì phò rồi gầm gừ. Tới khi được thêm Quỳnh mút chặt vô vú thì biến thành những tiếng gào la thảm thiết nghe chừng như đau đớn lắm. Thiệt cũng khó hiểu nha. Đàn bà khi sướng với khi đau sao mà la hét giống hệt nhau thật là khó phân biệt. Có ông triết gia Đức Emanuel Kant từng viết nguyên một cuốn sách nhận xét về con người thường có cảm giác hạnh phúc là sau khi phải trải qua đau đớn, giống kiểu như khi hút thuốc lá vô thì cơ thể phải chịu đựng cái sự hành hạ của khói thuốc sao đó mà chế ngự được nó rồi thì sẽ lâng lâng sướng sướng. Không hiểu chọt cu vô lồn thì đau chỗ mô nhỉ?
Nhưng mặc xác mấy ông triết gia viết sách bàn luận. Sơn ca giờ đây đang nằm lim dim trên chiếc bàn nho nhỏ, đầu ngửa ra, chân không duỗi dài hết mà rơi thõng gối xuống một bên cạnh, nhưng lại sung sướng còn hơn trên long sàng êm ái của hoàng đế. Nàng thiếp bên dưới kia sướng chịu hết nổi. Bung nắp ra bước xuống đất đứng giữ lại để cho hoàng hậu trên này bò xuống. Lúc nãy cái lồn theo hướng quay mặt về phía Sơn, còn bây giờ cái lồn của Quỳnh thì quay lưng lại. Khiến cho dương vật từ góc bẻ lên thành góc bẻ xuống. Hình như dài ra thêm một chút. Cái bàn nhỏ nên Quỳnh có chống tay vô cạnh bàn thì tư thế chơi vơi dễ té, cho nên có Lan đứng bên dưới đất trụ lại. Hai chị em ôm nhau rồi bỗng hứng lên mút lưỡi nhau chụt chụt luôn. Càng dập càng hứng. Cũng may là cái bàn chắc chắn, bằng gỗ thiệt. Chứ nếu là ván ép chắc nãy giờ gãy bung ra hết rồi.
Quỳnh nhún một hồi rồi cũng chịu thua. Nãy giờ cố cắn răng bụm miệng ráng chịu cho tới khi Sơn bắn ra, nhưng gần tới nơi thì đành bỏ cuộc. Ngồi phủ phục một đống. Chắc tại vừa mới lên đỉnh hồi sáng, bây giờ vẫn còn lâng lâng, nên thêm cú nữa là gục thôi.
Nhưng Sơn nào có để yên cho Quỳnh nghỉ ngơi dễ dàng như vậy. Anh chống tay ngồi dậy. Nhè nhẹ đẩy Quỳnh ̣đứng xuống đất. Con cặc căng thẳng vẫn nằm nguyên trong âm đạo. Quỳnh vịn tay vô người Lan cho khỏi té, khi mà Sơn nhấc thêm một chân Quỳnh lên. Kẹp vòng tay vô cái chân trên cao đó. Rồi thục liên hồi.
Lan nhìn thấy mà quá kích động. Gỡ tay Quỳnh ra đặt lên mép bàn bếp mặc kệ cho cô bạn kềm vô đó. Còn mình thì chạy ra ngoài mé này. Không biết làm gì. Lúc thì ôm lấy Sơn từ đằng sau. Rờ mó. Khi thì lại ngồi thụp xuống, lè lưỡi ra liếm hai hòn dái của Sơn đang săn cứng lên mà bơm máu liên tục vô trong con cu.
Thấy tội nghiệp. Sơn rút ra. Quay qua kéo Lan đứng dậy. Mà chính xác là kẹp tay giữa nách xốc lên. Rồi bỏ một tay xuống móc vô khoeo gối của cô nàng, nhấc chân đó lên. Hở ra một chỗ́ trống đâm cặc vô lút cán. Lan ớ lên một tiếng vì bất ngờ và khoái cảm dâng trào. Chưa kịp hưởng thụ thì Sơn lại cho tay xuống nhấc luôn khoeo gối kia lên. Mất thăng bằng chỉ còn kịp chụp quàng tay qua cổ Sơn để treo cả người lủng lẳng trên đó. Sơn hẩy mông từ đằng sau tới cho cặc đâm vô lồn, tung cả người Lan lên theo một góc bung ra đằng trước của mình, tức cũng là đằng sau của Lan. Rồi lùi ra để cho cả người cô gái rơi xuống, âm đạo trườn dọc theo con cu cương cứng mà đập vô người Sơn cái bóc. Đúng lúc hông Sơn lại đẩy tới. Cha mẹ nó ơi thốn gì đâu, choáng váng gì đâu khiến cho Lan la hét bải hoải trong cơn sướng đến tột cùng.
Quỳnh đứng áp người vô đằng sau lưng Sơn. Tay chạm nhè nhẹ vô người anh. Vú cạ cạ.
Khoảnh khắc sung sướng đó chắc không bao lâu, nhưng sẽ khiến cho người ta ghi nhớ mãi. Quỳnh âu yếm ngoạm vô gáy Sơn, liếm liếm những giọt mồ hôi mằn mặn vừa ứa ra.
Sơn quay người, bỏ Lan nằm ngửa tơ hơ lên bàn. Rồi đẩy nhẹ Quỳnh cũng lên nằm bên cạnh, mà chọc con cu vô. Tay để qua bên kia móc lồn Lan, sâu vô tuốt bên trong, thật là kích thích tới tột cùng.
Cái đoạn tập trung hết sức mà dồn tinh trùng ra phía đầu cu, rút ra, dùng tay sục thêm hai cái nữa là bắn thẳng một phát vô mặt Quỳnh, một phát nữa trúng vú Lan.
Rồi lấy tay bôi tinh trùng ra cho dàn đều lên trên mặt Quỳnh. Mấy chỗ dính vô mép thì Quỳnh lè lưỡi ra liếm liếm nhìn thật là ngon. Người ta nói tinh trùng với thuộc tính kết dính bôi lên mặt khi co lại sẽ làm cho da căng đẹp hơn, và là chất dưỡng da cực tốt. Nhưng chỉ là nói vậy thôi, chứ có những trường hợp phụ nữ bị dị ứng tinh trùng, cứ làm tình là nổi mẩn tùm lum tà la như bệnh da liễu vậy. Bên kia thì Sơn cũng bôi đều tinh trùng ra quanh vú Lan, nhè nhẹ ve vuốt.