Đấu đá trong 1 gia đình

Chương 7



Phần 7

Nàng với hắn giờ như một người mẹ chăm lo cho đứa con, hết sức ân cần nâng niu, nàng làm cho hắn cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Bắc như đang được sống những ngày đẹp nhất cuộc đời, cho dù đạm bạc nhưng mỗi khi ở bên nàng, hắn luôn cảm thấy thời gian sao trôi quá nhanh. Hắn chỉ có một ao ước níu thời gian đi châm lại mỗi lúc nàng ở bên chăm sóc cho hắn. Vậy mà đã hơn một tuần kể từ cái buổi hắn ngất đi được nàng dìu về nhà chăm sóc, Bắc đã thấy khá hơn nhiều, hắn cảm thấy khỏe mạnh hừng hực nhờ sự săn sóc của Ly cho dù tâm trạng buồn bã vẫn tiếp tục đeo đẳng hắn. Nhớ lại những hành động hắn đã làm với nàng, Bắc bỗng nảy sinh những mặc cảm nhất định, hắn đã đối xử với Ly theo kiểu tệ bạc, nàng vì hai anh em hắn mà phải chịu nhơ nhớp. Vậy mà giờ này nàng như đang cứu sống hắn, đem lại cho hắn những ánh sáng soi sáng cuộc đời đang trở nên vô cùng tối tăm của Bắc. Hắn mang ơn nàng quá nhiều, nhưng cũng vì thế mà dường như hắn càng có nhiều tâm sự hơn.

Khi hắn nhận ra những tình cảm mà mình dành cho Ly cũng là lúc hắn quyết định sẽ rời khỏi nàng, hắn không thể nương tựa thêm nữa ở nàng, cho dù bây giờ thì hắn chỉ muốn ở lại mãi mãi.

– Có lẽ ngày mai tôi sẽ đi Ly ạ, tôi không thể ở lại đây mãi thêm. Tôi đã cảm thấy khỏe hẳn rồi, tôi… tôi rất biết ơn những gì cô làm cho tôi. Tôi chẳng biết lấy gì để báo đáp cô, Ly biết đấy, giờ thì tôi đã trở thành kẻ trắng tay, không có cả gia đình rồi.

Hắn buồn rầu nói với Ly, hai người vừa ăn xong bữa cơm tối, hắn đang giúp nàng dọn dẹp chén bát.

– Anh… anh đi đâu. Ở đây anh có quen ai đâu.

Trong giọng nói của Ly chất chứa sự sợ hãi lo lắng, chẳng lẽ nàng lại mặt dày lần nữa nói toạc cho hắn biết nàng không hề muốn hắn rời bỏ nàng. Nàng ngại, đúng ra chính bản thân nàng cũng mặc cảm bởi quá khứ thành thử Ly cũng chỉ biết ngại ngần níu kéo hắn.

– Anh chờ thêm mấy ngày nữa cho khỏe hẳn rồi hẳn đi được không, ở đây tôi… tôi cũng chỉ có một mình, cô đơn lắm anh biết không.

Bắc quay mặt đi cố tránh cái nhìn đầy u uất của Ly, hắn linh cảm thấy giữa nàng và hắn đã có điều gì đó nảy sinh nhưng hắn không dám thừa nhận, hắn đã đối xử không ra gì với Ly trong khi chính nàng cũng là một nguyên nhân khiến hắn trở nên mất hết như bây giờ. Giữa hai người có hố sâu khoảng cách như vầy thì sao có thể đến được với nhau.

– Tôi khỏe hẳn rồi, không dám phiền cô thêm nữa… Mai tôi sẽ chuyển về nhà trọ, cũng phải đi kiếm một việc gì đó để làm thôi.

Bắc ngập ngừng. Tối hôm đó hắn và Ly ngồi cùng xem tivi nhưng cả hai đều không nói với nhau câu nào, cả hai như đang lo sợ đến sáng mai khi hắn ra đi. Ly nói muốn đi ngủ sớm, nàng về phòng trước, Bắc nhìn dáng đi thất thần của nàng mà cũng không khỏi ái ngại, hắn giận mình đã đem lại cho nàng những muộn phiền không đáng có. Thở dài, Bắc ngồi nán lại xem một kênh tấu hài trên tivi một lúc rồi cũng về phòng hắn, tâm trạng của hắn cũng rầu rĩ không kém.

Hắn nằm mãi vẫn không ngủ được, mỗi lần trở mình hắn lại càng cảm thấy nặng nề hơn, hắn chợt muốn sang phòng của Ly nói cho nàng là hắn đã đổi ý, nếu được sự cho phép của nàng thì hắn rất muốn ở lại đây cùng nàng. Nhưng nghĩ mãi hắn lại ngại, từ nhỏ hắn được giáo dục để làm một câu trai con nhà giàu, hắn không muốn làm những việc như vậy, nhưng việc mà Bắc chưa chuẩn bị tinh thần để làm. Nếu như trước đây thì hắn có thể đến nói với Ly suy nghĩ của hắn đang chất chứa nhưng giờ hắn thấy mình đâu còn chút tư cách nào nữa, hắn đã là kẻ ở đáy cùng của xã hội.

Chợt hắn nghe thấy tiếng lách cách, cửa phòng hắn khẽ mở, trong bóng tối hắn thấy bóng dáng một người đàn bà bước vào, là Ly, chỉ có nàng và hắn đang ở với nhau. Bắc giả vờ nhắm mắt cho dù hắn vẫn cố lắng nghe tiếng động dù là nhỏ nhất, hắn cảm nhận thấy Ly đứng ngắm hắn hồi lâu, đã rất lâu hắn vẫn thấy nàng đang đứng bên giường ngắm nhìn hắn. Bên tai hắn chợt nghe thấy những tiếng khóc nức nở của nàng, không dằn được lòng Bắc ngồi dậy vồ lấy Ly ôm chặt nàng vào vòng tay. Nàng úp mặt vào ngực hắn, khóc rấm rứt không nói nổi thành lời, dụi vào hít thở lấy mùi đàn ông từ cơ thể để trần của hắn.

Đây cũng là lúc mà Bắc nhận ra lòng mình, hắn cảm kích bởi những gì Ly dành cho hắn, cũng không thể phủ nhận được, hắn đã yêu nàng mất rồi. Hắn nâng mặt nàng lên, đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi chín mọng đang run rẩy, hắn hôn lên mắt liếm những dòng lệ vì sung sướng chảy dài trên mặt Ly trong lúc nàng vẫn không ngừng khóc trong tay hắn…

– Đừng khóc nữa em, anh sợ mình đã không còn có gì để yêu em nữa rồi…

Ly lấy tay bụm miệng hắn lại, nàng đã nín khóc ngước mắt nhìn hắn say đắm, nàng đáp trả lại hắn bằng cách nhoài người hai tay choàng qua cổ hôn hắn đắm đuối. Nàng hôn hắn một lúc lâu, cắn nhẹ lên đôi môi hắn hai bàn tay nàng cào lên tấm lưng trần của Bắc một cách cuồng nhiệt. Nàng đã sẵn sàng dâng hiến cho hắn, lần trước hắn làm tình với Ly lần đầu tiên khi hắn say rượu, hắn làm việc đó như đơn thuần như một loài động vật, giờ mới là lúc để Bắc cảm nhận được hết nét quyến rũ đa tình tỏa ra từ Ly, một thứ quyến rũ chết người mà hắn không tài nào có thể cưỡng lại được. Cũng như lần đầu, đêm nay Ly cũng là người chủ động dâng hiến, chủ động trao thân cho Bắc, nhưng có điều đêm nay nàng làm việc ấy một cách tự nguyện, như một người đàn bà đang trong thời kỳ ngọt ngào nhất.

Nàng đã từng ngộ nhận tình cảm mình dành cho Danh, nhưng giờ Ly biết con tim nàng không lầm lẫn khi thổn thức bên Bắc, nàng và hắn như hai kẻ lữ khách cô độc chợt gặp nhau, tìm đến an ủi nhau như một lẽ hết sức tự nhiên. Ly cũng đã phải suy nghĩ rất nhiều để dám làm thêm việc “muối mặt” này thêm một lần nữa với Bắc, thực ra mấy ngày nay linh cảm của đàn bà cho nàng biết là nàng đã chiếm được trái tim của hắn, nhưng nàng cũng biết hắn quá nhút nhát để tự mình vượt qua những hố sâu khoảng cách giữa hai người. Ngoài mặt là vậy thôi nhưng Ly biết anh là người yếu đuối, nhất là khi bị ở thế đường cùng hiện giờ. Nàng muốn dâng cho anh thân thể mình, trái tim mình đêm nay như một cách Bắc nhất lúc này nàng có thể nghĩ ra để níu chân anh.

Ly đã tắm rửa sạch sẽ để làm một người đàn bà trọn vẹn, nàng xức nước thơm khắp người, thứ hương nhẹ nhàng không quá nồng nhưng cũng đủ để khiến Bắc chết người, đó là thứ mùi hương của một con cái lúc động tình, thứ mùi làm cho mọi con đực đều chỉ còn biết quy hàng. Ly ngồi dậy, rồi nàng từ từ đứng lên, hai tay đặt lên bờ vai trắng ngần mịn màng tần ngần hồi lâu, nàng tự lấy tay ve vuốt thân thể mình trước mắt Bắc. Không phải nàng làm những động tác dâm dật của một vũ nữ thoát y, Ly chỉ muốn người yêu của mình thật thoải mái trước khi hai người làm tình với nhau, thâm tâm nàng hy vọng vũ điệu nàng đang múa trước mặt Bắc có thể khiến anh quên hết tất cả phiền muộn chỉ còn nghĩ đến việc giao hoan sắp tới với nàng.

Bắc muốn tới ôm lấy thân hình nuột nà mũm mĩm đang hiện ra mồn một sau làn váy ngủ mong manh, hắn biết nàng chỉ có vậy, bên dưới cái váy ấy chắc chắn nàng đang ở truồng, đang sẵn sàng hiến thân. Trong bóng tối, hắn vẫn nhìn thấy hai núm vú của Ly hằn lên rất rõ qua lớp áo ngủ của nàng, hắn biết hai núm vú của nàng giờ chắc cũng căng cứng như khúc thịt đang đội lên dữ dội qua cái quần sịp của hắn. Hắn cũng không tìm thấy chút dấu vết gì của vải vóc hằn lên trên đôi mông tròn trịa của nàng qua lớp váy ngủ, nàng không mặc quần lót, không có gì đang che đậy nơi đó của Ly. Bắc chỉ muốn bước tới tốc ngay cái váy ấy lên để được nhìn lại chỗ thịt đỏ hỏn của nàng, chỗ mà hắn biết có lớp lông mu rất dày đen nhánh như mái tóc Ly.

Có điều mỗi lần Bắc định thực hiện ý định đó thì nàng lại gạt tay hắn ra tỏ vẻ không hài lòng. Ly ra hiệu cho hắn ngồi yên để xem trọn vẹn màn biểu diễn của nàng dành riêng cho gã. Hai tay nàng lần lượt rút những nút buộc dây trên hai bờ vai, khi nàng buông tay cũng là lúc cái váy ngủ bằng sa tanh tuột đến tận gót chân nàng, toà thiên nhiên bằng da thịt ấy ngồn ngộn phơi bày cho Bắc, cổ họng hắn giờ khô khốc, hắn nuốt nước bọt, trời ơi hắn còn biết làm sao bây giờ. Ly cười, nàng như một thiên thần đến với hắn khi hắn tưởng mình đã đặt chân đến địa ngục, thiên thần ấy giờ đã là của riêng sở hữu của Bắc. Bầu vú nàng no tròn, ngạo nghễ với hai núm thịt mọc lên chính giữa đỏ hồng, cặp đùi thon dài mà khi đứng nó khép chặt hơn rất nhiều so với khi nàng dạng ra để làm vui lòng người đàn ông của nàng. Cánh cửa thiên đường đang chờ Bắc một cách nhiệt thành, Ly dành riêng chỗ đó để cho Bắc lát nữa có thể thỏa sức tai quái với cái đàn ông khủng khiếp của hắn bên trong âm đạo nàng.

– Anh sẽ không chê bỏ em chứ.

Nàng nháy mắt với hắn trong lúc bước lại gần sà vào hắn, như một mèo con, da thịt mịn màng áp vào Bắc, hắn cảm thấy như mình đang ôm một khối bông mềm nhũn mát rượi. Hắn nào có thể chê bỏ một người đàn bà tuyệt vời như nàng, nhất là trên giường trong chuyện trai gái thì Bắc biết hắn chỉ đáng là học trò của Ly. Hắn thể hiện với nàng rằng mình hết mực tôn thờ nàng bằng cách siết chặt thân thể lõa lồ của nàng, hắn hôn lên tất cả mọi bộ phận trên cái cơ thể ấy, trong nửa tiếng đồng hồ, không có ngóc ngách nào nhỏ nhất trên người Ly là hắn chưa thám hiểm. Bắc muốn bù đắp lại cho Ly những gì hắn thiếu nợ nàng, khi hắn bú lồn nàng, Bắc hài lòng khi nghe thấy tiếng rên sung sướng nho nhỏ thoát ra từ kẽ răng nàng, hắn biết mình muốn làm cái việc đang làm với Ly suốt cả một đời.

Bạn đang đọc truyện Đấu đá trong 1 gia đình tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dau-da-trong-1-gia-dinh/

Lần đầu tiên trong đời Bắc mới có được cảm giác tuyệt vời khi nhấm nháp tấm thân trần truồng nõn nà của một người đàn bà, với hắn đêm nay mới là đêm đầu tiên hắn làm tình thực sự với Ly. Nàng ngoan ngoãn nằm đó, nhướng cặp mắt nhu thuận nhìn Bắc khi hắn hôn lên cặp vú nàng, vuốt ve khắp từ cổ lướt qua hẻm vú tồi xuống rốn, lần mò tới mọi hang cùng ngõ hẻm trên cơ thể đàn bà đang run rẩy vì dục tính của Ly. Nàng bật cười khúc khích khi hắn tạo ra những âm thanh chùn chụt từ trên hai bầu vú nàng, hai bàn tay nàng khẽ khàng tự nâng hai bầu vú lên cao dí vào miệng hắn mới mọc, hai quả đồi vun cao săn chắc hoàn toàn thuộc về Bắc cũng như mọi bộ phận khác trên người Ly cũng vậy. Nàng nhìn Bắc đang làm những việc để thỏa cơn thèm khát của hắn và cả của nàng nữa, ánh mắt Ly gửi vào đó mọi tình cảm nàng dành cho hắn.

– Đừng anh, đừng thế, em không có chịu nổi anh làm vầy đâu.

Nàng lấy tay đẩy hắn ra khỏi háng nàng nhưng giờ hắn quá khỏe để cứ mặc nhiên úp mặt vào chỗ kín nàng, thoạt tiên hắn chỉ vạch hai mép lồn nàng ra để ngửi, để hít lấy mùi đàn bà tỏa ra từ cái chỗ đó. Dần dà hắn đặt cả miệng, cả cái lưỡi nham nhám ẩm ướt vào lồn nàng làm cho Ly cong người lên, nàng nhột nhạt, nàng sung sướng, nàng đang bị Bắc nhấn chìm vào một cảm giác quá đỗi khó tả với nàng.

Bắc lấy tay hướng cho cái dương vật căng cứng của mình vào vị trí ngay trước cửa mình của Ly, hắn từ tốn khác hắn sự hung bạo trong đêm hắn và nàng làm tình lần đầu nơi văn phòng của hắn. Bắc cẩn thận đặt Ly nằm ngay ngắn trên giường, hắn ngắm nhìn nàng, gật đầu hài lòng khi hai cẳng chân của Ly đã được nàng chủ động dạng ra rất xa làm lỗ lồn vốn rất chật hẹp của nàng mở rộng ra đón chờ thằng bé của Bắc vào chỗ đó. Ly thấy hắn hơi vướng víu để tìm một tư thế chơi nàng, Bắc đang nửa nằm nửa ngồi ở mép giường loay hoay tìm cách hẩy cái của nợ ấy vào lồn nàng. Ly khúc khích lấy tay che miệng cười, nàng co chân lên cao để Bắc có thêm khoảng trống trên giường cho việc làm một con đực.

– Đã rộng rãi chưa, đủ rồi thì đừng bắt em chờ đợi nữa anh ơi, em sắp chết mất thôi.

Nàng không những tạo mọi thuận tiện cho hắn mà thậm chí suýt nữa đã chủ động cầm lấy cái của nợ ấy của hắn mà tự đút vào lồn mình nếu Bắc vẫn còn ngần ngừ không dấn sâu thêm vào cơ thể nàng. Có điều Bắc vẫn nhanh hơn một bước, hắn đã đút lọt cái khúc gân của mình chui hết vào lồn nàng trước khi Ly kịp vơ tay lấy cái đó khiến cho Ly bị chới với. Tay nàng không những vồ hụt con cặc to dài kinh khủng của Bắc mà lúc đó cũng là lúc mà hai mép lồn nàng bị banh ra đến phũ phàng. Lần trước nàng đã phải chịu cái vật đó một lần rồi nhưng hình như lần đấy do say rượu mà nó không to được lên hết cỡ, lần này thì quả nó như một cái chày sắt đang giã nàng ra làm đôi khiến Ly cảm thấy đau suýt thì bật khóc.

– Em chết mất anh ơi, cái ấy to quá em không chịu nổi…
– Để anh cứu sống em vậy nhé.

Bắc tinh nghịch hôn lên môi khóa chặt miệng nàng lại, hắn nhịp cặc vào lồn nàng chậm dần rồi ngừng hẳn lại, chỉ ngậm cái đó trong lồn nàng một cách yên tĩnh, không phá phách gì nữa. Trong khoảng thời gian bên dưới Bắc ngừng tác quái với cái lồn của nàng thì hình như hắn bù lại bằng cách tra tấn cái miệng xinh xắn của Ly bên trên liên tục không ngừng nghỉ bằng những nụ hôn cuồng loạn. Hắn cứ hôn nàng hồi lâu, cho đến khi cả hắn và nàng cảm thấy cái lỗ nhỏ xíu của Ly đã quen với cái của nợ to dài của hắn thì Bắc mới dập lại vào lồn nàng, hắn chậm chạp từ tốn đưa nàng vào sự đê mê, siết chặt lấy tấm lưng thon thon của nàng cho đến tận lúc hắn trút vào nàng tất cả thứ nước tình yêu của hắn mới chịu nới lỏng tay ra đôi chút. Chưa bao giờ Ly lại phải đón nhận nhiều cái đó đến như thế, cả âm đạo cho đến tận tử cung nàng có lẽ giờ không còn khoảng không nào nữa bởi nó đã bị lấp đầy bởi tinh khí của Bắc, hắn không kìm nén mà cứ để cho con cặc của mình thoải mái bơm vào lồn Ly cái thứ sền sệt trắng đục của hắn sản xuất ra. Ly không thể kìm được sung sướng, hình như chính nàng cũng đã xuất ra không ít cái dung dịch đàn bà trong lồn nàng, hòa lẫn vào cái nước chết tiệt ấy của hắn. Bắc cố ấn con cặc đã bị mềm đi sau khi xuất thêm mấy phát nữa vào cái lồn ngập ngụa của Ly, cả hắn và nàng đều phải bật cười khi nghe thấy những tiếng nước lõm bõm phát ra từ bên trong cái chỗ đó. Hắn ghé sát vào tai nàng rên rỉ, tiếng rên rỉ rất đặc trưng của một con đực sau khi đã được một con cái toàn tâm toàn ý giúp cho thỏa mãn.

– Xong rồi thì buông ra cho em thở một chút chứ, hay là anh hiếp em xong thì đinh giết em bịt miệng phi tang tội lỗi hả.

Ly làm vẻ dữ tợn chồm lên cắn vào ngực hắn đau điếng.

– Không, sao anh lại có thể giết em được, phải giữ em sống để hiếp em hàng ngày chứ, anh sẽ hiếp em cho đến khi nào chết mới thôi. Chắc phải năm sáu chục năm nữa quá. Mỗi năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, kể ra thì anh sẽ phải cưỡng hiếp em hơi bị nhiều đó nha.

Bắc cười xòa, hắn ve vuốt hai núm vú Ly, khẽ nhấc mông lên để con cặc tuột ra khỏi lồn nàng.

– Hứ, ai cho anh hiếp đáp vậy, đừng tưởng em yêu anh thì anh muốn làm gì em cũng được nha, anh mà làm em dỗi thì em cấm vận anh luôn đó.
– Tức là nếu anh không làm em giận nữa thì em sẽ… sẽ chiều anh mỗi ngày phải không.

Hắn cũng chẳng vừa châm chọc lại nàng làm Ly đỏ bừng mặt, nàng nhận ra mình bị hắn làm lố, dúi mặt vào ngực hắn.

– Anh có sức làm vậy thì em cũng làm gì có cách nào thoát được nữa. – Ly cúi gằm mặt lí nhí, chợt nàng ghé vào tai hắn tủm tỉm cười.
– Chả có ai như anh, làm người ta mà đến cái xà lỏn cũng chẳng chịu cởi hẳn ra, trông cái mặt hăm hở hành người ta thấy mà ghét.

Giờ Bắc mới sực nhận ra ban nãy hắn mải bú liếm cơ thể Ly, đến lúc nứng quá không chịu nổi thì vật luôn nàng ra mà địt, đến quần cũng chưa buồn tụt hẳn ra thật. Hắn chỉ kéo cho quần tụt đến đầu gối, lộ ra con cặc để đút vào người Ly thôi. Bắc cũng thấy hơi ngượng vì sự đòi hỏi thiếu kìm nén khi nãy, hắn đạp chân để tuột hẳn cái quần ra khỏi hai chân nhưng đạp mãi chỉ tụt được một bên còn cái quần vẫn mắc lại ở bên chân kia. Hắn càng đạp mạnh cái quần càng dính lại vào chân trêu tức hắn, mãi cho đến khi Ly dịu dàng trườn xuống bên dưới chân hắn giúp Bắc cởi ra thì hắn mới thực sự trần truồng cùng với nàng.

– Người đâu mà nóng nảy quá đi, hành hạ người ta nãy giờ chưa thảo giờ lại còn sừng sộ với cả cái quần. Đạp thế thì vải nào chịu nổi mà không rách đây.

Ly chợt đỏ mặt, nói thế hóa ra nàng so sánh cái quần xà lỏn của hắn với cái thầm kín đó của nàng hay sao. Nàng mím môi nhu mì cầm cái quần cụt của Bắc quăng ra xa, tiện thể lúc ghé mặt qua hạ thể hắn, Ly cúi xuống hôn lên cái vật làm cho nàng sung sướng để cảm ơn. Nàng để mặc cho Bắc vuốt tóc nàng hơi đẩy nàng xuống chỗ cặc hắn, nàng không đợi hắn nói mà đã ngậm chặt lấy cái đàn ông của Bắc trong miệng nàng rồi. Ly mới chỉ liếm sơ qua mà con cặc dính bết khí của Bắc đã lại ngỏng đầu, nó gầm gừ lột tuột lộ ra cái đầu khấc tím sẫm như đe dọa Ly nếu nàng không bú cho nó sướng thì lát nữa nó sẽ cho nàng chịu đau đớn ghê gớm khi hành lạc. Bỗng Bắc nhổm dậy, hắn nằm dài ra rồi bế Ly đặt lên trên người hắn ngược lại, Ly bị hắn đặt một cách thụ động vào tư thế sáu chín, giờ cả nàng và hắn đều có bổn phận bú chỗ kín của người yêu trong lúc cũng được làm một điều tương tự. Âm thanh chóp chép của hai cái miệng bú lồn bú cặc khiến cho căn phòng kín trở nên ngột ngạt những tiếng hoan lạc. Cảm giác sướng tê rần bên dưới khiến cho bên trên, cả hắn và nàng đều nút mạnh hơn, bạo dạn hơn chỗ đó của bạn tình như để đền đáp lại những khoái cảm nhận được.

Hắn xoay nàng trên giường nằm song song với mình rồi mới làm tình với nàng, vừa nhẹ nhàng thúc cặc vào lồn Ly, hắn vừa lấy răng cắn nhẹ vào vành tai của nàng, Bắc từ tốn dịu cả hai đi hết từ đỉnh cao này đến đỉnh cao khác. Đừng nói Ly mà ngay chính bản thân Bắc cũng không nghĩ mình lại bền bỉ đến vậy trong chuyên làm tình, hắn gần như không biết chán chường chuyên ái ân, đến mức mà có lần chính Ly phải thổ lộ là nàng cũng khiếp cái sức khỏe của hắn.

Bắc ở luôn lại với Ly, nàng đang quản lý một tiệm cà phê nhỏ ở quận 5, công việc ổn định, đủ sống. Vốn dĩ đó là quán của bà cô Ly cho nàng khi bả sang Mỹ định cư với mấy đứa con, mình nàng làm thì vất vả, nay có Bắc thì cũng đỡ, nhất là cả hai rất yêu thương nhau nên quên hết mọi khó khăn. Hằng ngày nàng đứng quán còn hắn lo việc nhập hàng, tính toán thu chi, quán mở từ sáng đến tầm chín giờ tối là đóng cửa, vốn dĩ nếu mở đến muộn hơn thì sẽ kiếm được khá hơn, nhưng Ly không muốn vì nàng định dành hết quãng thời gian sau đó cho Bắc.

Đóng cửa quán xong là cả hai dắt nhau vào buồng tắm, Ly thích kỳ cọ lưng cho Bắc, hắn khoan khoái lắng nghe cảm giác nhột nhạt trên da thịt khi bàn tay nàng lướt qua. Đêm đó Bắc đứng ngắm nhìn mình trước gương, Ly đứng cạnh, nàng chăm chú cần mẫn cạo râu cho hắn, những đám râu lởm chởm biến mất trả lại cho hắn vẻ thư sinh vốn có.

– Đó, bây giờ mới xứng đáng làm chồng em chứ, hôm nọ trông anh như gã ăn mày, thấy mà ghê vậy đó…
– Là ăn mày mà có cô xinh ơi là xinh cứ bám riết đòi hiến thân đó biết không, chỉ sợ trông xinh trai thế này thì lại thêm mấy cô nữa, đáp ứng mệt lắm.

Ly chỉ cười bẽn lẽn đỏ mặt, hắn nói đúng, ai bảo nàng vồ vập lấy hắn làm chi để giờ há miệng mắc quai, cũng đỡ là hắn ôm lấy nàng siết vào lòng an ủi, rồi bế thốc nàng vào bồn tắm rửa. Bắc ngồi lên thành bồn xối nước lên người còn nàng nửa quỳ nửa đứng trong bồn bú cặc cho hắn, nàng cắn nhẹ lấy hai bìu dái săn chắc của Bắc rồi lấy shower xả nước lạnh toát lên chỗ đó khiến cho Bắc buột miệng thoát ra những tiếng ư ử quen thuộc mỗi khi động tình.

– Anh thấy sướng không, mình xả nước lau người rồi vào giường nhé.

Ly âu yếm ngước lên hỏi hắn…

– Thôi, mình làm luôn ở đây đi, anh nứng lắm rồi không chịu nổi nữa.

Hắn đinh vồ lấy nàng làm liều nhưng Ly đã nhanh chân chạy ra ngoài bồn tắm, nàng chạy vào buồng ngủ ngã ra giường, hai tay vươn lên mời mọc.

– Hôm qua anh bắt em làm tình ở trong bồn tắm rồi, em chả thích thế đâu, ở trên giường rộng rãi vẫn sướng hơn chứ. À dạo này quán của mình đông khách lắm, kiếm cũng khá, hay em dành tiền để mua cái giường khác bự hơn cho hai đứa nhé.
– Ý kiến hay quá, anh cũng đang tính rước thêm mấy cô nữa về ngủ chung vì thấy mình em đáp ứng anh hơi vất vả… hì hì.

Hắn mặc cho Ly cào cấu khắp lưng tức giận, nàng tát yêu vào má hắn trách móc trong lúc Bắc đã bắt đầu gác chân lên bụng nàng và địt.

– Em sẽ không để anh thiếu thốn chi hết, nhưng anh mà đi tìm cái này khác thì em sẽ giết anh luôn đó.

Nàng chỉ tay về phía cái lồn của mình ra hiệu chọc hắn, hẩy mạnh háng lên cao khiến hai hòn dái của hắn đập vào người nàng kêu lạch bạch. Nàng mặc cho hắn tha hồ hành động, Ly đồng lõa với gã bằng cách quặp hai chân nàng vào sát hai đùi hắn, nàng kêu khe khẽ trong lúc Bắc thì rống lên như một con bò đực. Hắn muốn vứt bỏ tất cả, vứt cái mác công tử danh gia, vứt hết những lễ nghĩa hắn được nhồi nhét vào đầu từ nhỏ. Giờ hắn chỉ muốn được làm một gã trai bình thường thất học nhưng có một gia đình nhỏ, một cô vợ hiền thục, một bầy con ngoan ngoãn bụ bẫm, vậy là đủ. Hắn đã từng có tham vọng này kia, làm một ông chủ lớn có trong tay một công ty tầm cỡ hay làm chính trị, hiển hách gia đình. Nhưng giờ hắn bằng lòng làm chủ một quán cà phê nhỏ, hàng ngày được kề cận với cô vợ đáng yêu. Hắn thậm chí còn cảm thấy giờ hạnh phúc vui vẻ hơn hẳn những lúc trước phải sống bon chen. Bắc đã không còn hằn thù gì hai ông anh đã cướp đi những tài sản đáng lý hắn có phần trong gia đình nữa, hắn còn phải cảm ơn họ vì đã cho hắn cuộc sống tuyệt vời hôm nay mới đúng chứ. Thâm tâm, Bắc đã hoàn toàn quên hết cái danh gia vọng tộc của hắn, hắn không bao giờ muốn bước chân vào cái gia đình ấy một lần nào nữa, cho đến khi những biến cố mới cứ cố tình kéo hắn vào vòng xoáy của nó.

Chương trước Chương tiếp
Loading...