Đào tạo dâm nữ

Chương 50



Phần 50: Đoá hoa hồng đỏ

Hôm sau…

Trần Lập đang trong cơn phê pha với đám khói trắng. Bỗng người đàn bà mặc đồ da đi vào, cầm theo một xấp ảnh ném tung tóe lên người hắn.

Trong ảnh toàn là một cô gái trẻ, thân hình mảnh mai, dịu dàng như nước. Cô gái đang đeo cặp sách, đứng im lặng trước một bờ sông thơ mộng, như đang đợi chờ ai đó.

Tấm ảnh cuối cùng là hai tên thanh niên, đang cầm khăn trắng, tẩm thuốc mê, nhìn về phía cô gái đang xoay lưng lại, không chút phòng bị!

Trần Lập cố gượng mi mắt lờ mờ vì cơn say thuốc, gặng hỏi:

– Các người làm gì bé Thi rồi?

Người phụ nữ như chuẩn bị sẵn, vung roi đánh tới tấp, miệng tru tréo:

– Tao dạy mày hỗn láo à?

Trần Lập gượng cơ thể đã mềm nhũn cố vùng lại:

– Thả tao ra! Bọn chó chết!

Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dao-tao-dam-nu/

Trong lúc Trần Lập đang dãy dụa giữa mớ hỗn độn thuốc, heo và gái, thì Trần Phong lại đang theo chân Trần Phú, trên đường đến Lê gia tham dự bữa tiệc.

Bữa tiệc tụ tập khá nhiều các tầng lớp, dưới danh nghĩa chúc mừng sinh nhật Lê Minh Tâm mà các thể loại quà cáp, tiền mừng đều được gửi tặng một cách long trọng và sa hoa.

Lê Minh Tâm đứng bên cạnh người cha Chánh thanh tra bộ Công an của mình nở những nụ cười chuyên nghiệp, tiếp đón khách khứa.

Cho đến khi Trần Quý dẫn Trần Phong bước vào. Ánh mắt Lê Minh Tâm có chút tránh né, nhưng vẫn âm thầm quan sát hướng đi của kẻ đang tiến đến gần mình.

Trong tay Trần Phong chỉ cần một bông hoa hồng nhỏ thật đơn giản. Không ruy băng, cũng chẳng túi hay hộp. Chỉ đơn độc một bông hoa đỏ tươi với những cái gai của nó!

Trần Phong bước tới, giơ bông hoa trước mặt Lê Minh Tâm, liếc thoáng Trần Kiều An bên cạnh, mỉm cười:

– Chúc mừng sinh nhật!

Minh Tâm bối rối, xoay đầu nhìn Trần Kiều An, nhưng vẫn lịch sự nhận đoá hoa trong tay Trần Phong. Cô cúi đầu tránh né ánh mắt hắn, nhỏ giọng nói hai chữ cảm ơn.

Trần Quý thì đang tay bắt mặt mừng với Lê Đức Toàn, rồi trao một món quà được gói ghém sang trọng cho chủ nhân bữa tiệc. Sau đó gọi Trần Kiều An vừa cười vừa mắng:

– Con bé này! Suốt ngày sang đây! Hay chuyển khẩu sang nhà bác Toàn làm con gái luôn đi!

Trần Kiều An lầm bầm nhõng nhẽo gì đó, làm hai bậc bề trên cùng cười cùng mắng.

Bên này, tranh thủ không ai để ý, Trần Phong tiến tới gần sát Lê Minh Tâm, rà đôi mắt chầm chậm từ trên xuống dưới bộ váy đỏ diễm lệ của cô, nhỏ giọng:

– Hôm nay em đẹp quá!

Lê Minh Tâm vừa ngượng vừa sợ, nhìn xung quanh:

– Anh… đừng như vậy… nhiều… nhiều người lắm… Có cả… phóng viên!

Trần Phong nhếch môi, tiến sát tai cô thầm thì:

– Anh muốn đụ em!

Phừng!

Khuôn mặt Lê Minh Tâm bỗng chốc đỏ ửng, tim đập thình thịch. Nơi bụng dưới cuồn cuộn một cảm giác hưng phấn khó tả. Chỉ vì một câu nói! Chỉ vì một cái liếc nhìn!

Cô hít sâu, cố dồn nén những cảm xúc bất thường xuống đáy lòng. Nhưng càng hít sâu, thì cảm giác nóng bừng càng dữ dội. Như một ngọn lửa thiêu đốt lồng ngực. Nơi tư mật trở nên râm ran, thiếu thốn!

Từ lúc anh ta xuất hiện, Lê Minh Tâm cảm thấy không còn là chính mình! Mọi sự chuyên nghiệp trước đó bay biến đâu hết, không bối rối thì cũng ngượng ngùng!

Minh Tâm nhìn Phong, không kìm được liếc xuống dưới thắt lưng hắn. Hình ảnh một vật khổng lồ trơn bóng treo trước mặt, xuất hiện trong đầu. Lý trí còn sót lại kéo ánh mắt cô rời khỏi hắn. Cô nuốt một ngụm nước bọt, xoa dịu cổ họng bỏng cháy:

– Em… không!

Trần Phong nhìn xoáy vào cô, nói như mệnh lệnh:

– Anh chờ em sau nhà!

Trần Kiều An trở lại, nhíu mày nhìn Trần Phong rời đi, thắc mắc:

– Lão đó làm trò gì vậy?
– Không… không có gì! – Lê Minh Tâm nâng ly rượu uống vội.

Trần Kiều An lẩm bẩm:

– Hừ! Trần Lập ở đâu mà nay lão này xuất hiện vậy nhỉ?

Nhưng rất nhanh, hai cô phải gác lại những thắc mắc, để chào đón khách khứa tiến đến chúc mừng.

Trần Phong trở lại bên một bàn tiệc cách nơi Trần Quý không xa, nhấc một ly rượu trên tay người phục vụ đi ngang qua, thong thả nhấm nháp.

Bên tai nghe chữ được chữ mất âm thanh Trần Quý và Lê Đức Toàn đang nhỏ giọng trao đổi:

– Nhiệm kỳ này, nếu có thêm sự giúp đỡ của đồng chí, tôi nắm chắc…
– Nhất định! Chúng ta cùng thuyền…

Trần Quý hài lòng điều gì đó, tươi cười gật gật đầu.

Lê Đức Toàn thì cười thăm dò:

– Hôm nay tôi không nghĩ đồng chí sẽ đưa cậu cả tham dự! Chẳng lẽ đồng chí đã đưa ra quyết định vị trí người kế thừa?

Trần Quý dời mắt, trả lời lấp lửng:

– Cũng có thể! Đồng chí có góp ý gì không?

Lê Đức Toàn híp mắt nhìn về bóng lưng Trần Phong đang lấy rượu cuối bàn:

– Trông rất chững chạc!

Trần Quý cười mỉm:

– Chỉ cần nó có đủ trọng lượng, cũng không phải không có khả năng…

Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dao-tao-dam-nu/

Lê Minh Tâm lúc này, khuôn mặt đã ửng hồng vì rượu, đứng sau lưng Lê Đức Toàn. Trong giới giải trí, không ít nhà đầu tư lẫn người làm nghệ thuật muốn nhân dịp này kết nối với vị Chánh thanh tra này. Họ mang đến cho Minh Tâm nhiều cơ hội và các dự án lớn. Vẻn vẹn hai năm, Minh Tâm từ một ca sĩ nhí, vọt lên tỏa sáng như một diễn viên nổi tiếng.

Nhưng không thể vì gia thế, mà phủ nhận khả năng diễn xuất thiên phú, giọng hát trời ban, cùng vẻ đẹp hoàn mỹ của cô. Gương mặt thiên sứ và body nóng bỏng!

Cô tránh sau lưng ba, như một khiên chắn mọi chú ong vo ve tiến đến gần. Cộng thêm cả Trần Kiều An đứng bên cạnh như hiệp sĩ vung đao bảo vệ đóa mẫu đơn là cô.

Tiệc dần tan…

Lê Minh Tâm mân mê đoá hoa hồng đầy gai trên tay. Bước dần về phía sau nhà. Bước chân cô nhanh dần… nhanh dần…

Chương trước Chương tiếp
Loading...